1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nnpt

      nnpt New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Aaaaaaaaa truyện hay quá editor ơiiiiiiii. Mình đọc 1 mạch từ đầu đến giờ trong 2 ngày á. Cảm ơn editor nhiều nhiều *thả tym*

      Cho hỏi có lịch post truyện cố ̣nh hok ha? Để mình canh ngày giờ vô hóng ahihi. Với lại truyện này có tổng ̣ng bao nhiêu chương nhỉ?
      haimap2346 thích bài này.

    2. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Con cương thi sắp bị no đòn . Tam thiếu đấm nó chắc trượt phát nào :yoyo64: . Dám làm ThiThi dấu của bị thương à
      crystal_flower_15112, hthuqttn, Hale2052 others thích bài này.

    3. sún bấy bì

      sún bấy bì Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      29
      :yoyo19:
      haimap2346 thích bài này.

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      @nnpt truyện dài 114 chương và 8 ngoại truyện nha bạn, lịch 2 ngày/1 chương. Hoan nghênh bạn nhảy hố <3<3<3

      Chương 61: Hôn môi


      con đường núi gập gềnh, vắng vẻ bóng người, bóng đen cao khoảng hai mét, đứng cách Lâu Minh chưa đến nửa mét, cúi đầu nghi ngờ đánh giá người mà nó cho là đồng loại với nó.

      Gào! Tại sao đồng loại này nhìn giống nó lắm nhỉ?

      Tại sao người đồng loại này ngoài sát khí còn có hơi thở của người sống.

      “Gào!” Cương thi hét lớn tiếng, đưa tay bắt lấy bả vai của Lâu Minh, mặc kệ người trước mắt có phải là đồng loại của nó hay , sát khí người của người này là thuốc bổ cho nó. Chỉ cần ăn người này, nó phải trốn tránh hai Thiên Sư kia cả đêm như vậy.

      Lâu Minh biết sức lực của thể bằng cương thi nên cũng thèm giãy dụa, chỉ mặc cánh tay thô to của cương thi bám lấy bả vai , bắt đầu nhấc lên khỏi mặt đất.

      “Gào!” Cương thi hét lớn tiếng, hơi thở tanh hôi phun vào mặt Lâu Minh làm kìm được mà nhăn mặt.

      “Tam thiếu!” Lúc này Phan Phong gượng đứng lên được, cậu ta thấy Lâu Minh bị cương thi bắt sợ vỡ mật, ánh mắt đỏ hồng định chạy về phía Lâu Minh.

      “Lui ra phía sau mau!” Lâu Minh vừa dứt lời đồng thời tay phải kéo nút ngọc tay trái xuống, sát khí đỏ như máu như quả bom khí nổ tung trong nháy mắt.

      “Ầm!”

      Phan Phong bị áp lực sát khí đánh trúng, cả người bị đẩy lùi ra ngoài, lăn lông lốc xuống mặt cỏ ven đường.

      “Gào? Gào! Gào …!” Cảm nhận được sát khí trong cơ thể Lâu Minh trong nháy mắt bùng nổ ra ngoài, cương thi cảm thấy nó xong đời rồi. Nó định buông móng vuốt chụp lên vai Lâu Minh ra rồi tránh né, nhưng rồi nó chợt phát , nó thể vung thoát khỏi đối phương.

      Lâu Minh híp mắt, hai cánh tay bắt chặt hai tay cương thi, cho cương thi có cơ hội tránh thoát. Lâu Minh cảm nhận được nguồn hơi thở vô cùng thoải mái từ cơ thể cương thi vận chuyển qua tiếp xúc giữa hai lòng bàn tay chuyển đến người , Lâu Minh biết đây là sát khí trong cơ thể cương thi.

      Lâu Minh nghĩ tới khi chạm vào cương thi, thân thể tự động hấp thu sát khí trong cơ thể của đối phương, nhưng cho dù là biết, cũng có lựa chọn nào khác. Phan Phong và hai cảnh vệ đều phải là đối thủ của cương thi, Trần Ngư lại hôn mê bất tỉnh, lúc này cũng buông tay tất cả mọi người đều thể sống sót.

      Đối với người khác, sát khí hung ác, lạnh lẽo, nhưng đối với Lâu Minh, mặc dù hơi lạnh chút nhưng lại rất dễ chịu. Theo sát khí ngừng vận chuyển khắp kinh mạch và các lỗ chân lông, Lâu Minh cảm giác được cánh tay của mình dần dần có sức mạnh.

      Lâu Minh thử giơ cánh tay của mình lên, cơ thể cao lớn của cương thi bị Lâu Minh nâng lên cách dễ dàng.

      “Gào!! Gào …” sát khí trong cơ thể cương thi bị Lâu Minh hấp thu bảy tám phần, lúc này còn sức lực mà giãy dụa, nó ủ rũ cụp đầu, yếu ớt gào thét, cho đến khí chút sát khí cuối cùng trong cơ thể cũng bị hấp thụ. Thân thể cao lớn nứt nẻ khô khốc rồi hóa thành tro bụi, tản mát rơi bãi cỏ trong ánh bình minh lấp ló phía xa xa.

      Vì bị nút ngọc phong ấn trong thời gian dài nên cơ thể Lâu Minh rất yếu ớt, cái cảm giác tỉnh táo, bừng bừng sức sống tràn ngập sức mạnh như thế này, Lâu Minh chưa bao giờ cảm nhận được. Nhưng luồng sát khí trong cơ thể càng ngày càng biến động mạnh mẽ, nhắc nhở rằng sát khí trong người bùng phát ngay tức khắc.

      Lâu Minh quay đầu, nhìn thoáng qua nằm hôn mê bất tỉnh trong ánh sáng vàng yếu ớt của buổi bình minh và ba người lính nằm cách đó xa, rồi quay đầu chạy về phía dãy núi. Sát khí của Lâu Minh tăng vọt vô số lần nhưng có lần nào mà có thể nhớ được, biết sau khi mình mất lí trí gây ra việc gì.

      Ba lính cảnh vệ cũng thể ngăn được sau khi sát khí bùng phát, mặc dù Trần Ngư bị ảnh hưởng nhưng lúc này bị hôn mê, thể ở chung chỗ với họ mà đợi tỉnh lại được. Ôm ý nghĩ như vậy, Lâu Minh rời , muốn trước khi sát khí hoàn toàn bùng phát, phải tìm nơi làm ảnh hưởng đến người bình thường.

      Khi bóng dáng Lâu Minh khuất sau rừng cây, vẫn đứng ở nơi bí mật quan sát từ nãy đến giờ, em nhà họ Nghiêm mới lén lút ra.

      ra là thực con cương thi khác. Hai, có phải con cương thi lúc nãy nuốt mất con cương thi mà chúng ta truy lùng ?” Nghiêm Hân nhìn về hướng Lâu Minh vừa chạy , hỏi.

      “Hình như là vậy.” Vẻ mặt Nghiêm Uy nghiêm nghị gật đầu.

      Hai, hình như bên kia có người.” Nghiêm Hân xong, hai người vội vàng chạy về phía xe Jeep. Khi đến gần, cả hai nhìn trường vô cùng thê thảm có bốn người hôn mê, vẻ mặt Nghiêm Hân muốn khóc “ Hai, có phải là chúng ta gặp rắc rối rồi ?”

      “Hình như bọn họ vẫn còn sống, mau cứu người trước .” Nghiêm Uy quay người chạy về phía Phan Phong, còn Nghiêm Hân chạy về hướng Trần Ngư.

      Nghiêm Uy kiểm tra thương tích của Phan Phong, ngẩng đầu kêu em mình “Hân Nhi, xem người bọn họ có vết thương gì , nếu có dùng linh lực diệt hết thi độc người họ .”

      Những vết thương khác bệnh viện có thể điều trị, nhưng nếu để thi độc xâm nhập vào cơ thể có cách nào cứu được.

      “Vâng.” Nghiêm Hân kiểm tra vết thương của trước mặt mình, thấy này ngoài cái trán bị sưng, thân thể có vết thương rách da nào. Nhưng mà vừa rồi hai con cương thi chiến đấu ác liệt như thế, sát khí bùng phát khổng lồ, Nghiêm Hân nghĩ nghĩ, quyết định vẫn nên dùng linh lực để làm sạch cho bé này .

      Khi linh lực tinh khiết xuyên qua lỗ chân lông truyền vào cơ thể Trần Ngư, linh lực trong đan điền của Trần Ngư lưu chuyển nhanh chóng, có linh lực tẩm bổ, Trần Ngư nhanh chóng tỉnh lại.

      “Em tỉnh rồi sao? Có chỗ nào thoải mái ?” Nghiêm Hân thấy Trần Ngư tỉnh lại kích động hỏi.

      Sát khí nặng quá!

      Trần Ngư vụt ngồi dậy, nhìn quanh bốn phía, phát thấy Lâu Minh đâu, cuống lên, chống tay lên ngồi dậy vội vàng chạy ra ngoài.

      “Ài, em vừa mới tỉnh, đừng lộn xộn.” Nghiêm Hân vội kêu lên.

      Trần Ngư chạy quanh hai xe Jeep, thấy chỉ có ba người lính đặc chủng nằm nhưng vẫn thấy Lâu Minh đâu, ngay cả con cương thi trước khi hôn mê cảm nhận được cũng thấy đâu.

      Trần Ngư nhìn người thanh niên xử lý thi độc người Phan Phong, hỏi “Hai người là ai?”

      “Chị là Nghiêm Hân, đây là trai chị Nghiêm Uy, chúng tôi vừa … vừa …” Nghiêm Hân ấp a ấp úng biết nên thế nào.

      “Con cương thi kia là do hai người dẫn tới?” Cương thi là sinh vật rất hiếm khi ra ngoài, trừ bị bị bắt ép bao giờ ra khỏi mộ huyệt. Mà hai em nhà họ Nghiêm ràng là Thiên Sư, trùng hợp xuất ở chỗ này, Trần Ngư có thể chắc chắn khẳng định, con cương thi bỗng nhiên xuất kia có liên quan đến hai người này.

      “Em cũng là Thiên Sư sao?” Tu vi của Nghiêm Uy cao hơn nhiều so với Nghiêm Hân, cậu ta nhận ra linh khí vận chuyển quanh người Trần Ngư.

      “Con cương thi kia đâu? Hai người khi đến đây có nhìn thấy người nào khác ?” Trần Ngư trả lời câu hỏi mà hỏi lại, với sát khí của Ba cương thi bình thường cơ bản là dám đến gần Ba, nhưng bỗng nhiên cả Ba và cương thi đều biến mất, điều này làm Trần Ngư cảm thấy vô cùng bất an.

      “Con cương thi kia chết rồi.” Nghiêm Hân chỉ chỉ lên bãi cỏ.

      Trần Ngư tới mấy bước, nhìn thấy bãi cỏ phủ lớp bụi, đây là tro bụi cương thi sau khi bị diệt.

      “Khi chúng tôi chạy đến, vừa lúc thấy cương thi khác ăn cương thi kia, sau đó, cương thi đó chạy mất.” Nghiêm Hân giải thích.

      “Ăn??”

      Ăn, là chỉ con cương thi hấp thu sát khí của cương thi khác, thừa hưởng sát khí của cương thi bị hấp thu đồng thời giết chết đối phương.

      Mặc dù sát khí người Ba là tiêu chuẩn của cương thi ngàn năm, nhưng về bản chất ấy vẫn là con người mà, sao lại …

      ấy chạy theo hướng nào rồi?” Trần Ngư nôn nóng hỏi.

      “Bên kia.” Nghiêm Hân chỉ về hướng Lâu Minh vừa chạy .

      Trần Ngư móc la bàn, muốn dùng la bàn tìm vị trí của Lâu Minh nhưng có thể là Lâu Minh chạy quá xa, la bàn cảm nhận được.

      “Em định tìm vị trí của cương thi kia sao?” Nghiêm Hân thấy Trần Ngư lấy la bàn ra để định vị suy đoán, “Em đừng hơn, con cương thi mà hai em chị truy lùng có tám trăm năm đạo hạnh, vậy mà lại bị cương thi kia ăn trong nháy mắt, chứng tỏ cương thi đó ít nhất phải là ngàn năm. Cương thi ngàn năm chúng ta đánh lại đâu.”

      Trần Ngư có thời gian để ý đến ta, chạy về hướng Lâu Minh vài bước, đồng thời rót linh lực vào la bàn, la bàn vù vù chấn động hai lần nhưng vẫn tra được vị trí của Lâu Minh.

      Khi Trần Ngư biết tìm cách gì lại nghe Nghiêm Hân “Con cương thi kia ở hướng đông nam cách đây hai cây số.”

      Trần Ngư quay phắt đầu lại, thấy trong tay Nghiêm Hân cầm la bàn có hình thù kì lạ, hỏi “ có thể dò được vị trí sao?”

      “Đây là la bàn ông nội chị sửa lại, chuyên để tìm vị trí của cương thi, chưa từng sai lần nào.” Nghiêm Hân kiêu ngạo đáp.

      Ánh mắt Trần Ngư sáng lên, giật phắt la bàn trong tay Nghiêm Hân.

      làm gì vậy? Đưa trả la bàn cho tôi.” Nghiêm Hân vội kêu lên.

      Nghiêm Uy nghe tiếng em mình kêu to, vội vàng đứng lên, nhíu mày nhìn Trần Ngư.

      “Con cương thi vừa rồi chắc chắn là do hai người dẫn đến phải ?” Giọng của Trần Ngư thân thiện nữa.

      em nhà họ Nghiêm chột dạ gì.

      “Bây giờ tôi mượn la bàn này để tìm người, ở đây giao lại cho hai người, hai người thanh lọc thi độc người họ cho sạch , chờ tôi trở về.” Trần Ngư rồi xoay người rời .

      “Nhưng mà …”

      “Hân Nhi!” Nghiêm Uy cắt ngang lời em .

      Hai, la bàn đó là em trộm mượn của ông nội, nếu ta làm hỏng nó sao?” Nghiêm Hân vội la lên.

      “Chúng ta cứu người trước .” Nghiêm Uy khiển trách “Nếu phải là chúng ta đem cương thi đuổi đến đây bọn họ cũng xảy ra chuyện gì. Về tình về lý chúng ta đều phải chịu trách nhiệm.”

      “Dạ.” Nghiêm Hân chột dạ cúi đầu, theo trai cứu hai người còn lại hôn mê.

      Ở nơi khác, dựa vào chỉ dẫn của la bàn, Trần Ngư chạy nhanh xuyên qua khu rừng. Cũng may là lớn lên ở vùng rừng núi nên tốc độ chạy trong rừng cây chậm chút nào. Thời gian dần trôi qua cũng rút ngắn khoảng cách giữa và Lâu Minh.

      Chạy được khoảng hai mươi phút, cũng biết có phải là Lâu Minh mệt mỏi hay , mà kim của la bàn bỗng nhiên dừng lại.

      Trần Ngư thu hồi la bàn, chạy nhanh hơn, cuối cùng sau khi xuyên qua rừng cây, tại cốc núi giữa hai quả núi , nhìn thấy Lâu Minh.

      Lúc này, vốn là chàng trai tuấn, sạch , bây giờ áo màu nâu nhạt người Lâu Minh dính đầy lá khô, ngón tay thon dài trắng nõn dính đầy vết bẩn, quay lưng về phía Trần Ngư ngẩng đầu về hướng Đông nhìn bầu trời, dường như chờ ánh bình minh ló dạng.

      “Vù vù vù!”

      La bàn mà Trần Ngư mượn từ Nghiêm Hân bỗng nhiên chấn động, bởi vì sát khí quá nặng, kim đồng hồ mãnh liệt quay vài vòng rồi bỗng nhiên bất động.

      Còn la bàn của Trần Ngư kích động từ trong túi vải bay ra, bay vòng quanh người Trần Ngư ngừng phát ra cảnh báo.

      Ba?” Trần Ngư để ý đến cảnh báo của la bàn, cẩn thận bước về trước mấy bước.

      “Rắc rắc!”

      Lâu Minh xoay người lại, đạp trúng nhánh cây khô, đôi mắt đỏ ngầu nhìn thẳng về phía Trần Ngư. Trần Ngư bị ánh mắt sắc bén của Lâu Minh quét tới, kìm được mà nhắm mắt lại, khi mở ra lần nữa, thế mà mắt dương lại tự động mở ra.

      Trong cốc núi vốn tối tăm mù mịt, lúc này biến thành biển máu, đứng giữa biển máu này, đôi mắt đỏ ngầu kia của Lâu Minh tựa như con ma vương từ trong truyện tranh xé rách gian mà bước đến, lạnh lẽo mang theo chút hơi ấm nào.

      “Vù vù …”

      trận gió thổi qua, trước mắt Trần Ngư bỗng nhiên xuất cảnh tượng mờ ảo, hình như là hình ảnh của người nam và người nữ cầm kiếm đứng đối đầu nhau.

      “Huynh giết ta sao?” Người nữ hỏi.

      !” Người nam quả quyết trả lời.

      “Quả nhiên đàn ông đều là đồ lừa đảo” Người nữ phẫn nộ .

      Người nam im lặng gì.

      “Vù vù …” Lại trận gió thổi qua, hình ảnh kia dường như bị gió thổi tan biến, bên tai còn thanh kì lạ nữa, Trần Ngư lại ngẩng đầu nhìn, Lâu Minh đứng trước mặt Trần Ngư.

      Ba?” Trần Ngư có cảm giác kì lạ, sát khí khổng lồ như vậy phong ấn phải hoàn toàn mất hiệu lực mới đúng. Nhưng nhìn Ba giống như bị mất lí trí, mà sát khí quanh người giống như rất ổn định.

      Lâu Minh nâng cánh tay lên, nhàng vuốt khuôn mặt mềm mại của Trần Ngư, sau đó lại nâng tay khác lên, chạm lên cánh môi mềm mại của .

      Ba? có thể nghe em chuyện ?” Động tác của Lâu Minh rất dịu dàng nhưng cảm giác này kì quái, Trần Ngư được tự nhiên, muốn né tránh.

      Nhưng cơ thể của vừa mới lùi lại chút xíu, động tác của Lâu Minh vừa mới còn rất dịu dàng bỗng nhiên trở nên thô bạo. ngăn động tác của Trần Ngư lại, rồi kéo giật người vào người rồi mạnh mẽ hôn lên môi .

      “Ưm!” Trần Ngư hôn Lâu Minh rất nhiều lần nhưng đây là lần đầu tiên bị Lâu Minh hôn. giống như khi độ khí cho , Lâu Minh hôn ngang ngược mà càn quấy, cuốn lấy đầu lưỡi của , đem môi hút đến tê dại.

      Trần Ngư hoảng sợ mở to hai mắt, cảm giác tê dại từ lòng bàn chân lan truyền đến vỏ não.

      Đây là … bị Ba sàm sỡ hả?

      Ánh mặt trời hồng rực cuối cùng cũng nhô lên từ phía chân trời, chiếu khắp rừng cây và lên đôi nam nữ hôn nhau trong cốc núi.

      Động tác ôm Trần Ngư của Lâu Minh bỗng nhiên thả lỏng, Trần Nga cảm nhận được nguồn sát khí khổng lồ sắp bùng nổ, kịp nghĩ nhiều, đuổi theo cánh môi của Lâu Minh định rời , hôn lên lần nữa, luồng linh khí tiến vào trong cơ thể Lâu Minh.

      Ánh mặt trời ấm áp tiếp tục chiếu sáng cốc núi, sát khí đỏ như máu cũng dần tản trong ánh nắng rực rỡ.

      Trần Ngư nhìn Lâu Minh mê man nằm gối đầu chân , vẻ mặt biến đổi vô cùng phức tạp.

      “Nếu như khi người đó hôn cảm thấy chán ghét, như vậy là có thể thích người ta rồi.”

      “Nếu như hôn người, sau đó lại muốn hôn tiếp, như vậy chắc chắn là thích ta rồi.”

      Trần Ngư chớp chớp mắt, dường như muốn kiểm nghiệm điều gì đó, cúi đầu xuống lướt lên môi của Lâu Minh.


      Tác giả có lời muốn :

      Phan Phong hôn mê: là tiếc mà, có người nào chứng kiến được màn này.

    5. NguyenHa2808

      NguyenHa2808 Active Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      161
      Bất kể trợ lý nào mà chứng kiến cảnh này, chắc khóc như nhà có con lớn :v

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :