1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Chết mi nhé Trương Văn Văn, sợ hết hồn chưa. Ha ha ha
      haimap2346 thích bài này.

    2. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Trần Ngư của chúng ta oách xà lách mà haahaaaa
      haimap2346 thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 6: Ăn trộm linh khí


      Xe rời trang trại ngựa được mười phút mà Thiệu Huy vẫn còn ngồi phía sau cười ngừng, vừa cười vừa chỉ Trần Ngư “Tây Thi, ngờ em là người xấu như vậy nha.”

      Thiệu Huy chỉ cần nghĩ đến vẻ mặt sợ hãi của Trương Văn Văn lúc nãy lại nhịn được cười.

      “Vì sao Trương Văn Văn nghe em vậy mà lại sợ hãi như thế.” Tần Dật lý trí hơn Thiệu Huy nhiều, cảm thấy giọng của Trần Ngư lúc nãy vô cùng chắc chắn, giống như xạo.

      “Còn vì cái gì nữa, chắc chắn là lá gan của Trương Văn Văn quá .” Thiệu Huy “Chỉ tiếc là ban ngày, nếu vào buổi tối, đến cũng bị nổi da gà nè.”

      Thiệu Huy bắt chước điệu bộ của Trần Ngư, lặp lại lời Trần Ngư với Trương Văn Văn “Có phải nửa tháng trước cậu từng đến gần hồ nước , ở đó có bé trai khoảng bảy tám tuổi chết đuối, nó gọi cậu là chị , chị ơi, chị cứu em với … giờ nó bám vào vai cậu kìa.”

      “Cậu câm miệng.” Tần Dật đánh cái chát vào ngón tay chỉ ra của Thiệu Huy.

      “Có phải cậu cũng thấy sởn gai ốc ?” Thiệu Huy hỏi “Có phải cậu cảm thấy khi mình chỉ vào người thực cảm thấy có vật gì đó bám lên người ?”

      Tần Dật nhếch môi gì nhưng sắc mặt mấy dễ chịu.

      Trần Ngư ở bên nhìn rất vui vẻ.

      So với bầu khí vui vẻ ở phía sau, tâm tình của Trần Dương ngột ngạt hơn nhiều. Bởi vì nhận ra rằng, thái độ của Trương Văn Văn đối với Thi Thi ngày hôm nay chính là thái độ của đại đa số những người trong tầng lớp của họ đối với Thi Thi. Chỉ là những người đó thể thái độ ràng như Trương Văn Văn mà thôi, nhưng trong lòng bọn họ chắc chắn xem trọng Thi Thi.

      Dù cho là em ruột của , con của thị trưởng thành phố nhưng mà bị lừa bán từ . Mười lăm năm trôi qua có thể ảnh hưởng đến trưởng thành của người nhưng trong mắt những người đó, đây là vết nhơ của Thi Thi. Chỉ cần Trần Dương nghĩ đến việc có người ở nơi nhìn thấy, lén lút bàn tán hoặc là xem thường em , liền cảm thấy nóng giận.

      “Tây Thi, có chuyện muốn hỏi em. Em có thể cần trả lời nhưng em đừng giận nha, tại tò mò quá mà.” Thiệu Huy mở to đôi mắt mèo đầy hiếu kì nhìn thẳng vào Trần Ngư.

      hỏi .” Trần Ngư buồn cười nhìn .

      “Ông của em thực là thầy trừ ma hả?”

      “Thiệu Huy!” Lời Thiệu Huy vừa dứt, Tần Dật nhịn được quát lớn.

      “Tớ rất tò mò mà.” Thiệu Huy có chút tủi thân.

      Trần Dương nhìn vào kính chiếu hậu ngó em , quát Thiệu Huy cũng lời ngăn cản. Bởi biết Thiệu Huy có ác ý và cũng thấy tò mò thái độ của em đối với chuyện này.

      “Đúng vậy ạ, ông của em là thầy trừ ma.” Trần Ngư thản nhiên gật đầu.

      thế giới này có ma sao?” Thiệu Huy giọng hỏi.

      “Tin có, tin có.” Trần Ngư trả lời.

      Thực ra đời nay, phần lớn người ta nhìn thấy ma, chỉ khi nào bị ma quấn lên người mới có thể cảm nhận được hồn ma tồn tại. Nhưng những người bị hồn ma quấn lên đều là những người có oán thù, có oán thù tự nhiên trong lòng có ma. Cho nên câu ‘tin tin có’, đứng ở góc độ nào đó xem xét hoàn toàn đúng.

      Thiệu Huy nghe xong, liền tự động quyết định đời này thể có ma, tiếp tục tò mò hỏi “ cũng gặp qua thầy bói, khi coi bói cho người ta luôn luôn mấy câu tốt đẹp vớ vẩn, người nào cũng giống người nào để cho người ta nửa tin nửa ngờ. Ông của em là thầy trừ ma, có phải cũng có đống lời giải thích giống như những lời em với Trương Văn Văn lúc nãy?”

      “Lúc nãy em đó, em nhìn thấy vai Trương Văn Văn có đứa bé khoảng bảy tám tuổi, người ướt sũng như từ dưới nước mới lên, nó bám chặt lấy vai của Trương Văn Văn, giống như vậy nè …” Trần Ngư rồi đưa tay về phía Thiệu Huy muốn bám vào bả vai .

      “A …” Thiệu Huy bị hù hít hơi sâu, vừa trốn tránh vừa hét “ muốn thôi, đừng có dọa .”

      “Đáng đời.” Tần Dật cười nỗi đau của người khác, ném ra hai chữ.

      “Hi hi …” Trần Ngư che miệng cười trộm, tiếp tục dọa Thiệu Huy nữa.

      Trần Dương nhìn phản ứng của em , chân mày nhíu chặt cũng giãn ra. có tức giận xấu hổ đến mức muốn chuyện, cũng thẹn quá hóa giận, Thi Thi đối với tuổi thơ của mình thản nhiên ung dung, kiêu ngạo, tự ti.

      Xe quay trở lại khu tập thể bộ đội, ba người hẹn ngày khai giảng đại học Đế Đô gặp lại, sau đó Thiệu Huy, Tần Dật lái xe về.

      Về đến nhà, ăn cơm tối với ba mẹ rồi Trần Ngư lấy lý do chơi mệt nên nghỉ sớm. Thế là trong phòng khách chỉ còn lại ba mẹ Trần và Trần Dương.

      “Hôm nay xảy ra chuyện gì vậy con?” Mặc dù lúc ăn tối, Thi Thi vẫn luôn rằng chơi rất vui vẻ nhưng vẻ mặt Trần Dương luôn nghiêm lại, thị trưởng Trần biết là còn chuyện gì khác nữa xảy ra.

      Trần Dương cũng giấu giếm, kể chuyện của Trương Văn Văn ra.

      Thị trưởng Trần nghe xong, lông mày nhíu chặt, mẹ Trần vô cùng tức giận “Nhà họ Trương dạy con kiểu gì vậy, quá quắt. Để mai mẹ chuyện với Trương phu nhân mới được.”

      “Bà chuyện với mình nhà họ Trương nhưng bà được hết với những nhà ở Đế Đô này ?” Thị trưởng Trần đồng ý .

      “Vậy ông bảo phải làm sao bây giờ?” Mẹ Trần tức giận “Tôi vất vả bao nhiêu mới tìm được con về lại dễ dàng để người ta khi dễ như vậy sao? Lúc đó con ở đâu mà trơ mắt nhìn em con bị người ta bắt nạt như vậy?”

      “…” Trần Dương vô cùng oan ức nhìn mẹ mình “Thi Thi rất lợi hại đó mẹ, đâu cần con giúp đâu.”

      Tiếp đó, Trần Dương lại kể chuyện Trần Ngư hù dọa Trương Văn Văn cùng cuộc chuyện xe với Thiệu Huy cho ba mẹ Trần nghe.

      “Con cảm thấy em bởi vì chuyện sống ở quê mà tự ti, em ấy rất thích thôn Đại Mộc cũng rất tôn kính ông Ngô.” Ông Ngô chính là người nuôi dưỡng Trần Ngư “Có lẽ những năm đó, em ấy sống vui vẻ hơn là chúng ta nghĩ.”

      “Con sai.” Thị trưởng Trần đồng ý “Vả lại, trong hoàn cảnh khó khăn như vậy mà Thi Thi có thể tự mình thi đậu đại học Đế Đô, mà điểm còn cao như vậy nữa. Bà ra ngoài hỏi , mấy đứa nhà người quen chúng ta có đứa nào thi đạt điểm cao như vậy ? Những đứa xem thường Thi Thi của chúng ta, chúng ta cần để ý, sau này gặp mặt nữa là được.”

      “Vậy là xong thôi sao?” Mẹ Trần vẫn còn tức giận.

      “Trần Dương rồi đó thôi, con cũng đâu chịu thiệt, với lại …” Thị trưởng Trần nhìn con trai “Nếu em con chịu ấm ức con mặc kệ hay sao?”

      “Tất nhiên là rồi ạ.” Trần Dương lập tức đảm bảo.

      Mẹ Trần nghe xong, tâm trạng mới khá hơn chút, nhưng trong lòng vẫn ghi nhà họ Trương vào sổ thù vặt. Lần sau mà Trương phu nhân đến làm quen nịnh nọt, bà nhất định là thèm để ý.

      Mà bên này, sau khi lấy lý do lên lầu nghỉ ngơi nhưng ra là nhận được tin nhắn báo của ngân hàng về số dư tăng lên, Trần Ngư ngồi xếp bằng giường tám chuyện với ‘Mưa bay tháng ba’.

      Tôi là tiểu hào: Tôi nhận được tiền.

      Mưa bay tháng ba: Người em, đúng là cao nhân mà, con ma nữ đạo hạnh trăm năm bị đánh tan rồi à? Hôm nay người của tôi đến kiểm tra khí cũng có, sạch như chưa từng có hồn ma ở đó.

      Tôi là tiểu hào: Tôi đánh tan, tôi mở cửa tiễn nó xuống phủ rồi.

      Mưa bay tháng ba: Móa, kích động.JIP, kích động. JIP

      Tôi là tiểu hào: …

      Mưa bay tháng ba: có thể mở cửa luôn sao

      Mưa bay tháng ba: Người em, cao nhân, cao nhân mà! mới là ‘tiểu hào’, vậy ‘đại hào’ làm sao.

      Trần Ngư nhìn câu này mới nhớ đến chưa đổi tên cho tài khoản QQ này, vậy là mở trang thông tin cá nhân sửa lại tên.

      Tôi muốn xây đường: Tôi phải là tiểu hào.

      Mưa bay tháng ba: …

      Mưa bay tháng ba: Người em, gu thưởng thức của đặc biệt.

      Tôi muốn xây đường: Tôi nhận tiền, có gì tôi out đây.

      Mưa bay tháng ba: Khoan, khoan

      Mưa bay tháng ba: Người em, thêm bạn với tôi , sau này có việc tôi nhờ giúp đỡ được ?

      Trần Ngư liếc nhìn điện thoại vừa mới nhận tin nhắn tài khoản cộng thêm năm mươi vạn, nhíu mày trả lời.

      Tôi muốn xây đường: Còn phải xem trả tôi nhiêu tiền .

      Mưa bay tháng ba: Người em, yên tâm. trăm vạn lần này là tính giá mở cửa . Nếu lần sau có việc cần tìm mở cửa , giá tiền chắc chắn cao hơn.

      Cao hơn trăm vạn??? Trần Ngư phấn khích ngồi thẳng người.

      Tôi muốn xây đường: Vậy sau này có việc cứ tìm tôi, nếu có thời gian tôi nhận.

      Mưa bay tháng ba: Vậy chúng ta thêm bạn trước?

      Trần Ngư chấp nhận lời mời kết bạn của ‘Mưa bay tháng ba’, logout, rồi ôm điện thoại di động lăn qua lăn lại “Nhiều tiền quá, nhiều tiền quá, ha ha ha …”

      Trần Ngư lăn lúc rồi đứng lên, lấy thẻ ngân hàng trong túi ra để trước mắt, vô cùng hùng hồn “Ông lão, ông yên tâm, đường ở thôn Đại Mộc con bao hết, sau này tấm thẻ này chính là quỹ riêng để xây đường cho thôn Đại Mộc.”

      “Nhưng mà …” Trần Ngư tự hỏi “Xây con đường hết bao nhiêu tiền trời.”

      Trần Ngư cầm điện thoại lướt net tìm kiếm nhưng tìm được cái gì, nghĩ nghĩ rồi quyết định sau này có cơ hội hỏi ba nhà mình, dù gì ông ấy cũng là thị trưởng, việc xây đường này chắc chắn ông nắm .

      Vù vù

      Bỗng nhiên, túi vải đầu giường rung rung, Trần Ngư định thần, thò tay lấy chiếc la bàn từ bên trong ra.

      “Mày là yếu quá .” Trần Ngư xem xét lúc thấy linh khí bên trong la bàn còn rất ít, tập tức oán giận “Dùng mày mở cửa lần mà mày mất linh khí rồi? Lúc trước phải là ông lão dùng mày rất nhiều lần rồi hay sao?”

      Vù vù

      La bàn rung rung hai lần, kim la bàn nhanh như chớp chỉ về hướng bắc.

      “Mày lại nghĩ đến chuyện đó à?” Trần Ngư nhìn phương hướng la bàn chỉ biết là nó muốn làm gì, quả quyết từ chối “ được, chỗ đó thể , mày thể từ từ hấp thụ kinh khí trong khí hay sao?”

      Vù vù, vù vù

      La bàn rung càng mãnh liệt.

      “Tao biết, tao biết, nhưng mà tao cũng có cách nào nha.”

      Thực ra Trần Ngư cũng rất rầu rĩ, thực lực của bây giờ muốn mở cửa phải nhờ hỗ trợ của la bàn, mà la bàn vì giúp mở cửa mà hao phí lượng linh khí rất lớn. Bản lĩnh của ông Ngô rất cao thâm, dùng la bàn mở cửa là chỉ để tính toán phương hướng và vị trí mà thôi tiêu hao quá nhiều linh khí của la bàn. Đây cũng chính là lý do ông Ngô có thể nhiều lần sử dụng la bàn để mở cửa mà linh khí của la bàn vẫn tràn đầy, mà Trần Ngư chỉ dùng la bàn mở cửa lần, linh khí giảm hơn nửa.

      Nhưng mà nếu trợ giúp của la bàn, Trần Ngư cũng chắc chỉ dựa vào thực lực của có thể mở ra được cửa hay , mà coi như mở cửa bản thân la bàn cũng có chức năng bảo vệ. Nếu vô tình gặp phải ác ma lợi hại, thực lực của có hạn mà la bàn lại mất linh khí gặp nguy hiểm.

      Trần Ngư nhìn về hướng bắc, trong lòng rất muốn đến ngôi biệt thự tràn đầy linh khí đó. Lần này trừ ma, tiêu mất sáu lá bùa trừ ma sơ cấp, tiêu mất linh khí trong la bàn mà linh khí của bản thân cũng tiêu hao mất nửa.

      Linh khí của tiêu hao có gì, chỉ cần chăm chỉ tu luyện tuần sau khôi phục như cũ. Nhưng còn la bàn, chờ nó hấp thụ linh khí tự nhiên trong khí chắc phải đến hai ba tháng mới xong. Hai ba tháng mới kiếm được trăm vạn, nếu tính như thế tốc độ kiếm tiền giảm nhiều.

      Trần Ngư cắn ngón tay, ánh mắt dao động giữa la bàn và thẻ ngân hàng, cuối cùng tiền tài, , chính xác là khát vọng xây đường cho thôn Đại Mộc chiến thắng. Nó thúc đẩy lần nữa từ cửa sổ lầu hai nhảy xuống, theo bóng đêm, quen đường quen nẻo mò đến biệt thự của nhà họ Lâu.

      Trần Ngư cảm nhận linh khí bốn phía của khu nhà, chọn vị trí và mật độ linh khí dày đặc hơn những chỗ khác, đào cái hố, đem la bàn bỏ vào.

      Vù vù …

      Dường như la bàn đối với vị trí giờ của mình cực kỳ bất mãn, ràng bên trong tường linh khí còn đậm đặc hơn, vì sao lại đặt nó ở đây.

      “Mày ngoan ngoãn chút cho tao.” Trần Ngư gõ gõ la bàn, giọng trách mắng “Tao cho mày biết, nhà này là nhà người ta, chúng ta thể vào, có biết ? Đào trộm chân tường nhà người ta cho mày ăn trộm linh khí đúng rồi, mày vừa vừa phải phải thôi chứ. Tao cứ chôn mày chỗ này trước , khoảng ba ngày là mày hấp thu xong linh khí, lúc đó tao đến đào mày lên.”

      Vù vù

      La bàn vẫn chưa hài lòng lắm.

      “Mày đừng có được đằng chân lân đằng đầu, còn lèo nhèo là đến chân tường tao cũng cho mày ở nữa giờ." Trần Ngư thấy cuối cùng la bàn chịu im, đặt nó xuống, lấp đất lên, sau đó còn dùng chân dậm dậm cho chắc, rồi lấy hòn đá bên cạnh chặn lên rồi mới len lén chạy về nhà.

      Trần Ngư vừa khỏi chưa được hai phút, cửa nhà họ Lâu vẫn đóng chặt bỗng dưng mở ra, người đàn ông mặc đồ rằn ri ra, đến chỗ Trần Ngư vừa chôn la bàn, đào lên, mang nó vào trong nhà.


      Tác giả có lời muốn :

      Lâu Minh: nhóc này, sao lại nhiều chuyện như vậy chứ!
      Last edited: 30/11/18

    4. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Hahaha cái La bàn hư hỏng thậc :”))))
      haimap2346 thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Chậc chậc. La bàn chính là tơ hồng trong truỳn thuýt, há há :yoyo60:
      haimap2346 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :