1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Tội Hướng Nam qá, chết oan uổng hơn 600 năm :-(:-( nhà họ Liễu này đúng là đáng ghét mà, k biết sai k biết hối lỗi mà chỉ biết đạp lên người khác mà sống, đúng là k thể chấp nhận đc :yoyo62:
      tieunai691993haimap2346 thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Hướng nam k tự nguyện mà cũng bị đổi à? con nhà họ liễu có lòng k? Chứ a con trai là tình nguyện đổi mạng chắc nhiều lắm
      tieunai691993haimap2346 thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 57: Báo cảnh sát phủ


      Từ thầy giáo dạy, có chuyện tìm chú cảnh sát, sao lại quên cơ chứ.

      Ba, em về trước đây.” Như được khai sáng, Trần Ngư vội vàng rời khỏi biệt thự nhà họ Lâu

      · Nguyên tác là “Thể hồ quán đỉnh”. Theo mình tra được ‘quán đỉnh’ là rưới nước lên đầu, là nghi thức tôn giáo trong những buổi lễ long trọng. Còn nguyên nghĩa biết là gì. Bạn nào biết góp ý mình sửa nha.

      Lâu Minh nhìn Trần Ngư trong chớp mắt thấy bóng, nhìn tôm hùm bàn vẫn còn nguyên, bất đắc dĩ lắc đầu, gọi Hà Thất dọn xuống.

      “Vâng.” Hà Thất đến bên bàn ăn, vừa dọn vừa “Tam thiếu, chuyện thành phố Bình với tiểu thư Trần Ngư chưa ạ.”

      “Từ từ cũng được.” Lâu Minh trả lời.

      “Trưởng khoa Vương bên xưởng chế tạo vẫn giục chúng ta xác nhận ngày đến cho ông ấy.” Hà Thất nhắc nhở.

      “Vậy với ông ấy hai ngày nữa có thông tin chính xác.” Lâu Minh thèm để ý chút nào, đứng lên.

      “Vâng.” Đợi thêm hai ngày? Hà Thất nghĩ thầm, trưởng Khoa Vương hói nửa đầu, chừng kỳ này hói hết cả đầu luôn rồi.

      ==

      Trần Dương muốn lên giường ngủ, ngoài cửa sổ bỗng vang lên tiếng đập cửa. Động tác kéo chăn của Trần Dương ngừng lại, đến bên cửa sổ kéo tấm rèm che ra. Xuyên qua cửa sổ mờ hơi sương, Trần Dương nhìn thấy bóng người quen thuộc, nhíu mày kéo cửa sổ ra.

      Khi cửa sổ được mở ra, Trần Ngư với vẻ mặt kích động nhìn gương mặt đen như than của trai nhà mình, chột dạ “ chưa ngủ ạ … ha ha.”

      “Sao em vào nhà bằng cửa chính?” Trần Dương đen mặt hỏi.

      “Đúng ha, em nên leo lên phòng em trước, rồi qua hành lang gõ cửa phòng chứ.” Trần Ngư bừng tỉnh, sao lại trực tiếp leo lên cửa sổ phòng trai chứ, quả nhiên là do quá nóng ruột.

      Đây là trọng điểm sao???

      “Em vào .” Trần Dương bất đắc dĩ đứng qua bên, chờ Trần Ngư nhảy vào, lại kéo cửa sổ xuống.

      Trần Dương quay người nhìn thoáng qua em nhà mình bị đông cứng đến mức mặt mũi đỏ bừng, rồi mở cửa phòng ra ngoài.

      Trần Ngư hơi sửng sốt, biết Trần Dương ra ngoài làm gì, cũng lên tiếng hỏi, chỉ ngoan ngoãn ngồi ghế trong phòng, chờ trai mình trở về.

      Trong chốc lát, Trần Dương quay lại, tay là ly sữa nóng đưa cho Trần Ngư “Em uống cho ấm người.”

      “Cám ơn Hai.” Trần Ngư dùng hai tay ôm ly sữa, cúi đầu uống từng ngụm , sau đó giương cái miệng dính bọt sữa nhìn trai cười ngọt ngào.

      “Em đúng là ngốc mà.” Trần Dương giật mấy tờ khăn giấy đưa cho Trần Ngư “Em tìm có chuyện gì vậy?”

      Trần Ngư cầm khăn giấy, vẻ mặt nghiêm chỉnh lại, với Trần Dương “ Hai, nhớ chuyện của Trương Tử Dương ?”

      “Sao thế? Nhà họ Trương đến tìm em?”

      “Vâng.”

      “Lúc nào? Ngày mai hả?” Trần Dương suy nghĩ lúc “Ngày mai xin nghỉ rồi với em.”

      phải vì chuyện này.” Trần Ngư lắc đầu dưới ánh mặc nghi hoặc của Trần Dương Hai, em phân vân biết có nên cứu Trương Tử Dương hay ?”

      Trần Dương sững người nhưng vội vàng trách thấy chết mà cứu, chỉ hỏi “Tại sao?”

      Trần Ngư lại mọi chuyện với Trần Dương lần nữa, Trần Dương càng nghe, lông mày càng nhăn chặt, cuối cùng sắc mặt vô cùng khó coi.

      Vốn cho rằng ở bên ngoài Thi Thi chỉ việc đuổi ma thôi, ngờ những việc liên quan đến phủ còn u ám, phức tạp hơn cả thực. Vậy làm sao em có thể trưởng thành cách lành mạnh về thể xác và tinh thần được đây?

      , người ta phải hay đời này có nhân ắt có quả sao? Nhưng chuyện này phải làm sao đây, những người nhà họ Liễu kia chẳng chịu trừng phạt chút nào.” Trần Ngư “Tuy rằng Hướng Nam nguyền rủa người nhà họ Liễu thể sống quá hai mươi lăm tuổi nhưng đều do họ cướp đoạt số mệnh của Hướng Nam, sáu trăm năm qua, người nhà họ Liễu sống sung túc, giàu sang. Liễu Tu Thành còn sử dụng thuật ‘đổi mệnh’ để tránh nguyền rủa của Hướng Nam.”

      “Hai người sống, hồn ma.” Trần Dương xứng danh là cảnh sát, nhanh chóng nắm được điểm mấu chốt “Giống như chúng ta giải quyết tố giác, cho dù người tố giác có là người xấu nhưng chỉ cần họ bị nguy hiểm, chúng ta trước tiên phải bảo vệ họ, cứu họ trước.”

      “Nhưng mà em muốn xen vào, em rất ghét người nhà họ Liễu.” Trần Ngư rầu rĩ.

      “Nếu như em mặc kệ, quan tâm có hậu quả gì?” Trần Dương hiểu về giới huyền học. Nếu là chuyện trần gian, gặp phải chuyện tương tự mà cảnh sát ngoảnh mặt làm ngơ bị xử lý kỷ luật. Còn đây là chuyện của giới huyền học, Trần Dương hiểu .

      “Nếu ngay từ đầu em xen vào chuyện này có liên quan gì đến em hết. Nhưng đêm qua, em giúp Hướng Nam, vô tình liên lụy vào ân oán giữa cậu ta và nhà họ Liễu. Nếu như chuyện này thể giải quyết êm xuôi có thể có ảnh hưởng gì đó với em, nhưng ảnh hưởng như thế nào em cũng chắc lắm, chắc chắn là phải chờ kết quả chuyện này như thế nào .”

      “Vậy theo cách làm của giới huyền học chuyện này xử lý thế nào?” Trần Dương nghe thấy có ảnh hưởng đến em , vẻ mặt trở nên lo lắng.

      “Cứu người, phải cứu cả hai.” Trần Ngư cam lòng “Chức trách của thầy trừ ma tụi em là phải bảo vệ người sống cho ma quỷ quấy rối.”

      “Việc này ai cho em biết?” Trần Dương hỏi.

      “Ông nội cho em biết, ông nội , nếu như giữa người sống và hồn ma chỉ được chọn , thầy trừ ma nhất định phải vô điều kiện đứng về phía người sống, nếu là vượt quyền, bị Thành Hoàng trách phạt.” Trần Ngư .

      “Thành Hoàng?” Kể từ khi biết em mình là thầy trừ ma, Trần Dương ít lần lên mạng tra cứu về chuyện có liên quan đến hồn ma để tìm hiểu, thế là nghe tên Thành Hoàng cũng có hiểu đôi chút “Đức Thành Hoàng, là chức quan dưới phủ, tương đương với thị trưởng nơi trần gian, cai quản vong linh của người chết, thưởng thiện phạt ác, cai quản sống chết, phúc họa của các loài, đúng ?”

      “Vâng ạ.” Trần Ngư gật đầu.

      Mắt Trần Dương sáng lên “ trần gian, chúng ta quản lý đất nước bằng luật pháp, sử dụng tòa án để xét xử tội phạm. cách khác, mặc dù người này có tội hay , em lại hận ta nhưng em thể ra tay trừng trị ta, mọi người đều phải thông qua luật pháp để thực việc tố giác, khiếu nại. Lúc nãy nghe thấy, phủ có những hạn chế đối với thầy trừ ma cũng khác gì với luật pháp ở trần gian. Nếu em thể quyết định, vậy em nên hỏi luật pháp ở phủ.”

      “Đì tìm đức Thành Hoàng?” Trần Ngư giật mình .

      “Đúng thế.”

      tố giác??” Trần Ngư dám tin.

      “Việc làm của em thể gọi là tố giác, muốn tố giác phải chính là người trong cuộc như Hướng Nam thực , việc của em nhiều nhất chỉ được coi là bấm số 110 điện thoại báo cảnh sát mà thôi.” Trần Dương .

      “…” Mới nghe qua Trần Ngư cảm thấy khả thi lắm nhưng càng nghe lại càng thấy có lý, dù sao cũng thể quyết định được, vậy tìm đức Thành Hoàng báo nguy, thử chút xem …

      Thế là sáng sớm hôm sau, Trần Ngư nhận được điện thoại của Trương Văn Văn, vô cùng đồng ý đến bệnh viện chuyến. Sảng khoái đến mức làm Trương Văn Văn có chút tin tưởng được.

      thế nào?” Cục trưởng Trương lo lắng hỏi.

      “Cậu ấy tới ngay.” Vẻ mặt Trương Văn Văn vẫn còn kinh ngạc.

      “Vậy tối rồi.” Cục trưởng Trương thở dài hơi.

      “Cục trưởng Trương, ông thực tin nhóc đó sao?” Liễu Tu Thành chưa hết hi vọng, khuyên “Ông thử nghĩ coi, nếu ta thực có cách cứu Tử Dương, vì sao nhất định phải chờ đến hôm nay.”

      “Có được hay chờ con bé đó đến biết chứ sao.”

      “Nếu như thất lại sao?” Liễu Tu Thành hỏi ”Nếu thất bại, vậy …”

      “Tốt nhất ông nên cầu nguyện cho việc đừng thất bại, nếu như thất bại, tôi bỏ qua cho người nhà họ Liễu các người đâu.” Vẻ mặt cục trưởng Trương tốt nhìn Liễu Tu Thành “Ông cho rằng tôi quên ai mới là người gây ra chuyện này sao?”

      Con ngươi của Liễu Tu Thành co lại, vẻ mặt tràn đầy áy náy “Tôi biết là chuyện này nhà họ Liễu chúng tôi có lỗi, là tôi hề biết chuyện Tử Dương vì muốn cứu Nhã Nhã mà tìm Thiên Sư làm thuật ‘đổi mệnh’. Nếu như tôi biết nhất định tôi ngăn cản nó. Sau khi biết chuyện, tôi …”

      “Đủ rồi!” Cục trưởng Trương cười lạnh “Ông coi tôi là thằng ngu sao? con ác ma có đạo hạnh sáu trăm năm lại vô duyên vô cớ để mắt đến nhà họ Liễu các người? Hạ lời nguyền rủa lên con ông? Được, coi như con ông may, bị con ác ma quấn lấy, vậy tại sao đêm qua ông lại có thể đưa ra ngày sinh tháng đẻ của nó, con ác ma sáu trăm năm mà ông há miệng có thể kêu tên của nó?”

      Mặc dù ông là cục trưởng cục cảnh sát nhưng cũng từng là người cảnh sát vô danh lên từng bước, coi ông như đồ đầu đất dễ lừa gạt như vậy.

      Sắc mặt Liễu Tu Thành trắng bệch, tất cả kế hoạch của ông ta đều kín kẽ chỗ nào chê được, chỉ cần Hướng Nam vừa chết lời nguyền rủa nhà họ Liễu biến mất, Nhã Nhã khôi phục sức khỏe, lúc đó ông ta chỉ cần dừng thuật ‘đổi mệnh’ lại Trương Tử Dương cũng tỉnh lại.

      Nếu như phải là người Thiên Sư tên Trần Ngư kia xuất ông ta bị lộ nhiều sơ hở như vậy.

      Nhưng mà sao, tình cảm của Trương Tử Dương với Nhã Nhã rất sâu đậm, chắc chắn nỡ nhìn Nhã Nhã xảy ra chuyện, chỉ cần Trương Tử Dương đồng ý người Thiên Sư tên Trần Ngư kia cũng thể tùy ý ngăn chặn trận pháp được.

      “Cục trưởng Trương, vậy chúng ta cứ chờ Thiên Sư kia đến, xem ta có thể phá trận pháp này .” Liễu Tu Thành làm bộ công minh chính trực “Chỉ cần làm hại đến Tử Dương, cho dù Nhã Nhã cứu được … tôi cũng chấp nhận.”

      Cục trưởng Trương nghe Liễu Tu Thành thế cũng tiện phát hỏa, chỉ hừ lạnh tiếng, ngồi sang phòng khách bên cạnh chờ Trần Ngư đến.

      Khoảng hai mươi phút sau, Trần Ngư và Trần Dương cũng bước vào phòng bệnh.

      “Cục trưởng Trương.” Trần Dương chào.

      Cục trưởng Trương khoát tay, sau đó vội vàng nhìn Trần Ngư hỏi “Trần Ngư, có là cháu có thể phá trận pháp ‘đổi mệnh’ người Tử Dương sao?”

      “Bây giờ thể.” Trần Ngư đáp.

      Ánh mắt Liễu Tu Thành lóe lên ý cười nham hiểm, thuật ‘đổi mệnh’ của nhà họ Liễu ta có từ sáu trăm năm trước, sao có thể dễ dàng bị người khác hóa giải.

      “Bây giờ được?” Cục trưởng Trương nôn nóng “Vậy bao giờ có thể?”

      “Đợi tôi báo đức Thành Hoàng, xem ngài ấy thế nào ?” Trần Ngư trả lời.

      “Đức Thành Hoàng?” Cục trưởng Trương sửng sốt.

      Liễu Tu Thành biến sắc, trong lòng đột nhiên cảm thấy có dự cảm xấu.

      “Đúng thế.” Trần Ngư gật đầu “Trận pháp này có hiệu lực rất lớn, lại có quan hệ với ác ma sáu trăm năm, cho nên tôi nhất định phải báo chuyện này cho đức Thành Hoàng, để cho ngài ấy ra tay giúp đỡ.”

      “Nếu bẩm báo đức Thành Hoàng phải mất bao lâu?” Cục trưởng Trương kêu lên “Thời gian của Tử Dương còn nhiều lắm.”

      mất thời gian lắm, chỉ cần Liễu tiên sinh nguyện ý cùng tôi đến đó, chắc khoảng hai giờ đồng hồ mà thôi.” Trần Ngư quay đầu nhìn Liễu Tu Thành.

      Lúc nghe Trần Ngư muốn mời đức Thành Hoàng, Liễu Tu Thành bắt đầu yên, lúc này chỉ có thể cố gắng bình tĩnh nhìn cục trưởng Trương hỏi “Mời đức Thành Hoàng có liên quan gì đến tôi?”

      “Có liên quan rất lớn đến ông đây.” Trần Ngư cười lạnh “Hướng Nam nguyền rủa nhà họ Liễu sáu trăm năm là nguyên nhân dẫn việc con của ông còn sống bao lâu nữa, cũng bởi vậy mà Tử Dương mới tự nguyện đổi mệnh để cứu ấy. Bây giờ vận mệnh của hai người gắn liền với nhau, như vậy muốn cứu Tử Dương nhất định đồng thời phải cứu con ông, muốn cứu con ông nhất định phải hóa giải ân oán giữa Hướng Nam và nhà họ Liễu các ông.”

      “Tôi chỉ là Thiên Sư bé, tất nhiên là có bản lĩnh lớn như vậy, nên chỉ đành mời ông và Hướng Nam cùng đến trước đức Thành Hoàng để ngài phân xử. Chỉ cần đức Thành Hoàng vừa ý, đừng là thuật ‘đổi mệnh’, chỉ cần hồn phách chưa đầu thai, chính là chưa chết hẳn đều có thể cứu trở về.” Trần Ngư xong, nhìn chằm chằm vẻ mặt trắng bệch của Liễu Tu Thành, trong lòng trộm mừng.

      Tôi cho ông đổi mệnh, chút nữa đức Thành Hoàng trông thấy ông xem ông như thế nào.

      “Nếu thực muốn cứu người, phải chỉ cần giết ác ma kia là được sao, làm sao phải phiền đến đức Thành Hoàng?” Liễu Tu Thành giãy chết.

      “Ha ha …” Trần Ngư lười phải nhảm với ông ta, quay đầu nhìn cục trưởng Trương “Cục trưởng Trương, Liễu tiên sinh hình như đồng ý giúp tôi.”

      “Việc này cháu cần lo, chỉ cần với chú, muốn đem Liễu Tu Thành đến đâu cũng được.” Cục trưởng Trương ngang nhiên .

      “Tất nhiên là miếu Thành Hoàng rồi.” Trần Ngư cười hì hì trả lời.

      “Tôi , chẳng lẽ Hướng Nam dám đến đó sao? ta là ác ma có sáu trăm năm đạo hạnh, dám gặp Thành Hoàng đâu.” Liễu Tu Thành kêu lên.

      “Ồ, ông hiểu quá ha.” Trần Ngư cười lạnh “Ông yên tâm, dù thế nào tôi cũng dẫn Hướng Nam đến đó cùng ông.”

      Liễu Tu Thành hoàn toàn ngây ngốc, máu trong người như bị rút hết, lạnh lẽo thấu xương.


      Tác giả có lời muốn :

      Hà Thất gọi video call cho trưởng khoa Vương.

      Hà Thất: Trưởng khoa Vương, khoảng hai ngày nữa Tam thiếu mới có thể ấn định thời gian chính xác.

      Trưởng khoa Vương: thể kéo dài thêm nữa, trợ lý Hà, bên tôi gấp lắm rồi.

      Hà Thất cười tủm tỉm: Tôi hiểu, nhưng đúng là phải hai ngày nữa mới được.

      Trưởng khoa Vương bắt đầu phiền muộn, đỉnh đầu còn lại vài cọng tóc, trong nháy mắt rơi sạch .

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ôi ôi ôi, hot quá hot quá, rên rỉ ỉ ôi lắm mòm ở đây để lay động tâm nàng @haimap2346, để nàng xương tình phát cho chục chương nữa :yoyo36::yoyo36:
      haimap2346 thích bài này.

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      @B.Cat nàng cũng 'xương' tình ta với nè. Ra chương nào là post cho mấy nàng luôn rồi đó. Thông cảm nha, mong nàng tiếp tục ủng hộ.<3<3<3
      hthuqttn, B.Cat, levuong2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :