1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Trời ơi sao bh t mới biết đến bộ này chứ, t mê mấy thể loại này lắm ý >:O cảm ơn bạn edit và chia sẻ cho mọi người cùng đc thưởng thức trọn venn<3<3 t thấy 1 bạn giới thiệu gr thế là phải bay vào cày luôn và ngay.
      À nếu bạn nào cũng thích thể loại này giống mình và các bạn đọc đc đam có thể tìm đọc bộ Luận kết cục của việc trông mặt mà bắt hình dong (Nguyệt Hạ Điệp Ảnh) có nd gần giống với bộ này :)))
      Thụ là thầy phong thuỷ, công có bản mệnh cao sinh nhầm thời nếu sinh ở thời chiến là 1 chiến thần bách chiến bách thắng, nhưng đen cái là sinh k đúng thời nên có thể hiểu nôm na là cao số qá nên bị quật lại nên từ bé bị bệnh tật cuốn thân và bị phán là k sống qá 30. May đời gặp thụ cao tay ấn trấn đc cái mệnh của nên HE :))))
      Truyện của NHĐA nên các bạn cứ yên tâm sủng nhé :)))
      Bộ đấy thụ có thận phân hơi giống vs nữ chính bộ này. Vì ngày bé sinh ra thụ có tật ở chân bị bà ngoại ghét xong giấu mẹ thụ đem thụ bỏ, thụ đc ông thầy phong thuỷ max giỏi( lúc đấy ) nhận nuôi, đc ông truyền nghề lại cho, thụ giỏi lắm nhé, học trường đh top luôn, sau này mẹ thụ tìm đc thụ, mẹ thụ là 1 nữ doanh nhân tài giỏi có gia tài bạc tỷ, thế là thụ giàu này lại càng giàu :)))))) Truyện này ngoài công thụ ra t còn thích đại gia đình nhà công nữa, đáng cực :)))) nhà công thuộc dạng có máu mặt có tiền có quyền ở Đế đô, công là con út nên đc người nhà thương lắm :))) nhiệt liệt đề cử nhé :))))
      nhoxhauan, Linh Lì Lợm, Ri Nguyen6 others thích bài này.

    2. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 56: công bằng


      Bỏ lại đám người đứng trợn mắt há mồm, Trần Ngư như làn khói chạy mất tăm mất tích.

      Tuy là muốn về nhà ăn tôm hùm nhưng Trần Ngư cũng quên việc chính. Phan Phong dừng xe trước cửa công viên Phi Mã. Sau đó Trần Ngư Phan Phong chờ xe, còn mình đến rừng cây .

      “Trần Thiên Sư.” Hướng Nam thấy Trần Ngư xuất , hai tay chắp lại làm thành lễ bái sâu.

      Trần Ngư nhăn mày nhưng tránh ra, chờ Hướng Nam đứng thẳng người lên, mới lên tiếng “Lúc nãy tôi giúp cậu, là vì bọn họ cũng mang Tiểu Khang , hai là vì tôi chán ghét Liễu Tu Thành, nhưng điều này cũng có nghĩa là sau này tôi lại giúp cậu.”

      “Tôi hiểu.” Hướng Nam gật đầu, cậu ta cũng có ý định để người khác nhúng tay vào chuyện của cậu ta.

      “Trần Thiên Sư, tôi …” Sắc ma nữ vừa muốn bị Trần Ngư ngắt lời.

      “Bây giờ tôi mở cửa , đưa hai người xuống phủ.” Trần Ngư đưa tay lấy la bàn ra, la bàn bay ra mở cửa cách nữ quỷ đứng xa.

      giờ, cảm giác trong lòng Trần Ngư rất tốt, trong lòng có cảm giác ràng buộc nào đó, biết, đây là do vướng vào chuyện của Hướng Nam và nhà họ Liễu.

      “Tôi …”

      “Hai người thôi.” Hướng Nam lên tiếng thúc giục.

      “Hướng Nam?” Sắc ma nữ yên lòng nhìn Hướng Nam, ta vốn có thể yên tâm đầu thai nhưng bây giờ biết có nhiều người tìm cách đối phó với Hướng Nam, làm sao ta có thể an tâm ra .

      “Mọi chuyện xong hết rồi mà.” Hướng Nam do dự chút rồi thêm “Huống hồ, hai người mà mới bị vướng chân.”

      Sắc ma nữ sững sờ, trong lòng tràn ngập chua xót, ta hiểu Hướng Nam đúng, trước đó, nếu phải vì Tiểu Khang, Hướng Nam bị Kỳ Trường Minh kiềm chế, suýt nữa bị luyện thành Ma Vương. Còn lúc nãy, nếu phải vì ta Hướng Nam sớm chạy thoát rồi.

      Hướng Nam sai, nếu ta và Tiểu Khang, ấy mới bị vướng chân.

      “Được rồi, em và Tiểu Khang .” Sắc ma nữ nắm tay Tiểu Khang đến trước cửa , nở nụ cười nhạt “Lúc trước em nghe ‘ hồn dã quỷ’ , ở dưới phủ có thể thi công chức. Em xuống dưới đó tranh thủ học tập giỏi, thi đậu công chức, sau đó … chờ đến tìm em.”

      “…” Trong lòng Hướng Nam run lên, ánh mắt phức tạp nhìn sắc ma nữ.

      Sắc ma nữ nhìn cậu ta mỉm cười, sau đó cúi đầu với Tiểu Khang “Em chào tạm biệt Hướng Nam .”

      ơi, hẹn gặp lại.” Tiểu Khang ngoan ngoãn vẫy vẫy tay.

      Hướng Nam gật đầu, chớp mắt nhìn hai người bước vào cửa , biến mất con đường ánh sáng.

      Cho mãi đến khi cửa đóng lại, la bàn quay trở về tay Trần Ngư.

      “Kiếp sau họ được đầu thai vào chỗ tốt chứ.” Bỗng nhiên Hướng Nam .

      “Tiểu Khang là hồn ma chết yểu (chết non), người lại có ánh sáng công đức, chắc chắn kiếp sau được đầu thai vào chỗ tốt.” Trần Ngư trả lời “Còn sắc ma nữ, phải là ấy chờ cậu sao?”

      Hướng Nam khẽ giật mình, gì thêm nữa.

      Trần Ngư cất la bàn , “Lúc trước tôi nhắc cậu, khí người cậu quá mạnh, lúc trước có ‘khóa xích hồn’ khóa lại nên biểu ra ngoài nhiều lắm. Bây giờ có ‘khóa xích hồn’ áp chế, cậu còn lẩn quẩn nơi có nhiều người sống như thế này, với khí này rất dễ gây xáo trộn khí xung quanh.”

      “Tôi biết, chút nữa tôi rời khỏi nơi này.” Hướng Nam gật đầu .

      “Còn …” Trần Ngư do dự nhưng rồi vẫn lên tiếng “Mặc dù lúc nãy tôi cứu cậu, nhưng nếu việc của Trương Tử Dương và con Liễu Tu Thành là do cậu gây ra, tôi vẫn cầu cậu thu tay lại.”

      “Thu tay lại?” Hướng Nam bỗng dưng ngẩng đầu, dường như bị điều gì đó kích thích, kích động “Nếu như tôi thu tay lại ai làm bọn họ thu tay lại? Sáu trăm năm rồi nhưng dù chỉ chút hối hận họ cũng có. Sau khi biết tôi trốn được việc đầu tiên họ làm là tìm đạo sĩ đến giết tôi. Buồn cười là, tôi còn chưa kịp tìm bọn họ tính sổ nữa đâu.”

      Sáu trăm năm?

      “Việc cậu bị khóa dưới mặt đất là do bọn họ làm?” Trần Ngư cau mày.

      “Sáu trăm năm trước, nhà họ Liễu từng là gia đình vợ của tôi.” Hướng Nam châm chọc “Từ tôi thông minh, ba tuổi có thể làm văn, năm tuổi thuộc thi từ ca phú. Nhà tôi ở trấn vùng Giang Nam, lúc đó chẳng có quan hệ gì với nhà làm quan lớn như nhà họ Liễu cả. Nhưng khi tôi được tám tuổi, chủ nhà họ Liễu là Liễu Thiên cầm khối ngọc bội đến nhà tôi, nhà ông ta và nhà tôi vốn có mối quan hệ thông gia ‘chỉ phúc vi hôn’ từ bé.”

      “Cha mẹ tôi cảm thấy đây là mối hôn ‘môn đăng hộ đối’, muốn nhận, nhưng Liễu Thiên … vô cùng dối trá.” Nhớ đến chuyện gì đó, vẻ mặt Hướng Nam trở nên dữ tợn “Ông ta lấy lòng đủ kiểu để cho cha mẹ tôi đồng ý với mối hôn này.”

      “Khi mười bảy tuổi, tôi lên kinh thi, nhà họ Liễu mời tôi đến ở, tiếp đón vô cùng chu đáo, nhưng trước ngày tôi thi ngày, Liễu Thiên đột nhiên bệnh nặng.” Hướng Nam cười lạnh “Đại phu khắp kinh thành được mời đến đều ông ta sống quá ba ngày, thế nên nguyện vọng duy nhất của ông ta trước khi chết là muốn tôi và con ông ta thành hôn.”

      “Vậy là cậu thể thi hả?” Trần Ngư hỏi.

      “Đây chính là mục đích của bọn họ, vì ngăn cản tôi thi mà tiếc hi sinh chính con của mình.” Hướng Nam lạnh lùng “Còn tôi ngu đến nỗi lúc đó còn cảm thấy, kì thi ba năm đều tổ chức lần, nên quan tâm lắm.”

      “Tại sao bọn họ lại ngăn cản cậu thi?” Trần Ngư hỏi, vì ngăn cản Hướng Nam thi mà nhà họ Liễu làm liên lụy đến con của mình sao.

      “Vì bọn họ sợ tôi thi đậu Trạng Nguyên.” Hướng Nam người con rể nghèo túng chết chẳng mấy người chú ý nhưng nếu tân khoa Trạng Nguyên lại đột nhiên chết thể dễ dàng che giấu như vậy.”

      “Bọn họ trăm phương ngàn kế làm như vậy là vì sao?”

      “Bởi vì số mệnh.” Hướng Nam từng có đạo sĩ số mệnh của tôi rất quý, vô cùng may mắn, tương lai được phong hầu làm tướng, tạo nên thịnh vượng cho dòng họ. Lúc tôi sinh ra, trời ban điềm lành, phía Tây Bắc hạn hán lâu mà có mưa, lại thêm tôi thông minh từ , gặp qua việc gì là quên được nên rất nhiều người cảm thấy lời của đạo sĩ kia là chính xác.”

      “Lúc đó, nhà họ Liễu phụng dưỡng Thiên Sư, ông ta vì nhà họ Liễu mà đoán số mệnh, phát mệnh số của nhà họ Liễu sắp hết, sau Liễu Thiên, nhà họ Liễu xuống dốc phanh.” Hướng Nam “Nhà họ Liễu là dòng họ lớn trăm năm, làm sao có thể chịu như thế, nên …”

      “Ông ta muốn đổi mệnh của cậu?” Trần Ngư đoán

      “Đúng thế.” Hướng Nam cười khổ “Sau khi thành thân, tôi cảm thấy mình chỉ là kẻ nhà nghèo, cưới tiểu thư nhà quan tủi thân cho nàng ấy, nên hết lòng hết dạ đối xử tốt với nàng ấy, nhưng ngờ tôi lại chết bởi bát canh gà của nàng ấy.”

      “Sau khi tôi chết, hồn phách rời khỏi thân thể, nhà họ Liễu đưa tôi đến ngọn núi ngoài kinh thành, chính là nơi phát ra tôi. Dùng trận pháp cầm tù tôi, cướp số mệnh của tôi.” Giọng của Hướng Nam chợt trở nên lạnh lẽo “Người Thiên Sư kia , chỉ cần hồn phách của tôi ngày nào đó chưa tiêu tan, trận pháp đó chưa bị hủy, tôi thể rời khỏi nơi cầm tù số mệnh của tôi che chở cho nhà họ Liễu lâu dài.”

      “Như vậy đó, vậy tôi làm sao mà cam lòng.” Hướng Nam “Vì thế, khi tôi tu luyện có chút bản lĩnh, tôi đặt ra lời nguyền rủa, chỉ cần bọn họ vẫn dựa vào số mệnh của tôi che chở bọn họ thể sống quá 25 tuổi.”

      “Tôi vốn cho rằng, sáu trăm năm trôi qua, nhà họ Liễu chắc là chết hết rồi nhưng ngờ bọn họ còn sống tốt hơn tôi tưởng nhiều.” Hướng Nam hỏi Trần Ngư “Trời đất bất công như vậy, sao tôi có thể thu tay lại, ai có thể cho tôi lý do để thu tay lại.”

      “…” Trong lúc nhất thời, Trần Ngư trả lời được.

      ==

      Khi trở lại biệt thự nhà họ Lâu, ngay cả tâm trạng háo hức ăn tôm hùm cũng mất tăm mất tích, Trần Ngư kể tỉ mỉ chuyện này cho Lâu Minh nghe.

      “Thế hệ sau này của nhà họ Liễu biết họ thể sống quá hai mươi lăm tuổi là bởi vì Hướng Nam, nhưng sáu trăm năm qua, chưa người nào có lời xin lỗi đến Hướng Nam.” Trần Ngư .

      chỉ vậy …” Lâu Minh nghe hết mọi chuyện phân tích “Em là Liễu Tu Thành còn có tấm thiệp ghi ngày sinh tháng đẻ của Hướng Nam từ sáu trăm năm trước, như vậy chứng tỏ người nhà họ Liễu từ sáu trăm năm trước lường được hết các tình huống có thể phát sinh, chuẩn bị cho ngày Hướng Nam có thể trốn thoát được.”

      “Đúng vậy, còn có thanh kiếm Thanh Minh kia nữa, đáng tiếc, thanh kiếm tốt như vậy mà.” Trần Ngư xong, cả người ỉu xìu “Phiền phức quá à.”

      “Đúng là chuyện này phải làm em đau đầu rồi.” Lâu Minh thấy Trần Ngư phiền não, đưa tay xoa xoa đầu .

      Ba, em nên làm gì đây?” Bỗng Trần Ngư lên tiếng hỏi.

      “Sao thế?”

      “Trước đó em , nếu như có khả năng, em cứu Tử Dương và người kia nhưng sau khi nghe chuyện của Hướng Nam, bỗng nhiên em lại muốn nhúng tay vào.” Trần Ngư “Nhưng nếu em can thiệp, rất có thể Trương Tử Dương và kia chết nhưng em lại thích tham gia vào việc này, thích chút nào luôn.”

      “Em thích cần làm nữa.” Lâu Minh “Thiên Sư nhiều như vậy, đâu phải nhất định em phải giải quyết chuyện này.”

      “Nhưng nếu như hôm nay phải là em ngăn cản, rất có thể Hướng Nam bị đạo sĩ chùa Thiên Hỏa kia giết chết. Hướng Nam mà chết, lời nguyền rủa cũng tự nhiên biến mất, như vậy Trương Tử Dương và con nhà họ Liễu đương nhiên làm sao hết.” Trần Ngư “Hơn nữa, thời gian của Trương Tử Dương còn nhiều lắm, chỉ còn hai ngày, ngày mai, chắc chắn nhà họ Trương đến tìm em.”

      “Nếu em muốn gặp họ, có thể giúp em.” Lâu Minh đành lòng thấy Trần Ngư khó xử.

      cần đâu ạ.” Trần Ngư lắc đầu “Nếu như hôm nay em ra tay cứu Hướng Nam ân oán giữa bọn họ liên quan gì đến em. Cho dù Trương Tử Dương và con nhà họ Liễu có cứu được hay , em cũng quan tâm. Nhưng vì hôm nay em cứu Hướng Nam có nghĩa là em bị dính líu vào rồi a.”

      “Vậy có bị gì em?” Lâu Minh lo lắng hỏi.

      “Em cũng biết, nhưng bị dính líu đến chuyện ‘luật nhân quả’ thế này, chẳng tốt chút nào hết trơn á.” Giống như có quả bom hẹn giờ đeo bên người.

      “Em có hối hận vì hôm nay cứu Hướng Nam ?” Lâu Minh hỏi.

      Trần Ngư lắc đầu “Thực ra, khi ra tay em suy nghĩ hết hậu quả của nó rồi, em chỉ giả bộ như vậy cho khỏi lắm chuyện thôi. Em hối hận vì những chuyện mình làm, em chỉ biết là chuyện này nên làm thế nào mới tốt.”

      “Người tốt bị hãm hại, sau khi chết, hồn phách còn bị khóa sáu trăm năm có cách nào siêu thoát được, kẻ xấu lại ung dung, hưởng thụ giàu có sáu trăm năm qua.” Trần Ngư “Nhưng theo góc nhìn của giới huyền học và xã hội nay, cho dù Hướng Nam vô tội, nhưng cậu ta là hồn ma được làm hại người sống. Với lại, nhà họ Liễu phải là đồ vật gì đó, Thiên Sư nhất định phải bảo vệ người sống, như vậy mới thích hợp với quan điểm của suy nghĩ đa số mọi người, nhưng mà, nhưng mà …”

      “Nhưng em cảm thấy như vậy công bằng.” Lâu Minh giùm lời muốn của Trần Ngư.

      Trần Ngư ấm ức nhìn Lâu Minh, thực biết làm thế nào bây giờ “Em nên nghe lời ông nội, lấy tiền làm việc, thu tiền rồi làm việc thôi, cần phải tìm hiểu ràng mọi chuyện như vậy làm gì.”

      phải là lỗi của em.” Lâu Minh trấn an “Em quên rồi à, là do bỏ ra đồng thuê em điều tra việc này cho .”

      Trần Ngư kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn đôi mắt đầy ý cười của Lâu Minh.

      Ba, em nên làm gì đây?” Sinh mạng của Trương Tử Dương chỉ còn hai ngày, dù đêm nay cục trưởng Trương còn kiêng dè ba mình nên chưa kiên quyết, nhưng ngày mai chắc chắn họ đến tìm .

      “Giải quyết chuyện rối rắm phức tạp như vậy cũng hiểu lắm, nhưng cạnh em có người rất rành giải quyết mấy việc như vậy mà.”

      Trần Ngư ngạc nhiên.

      “Nếu việc biết đúng hay sai nên tìm ai?” Lâu Minh nhắc nhở.

      “Chú cảnh sát?” Mắt Trần Ngư sáng lên “ trai em?”

    3. NguyenHa2808

      NguyenHa2808 Active Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      161
      Nghe Thi Thi tâm , Lâu Minh giảng dạy thấy cưng quá :))
      Hướng Nam đúng tội, bao khổ bao sở chịu hết, lại còn bị mang tiếng.
      Mong bạn thanh niên nghiêm túc này sớm tái ngộ Duy Duy dưới địa phủ :))))
      tieunai691993, Po1468haimap2346 thích bài này.

    4. Trang4496

      Trang4496 Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      80
      Tội Hướng Nam:yoyo42:
      tieunai691993haimap2346 thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Phát sầu với mưu độc ác của nhà họ Liễu, 600 năm trôi qua vẫn còn muốn làm điều ác. Vậy tại sao luật nhân quả đến với họ . Họ cũng cướp số mệnh của cả những người khác tiếp tục sống ác đó thôi. Mong sao vụ việc này giải quyết đúng vị cho ta đỡ dấm dứt a~
      Ta chỉ buồn cười vụ “chú cảnh sát” thôi :p
      Đông Phương Ngân Vyhaimap2346 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :