1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      có khi nào Hướng Nam ký hợp đồng khế ước với Thi Thi k nhỉ
      jennytruonghaimap2346 thích bài này.

    2. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      @Hale205 nhé bạn. chàng làm nhân viên công vụ của nơi nào đó nhé.
      tieunai691993, levuong, jennytruong2 others thích bài này.

    3. Trang4496

      Trang4496 Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      80
      Ko lẽ làm quỷ sai sao??
      Hale205haimap2346 thích bài này.

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 53: Đưa bọn họ luân hồi


      “Đạo hữu, đừng , con ác ma này có khí rất mạnh, mình bần đạo sợ là đối phó nổi.” Hỏa Mục Chân nhân thấy người đồng nghiệp người tràn đầy linh khí mà lại bỏ tiếng nào, vội vàng kêu lên.

      “Đạo trưởng, ông gì vậy?” Vẻ mặt Trần Ngư ngơ ngác nhìn Hỏa Mục Chân nhân.

      “A, ra chỉ là .” Hỏa Mục Chân nhân thấy đối phương xoay người lại, phát đối phương chỉ là còn rất trẻ, chắc vẫn còn là học sinh, thế là vội vàng kêu “Bạn học, nhanh khỏi đây , chỗ mới đứng có ba con ác ma đó.”

      “…” Trần Ngư sững người, nghĩ là người đạo trưởng này lại đơn thuần như thế, lập tức cảm thấy lương tâm có chút bất an.

      “Ác ma, được hại người, để ta đưa các người đầu thai.” Hỏa Mục Chân nhân vung kiếm gỗ đào xông tới.

      Sau lưng, Trần Ngư nghe tiếng hô vang ngừng “Lập tức nghe lệnh!”, vô cùng bình tĩnh ra ngoài. Trận đấu giữa ma và người này, kết cục như thế nào như ban ngày.

      Nhưng vì phòng ngừa Hướng Nam ra tay quá nặng mà làm bị thương vị đạo trưởng kia, Trần Ngư cũng rời khỏi công viên mà ngồi băng ghế phía trước cổng công viên. Thời gian rảnh rỗi có gì làm lấy điện thoại di động ra gõ đoạn văn bản báo cáo nguyên nhân phát sinh khí dày đặc ở khu vực này, sau khi soạn tương đối, định nhấn nút gửi thấy đạo trưởng vô cùng chật vật chạy ra.

      “Đạo trưởng, ông sao thế?” Xuất phát từ việc áy náy lương tâm vì lừa gạt đạo trưởng ngây thơ, Trần Ngư quan tâm hỏi.

      “Bạn học, sao còn chưa ?” Đạo trưởng thấy Trần Ngư còn ngồi trong công viên vô cùng lo lắng hỏi.

      “Tôi … tôi ở đây phơi nắng mà.” Trần Ngư đáp.

      “Bạn học, người có linh khí vô cùng dồi dào, chính là linh hồn mà ác ma thích cắn nuốt nhất, rời khỏi đây mau lên .” Đạo trưởng hoàn toàn coi linh khí người là linh khí của người bình thường.

      “Ác … ma ư.” Trần Ngư liếc nhìn sau lưng đạo trưởng, Hướng Nam mang theo sắc ma nữ và Tiểu Khang nấp sau gốc cây nhìn về bên này.

      “Bạn học, bần đạo chính là Thiên Hỏa Quan Hỏa Mục Chân Nhân, lúc nãy trong rừng cây có ba con ác ma, nếu tôi có mặt kịp thời, có thể bị bọn chúng làm hại.” Ánh mắt Hỏa Mục Chân nhân chân thành “Nên mau mau rời khỏi đây .”

      “Ấy …” Ai là người thành phố lạnh tình, vị đạo trưởng này chính là người tốt nè.

      “Tôi nhất định phải báo việc này lên Văn phòng huyền học, để họ nhanh chóng tuyên bố nhiệm vụ, phái Thiên Sư giỏi đến đây xử lý mới được.” Hỏa Mục Chân nhân vừa vừa lấy điện thoại ra bấm số của Văn phòng huyền học.

      Điện thoại? Báo cáo nhanh cho Văn phòng huyền học, đây là báo cáo nguyên nhân khí ở đây tăng đột biến hay sao, vậy sao có thể lấy tiền thưởng được??

      được!! Trần Ngư cầm điện thoại di động, đem tin nhắn đánh sẵn lập tức gửi đến trang web huyền học.

      (Đinh, nhiệm vụ được xác nhận, xin vui lòng chờ xác minh, sau ba ngày làm việc, tiền thưởng nhiệm vụ được chuyển đến tài khoản của bạn.)

      Nhìn thấy tin nhắn hệ thống, Trần Ngư thở phào nhõm.

      “Văn phòng huyền học phải ạ? Tôi là Thiên Hỏa Quan Hỏa Mục Chân Nhân, tôi muốn …”

      Trần Ngư còn quan tâm Hỏa Mục Chân nhân gì nữa, còn cảm thấy may mắn vì kịp thời ‘đoạt’ lại được vạn tiền thưởng đây, cũng may là từ trước đến giờ, mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ đều xác nhận ngay. Người ta ‘vai ác chết vì hay nhiều, tiền tài biến mất là do chần chừ’, quả nhiên là chí lí.

      “Bạn học, sao vẫn chưa ?” Hỏa Mục Chân nhân chuyện điện thoại xong thấy Trần Ngư vẫn đứng nguyên chỗ cũ la lên “ mau rời khỏi đây , chỉ có linh khí lại hiểu thuật pháp, rất dễ chọc phải ác ma.”

      “Híc, tôi … tôi bây giờ đây.” Trần Ngư làm bộ như muốn rời .

      “Chờ chút.” Hỏa Mục Chân nhân rút trong túi tấm danh thiếp đưa cho Trần Ngư “Nếu cảm thấy có gì đó bất thường hãy gọi cho tôi.”

      “…”

      “Bạn học, tư chất của tệ, có muốn học thuật pháp , để tôi giới thiệu cho mấy môn phái.” Hỏa Mục Chân nhân “Dù sao thể chất của dễ thu hút hồn ma như thế, nhờ người bằng nhờ mình.”

      “…” Vẻ mặt Trần Ngư phức tạp, “Tôi suy nghĩ.”

      Hai người cùng nhau ra khỏi công viên, sau đó tách ra, Hỏa Mục Chân nhân vừa vừa cảm thán: giới huyền học bây giờ yếu quá, hạt giống tốt như bé kia còn nhiều lắm.

      Trần Ngư lề mề năm phút, đoán là Hỏa Mục Chân nhân xa, mới quay lại rừng cây trong công viên.

      “Sao thế, cậu có chuyện muốn với tôi?” Lúc ở cổng công viên, từ xa Hướng Nam nháy mắt ra hiệu cho Trần Ngư, chắc là có chuyện muốn tìm .

      “Tôi muốn xin chuyện.” Hướng Nam nhìn ánh mắt nghi ngờ của Trần Ngư “Đưa Duy Duy và Tiểu Khang đầu thai.”

      Tiểu Khang hình như biết trước điều này, nghe Hướng Nam vậy chỉ ôm chặt lấy đùi cậu ta, chỉ có sắc ma nữ phản ứng dữ dội hơn.

      “Hướng Nam, muốn bội tình bạc nghĩa với em sao!!” Sắc ma nữ gào khóc to.

      “…” Hướng Nam giật giật khóe môi, gì.

      “Cậu làm gì với người ta?” Trần Ngư buôn dưa lê.

      “Tôi làm gì cả!” Hướng Nam kìm chế cơn giận.

      có, ràng là có mà, hôn em, Tiểu Khang cũng thấy mà.” Sắc ma nữ .

      “Lúc đó là tình hình đặc biệt.” đến hôn, hồn ma có tư tưởng truyền thống sáu trăm năm ngượng ngùng đỏ mặt.

      “Chỉ hôn chút mà thôi, việc này có tính gì đâu, chính phải là khắp nơi hôn soái ca sao?” Trần Ngư khó hiểu.

      “Làm sao giống nhau được.” Sắc ma nữ “Tôi hôn những người kia, họ thấy tôi, biết là tôi hôn họ. Nhưng Hướng Nam giống mà, ấy hôn tôi tôi biết, mà tôi cũng rất thích ấy hôn tôi.” Sắc ma nữ đến phần sau, vẻ mặt lên vẻ e thẹn.

      “Với lại người xưa rất truyền thống, chạm tay con chút thôi cũng muốn chịu trách nhiệm, mà đây còn là hôn người ta nữa đó, cho nên tôi muốn chịu trách nhiệm với Hướng Nam.” Sắc ma nữ đỏ mặt .

      “…” Hướng Nam cảm thấy cho dù cậu ta nhảy xuống sống Hoàng Hà cũng rửa sạch được.

      “Với lại … nụ hôn với Hướng Nam là nụ hôn đầu của ấy đó, hi hi … là ngại quá à.” Sắc ma nữ xong, hai tay che mặt vô cùng vui vẻ.

      “…” Hướng Nam bực bội, khí quanh người tăng lên gấp đôi.

      “Tôi này, có phải là bổ não quá mức .” Trần Ngư nhịn được mà đập tan ảo tưởng của nàng “Người xưa đều kết hôn sớm, đừng tưởng nhìn Hướng Nam còn trẻ, chừng người ta kết hôn có vợ có con rồi đó.”

      thể nào!” Sắc ma nữ nghĩ ngợi gì mà phản đối ngay.

      Trần Ngư nhìn về Hướng Nam.

      Chẳng biết tại sao, vẻ mặt của Hướng Nam trở nên u ám “Lúc tôi qua đời là mười tám tuổi, cùng thê tử ‘chỉ phúc vi hôn’ được nửa năm.”


      Thê tử: vợ theo ngôn ngữ của thời xưa.

      Chỉ phúc vi hôn: (Chỉ bụng mà chuyện cưới xin) ý cha mẹ đôi bên hứa gả con cho nhau từ khi dâu chú rể còn trong bụng mẹ.


      xem …” Vẻ mặt Trần Ngư ‘tôi sai chứ’

      Sắc ma nữ như bị sét đánh, đau lòng năm giây, sau đó sao, em ngại cưới hai lần.”

      “…” khí quanh người Hướng Nam lại tăng vọt.

      “Tôi này, thời tiết bây giờ lạnh lắm rồi, cậu có thể đừng hạ nhiệt độ xuống nữa .” Cảm nhận khí càng ngày càng lạnh, Trần Ngư nhịn được mà oán trách.

      Hướng Nam sững người, hơi thở quanh người thu lại.

      “Được rồi, việc chịu trách nhiệm hay chịu trách nhiệm là chuyện của hai người, tôi xen vào, giờ chỉ cần với tôi muốn đầu thai hay là được.” Trần Ngư “Nhưng mà tôi trước, tôi ra tay phải thu lệ phí đó, lúc trước cậu đưa cho tôi hết đồ cổ rồi giờ còn tiền nữa .”

      “Chị Thiên Sư, ba mẹ Tiểu Khang có tiền.” Tiểu Khang bỗng nhiên lên tiếng.

      “Em?” Trần Ngư sửng sốt chút rồi hỏi “Em định báo mộng cho ba mẹ em sao?”

      “Dạ.” Tiểu Khang gật đầu.

      “Ba năm trước tôi gặp được Tiểu Khang trong ngõ hẻm, lúc đó nhóc bị ác ma truy sát, hồn phách ổn định, suýt nữa bị ‘hồn bay phách lạc’, tôi nuôi nhóc hai năm mới ổn định lại được.” Hướng Nam “Vốn là định chờ cậu nhóc dưỡng hồn phách cho tốt mới đầu thai.”

      “Được, vậy ấy có muốn cùng luôn ?” Trần Ngư chỉ vào sắc ma nữ đứng bên “Nếu hai người muốn cùng lúc, tôi chỉ cần mở cửa lần, tiết kiệm chi phí.”

      “Tôi muốn!” Sắc ma nữ vẫn tình nguyện.

      “Câm miệng.” Hướng Nam nhịn được nữa quát “Bây giờ em là ác ma, nếu như vẫn còn lưu lạc ở trần gian quá lâu, coi như là may mắn bị Thiên Sư bắt sau này cũng còn cơ hội được đầu thai nữa.”

      Trước đó, vì cứu cậu ta mà sắc ma nữ tiếc biến mình thành ác ma, nếu như ở bên cạnh cậu ta quá lâu có khả năng thể đầu thai được nữa.

      “Em …” Sắc ma nữ nghe thấy có thể đầu thai được hơi sợ hãi, “Vậy … em ở bên thêm thời gian nữa.”

      “Xem ra là em muốn đầu thai?” Hướng Nam tức giận “Em muốn chết như vậy, để Trần Thiên Sư thu em luôn .”

      có ai trả tiền Trần Thiên Sư thu em đâu.” tiếp xúc mấy lần, sắc ma nữ vô cùng hiểu tính mê tiền của Trần Ngư.

      “Khụ …” Trần Ngư nhịn được mà ho khan, mặc dù sai, nhưng mà nghe cứ là lạ thế nào ấy.

      “Em cho rằng Thiên Sư nào cũng giống như … sao, nếu như gặp đạo trưởng như lúc nãy sao?” Hướng Nam .

      Giống như … là muốn gì? Sao phải dùng ba chấm thế kia, có can đảm cậu ra coi, tôi cam đoan đánh cậu đâu.

      bảo vệ em, đúng .” Sắc ma nữ vô cùng sùng bái nhìn Hướng Nam “Vừa rồi người đạo trưởng kia phải là đối thủ của .”

      thể lúc nào cũng bảo vệ em được.” Vẻ mặt Hướng Nam khó coi “Đưa hai người đầu thai, còn có chuyện phải làm.”

      bị nhốt sáu trăm năm rồi, những người quen biết chắc chắn là chết từ lâu rồi, còn có chuyện gì phải làm.” Sắc ma nữ hỏi “Với lại, người chết là hết, những chuyện khi còn sống chúng ta nên quên hết , chúng ta nên …”

      quên được!” Ánh mắt Hướng Nam trở nên lạnh lẽo “ muốn nhìn xem con cháu của những kẻ nhốt sáu trăm năm nay nay sống thế nào.”

      Nãy giờ vẫn còn yên lòng, Trần Ngư đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén nhìn Hướng Nam.

      muốn thu tôi?” Hướng Nam nhìn thẳng Trần Ngư.

      tại , nhưng nếu cậu hại người khác, tự nhiên có Thiên Sư đến thu cậu.” Trần Ngư “Nếu lúc đó nhiệm vụ do tôi tiếp nhận, tôi ra tay.”

      “Vậy đến lúc đó sau.” Hướng Nam “Làm phiền Trần Thiên Sư tiễn họ trước .”

      Trần Ngư nhìn thoáng qua sắc ma nữ dường như bị dọa, sau đó “Vậy đêm nay mọi người báo mộng , để ba mẹ Tiểu Khang lấy danh nghĩa Tiểu Khang quyên góp vào quỹ từ thiện nào cũng được số tiền năm mươi vạn trở lên. Sau khi quyên tiền xong, hồn phách của Tiểu Khang có ánh sáng công đức, lúc đó tôi nhìn thấy biết.”

      “Được, vậy phiền tối mai lại đến.” Hướng Nam .

      “Tôi đây.” Sau đó Trần Ngư quay người, rời khỏi công viên.

      ==

      Bệnh viện Đế Đô, phòng 2206.

      Lúc đầu chỉ có mình Trương Tử Du trong phòng bệnh, bây giờ có thêm giường bệnh nữa bên cạnh. đó, có gương mặt thanh tú, xinh đẹp nằm, khoảng hai mươi tuổi, mái tóc dài đen nhánh được vuốt qua bên. Mặc dù hôn mê nhưng vẫn có thể nhận ra khí chất dịu dàng, cổ điển của , làm bất cứ ai nhìn cũng nhịn được mà đau lòng.

      Mẹ Trương nhìn hai thân hình hôn mê giường bệnh, nghĩ, nếu như phải bé này làm con trai bà hôn mê bất tỉnh, mẹ Trương cảm thấy vô cùng hài lòng với việc trở thành con dâu bà.

      Mẹ Trương thở dài, rời khỏi phòng bệnh qua phòng nghỉ cho thân nhân người bệnh, ba Trương ngồi cùng người đàn ông trung niên mặc quần áo vest dáng vẻ là người thành đạt và hai vị đạo trưởng bàn luận gì đó.

      Người đàn ông trung niên có dáng vẻ thành đạt tên Liễu Tu Thành, là ba của nằm bên trong – Liễu Mộc Nhã, ông ta “Phong ấn người Tử Dương có thể duy trì trong bảy ngày, bây giờ qua hai ngày rưỡi, chúng ta còn bốn ngày rưỡi nữa.”

      “Liễu tiên sinh, tôi cầu ông dừng ngay việc sử dụng ‘thuật đổi mệnh’ lên người con trai tôi.” Ba Trương là cục trưởng cục cảnh sát vô cùng khí thế .

      “Cục trưởng Trương, ‘thuật đổi mệnh’ này làm được nửa, nếu tùy tiện ngừng, Nhã Nhã nhất định chết mà Tử Dương chắc có thể tỉnh lại.” Liễu Tu Thành .

      “Ông muốn uy hiếp tôi sao?” Ba Trương vừa nghĩ đến việc con trai mình bị người đàn ông này hại thành như thế này hận thể móc ngay súng ra xử ta ngay tại chỗ.

      “Cục trưởng Trương, tôi có thể hiểu tâm trạng của ông, tôi cũng ngờ Tử Dương vì cứu Nhã Nhã mà có thể làm như vậy, nếu như tôi mà biết nhất định tôi ngăn cản chúng nó.” Liễu Tu Thành khuyên “Giải pháp nay của chúng ta chỉ có thể là phối hợp với hai vị đạo trưởng, bắt được ác ma gây nên chuyện này, chỉ có như thế mới cứu được mạng của hai đứa .”

      Cũng có thể hoàn toàn hóa giải lời nguyền rủa đối với nhà họ Liễu.

      Mặc dù ba Trương rất phẫn nộ nhưng vẫn phân biệt ràng chuyện nặng , ông khôi phục cảm xúc, nhìn hai vị đạo trưởng ”Đạo trưởng Hà, đạo trưởng Khâu, hai vị có chắc chắn hay ?”

      Đạo trưởng Hà trầm ngâm lát rồi “Con ác ma này có đạo hạnh sáu trăm năm, tu vi của nó chúng ta thể khinh thường, chúng tôi cần chuẩn bị kĩ càng.”

      “Đúng thế, pháp khí, đàn tế, bùa chú, trận pháp đều cần chuẩn bị kĩ lưỡng.” Đạo trưởng Khâu cũng .

      “Những thứ này tôi cho người chuẩn bị xong hết rồi, tôi muốn hỏi là, hai vị có chắc chắn tiêu diệt được con ác ma kia ?” Liễu Tu Thành hỏi.

      “Chúng tôi còn cần phải mượn thêm pháp khí gia truyền của tiên sinh nữa, kiếm Thanh Minh.” Đạo trưởng Hà “Kiếm Thanh Minh là pháp khí có ngàn năm tuổi, lại được gia tộc Liễu tiên sinh bảo tồn rất kĩ lưỡng, chỉ cần bị thanh kiếm này đâm trúng ác ma kia nhất định bị tiêu diệt tan thành tro bụi.”

      “Được, chỉ cần tiêu diệt được ác ma kia, kiếm Thanh Minh này tôi xin được dâng làm lễ tạ cho chùa Thiên Hỏa.”

      Đạo trưởng Hà và đạo trưởng Khâu nghe thế vô cùng vui mừng, thầm quyết định, đêm nay nhất định phải dốc hết sức lực ra, tìm thêm mấy người em nữa đến giúp đỡ, nhất định phải diệt được con ác ma kia.

      ==

      Đêm hôm sau, ăn tối xong, Trần Ngư mang theo la bàn định đến công viên gần khu Kim Nguyên để tìm mấy người Hướng Nam, khi ra tới cửa gặp được Thiệu Huy và Tần Dật.

      “Thi Thi, em ra ngoài à, có muốn để bọn đưa em ?” Thiệu Huy nghĩ đến việc sau khi Trần Ngư , mẹ Trương nghe Trần Ngư chịu ra tay giúp đỡ, ở phòng bệnh mắng to Trần Ngư là đồ máu lạnh vô tình, làm bây giờ cậu ta nhìn thấy Trần Ngư lại hơi chột dạ.

      “Chưa chắc là em cùng đường với mấy đâu.” Trần Ngư để lắm.

      “Em định đâu?” Bỗng nhiên Tần Dật lên tiếng hỏi.

      “Công viên Phi Mã khu Kim Nguyên.” Trần Ngư địa chỉ.

      “Tiện đường, tiện đường, bọn cũng định đến khu Kim Nguyên.” Thiệu Huy vui vẻ , sau đó chân chó giúp Trần Ngư kéo cửa sau xe mời vào ngồi.

      Trần Ngư cũng khách khí, cám ơn rồi ngồi lên xe.

      “Thi Thi, muộn như vậy mà em còn ra công viên làm gì?” Thiệu Huy vừa dùng di động định vị địa chỉ, phát công viên Phi Mã cách địa điểm bọn họ cần đến cũng rất gần, chưa đến cây số, nhưng mà công viên này rất , ban đêm rất vắng người.

      “Em siêu độ cho oan hồn.” Trần Ngư đáp.

      Trong nháy mắt, bên trong xe trở nên yên lặng, mặc dù Thiệu Huy và Tần Dật biết Trần Ngư làm gì nhưng bỗng nhiên nghe được vẫn cảm thấy là lạ.

      “Ha ha ha … vậy em nhớ chú ý an toàn nhé.” Thiệu Huy cười khan .

      “Đúng rồi.” Trần Ngư suy nghĩ chút rồi quyết định vẫn hỏi “Phong ấn em đặt chỉ có tác dụng trong bảy ngày, bây giờ là ngày thứ tư, tình hình của Tử Dương như thế nào rồi.”

      Mặc dù Trần Ngư muốn xen vào nhưng cũng thể hoàn toàn coi như biết, mà đúng lúc hôm nay gặp được Thiệu Huy và Tần Dật, cảm thấy có duyên nên quyết định vẫn nên hỏi qua chút.

      “À à … coi như là vẫn tốt .” Thiệu Huy đưa tay sờ sờ mũi, lúng túng .

      “Vẫn tốt?” Trần Ngư hỏi “ ta tỉnh lại rồi?”

      “Vẫn chưa.” lái xe, Tần Dật bỗng lên tiếng “Người nhà chú Trương mời Thiên Sư khác đến, tìm được phương pháp giải quyết. Hôm đó, là tụi suy nghĩ chưa hết nên mang đến phiền phức cho em.”

      “Đúng vậy, xin lỗi, nên kéo em vào chuyện này.” Thiệu Huy cũng xin lỗi.

      “Thiên Sư khác?” Trần Ngư hơi nhíu mày, xem ra là nhà họ Trương quan tâm đến ý nguyện của Trương Tử Dương mà quyết định cưỡng ép chấm dứt trận pháp này.

      Được rồi, nếu như tìm Thiên Sư khác, như vậy còn quan hệ gì đến chuyện này nữa.


      Tác giả có lời muốn :

      Sắc ma nữ: Người xưa như các phải chỉ nắm tay cái là muốn chịu trách nhiệm kết hôn với người ta hay sao?

      Hướng Nam: Vậy em ra ngoài đường sàm sỡ đầy đàn ông tính sao?

      Sắc ma nữ: Ôi trời, bây giờ là thời đại nào rồi, mà vẫn còn giữ tư tưởng cổ hủ như vậy.

      Hướng Nam: Ha ha …

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Lại liên quan đến Hướng Nam rồi, nghe câu 600 năm và lời nguyền với nhà họ Liễu là ta đoán ngay họ Liễu chính là kẻ ám hại Hướng Nam rồi, cha làm con chịu, chẳng biết trách con cháu vô phúc vì cha ông hay trách Hướng Nam vì bị hại bây giờ. Chậc chậc
      tieunai691993, Hale205haimap2346 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :