1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trang4496

      Trang4496 Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      80
      Bóc tem, con đường phía trước còn dài
      haimap2346 thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Sát khí lần này là sát khí sống sờ sờ nha mấy trợ lí ui :yoyo36:
      haimap2346 thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 48: Mở phong ấn


      Điện thoại của Trần Ngư để quên trong phòng, cân nhắc đến chuyện cái trán của bị thương, nếu bị mẹ Trần nhìn thấy chẳng biết giải thích thế nào, thế là Trần Ngư định leo trộm từ cửa sổ vào phòng, cầm điện thoại rồi trở về trường học. Chờ đến khi nghỉ đông về nhà, đến lúc đó chắc vết thương cũng khỏi rồi.

      Trần Ngư vừa nghĩ, vừa thoăn thoắt từ cây ngô đồng trèo qua cửa sổ, định đặt chân lên bệ cửa sổ, ngẩng đầu lên đối mặt với ánh mắt kỳ lạ của trai nhà mình.

      Hai?” Trần Ngư yên lặng rút bàn chân đặt bệ cửa thu về đứng lúng túng chạc cây.

      “…” Trần Dương nhìn thoáng qua cái trán bị thương của em nhà mình, lại liếc nhìn thân cây to hơn cánh tay bao nhiêu, thả cái thước trong tay xuống, bước đến mở cửa sổ “Vào trong trước .”

      Trần Ngư ngờ mình bị bắt tại chỗ, vẻ mặt xấu hổ, nhưng vẫn vô cùng thuần thục nhảy vào.

      Thấy động tác nhàng, linh hoạt mà thuần thục của em nhà mình, bỗng nhiên Trần Dương có thể lý giải nguyên nhân em mình có thể ‘lén lút’ có quan hệ với Lâu Tam thiếu ngay dưới mí mắt hay biết gì.

      , … sao lại vào phòng em?” Trần Ngư hơi kinh ngạc, chẳng lẽ là vì chuyện tối qua.

      “Cửa sổ phòng em bị vỡ, lên đo lại kích cỡ rồi tìm người sửa lại cho em.” Trần Dương .

      “A … Dạ.” Bị trai nhắc nhở như thế, lúc này Trần Ngư mới phát , quả nhiên cửa sổ của phòng mình bị vỡ vụn góc, nghĩ nghĩ rồi “Chắc là hôm qua khi la bàn bay ra đụng vỡ cửa sổ.”

      La bàn bay ra từ cửa sổ? Đây là muốn giấu diếm nữa?

      Trần Dương nhìn hai tay trống của em “La bàn đâu?”

      Đêm qua, khi chiến đấu với quái vật kia, la bàn có công rất lớn, vậy mà hôm nay lại thấy la bàn đâu nên Trần Dương mới tò mò hỏi.

      “Em để ở nhà Ba rồi.” Trần Ngư đáp

      Ba?” Trần Dương hơi sửng sốt “Lâu Tam thiếu?”

      “A? Dạ!” Trần Ngư gật đầu.

      gọi thân thiết như vậy rồi? Trần Dương vừa đo cửa sổ vừa tiếp tục hỏi “Tại sao lại mang về? Sao lại để ở trong nhà … Tam thiếu?”

      “Đêm qua, linh khí trong la bàn hết sạch mà linh khí trong nhà Ba rất dồi dào nên em để la bàn ở đó cho nó hấp thu linh khí.” Trần Ngư giải thích.

      “Linh khí …” những từ mà Trần Dương tưởng chỉ trong tiểu thuyết mới nhìn thấy, ngờ lại được nghe thấy trong thế giới thực.

      “Dạ, nhà Ba là nơi có linh khí đậm nhất trong toàn Đế Đô.” Trần Ngư .

      “Nên … Em vì chuyện linh khí nên mới quen biết với Lâu Tam thiếu?” Trần Dương suy đoán.

      “A? Dạ.” Chuyện tối qua bị trai phát , Trần Ngư cũng có ý định giấu diếm nữa.

      Trần Dương hít sâu hơi, đặt cây thước xuống, lại liếc mắt nhìn cửa phòng bị mình đóng chặt, sau đó mới lên tiếng hỏi “Đêm hôm qua cái vật đó là cái gì?”

      “Là Ma Vương, do Kỳ Trường Minh sai đến.” Trần Ngư .

      “Ma Vương? Kỳ Trường Minh?” Nghe thấy tên Kỳ Trường Minh, trong nháy mắt Trần Dương có thể suy đoán đầu đuôi mọi chuyện “Kỳ Trường Minh muốn hại em vì chuyện ở đường Phúc Thanh hôm đó?”

      Đường Phúc Thanh chính là địa điểm Trần Ngư đánh nhau với Kỳ Trường Minh.

      “Vâng.” Trần Ngư “Hôm đó, em thi, thi được nửa phát có người thông qua bùa chú ám hại em.”

      “Ám hại??” Vẻ mặt Trần Dương lo lắng nhìn Trần Ngư.

      “Em sao, nhưng chắc là môn thi toán cao cấp được tốt, toán cao cấp lại khó như vậy, biết là có qua được hay nữa.” Trần Ngư nhân cơ hội khả năng qua môn toán cao cấp luôn.

      Hai, chắc là biết đâu, trong giới huyền học chúng em việc lợi dụng thuật pháp và bùa chú để ám hại người khác là điều tối kỵ, giống như … người thường vi phạm pháp luật á, chỉ có điều Thiên Sư dùng thuật pháp để ám hại để lại chứng cứ mà thôi.”

      ‘Trong giới huyền học chúng em’?? Quả nhiên chúng ta phải là người trong cùng thế giới!

      “Lúc đó, em tức muốn chết, em vẫn còn thi đó, thế mà ta dám ám hại em, mà em hứa với là thi cho tốt nên mới kích động chạy tìm ta báo thù.” đến đây, Trần Ngư hơi chột dạ nhìn về phía trai nhà mình “Ngày hôm đó, khi bị và cảnh sát Khâu phát , đúng là lúc em tính sổ với ta. Em cố ý giấu , chỉ tại chuyện này ra người bình thường đều tin tưởng.”

      “Trong mắt em, … chỉ là người thường?” Lý trí với , Trần Ngư sai, chỉ là người bình thường nhưng tâm lý Trần Dương vẫn thoải mái.

      “Em … em có ý này.” Trần Ngư ấp úng giải thích “Dù sao mọi người đâu nhìn thấy ma, với lại chính phủ phải là có chủ trương được truyền bá mê tín dị đoan sao?”

      “Nếu như đêm qua đuổi theo bắt gặp, có phải là em vẫn định giấu diếm với cả nhà ?” đến đây, Trần Dương chợt nhớ đến cái đêm gặp Trần Ngư ngoài đường “Đêm hôm gặp em, thực ra em phải là quán net, cũng phải là ham mê trò chơi, em làm cái chuyện mà em gọi là chuyện của giới huyền học, chính là trừ ma, đúng ?”

      “Vâng.” Trần Ngư thành gật đầu.

      “Mấy tháng nay, trong khi và ba mẹ biết gì, em xử lý … em bắt ma bao nhiêu lần?” Trần Dương hỏi.

      … em nhớ nữa.”

      nhớ , nhiều đến mức nhớ nổi?” Trần Dương càng càng tức giận “Là em chủ động tìm ma đúng hay là ma quái ở Đế Đô nhiều đến mức đến đâu em cũng gặp được?”

      “Là em chủ động.” Trần Ngư chột dạ .

      “Tại sao em lại muốn làm những việc này, chẳng lẽ chính phủ cũng bố trí cho những Thiên Sư như các em làm những loại nhiệm vụ này sao?” Trần Dương quát.

      “Em … em muốn xây đường.” Trần Ngư hiểu tại sao trai mình lại tức giận như vậy.

      “Cái gì?” Trần Dương nghe hiểu.

      “Em muốn xây đường, em muốn xây con đường vòng qua núi lớn cho thôn Đại Mộc, khi em rời khỏi thôn Đại Mộc hứa với ông nội và trưởng thôn rồi.” Trần Ngư tủi thân nhìn Trần Dương “Em với và ba mẹ rồi mà.”

      Trần Dương hơi giật mình, Trần Ngư đúng, đúng là qua, từ rất lâu rồi. Lúc đó, còn hỏi bọn họ muốn xây con đường vòng qua núi lớn hết bao nhiêu tiền. Cha đồng ý với em tìm bạn ở tỉnh Thanh Sơn hỏi thăm giùm chuyện xây sửa đường, nhưng mà đến nay vẫn chưa có tin tức chính xác.

      “Em vì muốn kiếm tiền?” Trần Dương hiểu được.

      “Dạ.” Trần Ngư gật đầu.

      “Em có biết xây con đường vòng quanh núi lớn hết bao nhiêu tiền ? mình em kiếm nổi ?” Tuy hiểu được nhưng trong bụng Trần Dương vẫn đầy lửa vì Trần Ngư biết tự lượng sức mình.

      “Em biết hết bao nhiêu tiền, nhưng em nghĩ kiếm được nhiêu tiền cứ kiếm thôi.” Trần Ngư “Mấy năm trước, trưởng thôn với em, lúc đầu chính phủ giúp thôn chúng em xây đường, dự kiến khoảng 200 triệu nên vẫn chưa đủ tài chính chi, dự án vẫn còn treo ở đó, nên em định kiếm khoảng dưới 200 triệu gì đó là được.”

      Trần Ngư xong, quay người mở ngăn kéo lấy ra thẻ ngân hàng, vui vẻ “Em kiếm được 40 triệu rồi đó, theo tốc độ này trước khi tốt nghiệp đại học em kiếm đủ.”

      Trần Dương bị tốc độ kiếm tiền của em nhà mình mà vô cùng khiếp sợ, nhưng năng lực kiếm tiền cao như vậy cũng tương đương với việc gặp nguy hiểm rất lớn.

      Trần Dương nhìn băng gạc trắng trán em nhà mình, nghĩ đến cảnh tối qua, bị Ma Vương dí lên núi giả, bóp cổ nâng lên giữa trung. Tưởng tượng đến cảnh Trần Ngư ở những nơi mà nhìn thấy, cùng những thứ ma quỷ quái đánh nhau, chịu thương tích người cũng dám với người nhà cảm thấy vô cùng căm hận, hận bất lực của mình.

      Trần Dương lớn hơn Trần Ngư sáu tuổi, khi Trần Ngư mất tích, Trần Dương là đứa hiểu chuyện. Mười mấy năm qua, chỉ cần nghĩ đến người em này là lại cảm thấy khó chịu, sau đó luôn tự nhủ với bản thân, sau nay nếu em trở về, nhất định bảo vệ tốt, cho bất cứ kẻ nào làm tổn thương .

      giờ, em trở về, nhưng chính mình lại chỉ có thể trơ mắt nhìn em mình bị thương nhưng lại chẳng làm được điều gì. Bỗng nhiên, Trần Dương nhận ra, thực ra chẳng có tư cách gì mà nổi giận với Trần Ngư, vì chẳng làm được bất cứ điều gì.

      “Có phải Lâu tam thiếu thường xuyên giúp em ?” Trần Dương đột nhiên hỏi.

      “Vâng, Ba cứu em rất nhiều lần.” Trần Ngư nghĩ ngợi gì đáp.

      “Nhiều lần?” Quả nhiên là thường xuyên bị thương sao?

      Trần Dương nhếch môi, trong lòng tràn đầy thất bại, chăm chú nhìn Trần Ngư cái, cầm cái thước bàn rồi quay người ra khỏi phòng Trần Ngư.

      Việc bắt ma làm được, nhưng nhìn chằm chằm Kỳ Trường Minh đối với phải là việc gì khó.

      Trần Ngư thấy trai mới còn bừng bừng tức giận đứng lên mất, nhịn được mà nghi ngờ chớp chớp mắt.

      Nhưng rất nhanh, ném nghi ngờ này ra sau đầu, Trần Ngư tìm được điện thoại di động, rồi lấy túi vải đựng bùa chú, nghĩ nghĩ rồi mở điện thoại nhắn cho ông nội.

      Tôi muốn xây đường: Ông lão, hôm qua con gặp Ma Vương, suýt chút nữa tiêu đời. Sau này con gặp phải Ma Vương phải làm thế nào?

      Ảnh đại diện của ông Ngô vẫn còn là màu xám, tất nhiên là offline, nhưng Trần Ngư cũng chẳng lạ gì nữa. nhét di động vài túi, vô cùng quen thuộc từ cửa sổ nhảy ra ngoài, rồi cẩn thận từ cửa chính ra đường.

      Trần Dương mới từ nhà lái xe cục cảnh sát, nhìn thấy dáng người quen thuộc của em mình, nhớ thấy Trần Ngư dưới lầu , đoán chắc nhóc này lại nhảy cửa sổ rồi.

      Trần Dương cảm thấy nỗi bất lực sâu, thở dài hơi, ấn còi xe, rồi dừng xe cạnh Trần Ngư “”Lên xe , đưa em về trường.”

      “Cám ơn Hai.” Trần Ngư vui vẻ ngồi vào xe, được trai quan tâm thế này là tốt.

      ==

      Mao đại sư kiểm tra thân thể của Lâu Minh, xác nhận sát khí trong cơ thể Lâu Minh khôi phục bình thường như trước, có gì bất thường. Hà Thất cũng mang theo đoàn bác sĩ đến biệt thự kiểm tra toàn thân cho Lâu Minh, kết quả kiểm tra cho thấy Lâu Minh vô cùng khỏe mạnh.

      “Xem ra Trần tiểu hữu đúng là có vài phần đặc biệt.” Mao đại sư hỏi “Ông nội của Trần tiểu hữu có liên lạc được ?”

      liên lạc rồi.” Lâu Minh “Thi Thi kể chuyện của tôi cho ông nội ấy rồi, nhưng hình như ông ấy cũng có biện pháp giải quyết. Nhưng Thi Thi đợi ông nội ấy đến Đế Đô, ấy ông nội đến gặp tôi để xem lại lần nữa.”

      “Vậy cũng chỉ có thể chờ mà thôi.” Mao đại sư thở dài .

      “Mao đại sư, pháp khí của Thiên Sư như các ngài, có gì đáng chú ý ?” Đột nhiên Lâu Minh hỏi.

      “Pháp khí? Sao cậu lại quan tâm đến vấn đề này?” Mao đại sư kinh ngạc hỏi.

      người Thi Thi chỉ có bùa chú và la bàn, ngoài ra còn pháp khí gì khác.” Lâu Minh “Mà công dụng của la bàn chủ yếu là để phòng ngự và tính toán, tính tấn công của bùa chú có hạn, nên tôi muốn nhanh chóng tìm món pháp khí nào đó có khả năng tấn công cho Thi Thi.”

      Chỉ cần Lâu Minh vừa nghĩ đến hôm qua Trần Ngư mang bùa chú trong người, chỉ có thể bị động tránh né tấn công của Ma Vương nhíu mày lại.

      “Pháp khí tấn công?” Mao đại sư trầm ngâm lát “Các môn phái khác nhau có pháp khí đặc thù khác nhau nhưng mà thông thường nhất chính là kiếm gỗ đào và kiếm đồng, pháp khí có niên đại càng lâu linh lực càng mạnh, uy lực càng lớn.”

      “Kiếm đồng?” Lâu Minh nghĩ đến thanh kiếm có thể là pháp khí kiếp trước của mình.

      “Cậu muốn đưa thanh kiếm đồng kia cho Trần tiểu hữu?” Mao đại sư nhìn dáng vẻ của Lâu Minh biết suy nghĩ gì.

      “Nếu tôi làm báo cáo lên xin chắc là có được thanh kiếm đồng này.” Lâu Minh .

      “Cậu …” Mao đại sư nhớ đến lúc sáng Lâu Minh với ông ‘tôi quan tâm ấy’, câu đến miệng lại thay đổi “ lý thuyết có thể, lần trước Trần tiểu hữu phải mượn lần rồi sao?”

      “Đúng thế.” Lâu Minh gật đầu, lại hỏi “Đúng rồi, Mao đại sư, còn chuyện tôi muốn hỏi ngài?”

      “Nhiều năm qua chưa thấy cậu đưa ra cầu gì với tôi, vậy mà hôm nay hết lần này đến lần khác lại vì Trần tiểu hữu?” Mao đại sư .

      phải …” Lâu Minh cười “Lần này là vì tôi, tôi muốn ngài mở phong ấn mắt tôi.”

      “Cậu muốn khôi phục mắt dương?” Vì Lâu Minh có sát khí trời sinh trong người nên từ nhìn thấy hồn ma. Lúc , sát khí của Lâu Minh lớn như bây giờ, rất nhiều hồn ma đều thích dán lên người Lâu Minh làm bị dọa , Mao đại sư bèn dùng thuật pháp phong ấn mắt dương của Lâu Minh.

      Sau này, Lâu Minh trưởng thành, sát khí càng ngày càng mạnh, hồn ma bình thường dám đến gần Lâu Minh nhưng cũng có ý định mở phong ấn, dù sao phong ấn này ảnh hưởng gì đến sinh hoạt của . Nhưng hôm nay, tại sao lại nghĩ đến chuyện mở phong ấn này.

      “Cậu vẫn là vì Trần tiểu hữu , vì muốn bảo vệ ấy tốt hơn khi ấy gặp nguy hiểm.” Mao đại sư chắc chắn .

      “Mao đại sư.” Giọng Lâu Minh nghiêm túc “Lúc trước, tôi luôn nghĩ đến việc rời xa người nhà vì chỉ có như vậy mới làm tổn thương họ. Chỉ có Thi Thi là người duy nhất tôi muốn bảo vệ đồng thời cũng là người tôi có khả năng bảo vệ.”

      “Ai!”

      Mao đại sư thở dài sâu, ngờ ngay cả người như Lâu Minh cũng rơi vào lưới tình, tình nam nữ quả là thứ phức tạp nhất thế gian, may mà ông xuất gia từ sớm.

      ==

      Ăn cơm tối xong, ở thư viện ôn tập, cuối cùng Trần Ngư nhận được hồi của ông lão.

      Ta là đại hào: Con gặp Ma Vương rồi? Vận khí của con tốt vậy, còn có thể gặp được Ma Vương dưới phủ lên đây dạo?

      Tôi muốn xây đường: phải từ phủ lên mà là Ma Vương do Thiên Sư luyện thành, chắc là phải cắn nuốt ít hồn phách rồi đó.

      Ta là đại hào: Ma Vương luyện thành, có phải là Thiên Sư phái Bạch Tông?

      Tôi muốn xây đường: Con biết, chỉ biết ta tên Kỳ Trường Minh, ta còn dùng bùa chú ám hại con.

      Ta là đại hào: Dùng bùa chú ám hại?

      Tôi muốn xây đường: Đúng ạ. Nhưng mà ám hại được con, còn bị con đánh cho trận tơi bời. Vì thế nên ta mới sai Ma Vương đến giết con, may mà có Ba, con tiêu đời luôn rồi.

      Ta là đại hào: Ai bảo con học cho tốt để con Ma Vương luyện thành mà cũng làm khó được.

      Trần Ngư liếc mắt, nhưng nghĩ đến việc đúng là trước đây khi ông lão dạy các loại thuật pháp, thèm học, thế là đành phải gõ chữ: Vậy bây giờ ông dạy cho con , con hứa cố gắng chăm chỉ mà.

      Ta là đại hào: Để ông tìm thuật pháp triệu hồi Ma Vương chân chính rồi gửi mail cho con, chỉ cần là có thể đánh mười loại hàng giả cũng có vấn đề gì.

      Trần Ngư vô cùng vui mừng, còn muốn hỏi thêm mấy việc hình đại diện của ông lão lại biến xám rồi.

      “Lại offline, đệ tử quý của ông là mình đây suýt nữa tiêu đời mà cũng biết an ủi được mấy câu.” Trần Ngư buồn bực ném điện thoại lên bàn.

      Trong quán internet của tòa nhà nào đó ở thành phố nào đó, ông lão từ phòng bao ra.

      “A, ông nội, ông lại muốn đặt cơm bên ngoài sao?” Nhân viên quản lý tiệm net thấy ông ân cần hỏi han.

      , cậu đặt giúp tôi vé máy bay, đến Tề Dương.” Ông Ngô đáp.

      “Ông phải rồi sao? Hai ngày nữa là giải đấu quốc gia mở rồi, ông có tham gia ?” Nhân viên quản lý hỏi.

      “Đánh chứ, hai ngày nữa tôi về.” chuyến đến Tề Dương, hủy phái Bạch Sơn, hai ngày là đủ rồi.

      Dám khi dễ cháu ta hả, xem ra là ông rời giang hồ quá lâu rồi!!


      Tác giả có lời muốn :


      Kỳ Trường Minh: Ai làm người nấy chịu!

      Ông Ngô: Nghĩ hay lắm!

    4. Trang4496

      Trang4496 Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      80
      Đây có gọi là bao che khuyết điemr ko?
      Đông Phương Ngân Vyhaimap2346 thích bài này.

    5. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Thi Thi có toàn gốc lớn chống lưng đấy nhé
      Đông Phương Ngân Vyhaimap2346 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :