1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Tại mình thấy mấy lá bùa kia cũng khá là ghê gớm mà @haimap2346
      haimap2346 thích bài này.

    2. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 28: Bị ma khi dễ


      Tuy rằng xác sống bỏ nhưng đêm còn dài như vậy, ai dám cam đoan là nó có thể trở lại hay , cho nên trước khi trời sáng, Trần Ngư chỉ có thể ở lại biệt thự.

      Thoáng cái đến mười giờ tối, Trần Ngư nằm ghế sô pha ngủ thiếp , sáng mai còn phải học nữa, thể thức khuya.

      Đồng Triều chứng kiến Thiên Sư bảo vệ mình thế mà lại ngủ thiếp , tức giận đến mức muốn gọi người dậy. Tính mạng cậu ta lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm, vậy mà nhóc này còn có thể ngủ được? Nhưng cậu ta vừa định tiến lên bước, Hà Thất ngồi bên cạnh canh giữ cho Trần Ngư chỉ nghiêng đầu nhìn cậu ta cái, cũng biết là tại sao, Đồng Triều bỗng nhiên dám động đậy.

      Cậu ta yên lặng thu hồi bước chân, bước đến ghế sô pha bên cạnh Trần Ngư ngồi xuống. Được rồi, ngồi gần chút cũng được .

      Tưởng Huy cũng nhận ra Đồng Triều bất an nên trấn an “Đồng thiếu, cậu yên tâm, khi quái vật kia đến, Trần Thiên Sư có phản ứng.”

      Đồng Triều nghe Tưởng Huy giải thích yên tâm hơn, còn cảm thấy Trần Ngư ngủ là quan tâm cậu ta mà cảm thấy là nghỉ ngơi dưỡng sức. Vì thế cậu ta cũng gác chân lên ghế sô pha, bắt chước Trần Ngư ngủ mất rồi.

      Đây là cậu ta cũng quá yên tâm ?!

      đêm qua , dường như được đặt báo thức, khi mặt trời vừa mới ló dạng Trần Ngư chớp chớp mắt tỉnh dậy “Trời sáng rồi sao?”

      Trần Ngư xoa xoa mắt rồi ngồi dậy.

      “Trời sáng rồi.” Đứng bên Hà Thất trả lời.

      Trần Ngư ngẩng đầu nhìn Hà Thất, thấy dáng người chàng vẫn thẳng tắp, quần áo nếp nhăn nghi ngờ hỏi “Trợ lý Hà, ngủ chút nào sao?”

      “Tam thiếu dặn tôi phải bảo vệ cẩn thận cho .” Hà Thất lại lần nữa nhấn mạnh.

      Ngụ ý chính là ngủ cả đêm? Được người khác bảo vệ cẩn thận từng li từng tí làm Trần Ngư có cảm giác quen. Trong thâm tâm hiểu , bảo vệ của trợ lý Hà giúp ích được bao nhiêu, trợ lý Hà là người bình thường, thể nhìn thấy được hồn ma và xác sống, nên dù gặp phải nguy hiểm Hà Thất cũng giúp được gì.

      Nhưng trong lòng Trần Ngư vẫn rất cảm động, chỉ vài lần có duyên với nhau mà thôi, mà còn dưới tình cảnh là mặt dày mày dạn nhờ giúp, nhưng Ba chẳng những thấy phiền phức mà còn quan tâm chăm sóc như vậy. Trần Ngư cảm động đồng thời thầm quyết định, chờ có số điện thoại của ông lão nhà , nhất định chuyện đầu tiên làm là hỏi thăm về sát khí người của .

      Suy nghĩ xong, Trần Ngư quay đầu nhìn Đồng Triều vẫn còn ngủ say ghế sô pha, nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Tưởng Huy “Trời sáng rồi, tạm thời Đồng Triều gặp nguy hiểm, vậy tôi trước.”

      “Vâng, Trần Thiên Sư. Vậy còn tối nay sao?” Mặc dù tạm thời đánh lui quái vật, nhưng có nghĩa là nó bỏ qua sinh hồn của Đồng Triều.

      “Đúng giờ tôi đến.” Trần Ngư đảm bảo.

      Lúc này Tưởng Huy mới an tâm, đêm qua, Trần Thiên Sư chỉ cần hai chiêu là đuổi được quái vật , chỉ cần có Trần Thiên Sư ở đây, chắc chắn là Đồng thiếu sao.

      ==

      Rời khỏi biệt thự nhà họ Đồng, Hà Thất lái xe hơi về hướng đại học Đế Đô. đường rất yên tĩnh, Hà Thất nhìn gương chiếu hậu thấy Trần Ngư cúi đầu chơi điện thoại di động, hỏi “Tiểu thư Trần Ngư, tối nay cũng đến nhà họ Đồng nữa sao?”

      “Đúng vậy. Xác sống kia còn thiếu hồn phách của Đồng Triều nữa là có thể sống lại, chắc chắn nó dừng tay.” Trần Ngư vừa trả lời, vừa nhìn ghi chép của ông lão trong điện thoại di động.

      Dùng bảy lá bùa trừ ma cao cấp, tạo thành trận pháp Thất Sát.

      Lần trước, khi cùng xác sống đánh nhau, bùa trừ ma Trần Ngư sử dụng hết, làm lập tức cảm thấy sầu ơi là sầu. Xem ra phải dành chút thời gian đến nhà Ba ké chút linh khí để vẽ bùa, nhưng mà tuần này thời khóa biểu rất nhiều môn nha, nếu như chờ đến cuối tuần, như vậy ngày nào cũng phải chạy đến nhà họ Đồng sao.

      “Còn thiếu? Vậy cái gì … xác sống kia cắn nuốt rất nhiều hồn phách sao?” Hà Thất tò mò hỏi.

      “Nó muốn hoàn toàn thoát khỏi trạng thái hồn phách trở thành người chết sống lại, nhất định trong vòng bốn mươi chín ngày liên tục phải cắn nuốt mười sáu sinh hồn.” Trần Ngư .

      cách khác, nó cắn nuốt mười lăm sinh hồn rồi?” Nghĩa là tối hôm qua quái vật kia giết chết mười lăm người.

      “Phải!” Trần Ngư cau mày “Cho nên mới phải tiễn nó nhanh chút.” Đúng vậy, chỉ có thể tiễn nó .

      Ghi chép của ông lão , khi xác sống bắt đầu cắn nuốt sinh hồn, sức mạnh tăng lên gấp bội, sinh khí trong hồn thể của nó càng ngày càng lớn mạnh làm cho xác sống nguy hiểm hơn hồn ma bình thường. Nếu trực tiếp đánh cho xác sống hồn bay phách lạc là vô cùng khó, ít nhất là với khả năng giờ của Trần Ngư là thể được. Cho nên biện pháp tốt nhất chính là mở cửa , đem nó giao cho Hắc Bạch Vô Thường.

      Nguyên gốc lời của ông lão là: nếu như là ông, đập chết liền đập chết, nhưng con nhóc con vẫn nên ngoan ngoãn mở cửa , đừng thiếu thận trọng mà cố đánh nhau với nó. Khi xác sống còn gì để mất sức mạnh của nó thể xem được đâu.

      “Nếu hôm qua nó cắn nuốt được Đồng Triều biến thành cái gì?” Hà Thất tò mò.

      thoát khỏi trạng thái linh hồn, có được thân thể.” Lúc đó, muốn tìm nó còn dễ dàng nữa.

      Vậy là thực có thể sống lại sao? Hà Thất kìm được mà rùng mình “Người sau khi chết có thể sống lại sao?”

      “Tất nhiên là thể.” Trần Ngư “Trạng thái này chỉ có thể làm cho nó giống như người bình thường tồn tại thế giới, cách khác, dù các có Mắt dương vẫn có thể nhìn thấy nó, nghe được nó . Nhưng nó cần ăn cơm, cần uống nước, cần hô hấp, cần ngủ, ba mươi năm sau lại trở về trạng thái hồn phách, sau đó lại bắt đầu cắn nuốt sinh hồn, vòng vòng lại. Cho nên mới gọi là xác sống.”

      cách khác, đây có khả năng phải lần đầu tiên nó cắn nuốt sinh hồn để sống lại.” Hà Thất cả gan suy đoán.

      “Cũng có khả năng.” Hiểu biết của Trần Ngư về xác sống đều là từ ghi chép của ông lão, nên cũng chắc chắn lắm, nhưng ba mươi năm lại là vòng tuần hoàn, nên tình huống đó có khả năng rất cao.

      “Tiểu thư Trần Ngư, làm ơn, nhất định phải diệt trừ nó.” Hà Thất bỗng nhiên trịnh trọng , loại quái vật vô hình giết người này, thực là quá đáng sợ.

      Trần Ngư ngơ ngác, nhưng vẫn trả lời “Tôi nhận đơn đặt hàng này, đương nhiên là bỏ dở nửa chừng.”

      Hai người chuyện nên rất nhanh đến gần đại học Đế Đô, vì Trần Ngư muốn mua đồ ăn sáng nên Hà Thất lái xe đến cửa hông của trường, nơi có rất nhiều quán hàng rong bán đồ ăn sáng.

      Trần Ngư nhìn quán bán phá lấu bên đường, bụng kêu rột rột “Trợ lý Hà, tôi mời ăn sáng nha, cám ơn đưa tôi về trường.”

      “Tiểu thư Trần Ngư nên cám ơn Tam thiếu mới phải, tôi …”

      “Chúng ta ăn trước, sau đó tôi mua phần nhờ mang về cho Ba? Phá lấu của quán này ăn rất ngon, Ba chắc chắn thích ăn.” Trần Ngư thêm.

      Mang bữa sáng về cho Tam thiếu? Hà Thất vui vẻ đồng ý.

      “Ngoài phá lấu, các món khác cũng rất ngon.” Trần Ngư vừa vừa giới thiệu nhiệt tình “Kia là bánh tay cầm, bánh crep hoa quả, còn có bánh bao hấp …”

      Hà Thất mỉm cười lắng nghe, bỗng nhiên xuyên qua thanh huyên náo của các tiệm ăn buổi sáng, Hà Thất nghe được tiếng đầu đạn xé gió bay . Mặt Hà Thất biến đổi, kéo Trần Ngư lăn vòng ra sau xe.

      “Chíu!”

      viên đạn sượt qua bả vai của Trần Ngư cắm vào gốc cây bên cạnh.

      “Đừng động!” Hà Thất để Trần Ngư núp vào, còn cậu lại đứng thẳng người ra, hai mắt chớp nhìn chằm chằm vào ô cửa sổ căn nhà ba lầu đối diện bên kia đường.

      Tay bắn tỉa bên kia đường nhìn vào ống kính thấy được ánh mắt của Hà Thất, biết được mình bại lộ, nhanh chóng thu dọn súng, thoát khỏi trường.

      Hà Thất biết đối tượng thấy mình bị phát nhanh chóng bỏ , nhưng ta dám mạo hiểm để Trần Ngư lại mình, gọi điện báo cáo tình hình cụ thể cho Tam thiếu, sau đó chở Trần Ngư rời đại học Đế Đô.

      “Lúc nãy là súng sao?” Trần Ngư chậm nửa nhịp, giờ mới hỏi.

      “Gần đây có đắc tội người nào ?” Hà Thất vừa lái xe vừa hỏi.

      có nha.” Trần Ngư vô tội . thấy ma còn nhiều hơn thấy người, đắc tội với ma nghe còn có lý hơn.

      “Chúng ta về khu tập thể trước, xem Tam thiếu thế nào.” Hà Thất .

      Trần Ngư nghĩ nghĩ, có biện pháp nào khác đành phải theo Hà Thất về khu tập thể.

      Lâu Minh sớm nhận được tin tức nhóc bị người khác ám sát, mặc dù Hà Thất đảm bảo đảm bảo lại là Trần Ngư bị thương chút xíu nào nhưng Lâu Minh vẫn yên tâm, kiểm tra kĩ lưỡng lần nữa.

      “Em sao đâu, chỉ hơi đói bụng thôi.” Trần Ngư ôm bụng, vô cùng đáng thương “Em còn chưa ăn sáng đâu.”

      “Em là.” Lâu Minh được , đành cho người mang đồ ăn sáng lên cho Trần Ngư.

      Chỉ trong chốc lát, hai bát phá lấu nóng hổi được bưng lên, Lâu Minh thấy vẻ mặt Trần Ngư vô cùng thỏa mãn ăn uống ngon lành, có chút xíu cảm giác mình vừa từ cõi chết trở về, nhịn được hỏi “Bình thường nhìn em rất lợi hại mà, sao có người cầm súng chỉ vào người em mà em có cảm giác gì sao?”

      “Em là thầy bắt ma, em chỉ có cảm giác với khí này, ác khí này, sát khí này hoặc những thứ có liên quan đến hồn ma, còn đối với người sống, em cũng chỉ là người bình thường thôi.” Vẻ mặt Trần Ngư biểu lộ ‘ đây cũng rất là bất đắc dĩ’.

      “Em sợ sao?” Lâu Minh hỏi.

      “Sợ chứ, nhưng ông nội em , em có tướng chết sớm (đoản mệnh). Cho nên chắc chắn là em chết trẻ đâu (tráng niên mất sớm).” Trần Ngư ví dụ “ xem, phải là vừa rồi trợ lý Hà cứu em sao.”

      “Em đúng là lạc quan.” Lâu Minh bị Trần Ngư mà mắc cười, nhóc này biết là lúc nãy mình may mắn đến mức nào. May mà có Hà Thất – trợ lý số được tuyển chọn từ mấy vạn lính đặc chủng trong cả nước, kinh nghiệm đầy mình ở cùng . Nếu đổi là người khác sao có thể kịp thời phát có người ám sát còn giúp tránh được kiếp.

      “Hắc hắc … Ba, mau ăn , phá lấu để nguội ngon đâu.” Trần Ngư an ủi “Chờ ăn xong em gọi điện cho trai em.”

      “Em muốn báo cảnh sát?” Chuyện Trần Dương là cảnh sát tất nhiên là Lâu Minh biết từ lâu.

      “Tất nhiên rồi ạ.”

      “Em biết gì hết mà cũng muốn báo cảnh sát sao.” Lâu Minh hỏi

      “Có người muốn giết em đó, chẳng lẽ em nên báo cảnh sát sao?” Trần Ngư hỏi ngược lại.

      “Em …” nhóc này suýt chút nữa bị người ta giết chết, vậy mà suy nghĩ vấn đề ở đâu, đây là định báo cảnh sát xong rồi mặc kệ. Lâu Minh tức muốn chết rồi “Em vừa mới đến Đế Đô, ngoại trừ trưởng học và ở nhà hầu như chưa bao giờ nơi khác, cũng đâu quen biết ai? Tại sao bỗng nhiên lại đắc tội người nào đó đến nỗi người ta thuê sát thủ giết em.”

      “Em cũng thấy kì lạ, nên em mới định báo cảnh sát đây nè.” Trần Ngư trả lời.

      “…” Lâu Minh từ bỏ việc giải thích, thẳng “Chút nữa ăn cơm xong, em xin phép nghỉ hôm nay đến trường nữa, cũng đừng báo cảnh sát. Chờ để mấy người Hà Thất điều tra xem sao rồi tính tiếp. Em cũng muốn em biết việc nửa đêm khuya khoắt em trốn nhà ra ngoài bắt ma .”

      Trần Ngư gật đầu, đồng ý đề nghị của Lâu Minh. cần học, lại ở lại nhà của Ba, Trần Ngư quyết định thực kế hoạch lúc sáng nghĩ, vẽ mấy tấm bùa trừ ma. Linh khí trong biệt thự nhà họ Lâu rất dồi dào, mặc dù bùa trừ ma cao cấp hơi khó vẽ, nhưng nếu may mắn, hôm nay có thể vẽ được bảy tấm. Dù sao, kĩ năng vẽ bùa của là điều duy nhất ông lão ác miệng kia tán thưởng.

      Thế là Trần Ngư nhờ Lâu Minh cho người ra ngoài mua mấy lá bùa, mực đỏ. ngày vẽ bùa, đến tận bốn giờ chiều, Trình Bằng mới đem tài liệu điều tra đến báo cáo.

      “Tam thiếu, kẻ sáng nay ám sát tiểu thư Trần Ngư tìm được, tên là Lý Phong, trước kia từng là lính đánh thuê, ta chín giờ đêm qua nhận được đơn đặt hàng mạng, cũng chính là đơn đặt hàng giết tiểu thư Trần Ngư.” Trình Bằng “Chúng tôi điều tra địa chỉ IP phát chủ tài khoản tên là Chung Thanh Minh, là ông chủ của tiệm bán đồ cổ, nay …”

      “Ba tháng trước bị bệnh nên nằm viện, giờ điều dưỡng tại An Thành?” Lâu Minh cũng đọc bản báo cáo.

      “Vâng.” Trình Bằng nhìn thoáng qua Trần Ngư rồi thêm “Xét cuộc sống của Trần Ngư tiểu thư tương đối đơn giản, người đắc tội gần đây … cũng chỉ có tối hôm qua đấu với tên xác sống kia.” Khụ, ta luôn cảm thấy việc đến cái kia có gì đó quái quái.

      Trình Bằng dừng lại chút, rồi tiếp “Tiểu thư Trần Ngư cũng , xác sống này sau khi cắn nuốt sinh hồn giống như người bình thường tồn tại đời, nhưng ba mươi năm sau lại trở về trạng thái hồn phách, lại cần phải cắn nuốt sinh hồn, cho nên …”

      “Các nghi ngờ thủ phạm là tên xác sống tối hôm qua?” Trần Ngư kinh ngạc .

      “Đúng thế.” Trình Bằng gật đầu.

      Lâu Minh cũng giật nảy mình, hiển nhiên là ngờ rằng hồn ma cũng có thể thuê sát thủ, nhưng tất nhiên là xác sống giống với hồn ma bình thường. Ba mươi năm lần sống lại, có lẽ tên xác sống này tồn tại lâu hơn so với tưởng tượng của mọi người.

      “Bây giờ em phải giết nó!” Trần Ngư nghe , vỗ bàn cái, lấy la bàn rồi đứng phắt dậy muốn ra ngoài

      “Em bình tĩnh lại !” Lâu Minh đưa tay ngăn Trần Ngư.

      “Em bình tĩnh được!” Trần Ngư tức muốn chết “Em lớn đến chừng này rồi mà chưa bị ma quỷ gì đó khi dễ đâu.”

      làm như người khác bị ma quỷ khi dễ rồi ấy …

      “Em đường đường là thầy bắt ma, bị con ma đó khi dễ như vậy mặt mũi của em để ở đâu.”

      … Hình như cũng có lý.


      Tác giả có lời muốn :


      Ông Ngô: Ông dạy con nhiều năm như vậy mà con lại để cho ma khi dễ như vậy hả.

      Tây Thi: Con làm sao mà biết hồn ma cũng biết thuê sát thủ nữa.

      Ông Ngô: cho cùng con chưa đủ bản lĩnh.

      Tam thiếu: Nhóc con, có ở đây, ai có thể làm tổn thương em.

      Bảy trợ lý nhất trí gật đầu, vì Tam thiếu nhà mình mà xông pha từ.

    3. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ai ai ai~ Ba à, a có nhận e nuôi ko, à , a có bạn bè nào cũng có cá tính như a ? E nguyện được cưng chiều a~~
      :yoyo40::yoyo40:
      LinhLiLihaimap2346 thích bài này.

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 29: Trận pháp Thất Sát


      vất vả, Lâu Minh mới trấn an được nhóc nổi giận lôi đình này, nhìn khuôn mặt thở phì phì của “Em cứ xông ra ngoài như thế, biết tìm nó ở chỗ nào?”

      “Em …” Trần Ngư nghĩ nghĩ “Em biệt thự nhà họ Đồng, dù sao nó muốn sống lại hoàn toàn nhất định phải nuốt sinh hồn của Đồng Triều, em nhà họ Đồng chờ nó.”

      “Nếu nó trông thấy em rồi dám ra làm sao?” Lâu Minh hỏi

      đâu.” Trần Ngư chắc chắn “Nếu muốn sống lại, trong vòng bốn mươi chín ngày phải cắn nuốt được hồn phách của Đồng Triều, nếu lại phải kiếm mười lăm sinh hồn khác.”

      “Em vậy có nghĩa là, nếu nó kịp cắn nuốt hồn phách của Đồng Triều, lại bắt đầu giết người từ đầu?” Lâu Minh phản ứng lại rất nhanh.

      “Đúng thế, cho nên nó rất nhanh lại xuất thôi.” Đêm qua, khi xem hơi thở thân xác sống, Trần Ngư dường như có thể chắc chắn trăm phần trăm, thời gian còn lại của xác sống còn nhiều lắm.

      “Trình Bằng, cậu điều tra gần đây có những vụ án chết người kì lạ nào , xảy ra vào lúc nào?” Lâu Minh hỏi Trình Bằng

      “Tôi điều tra.” Khi xe, Hà Thất được Trần Ngư chuyện về xác sống nên quan tâm điều tra việc này “Gần đây, sở cảnh sát đúng là điều tra các vụ chết người chưa , hai tháng vừa qua có mười lăm người chết đột ngột chưa nguyên nhân. Khi số người chết lên đến tám người, cục cảnh sát chuyển hồ sơ đến tổ điều tra đặc biệt, người chết sớm nhất cách đây là 45 ngày trước.”

      “Vậy là còn bốn ngày? Bây giờ em đến biệt thư nhà họ Đồng, mấy ngày tới em đều ở nhà họ.” Trần Ngư , cầm la bàn lại định chạy luôn.

      “Đợi chút nữa .” Lâu Minh nghĩ đến tuần trước khi Trần Ngư và xác sống đó chiến đấu với nhau, lo lắng hỏi “ mình em có đối phó được với nó ?”

      Trần Ngư bị Lâu Minh hỏi như thế, lập tức nhụt chí “Em đánh lại nó …”

      “Vậy …” Lâu Minh định để tìm người giúp lại nghe Trần Ngư hung dữ “Nhưng em có thể tiễn nó .” Trần Ngư “Nó cố gắng muốn sống lại như vậy, chắc là có nhiều điều lưu luyến ở trần gian. Hừ hừ … Vậy em tiễn nó phủ, cho Hắc Bạch Vô Thường thu thập nó, xem nó còn thuê sát thủ ở đâu, nó mà thuê được em phục sát đất.”

      Lâu Minh nhịn được mà cười ra tiếng, hỏi “Em còn có thể đưa nó phủ?”

      “Ừm, mặc dù em rất muốn đánh cho nó hồn bay phách lạc, nhưng bây giờ em chưa có đủ năng lực …” thể tự tay báo thù, cảm giác này là quá khó chịu.

      “Vậy để Hà Thất cho mấy người theo em.” Lâu Minh .

      cần đâu, em …”

      biết năng lực bắt ma của em rất khá, nhưng sống đời này các kiểu mưu ám sát này nọ, em bằng mấy người Hà Thất đâu.” đợi Trần Ngư hết câu, Lâu Minh ngắt lời “Còn có bốn ngày, nó hẳn còn sốt ruột hơn cả em. Nếu như nó cố tình xuất , dụ em đấu với nó rồi lại bố trí người bên cạnh dùng súng bắn em, em có tránh được ?”

      thể.” Trần Ngư nghiêm túc suy nghĩ rồi lắc đầu.

      “Vậy phải nghe lời, mấy ngày này để bọn Hà Thất theo em .” Lâu Minh .

      “Vâng.” Trần Ngư cảm động nhìn Lâu Minh “ Ba, tốt với em quá à.”

      Lâu Minh cười, vuốt vuốt đầu Trần Ngư “Vì em cũng rất tốt mà.”

      Bởi vì có em bắt ma trừ , mọi người mới có cuộc sống bình yên.

      Được Lâu Minh khen, hiểu sao Trần Ngư lại đỏ mặt, chỉ có thể cười ngây ngô.

      ==

      Mà lúc này, trong nhà tổ của nhà họ Đồng ở Đế Đô, chú Hai Đồng ráng chống đỡ thân thể bị bệnh cùng hai vị Thiên sư nhà họ Tần và họ Lương bàn chuyện. Hai người này chính là người nối nghiệp của nhà họ Lương và nhà họ Đồng – ba nhà có thế lực và danh vọng trong giới huyền học ở Đế Đô.

      Đồng, thân thể của có khá hơn chưa?” Lương Hoa Châu, cũng chính là cha của Lương Quang, người nối nghiệp của nhà họ Lương, hỏi.

      “Tôi sao, nghỉ ngơi tu dưỡng thời gian tốt lên thôi.” Đồng Uy xong, che ngực ho khan hai tiếng.

      vị Thiên Sư nữa là Tần Phi Minh hỏi “Đồng Triều sao chứ?”

      “Nó sao.” Đồng Uy nghe đệ tử của mình – Tưởng Huy báo cáo, Trần Thiên Sư kia chỉ cần hai chiêu là đuổi được con quái vật kia . Nếu biết sớm như vậy, Đồng Uy cũng ngại Trần Thiên Sư là phụ nữ mà mời sớm hơn chút.

      “Vậy là tốt rồi.” Tần Phi Minh .

      Tần, Lương, nhà họ Đồng chúng tôi chỉ chuyên về coi phong thủy bát quái nên ở phương diện trừ ma hiểu biết bằng hai vị. Hai có biết thứ đó là cái gì ?” Đồng Uy hỏi.

      Lương Hoa Châu liếc nhìn Tần Phi Minh cái rồi “Hôm qua, tôi cùng ba tôi xem lại tài liệu của ông bà để lại, cảm thấy thứ này có thể là xác sống như trong truyền thuyết .”

      “Đúng thế.” Tần Phi Minh cũng .

      “Xác sống?” Đồng Uy chưa từng nghe đến từ này.

      “Đây là loại tà thuật, bắt nguồn từ môn phái lớn trong giới huyền học vào khoảng sáu trăm năm trước.” Tần Phi Minh “Nghe , môn chủ của môn phái đó là vị Thiên Sư thiên tài. ngày vợ của ông ấy ngoài ý muốn mà qua đời, ông ta nỡ để vợ mình mất , nên trước khi quỷ sai đến giấu linh hồn của vợ ông ta , sau đó tốn mười năm nghiên cứu ra môn phái tà thuật này.”

      “Ông ta thông qua phương pháp đặc biệt, để hồn phách của người vợ cắn nuốt mười lăm sinh hồn có ngày sinh là ngày tháng năm trong vòng bốn mươi chín ngày và sinh hồn mang linh lực thuần , sau đó linh hồn của người vợ trở lại thân thể và sống lại, nên người ta còn gọi là xác chết sống lại.”

      “Sau đó sao?” Đồng Uy hỏi “Nếu có ghi chép như vậy nhất định phải có cách giải quyết chứ.”

      Lương Hoa Châu thở dài “Sáu trăm năm trước, người có thể diệt được xác sống chính là người của phái Lạc Sơn.”

      “Phái Lạc Sơn?” Đồng Uy kinh ngạc “Sao tôi chưa bao giờ nghe qua môn phái này?”

      “Phái Lạc Sơn từng là môn phái trừ ma rất nổi tiếng, rất tiếc sau đó bị thất truyền nên nghe thấy là phải.” Tần Phi Minh nhớ đến xuống dốc của phái Lạc Sơn thở dài tiếc nuối “Phương pháp trừ ma của phái Lạc Sơn rất lợi hại, trước giờ chưa có phái nào qua được.”

      “Vậy … trừ phái Lạc Sơn, còn phương pháp nào có thể loại trừ xác sống sao?” Đồng Uy hỏi “Thầy trừ ma của các phải là có thể mở cửa sao? Sao mở cửa rồi dẫn nó xuống phủ?”

      “Điều này chúng tôi có cân nhắc qua.” Lương Hoa Châu “Mở cửa cần hai điều kiện, là trình độ tu vi của Thiên Sư phải đến mức độ nhất định, hai là nhất định phải có cầu dẫn độ hồn ma.”

      “Chẳng lẽ tu vi của hai chưa đủ để mở cửa ?” Đồng Uy nghi ngờ.

      phải là vấn đề tu vi.” Tần Phi Minh “Là vấn đề về hồn ma, xác sống cắn nuốt sinh hồn nên sinh khí thân rất nặng. phủ cảm nhận được sinh khí mở cửa .”

      “Đúng thế!” Lương Hoa Châu gật đầu tán đồng, phủ là nơi hóa độ cho người chết, thể có sinh khí.

      “Vậy phải làm thế nào bây giờ, lần trước tôi giao đấu với nó, sức mạnh của xác sống này càng ngày càng lớn, tôi sợ …” Sợ điều gì Đồng Uy cần ra nhưng những người ngồi đây đều hiểu.

      Đồng, đừng quá lo lắng, chúng tôi đăng nhiệm vụ lên trang web huyền học, xem có vị Thiên Sư nào biết cách đối phó với xác sống .” Lương Hoa Châu “Còn Đồng Triều, mấy ngày tới tôi và Phi Minh đến bảo vệ cậu ấy.”

      Tần Phi Minh và Lương Hoa Châu đồng ý bảo vệ Đồng Triều là tốt nhất, tuy Trần Ngư đồng ý với ông bảo vệ Đồng Triều, nhưng sức mạnh của xác sống càng ngày càng lớn, thêm người bảo vệ thêm phần an toàn.

      Thế là vào ban đêm, khi Trần Ngư cùng Điền Phi mặc đồ ngụy trang đến biệt thự nhà họ Đồng nhìn thấy trong biệt thự ngoài Tưởng Huy và Đồng Triều còn có hai người đàn ông trung niên mặc áo dài truyền thống của Trung Hoa.

      “Trần Thiên Sư, đến rồi.” Tưởng Huy nhì thấy Trần Ngư vội vàng đứng lên đón.

      Trần Ngư nhìn thoáng qua hai vị Thiên Sư ngồi ngay ngắn ghế sô pha, người họ linh khí ngừng cuồn cuộn, Trần Ngư lập tức kéo phắt Tưởng Huy sang bên hỏi “Hai người kia cũng đến bảo vệ Đồng Triều.”

      “Vâng.” Tưởng Huy trả lời.

      “Vậy phí vất vả tôi nhận cũng phải chia ba hả?” Sớm biết bọn họ mời thêm người, ngày hôm qua bọn họ chuyển luôn phí vất vả cho luôn rồi.

      “Khụ …, đâu. Tần đại sư và Lương đại sư là bạn của sư phụ tôi, lần này đến trợ giúp mà thôi.”

      thế giới này có người đạo đức tốt như vậy? ngàn vạn phí vất vả mà cần, là người tốt hiếm có mà.” Trần Ngư nhìn về hai vị Thiên Sư, ánh mắt hề che giấu khâm phục từ đáy lòng.

      Đứng bên cạnh, Điền Phi nhịn rồi lại nhịn nhưng khóe miệng vẫn cong lên.

      Khóe miệng Tưởng Huy cũng giật giật, biết tiếp làm sao, dù sao cậu ta cũng hiểu , sau khi mọi việc kết thúc, ngàn vạn kia vẫn nên chuyển sớm cho Trần Thiên Sư thôi.

      chính là Trần Ngư, Trần Tiểu Thiên Sư sao.” Tần Minh Phi thấy Trần Ngư còn tuổi mà quanh thân được bao quanh bởi linh khí vô cùng tinh khiết, so với những người tuổi ông gặp tốt hơn rất nhiều, thế là nhịn được mà coi trọng hơn mấy phần.

      “Chào ngài, tôi là Trần Ngư, biệt hiệu trừ ma của tôi là Tây Thi.” Sư phụ , giữa Thiên Sư với nhau thường thích kêu bằng biệt hiệu hoặc chức danh.

      “Ha ha ha … biệt hiệu rất hay, rất hay.” Tần Minh Phi và Lương Hoa Châu kinh ngạc giây rồi sau đó cười ha ha.

      “Phụt …” Ngồi bên yên tĩnh từ nãy, Đồng Triều thực nhịn được.

      Trần Ngư lập tức híp mắt nhìn sang.

      “Tôi vừa … vừa nhìn thấy cái gì đó rất buồn cười, cái …” Đồng Triều loay hoay tìm cớ cho tiếng cười vừa nãy của mình, bỗng nhiên quả táo ở đâu đập vào người cậu ta làm cậu ta kêu la thảm thiết.

      Đồng Triều xoa ngực, trừng mắt nhìn Điền Phi đứng cạnh Trần Ngư.

      xin lỗi, vừa nãy tôi trượt tay.” Điền Phi chân thành .

      Có quỷ mới tin, nhưng Đồng Triều dám gì, nhìn ta thân khí thế như vậy, chắc chắn là cậu ta đánh lại rồi.

      “Làm tốt lắm.” Trần Ngư hề e dè, giơ ngón cái lên.

      “Tam thiếu dặn dò, phải bảo vệ tốt.” Lời khiêu khích cũng nằm trong phạm vi bảo vệ của cậu ta.



      Tam thiếu nhà ai mà bao che khuyết điểm như thế?

      Tích tích!

      Điện thoại di động bên người Điền Phi có tín hiệu, cậu ta lấy ra xem.

      (Xung quanh mục tiêu phát hai tên bắn tỉa, xử lý xong!)

      Điền Phi nhắn lại ‘ biết’, sau đó đến bên Trần Ngư “Tiểu thư Trần Ngư, dọn sạch.”

      “Được.” Ánh mắt Trần Ngư sáng lên ”Hôm nay tôi cho nó có có về!”

      “Tiểu Thiên Sư, rất có khí thế nha!” Tần Phi Minh cười .

      “Nghe hôm qua mình mà dọa được xác sống chạy mất, dùng phương pháp gì vậy?” Lương Hoa Châu tò mò hỏi.

      “Bí kíp gia truyền.” Trần Ngư trả lời chân thành mà thẳng thắn.

      Hai vị đại sư được tự nhiên ho khan tiếng, vì sợ người ta hiểu lầm hai người trưởng bối (người lớn) bọn họ muốn học trộm bí kíp của môn phái nhà người khác, thời gian kế tiếp, hai người họ cũng câu nào với Trần Ngư nữa.

      Ngay lúc này, hơi thở trong phòng đột nhiên biến đổi.

      Tần Phi Minh và Lương Hoa Châu liếc nhìn nhau, vừa muốn cử động thấy mặc áo thun trắng chạy ra ngoài trước bọn họ, những chạy mình mà còn túm Đồng Triều cùng chạy theo.

      Sắc mặt hai người biến đổi, nhóc này làm loạn cái gì vậy, mục tiêu của xác sống chính là Đồng Triều, sao còn dẫn cậu ta ra ngoài, nghĩ vậy hai người liền vội vã đuổi theo.

      Trần Ngư kéo Đồng Triều ra ngoài sân, ngẩng đầu nhìn đám mây đen phía xa, quay đầu với Đồng Triều “Chút nữa dù có xảy ra chuyện gì, cũng được động đậy đâu đấy.”

      “Lúc này tôi cười là tôi đúng, đừng có bỏ tôi mà!” Đồng Triều cho là Trần Ngư muốn trả thù chuyện cậu ta cười , nên bây giờ muốn chỉnh cậu ta.

      chết được đâu!”

      “Đâu phải người chết là nên mới nhàng như vậy!” Mấy ngày nay, Đồng Triều bị hồn ma truy sát mà sợ hãi “Tôi theo giống ngày hôm qua được sao?”

      muốn nó đuổi giết cả đời hả?” Trần Ngư lớn tiếng chỉ cần đứng bất động ở đây, tôi đảm bảo sao hết, qua đêm nay tôi làm cho nó bao giờ xuất trước mặt nữa.”

      ?”

      !”

      “Tôi cũng muốn nghe theo nhưng tôi sợ tôi khống chế được chính mình!” Đồng Triều run rẩy .

      “Pặc!” Điền Phi vung tay chặt vào cổ đánh ngất xỉu Đồng Triều, nhìn Trần Ngư trợn mắt há mồm “Như vậy phải là tốt hơn sao?”

      “Làm như vậy tốt đâu!” Trần Ngư ngơ ngác .

      “Lúc nãy cậu ta đồng ý rồi mà.”

      Có sao?

      Tưởng Huy và hai vị Thiên Sư Lương Tần chạy ra ngoài chứng kiến cảnh Điền Phi đánh ngất Đồng Triều, sắc mặt mọi người nhịn được lại biến đổi. Tưởng Huy gấp gáp muốn tiến lên nhưng lại bị Điền Phi xách trở về “ cần quấy rầy Trần Thiên Sư.”

      Tần Phi Minh vừa Lương Hoa Châu vừa định bước lên hỗ trợ thấy Trần Ngư giơ tay vứt ra bảy là bùa, những lá bùa hợp thành hình dạng kì lạ vây quanh Đồng Triều té xỉu, rồi sau đó biến mất thấy. Hai người dừng bước chân, nhìn thấy trong mắt đối phương lên vẻ khiếp sợ.

      Vừa rồi, khi bùa chú xuất trong nháy mắt, hai người họ cảm nhận được luồng sát khí cực mạnh làm người ta kinh hãi. Hai người họ tự chủ đứng nguyên tại chỗ, dám tiến lên, bọn họ cũng muốn biết Trần tiểu Thiên Sư này dùng cách gì để đối phó với xác sống.

      Dù sao họ đứng ở đây, xác sống muốn làm tổn thương Đống Triều ngay dưới mắt họ, e là dễ.

    5. Trang4496

      Trang4496 Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      80
      Tây Thi cho họ biết lợi hại nàoO(∩_∩)O
      haimap2346 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :