1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chip123

      chip123 New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      23
      Ông teen dễ sợ :yoyo43:
      haimap2346 thích bài này.

    2. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Đc người ông tưng tửng như này nuôi, bảo sao Tây Thi của chúng ta lại có tính cách đặc biệt đáng như này, nhờ ơn của ông nội cả. :))))))
      haimap2346 thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 26: Thu hồi vốn


      Đầu tiên, Trần Ngư bỏ ra mấy tiếng đồng hồ nghiên cứu tài liệu ông lão (lão đầu) gửi đến, sau đó, nhịn được tò mò tiếp tục nghiên cứu trang web huyền học.

      Xem xong, Trần Ngư vô cùng hưng phấn. Trước đó, còn rất lo lắng, tuy trừ ma đúng là rất có tiền nhưng phải ngày nào cũng gặp được người có cầu trừ ma. cũng phải đường mà vô tình bắt gặp được hồn ma xui xẻo nào đó như Đồng Triều. Đừng, Đồng Triều đừng gặp nữa hơn, gặp phải ta xui xẻo chính là .

      Trừ việc bắt ma, bùa chú mặc dù giá rất cao, trước đó thấy trong nhóm có người hỏi mua bùa chú, tưởng rằng việc bán bùa chú lo đến nguồn tiêu thụ. Kết quả chờ mấy ngày mới phát , khi nào gặp tình huống gấp gáp người ta mới mua bên ngoài, bình thường đều là tự vẽ mà dùng.

      Điều này, Trần Ngư hiểu được. Ví dụ như muốn để mua bùa chú của người khác dùng, nếu phải là bất đắc dĩ đó chính là đầu bị nước vào.

      Hai ngày trước mới mở cửa hàng bán đồ linh vật mạng, bán mấy bùa trừ ma, bùa trấn sát, nhưng ngay khách ghé thăm cũng đều có. Trần Ngư còn ôm bất cứ hi vọng gì với nó, cứ để ở đó thôi, may mà việc mở cửa hàng này tính phí, bằng tiếc muốn chết.

      Mặc dù bây giờ vẫn biết việc xây đường cần bao nhiêu tiền nhưng cũng phải tốn đến hàng trăm triệu. Coi ra, chút tiền trong tài khoản ngân hàng của vẫn chưa thấm vào đâu.

      Mấy ngày nay Trần Ngư còn suy nghĩ làm sao để kiếm tiền, bỗng nhiên lại phát cái trang web huyền học này. nhìn biết, xem xong mới giật mình, đó hằng hà sa số các loại nhiệm vụ giải quyết các vấn đề kì dị, tất cả đều đại biểu cho số dư tài khoản trong ngân hàng đó, Trần Ngư xem mà hai mắt phát ra ánh sáng của tiền luôn rồi.

      Tuy phí thủ tục hơi mắc chút, nhưng phải còn có admin của nhóm sao. Trần Ngư tham gia nhóm được hơn tháng, rốt cục cũng cảm nhận được châm ngôn của nhóm – nhóm tiết kiệm tiền.

      Kết quả của việc hưng phấn quá độ chính là, ngày hôm sau, người luôn dậy sớm nhất phòng 518-Tây Thi của chúng ta ngủ thẳng giấc đến giờ cơm trưa mới dậy được.

      Sau khi ăn xong bữa trưa bạn cùng phòng mang về giúp, Trần Ngư lên giảng đường, đưa ánh mắt mơ màng nhìn lên bục giảng, cả người cố gắng giữ tỉnh táo, về phần lớp thầy giảng cái gì, dù sao cũng vừa mới khai giảng, kiến thức cũng chưa có gì khó, khi nào về lật sách coi lại là được.

      Xong tiết học, Trần Ngư và các bạn ra khỏi phòng học, tiếp tục thảo luận hôm nay ăn món gì. Khi giương mắt nhìn thấy dưới bậc cầu thang nhóm nữ sinh vây thành vòng tròn, vô cùng phấn khích.

      “Đó là ông chủ của VK kìa.”

      “Tớ thích quần áo của họ nhất đó, quý có kiểu mới tớ đều mua.”

      “Đồng thiếu thực đẹp trai lại vừa đẳng cấp nữa.”

      “Màu sắc thiết kế của họ rất phong cách, lần đầu tiên tớ thấy người đàn ông mặc đồ nhiều màu như vậy mà vẫn đẹp đó.”

      “Nghe đàn ông trong giới thời trang đều là GAY đó.”

      “Cậu bậy gì , hình như Đồng thiếu mỗi mùa thời trang đều thay bạn đó.”

      “Làm sao bây giờ, đồ này của tớ là Fake A, ấy có thể nhận ra ?”



      Mọi người nghe bàn tán, Hàn Du và Phương Phỉ Phỉ rất nhanh liền đoán được người phía dưới là ai, lập tức hưng phấn dắt Trần Ngư và Trương Mộc Oản đến xem náo nhiệt.

      ra người ở đó là Đồng thiếu nha. Đó là nam thần của mình đó.” Phương Phỉ Phỉ vừa kéo Trần Ngư, vừa ‘phổ cập giáo dục’ cho nghe “Tớ chỉ mặc nhãn hiệu quần áo do ấy thiết kế.”

      Cậu mà lừa quỷ ấy, tớ tin từ cậu chưa mặc đồng phục bao giờ.

      “A a a a a , tớ cũng thích ấy lắm, ấy đẹp trai siêu cấp luôn.” Hàn Du cũng rất kích động.

      Trần Ngư bị cưỡng ép chen chúc trong đám đông, trong lòng bi thương vô cùng, các cậu nhìn nam thần của các cậu sao phải kéo mình vào, mình đâu biết Đồng thiếu là người nào đâu a. Mặc dù Trần Ngư rất chi là tình nguyện, nhưng theo thúc đẩy của đám đông, cùng Phương Phỉ Phỉ bị đẩy lên phía trước.

      “Nam thần, nam thần!” Phương Phỉ Phỉ phấn khích nhìn nam thần phía trước vẫy tay điên cuồng.

      Trần Ngư cũng ngó nhìn theo, đột nhiên cảm thấy chàng trai đeo kính râm đứng cách đó xa nhìn hơi quen mắt.

      Đồng Triều chậm rãi quay đầu lại, định cho đám đông fan hâm mộ nụ cười quyến rũ, ngờ lại nhìn thấy người mà cậu ta tìm kiếm bấy lâu. Đồng Triều cười đắc ý, đưa tay lấy kính râm xuống tùy ý gài lên cổ áo, trong tiếng hét chói tai của đám đông thiếu nữ hâm mộ, bước về phía Trần Ngư.

      Chú hai còn sợ người ta đồng ý nữa chứ, nhìn xem, Trần Thiên Sư phải cũng là fan hâm mộ của mình sao. Tuy cậu ta có ký ức thời gian còn là sinh hồn, nhưng thử hỏi, người phụ nữ nào có thể chống lại quyến rũ của cậu ta. Coi như là bị cậu ta quyến rũ nhưng cũng thể chống lại hấp dẫn của các bộ trang phục do cậu ta thiết kế. Đồng Triều vừa tự bổ não vừa tự tin bước đến.

      “Mặc dù tôi còn nhớ em nhưng chắc chắn là em còn nhớ tôi chứ.” Đồng Triều nhìn Trần Ngư nháy mắt cười mờ ám.

      là ai?” Vẻ mặt Trần Ngư thay đổi.

      “…” Đồng Triều vừa định bày ra tư thế đẹp trai lóa mắt, xém chút nữa ngã ngửa.

      “Thi Thi, cậu biết ấy hả? Đó là Đồng Triều đó, nhà thiết kế thời trang nổi tiếng nhất cả nước đó, trang phục ấy thiết kế rất đẹp đó.” Phương Phỉ Phỉ đứng bên cạnh lại ‘phổ cập kiến thức’ cho Trần Ngư.

      Đồng Triều vui mừng gật đầu, cuối cùng cũng có người biết nhìn hàng a, nhịn được nhìn Phương Phỉ Phỉ cho cái nháy mắt phóng điện.

      Mặt Phương Phỉ Phỉ đỏ bừng lên.

      “Tớ để ý!” Trần Ngư nhún vai.

      Chẳng lẽ mình nhận nhầm người rồi? Với niềm tin mù quáng vào quyến rũ của bản thân, Đồng Triều lấy điện thoại di động ra, nhấn mở thư viện ảnh, lật đến hình chụp của Trần Ngư, cẩn thận so sánh hồi, rồi “Đúng rồi mà, mặc dù so với ảnh em ở bên ngoài trắng hơn chút, nhưng là cùng người mà.”

      nhóc, em tên Trần Ngư phải ?” Đồng Triều hỏi.

      biết Thi Thi nhà chúng em sao?” Trần Ngư trả lời, đứng bên cạnh, Phương Phỉ Phỉ giành việc xác nhận danh tính cho .

      “Quả nhiên là em.” Khi xác định đúng người, Đồng Triều đưa tay kéo Trần Ngư ra khỏi đám đông “Nhóc con, em theo tôi.”

      Hại tốn nhiều bùa chú như thế mà còn dám đến trêu chọc . Thù mới hận cũ kéo đến, Trần Ngư giẫm mạnh xuống chân Đồng Triều làm cậu ta đau đến mức phải rên lên tiếng, ngồi xổm xuống che lấy chân mình.

      “Giày FS đó, đôi giá mười mấy vạn luôn đó.” đứng bên báo giá đôi giày.

      Mười mấy vạn? Trần Ngư đạp nốt vào chiếc còn lại.

      “A!!! Em làm cái gì vậy?” Đồng Triều tức giận ngẩng đầu.

      “Còn dám làm phiền tôi thử xem.” Trần Ngư xong, kéo tay Phương Phỉ Phỉ tìm hai người bạn còn lại, bỏ mất.

      “Em đứng lại đó cho tôi!”

      Làm sao Trần Ngư có thể để ý đến cậu ta, bước thèm quay đầu lại.

      Đến quán ăn ngoài trường, các bạn làm gì còn tâm trạng ăn cơm, tất cả tập trung nhìn chằm chằm Trần Ngư ăn quên trời quên đất. Trần Ngư cuối cùng cũng ăn no, ngẩng đầu đối diện với ba cặp mắt sáng rực, lập tức bị dọa mà nấc lên tiếng.

      “Các cậu nhìn cái gì thế?” Trần Ngư cầm ly nước bên cạnh, tranh thủ uống ngụm.

      , sao cậu lại biết Đồng thiếu?” Phương Phỉ Phỉ hỏi trước.

      “Nhóc con, em theo tôi!” Vẻ mặt Hàn Du đầy mập mờ “Cậu có biết lần trước người được ấy dẫn là ai . Siêu mẫu quốc tế Lữ Vi Vi đó!”

      “Cũng là bạn thứ mười lăm của ấy!” Trương Mộc Oản .

      “Các cậu ngốc đâu, ràng là Đồng thiếu biết Thi Thi, há miệng liền gọi tên của Thi Thi kìa.” Phương Phỉ Phỉ .

      “Sao chúng tớ biết, chuyện lúc nào?” Lúc đó Hàn Du và Trương Mộc Oản còn ở phía sau, có cách nào chen lên trước được.

      mau, chuyện của cậu với ấy là gì?” Phương Phỉ Phỉ hỏi.

      Có chuyện gì nữa đây? Chính là thằng oắt đó thiếu tiền a. Nhưng mà Trần Ngư thể như thế, nghĩ nghĩ chút rồi trả lời “Trong lần mình ra ngoài mua quần áo gặp ta.”

      “Sau đó sao?”

      “Sau đó, tớ với ta quần áo ở đó khó coi, có bộ nào phù hợp với tớ. Kết quả người này giống như người điên, kéo tay tớ để ta phối quần áo cho tớ.” Trần Ngư nửa giả nửa , dù sao Đồng Triều là nhà thiết kế thời trang, như vậy so với việc gặp hồn ma của Đồng Triều có sức thuyết phục hơn.

      “Vậy chắc là cậu vào cửa hàng VK rồi.”

      “Cậu dám ở trước mặt nhà thiết kế quần áo của người ta khó coi, trách được ấy tìm cậu.”

      “Nhưng mà cũng phải là tốt, Đồng thiếu tự mình phối quần áo cho cậu kìa.”

      “Quần áo của nhà ta đắt như vậy, tớ làm sao mà mua nổi chứ.” Trần Ngư .

      “Cũng đúng!” Đồng thiếu tự mình ra tay, chắc chắn là có giá trời, loại sinh viên phổ thông như bọn làm sao trả nổi.

      Ba người xem như là đồng ý cách giải thích của Trần Ngư, bữa ăn cũng xong, mọi người đứng dậy tính tiền, nhân viên thu ngân thông báo có người thanh toán.

      “Ai vậy?” Hàn Du hỏi

      “Vị tiên sinh tính tiền chờ các ở bên ngoài.” Nhân viên thu ngân .

      Bốn người mang theo nghi ngờ ra cửa tiệm ăn, mặc dù mùa hè ngày tương đối dài, nhưng cũng là thời gian ăn cơm tối, sắc trời nhá nhem tối. Đối diện bên kia đường, chiếc xe hơi sang trọng lẳng lặng đứng chờ. Mặc dù Đồng Triều đứng bên ngoài chờ, nhưng chiếc xe này mọi người vừa mới nhìn thấy nên khó để đoán người bên trong là ai.

      ra là Đồng thiếu.”

      Trần Ngư nhướng mày, giọng “Đừng để ý đến ta, chúng ta thôi.”

      Mọi người vừa quay đầu bước hai bước thấy người thanh niên mặc bộ đồ vest màu đen ngăn lại “Trần tiểu thư, có thể dành chút thời gian chuyện ?”

      Trần Ngư nhìn thấy người ta có thấp thoáng linh lực biết ta cũng là người trong giới huyền học, trầm tư hai giây rồi về phía người thanh niên.

      Ngồi trong xe, Đồng Triều nhìn cảnh này, nhịn được nhíu mày, chẳng lẽ mình đẹp trai bằng Tưởng Huy mặt chữ điền này à?

      “Trần Thiên Sư, trời sắp tối rồi.” Tưởng Huy .

      “Cho nên?” Trần Ngư hiểu hỏi

      “Cái vật kia khi trời tối đến tìm Đồng thiếu.” Tưởng Huy “Trong thời gian này, sư phụ tôi vì bảo vệ Đồng thiếu bị thương nặng rồi.”

      Trần Ngư nghe vậy hiểu , ra xác sống kia vẫn từ bỏ Đồng Triều xui xẻo này.

      “Nó phải chỉ cắn nuốt sinh hồn thôi sao? Các chỉ cần phòng ngừa để cho sinh hồn của ta bị dẫn là được chứ gì.” Trần Ngư .

      “Người sau khi chết trong khoảng khắc, hồn phách vẫn còn mang theo sinh khí.” Tưởng Huy nhắc nhở.

      Trong nháy mắt, sắc mặt Trần Ngư trở nên nghiêm trọng hơn, đây là xác sống quan tâm gì hết, giết ngay hỏi.

      “Trước đó, nhờ phúc của Trần Thiên Sư cứu được Đồng thiếu, nhưng hiểu vì sao quái vật kia vẫn nhìn chằm chằm Đồng thiếu tha.”

      “Đó là vì Đồng thiếu của các được nuôi quá tốt.” Trong linh hồn mang theo linh lực, với lại người có ngày sinh là ngày tháng năm có nhiều.

      “Cái gì?” Tưởng Huy hiểu lắm.

      có gì, tiếp , tìm tôi có chuyện gì?” Trần Ngư hỏi.

      Tưởng Huy tiếp tục “Con quái vật đó nguy hiểm như thế nào Trần Thiên Sư hẳn cũng ràng. Nếu quả nó cắn nuốt được Đồng thiếu, rồi biến thành cái gì, hậu quả chúng ta thể dự đoán được.”

      Trong đầu Trần Ngư lập tức lên hình ảnh dòng ghi chép tối hôm qua xem: Xác sống, còn gọi là cương thi sống, nó khác với cương thi bình thường ở chỗ là hủy hoại đầu óc của con người. Mỗi khi cắn nuốt sinh hồn sức mạnh của nó càng nhân lên.

      Trần Ngư do dự chút rồi giờ tôi có cách nào có thể giúp đỡ, hôm đó để đối phó với nó, mấy bảo bối và bùa chú của tôi đều sử dụng hết rồi.”

      “Cái này thành vấn đề.” Tưởng Huy lập tức cần bảo bối hay bùa chú gì cứ , sư phụ chuẩn bị dự toán cho ngàn vạn để mua sắm các loại bùa chú, bảo bối, nếu đủ chúng tôi có thể chi thêm.”

      Hôm đó, khi đón Đồng thiếu từ chỗ Trần Thiên Sư về, sư phụ phát có đặc điểm đó là Trần Thiên Sư rất mê tiền.

      ngàn vạn???

      Trần Ngư bị dọa mà lảo đảo.

      “Trần Thiên Sư, sao vậy?” Tưởng Huy quan tâm hỏi.

      sao, tôi giẫm lên hòn đá nên bị trượt chân.” Trần Ngư cưỡng chế mình bình tĩnh lại, “Tôi muốn mua đồ gì các mua hay là tự tôi mua.”

      “Chúng tôi mua cũng được mà mua cũng được.” Tưởng Huy .

      Trần Ngư cúi đầu trầm tư, thực tế là cố gắng kìm chế tâm trạng kích động của mình, ngàn vạn, ngàn vạn …

      “Trừ cái đó ra, nếu như Trần Thiên Sư đồng ý giúp đỡ, chúng tôi còn chuẩn bị ngàn vạn phí vất vả.” Tưởng Huy tiếp tục dội bom.

      “Tôi đồng ý.” Trần Ngư lời chính nghĩa “Nếu để cho quái vật kia lộng hành, chẳng phải là gây hại cho nhân gian sao.”

      “Vâng, Trần Thiên Sư có tâm.”

      “Vậy chuyển tiền cho tôi trước , tôi cần mua số bảo bối và bùa chú.” Trần Ngư .

      “Xin hỏi Trần Thiên Sư muốn bảo bối và bùa chú gì, ở đây chúng tôi cũng mang theo …”

      “Bùa chú và bảo bối tôi mua được chế tạo theo phương pháp đặc biệt, của các được.” Trần Ngư “Phương pháp của tôi hơi khác chút, sử dụng bùa chú thông thường được.”

      “Vâng, tôi biết rồi. Tôi chuyển khoản cho ngay đây.” Sư phụ , chỉ cần Trần Thiên Sư đồng ý, tiền chỉ là chuyện .


      Tác giả có lời muốn :


      Tây Thi: ngàn vạn, cũng miễn cưỡng cho tôi thu hồi vốn.

      Tam thiếu: Nhớ là chia cho ba phần.

      Tây Thi: thích chút nào.

      Tam thiếu: Của chính là của em …
      Last edited: 11/1/19

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Haiz. Được cái chương, mừng vẫn được phát cẩu lương cuối chương, a a a, bỗng nhiên có hận a :yoyo44:
      haimap2346 thích bài này.

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      @B.Cat dù tác giả thường xuyên phát cẩu lương nhưng chị em ta vẫn luôn ngóng dài cổ để được phát nè :063::063::063:
      ly sắc, B.CatChris_Luu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :