1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Kết hợp rồi . 6 linh khí 1 lần đồng thời xuất hóa giải sát khí của 3 và hạn bạt

    2. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Ơ nhưng mà lúc nãy Hạn Bạt chém hỏng Trâm Thanh Linh rồi mà nhỉ? Hic
      haimap2346 thích bài này.

    3. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Trâm thanh linh phải linh khí chính. Theo t nhớ là: kiếm đồng, trường thương, ngọc châu, kiếm linh cơ, sáo, và thi thi đấy c ạ.

    4. Ta là thổ hào

      Ta là thổ hào Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      53
      Ngao. Tại sao lại cắt vào lúc này. Hổng chịu đâu @haimap2346 :yoyo67::yoyo67::yoyo62::yoyo62:
      haimap2346 thích bài này.

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      @Ta là thổ hào đừng nóng nàng ơi. Đến đoạn kết rồi này!

      (tiếp theo)

      Hai tay Phượng Lạc tạo thành kết ấn, pháp ấn chuẩn bị từ ngàn năm trước cuối cùng hôm nay cũng hoàn thành, sát khí bên trong linh hồn của Lâu Minh lúc này được chia làm sáu phần, bay về phía sáu Linh Khí.

      “Hả???” nguồn sát khí khổng lồ nhanh như chớp trút vào cơ thể Trần Ngư, mặc dù là Trần Ngư nhưng cũng cảm thấy chịu nổi. Loại cảm giác này khác hẳn với khi chủ động hấp thu sát khí người Lâu Minh, loại cảm giác này làm tưởng tượng mình như cái khí cầu, sát khí ngừng bơm vào, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.

      Trần Ngư cắn răng chịu đựng vài phút, cuối cùng chịu nổi, phịch cái quỳ xuống đất.

      “Nhóc con, con sao vậy?” Ông Ngô thấy Trần Ngư khác lạ, lại phát sát khí ngừng bay lại đây rót vào cơ thể Trần Ngư, lập tức lo lắng hỏi “Tại sao sát khí lại cứ liên tục bay vào người con vậy?”

      “Ư!” Trần Ngư khó chịu rên lên tiếng, trong đầu ong ong như là có cái chày liên tục gõ vào đầu , làm cho cảm giác bất cứ lúc nào mình cũng có thể bất tỉnh.

      “Ông nội … Con khó chịu quá …” Trần Ngư khó khăn ngẩng đầu, đứt quãng “… Con … phải là … con sợ sát khí sao?”

      Kiếp trước của Trần Ngư là công chúa Linh Cơ từng là Hạn Bạt nên khi chuyển thế cơ thể có thể chất đặc thù sợ sát khí, nhưng dù thể chất có đặc thù như thế nào nữa dù sao cũng chỉ là người bình thường. Khi sát khí thực của Hạn Bạt hung hãn truyền vào cơ thể người bình thường, cho dù là Thiên Sư có công đức lớn như thế nào nữa cũng chưa chắc chịu được, huống gì bản thân Trần Ngư là trong sáu món Linh Khí cần thiết khi chia lìa sát khí cho Lâu Minh.

      Trong khoảng khắc Phượng Lạc chia sát khí, thân thể Trần Ngư và năm món Linh Khí đều giống nhau, có cách nào từ chối đều phải hấp thu sát khí người Lâu Minh.

      “Đó là cái gì? Là ánh sáng công đức phải ?” Hoa Diệp chân nhân chỉ về hướng Lâu Minh kêu lên kinh ngạc, mọi người đều quay đầu nhìn lại rồi liên tục kêu lên kinh ngạc.

      “Ánh sáng công đức này mạnh quá!”

      Ông Ngô quay đầu nhìn lại, thấy đầu Lâu Minh bỗng xuất vòng ánh sáng vàng chói, lấy Lâu Minh làm trung tâm, sát khí bàng bạc bị chia làm sáu, phân tán ra ngoài.

      Đây là chia lìa sát khí? Sáu Linh Khí đủ rồi sao?

      Lẽ nào … Thi Thi là Linh Khí thứ sáu?

      Ông Ngô thể tin suy đoán của mình được, thế nhưng bày ra trước mắt làm ông thể nào tin.

      “Tiểu thư Trần Ngư, làm sao vậy?” Điền Phi thấy Linh Khí lại bay ra ngoài, tuy rằng kinh ngạc nhưng vì lúc trước ta gặp qua lần nên cũng ngạc nhiên lắm. Ngược lại, đột nhiên ta thấy Trần Ngư quỳ rạp xuống đất kêu lên tiếng rồi theo bản năng định đưa tay ra đỡ.

      “Đừng chạm vào nó!” Ông Ngô lập tức đẩy Điền Phi ra, với sát khí người Trần Ngư như bây giờ ngay cả ông cũng dám chạm vào nữa là người bình thường như Điền Phi.

      Lúc này Mao đại sư cũng hiểu , sắc mặt ông trắng bệch quay đầu nhìn ông Ngô, tuy rằng ông cũng hi vọng sát khí người Lâu Minh được thanh trừ hoàn toàn, nhưng phải là lúc này, càng phải là ngay thời điểm biết Trần Ngư là Linh Khí thứ sáu. Như vậy, cho dù Lâu Minh có hoàn toàn thanh trừ được sát khí cũng chẳng vui vẻ gì.

      “Làm sao bây giờ?” Mao đại sư bất lực hỏi.

      Sắc mặt ông Ngô càng khó nhìn, nếu ông biết phải làm thế nào sớm làm, còn phải đứng đây nhìn làm gì.

      Vì có ánh sáng công đức bao phủ, hơn nữa sát khí trong cơ thể Lâu Minh được tách ra rất nhiều, thần trí Lâu Minh dần tỉnh táo lại, hai mắt đỏ ngầu khôi phục lại trong trẻo. Sau khi tỉnh táo, lọt vào tầm mắt là vẻ mặt sợ hãi của Hạn Bạt bị hút nửa sát khí.

      Hạn Bạt vẫn điên cuồng giãy dụa để thoát khỏi kiềm chế của Lâu Minh, nhưng khi còn đủ sát khí còn tránh thoát được nữa là bây giờ mất nửa sát khí.

      Tại sao lại tỉnh táo?

      Lâu Minh nghi hoặc, đồng thời cũng cảm nhận được nguồn năng lượng ấm áp lưu chuyển trong linh hồn , nguồn năng lượng này vô cùng thoải mái nhưng lại làm Lâu Minh cảm thấy lạnh run. Bởi vì, nhận thấy, dưới tác dụng của nguồn năng lượng ấm áp này, sát khí trong cơ thể từng chút từng chút biến mất.

      “Phượng Lạc, Phượng Lạc.” Ý thức được gì đó, Lâu Minh bỗng nhiên nôn nóng gọi to.

      thực chia lìa sát khí, Phượng Lạc nghe tiếng Lâu Minh gọi nên từ trong cơ thể Lâu Minh bay ra ngoài, ta nhíu mày nhìn thoáng qua Hạn Bạt đứng trước Lâu Minh, lo lắng “Tôi đảm bảo được là sáu Linh Khí chịu đựng được sát khí của hai Hạn Bạt hay đâu.”

      dừng lại, dừng lại !” Trong nháy mắt Lâu Minh nhìn thấy Phượng Lạc hiểu được suy đoán của mình đúng, quả nhiên là Phượng Lạc tỉnh lại khi thực chia lìa sát khí, nôn nóng lên tiếng “ cần chia lìa sát khí nữa, mau ngừng lại.”

      “Vì sao? Đây phải là tâm nguyện hàng nghìn năm nay của chúng ta sao?” Phượng Lạc khó hiểu.

      “Thi Thi, Thi Thi là Linh Khí thứ sáu.” Lâu Minh kêu to.

      Thi Thi? Phượng Lạc khó hiểu nhăn mày.

      “Thanh Linh, nhớ Thanh Linh ? Thi Thi chính là đời này của Thanh Linh.” Lâu Minh cũng biết là Phượng Lạc này có nhớ được Thanh Linh . Bởi vì hơn ngàn năm trước, vì bảo đảm có thể hấp thu hoàn toàn sát khí của Thanh Linh, Phượng Lạc chỉ phân ra phần linh hồn để làm khắc ấn, khắc ấn này chỉ có phương pháp thanh trừ sát khí thôi.

      “Thanh Linh?” Phượng Lạc nghi hoặc nhắc lại lần hai, mơ hồ cảm thấy quen thuộc, nhưng có cách nào nhớ được.

      mau dừng lại!” Trong lòng Lâu Minh hiểu , sáu Linh Khí thể nào chịu được sát khí của cả và Hạn Bạt.

      có cách nào dừng lại được, pháp ấn thực , trừ khi Linh Khí vỡ vụn, còn có cách nào dừng lại được.” Phượng Lạc lắc đầu.

      “Cái gì?” Linh Khí vỡ vụn? thể dừng được? Chẳng lẽ Thi Thi bị chính giết chết hay sao?

      Có lẽ nỗi tuyệt vọng trong lòng Lâu Minh quá sâu, đến nỗi linh hồn cũng phải rung động. Phượng Lạc đành phải cảm nhận phương hướng của sáu Linh Khí rồi tìm được Linh Khí đặc biệt nhất, mang hơi thở có chút quen thuộc.

      quen thân này làm Phượng Lạc nổi lên ham muốn bảo vệ, ta nhíu mày, nhìn Hạn Bạt đứng trước Lâu Minh.

      Mà lúc này, sát khí được sáu Linh Khí hấp thu hơn nửa, sát khí bao phủ núi Thanh Mang cũng loãng ít, ông Ngô ngưng tụ linh lực toàn thân, phóng về phía Lâu Minh.

      “Tôi có thể chuyển sát khí người kia lên người tên Hạn Bạt này.” Phượng Lạc bỗng nhiên lên tiếng “Nhưng như vậy, Hạn Bạt càng mạnh hơn trước.”

      Lâu Minh vốn tưởng rằng chính là người giết chết Trần Ngư, lại nghe Phượng Lạc có phương pháp chuyển sát khí người Trần Ngư lên Hạn Bạt, ngay lập tức do dự làm .”

      “Vậy Hạn Bạt sao?” Như là bản năng của Thiên Sư, Phượng Lạc hỏi.

      “Đem sát khí còn lại của tôi chuyển hết lên Hạn Bạt , chỉ cần người tôi còn sát khí, tôi có thể sử dụng Huyền Môn Tịnh Sát Quyết.” Lâu Minh suy tính xong.

      Chỉ cần có sát khí, với ánh sáng công đức trong linh hồn của đúng lúc có thể sử dụng Huyền Môn Tịnh Sát Quyết.

      Phượng Lạc nhìn thoáng qua ông Ngô chạy đến gần, lập tức dời mắt, ống tay áo khẽ vỗ về nguồn sát khí bay về phía Trần Ngư, trong nháy mắt sát khí đổi hướng, bay về phía Hạn Bạt.

      sắp hôn mê, Trần Ngư bỗng cảm thấy toàn thân buông lỏng, theo đó sát khí cũng từ từ biến mất, dần tỉnh lại.

      “Sao sát khí của Hạn Bạt lại mạnh hơn trước vậy?” quan sát kĩ càng, các vị đại lão lập tức phát .

      “Gào!” Hạn Bạt khôi phục sức mạnh lần nữa, gào rống thoát khỏi kiềm chế của Lâu Minh, cảm nhận nguồn năng lượng dồi dào cuồn cuộn trong cơ thể, cười ngông cuồng “ là năng lượng tốt, ha ha ha …”

      Lâu Minh cũng đuổi theo Hạn Bạt, đứng tại chỗ, chờ Phượng Lạc tách ra chút sát khí cuối cùng trong cơ thể mình.

      Còn 10%, 5%, 3%, 1%, xong!

      Lâu Minh vứt kiếm đồng xuống, nhìn thoáng qua Hạn Bạt nay có hơi thở còn mạnh hơn trước kia, hai tay giơ lên, linh lực vận chuyển, rất nhanh tạo thành pháp ấn.

      Huyền Môn Tịnh Sát Quyết!

      Ông Ngô nhìn nhầm, tối hôm qua ông còn lấy ra luyện vài lần, đó là Huyền Môn Tịnh Sát Quyết.

      Cùng với pháp ấn do Lâu Minh thực được tạo ra, hình ảnh của Phượng Lạc cũng mờ dần, quanh người Lâu Minh phát ra ánh sáng vàng chói, ánh sáng công đức từ trong linh hồn tràn ra.

      “Đinh linh linh …”

      Theo tiếng chuông trong trẻo vang lên, cái chuông vàng chói bất ngờ từ cao chụp xuống đầu Hạn Bạt, biến cố bất ngờ làm Lâu Minh sửng sốt: Chuông chiêu hồn?

      Vèo!

      Ông Ngô nhân lúc Lâu Minh còn sững người, nhanh chóng vọt vào phạm vi của chuông chiêu hồn, hai tay nhanh chóng tạo pháp ấn, trong chớp mắt Huyền Môn Tịnh Sát Quyết được tạo thành.

      Ông Ngô mặc áo bào màu xám trắng xung quanh bao phủ tầng ánh sáng công đức vàng, tầng ánh sáng này tuy kém hơn ánh sáng công đức người Lâu Minh chút nhưng cũng vô cùng chói mắt.

      “Ông Ngô?” Biến cố trước mắt làm Lâu Minh sửng sốt, rồi lập tức biến sắc “Ông Ngô, ông mau dừng lại.”

      “Cắt, cậu cho rằng chỉ có mình cậu biết loại thuật pháp cao cấp này sao?” Ông Ngô , động tác tay ngừng, ánh sáng công đức quanh người hóa thành thanh kiếm dài đâm về phía Hạn Bạt phía trước.

      “Gào!” Hạn Bạt đau đớn gầm lên, cảm thấy vô cùng đau đớn “ thể nào, đời này cũng có thứ có thể làm ta bị thương sao?”

      “Ông Ngô, ông dừng lại , ông thể giết chết được nó đâu.” Hạn Bạt này ngoài sát khí của bản thân nó còn hấp thu sát khí người Lâu Minh, công đức của ông Ngô căn bản thể áp chế được nó.

      “Ta biết công đức của ta đủ, nếu cậu muốn ta hi sinh vô ích mau đem công đức cho ta mượn.” Ông Ngô vừa cố gắng triển khai pháp quyết, vừa cắn răng .

      Lâu Minh sửng sốt, trong chốc biết phải làm thế nào cho phải, muốn ông Ngô gặp chuyện gì nhưng lại có cách nào ra tay giúp đỡ.

      “Ông ấy đúng đó!” Trong lúc Lâu Minh do dự, Phượng Lạc bay lơ lửng ở bên bỗng nhiên . Cùng với tiếng của Phượng Lạc, ánh sáng công đức người Lâu Minh bị khống chế bay về phía ông Ngô.

      Có Lâu Minh giúp sức, thanh kiếm ánh sáng công đức lập tức lớn mạnh, từng trận khói đen từ ngực Hạn Bạt cuồn cuộn bay ra.

      “Ông nội, ông nội!” Lúc này Trần Ngư tỉnh táo lại, nhìn thấy ông Ngô giằng co với Hạn Bạt, lại nhìn pháp quyết tay ông Ngô, khuôn mặt vừa khôi phục được chút lại trở nên trắng bệch, đứng vụt lên.

      “Ông lão, ông làm gì vậy?” Trần Ngư như điên cuồng muốn xông đến kéo ông Ngô ra xa khỏi Hạn Bạt, Lâu Minh thấy thế lập tức đuổi theo kéo lại.

      Ba, buông em ra, ông nội, ông ấy tự sát, ông tự sát đó!” Trần Ngư giãy dụa muốn ngăn cản ông Ngô.

      biết, nhưng mà … còn kịp nữa rồi.” Lâu Minh ôm chặt Trần Ngư.

      thể nào, đâu, ông lão nhà em sợ chết nhất, ông ấy làm như vậy đâu.” Trần Ngư kêu khóc.

      “Gào!” Hạn Bạt cảm nhận được nỗi sợ hãi, nổi giận gầm lên tiếng, hấp thu hết sát khí còn lơ lửng trong núi Thanh Mang, dùng để chống lại ánh sáng công đức.

      “Nguy rồi, công đức đủ!” Phượng Lạc hoảng sợ kêu lên.

      Trong chớp mắt, cùng với tiếng kêu của Phượng Lạc, ánh sáng từ người Trần Ngư lóe lên, tóc dài mặc đồ cổ trang có hình dáng tương tự Trần Ngư bay ra từ cơ thể .

      “Thanh Linh?” Lâu Minh bỗng mở to hai mắt.

      Thanh Linh nhìn Lâu Minh mỉm cười, rồi lập tức quay đầu nhìn Phượng Lạc, cái nhìn này vượt qua nghìn năm. Sóng mắt Thanh Linh đưa tình, khóe miệng mỉm cười, cuối cùng hóa thành cơn gió mát bay về hướng Hạn Bạt.

      Nàng là dựa vào công đức của Trần Ngư mà lưu lại cho đến nay, bây giờ sát khí của Phượng Lạc được thanh trừ, nàng còn cần thiết để tồn tại nữa.

      “Thanh Linh?” Dường như là bản năng, Phượng Lạc xoay người đuổi theo.

      Hai bóng người xanh trắng đồng thời hòa vào thanh kiếm ánh sáng công đức, kiếm công đức bỗng xuất ánh sáng vàng chói, kèm theo là tiếng kêu thê lương thảm thiết của Hạn Bạt, cùng với khói đen nồng nặc, tiêu tán trong trời đất.

      “Đinh linh linh …” còn linh lực điều khiển, chuông chiêu hồn rớt xuống đất.

      Thân thể gầy yếu của ông Ngô cũng ngã xuống đất.

      “Ông lão!” Trần Ngư thoát khỏi tay Lâu Minh nhào qua.

      “Ông Ngô!”

      “Ngô Lễ!”

      “Lạc Hà chân nhân!”

      Các vị đại lão cũng nhanh chóng chạy đến.


      ==
      Editor: Thế là chỉ còn chương nữa là hết phần chính truyện. Mình là giỏi quá . he he ... Sắp phải chia tay Tiểu Ngư và Ba rồi, mọi người có buồn ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :