1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      “Trận pháp Bàn Long, Bàn Long …” Thẩm Thanh Trúc lại lại trong phòng khách, lúc lâu sau mới nhớ đến những ghi chép trong sách cổ “Thời xưa có trận pháp tuyệt diệu, có thể bao vây rồng bay, rồng vào trong trận thành rồng bay vòng quanh, gọi là trận pháp Bàn Long. ra là trận Bàn Long, trận Bàn Long … trách được có thể phong ấn Hạn Bạt.”

      “Thẩm đại sư, ông biết trận pháp này sao?” Nghiêm Sùng Minh kinh ngạc .

      “Biết chứ, đây là trong mười trận pháp tuyệt diệu nhất trong giới huyền học, chỉ tiếc là sớm bị thất truyền rồi.” đến thất truyền, vẻ mặt Thẩm Thanh Trúc vừa mất mát vừa tuyệt vọng.

      Tâm tình của các vị đại lão còn lại cũng chùng xuống, vất vả lắm mới biết phương pháp phong ấn Hạn Bạt là trận pháp gì, kết quả lại là trận pháp sớm thất truyền, biết rồi còn có ích gì.

      “Hay là chúng ta lên trang web huyền học tuyên bố nhiệm vụ khẩn cấp, triệu tập tất cả các Thiên Sư trong giới huyền học ra ngoài tìm kiếm xem có thể tìm được cách triển khai trận pháp Bàn Long hay .” Lương lão gia đề nghị.

      “Đúng thế.” Mao đại sư cũng phụ họa “Nếu Hoa Diệp chân nhân tính quẻ chúng ta còn chút hi vọng, lúc này Trần tiểu hữu lại nhận ra phương pháp phong ấn Hạn Bạt là trận pháp Bàn Long, như vậy chừng trận pháp này chưa hoàn toàn thất truyền đâu.”

      “Tôi cũng hiểu là có khả năng này, tuy bây giờ là giai đoạn thoái trào của huyền học, rất nhiều dòng họ lớn đều mất người thừa kế. Nhưng điều này cũng chỉ có nghĩa là thế hệ sau chưa tiến vào thế giới huyền học mà thôi, cũng có nghĩa là trong thuật pháp của các môn phái, trong các quyển sách về trận pháp đề cập đến trận pháp này.” Thẩm Thanh Trúc mang theo mong đợi , ông cũng hiểu lời của Mao đại sư và Lương lão gia phải là có lý.

      “Nhưng nếu tìm như vậy chúng ta phải tìm trong bao lâu chứ?” Hoa Diệp chân nhân lên tiếng nghi ngờ.

      “Chỉ cần có thể tìm được, cho dù mất bao lâu cũng phải tìm.” Thẩm Thanh Trúc .

      Mọi người lại im lặng, Thẩm Thanh Trúc sai, bởi vì đây là biện pháp duy nhất.

      Trong sách cổ có ghi lại, huyền sát hung hãn, thể giết chết, cần có đạo trời dẫn sét, nhưng Hạn Bạt lại là dị vật của Trời, tránh được ba lần đạo trời, cách khác, phải làm cho Hạn Bạt ba lần phạm vào tội ác bị đạo trời trừng phạt mới có thể gọi sét giết chết.

      Ba lần, lúc đó sinh linh trong thiên hạ bị diệt vong bao nhiêu rồi.

      “Sao lại phải phiền phức mà tìm như vậy?” Trần Ngư chớp chớp đôi mắt to tròn, vẻ mặt vô tội và khó hiểu “Tôi thấy trận pháp Bàn Long rồi mà a.”

      “Cái gì?” Tám vị đại lão trừ ông Ngô, còn lại đều đứng phắt dậy, hùng hổ nhìn Trần Ngư.

      “…” Trần Ngư hoảng sợ, tự chủ mà rụt rụt về sau.

      “Mấy ông làm gì đấy, muốn làm cái gì? Đều ngồi xuống hết cho tôi, đám chưa hiểu việc đời.” ràng mình cũng cảm thấy vô cùng kinh hãi nhưng ông Ngô bày ra vẻ mặt khinh bỉ.

      Chư vị đại lão ‘chưa hiểu việc đời’ xấu hổ ho khan mấy tiếng, gượng gạo ngồi lại ghế của mình.

      “Thi Thi à, gặp trận pháp Bàn Long ở đâu?” Mấy người ngồi đây đều đáng tuổi ông nội của Trần Ngư nên đều theo ông Ngô gọi Trần Ngư là Thi Thi.

      “Tôi thấy ở núi Kỳ Liên, khi tôi tham gia giải thi đấu Huyền Linh nhìn thấy bên trong hang đá.” Trần Ngư .

      Ông Ngô sửng sốt, trong nháy mắt hiểu được là Trần Ngư tìm cớ. Ông và Trần Ngư tất nhiên đều biết trong núi Kỳ Liên bây giờ chỉ còn lại hai pháp khí, nhưng mà người khác biết a. Bởi vì có quan hệ với giải thi đấu Huyền Linh nên núi Kỳ Liên trở thành thánh địa của giới huyền học, trong đó có chứa những vật kỳ lạ, ly kì đối với người ngoài chẳng có gì lạ, cũng chẳng có cách nào kiểm chứng. Nên thấy trận pháp Bàn Long trong núi Kỳ Liên có cảm giác tin cậy hơn.

      “Giải thi đấu Huyền Linh, ở bên trong kết giới nhìn thấy?” Hoa Diệp chân nhân hỏi.

      “Đúng thế, lúc đó, tôi cùng cháu trai ông Lương là Lương Quang cùng với Tần Quan Hải và sư huynh Thiệu Kỳ lập thành đội tham gia giải đấu Huyền Linh.” Trần Ngư biết khi đột nhiên cho mọi người là mình biết cách bố trí trận pháp Bàn Long nhất định gây nghi ngờ nên chuẩn bị sẵn lý do.

      “Tôi nhớ người thắng trong giải lần này là cháu trai ông Lương, Lương Quang.” Mao đại sư nhìn Lương lão gia.

      “Thằng nhóc đó chỉ may mắn thôi.” Lương lão gia xong, nhìn về phía Trần Ngư “Đặc biệt là Trần tiểu hữu, nghe lúc đó quyết tâm tìm pháp khí thứ hai cho nên nhường pháp khí thứ nhất cho Lương Quang.”

      “Pháp khí thứ hai?” Hoa Diệp chân nhân hỏi lại.

      “À …Kỳ thực là có pháp khí thứ hai.” Mao đại sư cười lúng túng “Lúc đó tôi chỉ hy vọng những thanh niên Thiên Sư tham gia giải thi đấu có cơ hội cọ xát nhiều hơn nên mới vậy thôi.”

      Trước đây, Mao đại sư mượn cớ cảm nhận được trong kết giới của giải thi đấu Huyền Linh có món pháp khí thứ hai là vì muốn các Thiên Sư dự thi giúp tìm được Linh Khí thứ tư. Nhưng trước mặt chư vị đại lão, đặc biệt là người am hiểu bói toán Hoa Diệp chân nhân, lời dối của Mao đại sư rất dễ dàng bị bóc trần nên đúng lúc này lên tiếng giải thích.

      Nhưng mà lúc này mọi người cũng chẳng quan tâm đến lời dối vô hại của ông.

      “Mặc dù lúc đó ông chỉ tùy tiện nhưng những người tham dự chúng tôi đều coi là .” Trần Ngư vừa cười vừa “Khi nhìn thấy pháp khí thứ nhất, Tần Quan Hải còn cảm nhận dưới bệ đá trưng bày pháp khí thứ nhất còn có cái gì đó. Tôi tưởng là pháp khí thứ hai, vì vậy thừa dịp kết giới còn chưa đóng, nên phá bàn đá nhảy xuống.”

      “Cho nên khi những người khác bị kết giới bắn ra ngoài, còn sáng hôm sau mới ra được.” Lương lão gia nghe Lương Quang chuyện này “Dưới bệ đá nhìn thấy trận pháp Bàn Long?”

      “Đúng vậy!” Trần Ngư thuận thế “Dưới bệ đá có hang đá (thạch thất), vách đá khắc cách bố trí trận pháp Bàn Long.”

      còn nhớ nó ?” Thẩm Thanh Trúc kích động lại đứng lên.

      “Tôi nhớ kỹ!” Trần Ngư quả quyết .

      Quá tốt rồi, tất cả các đại lão như thấy đường sống trong cõi chết, thở phào hơi.

      Kẻ lừa đảo, đây là lời oán của ông Ngô đối với cháu nhà mình.

      Bởi vì Trần Ngư nhớ cách bố trí trận pháp Bàn Long, mọi người quyết tâm Trần Ngư vẽ lại trận pháp, sau hồi nghiên cứu, thừa dịp Hạn Bạt chưa hoàn toàn thoát khỏi phong ấn, lại phong ấn trở lại lần nữa.

      Chư vị đại lão ngồi ở sảnh lớn, trừng mắt nhìn Trần Ngư vẽ lại cách bố trí trận pháp, chỉ có Mao đại sư lặng lẽ đứng dậy rời khỏi, về phía khu phòng nghỉ.

      “Mao đại sư.” Cửa phòng Lâu Minh mở ra, lúc này ngồi ghế đọc sách.

      “Cậu dậy sớm vậy?” Rạng sáng mọi người tỉnh dậy, thời gian thảo luận hơi lâu nhưng bây giờ mới chỉ sáu giờ sáng thôi, hôm qua Lâu Minh có cả ngày mệt mỏi đường.

      “Sát khí nặng như vậy, tôi làm sao mà ngủ được.” Lâu Minh khép sách lại, trả lời.

      “Tôi tới cũng là vì việc này đây.” Mao đại sư “Lâu Minh, cậu dọn dẹp rồi rời khỏi núi Thanh Mang ngay.”

      Lâu Minh biết Mao đại sư lo lắng cho sát khí trong cơ thể bị sát khí của Hạn Bạt ảnh hưởng, vì thế gật gật đầu “Tôi cũng định với mọi người tiếng rồi .”

      “Vậy là tốt rồi.” Mao đại sư yên tâm.

      “Hạn Bạt … Mọi người tìm được phương pháp rồi sao?” Lâu Minh lo lắng “Theo cảm giác của tôi phong ấn núi Thanh Mang chỉ có thể chống đỡ trong ngày nữa.”

      “Trần tiểu hữu cũng như vậy, cũng may chúng tôi tìm ra phương pháp.” Mao đại sư .

      “Phương pháp gì?” Lâu Minh tò mò.

      “Khi Trần tiểu hữu tìm được Linh Khí thứ tư, trong hang đá chứa Linh Khí phát trận pháp phong ấn Hạn Bạt, trận pháp Bàn Long.”

      “Trận pháp Bàn Long?!”

      Lâu Minh chỉ cảm thấy đầu mình bị vật gì đó đâm cái, khó chịu mà hừ tiếng.

      “Lâu Minh, cậu làm sao vậy? Cậu thấy thoải mái ở đâu?” Sắc mặt Lâu Minh trắng bệch, phải là bị sát khí ảnh hưởng đấy chứ.

      Lâu Minh che trán, khó chịu nhắm hai mắt, đoạn đối thoại đột nhiên lên trong đầu .

      =

      “Chuyến này đồ nhi , còn có chuyện muốn nhờ người.”

      “Con .”

      “Với tu vi của đồ nhi, chỉ sợ chỉ có thể miễn cưỡng dời sát khí của Thanh Linh. Về sau, mong sư phụ siêu độ cho nàng, đưa nàng chuyển thế luân hồi.”

      “Có thể, nhưng con phải đáp ứng ta điều kiện.”

      “Điều kiện gì ạ?”

      “Con muốn cứu công chúa Linh Cơ, ta ngăn cản con, rốt cuộc nàng bị biến thành Hạn Bạt cũng có phần nhân quả của con. Nhưng con cần phải lưu trong linh hồn con dấu ấn, ghi lại phương pháp phá giải. Vi sư đành lòng nhìn con mang theo sát khí luân hồi trăm ngàn thế.”

      “Sư phụ, năng lượng linh hồn của con đều phải dùng để chịu tải sát khí, sợ là còn dư thừa để lưu lại dấu ấn.”

      “Chỉ lưu lại phương pháp thanh trừ sát khí mà thôi, cần phải lưu giữ kí ức đời của con, cần dùng nhiều năng lượng linh hồn. Nếu như con chịu, vi sư đành dùng trận pháp Bàn Long để phong ấn công chúa Linh Cơ.”

      “Sư phụ …., vâng, đồ nhi tuân mệnh.”


      Tác giả có lời muốn :

      nương cầm gốc cây hoa hồng, rồi lại cầm bụi bách hợp.

      nương: Cái nào đẹp hơn?

      Chàng thanh niên Ngô: Cái nào cũng đẹp.

      nương ràng là vui.

      Chàng thanh niên Ngô: Cây hoa hồng đẹp.

      nương nguýt cái.

      Chàng thanh niên Ngô: Hoa bách hợp cũng đẹp.

      nương lạnh lùng hừ tiếng, đem hoa trong tay ném mạnh xuống đất: Đàn ông đều là đồ phụ tình!

      (Quả nhiên là quên mầm hoa trong khe núi rồi!)

    2. Ngotram2004

      Ngotram2004 Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      52
      trong tâm ông Ngô said: hoa nào cx ko đẹp = e:yoyo60::yoyo60:

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 111: Hạn Bạt thức tỉnh


      Trần Ngư vẽ xong cách bố trí trận pháp Bàn Long, ông Thẩm kịp chờ giật lấy xem. Là đại sư về trận pháp, ông Thẩm là người đứng đầu về việc nghiên cứu trận pháp trong số những người ở đây, cũng chính vì vậy, ông bị tinh tế, tuyệt diệu của trận pháp Bàn Long làm cho kinh hãi mà chắt lưỡi liên tục.

      Sau nghi nghiên cứu trận pháp hồi, mọi người quyết định lên núi Thanh Mang, trước khi tiến hành bố trí trận pháp Bàn Long cần có chút thời gian, nhưng Hạn Bạt có thể tỉnh bất cứ lúc nào, thời gian thể chờ đợi, giây phút cũng thể chờ thêm.

      Các vị đại lão tập trung trước cửa biệt thự, chuẩn bị đón xe núi Thanh Mang. Lúc này, Lâu Minh cũng từ khu phòng nghỉ ra, nhìn các vị đại sư huyền học tụ tập, chỉ quét qua chút rồi ánh mắt khóa chặt lên bóng người nhắn xinh xắn của người nào đó ở trong đám đông.

      Trần Ngư như có cảm giác, quay đầu, trong nháy mắt nhìn thấy Lâu Minh, khóe mắt đuôi mày lập tức ánh lên nét cười, với ông Ngô tiếng rồi chạy về phía .

      Ba, về Đế Đô bây giờ à?” Trần Ngư biết lúc trước Mao đại sư tìm Lâu Minh chuyện quay về Đế Đô.

      “Ừ.” Lâu Minh gật đầu hỏi “Mọi người định phong ấn Hạn Bạt sao?”

      “Dạ.” Trần Ngư nghĩ nghĩ rồi thêm “Thẩm đại sư giữ linh châu, ông ấy cảm thấy lúc nữa khi phong ấn Hạn Bạt cần dùng đến nó nên em tiện lấy. Chờ đến khi việc ở núi Thanh Mang kết thúc, em ông nội lấy.”

      “Em cứ từ từ thôi.” Lâu Minh rồi móc từ trong túi hộp gỗ đưa cho Trần Ngư “Em cầm cái này .”

      “Trâm Thanh Linh?” Cái hộp này, Trần Ngư gặp qua là để đặt trâm Thanh Linh, trước đó sau khi trở về từ núi Kỳ Liên, Trần Ngư đưa trâm Thanh Linh cho Lâu Minh “Trâm Thanh Linh chắc là có tác dụng gì với Hạn Bạt đâu.”

      biết.” Lâu Minh nhét hộp gỗ vào người Trần Ngư “Để khởi động trận pháp Bàn Long phải cần nguồn linh lực vô cùng lớn, trâm Thanh Linh vẫn được đặt trong biệt thự nên linh khí rất dồi dào, em cầm để phòng ngừa.”

      “Vâng, cũng đúng, linh khí núi Thanh Mang rất mỏng, có lẽ cần phải dùng đến .” Trần Ngư cũng từ chối, dù sao trâm Thanh Linh cũng phải là trong sáu Linh Khí lớn nhất, cầm cũng sao.

      “Nhưng mà … hi vọng là em cần phải sử dụng đến nó.” Khởi động trận Bàn Long cần bao nhiêu linh lực biết đến, nếu như hơn ngàn năm trước, chỉ cần mình cũng có thể khởi động nó, nhưng bây giờ linh khí trong trời đất rất mỏng, trận Bàn Long có thể khởi động nhờ hấp thu linh khí trong khí ít rất nhiều, chính vì vậy cần Thiên Sư bổ sung Linh Khí nhiều hơn.

      Điều duy nhất an ủi được đó là, lần khởi động trận Bàn Long lần này chỉ có mình Thi Thi mà còn có tám vị đại sư khác, nhưng Lâu Minh vẫn có chút yên lòng.

      “Thi Thi, xuất phát.”

      Hai người quay đầu nhìn lại, phát các vị đại sư ngồi xe chuẩn bị xuất phát, ông Ngô đứng cạnh xe giục .

      Ba, em đây.”

      “Em , chú ý an toàn nhé.” Lâu Minh dặn dò.

      “Vâng.” Trần Ngư ‘vâng’ tiếng, con mắt chuyển chuyển, bỗng nhiên nhón chân khẽ hôn trộm lên khóe môi Lâu Minh cái rồi mới vội vàng xoay người chạy.

      Lâu Minh sững sờ, ngón tay tự chủ mà chạm lên nơi mà Trần Ngư hôn lên, rồi lộ ra ý cười thản nhiên, nhưng khi ánh mắt chạm vào vùng sát khí đỏ ngầu phía xa xa, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.

      “Tam thiếu?” Điền Phi thấy Lâu Minh đứng bất động lâu, nhịn được mà nhắc nhở .

      thôi.” Lâu Minh thu hồi ánh mắt, nhíu lông mày rồi ngồi vào xe.

      =

      Ngồi trong xe ô tô hướng về núi Thanh Mang, Mao đại sư nhớ đến lúc sáng, thái độ khác thường của Lâu Minh quay đầu hỏi Trần Ngư “Trần tiểu hữu, Lâu Minh vẫn ổn chứ?”

      “Rất tốt, sao vậy ạ? Ba thấy khó chịu ở đâu sao ạ?” Trần Ngư nhạy cảm hỏi.

      có gì, tôi sợ cậu ấy bị sát khí làm ảnh hưởng.” Mao đại sư lắc đầu cho Trần Ngư biết, ông đồng ý với Lâu Minh vì sợ Trần Ngư bị phân tâm khi phong ấn Hạn Bạt.

      “Chắc là sao đâu ạ, Hạn Bạt vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi phong ấn, sát khí chưa rời khỏi núi Thanh Mang, gây ảnh hưởng gì đến Ba đâu.” Trần Ngư an ủi.

      Mao đại sư gật đầu thở dài “Hi vọng lần này phong ấn có thể thuận lợi hoàn thành, làm cho bách tính thoát khỏi kiếp nạn này.”

      “Chắc chắn là thành công.” Trần Ngư tin tưởng mười phần.

      “Thành công rồi sao?” Ông Ngô bỗng nhiên lên tiếng “Hai mươi năm trước chúng ta phong ấn lần, ở thời điểm trước đó cũng có người phong ấn Hạn Bạt, nhưng mà chỉ cần Hạn Bạt còn chưa chết cứ khoảng thời gian là nó lại thức tỉnh. Nhưng mà ngược lại chính là, huyền học ngày càng xuống dốc, lần Hạn Bạt tỉnh giấc tiếp theo, coi chừng chẳng còn người nào có năng lực phong ấn nó lại nữa.”

      Mao đại sư nghe xong, tâm đắc mà gật đầu “Lạc Hà chân nhân lo lắng rất đúng, chỉ tiếc là chúng ta có phương pháp giết chết Hạn Bạt.”

      Nghe đến đó, cảm thấy có gì đó, Trần Ngư quay phắt đầu lại, nhìn chằm chằm ông nội nhà mình.

      Ông Ngô trừng mắt nhìn lại, sau đó lơ đãng quay chỗ khác.

      Trần Ngư sợ Mao đại sư nghe thấy nên lấy điện thoại ra nhắn tin cho ông nội (Lúc nãy ông vậy là có ý gì?)

      Ông Ngô (Có ý gì là sao?)

      Trần Ngư (Ông đừng có làm lơ với con, lúc trước chúng ta chỉ thương lượng chuyện phong ấn Hạn Bạt thôi, bây giờ ông đến chuyện giết Hạn Bạt là sao?)

      Khi Trần Ngư biết núi Thanh Mang có Hạn Bạt, cũng phải là nghĩ đến chuyện sử dụng Huyền Minh Tịnh Sát Quyết, nhưng mà Huyền Minh Tịnh Sát Quyết phải là Thiên Sư có công đức lớn mới sử dụng được. Trần Ngư đủ công đức, lại thêm cần phải sử dụng Huyền Minh Tịnh Sát Quyết để giải quyết chuyện này nên Trần Ngư cũng nhắc đến. vẫn cho là ý tưởng của ông nội cũng giống vậy, dù sao mấy ngày này cũng thấy ông nhắc đến chuyện Huyền Minh Tịnh Sát Quyết. Nhưng lúc này, Trần Ngư còn cảm thấy như vậy nữa.

      Ông Ngô (Ông chỉ thuận miệng thôi.)

      Trần Ngư (Ông lão, ông ngốc ở thôn Đại Mộc mấy chục năm, ngay cả tiền xây đường cũng muốn con kiếm về, người ông chắc là có công đức gì lớn chứ.)

      Ông Ngô liếc nhìn cháu nhà mình, cất điện thoại di động , trả lời.

      Trần Ngư nôn nóng, cúi đầu tiếp tục nhắn tin (Ông lão, con rồi đó, ông đừng có làm liều nha.)

      Trần Ngư (Sau khi phong ấn Hạn Bạt xong, con ghi lại cách bố trí trận pháp Bàn Long)

      Trần Ngư (Để thế hệ sau cách mỗi trăm năm đến gia cố lần, Hạn Bạt thức tỉnh nữa.)

      Trần Ngư (Bây giờ cần thiết phải hi sinh ai đó mới có thể giải quyết tình hình.)

      Trần Ngư (Ông lão, ông đừng có nổi máu hùng giùm con nha.)

      Trần Ngư thấy ông Ngô thèm đọc điện thoại nóng ruột lấy tay chọt chọt vào người ông Ngô. Ông Ngô bị làm phiền, còn cách nào đành lấy điện thoại ra nhìn chút rồi trả lời (Biết rồi, nhìn ta giống như người xả thân vì người khác lắm à?)

      Trần Ngư nhìn thấy trả lời, nghĩ cũng phải, từ khi bắt đầu học trừ ma, điều đầu tiên ông lão dạy đó chính là lấy tiền. Với tính ‘thực dụng’ như vậy nhìn cách nào cũng giống người quên mình vì người khác a, Trần Ngư nhất thời yên lòng.

      Ông Ngô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, núi Thanh Mang gần ngay trước mắt.

      Huyền Minh Tịnh Sát Quyết vẫn ở núi Kỳ Liên, vì sao hai mươi năm trước ông phát ra, nếu như lúc đó ông phát được e rằng …

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Ông Ngô cười khổ nhìn xuống lòng bàn tay hơi mở ra của mình, dường như vẫn còn lưu lại hương thơm của người nào đó trước khi rời .

      Thực ra trong lòng ông hiểu rất , cho dù hai mươi năm trước ông phát Huyền Minh Tịnh Sát Quyết chắc chắn là cách nào sử dụng được, lúc đó công đức của ông thể nào đạt đến mức để có thể giết chết Hạn Bạt.

      “Tới rồi.” Xe dừng lại, Mao đại sư mở cửa xuống xe.

      Ông Ngô lấy lại tinh thần, cũng xuống xe theo. Chín vị đại lão đứng dưới chân núi Thanh Mang biến thành vùng đỏ như máu, sát khí nặng nề này áp xuống làm người ta cách nào thở nổi. Chỉ có Trần Ngư thong dong, bình tĩnh đứng, thậm chí còn có tâm trạng trái ngược, khi sát khí của Lâu Minh và Hạn Bạt cùng bùng phát ai mãnh liệt hơn nhỉ.

      “Chúng ta đừng chậm trễ nữa, mau thôi.” Mặc dù tình hình sát khí còn nghiêm trọng hơn nhiều so với tưởng tượng của họ nhưng việc phong ấn lại là điều bắt buộc phải làm.

      Trong lòng mọi người đều hiểu điều này, chín người ai có chút do dự nào, tập trung theo sau Thẩm Thanh Trúc, về hướng đỉnh núi, trung tâm của phong ấn.

      Núi Thanh Mang mặc dù rất lớn nhưng nơi phong ấn Hạn Bạt là sườn núi dốc lắm, chín người đứng ở chín địa điểm sườn núi, dưới chỉ đạo của Thẩm Thanh Trúc, dùng linh lực vẽ cách bố trí trận pháp.

      Thẩm Thanh Trúc hổ là đại sư về trận pháp đương thời, ông chỉ nghiên cứu trận pháp Bàn Long trong giờ nhưng nắm giữ được phương pháp vẽ cách bố trí trận pháp, thậm chí có thể đem bản vẽ hoàn chỉnh chia làm chín phần để chín người đồng thời vẽ.

      Trần Ngư thầm thán phục trong lòng, lập tức cảm thấy yên lòng, chuyên tâm vẽ phần vẽ thuộc vị trí của mình. Linh lực hội tụ thành đường, theo mạch đất vào đến mắt trận pháp, rơi xuống bàn đá để bày cách bố trí trận pháp. Đây là quá trình hao phí rất nhiều linh lực, nếu phải vì gần đây linh lực trong người tăng lên rất nhiều, Trần Ngư cảm thấy thể hoàn thành được việc vẽ trận pháp này.

      “Ầm!”

      nguồn xung lực vô cùng to lớn bỗng từ dưới đất dội lên, sát khí vốn chỉ lởn vởn xung quanh bỗng nhiên trở nên xao động, động tác của mọi người đều cứng lại, vẻ mặt lo lắng nhìn nhau rồi nhìn ra xung quanh.

      “Gào!”

      “A!” Bỗng nhiên có tiếng gầm thét trầm thấp đập vào tai, dường như Trần Ngư có thể nhìn thấy đôi mắt đỏ ngầu chậm rãi mở ra, sát ý lạnh như băng làm nhịn được mà kêu lên tiếng đau đớn.

      “Nhóc con, con làm sao vậy?” Ông Ngô nhận thấy Trần Ngư khác thường nên lo lắng hỏi.

      “Ông nội …” Mặt Trần Ngư tái nhợt, quay về phía ông Ngô “Hình như Hạn Bạt tỉnh giấc.”

      Khi Trần Ngư vừa dứt lời, những đường linh lực vẽ xong dưới nền đất bỗng nhiên ngắt quãng lóe lên, dường như có vật gì đó phá vỡ đường của linh lực.

      “Chuyện gì xảy ra vậy?” Các vị đại lão xôn xao hỏi.

      “Nhanh chóng hoàn thành trận pháp , chỉ còn chút nữa thôi, chỉ cần chúng ta hoàn thành cách bố trí trận pháp thể phá vỡ được nữa.” Thẩm Thanh Trúc vội vàng kêu lên.

      Mọi người nghe xong rối rít đẩy nhanh động tác của mình.

      “Chắc là khi chúng ta bày trận, linh lực kích thích Hạn Bạt làm cho nó tỉnh dậy trước.” Ông Ngô nghiêm túc “Phong ấn trong lòng đất có thể cầm cự được bao lâu nữa?”

      Trần Ngư nhắm mắt lại, cảm giác được bóng người đen thui, cố gắng thoát khỏi dây xích trói hai tay, sau đó dùng hai tay chống xuống đất, từ từ đứng dậy.

      “Nó đứng dậy rồi.”

      Tựa như là chứng minh lời Trần Ngư , sườn núi bỗng rung động mãnh liệt, ầm ầm vang lên làm bụi mù tung lên.

      “Hạn Bạt tỉnh rồi?”

      phải là có thể chống đỡ đến mai sao?”

      “Nhanh lên, trận pháp vẫn chưa hoàn thành.”

      Ông Ngô cân nhắc lát, rồi quay đầu với Trần Ngư “ cần lo lắng đến nó, hoàn thành xong trận pháp cái .”

      “Vâng.” Có lẽ là Thanh Linh và Hạn Bạt cùng ở nơi này mấy trăm năm, hoặc cũng có lẽ kiếp trước từng là Hạn Bạt nên Trần Ngư mới có thể nghe được thanh, cảm giác được động tác của Hạn Bạt mà mọi người đều hay biết.

      Trần Ngư nỗ lực bỏ qua những hình ảnh về động tác của Hạn Bạt ngừng truyền đến đầu , cố hết sức hoàn thành cách bố trí trận pháp mà mình đảm nhiệm.

      “Rắc rắc!” Xiềng xích buộc hai chân cũng được cởi thoát, thân hình cao lớn của Hạn Bạt đứng lên, ngẩng đầu, nghi ngờ nhìn những đường linh lực ngừng lưu chuyển đỉnh đầu, nhìn chăm chú vài giây, sau đó giơ tay lên, nắm lại, đấm đấm vào đó.

      “Ầm!”

      Các vị Thiên Sư bố trí trận pháp, thình lình bị xung lực chấn động làm lảo đảo, suýt nữa ngã sấp mặt xuống đất.

      “Mau lên!” Thẩm Thanh Trúc gấp gáp đỏ bừng hai mắt “Hạn Bạt sắp ra rồi đó!”

      còn kịp nữa rồi!

      Mắt nhìn Hạn Bạt lại tung ra hai cú đấm nữa phá tan phong ấn, trong lòng Trần Ngư khẽ động, cách khoảng điều khiển linh châu, muốn cho linh châu trở lại phong ấn nhằm kéo dài thời gian. Tuy rằng, khi linh châu rời khỏi phong ấn, phong ấn bị hao tổn, bây giờ thả trở lại, cũng có khả năng ngăn chặn Hạn Bạt, nhưng ít nhất khi linh châu trở về vị trí cũ cũng ngăn trở hành động của Hạn Bạt, làm phong ấn vững thêm được vài phần.

      Thẩm Thanh Trúc thấy linh châu bỗng nhiên từ trong túi mình bay ra ngoài, tuy rằng ngạc nhiên nhưng ông cũng có tâm trạng quan tâm, chỉ cúi đầu giành từng giây từng phút để bố trí trận pháp.

      =

      Cách núi Thanh Mang trăm dặm, quốc lộ Bàn Sơn, nhắm mắt nghỉ ngơi, Lâu Minh chợt mở mắt. Tiếp đó, máy bộ đàm truyền đến tiếng kêu ngạc nhiên của những người phía sau.

      “Trợ lý Điền, cái hòm đựng Linh Khí bỗng nhiên rung động.”

      “Cái gì?” Điền Phi sửng sốt, theo bản năng quay đầu nhìn Lâu Minh.

      “Dừng xe!” Lâu Minh ra lệnh.

      Ba chiếc xe xếp thành hàng dừng lại đường, Lâu Minh từ chiếc xe giữa bước xuống, xoay người đến chiếc xe cuối.

      “Tam thiếu!” lính ôm chiếc hòm lo lắng nhìn Lâu Minh.

      “Cậu đưa cái hòm cho tôi.” Lâu Minh nhận cái hòm, mở ra, trong nháy mắt, ba Linh Khí vèo cái từ trong hòm bay ra, rung động chỉ về hướng Tây Bắc.

      “Loảng xoảng, loảng xoảng, loảng xoảng!” trong cốp xe cũng ngừng truyền đến tiếng động lớn, Điền Phi cho người mở cốp xe, cây trường thương được bọc trong vải lụa từ cốp xe bay ra, cùng ba Linh Khí khác lơ lửng trong trung, đầu thương chỉ về hướng Tây Bắc.

      “Tam thiếu, chuyện gì xảy ra vậy?” Điền Phi lo lắng “Có phải ở núi Thanh Mang xảy ra chuyện gì ?” Vì phương hướng những Linh Khí này chỉ đúng là hướng núi Thanh Mang nơi mấy người Trần Ngư ở đó.

      Linh Khí có biến động là do cảm ứng giữa sáu Linh Khí với nhau, hẳn là Thi Thi huy động linh lực của linh châu.

      Lâu Minh nhíu mày, đứng đường quốc lộ, mắt nhìn về khoảng đỏ ngầu phương xa, nỗi bất an trong lòng ngừng tăng lên.

      “Ầm!”

      “Tam thiếu!” Điền Phi hoảng sợ chỉ ngón tay về phía trước

      Lâu Minh chăm chú nhìn lại, chỉ thấy màn khí đỏ như máu lúc trước như bị bao bọc trong trái bóng nay dường như bị vật gì đó đâm rách, nứt toác ra, từng dòng khí đỏ như máu chảy ra khoảng rộng lớn, nháy mắt nhuộm đỏ cả vùng trời xanh biếc, đồng thời còn ngừng khuếch tán ra xung quanh với tốc độ kinh người.

      Phong ấn thất bại!

      Trong nháy mắt khi sát khí khuếch tán ra, bốn Linh Khí còn lơ lửng trong trung cũng đồng thời rơi xuống đất.

      Con ngươi của Lâu Minh co lại, cảm giác khủng hoảng bất ngờ ập tới “Chúng ta quay lại.”

      Theo lời ra lệnh của Lâu Minh, ba chiếc xe hơi quay đầu 180 độ, chạy nhanh về hướng núi Thanh Mang

      Tác giả có lời muốn :

      nương: Chúng ta gặp mặt đầu tiên là lúc nào, nếu như trả lời đúng, tôi đồng ý làm bạn .

      Chàng thanh niên Ngô vô cùng kích động: còn nhớ, nhớ nè. Khi giải thi đấu Huyền Linh được tổ chức, ở núi Kỳ Liên chúng ta gặp nhau lần đầu tiên, lúc đó em mặc bộ váy màu xanh nhạt, thắt bím tóc hai bên nè.

      nương: đúng.

      Vì thế chàng thanh niên Ngô vẫn độc thân như cũ, cho đến lâu lâu về sau, khi nương ở trong ngực hóa thành mùi hương thơm ngát, làm cho chợt nhớ về gốc hoa non được chăm sóc tỉ mỉ khi xưa.
      Last edited: 1/9/19

    5. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Woa, ra chuyện của ông Ngô là như vậy. Gốc hoa chấp nhất tiểu tiết quá, hầy dà
      haimap2346Tuanh83 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :