1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Thể nào cũng đến, Hạn Bạt thức tỉnh, nhìn thấy Lâu Minh.....
      haimap2346 thích bài này.

    2. Ta là thổ hào

      Ta là thổ hào Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      53
      Càng về cuối càng kịch tính hơn r.
      haimap2346 thích bài này.

    3. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Trong lúc chờ đợi còn nghĩ có khi nào tác giả twist thêm lần: Ba vẫn k phải là Thiên sư như Ba nghĩ, hay là mỗi kiếp Thy Thy và Ba chuyển sát nghiệp cho nhau 1 lần, thay phiên nhau làm cương thi :))
      Thuyphuong0404, tieunai691993haimap2346 thích bài này.

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      (tiếp theo)

      Sáng sớm hôm sau, Trần Ngư uể oải, ỉu xìu ngồi ở bàn ăn ăn sáng. Tối qua, sau khi chuyện với Lâu Minh xong, Trần Ngư lên giường nghỉ ngơi rất sớm nhưng hiểu vì lý do gì mà thể ngủ ngon được.

      “Tối hôm qua con ăn trộm sao?” Ông Ngô tức giận hỏi,

      “Còn phải là tại ông ạ!” Trần Ngư trợn trắng mắt

      “Ông con ăn trộm lúc nào?” Ông Ngô ra vẻ kinh ngạc.

      “…” Trần Ngư cảm thấy nếu mắt có thể trợn to hơn nữa cũng ngại mà trừng lớn mắt hơn “Hôm qua phải là ông kể với con chuyện khi ở đài tụ hồn, con gọi về kỳ lạ sao? Đêm qua con vẫn luôn nghĩ, ông về kỳ lạ đó có phải cũng là kí ức kiếp trước của con giống như Phượng Lạc ?”

      “Vậy con suy nghĩ ra chưa?” Ông Ngô liếc nhìn cháu nhà mình.

      “Vẫn chưa ạ.” Trần Ngư lắc đầu, nghĩ nghĩ rồi thêm “Ông lão, nếu hồn phách con ly thể, ông đó có xuất nữa .”

      “Con muốn làm cái gì?”

      “Con muốn tâm với ấy a, thuận tiện hỏi ấy sao kiếp trước con lại lưu lại đoạn kí ức này.” Trần Ngư đến đây, bỗng nhiên nở nụ cười “ như vậy con và Ba quả nhiên là trời sinh đôi mà, đều có kí ức từ kiếp trước lưu lại, hi hi …”

      Ông Ngô thực bị cháu ngốc nhà ông làm tức muốn chết rồi, thể nhịn được nữa, giơ tay gõ mạnh lên trán .

      “Đau muốn chết à, lão già, ông làm gì vậy?” Trần Ngư ôm đầu, trừng mắt với ông Ngô.

      “Ngu ngốc!” Mắng xong, ông Ngô thở phì phì đứng dậy rời khỏi phòng ăn.

      Trong sáu cõi luân hồi, Thiên Sư có thể lưu lại kí ức trong linh hồn, người nào phải là người có công đức, nhưng ai là người dám phá bỏ công đức của bản thân mình chỉ vì muốn lưu lại đoạn kí ức trong linh hồn của mình đây? Lâu Minh là vì muốn hóa giải huyền sát (sát khí đỏ như máu) người mình, vậy còn kiếp trước của Thi Thi là vì điều gì đây?

      Ông Ngô thở dài, luôn cảm thấy mọi chuyện càng ngày càng rắc rối.

      Ăn sáng xong, Thẩm Thanh Trúc chuẩn bị ba chiếc xe hơi, đoàn người thẳng tiến về núi Thanh Mang. Mao đại sư, ông Ngô và Trần Ngư được sắp xếp ngồi chung xe.

      “Ông lão, ông ở đây mấy ngày trước rồi, ông đến núi Thanh Mang chưa ạ?” Trần Ngư đột nhiên hỏi.

      “Con hỏi làm gì?”

      “Vậy là ông đến rồi ạ.” Mắt Trần Ngư sáng lên “ đó có gì bất thường ạ?”

      Ngồi ở vị trí cạnh tài xế, Mao đại sư nghe xong câu hỏi của Trần Ngư biết muốn hỏi điều gì, lập tức dựng lỗ tai lên.

      “Có Hạn Bạt còn chưa đủ bất thường nữa hả.” Ông Ngô tức giận .

      phải cái đó a …” Trần Ngư dứt khoát thẳng “Con với ông, Linh Khí thứ năm ở núi Thanh Mang đó.”

      “Linh Khí ở núi Thanh Mang?” Ông Ngô lấy làm kinh hãi, đột nhiên nhớ đến lần trước cùng đám người Thẩm Thanh Trúc lên núi cảm nhận được rung động của pháp khí nào đó chưa ràng.

      “Dạ.” Trần Ngư gật đầu mạnh, đôi mắt chớp nhìn chăm chăm vào ông Ngô.

      Ông Ngô nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Trần Ngư, dùng vẻ nghiêm trang mà Trần Ngư chưa bao giờ thấy với “Nhóc con, chút nữa đến núi Thanh Mang cho dù con cảm ứng được Linh Khí nhưng cũng thể đụng đến nó đâu đấy.”

      Mao đại sư thấy ông Ngô đem những lời mình muốn cho Trần Ngư liền nuốt lời vừa tới miệng xuống.

      “Con cẩn thận đụng đến phong ấn.” Trần Ngư biết ông nội lo lắng điều gì, cũng ngốc đến mức để ý đến Hạn Bạt mà khăng khăng tìm cách lấy Linh Khí.

      “Trận pháp Cửu Chuyển Huyền Môn là do lão già Thẩm Thanh Trúc kia nghĩ ra nhằm củng cố lại trận pháp phong ấn. thực tế, trận pháp phong ấn Hạn Bạt vô cùng phức tạp, tất cả chúng ta chưa người nào từng gặp qua, ai nhìn cũng hiểu được.” Ông Ngô “Hạn Bạt ngủ say ở núi Thanh Mang biết bao nhiêu năm tháng, phong ấn sớm hòa cùng thể với núi Thanh Mang, mỗi cái cây ngọn cỏ ở núi Thanh Mang đều có khả năng có quan hệ đến phong ấn, huống hồ là Linh Khí.”

      Sắc mặt Trần Ngư trắng nhợt “Nhưng mà … nếu có Linh Khí … Ba …”

      có Linh Khí, sát khí của Lâu Minh vẫn tồn tại trong linh hồn cậu ấy, có lẽ phải trải qua trăm ngàn đời luân hồi mới có thể hóa giải hoàn toàn. Nhưng nếu bây giờ con làm Hạn Bạt thức tỉnh, thế gian trăm họ lầm than.” Ông Ngô nhìn Trần Ngư, ông tin rằng những điều mà ông dạy cháu , hiểu những điều lợi hại trong đó.

      “…” Trần Ngư im lặng lúc lâu, cuối cùng gật gật đầu “Con biết rồi.”

      Toàn bộ câu chuyện rơi vào tai Mao đại sư, tiếng động thở dài tiếng, ông lấy điện thoại di động ra, lặng lẽ gửi cho Lâu Minh tin (Ông Ngô dặn dò Trần tiểu hữu, nhưng mà Trần tiểu hữu nhìn rất mất tinh thần.)

      Khi Lâu Minh nhìn thấy tin nhắn, lộ ra nụ cười khổ, nhóc kia cố gắng như vậy vì muốn hóa giải sát khí người , đến cuối cùng tình bỗng nhiên lại thành ra như vậy, làm sao mà mất tinh thần cho được!

      Thực ra, cũng có sa sút tinh thần, nhưng cũng chỉ có đôi chút mà thôi. Đêm qua, lại đem những kí ức trong các giấc mơ mà nhớ xem lại lần, biết từ sau đời Phượng Lạc đến nay trải qua luân hồi bao nhiêu kiếp, nhưng trong mỗi giấc mơ đời đều bắt gặp bóng dáng của người nào đó giống như Thi Thi.

      Nếu như, mỗi kiếp luân hồi đều có thể gặp em, vậy dù cho phải luân hồi bao nhiêu lần nữa, đối với đó đều là kinh ngạc và vui mừng. (Tội nghiệp !)

      ==

      Rất nhanh, xe dừng tại chân núi Thanh Mang, các đại lão nhốn nháo xuống xe, Trần Ngư vừa theo ông Ngô xuống xe bỗng nhiên cảm thấy sau lưng có tiếng kêu, hình như có ai đó gọi .

      núi chỗ kia có cái gì vậy ạ?” Trần Ngư bỗng nhiên hỏi.

      “Cái gì?”

      “Chỗ đó, hình như ở đó có cái gì đó.” Trần Ngư chỉ vể hướng nào đó núi Thanh Mang.

      Hành động của đương nhiên cũng gây chú ý của mấy vị đại lão, khi Thẩm Thanh Trúc nhìn về hướng Trần Ngư chỉ, ánh mắt lập tức biến đổi.

      Xem ra, lão già họ Ngô kia khoác, đồ đệ này của lão ta đúng là tầm thường.

      “Nếu Thi Thi phát ra, vậy chúng ta đến đó trước .” Thẩm lão vừa dẫn mọi người lên núi, vừa “Khoảng tuần trước, tôi nhận thấy núi Thanh Mang có linh khí khác thường nên tới đây điều tra, sau đó tôi phát ra chỗ đó.”

      Mọi người lên đoạn, có thể nhìn thấy vị trí đó “Tôi phát linh khí ở đó hơi hỗn loạn, dưới mặt đất hình như có thứ gì đó ngừng rung động, cũng chính bởi rung động này mà ảnh hưởng đến phong ấn. Ban đầu chúng tôi nghi ngờ dưới mặt đất, vật có rung động đó là pháp khí.”

      “Pháp khí?” Lương lão gia tử hỏi “Là pháp khí dùng để phong ấn Hạn Bạt sao?”

      “Rất có thể.” Thẩm lão cũng nghĩ vậy “Nếu pháp khí này từ trong phong ấn bay ra, như vậy phong ấn có thể bị phá mở.”

      “Khi chư vị đến gần, cố gắng cần sử dụng linh lực để đề phòng pháp khí có cảm ứng.” Thẩm lão quên dặn dò.

      Đám người gật đầu, rối rít thu linh khí người lại.

      “A!” Trần Ngư chợt kêu tiếng, kéo tay áo ông Ngô bên cạnh.

      Ông Ngô ngạc nhiên xoay người, khi thấy gương mặt trắng bệch của Trần Ngư sốt ruột hỏi “Con sao thế?”

      “Con … con … cảm thấy rất khó chịu.” Dường như Trần Ngư chịu nổi, hai chân mềm nhũn, phịch tiếng quỳ xuống đất.

      “Thi Thi, nhóc con, nhóc con.” Ông Ngô gấp gáp nhưng biết phải làm thế nào.

      “Trần tiểu hữu làm sao vậy?” Mao đại sư vội vàng chạy tới.

      xảy ra chuyện gì?” phía trước, các đại lão cũng rối rít quay lại xem.

      “Vù!!!”

      Bỗng nhiên, nguồn linh lực vô cùng to lớn ở sau lưng mọi người phóng lên trời, mọi người chợt xoay người lại, lập tức biến sắc.

      Từ dưới đất, đột nhiên bay ra hạt châu tỏa ánh sáng vàng rực bay lơ lửng giữa vòng xoáy linh lực cực lớn.

      Đó là … Linh Khí.

      Hạt châu màu vàng lơ lửng trong trung lát, rồi bay đến người Trần Ngư hôn mê, sau đó thu lại ánh sáng vàng, động đậy nữa.

      khí đột nhiên yên tĩnh lại, Trần Ngư hôn mê bất tỉnh, ánh mắt mọi người thể làm gì khác mà hướng về phía ông Ngô.

      Ông Ngô “Mọi người nhìn tôi làm gì? Tôi cũng biết có chuyện gì xảy ra.”


      Tác giả có lời muốn :

      Các đại lão: Mấy người phái Lạc Sơn các ông chẳng có người nào bình thường.

      Ông Ngô: Xem vẻ mặt đố kị của các người kìa!

    5. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Linh khí đến nhận chủ đây mà.
      A fanghaimap2346 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :