1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. NguyenHa2808

      NguyenHa2808 Active Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      161
      Sư phụ có lời muốn : Ta ko ăn được, sao để cho thằng nhóc như người ăn được :v
      trachanhbachakuteohaimap2346 thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      biết thanh niên Ngô có suy nghĩ như ta : “Có thể đổi sư phụ hay ?”
      :050::050:
      LinhLiLihaimap2346 thích bài này.

    3. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Ông nội Ngô chắc muốn “Ông làm sư phụ tôi hơi lâu rồi đấy” :hoho:
      haimap2346 thích bài này.

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 100: Huyền Minh Tịnh Sát quyết (Bí quyết làm sạch sát khí màu đỏ)


      Trần Ngư nhảy xuống cửa động dưới bàn đá, cái động cao khoảng tám mét, gian bên trong lớn lắm, khoảng ba mươi mét vuông.

      Ánh trăng bàng bạc từ đỉnh cửa hang chiếu vào trở thành nguồn sáng duy nhất trong động, Trần Ngư mở đèn pin điện thoại ra, cẩn thận quan sát xung quanh.

      Đây là hang đá bị bịt kín, đỉnh hang là lối ra vào duy nhất, vách hang có khắc số hoa văn nhưng Trần Ngư cũng quan sát tỉ mỉ, ánh mắt đảo bốn phía để tìm nơi có khả năng cất giấu Linh Khí.

      “Linh Khí để ở đâu ta?” Trần Ngư nhịn được mà lầu bà lầu bầu, trong hang đá trống này ngay cả cái ghế cũng lấy đâu ra Linh Khí.

      Trần Ngư tìm tìm lại ba bốn lần nhưng tìm được bất cứ đồ vật dư thừa nào, lại dùng linh lực cảm ứng nhưng vẫn phát ra Linh Khí, cương thi hay đồ vật linh tinh các kiểu. Dường như hang đá này chỉ là hang đá vô cùng bình thường.

      “Tần tiểu đệ cảm ứng được Linh Khí ở đây thể sai được.” Trần Ngư đứng trong hang đá, suy nghĩ xem còn chỗ nào mà chưa tìm nữa , nhưng trong hang đá trống rỗng này quét mắt cái là có thể nhìn được hết rồi, căn bản thể có chỗ nào có khả năng cất giấu đồ vật gì ngoài mấy hình vẽ vách đá kia …

      “Hình vẽ?” Trần Ngư lập tức xoay người, chạy về phía bên trái nơi có nhiều hình vẽ nhất.

      vách hang vẽ quá trình Thiên Sư chém ma trừ , trong này có ác ma, Ma Vương, cương thi và Hạn Bạt ( quái gây ra nạn hạn hán).Trừ Hạn Bạt, những loại ma quái khác Trần Ngư đều gặp người thực việc thực nhưng cũng thấy sợ hãi bằng những hình vẽ vách đá này.

      Trần Ngư nhìn bức vẽ cách tỉ mỉ nhưng vẫn phát đầu mối có ích nào.

      “Cuối cùng là Linh Khí ở chỗ nào đây?” Cảm xúc của Trần Ngư từ thất vọng đến bực bội, nôn nóng đến mức suýt giơ chân, đồ đó ràng là ở đây nhưng có cách nào tìm được, cảm giác này là quá down.

      “Hay là ở phía sau vách đá này?” Trong hang đá có cửa, Trần Ngư chỉ có thể đoán mò sau vách đá này có thể còn có khoảng trống, chỉ là có cách nào tìm được cửa vào mà thôi.

      Trần Ngư làm mình phải bình tĩnh lại, đưa tay chạm lên vách đá, bỏ sót nét vân nào đó, nỗ lực tìm kiếm khe hở nào đó của cửa vào.

      “Răng rắc.”

      Cảm giác bàn tay mình chạm đến điểm làm chỗ đó lún xuống, trong khoảng khắc mắt Trần Ngư sáng ngời, tìm được rồi.



      Vốn cho là mình tìm được cơ quan nào đó, Trần Ngư đợi lúc lâu nhưng trừ tiếng răng rắc ra, bên trong hang đá có bất cứ động tĩnh gì.

      “Đây phải là cơ quan sao?” Trần Ngư thu tay về, lấy đèn pin chiếu lên vị trí vừa đụng tay vào, nơi đó tảng đá hõm vào, lộ ra cái hộc trống, giống như chốt mở mà lúc trước ông lão nhà dẫn vào hang động.

      Giống như lúc vào hang động?

      Trần Ngư chợt nhớ ông Ngô từng với “Chốt mở này, nếu như dùng công pháp linh lực đặc biệt của phái Lạc Sơn cửa mở ra.”

      Đúng rồi, lúc nãy chưa đưa linh lực vào.

      Nghĩ thông suốt điểm này, Trần Ngư vội vàng lại đưa tay vào, sau đó đưa linh lực vào.

      “Ầm ầm …”

      Lần này ngoài ý muốn, tiếng động ầm ầm từ phía sau truyền đến, Trần Ngư xoay người thấy vách đá đối diện lúc trước vẽ cảnh quái vật Hạn Bạt gây hạn hán bỗng nhiên lộ ra lối vào khoảng mét, trong đó mơ hồ còn phát ra tia sáng.

      Trần Ngư vui vẻ, vội vàng tới, nhưng chân còn chưa đến cửa vào ba pháp khí người bỗng đồng loạt rung động. Trần Ngư sửng sốt, theo bản năng lùi lại, luồng sát khí như gió bỗng ập vào mặt .

      “Gào!”

      “Cương thi!” Trần Ngư sợ hãi kêu lên.

      Cương thi thấy Trần Ngư né được trận công kích của nó ngay sau đó đánh quyền qua, Trần Ngư chỉ kịp đưa tay ngăn lại nhưng bị sức lực vô cùng lớn của cương thi đánh bay ra ngoài.

      Ánh sáng trong hang quá mờ, Trần Ngư thể nhìn hình dáng của cương thi nhưng cũng có thể kết luận, trong mười tám năm cuộc đời của đây là cương thi nhanh nhẹn nhất mà từng gặp.

      “Xoạt!”

      luồng ánh sáng bảy màu bỗng xuất , chiếu sáng hang đá cũng làm Trần Ngư nhìn dáng vẻ của cương thi. Con cương thi này cao khoảng mét chín, người mặc bộ áo giáp màu đen, bộ giáp này có thiết kế rất đặc biệt, đen bóng, trừ việc dính chút bụi bên ngoài có bất cứ dấu hiệu rỉ sét nào. Nhưng điều này phải là điều quan trọng, điều quan trọng là lưng cương thi còn đeo cây thương dài (trường thương).

      Cương thi mà cũng có vũ khí?!

      “Gào! Gào!”

      Trâm Thanh Linh cảm giác được Trần Ngư gặp nguy hiểm nên tự động bay ra. Ánh sáng bảy màu kịp thời ngăn chặn động tác tấn công của cương thi nhưng cũng thể khiến cương thi lùi bước.

      Trần Ngư kịp nghĩ nhiều, từ dưới đất nhanh nhẹn bò lên, đồng thời móc chuông chiêu hồn và la bàn từ trong túi ra. Chuông chiêu hồn bay lên trung, chia ra làm ba rồi biến thành chiếc chuông lớn, chụp cương thi vào trong.

      “Gào!” Trong nháy mắt bị chuông bao phủ, cương thi tức giận gào thét, rút trường thương lưng ra, sau đó điên cuồng đâm chọc, định phá vỡ chiếc chuông.

      “Đinh linh linh … Đinh linh linh …”

      Theo mỗi lần tấn công của cương thi, chuông chiêu hồn ngừng rung động, Trần Ngư sợ phong ấn của chuông chiêu hồn bị cương thi phá vỡ, giơ tay lên sử dụng la bàn.

      La bàn xoay tít trong trung hấp thu linh khí nồng đậm xung quanh, cho đến khi hóa thành quả cầu ánh sáng màu vàng nhạt óng ánh, sau đó vọt vào bên trong chuông chiêu hồn phong ấn cương thi đập vào cây trường thương trong tay nó.

      “Gào!” Cương thi bị đánh lùi ra sau bước, lập tức thay đổi đầu thương, cố gắng đánh rơi la bàn bay lượn xung quanh.

      Tốc độ di chuyển của la bàn rất nhanh, lại có thể tự do ra vào phong ấn của chuông chiêu hồn, cương thi tấn công mấy lần nhưng thế đánh rơi la bàn, lại còn bị la bàn đánh trúng mấy lần, vô cùng tức giận, tiếng gào thét điên cuồng vang lên làm vách đá xung quanh cũng run rẩy.

      Dường như cương thi thực nổi giận, sát khí đen như mực từ từ ngưng tụ lại đầu trường thương, sát khí càng ngày càng nặng, phong ấn ở gần trường thương nhất bắt đầu biến cong, hiển nhiên là sắp chống đỡ được nữa.

      Con cương thi này còn biết cách tấn công?

      Tuy cương thi là quái vật thể đánh bị thương (đao thương bất nhập), cả người đầy sát khí nhưng bọn chúng có trí khôn, chỉ có thể tấn công dựa bản năng. Nhưng con cương thi này chẳng biết sử dụng những ưu điểm của vũ khí mà còn có thể biết kết hợp sát khí của bản thân nó với vũ khí, điều này cho thấy con cương thi này có ít trí khôn.

      Nếu như con cương thi có trí tuệ nó còn biết cái gì?

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      “Gào!” Trong lúc Trần Ngư còn sững sờ, chuông chiêu hồn thể cản được sát khí của cương thi ngưng tụ ở đầu thương, bị thương đâm thủng, hóa thành bình thường rớt xuống đất. Cương thi thoát khỏi trói buộc, quơ trường thương, đầu thương đâm về phía trước vào Trần Ngư, Trần Ngư nhanh chóng lùi lại, la bàn trung bay về tạo thành khiên chắn trước người Trần Ngư.

      Làm sao bây giờ?

      Chuông chiêu hồn trói được cương thi, coi như la bàn có thể cố gắng ngăn cản tấn công của cương thi để cho rời khỏi nơi này, nhưng như thế thể lấy được Linh Khí.

      Xem ra chỉ có thể rời khỏi đây trước, sau đó về kêu ông lão cùng đến bắt cương thi.

      Trần Ngư quyết định, xoay người định theo đường cũ trở về, nhưng khi chạy đến dưới cửa động, chứng kiến cửa động cao khoảng tám mét ở đầu, nhịn được mà chửi tục.

      Mẹ nó, có la bàn hỗ trợ, sao có thể ra được!

      “Keng!”

      La bàn bị trường thương của cương thi đánh bay, đập vào vách đá sau lưng Trần Ngư, theo sát đó, thương của cương thi cũng đâm tới, Trần Ngư thấp người lăn vòng né tránh.

      “Gào!” Cương thi xoay người, đôi mắt đỏ ngầu lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Ngư, tay trái giơ lên trung nắm cái, trường thương cắm trong vách đá nhanh như chớp bay trở lại tay cương thi.

      “Mi cũng biết lấy đồ vật cách sao?” Trần Ngư trợn mắt há mồm, tay phải ra chiêu, la bàn lại lần nữa bay về phía cương thi.

      Bỗng nhiên, nguồn ánh sáng bảy màu bao phủ cả người Trần Ngư, Trần Ngư cảm giác vai phải của mình nhói lên, quay đầu nhìn mới phát vai phải của từ khi nào vết thương bốc khí đen thui.

      Chắc là vừa rồi tránh trường thương mà bị xoẹt qua.

      Ánh sáng bảy màu của trâm Thanh Linh làm sạch sát khí vết thương của Trần Ngư, nhưng cương thi có trâm Thanh Linh kiềm chế sức mạnh còn khủng khiếp, ánh sáng la bàn càng ngày càng yếu chứng minh nó sắp cản được tấn công của cương thi nữa rồi.

      Mẹ nó, ở bên ngoài bắt nhiều ác ma, cương thi như thế mà bị làm sao, đừng có chết ngay ở nhà tổ của mình, nếu thế mất mặt với ma quỷ có được .

      Trần Ngư nhìn quanh xem có thể có vật gì dùng để tấn công cương thi , tìm tới tìm lui cũng chỉ có cây trâm Thanh Linh đỉnh đầu. Trần Ngư ngẩng đầu nhìn trâm Thanh Linh lơ lửng trong trung, vệt sáng bỗng nhiên lướt qua mắt Trần Ngư.

      xoay người, ngón tay khẽ nhúc nhích, rút la bàn về.

      có la bàn cản trở, cương thi đâm thương thẳng về phía Trần Ngư.

      “Keng!”

      Ánh sáng la bàn phát sáng rực, bay đến trước mặt Trần Ngư dùng hết linh khí trong la bàn tạo thành màn chắn ngăn cản tấn công này của cương thi. Dường như cương thi cũng nhận ra la bàn còn chống đỡ được bao lâu, định thương xuyên qua màn chắn đâm người phụ nữ đáng ghét ở đằng sau kia.

      Đúng lúc rồi!

      Tay phải Trần Ngư khẽ động, trâm Thanh Linh lơ lửng đầu Trần Ngư bỗng hóa thành dải ánh sáng, bay thẳng về phía trán cương thi.

      “Gào!”

      “Loảng xoảng!”

      Trâm Thanh Linh xuyên qua ấn đường của cương thi qua gáy, theo đó là tiếng gào thét thê thảm của cương thi, thân thể khổng lồ của nó quỳ rạp xuống đất. tay nó chống đất, tay vươn về phía Trần Ngư, dường như cho đến chết cũng muốn buông tha người phụ nữ trước mắt này.

      Trần Ngư dán sát vào vách hang đá, tay nắm lấy la bàn, thở hổn hển nhìn cương thi dưới ánh sáng bảy màu hóa thành tro bụi, còn vết tích gì nữa.

      Cho đến khi cương thi hoàn toàn tan biến, Trần Ngư mới thở dài hơi, đưa tay triệu hồi trâm Thanh Linh về. Trần Ngư đặt trâm Thanh Linh trong lòng bàn tay, giơ lên quan sát tỉ mỉ, đối với hành động lúc nãy của mình vô cùng khó hiểu.

      Lúc đó sao có thể chắc chắn là trâm Thanh Linh có thể giết chết cương thi được chứ?

      Vì sao có thể biết được phương pháp điều khiển trâm Thanh Linh?

      Trần Ngư cảm thấy, sau khi rời khỏi đây nhất định phải chuyện với ông lão nhà mới được, gần đây trong đầu vô duyên vô cớ xuất những ý tưởng, hình ảnh lạ lùng, thậm chí còn nghi ngờ biết là có bị hồn xuyên hay nữa.

      Trần Ngư đứng lên, cất la bàn và trâm Thanh Linh, rồi lại nhặt chuông chiêu hồn lên, lần nữa bước vào trong cửa đá.

      Trong cửa đá, vách hang gắn hai viên dạ minh châu rất lớn, ánh sáng yếu ớt chính là từ hai viên minh châu này tỏa ra. Trần Ngư dựa theo ánh sáng yếu ớt nhìn bốn phía, sau đó thấy cái bàn thờ lớn lắm. Trần Ngư tới, phát mặt để cái hộp gỗ kín. Trần Ngư do dự biết làm thế nào mới mở được hộp này ra khoảng khắc chạm vào nó, chiếc hộp tự động mở ra để lộ bên trong mảnh vải lụa cũ.

      Tuy mảnh lụa cũ nát nhưng những chữ viết vô cùng ràng, Trần Ngư rọi đèn pin vào đọc hàng chữ.

      [Huyền Minh Tịnh Sát Quyết]

      ( thế gian có hàng nghìn hàng vạn loại sát khí, trong đó huyền sát là nhất, nhưng huyền sát cũng có thể phá giải …)


      Tác giả có lời muốn :


      Chàng thanh niên Ngô bị sư phụ hố (gài bẫy) lần rồi lần, thực nhịn được nữa, chạy đến lý luận.

      Chàng thanh niên Ngô: Sư phụ, sau này khi con và nương ở chung, ngài đừng xuất có được ?

      Sư phụ: Thằng nhóc con còn chưa kết hôn đâu, con có ý định xấu xa gì đó?

      Chàng thanh niên Ngô: Sư phụ, ngài bậy !

      Sư phụ: Trai đơn chiếc, trong thế giới hai người, tất cả mọi người đều là đàn ông, con tưởng ta biết ý nghĩ của con sao?

      Chàng thanh niên Ngô cảm thấy sư phụ sỉ nhục tình thuần khiết của mình, tức giận mà bước lên trước, định đánh nhau với sư phụ.

      trận bốp bốp xảy ra, chàng thanh niên Ngô bị đánh thành chó.

      Sư phụ đau lòng nghĩ thầm: Đều do vi sư, chỉ chăm chú dạy con bắt ma mà quên dạy con làm người như thế nào!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :