1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Haha. thà đôi khi tốt trong lúc tán đâu thanh niên ngô à. Chúc ông may mắn...à mà lần sau hết cơ hội rồi. Thôi chúc ông may mắn kiếp sau nhé!
      haimap2346 thích bài này.

    2. NguyenHa2808

      NguyenHa2808 Active Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      161
      Thanh niên họ Ngô là kiểu khi gặp người mình thích IQ tự động giảm về số :v
      haimap2346 thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 98: Giải thi đấu bắt đầu


      Ăn sáng xong, Trần Ngư mặc bộ quần áo đơn giản thoải mái, đeo túi vải bên trong có la bàn và chuông chiêu hồn rồi rời khỏi khách sạn.

      “Thi Thi.”

      muốn xoay người đến quầy bán vé lên núi Kỳ Liên Trần Ngư nghe thấy có người gọi mình. tò mò xoay người nhìn thấy Lục Ninh bước xuống từ chiếc xe ô tô màu trắng đậu bên kia đường.

      “Lục Ninh, vẫn chưa à.” Mấy Thiên Sư cùng ở khách sạn xuất phát đến núi Kỳ Liên từ khi trời còn chưa sáng. Chỉ có Trần Ngư chẳng hề để ý, như thường ngày ngủ đến khi tự nhiên tỉnh dậy, ăn sáng xong mới ung dung chậm rãi ra ngoài.

      dậy trễ.” Lục Ninh lúng túng cười cười, thực ra cậu đến nơi tập hợp từ sớm nhưng tìm vòng thấy Trần Ngư đâu, vì thế nên chạy xe quay lại đây đón người.

      “Vậy chúng ta nhanh thôi, là trễ bây giờ.” Tất nhiên là Trần Ngư chẳng quan tâm việc đến muộn hay muộn, nhưng cũng thể làm trì hoãn thời gian của người khác được.

      “Đừng gấp.” Lục Ninh cười, ga lăng mở cửa xe giúp Trần Ngư.

      Địa điểm tập hợp của giải thi đấu Huyền Linh là ở điểm cuối của đường cáp treo lên đỉnh Kỳ Liên. Tất cả Thiên Sư tham gia giải đấu đều chờ ở đó, cho đến khi kết giới đỉnh núi mở ra, bọn họ mới có thể từ đây tiến vào kết giới để leo lên đến đỉnh. Vì để cho giải thi đấu Huyền Linh được tổ chức thuận lợi, điểm du lịch núi Kỳ Liên tạm ngừng đón khách du lịch bình thường từ ba ngày trước.

      Từ khách sạn Trần Ngư ở đến khu du lịch núi Kỳ Liên khoảng nửa giờ bộ, xe ô tô chỉ mất mấy phút nên rất nhanh hai người đến điểm vào khu du lịch.

      Trần Ngư xuống xe liền đến chỗ quầy bán vé, Lục Ninh vội vàng gọi Trần Ngư lại “Bên này nè.”

      “Em biết, nhưng mà em còn chưa mua vé vào nữa.” Trần Ngư .

      Lục Ninh sững người, nhưng rồi nghĩ đến việc đây là lần đầu tiên Trần Ngư tham gia giải thi đấu Huyền Linh nên biết cũng có gì lạ, thế là cười giải thích “Hôm nay cáp treo miễn phí, lấy tiền.”

      lấy tiền?” Trần Ngư kinh ngạc.

      “Đúng, chúng ta nhanh lên .” Chờ hai người ngồi trong xe cáp treo, Lục Ninh mới giải thích “Vì để giải đấu thuận lợi tiến hành, tổng bộ huyền học cùng chính quyền địa phương thống nhất, trong thời gian giải thi đấu Huyền Linh diễn ra ngừng tiếp đón khách du lịch, cáp treo cũng miễn phí cho những người tham gia thi đấu.”

      “Đầu tư lớn quá a.” Mỗi ngày núi Kỳ Liên tiếp bao nhiêu khách du lịch, mấy ngày nay Trần Ngư được tận mắt chứng kiến, vậy mà chính quyền ngừng là ngừng luôn.

      “Dù sao mười năm mới có lần, tất nhiên là tổng bộ huyền học rất là coi trọng.” Lục Ninh .

      Trần Ngư nghe thế hiểu sao bỗng nhiên chột dạ, sớm biết tổng bộ huyền học coi trọng giải đấu này như vậy việc bố trí mấy ngày qua nên đầu tư nhiều hơn mới phải.

      Chỉ chốc lát sau, cáp treo lên đến điểm cuối, trong khe núi với phong cảnh tươi mát tập trung hầu hết thanh niên Thiên Sư ưu tú trong cả nước, bọn họ tốp năm tốp ba đứng thảo luận gì đó.

      Lục Ninh thấy trong khe núi đầy người tự chủ nhíu mày, cậu ngẩng đầu nhìn đỉnh núi, sau đó mới mang theo Trần Ngư tới hướng nào đó.

      Lục Ninh.” Nghiêm Hân liếc mắt là thấy Lục Ninh.

      Lục Ninh gật đầu, dẫn Trần Ngư đến trước mấy người quen biết, Trần Ngư đưa mắt nhìn phát ngoài em nhà họ Nghiêm còn có ba người quen khác là Lương Quang, Tần Quan Hải và sư huynh cậu ta –Thiệu Kỳ.

      “Trần đạo hữu.”

      “Trần đạo hữu.”

      “Trần đạo hữu.”

      Ba người thấy Trần Ngư xôn xao chào hỏi.

      “Chào mọi người, Lương Vũ đến sao?” Trần Ngư nhìn thấy Lương Vũ.

      “Tu vi em ấy đủ nên ông nội cho em ấy .” Lương Quang giải thích.

      “À.” Trần Ngư hiểu gật đầu, với tu vi đó của Lương Vũ, nếu có Lương Quang bên cạnh, hơn trăm con ác ma kia chỉ cần gặp được cùng lúc hai con là cậu ta khóc kêu cha gọi mẹ rồi.

      “Kết giới vẫn chưa mở sao?” Lục Ninh hỏi.

      “Vẫn chưa nữa.” Lương Quang lắc đầu.

      “Kỳ lạ quá.” Vẻ mặt Lục Ninh khó hiểu.

      “Đúng là bình thường kết giới phải mở rồi chứ.” Thiệu Kỳ gật đồng đồng ý.

      “Kết giới có mấy trăm năm chắc là có lúc ổn định, chúng ta chờ chút .” Lương Quang .

      Trừ việc chờ đợi, bọn họ cũng có cách nào khác. Lục Ninh sợ Trần Ngư liền quay lại đặc biệt giải thích “Mấy giải lần trước, kết giới đều mở vào giờ Mão, năm nay biết tại sao lại như vậy. Đến giờ này kết giới vẫn chưa mở ra, chúng ta chờ chút .”

      “Ừm ừm!” Trần Ngư chột dạ gật gật đầu, thừa dịp mọi người chú ý, lặng lẽ lau mồ hôi lạnh trán, lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho ông nội.

      (Ông lão, có phải ông quên mở kết giới rồi ?)

      Ông Ngô trả lời (Việc này phải do con làm à!)

      ?? Trần Ngư trừng mắt, nghĩ là mình nhìn nhầm (Chuyện xảy ra khi nào, sao con biết?)

      Ông Ngô ( lần trước đó, khi ta dạy cho con phương pháp mở kết giới, phải ta rồi)

      Trần Ngư cẩn thận nhớ lại hôm đó ông lão nhà gì:

      “Nhóc con, phương pháp mở kết giới con học được chưa?”

      xong.”

      “Vậy sau này việc này giao cho con.”

      Chỉ câu như vậy? Ông có dám kỉ mỉ kĩ càng lại chút hay ?

      Nếu phải bên cạnh có rất nhiều người, Trần Ngư hận thể gọi điện mắng cho ông lão trận xối xả ( phải ý ông là giải thi đấu Huyền Linh tiếp theo sao?)

      Ông Ngô (Con xem năng lực hiểu biết của con kìa, có phải còn là học sinh nữa đâu! Được rồi, đừng lề mề nữa, quá giờ rồi đó, còn mau mở kết giới !)

      Trần Ngư nhìn mà suýt nữa cầm điện thoại đập bể luôn. Có lẽ vẻ mặt của quá mức hung dữ, Lục Ninh nhịn được hỏi “Thi Thi, em làm sao vậy? Em khỏe hả?”

      có gì ạ.” Trần Ngư xấu hổ cười.

      sao là tốt rồi.” Lục Ninh tiếp “Chúng ta đến chuyện phân tổ, Thi Thi, em có muốn chung tổ với tụi ?”

      “Phân tổ?” Trần Ngư khó hiểu.

      “Những người quen nhau hợp thành tổ, khi vượt thử thách thuận lợi hơn, khả năng tìm được pháp khí cũng lớn hơn.” Lục Ninh “Lương đạo hữu và Quan Hải cùng Thiệu sư huynh tổ, , Nghiêm Hân và Nghiêm Uy tổ, em có muốn cùng tổ với ?”

      Nghiêm Hân nghe Lục Ninh mời Trần Ngư có chút vui.

      Trần Ngư nhìn chung quanh chút, sau đó ánh mắt rơi lên Tần Quan Hải, nếu nhớ nhầm hình như Tần Quan Hải có năng lực đặc biệt nào đó.

      “Tôi có thể cùng tổ với mọi người ?” Trần Ngư nhìn Quan Hải cười hỏi.

      “Chị muốn cùng tổ với bọn em hả?” Tần Quan Hải sững người.

      “Đúng vậy a. Chị nhớ năng lực cảm ứng của em rất nhạy cảm, biết là có thể cảm giác được vị trí của pháp khí ?”

      Nếu ngay cả ông nội cũng biết là món Linh Khí kia đặt ở chỗ nào, thay vì mò kim đáy bể bằng theo Tần Quan Hải, nhỡ đâu cậu nhóc này có thể cảm ứng được sao, cũng giống như lúc tìm thấy trâm Thanh Linh.”

      Tần Quan Hải thấy Trần Ngư thẳng như thế có chút biết làm sao, cậu quay đầu nhìn sư huynh nhà mình.

      Thiệu Kỳ nghe xong cũng sửng sốt, hiển nhiên là ngờ có người mục đích hành động của mình cách công khai như thế, nhưng mà Trần Thiên Sư cứu mạng bọn họ, Thiệu Kỳ tiện gì, chỉ có thể cười gượng “Tu vi của Trần đạo hữu cao thâm như thế, nếu cùng tổ với chúng tôi tốt quá rồi.”

      “Lần so tài này có hai món pháp khí, biết Trần Thiên Sư thích món nào?” Lương Quang chợt hỏi.

      phải chỉ có món thôi sao?” Trần Ngư nhớ là chỉ để món pháp khí ra ngoài thôi mà.

      “Tổng bộ huyền học tuyên bố nhiệm vụ, bên trong kết giới ngoài pháp khí phần thưởng như bình thường còn có pháp khí đặc biệt giấu trong đó, nếu ai có thể tìm được phần thưởng là năm mươi triệu.” Lục Ninh giải thích.

      Trần Ngư nhớ ra, trước đó Mao đại sư qua, ông tuyên bố nhiệm vụ để Thiên Sư tham gia giải thi đấu tìm kiếm Linh Khí, ra chính là điều này.

      “Tôi muốn món pháp khí đặc biệt kia.” Trần Ngư chút nghĩ ngợi .

      Vẻ mặt mọi người ‘quả nhiên là như thế’, niềm thích tiền của Trần đạo hữu, mấy người bọn họ vẫn còn tràn đầy cảm xúc.

    4. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Haha, mng cứ nghĩ nthe cho đơn giản, Trần Ngữ đỡ phải giải thích nhiều, hahaa

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Có những lời này của Trần Ngư, vẻ mặt của Lương Quang tự nhiên hơn rất nhiều. Năm nay ta hai mươi sáu tuổi, đây là lần cuối ta tham gia giải đấu Huyền Linh, cho nên pháp khí phần thưởng ta nhất định phải lấy được. So với món pháp khí thứ hai phải giao lại cho tổng bộ huyền học ta muốn món pháp khí thứ nhất nhiều hơn. Còn vấn đề tiền bạc, ta cũng thiếu.

      Mục đích của Thiệu Kỳ lần này chỉ là đem Tần Quan Hải đến để rèn luyện, mục đích cũng phải là pháp khí. Nên với việc Trần Ngư gia nhập nhóm, ngoài việc thấy da mặt Trần Ngư hơi bị dày cũng có mâu thuẫn gì. Ngược lại, có Trần Ngư trong tổ hệ số an toàn còn cao hơn nhiều, chỉ là …

      “Kết giới đến bao giờ mới mở ra được chứ?” Thiệu Kỳ nhìn lên đỉnh núi.

      Bị nhắc nhở như vậy, Trần Ngư tức giận hung hăng giậm chân cái, sao lại suýt quên việc mở kết giới nữa rồi. Sau hồi chột dạ và hối hận, Trần Ngư dám trì hoãn tìm cớ chạy , sau đó hóp lưng lại như mèo chạy về hướng cạnh khe núi.

      Cũng may dấu tay để mở kết giới chỉ cần đứng trong phạm vi mười mét của kết giới là được, mà hang núi cũng là bộ phận của kết giới chứ nếu Trần Ngư lại phải leo lên đến đỉnh núi.

      Trần Ngư vào hang núi lúc, dải ánh sáng vàng từ đỉnh núi bắn lên, tầng linh khí bàng bạc từ đỉnh núi trút xuống, trong khe núi các Thiên Sư nhốn nháo nhìn lên.

      “Kết giới mở rồi.”

      “Cuối cùng cũng mở ra.”

      “Chúng ta mau thôi.”

      sớm chờ nổi, các nhóm Thiên Sư nhốn nháo móc các dụng cụ leo núi chuẩn bị từ trước, từng người từng người bò lên đỉnh núi hùng vĩ.

      Lần đầu nhìn thấy hàng trăm người cùng thể thao leo núi, mà ai nấy đều có bản lĩnh mạnh mẽ, thân thể mạnh khỏe, Trần Ngư nhịn được mà tấm tắc thở dài “Mọi người đều lợi hại quá.”

      “Vì để tham gia giải đấu Huyền Linh mà ai cũng phải rèn luyện leo núi hết đó.” Lục Ninh .

      Ai bảo giải đấu Huyền Linh lại so tài đỉnh núi cơ chứ? leo được núi làm sao mà tới?

      Trần Ngư gật đầu, sau đó lấy điện thoại di động yên lặng chụp mấy tấm ảnh, gửi cho ông lão cũng hàng status (Chúng ta dẫn dắt trào lưu)

      Ông Ngô dè dặt trả lời lại (Trăm ngàn lần đừng để phát )

      Trần Ngư nào dám để người khác phát ra, nếu người trong giới huyền học biết chân tướng, còn phải họ bị lột da sống sao.

      Các Thiên Sư của giới huyền học hổ là được luyện tập qua, từng người đều leo lên đến đỉnh núi, bước vào sân thi đấu được kết giới bao phủ.

      Nếu màn này được những người nước ngoài thích lúc trước nhìn thấy, chắc là bị dọa điên luôn rồi, bọn họ làm đủ mọi cách mà có cách nào leo lên đến đỉnh núi mà mấy người này lại leo cách dễ dàng như vậy, những người Trung Hoa quả nhiên là thâm tàng bất lộ. ( để lộ tài năng)

      đỉnh núi là vùng đất bao la vô cùng bằng phẳng, mặt đất là thảm cỏ xanh mướt trải dài khắp khe núi, ở giữa còn có hồ nước xanh ngắt, cảnh vật tươi đẹp như trong mơ.

      “Chúng ta bên kia hả?” Lương Quan nhìn xung quanh rồi quay lại hỏi Tần Quan Hải.

      “Em cũng biết.” Tạm thời Tần Quan Hải chưa cảm giác được đồ vật gì đặc biệt.

      “Vậy chúng ta cứ chọn hướng trước .” Thiệu Kỳ “Dù sao từ hướng nào đến cũng phải trải qua bảy thử thách.”

      Trải qua năm trăm năm tồn tại, những cửa ải thử thách của giải thi đấu Huyền Linh sớm bị người ta nắm trong lòng bàn tay. Ở đây dựa các mức độ về bùa chú, trận pháp, thuật pháp đuổi ma mà chia thành bảy cửa ải chính, chỉ có liên tục qua được bảy cửa ải này mới có thể thấy được phần thưởng pháp khí. Nếu qua được cửa ải bất kì nào cũng đều bị kết giới bắn ra ngoài, mất tư cách tranh tài.

      Lục Ninh, chúng ta bên này !” Nghiêm Hân kéo tay áo Lục Ninh.

      Lục Ninh quay đầu nhìn chút, cậu cũng biết là đành nào cũng phải tách ra, vì vậy nhìn Trần Ngư “Bọn trước đây, chúc mọi người tìm được pháp khí.”

      “Cám ơn , các cũng cố lên.” Trần Ngư vẫy vẫy tay, nhìn ba người rời .

      “Chúng ta bên này a!” Lương Quang chỉ chỉ về phía bên phải với Trần Ngư.

      “Tôi nghe theo mọi người.” Trần Ngư để ý .

      Bảy cửa ải chính ngẫu nhiên xuất , ai có thể tìm được nhanh nhất và phá giải được nó người đó có thể giành được pháp khí trước tiên. Nhưng vị trí xuất của cửa ải thử thách theo quy luật nào, mọi người chỉ có thể trong kết giới lung tung mà tìm.

      Cuối cùng sau giờ lung tung, bốn người gặp cửa ải đầu tiên – đuổi ma.

      Trần Ngư nhìn phía trước bỗng xuất đội ác ma đầu trọc, yên lặng co rút khóe miệng, quả nhiên là nhìn thế nào cũng thấy xốn con mắt.

      “Tới rồi, có tất cả mười sáu ác ma.” Lương Quang rút kiếm gỗ đào, nghiêm túc tập trung nhìn đội ác ma với khí u phía trước.

      “Quan Hải, đệ ra phía sau .” Thiệu Kỳ kéo Tần Quan Hải ra sau.

      Tần Quan Hải biết tu vi của mình cao, nghe lời trốn sau lưng ba người. Trần Ngư về phía trước mấy bước, đứng ở vị trí Tần Quan Hải mới đứng.

      Chỉ là Trần Ngư vừa về phía trước bước, đội ác ma vừa rồi còn khí thế hùng hổ áp sát tới chợt dừng lại chút, đứng bất động tại chỗ, mười sáu cặp mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm bốn người, làm người ta vô cùng sợ hãi.

      “Tôi phụ trách năm con bên trái, Thiệu Kỳ, phụ trách bên phải, còn sáu con còn lại đành nhờ đến Trần đạo hữu,” Lương Quang phân công.

      có vấn đề gì.” Trần Ngư rồi móc ra lá bùa.

      “Gào!”

      Trần Ngư ngẩng đầu.

      “Gào?”

      Trần Ngư lại bước tới bước.

      “Gào gào gào!!”

      luồng khói đen thổi qua, mười sáu ác ma đồng loạt chạy trốn.

      chuẩn bị cực kỳ nghiêm túc, trong lúc nhất thời Lương Quang có chút xấu hổ “Đây là … chúng bị gì vậy?”

      cũng biết.” Thiệu Kỳ cũng rất mù mịt.

      Tôi biết, nhưng mà tôi thể ! Trần Ngư quyết định im lặng.

      “Chúng ta bị kết giới bắn ra, vậy có nghĩa là chúng ta qua cửa thứ nhất rồi sao?” Lương Quang nghi ngờ.

      Bảy cửa ải thử thách chỉ cần qua cửa là bị kết giới bắn ra, do đó mất tư cách tranh tài. Lúc này mọi người bị kết giới bắn ra nên Lương Quang chỉ có thể suy đoán theo hướng này.

      Tuy là nghi ngờ nhưng mấy người chỉ có thể tiếp tục tiến lên phía trước, lâu sau mọi người lại đụng phải cửa ải thứ hai, tại đây có khoảng năm mươi con ác ma tạo thành đội ngũ. Trong lúc Lương Quang và Thiệu Kỳ còn suy nghĩ tìm cách gì qua được cửa ải này năm mươi con ác ma này lại hóa thành luồng khói đen, vội vội vàng vàng chạy mất dép.

      Đây cuối cùng là có chuyện gì?

      Trần Ngư: …

      “Bọn chúng là kỳ quái.” Tần Quan Hải nhịn được mà .

      “Đúng là rất kỳ quái, sao bọn chúng thấy chúng ta lại bỏ chạy vậy?” Thiệu Kỳ cũng rất khó hiểu, nếu năm mươi con ác ma này mà tập trung tấn công họ chưa chắc bọn họ qua được.

      “Với lại, sư huynh … sao mấy con ác ma này đều có đầu trọc vậy.” Vấn đề quan tâm của Tần Quan Hải giống Thiệu Kỳ “Lại còn mặc quần áo giống nhau nữa, chẳng lẽ lúc trước chúng đều là hòa thượng sao.”

      “….” Thiệu Kỳ mới phát ra.

      “…” Lương Quang cau mày.

      “…” Và Trần Ngư chột dạ.

      “Quần áo bọn nó mặc cũng nhìn rất quen, rất giống trang phục của tân thủ trong trò chơi võ hiệp trực tuyến mạng.” Tần Quan Hải ra quần áo thời cổ đại cũng giống như vậy.”

      phải … Quần áo thời cổ đại có giống như vậy biết, nhưng người thiết kế ra quần áo này chắc chắn là cùng chơi trò chơi với cậu đó.

      “Cái này … trải qua năm trăm năm rồi, trước đây xảy ra chuyện gì chúng ta thể biết được. Tôi thấy chúng ta đừng nên thắc mắc nhiều nữa mà mau tìm pháp khí thôi.” Trần Ngư cố gắng vượt qua chột dạ, .

      “Đúng thế, chúng ta tìm pháp khí trước .” Lương Quang gật đầu đồng ý.

      Tần Quan Hải cũng rối rắm nữa, mọi người tiếp tục xông về phía trước.

      Trần Ngư ở phía sau, vỗ ngực tự an ủi mình: Chết cha … Thiếu chút nữa lộ tẩy.


      Tác giả có lời muốn : Giải thi đấu kết thúc, Trần Ngư chạy hỏi tội mấy ác ma.

      Tây Thi: Lúc ở giải đấu, chúng mày làm gì mà chạy tán loạn thế, suýt nữa làm tao bị lộ.

      Bọn ác ma: Gào gào gào …

      Tây Thi: Bọn mày gầm cái gì, nghe hiểu.

      Bọn ác ma dừng lại chút, giơ tay lên, đồng loạt chỉ vào cái đầu trơn bóng của mình, oan ức tiếp tục: Gào gào gào.

      Tây Thi: …. (bỗng nhiên rất muốn xin lỗi là cái quỷ gì)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :