1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 97: Mối tình đầu
      “Đây là do cậu làm?” Mao đại sư nhìn trận pháp Tụ Linh được Lâu Minh cải biến, thể tin hỏi .

      “Vâng.” Lâu Minh gật đầu.

      “Cậu biết những điều này từ trong mơ?”

      “Vâng.” Lâu Minh lại gật đầu.

      thể tưởng tượng được.” ràng chỉ thay đổi vài chỗ mà làm cho nồng độ linh khí trong biệt thự ít nhất là tăng gấp đôi so với trước, làm cho khí hậu trong biệt thự càng thêm mát mẻ.

      “Trừ trận pháp Tụ Linh, cậu còn mơ thấy gì nữa ?” Mao đại sư hỏi.

      “Còn số hình ảnh đứt quãng, trước đó tôi dám xác nhận nhưng từ trận pháp Tụ Linh này có thể suy đoán, những hình ảnh này có thể là ký ức kiếp trước của tôi.” Lâu Minh suy đoán của mình cho Mao đại sư.

      “Trí nhớ của cậu bắt đầu thức tỉnh vào lúc nào?”

      “Chắc là từ sau khi thấy cây sáo.” Lâu Minh cũng chắc.

      “Cây sáo? Chẳng lẽ lại có quan hệ với Linh Khí?” Mao đại sư suy tư lát rồi lại tự phủ định “Thanh kiếm đồng cũng là Linh Khí nhưng nó lại ảnh hưởng gì đến trí nhớ của cậu, nên tôi cảm thấy hẳn là do cây sáo, hẳn là … thức tỉnh của Phượng Lạc sinh ra ảnh hưởng với cậu.”

      Lâu Minh nhíu mày, chính cũng đây là Linh Khí ảnh hưởng hay thức tỉnh của Phượng Lạc khôi phục ký ức của . Thực ra, hai nguyên nhân này đối với cũng có gì khác nhau, quan trọng là nhớ ra rất nhiều vật mà chưa từng trải qua.

      “Như vậy có thể khẳng định, kiếp trước cậu chính là Thiên Sư rồi.” Mao đại sư lại nhìn trận pháp Tụ Linh “Mà còn là vị Thiên Sư có tu vi tầm thường nữa.”

      “Nhưng mà tôi vẫn tài nào nhớ nổi tại sao mình lại biến thành như này.” Mấy ngày nay, trong mơ, thấy đôi khi mình có sát khí trong người, đôi khi có, nên chắc hẳn có đoạn kí ức ở giữa mà đến nay vẫn chưa nhớ ra.

      “Cậu đừng nóng, kí ức của cậu bắt đầu khôi phục, nhớ ra điều đó chỉ là vấn đề sớm hay muộn thôi.” Mao đại sư lạc quan “Bây giờ là thời đại thoái trào của huyền học, rất nhiều thuật pháp bị thất truyền từ lâu. Kiếp trước cậu cũng là Thiên Sư, nếu cậu có thể nhớ hết được các ký ức, nếu chúng ta có biện pháp giải quyết sát khí chính cậu có biện pháp mà thôi.”

      “Mao đại sư, ông quá lạc quan rồi.” Lâu Minh bật cười “Nếu kiếp trước mà tôi có biện pháp giải quyết làm sao phải mang sát khí luân hồi nhiều kiếp như vậy.”

      Đúng thế, Mao đại sư cũng chợt nhận ra, lúng túng nhìn Lâu Minh cười.

      Sau khi nhìn trận pháp Tụ Linh, Lâu Minh và Mao đại sư vào phòng khách, trong phòng Hà Thất pha trà, hai người vừa uống trà, vừa trò chuyện về tiến triển của việc tìm Linh Khí.

      “Kiếm Linh Cơ đường về, chắc khoảng hai ngày nữa là đến thôi.” Mao đại sư “Chờ sau khi giải thi đấu Huyền Linh kết thúc, nếu Trần tiểu hữu cũng lấy được Linh Khí trong núi Kỳ Liên, như vậy chúng ta tìm được bốn Linh Khí rồi.”

      “Hai Linh Khí còn lại có tin tức gì ?” Lâu Minh nhớ hai món Linh Khí cuối vẫn chưa có thông tin gì.

      “Món Linh Khí thứ năm cũng có chút manh mối, chắc là thời gian nữa cũng tìm được thôi. Còn món Linh Khí thứ sáu, chúng tôi vẫn phân tích.” Mao đại sư xong nhìn Lâu Minh tiếp “Đương nhiên là nếu cậu tự nhớ ra tốt hơn.”

      Lâu Minh sững người, cười cười mà ôm chút hi vọng gì. Từ mấy giấc mơ gần nhất mà đều là sau khi nhìn thấy Linh Khí mới bắt đầu mơ, nội dung cảnh trong mơ hình như cũng có có liên quan đến vị trí của Linh Khí.

      “Mao đại sư, nguồn gốc của kiếm Linh Cơ điều tra chưa?” Lâu Minh chợt nhớ đến mà hỏi.

      tra rồi.” Mao đại sư gật gật đầu “Kiếm Linh Cơ đúng là bội kiếm của công chúa Linh Cơ nước Diệp.”

      “Vậy mộ cổ dưới đáy hồ Ngũ Phương cũng là mộ của vị công chúa Linh Cơ này sao?”

      phải, ngôi mộ cổ này chắc là ở triều Tấn, ngoại trừ kiếm Linh Cơ những đồ vật khác chôn cùng được tìm thấy đều là đồ vật của triều Tấn.”

      “Triều Tấn? Tại sao kiếm Linh Cơ lại xuất ở triều Tấn sau ba trăm năm kết thúc Chiến Quốc?” Lâu Minh khó hiểu. (Editor: Chiến Quốc: chắc cùng thời với Tam Quốc diễn nghĩa nhỉ)

      “Các chuyên gia suy đoán, có thể bởi vì công chúa Linh Cơ dâng tặng kiếm Linh Cơ này cho nước Thạch khi đó chiếm đánh nước Diệp. Sau Chiến quốc, triều Tần thống nhất các nước, kiếm Linh Cơ bị lưu truyền cho đến nay.” Mao đại sư .

      “Công chúa Linh Cơ dâng tặng kiếm sao?” Vẻ mặt Lâu Minh thể tin được, biết tại sao khi nghe chuyện kiếm Linh Cơ được dâng tặng, theo bản năng là thể tin.

      “Đúng thế.” Mao đại sư lại điển cố liên quan đến kiếm Linh Cơ mà các chuyên gia điều tra được cho Lâu Minh nghe “Kiếm Linh Cơ là bảo vật nước Diệp, được tạo nên bởi thép khai thác từ long mạch của nước Diệp và những người thợ rèn tốt nhất, chế tạo trong ba năm mới hoàn thành. Ở thời kì cuối của nước Diệp, quốc chủ trung niên có con , này thiên tư hơn người, văn võ song toàn gì là biết. Mười ba tuổi lén theo cậu mình lúc đó là hộ quốc tướng quân ra biên quan, sau đó chỉ trận đấu mà làm nên tên tuổi. Quốc chủ nước Diệp vô cùng vui mừng, ban thưởng kiếm Linh Cơ cho công chúa, cũng tặng phong hào cho công chúa là Linh Cơ.”

      “Sau đó, nước Diệp bị nước Thạch là đế quốc hùng mạnh nhất tấn công, chiến tranh giằng co … mười năm, người chết và bị thương vô số. Công chúa Linh Cơ dẫn hai vạn quân trấn thủ thành cùng mười vạn đại quân nước Thạch, giằng co hơn năm. Cuối cùng vì bị đứt đoạn nguồn lương thảo, thêm số của nước Diệp hết, vì đảm bảo bách tính nước Diệp bình an, công chúa Linh Cơ tại biên thành dâng kiếm Linh Cơ đầu hàng.”

      “Đầu hàng?” Trái tim như bị người bóp mạnh cái, Lâu Minh đau đớn, sắc mặt trắng bệch “Sau đó sao?”

      “Sau đó chuyện xảy ra tương đối bi thảm, đáng tiếc cho bậc nữ trung hào kiệt, từ xưa đến nay, hùng luôn gặp cảnh bi tráng a.” Mao đại sư nhịn được mà thở dài.

      “Cụ thể là gì ạ?” Lâu Minh cố chấp hỏi.

      “Mười ba tuổi công chúa Linh Cơ ra chiến trường, giết vô số binh sĩ của nước Thạch, trong năm cuối ở biên thành dùng cung tên bắn chết ba tướng soái của đối phương, trong đó có vị là Nhị vương tử của nước Thạch. Mà người tiếp nhận công chúa Linh Cơ đầu hàng là ruột của vị Nhị vương tử đó cũng là đế vương đời tiếp theo của nước Thạch. Ông ta là người bạo lực lại tàn nhẫn, ‘có thù tất báo’.” Mao đại sư tiếp “Mặt ngoài, ông ta tiếp nhận đầu hàng của công chúa Linh Cơ, đợi sau khi giao nộp tất cả binh tướng của nước Diệp ra lệnh tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành.”

      “Tàn sát hàng loạt dân trong thành?” Lâu Minh nhịn được mà cao giọng.

      “Đúng thế.” Mao đại sư tiếc hận gật gật đầu “Cho nên tôi mới đáng tiếc cho công chúa Linh Cơ, thế hệ nữ trung hào kiệt, nữ chiến thần của nước Diệp. Nàng vốn vì những binh sĩ còn sống và dân chúng trong thành mới đầu hàng, lại nghĩ đến là mình dẫn sói vào nhà, mặc người chém giết.”

      “Vậy công chúa Linh Cơ sao?” Lâu Minh chịu đựng cơn run rẩy toàn thân.

      “Vương tử của nước Thạch đưa công chúa Linh Cơ lên cổng thành, khiến nàng trơ mắt nhìn những con dân của nước mình bị tàn sát. Công chúa Linh Cơ đành lòng, lại có cách nào giết vương tử nước Thạch để báo thù, cuối cùng từ cổng thành nhảy xuống, hối hận mà chết.”

      Mao đại sư nhìn vẻ bi phẫn của Lâu Minh, cũng suy nghĩ nhiều, khi lần đầu tiên ông nghe điển cố này cũng rất bi phẫn “Nhưng có lẽ trời cao cũng vừa mắt, sau khi đại vương tử lên ngôi, trong ba năm nước Thạch bị hạn hán lớn, người chết đói khắp nơi, bách tính dân chúng lầm than, cuối cùng bị nước Tấn tiêu diệt.”

      “Hạn lớn ba năm?” Hình như có điều gì đó lóe lên trong đầu Lâu Minh.

      “Muội đừng coi sách này!”

      “Đây là cái gì?”

      “Đó là sách cấm thuật ?”

      “Cấm thuật là gì vậy?”

      “Đó là thuật pháp mà dùng nó xảy ra chuyện tốt.”


      “Ầm!”

      “Lâu Minh!” Trước lúc Lâu Minh té xỉu, nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của Mao đại sư.



    2. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Chắc sách cấm thuật là dùng máu để nguyền rủa nên công chúa mới tự nhảy như vậy :”(
      haimap2346 thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Sau khi Trần Ngư giúp mẹ Lục niệm chú trấn hồn, linh hồn của mẹ Lục quả nhiên ổn định lại, chỉ có điều là người vẫn chưa tỉnh lại, Trần Ngư rời cũng tốt nên chỉ có thể ở lại nhà họ Lục chờ mẹ Lục tỉnh.

      Lục Cẩm Giang ở phòng ngủ trông bà xã, để con trai Lục Ninh dẫn Trần Ngư tham quan các nơi.

      Trần Ngư vừa ăn bánh gato vừa nhìn ảnh chụp nhà họ Lục trong phòng khách, sau đó, phát trong ảnh có người đẹp. Trần Ngư chỉ vào bức ảnh đen trắng xưa cũ hỏi “Đây là ai vậy ạ?”

      Lục Ninh liếc mắt cười cười “Đó là bà nội .”

      “Bà ?” Trần Ngư lại liếc mắt nhìn ảnh chụp, cảm thán “Bà xinh đẹp!”

      “Nghe ba , lúc trước người theo đuổi bà rất nhiều.” Lục Ninh có chút tự hào.

      Xinh đẹp như này, người theo đuổi nhiều cũng có gì lạ.

      “Đúng rồi, chuông chiêu hồn cũng là do bà để lại cho đúng . Vậy có biết bà có chuông chiêu hồn từ đâu ?” Kể từ khi biết chuông chiêu hồn là tín vật của chưởng môn, Trần Ngư vẫn muốn hỏi Lục Ninh về vấn đề này.

      cũng lắm, nhưng mà ba , bà rất thích chuông chiêu hồn, lúc có người lấy ra nhìn ngắm.” Lục Ninh “Mẹ có thể đó là do mối tình đầu của bà tặng.”

      “Khụ khụ khụ …” Bỗng Trần Ngư bị bánh gato nghẹn lại, ho khan mãnh liệt.

      “Thi Thi, em sao vậy? Để lấy nước cho em.” Lục Ninh cuống quít chạy , rất nhanh mang ly nước đến.

      Trần Ngư uống liền mấy ngụm nước áp trái tim đập thình thịch vì kinh hãi xuống, mối tình đầu? Chuông chiêu hồn là tín vật của chưởng môn phái Lạc Sơn, dựa theo tuổi của bà Lục Ninh mà tính mối tình đầu của bà có khả năng cao chính là ông lão nhà a.

      Trách được là khi ông nghe thấy đến nhà Lục Ninh để niệm chú trấn hồn cho mẹ Lục liền lăn tăn gì mà đến thử lần. Từ trước đến giờ, ông lão đó đâu có thích xen vào chuyện của người khác đâu.

      ra là thế!

      Đáng tiếc người ta có cháu trai luôn rồi, còn ông vẫn mình đơn.



      Tám giờ tối, mẹ Lục tỉnh lại sau hôn mê. Sau khi tỉnh lại, trạng thái tinh thần của mẹ Lục tốt hơn rất nhiều, bệnh choáng đầu lâu uống thuốc mà tự khỏi. Trần Ngư lại kiểm tra lần nữa, xác định chú trấn hồn có tác dụng phụ khác mới rời nhà họ Lục trở về khách sạn.

      Trở về khách sạn, Trần Ngư thể áp chế tâm trạng bát quái (nhiều chuyện) của mình, nôn nóng chạy đến gõ cửa phòng của ông lão nhà .

      “Con về rồi hả?” Ông Ngô nhìn mặt Trần Ngư là biết chú trấn hồn thành công.

      “Ông, ông làm gì vậy?” Trần Ngư cười hì hì bước vào phòng.

      “Ta xem TV.”

      “Ông ăn cơm chưa ạ?” Trần Ngư lại hỏi.

      Ông Ngô liếc cháu nhà mình, ông nuôi từ đến lớn, làm sao mà nhận ra nghĩ gì, vì thế cho cái trợn mắt, “Con có việc gì?”

      “Hắc hắc … chú trấn hồn của con thành công rồi.” Trần Ngư cảm thấy vẫn nên vào đề trước .

      “À, chúc mừng con.” Ông Ngô thèm để ý.

      “Lục Ninh cám ơn con, mời con ăn cái bánh gato cực kì ngon luôn.”

      “…” Vẫn chưa chuyện chính sao?

      “Sau đó con thấy trong phòng khách có vật.”

      “…” Ông Ngô nhìn Trần Ngư, muốn xem còn định ‘nước đục thả câu’ đến khi nào.

      Trần Ngư cười hắc hắc, lấy điện thoại di động ra, gửi đến cho ông nội nhà mình tin nhắn hình ảnh. Ông Ngô nghe tiếng điện thoại di động kêu, nhịn được mà nhướng mày.

      “Con gửi đến điện thoại cho ông rồi đó, ông xem .” Trần Ngư chớp mắt nhìn phản ứng của ông Ngô.

      Ông Ngô cầm điện thoại lên, mở khóa, nhấn vào tin nhắn, sau đó cả người cứng đơ như bị niệm chú đứng im, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình, nhúc nhích.

      Quả nhiên là đúng rồi!

      “Ông lão, ông biết người này đúng .” Trần Ngư hỏi “ nương này là xinh đẹp a, còn xinh hơn cả minh tinh TV nữa là.”

      Dường như ông Ngô nghe thấy gì, tiếp tục sững sờ nhìn điện thoại di động.

      “Ông biết đây là ai ? Đây là bà nội của Lục Ninh, đáng tiếc là con nhìn thấy ảnh của ông nội Lục Ninh, bằng phải nhìn chút xem người như thế nào mới có thể cưới được người đẹp như thế này về nhà.” Trần Ngư xong lại xem phản ứng của ông nội nhà mình.

      Dường như bị cái gì đó đâm cái, ông Ngô định thần lại, quay đầu nhìn thoáng qua cháu nhà mình, giọng tốt đuổi Trần Ngư “Con xong rồi? xong ra ngoài mau!”

      “Con chưa xong mà.” Trần Ngư vội tung ra đòn sát thủ “Con còn hỏi Lục Ninh, sao bà nội Lục Ninh lại có chuông chiêu hồn, ông đoán xem Lục Ninh thế nào?”

      Trong lòng ông Ngô đoán là con nhóc này sớm biết hết rồi, chỉ là cố ý đến trêu chọc ông, căn bản là muốn nghe nhưng vẫn bì với nhanh miệng của Trần Ngư.

      ấy đó là do mối tình đầu của bà nội Lục tặng đó a …” Trần Ngư kéo a cuối dài, thành công thấy vẻ mặt ông Ngô trở nên kinh ngạc.

      “Mối tình đầu đó nha …” Trần Ngư lại gần chọc chọc vào tay ông Ngô, nhiều chuyện “Ông, chuông chiêu hồn là ông tặng cho bà nội Lục, ? ?”

      Ông Ngô ho khan tiếng, mặt mo nhịn được mà đỏ lên.

      “Mối tình đầu đó? ra ông là mối tình đầu của bà nội Lục nha.”

      Ông Ngô được tự nhiên tránh lui ra sau, ngay cả tai cũng đỏ ửng.

      “Nhưng mà … sao ông lại bị ông nội Lục đánh bại vậy?” Trần Ngư tò mò hỏi tiếp.

      “Ra ngoài!” Tâm trạng lại bùng nổ lần nữa, ông Ngô quát to.

      “Ông, ông đỏ mặt hả? Ông thế mà lại đỏ mặt?” Trần Ngư ngẩng đầu cái, phát ông nội nhà mình có da mặt dày siêu cấp vậy mà lại đỏ mặt, lập tức vẻ mặt như phát ra châu lục mới.

      “Cút!” Ông Ngô thẹn quá hóa giận, kéo Trần Ngư trực tiếp ném ra khỏi cửa.

      Trần Ngư cũng tức giận, cách cửa phòng chậm rãi ung dung “Ở đây con còn mấy tấm chụp bà nội Lục lúc trẻ nè, ông có muốn hay a?”

      “Rắc, rắc!”

      Trong nháy mắt, cửa phòng được mở ra, ông Ngô đứng sau cửa im lặng nhìn Trần Ngư.

      “Ông muốn phải , ông cầu xin con .” Trần Ngư mở tấm hình của bà nội Lục lắc lắc trước mặt ông Ngô.

      Ông Ngô ra tay nhanh như chớp, xoạt cái giật lấy điện thoại, sau đó đóng cửa lại.

      Trần Ngư vội vàng kịp đề phòng bị cướp điện thoại, đứng bên ngoài đập mạnh vào cánh cửa “Ông lão, để con gửi ảnh cho ông là được rồi, làm gì mà giật điện thoại của con cơ chứ.”

      ==

      Từ từ, núi Kỳ Liên xuất ngày càng nhiều Thiên Sư, giải thi đấu Huyền Linh cũng ngày càng gần. Trong lúc đó, Trần Ngư cùng ông Ngô hai lần lên đỉnh Kỳ Liên, bố trí ổn thỏa hết mọi việc, sau đó cùng các Thiên Sư đến dự thi khác từ từ đợi ngày khai mạc của giải đấu Huyền Linh.


      Tác giả có lời muốn :

      Sau khi được người khác quân sư, chàng thanh niên Ngô rốt cục cũng thổ lộ lần nữa với nương.

      Chàng thanh niên Ngô: thích em.

      nương thẹn thùng lại e sợ: Nhưng mà sư phụ em cho em .

      Chàng thanh niên Ngô: Vậy chờ hai năm nữa.

      nương: ?

      Chàng thanh niên Ngô: Hai năm nữa sư phụ em phải chết.

      nương giận dữ: Cút!!

      Chàng thanh niên Ngô vô cùng vô tội: Sư phụ mà, ông lần trước ông đích thân xuống phủ, tìm Hắc Bạch Vô Thường tra cứu tuổi đời của sư phụ em ở Sổ Sinh Tử.

    4. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      chỉ muốn tặng ông Ngô hai chữ: XỨNG ĐÁNG!!!! Xứng đáng bị người ta bỏ. :)))).
      haimap2346Lý Linh Lung thích bài này.

    5. Lý Linh Lung

      Lý Linh Lung New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      2
      Ông Ngô chỉ là tuổi trẻ bồng bột nhanh mồm nhanh miệng thôi mà
      A fanghaimap2346 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :