1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Văn Văn tiểu thư lại nghịch dại nhé. Khinh chị à, chị bắt cho nhé, đưa tiền đây :yoyo60:

      Ta cũng nhận thầu beta mà ham hố bóng đá quá bỏ luôn bản beta dang dở để hò hú xem bóng đá. Hoho. Kết quả là vừa mới xong beta :yoyo36:
      haimap2346 thích bài này.

    2. NguyenHa2808

      NguyenHa2808 Active Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      161
      Kể ra nếu Ngư Ngư ko dọa Văn Văn nàng cũng ko chạy tìm thầy trừ tà, làm bé ma tức giận :))
      Nhưng nếu ko có trò dọa dẫm của Ngư Ngư ai kia ko biết đường sợ hãi + hối hận :))
      haimap2346 thích bài này.

    3. Lamhang

      Lamhang New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      17
      Có cần người phụ k bạn

    4. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      @Lamhang a, cám ơn bạn nha. Bên mình đủ người rồi ạ

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 15: Nhóc ma


      Trần Ngư thấy hồn ma tốt bỗng nhiên bị dính oan nghiệt vô cùng tức giận mà thể phát tiết. Đứa này đời này qua đời ngoài ý muốn, đời sau có thể đầu thai đến gia đình tốt. Nhưng nếu mang theo lệ khí xuống phủ còn có thể tìm chỗ tốt để đầu thai được nữa đâu.

      “Cuối cùng là cậu làm gì nó?” Giọng của Trần Ngư cũng lạnh xuống.

      “Nó … Nó vẫn còn hả?” Khuôn mặt Trương Văn Văn trắng bệch “Là nó, cái con ma đó, nó cho tôi chuyện, đúng ?”

      “Đúng, nó lấy tay che miệng cậu lại.” Trần Ngư dứt khoát ăn ngay , dù sao Trương Văn Văn là tự chuốc họa vào thân.

      “Cậu mau giết nó, giết nó .” Trương Văn Văn nghĩ đến có con ma chết đuối vẫn luôn bám theo , còn dùng tay che miệng sợ vỡ mật.

      Trần Ngư thấy con ma bả vai của Trương Văn Văn vốn chỉ nhìn đề phòng, sau khi nghe Trương Văn Văn như vậy ánh mắt lập tức biến đổi, làn khí đen nhàn nhạt tỏa ra từ toàn thân nó.

      “Cậu câm miệng!” Trần Ngư nghiêm khắc cắt ngang giọng ồn ào của Trương Văn Văn “Nếu cậu còn ồn ào, cậu có tin là nó chỉ bịt miệng cậu mà còn bịt luôn cả mũi cậu !”

      Cả miệng và mũi đều bị che phải là ngạt chết à, nhận ra điều này, Trương Văn Văn la hét ồn ào lập tức nín lặng, tiếng la còn kẹt lại trong cuống họng phát ra tiếng kêu như bị người ra bóp cổ, ánh mắt mở to hoảng hốt.

      “Em yên tâm, chị để cậu ta làm tổn thương đến em.” Trần Ngư đột nhiên .

      Ánh mắt Trương Văn Văn cảm động nhìn Trần Ngư “Vậy … Cậu … cậu có thể tiễn nó được chứ?”

      phải tôi với cậu!” Trần Ngư ghét bỏ khoát tay chặn lại, quay đầu nhìn bên phải vai của Trương Văn Văn, đối diện với ánh mắt nghi ngờ của nhóc ma “Cậu ta làm tổn thương em lần nữa đâu.”

      Nhóc ma trừng mắt nhìn, dường như suy nghĩ điều gì đó, nó nhớ chị này, tháng trước, chị này nhìn thấy nó, còn nhìn nó cười. như những người khác, luôn bắt nạt nó. Nhóc ma nghĩ nghĩ rồi lựa chọn tin tưởng chị duy nhất có thể nhìn thấy nó, chưa bao giờ làm tổn thương nó. Bàn tay định vươn về mặt Trương Văn Văn từ từ thu lại, khí đen quanh thân cũng dần dần biến mất.

      Trần Ngư thở phào hơi, quay về phía Trương Văn Văn run lẩy bà lẩy bẩy “Đến cùng là cậu làm gì nó? Nếu cậu tôi cũng mặc kệ cậu đó!”

      “Tôi … tôi …” Vẻ mặt Trương Văn Văn vô cùng hoảng sợ, vừa cảm giác được cổ có luồng khí lạnh, dường như có cái gì đó lướt qua cổ . Nghĩ đến việc Trần Ngư con ma này có định làm chết ngạt, Trương Văn Văn lập tức bị dọa đến mức hồn phách bay hết, ú ớ lên lời, chỉ có thể đưa mắt nhờ Sở Tiêu giúp đỡ.

      Sở Tiêu đứng bên quan sát từ nãy giờ, nhìn hành động của Trần Ngư làm cũng tin chắc là Trần Ngư có thể nhìn thấy con ma chết đuối kia. Nếu sao chỉ liếc mắt là Trần Ngư có thể nhận ra Trương Văn Văn làm gì đó với con ma chết đuối. Mấy ngày qua vẫn luôn ở bên cạnh Trương Văn Văn, nghĩ đến đây Sở Tiêu cũng bị dọa trận.

      “Văn Văn, Văn Văn tìm mấy Thiên Sư muốn … siêu độ cho Trương Hiểu Bân.” Sở Tiêu run run , Trương Hiểu Bân chính là tên của con ma vai Trương Văn Văn.

      * Siêu độ: Lễ của nhà Phật cầu cho linh hồn người chết vượt được bến , tình trạng của chúng sinh còn vương vấn với những điều thèm muốn, nguồn gốc của mọi nỗi đau khổ.


      “Siêu độ?” Trần Ngư cười lạnh “Lúc trước khi tôi thấy nó, chỉ còn mấy ngày nữa là nó đến phủ để đầu thai. Sao cậu siêu độ cho nó lần mà làm nó biến thành thế này.”

      “Nó sắp đầu thai?” Trương Văn Văn thể tin kêu lên “Tôi cho là nó muốn hại tôi, nên tôi mới, tôi mới …”

      “Cậu có tật giật mình.” Trần Ngư thẳng.

      “Tôi cố ý, hôm đó khi tôi ngang qua hồ … Kỹ thuật bơi của tôi giỏi nên nhảy xuống cứu nó. Nhưng mà tôi chạy tìm người cứu nó nhưng còn kịp nữa rồi. Tôi cố ý đâu, phải là tôi hại chết nó đâu, tôi phải cố ý thấy chết mà cứu đâu.” Trương Văn Văn vừa vừa khóc nức nở.

      Đương nhiên Trần Ngư biết phải là Trương Văn Văn hại chết Trương Hiểu Bân, khi lần đầu nhìn thấy Trương Hiểu Bân bám vào vai Trương Văn Văn, Trần Ngư biết. Lúc cậu bé sắp chết và Trương Văn Văn chắc liếc nhìn nhau cái. Ý chí muốn sống của cậu bé rất mãnh liệt, mặc dù thân thể chết nhưng hồn phách lại vô ý thức bám vào vai Trương Văn Văn. Mà lúc đó Trương Văn Văn phát cậu bé chết đuối, khi thấy cậu bé tử vong chắc là cũng chưa bao giờ đến gần xác cậu bé, do đó hồn ma dưới trạng thái vô ý thức mới bị Trương Văn Văn mang về nhà.

      Người sau khi chết, trong bảy bảy bốn mươi chín ngày đều mong muốn trở về nhà lần, nhưng hiển nhiên là Trương Văn Văn đến nhà cậu bé cúng vái nên cậu bé tìm được đường về nhà, vẫn bám lên vai Trương Văn Văn. Điều này cũng có gì lớn, chờ qua bốn mươi chín ngày hồn ma của cậu nhóc tự động xuống phủ, nhưng xui xẻo làm sao, Trương Văn Văn đột nhiên lại mời Thiên Sư đến thu Trương Hiểu Bân.

      Nếu cậu ta mời được Thiên Sư chân chính siêu độ cho Trương Hiểu Bân làm gì, đằng này cậu ta lại mời phải Thiên Sư giả mạo, cũng biết là những người đó làm gì mà chọc giận Trương Hiểu Bân.

      “Tôi sai rồi, tôi thực sai rồi. Trần Ngư, tôi van xin cậu, cậu nó bỏ qua cho tôi .” tháng này Trương Văn Văn thực là sợ muốn chết, hàng đêm đều gặp ác mộng, mùa hè nóng nực mà bả vai phải lúc nào cũng lạnh buốt, sau đó còn bị Trương Hiểu Bân bịt miệng thể chuyện.

      Trần Ngư nhíu mày, việc này đúng là thể quan tâm, phải là vì Trương Văn Văn mà còn là vì Trương Hiểu Bân. Đứa này khi chết mới có bảy tuổi, chết non làm cho người ta tiếc nuối rồi, thể trơ mắt nhìn nhóc mà vì Trương Văn Văn mà mắc nghiệp chướng.

      * Nghiệp chướng: chỉ tội ác ngăn trở việc tu hành, theo cách gọi của đạo Phật

      “Cậu muốn mời tôi đuổi ma hả?” Trần Ngư hỏi Trương Văn Văn.

      “Mời, mời, cậu muốn bao nhiêu tiền tôi đều trả.” Trương Văn Văn gật đầu liên tục.

      “Được rồi.” Trần Ngư cũng khách khí, ra giá “Hai mươi vạn.”

      “Cái gì? Hai mươi vạn?” Trương Văn Văn thể tin, mời nhiều thầy trừ ma như vậy, đắt nhất cũng chỉ có hai vạn thôi.

      “Cậu chê đắt?” Trần Ngư nhíu mày.

      đắt, đắt.” Trương Văn Văn nào dám chê đắt nữa, còn sợ Trần Ngư giúp nữa “Cậu … Cậu giúp tôi siêu độ cho nó , tôi trả mà, trả mà.”

      “Vậy cậu đưa tiền trước .” Tôi quen thân cậu lắm, thể cho kí sổ được.

      “…” Trương Văn Văn nhẫn nhịn đến nghẹn, nhưng dám gì, chỉ có thể đáng thương “Bây giờ tôi mang laptop, thể chuyển khoản được.”

      “Còn có điện thoại mà? Chuyển qua Alipay cho tôi cũng được.” Đừng tưởng ở núi ra mà biết xài Alipay. Vì nghiệp bán bùa kiếm tiền, có nghiên cứu tường tận rồi.


      * Alipay: nền tảng thanh toán hàng đầu tại Trung Quốc, được thành lập bởi Alibaba Group. Alipay cung cấp giải pháp thanh toán trực tuyến


      “…” Trương Văn Văn giận mà dám gì, chỉ đành thành thành lấy điện thoại di động ra, từ thẻ ngân hàng của mình lấy hết tiền chuyển vào Alipay, nhưng tiền của chỉ có mười lăm vạn, vì thế đành ngẩng đầu lúng túng “Tôi chỉ còn mười lăm vạn.”

      “Cậu còn muốn trả giá?” Trần Ngư nhíu mày, làm nghề này lâu rồi mà còn chưa gặp người nào trả giá đâu.

      , .” Trương Văn Văn vừa thấy Trần Ngư nhíu mày, trong lòng run lên, vội vàng nhìn Sở Tiêu cầu xin giúp đỡ “Tiêu Tiêu, chị … chị cho em mượn năm vạn .”

      Sở Tiêu còn có thể gì, chỉ thành lấy di động chuyển cho Trương Văn Văn năm vạn, Trương Văn Văn lại chuyển hết cho Trần Ngư.

      Trần Ngư nhận tin nhắn báo của Ngân hàng xong, bỏ điện thoại di động vào túi, bắt đầu xử lý chuyện của nhóc ma.

      Trương Văn Văn thấy Trần Ngư vẽ bùa cũng niệm chú, chỉ cười cười cùng hồn ma chuyện, rùng mình nhưng cũng dám nhiều chuyện.

      “Hiểu Bân à, em gọi là Hiểu Bân đúng . Em như vậy là đúng đâu, nếu em bóp chết cậu ta em được đầu thai đâu đó.”

      “Chị biết, chị biết, chị này xấu đúng . Lại tìm người xấu đến khi dễ em phải .”

      “Nhưng mà hành động của em cũng phải là hành động thông minh, sao có thể vì sai lầm của người khác mà mình cũng phạm sai theo được. Thầy giáo phải dạy em rồi sao, thể vì người khác trộm của em cái kẹo mà em lại trộm kẹo của người ta, vậy cả hai đều thành trộm, có phải .”

      “Được rồi, em có nguyện vọng gì, chị chị này làm giúp em nha, sau đó em rời khỏi chị này, được .”

      xong, Trần Ngư nhìn Trương Văn Văn hoảng sợ nhưng dám động đậy phân.

      “Nó … Nó có nguyện vọng gì?” Trương Văn Văn vừa nức nở vừa , vì có thể thoát khỏi Trương Hiểu Bân hoàn toàn, việc gì Trương Văn Văn cũng đáp ứng.

      “Em ấy em ấy muốn về nhà.” Trần Ngư lại.

      “Tôi … Tôi dẫn nó về nhà, tôi cúng viếng nó.” Trương Văn Văn ngay.

      Ánh mắt Trương Hiểu Bân lập tức sáng lên, lệ khí người cũng giảm rất nhiều.

      “Em ấy còn , em ấy vừa mới tham gia quỹ từ thiện nhận giúp đỡ bạn học nghèo vùng núi, em ấy định đem tiền mừng tuổi …”

      “Tôi … Tôi giúp đỡ, tôi giúp nó, tôi thay nó giúp đỡ cho bạn học đó, cho đến khi bạn đó tốt nghiệp đại học mới thôi.” Trương Văn Văn chưa kịp chờ Trần Ngư xong đảm bảo .

      Nhóc ma Trương Hiểu Bân hiểu lắc lắc đầu, sao nhóc nhớ là mình có tham gia hoạt động này hồi nào ta?

      Trần Ngư nhìn nhóc mỉm cười, giơ tay vỗ lên đầu nhóc ma, luồng linh khí nhàn nhạt từ tay Trần Ngư tỏa ra xoa tan chút lệ khí ít ỏi còn người nhóc ma, thanh tẩy linh hồn nhóc tinh khiết trở lại.

      Trương Hiểu Bân chỉ cảm thấy cả người thả lỏng, lập tức nhìn Trần Ngư cười ngọt ngào, gương mặt trắng bệch cũng trở nên hồng hào, nhìn vô cùng đáng .

      “Nó … Nó còn có nguyện vọng gì nữa ?” Trương Văn Văn thấy Trần Ngư nhìn bả vai của rồi bật cười mà thấy lạnh xương sống.

      còn gì nữa.” Trần Ngư giúp Trương Hiểu Bân hóa giải lệ khí, tiếp đó còn chờ các nguyện vọng của nhóc được thực nhóc tự động rời .

      “Vậy … tiếp theo tôi phải làm gì?” Trương Văn Văn hỏi.

      phải tôi vừa với cậu rồi sao?” Trần Ngư khó hiểu, những việc nên làm làm cả rồi sao.

      “Chỉ vậy thôi?” Trương Văn Văn bỗng nhiên có cảm giác là Trần Ngư lừa , mấy Thiên Sư lúc trước mất vài ngày mà giải quyết được, ở đây Trần Ngư chỉ hai câu là xong.

      Trần Ngư thấy Trương Văn Văn có thái độ nghi ngờ, ngạc nhiên chút rồi bừng tỉnh, nhớ đến lời ông lão từng “Nhóc con, ông cho con biết nha, đời này có số người dễ tin vào lời mà lại dễ dàng tin những thứ màu mè hoa lá cành. Cho nên, tồn tại những đạo sĩ lừa đảo luôn có những hành động hoa mĩ, cố tình làm ra vẻ bí để bịp người ta. Những người đó biết là nếu bọn họ gặp phải ác ma những hành động đó chỉ là trò cười cho bọn ác ma mà thôi.”

      “A, còn có lá bùa, để tôi vào nhà lấy cho cậu.” Trần Ngư quay về phòng, lấy trong túi vải lá bùa bình an, đưa cho Trương Văn Văn rồi “Tôi cho cậu lá bùa này, chờ đến khi cậu làm xong các nguyện vọng của Trương Hiểu Bân, nhóc tự nhiên rời khỏi cậu, lúc đó lá bùa này chuyển thành màu xám.

      “Có là … Khi lá bùa này thành màu xám … rời rồi ?” Trương Văn Văn xác nhận lần nữa.

      “Ừ, đúng thế.” Trần Ngư gật đầu, thực ra lá bùa này chẳng có tác dụng gì, chỉ là đưa cho Trương Văn Văn an tâm mà thôi.

      Trương Văn Văn gấp lá bùa lại, cẩn thận bỏ vào túi xách rồi sốt ruột vội vàng lái xe .

      lá bùa bình an kiếm được hai mươi vạn, Trần Ngư vô cùng vui vẻ, lấy điện thoại di động ra, gửi tin nhắn Wechat cho Lâu Minh ( Ba, kì tập quân của em kết thúc rồi, tối nay em đến thăm .)

      Đúng lúc có thể cho la bàn bổ sung linh khí, ở đêm có đủ nhỉ, nếu đủ tối mai lại đến tiếp.


      Tác giả có lời muốn :

      Tam thiếu: Em đừng chủ động như thế có được !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :