Chương 19: Cúc Hoa khủng hoảng Edit: Cửu Trùng Cát Dương thị xị mặt, nhíu mày kiên quyết : - "Vương nãi nãi, ta cũng phải là trách ngươi —— ta tạ ơn ngươi còn kịp —— ta chính là nghĩ cùng người như vậy kết thân. Sau này lại có người thích hợp, ta còn muốn phiền toái Vương nãi nãi." Vương bà tử nheo lại hai mắt, tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng : - "Ta ngươi đừng có gấp, ngươi còn nghe. Ta hỏi ngươi, nếu sau này ngươi xem trọng ai, người ta chết cũng bắt lấy điểm ấy tha, ngươi muốn làm sao chứ? Còn phủi tay à? Vậy Thanh Mộc nhà ngươi còn có cưới được vợ hay đây?" Nhìn Dương thị bộ dáng há hốc miệng, trong lòng bà ta rất là sảng khoái —— có chủ ý phải ? Chính là như vậy, lúc này phải là bà mối các nàng ra mặt thôi! Bằng còn muốn làm bà mối như thế nào? Bà ta dùng bộ dáng tư thái siêu nhiên thắng lợi nhìn Dương thị lại hỏi: - "Ngươi lại đau lòng khuê nữ, cũng trông cậy nàng gả được phải ? Nếu có thể đem khuê nữ có thể diện mà gả ra ngoài, chẳng lẽ ngươi còn giữ gả ư? Khuê nữ gả rồi việc hôn nhân của con trai phải dễ giải quyết sao!" Dương thị cũng tĩnh tâm lại, sửa sang suy nghĩ hỗn loạn chút, nghiêm cẩn nhìn Vương bà mối : - "Nếu gặp người tốt, ta hiển nhiên phải gả. Nhưng mà Cúc Hoa của chúng ta còn . Lưu Phú Quý này còn chưa có xem tướng, cũng chưa xem niên canh bát tự, trước hết ghét bỏ Cúc Hoa của ta, ta muốn cùng người như vậy kết thân." Vương bà mối thầm bĩu môi —— khuê nữ nhà ngươi có bộ dạng như quỷ, còn nghĩ gả cho người trong sạch ư? Nhà người trong sạch nào muốn cưới nàng? Bà ta đương nhiên đem lời này ra, vẻ mặt tươi cười tiếp: - "Đó là đương nhiên! Nơi này, khuê nữ chính là thịt trong lòng nương, có người nào đau lòng chứ? Ta nể Thanh Mộc nhà ngươi, thuận tiện cũng đem chuyện của Cúc Hoa để ở trong lòng. Cúc Hoa nha đầu này, ta thay nàng tìm kiếm vài người, cùng ngươi , nếu ngươi thấy vừa lòng, ta liền tới cửa vun vào." Dương thị liên tục chối từ : - "Vương nãi nãi, Cúc Hoa chúng ta còn mà, qua vài năm rồi sau! tại lập gia đình quá sớm rồi." Vương bà mối kinh ngạc gào to : - "Chị dâu của ta, thế này mà còn a? Càng lớn phải lại càng dễ gả sao? Ngươi nghe ta sai. Nhà lão Vương kia có người vợ (vợ chết), năm nay mới hơn bốn mươi tuổi, trong nhà còn giàu có..." - "Cạch lang!" Vương bà mối bị thanh này làm phát hoảng, giương mắt nhìn lên, nguyên lai là Thanh Mộc trở lại, đem cái cuốc dùng sức ném ở phiến đá bậc thềm, quay lại căm tức nhìn Vương bà mối, ánh mắt kia hận thể xé xác bà ta! Vương bà mối thấy sắc mặt của tốt, tinh thần lên cao, nâng lên khuôn mặt tươi cười : - "Ai nha! Thanh Mộc về rồi! Xem thân thể này —— Trịnh tẩu tử, nhi tử này của ngươi phải ta giáp mặt nịnh hót —— đúng là trăm dặm mới tìm được nha!" - "Muội muội ta trước mắt gả cho người ta!" Thanh Mộc suy nghĩ toạc ra câu này, xong liền xoay người tiến vào phòng bếp, để lại Vương bà mối ngạc nhiên sững sờ ở đương trường, hồng môi há hốc. Thanh Mộc vào phòng bếp, thấy trong phòng bếp ‘băng nồi lãnh táo’ (ý là bếp núc nguội lạnh), Cúc Hoa ngồi xổm bất động trước cửa bếp, vẻ mặt đau thương giọng khóc nức nở! Thanh Mộc vội vàng tiến lên, ngồi xổm xuống, đau lòng lôi kéo cánh tay nàng, kêu tiếng: "Cúc Hoa..." Cúc Hoa ngẩng đầu, dùng sức bắt lấy tay áo ca ca, khóc thành tiếng : - "Ca, ta cần lập gia đình... Ta cần gả cho người vợ, ta có thể tự nuôi sống cái..." Nàng hôm nay xem như bị dọa, kinh hãi vạn phần, từ lúc xuyên qua đến bây giờ sợ hãi cùng bất lực lại tràn ngập trong lòng —— ra tại đây, trong cái thời xa lạ này, bản thân nàng cái gì cũng phải; có phụ huynh cùng mẫu thân trân trọng, bản thân nàng có vận mệnh vô cùng thê thảm! Liễu nhi kia tìm ca ca, trừ bỏ đối ca ca có phần tình nghĩa, còn có 1 phần suy nghĩ trong lòng là cam lòng làm thiếp phải ? Nhưng mà, có nương như vậy, nàng ta đấu tranh cũng có vẻ ngây thơ! Nguyên lai, tưởng rằng vì gương mặt “lại da” màu sắc xấu xí như vậy bảo vệ nàng, nghĩ tới lại thành chướng ngại cho việc ca ca đón dâu! Tuy rằng cha mẹ cùng ca ca ghét bỏ nàng, thêm lần nữa nàng gả ra, cũng dưỡng nàng cả đời. Nhưng mà Thanh Mộc tại mới mười sáu tuổi, nếu đến hai mươi tuổi, thậm chí hai mươi lăm tuổi còn cưới được vợ, cha mẹ còn có thể như vậy sao? ra bản thân nàng cũng phải gả ra, có người này lớn tuổi vợ, lão mù mắt, lão lưu manh, hết thảy cùng lão xấu xí gì đó, hễ có liên quan đến nam nhân, vẫn có người nguyện ý muốn cưới nàng! ra từ khi nàng xuyên qua đến bây giờ, ngày qua ngày trôi qua cũng tính đáng sợ, thậm chí có thể là hạnh phúc. Nơi này non xanh nước biếc, cha mẹ cùng ca ca đều thương nàng, ăn tuy rằng phải cơm tẻ, nhưng tốt xấu bên trong cũng phải là tốt đẹp! ra đời này chuyện đáng sợ nhất phải là bần cùng, cũng phải tật bệnh, mà là tinh thần ngươi bị nhốt vào cái bóng đêm thế giới, đối mặt bản thân muốn gặp người ta, bản thân nghĩ qua được cuộc sống —— chẳng hạn như gả cho người lớn tuổi vợ ở nông thôn! Nàng nghe lời Vương bà mối , đáy lòng mảnh lạnh như băng, sợ hãi cứ dồn dập đánh úp lại, làm cho nàng mờ mịt nghĩ được gì, lại biết bắt lấy cái gì để dựa vào —— ly khai hoàn cảnh lớn, lực lượng cá nhân là bé như thế —— nàng cho dù ra khỏi gia đình này, chỉ sợ cũng bị lạc đến có kết quả gì tốt! Nhìn Thanh Mộc vào phòng bếp, trong lòng nàng dâng lên hi vọng: ca ca là đau lòng nàng, ít nhất tại có thể dựa vào. Tuy thể luôn luôn dựa vào , nhưng mà nàng chỉ cần bản thân tự nỗ lực, làm cho cái nhà này giàu có lên, làm cho ca ca cưới được vợ, bản thân nàng được an toàn thôi phải ? Nếu trong nhà giàu có, ai ghét bỏ nàng chướng mắt, người ta cũng nhìn đến tiền tài mà phải đắn đo, đem khuê nữ gả cho ca ca nàng phải ? Nàng miên man suy nghĩ, trong lòng cực độ khẩn trương cùng bất an, quên bản thân hai kiếp làm người, gắt gao bắt lấy ống tay áo của thiếu niên trước mặt này, giống như bắt lấy cọng cỏ cứu mạng, khóc nghẹn ngào dứt! Thanh Mộc thấy Cúc Hoa khóc mặt đỏ thở hổn hển, mắt thũng sâu đỏ hoe, môi run run, mặt nàng chuỗi bướu thịt càng nổi lên đáng sợ, khỏi vừa tức lại đau, tức giận nhìn nàng : - "Ngươi yên tâm, ca ca cho dù cả đời cưới được vợ, cũng thể đem ngươi gả cho dạng nam nhân loạn thất bát tao này!" xong, kéo mở tay Cúc Hoa giữ chặt ống tay áo của , chạy ra bên ngoài, đối với Dương thị cùng Vương bà mối còn ở lại, khách khí : - "Muội muội ta gả cho người vợ. Ta cho dù cưới được vợ cũng thể đem muội muội lập gia đình lung tung. Ngươi trở về thôi!" Dương thị cũng vì Vương bà mối nhắc tới người hơn bốn mươi tuổi vợ kia mà tức giận thôi, vốn định chờ Cúc Hoa của bà tuổi lớn hơn chút, trong lòng bà cũng có chút tính toán trước, nên đem tức giận này đặt lên mặt, dù sao sau này việc hôn nhân của con cái cũng là phải đến phiền toái Vương bà tử này. Bà uyển chuyển nhìn Vương bà mối , là tự bản thân bà đau lòng cho khuê nữ, muốn nuôi dưỡng nàng vài năm; chính là tương lai gả cho người trong sạch xong nữa, cũng thể tùy tiện gả cho lão nhân! Vương bà mối nghe xong cũng cao hứng, thầm nghĩ ta lòng suy nghĩ cho ngươi, ngờ ngươi nhớ ơn. Vì cái lại da nữ này, ngay cả việc hôn nhân của con trai cũng quản. Chỉ bằng gương mặt dọa người của nha đầu kia, còn nghĩ muốn gả cho dạng người nào? là mộng tưởng hão huyền đây! muốn ngầm hai câu với Dương thị, sớm chút giúp nàng tỉnh mộng tưởng hão huyền, ngờ Thanh Mộc lao tới mấy câu như vậy, tức giận đến bà ta hoắc mắt đứng lên, gương mặt to lớn nhất thời suy sụp, : - "Ai nha! Cũng là ta xen vào việc của người khác, là ta lo lắng người ta ghét bỏ ngươi còn có cái “lại da” muội muội, vừa muốn tìm cách giúp nương ngươi đem khuê nữ gả ra ngoài —— làm tốt con đường làm mai của ta. Ta suy nghĩ cho người đến lớn đầu, vậy mà người ta cảm kích. Thôi, tính ta lắm miệng! Ta thôi —— người ta đều đuổi người!" Dương thị cũng xấu hổ, trừng mắt nhìn Thanh Mộc, liếc mắt cái, liên tục nhìn Vương bà mối cẩn thận mở miệng chuyện mềm mại, cái gì tiểu oa nhi hiểu chuyện, đầu óc lẫn lộn. Vương bà mối kia cũng để ý bà, "Hừ" tiếng, quay đầu bước , chính là trước khi còn quên cầm theo củ lạc —— trong chén thấy đáy, thừa lại hạt nào. Tiễn bước Vương bà mối, Dương thị nhìn Thanh Mộc trách cứ : - "Tất cả bà mối đều có sắc mặt này, ta lại đáp ứng bà ta, ngươi tội gì đem lời như vậy ra, còn đuổi bà ta ? Đắc tội với người ta rồi!" Thanh Mộc đanh mặt : "Ai cho bà ta ở đây hưu vượn, làm hại muội muội ta sợ hãi mà khóc!" "Hả?" Dương thị vừa nghe nóng nảy, lúc này mới nhớ tới khuê nữ ở phòng bếp, những lời Vương bà mối khi nãy khó tránh khỏi bị nàng nghe qua. Bà vội vàng vọt vào phòng bếp, liếc mắt cái nhìn thấy trong phòng bếp tia lửa cũng có, Cúc Hoa đáng thương hề hề ngồi xổm trước cửa bếp lò, khóc đến hai mắt sưng đỏ. Dương thị nhất thời trong lòng đau xót, nước mắt cũng rớt xuống, tiến lên phen túm tay Cúc Hoa, oán trách nhìn nàng : - "Ngươi oa nhi này, sao tin nương hả? Nương ngươi có thể cùng nương Liễu nhi giống nhau sao? Ta dù chết cũng thể tùy tiện đem ngươi gả , sau này bị khinh bỉ —— ngươi cũng là miếng thịt người nương rơi xuống, nương đau lòng sao được!" xong cũng nhịn được ô ô khóc thành tiếng. Hai mẹ con cùng nhau khóc Trịnh Trường Hà vào. Khi nãy những lời của Vương bà mối ông có nghe thấy, cũng là nén bụng hỏa, nhưng mà bởi vì là nam nhân, ông tốt cùng người phụ nữ - Vương bà mối kia nổi giận thôi. Ông vào phòng bếp, nhìn mẹ con Cúc Hoa hai người ôm nhau khóc, tức giận : - "Sau này để Thanh Mộc làm mai, cần tìm cái xú bà nương kia —— làm bẩn thỉu khuê nữ của ta. “Người chết để da, vịt chết để tiếng!" Thanh Mộc cũng vào : - "Nương, vài ngày trước đó ta phải cùng ngươi rồi, trước mắt nghĩ làm mai sao! Kết quả này vừa vặn đúng ý." Trịnh Trường Hà vung tay lên : - "Đúng! Chờ chúng ta ngày sau tốt lên, xem những người đó tới cửa đến cầu ! Nhà cẩu tử Lưu Phú Quý này, lão tử muốn hối hận cả đời!" Dương thị vội vàng xoa xoa ánh mắt, nhìn ông : - "Làm cho hối hận làm gì? Bản thân nhà chúng ta ngày sau, cùng người như vậy qua lại. Hoa nhi, phải sợ! Cha ngươi cùng ta khẳng định giống nương Liễu nhi, có đầu óc như vậy. Việc hôn nhân của ngươi a, chỉ cần ngươi đồng ý, ta bức ngươi; ca ca ngươi cũng vậy." Trịnh Trường Hà vội cùng Cúc Hoa cam đoan : - "Khuê nữ, cha đau ngươi cùng ngươi nhất! Làm sao bỏ ngươi để gả ngươi cho cái lão nhân vợ đó chứ? Ngươi liền an tâm ! Ai nha! Cha ngươi vội nửa ngày, bụng sớm đói muốn chết, sao bếp núc vẫn lạnh lẽo thế này? Khuê nữ, ngươi phải là tức giận, làm cơm đấy chứ?" Cúc Hoa chính là trong lòng kiên định, nghe xong những lời này, cũng cảm động thôi: tự hứa là bản thân phải cẩn thận, đối với vợ chồng giản dị này lòng đem khuê nữ vào trong mắt, biết đau khuê nữ. Xem ra vẫn là bản thân nàng đối với bọn họ thiếu tín nhiệm. Nàng yên lòng, miễn cưỡng nhìn cha cười : "Ta lập tức làm liền, rất nhanh thôi!" Dương thị nhìn Trịnh Trường Hà liếc mắt cái, lại hướng Cúc Hoa : - "Hoa nhi, ngươi rửa mặt nghỉ ngơi . Cơm này để cho ta làm!" Cúc Hoa vội : " sao, nương! Đồ ăn ta đều chuẩn bị tốt rồi, hồi có thể làm tốt. Ngươi vội nửa ngày, nghỉ ." Cha mẹ đau lòng nàng, bản thân nàng phải càng ngoan ngoãn mới đúng, nếu hết ăn lại nằm, ai còn đau lòng cho ngươi? Kết quả là hai mẹ con đồng loạt động thủ, rất nhanh đem cơm làm tốt bưng lên bàn . việc cha mẹ Cúc Hoa cùng ca ca tận lực an ủi nàng, thoá mạ Vương bà mối cùng Lưu Phú Quý trận, lại đến Vương bà mối hầm hừ ra khỏi nhà Cúc Hoa, hướng bến đò ven sông Thanh Nam thôn đến. Lúc ngang qua nhà Trương Hòe, gặp được Hoa bà tử đứng hóng mát dưới mái hiên, nên bà ta dừng lại, tìm Hoa bà tử dóc tán gẫu. Hoa bà tử kia thấy Vương bà mối, khẩn thiết chạy nhanh đến —— có bà mối, có chuyện mới mẻ rồi nha! ******** Ở dưới là khúc tác giả tự ta edit. Các nàng có thể tham khảo bản convert. Chương này cảm động phải các nàng??? Chương sau sảng khoái nha! Hôm nay ta chỉ post 1 chương thôi. Cuối tuần ta up chương mới nhé!
Hay lấy chồng ko phải lựa người tốt sau?TM lấy vợ chớ phải gả cho Cúc Hoa đâu mà che bay Đêm bà mối lên chiên , nhiều chuyện.Tội cho CH nhà ta Cũng nhờ như vây mới biết tám ý cả nhà thương n9 như thế nào Làm mình cảm động cũng khóc 1 chận nè Sau nầy hối hặn gì khinh khi CH nhà ta Chờ coi TM học thành tài có tá nhà muốn gả con cho. @wjuliet43 e có thể giải chị làm sau convert/edit truyen dc ko? Sau khi đọc truyện nầy chị tìm dc 1 truyện DV rất hay chua convert. Phải download cái gì? Chị chua bao giờ làm qua, thấy e mới làm lần đâu mà hay như vây chắc có tiệc chiêu. Truyện thể loại điền văn, xuyên , nhàn, làm ruộng. " Trưởng Tẩu Khó Làm"-TRƯỞNG TẨU NAN VI
THAy ai cũng bức xúc....ta góp thêm 1 chân.......ba mối để mắt sau mông a.....ai cần bà quan tam chuyện nhà người khác.........thấy trai đẹp là tươm tướp......CH mà đẹp hơn thì khối người xếp hàng.......tha hồ tỷ say no