Xấu nữ như cúc - Hương Thôn Nguyên Dã(c67)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 14: Thu đêm nhàn thoại việc nhà
      (Tối mùa thu tán gẫu việc trong nhà)


      Edit: Cửu Trùng Cát


      Thanh Mộc thanh buồn buồn, :

      - "Ta cùng với nàng ấy cũng gặp và chuyện được vài lần, chút cũng thân quen, gì đến thích!"

      Trong lòng còn có câu chưa ra —— người Trương Hòe thích là Liễu nhi, nàng ta vì sao tìm Hòe Tử hỗ trợ? Nhưng mà nghĩ đến ám ảnh bên trong lòng Cúc Hoa, dám đem lời này ra. Muội muội thích Hòe Tử, biết, sợ lời này ra muội muội nghe xong thương tâm!

      Cúc Hoa nhịn được :

      - "Liễu nhi này cũng đáng thương, chưa kể đến nương nàng ta nữa! Nàng ấy hôm nay khóc dữ lắm, mà ta cũng còn cách nào khác giúp nàng!"

      Thanh Mộc im lặng gì. Trong lòng thầm nghĩ, bản thân muội muội chính là người xui xẻo nhất, còn đáng thương nhà người ta! Huynh muội nhất thời chuyện, ngoài cửa sổ gió thu thổi trúng ào ào, Cúc Hoa xuyên thấu qua cửa sổ hẹp kia, nhìn bên ngoài đêm đen nặng nề, chân trời mấy điểm sao loe lóe sáng!

      hồi lâu, mới nhìn Thanh Mộc :

      - "Chờ ca ca niệm hai năm thi thư, khi đó chúng ta cũng tốt hơn, nhất định tìm được chị dâu tốt cho ca."

      Thanh Mộc nghe xong lại khổ sở trong lòng. lặng im hồi, mới kiên định nhìn Cúc Hoa :

      - "Cúc Hoa, ngươi cần sợ hãi, ca nhất định đối tốt với ngươi. Cho dù ngươi cả đời gả được, ca cũng nuôi ngươi! Ca để cho người ta khi dễ ngươi !"

      - "Xì!" Cúc Hoa cười khẽ ra tiếng.

      Nàng quả cảm động. Tại nơi như vầy, có ca ca cùng cha mẹ như vậy là nàng có phúc khí. Lão thiên gia công bằng, để cho dung nhan nàng xấu xí, lại cho nàng tình thân mà vàng cũng đổi được!

      - "Uh, ta tin tưởng ca! Nhưng mà ca ca, ngươi cũng đừng cả ngày vì ta phát sầu. Ngươi xem ta có khả năng như vậy, cho dù gả ra, cũng có thể sống tốt như thường! Có ca ca, cha cùng nương giúp đỡ ta, càng dễ dàng hơn!" Trong bóng đêm, thanh nàng tinh tế và tràn ngập tự tin!

      Thanh Mộc gần đây quả cảm thấy tính tình và thần thái của Cúc Hoa giống với ngày trước. cũng phấn chấn tinh thần :

      - "Ân! Chúng ta hảo hảo mà làm hai năm, nhất định giống nhà thôn trưởng có phòng ở như vậy. Đến lúc đó cho ngươi bố trí cái phòng xinh đẹp."

      Cúc Hoa nghe xong vui vẻ, loại chuyện ấm áp này làm cho người ta say mê. Nàng bỗng nhiên nhớ tới chuyện, hỏi:

      - "Ca, ngươi hỏi thăm chút, xem nhà ai có chó con, ta bắt cái đến dưỡng . Núi này chỉ có nhà ta, nuôi chó trong lòng cũng kiên định ít. Lại , ta thích chó a!"

      Thanh Mộc phát Cúc Hoa trước kia nhát gan nao núng, trải qua lần chết, sau này, bản tính thiên chân hồn nhiên giống như được bộc phát, đương nhiên làm cho cao hứng. Vì thế miệng đồng ý :

      - "Việc này có gì khó. Nhà Triệu Tam thúc còn có chó cái, nhưng mà còn chưa có hoài tượng (có thai). Ta hỏi thăm chút, xem nhà ai có, bắt con trở về. Chờ rãnh rỗi ít, ta mang ngươi lên núi bắt thỏ."


      Cúc Hoa vội hỏi: "Ngươi biết bắn tên, làm thế nào bắt?"

      Thanh Mộc : "Có thể thiết kế cạm bẫy a! Còn có thể dùng cung đánh, ta đánh cung chính xác lắm. Trước dùng thạch tử (cục đá í) đem nó đánh hôn mê, sau bắt liền dễ dàng hơn."

      Lúc này Dương thị vào phòng, nhìn huynh muội hai người : "Cảnh tối lửa tắt đèn, sao còn ngủ ? Xem ngày mai có dậy nổi ."

      Cúc Hoa đối Dương thị :

      - "Nương, vừa cơm nước xong liền ngủ, bụng khó chịu lắm! Chúng ta cũng tìm người làm cái lò sưởi (bản convert ghi là hỏa thùng). Mùa đông ăn xong cơm rồi, người nhà vây quanh ở bên lò sưởi ấm, nhàn thoại (tán gẫu), trễ ít rồi hẵng ngủ, được ?"

      Dương thị đến bên giường, cũng ngồi xuống, bên hỏi: "Lò sưởi dạng gì? Còn chưa tới mùa đông đâu, ngươi quan tâm."

      Cúc Hoa giọng :

      - "Ta sợ lạnh. Năm rồi ta cảm thấy khó qua mùa đông tốt, cho nên năm nay ta muốn sớm chuẩn bị thôi! Lò sưởi cũng đơn giản, chính là lấy vòng tấm ván gỗ dùng lạt tre buột lại, phía dưới cũng cần đế, ở giữa có tầng tấm ngăn, chậu than đặt ở phía dưới tấm ngăn, khi dùng, người ngồi ghế vây quanh lò sưởi, đem chân bỏ vào tấm ngăn, lại đặt người cái chăn bông , như vậy phải ấm áp sao?"

      Thanh Mộc vừa nghe, lập tức hiểu , :

      - "Việc này đơn giản, cũng phí vật liệu gỗ gì. Ta sớm tìm Lí thợ mộc làm, đến mùa đông còn có mà dùng."

      Dương thị thở dài :

      - "Chờ trong nhà tốt chút, liền mua giường cùng chăn bông mới cho ngươi!" Đâu chỉ chăn bông a, nha đầu này ngay cả áo bông cũng có, hàng năm đều là ăn mặc mỏng manh, khó trách nàng lạnh!

      muốn kêu con ngủ, Thanh Mộc bỗng nhiên mở miệng hỏi : "Nương, buổi sáng ngươi đến Thanh Bắc thôn tìm bà mối ư?"

      Dương thị sửng sốt, hồi đáp: "Uh, ta nhờ Vương bà mối đến Lưu gia đường làm mối. Ngươi có việc gì sao?" Bà hồ nghi nghĩ, phải con trai bà nhìn trúng khuê nữ nhà ai tốt hơn đó chứ?

      Trong bóng đêm, Thanh Mộc yên tĩnh hồi mới đáp:

      - "Ta nghĩ, chúng ta tại có tiền, bằng chờ hai năm lại sau. Khi đó ta tốt xấu cũng nhận thức được vài chữ, trong nhà sống cũng chắc chắn tốt hơn ít, làm mai cũng dễ dàng. Như vậy tốt sao? Vì sao lại muốn làm cho trước mắt có chăn bông để đắp, áo bông cũng có để mặc!"

      Dương thị thấy con trai lời lẽ giống bình thường, nhất là lúc trò chuyện thập phần ngoài ý muốn. Ngẫm lại xác thực có đạo lý, dù sao con tuổi cũng lớn, gấp rút làm chi? Nếu có việc hôn nhân này, người nhà phải sống tiết kiệm, làm cho khuê nữ theo chịu khổ!

      Bà khó xử :

      - "Ngươi sớm cùng nương. Ta thỉnh Vương bà mối. Giờ làm sao?"

      Ngừng chút, đợi Thanh Mộc trả lời, bà còn thêm:

      - "Ta ban đầu cũng nghĩ trước mắt liền làm mai cho ngươi, nhưng mà ta nghe bà ngoại ngươi khuê nữ nhà Lưu Phú Quý tốt, ta sợ bị người khác đoạt trước. Đầu năm nay cưới vợ cũng phải ít, nếu muốn cưới được nàng dâu hiền lành dễ dàng. Có thê tử hiền lành sau này sống cũng tốt hơn; thê tử nếu tam được nhị xong (ý là làm được gì), sau này có thể bị khinh bỉ. Ngươi nhìn Hoa bà tử trong thôn ta kìa, cho tới bây giờ chính là “thành có, bại có thừa”, nhà ai có chuyện thị phi đều thể thiếu nàng. Việc này cũng thôi , nhưng mà nàng lắm mồm chút, chịu đựng rồi chịu đựng cũng có thể vượt qua; thân mình nàng ta còn rất nặng, có tiếng là hết ăn lại nằm! Muốn , bà bà nàng là người tốt, sinh nàng xong chết. Lí lão đại lấy nàng cũng có chủ ý, dù sao bây giờ tuổi cũng lớn, bị nàng ép buộc, bằng còn có thể trông cậy nàng thay đổi sao? Hai con nàng đều hơn hai mươi, trong nhà “ nghèo hai trắng”, gì cũng có. Nàng cũng sốt ruột, còn cả ngày xuyến môn ( ra ngoài) chuyện phiếm!"

      Cúc Hoa khỏi hỏi: "Nương, khuê nữ nhà Lưu Phú Quý kia tốt như vậy? Ngươi gặp qua?"

      Dương thị cười :

      - "Ta năm có thể trở về nhà mẹ đẻ được mấy lần? Nàng hồi ta có gặp nhiều chút, lớn ngược lại chưa thấy qua mấy lần —— tám phần là đương gia chủ , cũng vội. Nhưng mà bà ngoại ngươi là nhìn nàng lớn lên, thế nào cũng sai được. Nếu như vậy sao những người này đều tới cửa cầu thân chứ!"

      Cúc Hoa giọng :

      - “Ta thấy ca ca cũng tốt lắm đó! Nếu nhìn nàng vừa mắt, nên đáp ứng cửa thành thân này !"

      Dương thị nghe nàng duy hộ (duy trì + bảo hộ) Thanh Mộc, nhịn được ha ha cười rộ lên:

      - "Ngươi là muội muội, đương nhiên cảm thấy ca ca nhà mình tốt. Chính là ta cũng cảm thấy con trai ta tốt! Nhưng làm mai a, nhà cả đời đều là hồi như vậy, tự nhiên là “chọn tam nhặt tứ”, muốn tìm người hợp ý. Kỳ thực nhà trai cũng giống như vậy, ai cũng chẳng muốn cưới phải nàng dâu lười, đúng ? Chính là cùng nhau chọn, nhìn vừa mắt, liền thành thông gia."

      Cúc Hoa :

      - "Chọn, đương nhiên muốn chọn a, nhưng mà ca ca cũng sợ bị nàng chọn trúng. Nương, ta hôm nay đến từ đường kia, nhìn thấy nhiều nam oa như vậy, nổi bật nhất là ca ca!"

      Dương thị tự hào :

      - "Đúng thế! phải ta khoe khoang, con trai cùng khuê nữ chúng ta đều là tốt, so với nhiều oa tử trong thôn đều mạnh mẽ. Bà ngoại ngươi ngày đó cũng phải à, nhà cậu ngươi - Lai Phúc, Lai Hỉ, Lai Tài, đều so được với hai người các ngươi!"

      Cúc Hoa "Khanh khách" cười ra tiếng, trong đêm tối yên tĩnh phá lệ thanh thúy, này còn phải khoe khoang muốn thế nào mới là khoe khoang?

      Thanh Mộc bị nương cùng muội muội khen ngợi, mặt biến thành màu đỏ ửng như phát sốt, ngượng ngùng, ngồi ở kia rên tiếng. Rất may trong phòng tối như mực cái gì cũng thấy , mới thấy được bộ dáng xấu hổ lộ ra ngoài. Trong lòng cũng là cực cao hứng —— nương cùng muội muội ra đánh giá cao như vậy!

      Dương thị hòa hoãn thanh , :

      - " đến việc này, quả phải nhìn vừa mắt! Hạ đường tập kia có nhà, đương gia chết, thừa nữ nhân mang theo năm đứa . đến năm, nữ nhân kia mang theo tiểu nữ oa tuổi nhất lập gia đình, bỏ lại bốn huynh muội ở nhà; ba cái nam oa cái nữ oa, còn có mấy gian phòng ở. Nhưng mà cứ như vậy, lão đại bao lâu liền cưới biểu muội , phân ra sống mình; lão nhị còn ở trong nhà phần bạc tốn, cũng cưới được thê tử. Nhạc mẫu của chính là tinh mắt ! Ở tại ngọn núi cách Hạ đường tập xa, nghe người ta tình của nhà này, còn có vài cái oa tử này như thế nào tốt, nàng liền lưu tâm. Vụng trộm chạy tới xem sao, cảm thấy lão nhị quả tốt, tức thời cũng cần lễ hỏi, liền đem khuê nữ gả qua —— đây là bao lớn quyết tâm chứ! Nhưng ngươi đoán được , chưa đến hai năm, lão nhị kia giúp đỡ nhà nhạc mẫu , tân trang cái phòng gạch —— vẫn là xây nhà lầu cao —— ngày qua ngày càng phát triển tốt lắm! Năm trước, muội muội cũng xuất giá, còn thừa huynh đệ chưa có kết thân, người tới làm mối cũng là đạp muốn hư cửa, cùng tình trạng thê thảm vài năm trước thể so! Ngươi nhạc mẫu kia của biết cách chọn con rể, quả là tinh mắt phải sao?"

      Cúc Hoa nghe xong thầm nghĩ, quả là người tinh mắt. Gặp được con rể như vậy nhạc mẫu coi như là có vận khí tốt!

      Thanh Mộc lại thầm nghĩ, phải ai cũng đều có thể có vận khí như vậy, gặp được nhạc mẫu tinh mắt. Hòe Tử kia còn phải bị nương Liễu nhi bỡn cợt đáng đồng ư? Hòe Tử cũng kém so với lão nhị ở Hạ Đường Tập kia a. Muội muội nhà mình cũng tinh mắt, chỉ là vì hình dạng này của muội muội! Ân, muội muội kỳ thực cũng chỉ có người tinh mắt mới có thể phát ra nàng tốt, hi vọng tương lai có người tinh mắt có thể nhìn thấu cái tốt bên trong của muội muội!

      Lại bình luận phen cuộc sống của gia đình, Dương thị ngồi đối diện Thanh Mộc hỏi:

      - "Vậy việc hôn nhân sao đây? Nếu thành ngươi cũng cần sao? Khuê nữ nhà họ Lưu cũng tốt, trong thôn này cũng kiếm được a."

      Thanh Mộc thấp giọng :

      - "Nếu nhà nàng cần lễ hỏi gì, cửa này liền kết thân; nếu nhà nàng muốn lễ hỏi nhiều hơn, thôi vậy! Lại , ngày đó bà ngoại phải cũng nhà nàng muốn lưu nàng lại vài năm sao? Cho dù cuối cùng cửa kết thân này thành, cũng trễ hai năm mới cưới, nghĩ đến nhà nàng cũng nguyện ý !"

      Dương thị nghĩ nghĩ : "Đó là cũng là chủ ý. Liền như vậy làm ! Ai, năm nay ta đây liền làm cho nhà ta đệm chăn cùng áo bông —— bao nhiêu chuyện tiết kiệm như vậy cũng phải chuyện này. Ăn bất tận, mặc bất tận, cũng thể cả đời bần cùng! Ta cũng hồ đồ, cứ tiết kiệm! Khuê nữ của ta, mấy năm trước làm khổ ngươi !"
      Anhdva, Chris, 19008 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 15: Canh ba ba ngâm miếng cháy


      Edit: Cửu Trùng Cát

      Cúc Hoa lẳng lặng nghe nương cùng ca ca thương nghị, chuyện nhà gì đó, củi gạo dầu muối, chuyện ăn cơm mặc quần áo, khiến nàng ý thức được: bản thân hoàn toàn dung nhập đến gia đình này, xã hội này, ấn tượng đời trước xa dần, đạm mạc.

      Chợt nghe Dương thị đến bản thân, liền ôm cánh tay nương nàng giọng cười :

      - "Nương, cũng thể may cho ta, người mặc, ca ca lúc chẳng phải cũng có gì mặc sao!"

      Dương thị thương cảm :

      - "Làm sao giống nhau được! Ca ca ngươi là nam oa tử, yếu ớt như vậy. từ so với ngươi, xương cốt cũng khỏe mạnh hơn ít."

      Cúc Hoa giọng :

      - "Sang năm tốt rồi. Chúng ta bốn người, còn sợ những ngày tới tốt sao? Nương ngươi cứ yên tâm !"

      Dương thị thấy khuê nữ tri kỷ như vậy, cũng cười :

      - "Uh, khuê nữ ta có khả năng ! Heo cùng gà này nhất định có thể nuôi tốt, đến lúc đó bán được giá tốt." xong đứng dậy nhìn Thanh Mộc :

      - "Ngủ thôi! Chỉ sợ về sau ngươi đọc sách, muốn ngủ sớm cũng được đâu!" Lại dặn Cúc Hoa sớm ngủ, rồi sờ soạng ra cửa phòng.

      Chờ ca ca cùng nương đều ngủ, Cúc Hoa nằm ở giường, nghe ngoài cửa sổ tiếng gió rất , ở ban đêm yên tĩnh trầm tư hồi lâu, mới chậm rãi tiến vào mộng đẹp!

      Trong mộng, nương nàng cấp trong nhà mua thêm chăn bông mềm mại, đem trải giường, nằm đó thấy khó chịu. Trong nhà giống như tân phòng, trong phòng sáng trưng. Cúc Hoa ở ngoài cửa sổ đặt nhiều chậu bông cúc dại, thời điểm mùa xuân, mảnh xanh biếc; thời điểm mùa thu, mảnh vàng óng ánh!

      Buổi sáng hôm sau, Cúc Hoa là ở thời điểm ánh mặt trời rắc đầy qua cửa sổ mới tỉnh lại. Cúc Hoa miễn cưỡng ôm gối đầu hương nhuyễn (hương thơm mềm mại), nàng đem mặt vùi vào đó, hồi lâu mới cọ xát bò khỏi giường.

      Nương nàng sớm cầm quần áo chà xát tốt lắm, ở phòng bếp bận việc!

      Cúc Hoa tùy ý chải rồi cột mái tóc, liền đến phòng bếp rửa mặt. bên nhìn Dương thị :

      - "Nương, tối hôm qua canh ninh tốt lắm sao? Buổi sáng cần nấu cháo, hay dùng canh nóng ngâm miếng cháy ăn, chắc thơm lắm!"

      Dương thị đáp: "Ăn như vậy khẳng định là thơm. Vậy ngươi ăn gì? Ngươi phải ăn được miếng cháy sao?"

      bên Cúc Hoa từ bên trong bình thiếc lấy ra chút nước sôi đổ vào cái bồn gỗ , lại bỏ chút hoa cúc dại vào ngâm, bên nhìn Dương thị :

      "Ngày hôm qua ta làm miếng cháy bỏ tương, ăn ít có gì đáng ngại."
      Nàng chờ bông cúc dại ngâm trong nước lúc, lấy ít nước kia thấm vào cái khăn vải mềm, nhàng mà lau bộ mặt. Nước nóng tản mát ra mùi vị thơm ngát của bông cúc dại, nhất thời tràn ngập ở trong khí, nước kia ở mặt mưu cầu danh lợi lộ ra thanh lương (thanh khiết + lương thiện), cực kì thoải mái!

      Dương thị từ trong bếp lấy ra ninh quán, thổi lớp tro rơm rạ bên , lại lấy khăn lau đem bình cẩn thận chà lau lần, mới mở nắp vung, phía dưới nắp vung còn có tầng giấy bản. Xốc lên giấy bản, nồng đậm mùi thịt lập tức tỏa ra xen lẫn trong khí với mùi hoa cúc dại, làm cho người ta ngón trỏ đại động! (ý là lại đói bụng, chắc vậy)

      Cúc Hoa chỉ cảm thấy bụng " lỗ lỗ" kêu trận, đói lợi hại hơn.

      Nàng có chút buồn cười nhìn Dương thị :

      "Nương, đem canh ở trong nồi ra, ngâm miếng cháy ăn mới ngon! ngon cũng được a!"

      Dương thị cười :

      - "Ta hiểu được. Còn cần ngươi ! Gọi cha ngươi cùng ca ca trở về ăn cơm , bọn họ ở trong đất trồng rau."

      Cúc Hoa rửa mặt xong, đem nước hắt . về phía nhà xí, đối với cha cùng ca ca ở khoảng đất mới khai hoang bận việc bên trong kêu lên:

      - "Cha, ăn cơm !"

      - "Ừ!" Trịnh Trường Hà ngẩng đầu đáp tiếng, buông cái cuốc trong tay; đứng ở bên trong rãnh, Thanh Mộc nhặt rau cải cũng xoay người đứng thẳng lên đến, hai tay chà xát vào nhau, chuẩn bị về nhà.

      Bên trong kia đất trũng lộ ra chút rau củ còn chưa lớn, ít cải trắng dưới lớp bùn nâu, trong mắt phá lệ nổi bật.

      Cúc Hoa nghĩ, năm sau ở khối đất tại đây trồng chút khoai lang, người cũng có thể ăn, heo cũng có thể ăn. Đến lúc đó, toàn bộ đều là màu xanh thẫm dây khoai lang, nhìn càng đẹp mắt! Khoai lang là thứ heo thích ăn nhất; ân, khoai lang trộn rau người ăn cũng tốt.

      Cúc Hoa phát bản thân có cử chỉ điên rồ, suy nghĩ thế nào lại đem thức ăn của heo và người xếp chung với nhau.

      Nàng xoay người tiến vào nhà xí. Nhà xí này là cực sạch .

      Chủ yếu là Thanh Mộc chịu khó, nhặt mấy phiến đá lớn nhô ra mặt đất để vào, mặt hầm cầu cũng dùng tấm ván gỗ che lại, chỉ chừa lại chỗ ngồi hình tròn, tiện ! Đặt ít phấn ( loại gì đó tán , convert chỉ ghi phấn là phấn gì???) ở phía sau nhà xí, tránh cho nhà xí vừa bẩn vừa thối!

      Cúc Hoa mỗi lần nhà xí, trong lòng đều cực kì vừa lòng, khỏi cảm thán phen, ca ca tuy rằng thích chuyện, nhưng tâm lại tinh tế. loại nhà xí của nông dân đều là hương vị khó nghe, chỗ đặt chân, sao có thể giống nhà nàng sạch như vậy!

      Rửa sạch tay, Cúc Hoa tâm tình vô cùng tốt. Gặp Dương thị bưng lên canh ba ba nóng, liền từ trong tủ chén lấy ra bốn cái chén lớn bằng sứ thô, dùng nước ấm xuyến xuyến (tráng qua), mới lấy miếng cháy trong bình ôm qua, đưa vào trong chén cha mẹ cùng ca ca, đây là miếng cháy mắm tôm, bản thân trong chén nàng chính là loại miếng cháy thanh đạm ( có mắm hay tôm gì cả). Đều là sấy miếng cháy cho khô vàng, sắc màu mê người.

      Dương thị đem canh ba ba đổ miếng cháy, canh thịt với hỗn hợp miếng cháy tỏa ra mùi thơm tràn ngập phòng bếp, càng giống như loại hơi thở nồng đậm của cuộc sống.

      Trịnh Trường Hà chạy nhanh qua bưng lên chén, trước uống ngụm canh, cười ngây ngô : "Thơm!"

      Dương thị đưa cho ông đôi đũa, liếc trắng mắt :

      - "Xem bộ dạng tham ăn của ngươi kìa! Cũng sợ bọn chê cười!"

      Trịnh Trường Hà "Hắc hắc" cười, tiếp nhận chiếc đũa, bưng bát đến nhà chính bên cạnh bàn ngồi xuống, "Ca băng" tiếng cắn nuốt, thỉnh thoảng lại cùng với tiếng xì xụp húp nước canh vang lên.

      Chờ người nhà đều ngồi bàn, ông ăn non nửa bát.

      - "Lão ba ba này ninh canh cũng uống tốt !" Ông nhìn Cúc Hoa cười , bị mặt trời phơi má vừa đen vừa hồng nhưng lại nổi lên ánh sáng của hạnh phúc!

      Cúc Hoa cũng hé miệng cười vui vẻ!

      Cha nàng, cực dễ dàng thỏa mãn, tính tình lại chân chất, nếu có việc gì lớn, ông cơ bản luôn vui tươi hớn hở!

      Dương thị cùng Thanh Mộc cũng ăn đến vang ra tiếng, :

      - "Thứ này khó được gặp, lớn như vậy mà bắt được cái cũng dễ dàng. Triệu Đại Chủy kia vội hồi ngờ tiện nghi cho chúng ta."

      Cúc Hoa nở nụ cười, thầm nghĩ, nếu giữa trưa Triệu Đại Chủy tìm ca ca hỏi cái lão ba ba này làm thế nào? Nàng ngẩng đầu nhìn Thanh Mộc :

      - "Ca, giữa trưa Triệu Đại Chủy nếu hỏi cái lão ba ba này, ngươi hãy là tối qua nấu ăn. Giữa trưa ta nấu nhiều chút đồ ăn, đến lúc đó ngươi phân ít chia cho bọn họ —— ta cũng coi như ăn thịt nhà người nhu nhược (ý là ăn hiếp người yếu đuối). Lại , lần sau ai biết có bắt được ba ba đưa cho ta nữa !"

      Thanh Mộc lên tiếng, thấy muội muội cười đến hai mắt thành hình “trăng lưỡi liềm”, trong lòng cũng sảng khoái. :

      - "Triệu Tam thúc phải đưa tới cho ngươi sao, dù gì bọn họ cũng nấu tốt."

      Nông dân chính là như vậy, có số người nấu cả đời rồi, cũng thấy tiến bộ. Dương thị :

      - "Kỳ thực cái này hầm vẫn là có chút ngấy, bằng tối hôm qua kho tàu ăn ngon. Nhưng mà miếng cháy này vừa vặn, vừa thơm lại giòn, còn mang theo mùi vị tương mặn, lấy cái này dùng chung với canh vừa vặn tốt!"

      Thanh Mộc mồm to nhấm nuốt, hàm hồ lên tiếng: "Ăn ngon. là thơm!"

      Trịnh Trường Hà cười nhìn Cúc Hoa :

      - "Sau này buổi sáng cũng ăn như vậy. có canh ba ba dùng canh khác cũng được!"

      Dương thị trừng ông liếc mắt cái :

      - "Làm sao có thể có rất nhiều miếng cháy đem cho ngươi ăn? lần làm biết được bao nhiêu, còn phí củi!"

      Cúc Hoa ăn miếng cháy vừa giòn vừa thơm, nhớ tới đời trước có tiếng "Canh vịt ngâm miếng cháy", so với cái này kém xa. Còn có loại đồ ăn, tên là "Tư", tức là đem miếng cháy quăng đến bên trong nồi chảo bỏ ngập dầu chiên vàng và giòn lên, lại thừa dịp còn nóng bỏ vào trong canh thịt cũng bốc lên khói nóng, thời điểm kia miếng cháy liền "Tư" vang lên ngừng, bởi vậy mới đặt tên này. Vị thương gia này coi như muốn nổi bật!

      Chính là nàng ngay cả xào rau bỏ dầu cũng thể dùng nhiều, lại càng đến những chuyện làm bếp khác. Xem ra chờ heo trưởng thành, giết bán thịt, nhất định phải đem mỡ heo lưu lại.

      Nàng nhìn Dương thị :

      - "Nương, phía sau núi đó có tầng dày lá cây tử (loại cây dùng để đóng đàn), kéo về nhà nấu rượu tốt. Dùng tro rơm rạ ủ qua còn có thể làm phân bón. Phí chút công phu cả nhà ta lên núi vài ngày, có thể lấy được cả đống lớn."

      Trịnh Trường Hà vội :

      - "Hoa nhi rất đúng, ta rỗi phải lấy chút trở về!" Tính tình ông phi thường tốt, khắc cũng thể nhàn rỗi, giống như con bò già (^0^), ưa mệt nhọc.

      Cơm nước xong, Cúc Hoa đem ruột tượng tử quả được tẩy sạch, trộn với rau dại băm cho heo ăn. Heo lớn trộn nhiều ít, heo trộn thiếu ít. Quả nhiên chúng đều ăn vô cùng vui vẻ!

      Cúc Hoa đem cha mẹ cùng ca ca gọi tới xem, người toàn gia đều vui mừng thôi!

      Dương thị nhảy nhót lại nóng vội :

      - "Chạy nhanh lên núi nhặt . Ai nha! Gần đây là bận rộn. Cha bọn , hôm nay hai ta trước nhặt ngày . Thứ này ép buộc đứng lên ngồi xuống rất mất công, còn phải ngừng đổi nước lúc ngâm nữa, trực tiếp cho heo ăn lại được."

      Thanh Mộc bội phục, nhìn thoáng qua muội muội :

      - "Buổi tối ta sớm kết thúc công việc chút rồi trở về nhặt."

      Trịnh Trường Hà vung tay lên :

      - "Việc trong thôn, mặc kệ ngươi làm xong được về sớm à? Gấp rút làm gì? Ta bắt tay làm từng việc, trước nhặt tượng tử quả, thuận tiện nhặt thêm chút lá cây rơm củi."

      Vì thế, vì mấy đầu heo, trong nhà lại bận việc. Cha mẹ lên núi nhặt tượng tử quả, Cúc Hoa giặt quần áo nấu cơm nuôi heo nuôi gà. Giữa trưa, nàng cố ý nấu nhiều thêm chút đồ ăn, làm cá, lại dùng trứng tôm xào rau hẹ, lại lấy trứng tôm làm chút tương, rau dưa là rau chân vịt, nghĩ nghĩ, lại lấy chút củ lạc bỏ vào trong chén.

      Lúc đưa cơm cho Thanh Mộc, thêm vài bát, hơn nữa còn có cơm, đặt ở trong rổ . Dương thị liền để bà đưa, chạy đến cũng mau ít. Cúc Hoa mừng rỡ động đậy, để cho nương nàng .

      Thời điểm buổi chiều, Thanh Mộc quả nhiên kết thúc công việc sớm —— rốt cuộc người nhiều lực lượng lớn, từ đường rất nhanh liền sửa chữa tốt lắm.

      nghĩ chạy nhanh về nhà còn có thể nhặt nhiều chút tượng tử quả, bên thu thập sọt trúc và đòn gánh, bên nhìn Triệu Tam hỏi:

      - "Tam thúc, ngày mai có rảnh ? Nếu có rảnh, giúp chúng ta làm ngày —— chúng ta muốn đào miệng giếng đấy!"

      Triệu Tam thấy xem bản thân là người ngoài, thập phần cao hứng, vội sảng khoái hồi đáp:

      - "Có rảnh, có rảnh. Yên tâm, ngày mai nhất định ."

      Bên cạnh Lí Trường Tinh cười : "Thanh Mộc a, thiếu người sao? Ta cũng giúp tay cho!"

      Thanh Mộc nghĩ phiền toái nhiều người, liền :

      - "Ta cùng cha ta, hơn nữa thỉnh Triệu Tam thúc, cũng kém nhiều lắm, làm khó ngươi."

      Triệu Đại Chủy cười hì hì :

      - " có gì! Ngày mai ta cũng giúp, người nhiều làm việc thêm náo nhiệt phải sao!"

      Thanh Mộc tưởng giỡn, cũng lo lắng. Chạy nhanh về nhà nhặt tượng tử quả. Vòng ra thôn vĩ, còn chưa có tới đường , bỗng nhiên sau lưng cây đại thụ bên cạnh, người xuất , đúng là Liễu nhi!
      Anhdva, Chris, 19008 others thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 16: Đào giếng


      Edit: Cửu Trùng Cát

      Liễu nhi đứng ở trước mặt Thanh Mộc, gắt gao cắn môi dưới, đỏ hồng mắt nhìn chằm chằm Thanh Mộc. Thanh Mộc bởi vì Cúc Hoa cho biết Liễu nhi thích , nhất thời cảm thấy thể giống lần trước quay đầu bước như vậy, nhưng lại nghĩ cùng chuyện tình nhà Liễu nhi lẫn lộn, bởi vậy trong lòng cũng rối rắm; lại thấy nàng ta đỏ ánh mắt, nhớ tới nương nàng ta tham tài, khỏi cũng có chút đồng tình! Nhưng rốt cuộc vẫn có chủ động mở miệng, lẳng lặng đứng ở kia, khẽ nhíu mày, nghĩ rằng nếu như bị người ta nhìn thấy, lại là hồi võ mồm thị phi!

      Liễu nhi lần nữa cố lấy dũng khí, để ý hổ thẹn, bất đắc dĩ vì mình tự tìm cách, Thanh Mộc ràng đối với nàng để ý lắm, cảnh này khiến thiếu nữ thương tâm chua xót mà tuyệt vọng. Nàng ta nhàng hỏi:

      - "Thanh Mộc ca, ngươi... Ngươi tuyệt thích ta sao?"

      Thanh Mộc ngờ nàng ta trực tiếp hỏi ra như vậy, cảm thấy ngoài ý muốn. Thấy nàng tội nghiệp chờ trả lời, liền cẩn thận suy tư phen, mới nghiêm cẩn nhìn nàng :

      - "Ta thể giúp ngươi! Ngươi mau trở về thôi. Bị người khác nhìn thấy, nương ngươi đánh ngươi. Ngươi cùng ngươi nương hảo hảo mà chuyện, nàng tóm lại vẫn là thương ngươi."

      Liễu nhi thấp giọng khóc, :

      - "Vì sao các ngươi đều như vậy? Ngươi như vậy, Cúc Hoa cũng như vậy. Nếu nương ta là người tốt, ta làm sao biết hổ thẹn như vậy!"

      Thanh Mộc thấy nàng khóc đáng thương, thở dài, thanh buồn buồn :

      - "Chuyện nhà của ngươi, người khác nhúng tay sao được? Ngươi mau trở về thôi. Ta đây." xong từ bên người Liễu nương lướt qua.

      Phía sau truyền đến tiếng rên rỉ, khiến người ta sinh tâm đành lòng. thầm nghĩ, ngươi vì sao tìm Hòe Tử? chừng có thể giúp ngươi, ta còn có cha mẹ cùng muội muội phải giúp đây này! vốn là đối với Liễu nhi để bụng, lắc lắc đầu, nghĩ tới việc này nữa, bước nhanh .

      Vì thế, buổi chiều nhà Cúc Hoa nhặt tượng tử quả được đống to. Thời điểm trời tối, kết thúc công việc cả nhà đến tính toán, hôm nay cư nhiên vẻn vẹn nhặt 8 túi tượng tử quả, coi như là thu hoạch phong phú.

      - "Sau này biết còn tiện như vậy . Nơi này người ta thường lui tới nên chẳng có ai nhặt, đất nhiều , chỉ cần cúi thắt lưng hồi nhặt là được; lần tới chậm rãi tìm, nếu lại chờ vài ngày, chờ nó rơi nhiều chút lại trở lên núi." Dương thị tổng kết kinh nghiệm .

      Thanh Mộc lại :

      - " có gì đáng ngại, chỉ cần đối với thân cây dùng sức đá, tượng tử quả chín liền rơi xuống; nếu được, liền khiêng sào trúc dài, hái nó xuống."

      Trịnh Trường Hà :

      - "Liền làm theo Thanh Mộc . Sớm chút nhà chúng nhặt thêm, sau này trời bắt đầu lạnh rồi!"

      Cúc Hoa xem phòng bếp xếp đầy tượng tử quả, nhìn cha nàng :

      - "Ta còn muốn đem cái hầm trong viện kia đào lớn hơn chút, lại đào thêm chỗ để chứa nước rồi đổ nước vào."

      - "Uh, ngày mai ta liền đào!" Trịnh Trường Hà gật đầu ràng.

      Thanh Mộc lại : "Ta tìm Triệu Tam thúc ngày mai đến giúp ta đào giếng đó!"

      Dương thị :

      - "Ta đây buổi sáng ngày mai Hạ Đường Tập mua chút thịt trở về. Cha bọn , ngươi chặt nhiều mấy cây sáo trúc dài làm thành cái dàn, đào sâu cần phải cẩn thận đấy!"

      Trịnh Trường Hà ngước đầu đáp: "Việc này ta hiểu được à? Còn chờ ngươi dặn!"

      Sáng sớm ngày thứ hai, Dương thị vội vàng lên Tập, Trịnh Trường Hà cùng Thanh Mộc chém nhiều gậy trúc cùng mấy thân cây dài tráng kiện, buộc lại thành cái giá tốt để đào giếng. Chờ Cúc Hoa bọn họ ăn qua điểm tâm, sau thoáng chốc, Triệu Tam liền mang theo tiểu Thạch Đầu qua hỗ trợ.

      - "Cúc Hoa tỷ tỷ, ta đến." tiểu Thạch Đầu từ xa lớn tiếng kêu, đường vừa chạy chậm vừa chà xát quần áo đến trước mặt Cúc Hoa, sau lại đứng yên, hơi thở vi suyễn (thở hổn hển ra hơi) cười nhìn Cúc Hoa. cảm thấy Cúc Hoa tỷ tỷ mặt “lại da” này giống như cũng sợ người như vậy, trong lòng còn sinh ra ý nghĩ muốn thân cận hơn!

      Cúc Hoa thấy chạy đến khuôn mặt nhắn hồng hồng, bộ dáng ta đến đây làm khách rất thích ý, nếu bản thân nàng biểu cao hứng, chỉ sợ chịu đả kích. Vì thế, liền cười khẽ nhìn :

      - "Ta mới vừa nghĩ đến tam thúc chừng mang theo ngươi đến đây, ai biết ngươi tới rồi. Ngươi trước ngoan ngoãn tự chơi , đợi giữa trưa ta làm tốt thức ăn đem cho ngươi."

      Tiểu Thạch Đầu liên tục gật đầu, hai mắt tỏa sáng. ngồi xổm trước mặt Cúc Hoa, nhìn nàng chà xát quần áo, còn thêm:

      - "Cha ta , ngươi làm cá khô ăn tốt lắm, là bỏ dấm chua. Nương ta nghe xong mất hứng, thời điểm nấu cá cũng bỏ chút dấm chua. Ai nha, chua muốn chết! Cúc Hoa tỷ tỷ, ngươi làm sao mà nấu, cha chua như vậy."

      Cúc Hoa thấy vừa mở miệng liền đến chuyện ăn, hé miệng nở nụ cười. Nàng đáp:

      - "Dấm chua thể bỏ nhiều. Giữa trưa ta nấu chút đem cho ngươi nếm thử."

      Thạch Đầu mừng rỡ, cười :

      - "Cúc Hoa tỷ tỷ, ngươi thích ăn lươn cùng rùa hả? Lần trước ta cùng Cẩu Đản nhặt được con rùa , bỏ vào trong bếp lò nướng chín, ăn có vị gì!"

      Cúc Hoa trong đầu lập tức ra hình ảnh hai tiểu oa nhi đem rùa ném vào ánh lửa hừng hực của lò bếp, rùa nỗ lực bò ra, bọn họ lại bám riết tha đem nó ném càng sâu ít, tình hình này khiến nàng rùng mình cái. Vội trịnh trọng nhìn :

      - "Lần sau đừng nghịch ngợm như vậy. Rùa chết, mới có thể đem thiêu. Còn sống như vậy mà đem thiêu rất dọa người, biết chưa?"

      Thạch Đầu liên tục đồng ý. theo phía sau mông Cúc Hoa (bản convert ghi vậy (T_T) ra bờ sông giặt quần áo, giống cái đuôi.

      Chờ Cúc Hoa mang theo Thạch Đầu ra bờ sông tẩy quần áo trở về, phát trong viện có thêm vài người, có Triệu Đại Chủy, Lí Trường Tinh, còn có người là Trương Hòe!

      Nhưng mà Thanh Mộc ngăn ở trước mặt Trương Hòe cho vào hỗ trợ, thần sắc tốt. ra Trương Hòe nghe Triệu Đại Chủy Thanh Mộc thỉnh người đến đào giếng, vội bỏ công việc đầu lại, tới hỗ trợ, chắc cũng có ý tưởng nhân cơ hội này cùng Thanh Mộc bắt tay thân thiện. thường lui tới, cùng Thanh Mộc quan hệ tốt nhất, bây giờ ngay cả Triệu Đại Chủy cùng Lí Trường Tinh đều đến giúp Thanh Mộc, đương nhiên cũng muốn đến.

      Nhưng mà, đến nơi này, Thanh Mộc lại kiên quyết cho hỗ trợ, là người đủ rồi, thỉnh trở về. Trương Hòe vừa khó khăn lại khổ sở, ánh mắt đầy cầu xin nhìn Thanh Mộc : "Thanh Mộc..."

      Thanh Mộc ngăn , căn bản là bất vi sở động! Cúc Hoa trở về liền thấy tình hình giằng co như vậy.

      Nàng thầm nghĩ, ca ca đúng là duy hộ (duy trì + bảo hộ) nàng, nghĩ đến là sợ nàng thấy Trương Hòe thoải mái. Nhưng là, việc này vốn cũng thể trách người ta, lại , trong lòng nàng đối với việc kia cũng để ý, tổng thể làm cho ca ca bởi vậy mà thiếu người bạn tốt?

      Nghĩ vậy, nàng đến trước mặt hai người, lẳng lặng nhìn Trương Hòe liếc mắt cái, thấy diện mạo đỏ lên, xấu hổ lại ủy khuất, nàng hướng Thanh Mộc :

      - "Ca, Hòe Tử ca vội tới hỗ trợ chúng ta, ngươi như vậy đối với người ta là tốt! Nhiều người giúp đỡ cũng nhiều phải sao?"

      Thấy Thanh Mộc cùng Trương Hòe đều kinh ngạc nhìn nàng, ngay cả tiểu Thạch Đầu cũng ngửa đầu xem náo nhiệt, nàng cười khẽ giọng :

      - "Ta căn bản đối với chuyện đó thèm để ý, ca, ngươi nếu vì vậy cùng Hòe Tử ca giận dỗi, phải làm cho người ta bàn tán sao? ràng chuyện này có gì, cuối cùng nhìn nhau như kẻ thù, việc này phải tự nhận lời đồn nhảm kia là ư?"

      xong, liền nhìn tiểu Thạch Đầu vẫy tay :

      - "Đến đây, ta lấy miếng cháy cho ngươi ăn!" tiểu Thạch Đầu mừng rỡ, hoan hô nhảy nhót theo .

      Trương Hòe há hốc miệng nhìn bóng lưng Cúc Hoa, trong lòng kinh ngạc lại cao hứng, còn có chút biết là tư vị gì.

      Thanh Mộc thấy muội muội bình tĩnh thản nhiên như vậy, trong lòng trấn an, lại đắc ý vạn phần, liếc mắt đảo quanh Trương Hòe cái, nghĩ rằng, tiểu tử ngươi chính là giống như nương có ánh mắt , đương nhiên cũng là có phúc khí, thế nhưng phát muội muội tốt!

      trừng mắt nhìn Trương Hòe liếc mắt cái, thanh buồn buồn :

      - "Đến đây , giúp ta dọn đất!"

      - "Ai!" Trương Hòe nhàng thở ra, vội vàng tiến lên khơi mào bắt đầu lúc lắc cái sọt trúc, nhấc lên, đến bên cạnh giếng.

      Giếng mới đào sâu tới 3 thước. Bên trong hố giếng Trịnh Trường Hà thấy ánh mắt ông tốt, nhưng nhiều lời; Triệu Tam ha ha cười, ý vị thâm sâu nhìn ông; Lí Trường Tinh cùng Triệu Đại Chủy tò mò đánh giá ông phen, chung quy có kinh nghiệm, điều này làm cho ông thầm lau mồ hôi phen.

      đám người cười cười đào giếng, dọn đất, làm nên khí thế ngất trời!

      Lí Trường Tinh bỗng nhiên giương giọng nhìn Cúc Hoa kêu lên:

      - "Cúc Hoa, buổi chiều hôm qua ta câu được chút lươn. Hôm nay mang đến, đặt ở trong thùng gỗ kia kìa. Ngươi đến nhìn cái!"

      Cúc Hoa nghe xong, vội vàng chạy đến cửa phòng bếp hỏi: "Ở đâu vậy?"

      Nàng như vậy làm cho Triệu Đại Chủy cùng Triệu Tam là những người biết nội tình đều nở nụ cười, đồng loạt ngừng việc trong tay việc nhìn nàng.

      Lí Trường Tinh cười :

      - "Kia kìa! Ngay tại thùng gỗ bên kia." dùng cằm chỉ chỉ bên người Cúc Hoa.

      Cúc Hoa lắc lắc thân mình, ánh mắt dạo qua vòng, mới phát dưới mái hiên phòng bếp quả nhiên có cái thùng gỗ , đến gần nhìn, bên trong lươn quanh co khúc khuỷu vặn vẹo thân mình, chui tới chui lui; còn hướng vách thùng cố sức trườn, được nửa lại trượt xuống. Lớn lớn sợ có nhiều hơn 2 cân! Ca ca này có tài, nhìn thế nào cũng thấy giỏi a.

      Này là... Ha ha! Cúc Hoa mừng rỡ nheo mắt. Cân nhắc giữa trưa làm cái lươn nhúng tương hay là làm lươn xào cho bản thân ăn a!

      Tiểu Thạch Đầu cũng tới gần bên người Cúc Hoa xem lươn, hỏi:

      - "Cúc Hoa tỷ tỷ, lươn ăn ngon sao?"

      Cúc Hoa cười :

      - "Đương nhiên ăn ngon. Đợi giữa trưa ngươi ăn liền hiểu được."

      Bên kia Lí Trường Tinh lại hỏi: "Muốn ta hỗ trợ giết sao?"

      Cúc Hoa vội đáp:

      - " cần, ta làm!" Nàng sợ Lí Trường Tinh làm tốt.

      Trương Hòe nhìn Cúc Hoa thoải mái theo Lí Trường Tinh giỡn, này vẫn là cái người thấy ngượng ngùng giọng kêu "Hòe Tử ca" - xấu nha đầu đây sao? biết sao, trong lòng bỗng nhiên thoải mái!

      Lẽ ra Cúc Hoa trách , cũng có tỏ ra ý tứ thích nữa, nên bỏ qua mới phải, từ nay về sau cần lo lắng, nhưng vì sao mấy ngày nay mãi nghĩ đến nàng, đến đây hỗ trợ lại muốn nhìn nàng, thấy nàng cùng Lí Trường Tinh và Triệu Đại Chủy giỡn, sao trong lòng lại khó chịu? Khi khoảng cách giữa và nàng càng ngày càng xa, ấn tượng lại càng trở nên ràng, giống như bầu trời mùa thu, thiên mây cao đạm, trời xanh mây!

      Cúc Hoa giúp tiểu Thạch Đầu rửa tay, lấy chút miếng cháy cho , dặn dò :

      - "Đừng ăn nhiều! Nương ta lên Tập mua thịt rồi, giữa trưa có thịt còn có lươn, ngươi ăn no quá trưa lại ăn vô."

      Tiểu Thạch Đầu vội mở to hai mắt : "Ta hiểu được. Liền ăn hai khối, thừa lại ta giấu ." đối với cơm trưa rất là chờ mong, bụng là nhất định phải lưu trữ.

      Cúc Hoa cười gật gật đầu. Nàng nắm chặt thời gian phơi nắng quần áo, lại cho heo gà ăn, buổi sáng hái được chút rau hẹ, tần ô cùng rau thơm các loại, tràn đầy rổ, lấy cái băng ghế dài, ngồi ở chỗ kia nhặt rau.

      Triệu Tam lớn giọng cười :

      - "Cúc Hoa, giữa trưa ngươi cần phải hảo hảo mà làm lươn. Nếu ăn ngon, sau này ta nhất định bắt nhiều chút đến đưa cho ngươi!"

      Cúc Hoa ngẩng đầu nhìn cười, cũng lên tiếng!

      Nàng nhặt rau rất nhanh. Trong phòng bếp tìm được tấm ván gỗ dài, lại tước lấy đoạn trúc ký dài, đem trúc ký cắm mặt đất, đem tấm ván gỗ tới gần trúc ký thả tốt.

      Cầm theo kéo, kẹp lấy con lươn, dùng sức hướng đất quật ngã, làm như vậy để đầu lươn lúc rơi trở nên mê muội, nhặt lên, đầu hướng trúc ký nhấn 1 cái —— là bận rộn, thân mình nàng cúi xuống tấm ván gỗ; đem cổ lươn cắt ra, từ cái bụng cắt đường xuống —— đem nó mổ bụng; trước lột sạch những thứ bẩn này nọ, lại dùng kéo lấy ra xương sống lưng, như trước là đem bỏ —— xương cốt cũng loại bỏ.

      Nàng mang theo xương sống lưng dài được lấy ra tinh tế, đối với tay nghề của mình vừa lòng vô cùng!

      Tiểu Thạch Đầu ở bên nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm, lớn tiếng :

      - "Cúc Hoa tỷ tỷ, ngươi rất lợi hại nha!"

      Mấy người làm việc cũng đều chạy tới xem. Lí Trường Tinh chậc chậc lấy làm kỳ quái, liền đây là biện pháp tốt, làm lươn như vậy, ăn liền vướng bận. đối với xấu nữ này tò mò thôi, đánh giá nàng được, tựa hồ nàng rất thông minh nha!

      Triệu Tam hắc hắc cười : "Hôm nay giữa trưa có thể có lộc ăn."

      Triệu Đại Chủy cũng nhếch miệng cười —— hôm qua lão ba ba còn chưa ăn đâu, lươn này thể bỏ qua được.

      Trương Hòe nhìn ngón tay Cúc Hoa mảnh khảnh dính đầy vết máu, đem con lươn linh hoạt mổ bụng bỏ ruột, lóc xương, lại cắt thành từng đoạn , động tác tay nhanh, thuần thục vô cùng! vội vàng hồi tưởng, trong não tái tái lại hình ảnh Cúc Hoa, mặt nhìn khó coi cùng khiếp nhược lúc trước cùng bóng dáng ôn nhu lúc này, luân phiên tái !

      Thanh Mộc nhìn cái, hừ tiếng cúi đầu tiếp tục dọn đất, hồi lại nhảy xuống bên trong giếng đổi cho Trịnh Trường Hà lên.

      Chờ Cúc Hoa đến bờ sông đem đồ ăn tẩy sạch , Dương thị cũng về đến nhà. Bà cắt hai cân thịt ba chỉ, còn mua xương ống để nấu canh —— xương cốt này đem hầm canh Cúc Hoa thích uống!

      Mẹ con hai người đồng loạt động thủ, trong phòng bếp mùi thơm nhất thời phiêu lãng tràn đầy viện, làm mấy người đào giếng nuốt nước miếng, nghĩ đến giữa trưa thức ăn phong phú, làm việc cũng phá lệ hăng hái; tiểu Thạch Đầu càng là vây quanh Cúc Hoa chuyển động, bên cùng nàng chút chuyện vui của hài đồng trong thôn!

      Dương thị nhìn bóng dáng Trương Hòe, lại nhìn xem Cúc Hoa, muốn lại thôi, cuối cùng thở dài, những vẫn là có hỏi Cúc Hoa cái gì!

      Cúc Hoa mỉm cười, cũng giải thích. Chuyện này có gì đâu, náo động người toàn gia theo phiền lòng. Thôi khôi phục lui tới, liền việc gì cũng có, thời gian dài qua , mấy lời đồn thổi cũng liền sức mạnh gì.

      Thời điểm nghỉ ngơi, Cúc Hoa lấy hoa cúc ngâm tốt làm trà cấp cho đoàn người chén. Trà hoa cúc vàng sậm ở bên trong chén sứ thô nổi lên bọt nước, tràn ra cỗ mùi vị thơm ngát xốc vào mũi, theo hơi nóng của nước bốc hơi lượn lờ.

      Triệu Tam ngửi được, thể mở miệng khen ngợi, nàng chính là hé miệng cười, cũng có tiếp lời!

      Đến trước mặt Trương Hòe, thừa dịp Cúc Hoa châm trà, vụng trộm ngẩng đầu nhìn nàng, vừa tiếp xúc với ánh mắt trong suốt như gương kia, chỉ cảm thấy trái tim run lên, tay cũng run lên, kém chút nữa đem nước trà trong chén làm đổ ra ngoài.
      Anhdva, Chris, 19009 others thích bài này.

    4. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :cute:Chị cũng cám ơn e edit truyện nầy tiếp :cute:Đừng lo trong CQH có rất nhiều người ủng hổ:037:Nhất là chị:foyourinfo:DV là chị thích nhất.:038:
      Chị đọc qua văn án nầy nhưng thấy edit drop nên ko đọc tiếp:on thi:sợ nghiện mà ko có tiếp:017:Như ăn đò ăn bị nghẹn :026: rất đau khổ
      :013:Hố nầy cứ đào chị em mình cũng sống chết có nhau :059:
      mal, A fangngười qua đường thích bài này.

    5. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Còn t nữa mà, nàng ủng hộ chăm chỉ like cho ngta @Ngọc Tuyết
      mal thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :