Xấu nữ như cúc - Hương Thôn Nguyên Dã(c67)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sắc Sắc

      Sắc Sắc Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      154
      Ể có khi nào incest ko ta

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 63: Rau xanh đậu hủ bảo đảm bình an



      Edit: Cửu Trùng Cát

      Nghĩ đến khế đất làm xong, Trịnh Trường Hà hận tại thể lập tức khai hoang, nhìn bên ngoài thời tiết đông lạnh chết người, ông thở dài :

      - "Bên ngoài nơi nơi đều đóng băng, muốn làm việc gì cũng xong, chỉ có thể chờ đầu xuân sang năm mới động tới cái cuốc.”

      Dương thị :

      - " thể làm gì cũng tốt. Làm việc quanh năm suốt tháng, cũng phải có tháng nhàn rỗi tí chứ, còn để cho bọn oa nhi nghỉ ngơi sao? Lại , cứ như vậy, mỗi ngày Cúc Hoa đều phải vội vàng bận rộn. Trước mắt chân ngươi cũng tốt lên rồi, nhưng thể làm việc nặng, ở nhà giúp Cúc Hoa nuôi heo nuôi gà, nhóm lửa, cũng để cho nàng tranh thủ được chút thời gian mà nghỉ ngơi! Đến tháng chạp, để mừng năm mới cũng có nhiều việc cần phải chuẩn bị; còn nữa, cám ngô cặn bã cũng còn bao nhiêu, heo thể chỉ ăn mỗi nhân tượng tử quả được, phải mua ít cám heo thôi."

      Cúc Hoa đáp:

      - "Nương, trộn cám heo cùng với nhân tượng tử quả, vài thứ mua ít chút, cũng cần phải vội đâu. Bã đậu, cải dầu phơi khô, cám gạo, cặn bã ngô gì đó đều có thể đem cho heo ăn. Nương lên Tập, vào trong xưởng mà hỏi chút, chúng ta mua số lượng nhiều, xem có thể tiện nghi (giá rẻ) chút hay ? Ta chỉ cần mua lần rồi mang về nhà là được, đỡ phải về về, chạy tới chạy lui để mua, rất phiền toái."

      Nàng xong bỗng nhiên nhớ tới món ăn — chính là ‘bã đậu mốc’. Khi làm đậu hủ còn thừa lại là bã đậu, rang khô nửa, nắm lại thành nắm, đặt ở trong cái sọt bỏ thêm chút ít cỏ, bên dùng khối vải bố che lại, chờ nó lên lông rậm mốc meo, lấy ra cắt thành từng khối nấu chung với rau xanh ăn ngon a, hương vị đặc biệt ngon! (Cát: Cái món gì kỳ lạ vậy trời??? @_@)

      Đời trước, từ lúc công nghiệp phát triển về sau nàng chưa từng ăn lại thứ này. Thời điểm mọi người mừng năm mới cũng còn tự làm đậu hủ như trước, mà đều là ra ngoài mua ăn; nhưng đậu hủ phường làm đậu hủ, đều là đem bã đậu tẩy tẩy lại mà làm thành, chút mùi vị đậu hủ cũng có, chân chính là "cặn bã của cặn bã", bã đậu như vậy mà làm ‘bã đậu mốc’ đương nhiên là thể ăn.

      Cho nên nàng lâu cũng chưa ăn lại thứ này, thứ này mà chính là đồ ăn nhà nông a. Chờ thời điểm mừng năm mới, trong nhà nếu làm chút đậu hủ, có thể làm ra món ‘bã đậu mốc’ rồi, ‘đậu nhự’ (chính là món chao đấy!) cũng muốn làm nhiều chút.

      Ai nha! Sao lúc trước nàng đột nhiên lại nhớ ra, tìm vài thứ đơn giản thôi phải cũng ăn ngon rồi sao? Cần gì phải tốn công làm nhiều loại đồ ăn ngâm như vậy? Nghĩ như thế, nàng nhịn được đối với tết sang năm rất là chờ đợi.

      Dương thị nghe xong lời Cúc Hoa , nghĩ nghĩ rồi đáp:

      - "Ai! Mấy thứ này cũng quý (mắc, giá cao). Nếu là lúc trước, lấy tiền mua mấy thứ đó về nhà nuôi heo, đương nhiên có lời; bây giờ mỗi ngày ta bán lòng heo cũng có chút thu hoạch, đương nhiên giống với lúc trước. Dù sao heo lớn cũng mau, nuôi heo như vậy mệt."

      Thanh Mộc :

      - "Vậy ngày mai hỏi trước xem sao , rồi kêu lão Thành thúc giúp đỡ kéo xe trở về."

      Trịnh Trường Hà :

      - "Ta , để cho ta . Ta cần phải gánh lòng heo bán, ta chỉ theo thôi, được sao?"

      Dương thị :

      - " phải là được, lưu ngươi ở nhà là muốn ngươi giúp Cúc Hoa. Ngươi rồi, Cúc Hoa phải vội vàng thành ra bộ dáng gì? Ta đến xưởng cùng chưởng quầy đàm phán cho tốt, rồi trực tiếp để cho lão Thành huynh đệ kéo về là được, làm sao còn cần nhiều người theo như vậy làm gì?"

      Trịnh Trường Hà chỉ đành phải thôi.

      chuyện qua lại sắp tới lúc phải làm cơm chiều. Bởi vì vừa rồi Cúc Hoa nhớ tới món ‘bã đậu mốc’, nhớ lại hương vị của bã đậu nấu cùng với rau xanh, miệng nàng còn có chút nhớ. Nàng nghĩ, buổi tối dùng lá tỏi nấu cùng với tượng tử đậu hủ cũng giống nhau thôi. Vì thế, liền hỏi ý kiến của cha mẹ. Dương thị cùng Trịnh Trường Hà đều rất tốt, Thanh Mộc cũng có chỗ nào phản đối, dù sao muội muội nấu đồ ăn gì đều thích ăn. Dương thị nắm lấy đế hài, "Xuy xuy " cắt đầu sợi chỉ dư, :

      - "Hai ngày nay bị Lai Tài tới huyên náo làm trong lòng ta bốc hỏa; bàn cũng đều là lòng heo cùng đầu heo, toàn thịt thôi, ăn chán ngấy, buổi tối ăn chút cũng tốt."

      Cúc Hoa gật đầu, phải đúng vậy sao? Hai ngày nay nàng phải chịu bao nhiêu khốn đốn, mất bao công sức nấu nướng, hết nồi này lại tới nồi kia, là đáng ghét. Mợ cùng Lai Tài chỉ muốn ăn thịt, nàng muốn ăn rau xanh, còn phải chờ làm đồ ăn xong hết rồi, đem nồi tẩy rửa sạch mới có thể xào rau, là rất vất vả.

      Buổi tối nàng cái gì cũng làm, chỉ làm nồi rau xanh nấu cùng đậu hủ, vừa nhìn thấy ngon mắt rồi!

      phải rằng "Rau xanh đậu hủ bảo đảm bình an" sao? Thứ này mới đúng là dưỡng sinh căn bản, còn mấy thứ loạn thất bát tao gì đó dù cho ăn nhiều hơn cũng tốt. Nếu sao đời trước của nàng, cuộc sống ở cái xã hội đại kia, cái gì mà "Cao huyết áp, tăng đường huyết, tắc nghẽn động mạch, đột quỵ…" khắp nơi đều có, tất cả đều là vì ăn những thứ này, phải sao?

      Vì thế, Cúc Hoa ở bên bếp lò vừa suy nghĩ vừa thở dài, rồi đem tượng tử đậu hủ cắt thành từng khối , bỏ vào trong nồi đất, rắc lên chút muối; lại đem lá tỏi xào cho thơm, bỏ ở mặt, cho thêm thìa mỡ heo, rồi đem nồi đất đặt ở bếp lò mà nấu.

      Từ khi trong tay có được chút tiền, Dương thị liền mua mấy cân mỡ heo về nhà. Cúc Hoa thắng ra bình mỡ heo tràn đầy, thắng cho đến khi tóp mỡ khô vàng tỏa ra mùi thơm, phần tóp mỡ thừa lại này được khoảng 2 chén lớn. Nàng giữ lại phần tóp mỡ khô quắt này nghĩ muốn làm sủi cảo ăn, nhưng làm sủi cảo là việc rất tốn công phu, nàng có thời gian để làm, cho nên luôn luôn cất giữ lại.

      Cơm chiều là canh rau xanh đậu hủ ăn cùng với cháo ngô. Lúc ăn cơm, Cúc Hoa tinh tế cắt chút hành lá bỏ vào nồi đất, nghĩ nghĩ, lại bỏ thêm chút tóp mỡ vào đó.Tóp mỡ bỏ vào trong canh nóng mà nấu, quả nhiên hương vị cả nồi đồ ăn lập tức liền thay đổi; rau xanh trong veo cùng đậu hủ ngon, xen lẫn hương vị của tóp mỡ, màu xanh bên trong màu ố vàng của nước canh, mùi vị thơm ngon hỗn tạp kia quyến rũ mồm miệng người ta chảy nước miếng!

      Ha ha, đây chính là món ăn gia đình của nhà nông a.

      Người nhà cũng vào nhà chính, ăn ngay tại phòng bếp, trực tiếp bưng mấy băng ghế ngồi ở chung quanh bếp lò. Trong nồi đất, thức ăn sôi "Ùng ục ùng ục” nổi lên bọt nước, khí nóng bốc hơi, mùi thơm lượn lờ; đậu hủ vừa mềm vừa xốp, rau xanh lại giòn. Cúc Hoa vội vàng gắp thêm chút than bỏ vào bếp lò, để lửa cũng tốt, làm mất chất dinh dưỡng.

      - "Ai nha! Mùi này là thơm. Ta nếm thử chút —" Trịnh Trường Hà ha ha cười gắp đũa rau xanh nhét vào miệng, : "Uh, ăn ngon. Ai nha! Rau xanh đậu hủ cũng nấu ra được mùi vị tốt như vầy. Khuê nữ, ngươi là có bản lĩnh a."

      xong ông múc môi lớn đồ ăn bỏ vào trong chén, cùng ăn chung với cháo ngô, ăn hết sức ngon lành.

      Thanh Mộc cũng : "Thơm quá!"

      Dương thị càng bội phục thôi —— bà nấu cơm vài thập niên rồi, tuy rằng khó ăn, nhưng tránh được chỉ nấu ra mùi vị; khuê nữ của bà khác, mỗi món ăn đều mang hương vị khác nhau, nhưng thấy nàng dùng nguyên vật liệu gì đặc biệt, đều chỉ dùng chút ít đồ ăn thông thường trong nhà, cố tình làm ra mùi vị bao giờ giống nhau, ăn là thoải mái!

      Cúc Hoa mỉm cười, nghĩ đến hương vị của rau xanh cùng bã đậu mốc thơm ngon kia. Phần tóp mỡ thừa này vẫn là giữ lại , dù sao qua vài ngày nữa sợ là làm đậu hủ, giết heo để mừng năm mới, đến lúc đó có thể có cặn bã đậu làm thành bã đậu mốc rồi.

      Bởi vì trong mùa đông độ ẩm cao, quá trình lên mốc tương đối chậm. Nhưng nàng nhớ được ở kiếp trước, mẹ nàng chính là đem cặn bã đậu bỏ vào trong sọt, dùng kiện quần áo cũ bịt kín, đặt ở trong nồi, để ở cửa động của bếp lò hơ nóng phen, mỗi ngày tăng nhiệt độ lần, thời gian lên mốc cũng nhanh hơn. Bình thường nông dân đều có ít kinh nghiệm cá nhân được đúc kết từ những sinh hoạt thường ngày, sau này được sử dụng trở thành các công thức hóa trong quá trình phát triển công nghiệp cần phải mang lại nhiều hiệu quả.

      Thanh Mộc ăn xong chén cháo ngô, đầu đổ tầng mồ hôi, hỏi Cúc Hoa:

      - "Rau xanh có còn ? Buổi sáng ngày mai cứ chiếu như vậy mà làm nồi, ta mang cho phu tử nếm thử, được ?"

      Dương thị vội :

      - "Còn chứ, vẫn còn mấy cây tốt lắm. Mấy cây tỏi đều hái tốt lắm rồi, còn thừa ít ta đem phơi khô, để ở trong hầm. lát đem mấy thứ này tẩy rửa cho tốt, sáng mai đem ra xào là được. Lấy đến cho Chu phu tử, ngươi phải giúp đỡ phu tử dùng bếp lò mà hâm nóng lại, đỡ phải để cho bọn họ - những người chỉ biết đọc sách hiểu việc nấu nướng làm cháy mất thức ăn.”

      Thanh Mộc vội gật đầu đáp ứng. Cúc Hoa :

      - "Đồ ăn này toàn dựa vào tóp mỡ còn thừa lại sau khi thắng mỡ heo mà làm thành, bằng hương vị cũng bình thường thôi."

      Trịnh Trường Hà cũng ăn đến đổ mồ hôi :

      - "Nếu thả lên chút hạt tiêu, mùi vị có phải cũng rất tốt ? Ăn người cũng ấm áp."

      Cúc Hoa đáp:

      - "Cha, lá tỏi có vị ngọt, cùng nấu chung với tượng tử đậu hủ tốt . Nhưng nếu thả thêm hạt tiêu như lời cha , mùi vị thơm ngon đều bị hạt tiêu lấn át hết. Ngày mai ta nấu nồi đậu hủ, rồi dùng hạt tiêu rắc lên cho ngươi ăn thử rồi ngươi biết bỏ thêm hạt tiêu vào là như thế nào."

      Dương thị liếc trắng mắt :

      - "Trời mùa đông tuy là lạnh , buổi tối chúng ta chỉ thích vây quanh lò sưởi ngồi chuyện tán dóc, lại ăn thêm hạt tiêu chẳng phải càng nóng hơn nữa sao?" Bà muốn nóng quá ị được, ngẫm lại trong bữa cơm, liền đem lời này nuốt trở về.

      Trịnh Trường Hà bĩu bĩu môi, cười :

      - "Cũng may ta nghe theo lời Cúc Hoa, đem khối đất hoang bên kia dọn dẹp làm vườn rau, đây là quyết định đúng đắn. Lạt cải trắng cũng ngâm được 2 bồn lớn, còn có ít cất bên trong hầm nữa; lá tỏi cũng luôn luôn có để ăn. Buổi sáng Triệu Tam còn đến chém mấy cây mang về đấy, nhà chắc sớm ăn hết rồi. biết như vậy sớm tát lên chút tro rơm rạ, trời lạnh như thế này, nhưng nhà chúng ta luôn luôn có rau xanh để làm thức ăn."

      Dương thị nhìn Thanh Mộc cùng Cúc Hoa :

      - "Còn phải là nhờ hai hài tử này sao. Cả ngày đem tro rơm rạ tát vào trong vườn rau, còn làm mấy cái chòi bằng cỏ che cho chúng nữa, buổi tối hay ban ngày gì đều chạy vào đó, cũng ngại phiền toái. Nào là rau chân vịt, rau thơm, khổ qua, nào là lá tỏi gì gì đó. Ta còn nghĩ, khẳng định là chúng sống được, ai biết chúng thế nhưng lại có thể kiên trì lớn lên như vậy chứ."

      Thanh Mộc :

      - "Chỉ có cây con mới phải cẩn thận che chở, đến khi chúng trưởng thành rồi cần làm như vậy nữa, rau xanh này có thể chịu đựng được khí trời lạnh lẽo."

      cùng Cúc Hoa nhìn nhau cười. Vì để nuôi dưỡng mấy thứ rau quả này, hai người bọn họ chỉ có vẩy tro rơm rạ, còn cắt rất nhiều cỏ lót ở mặt , tưới nước cũng là dùng nước giếng mà tưới, bảo hộ vô cùng kỹ càng. Cúc Hoa cười tủm tỉm tựa vào bên người nương nàng, nghĩ lúc ấy cùng với ca ca bảo hộ các loại đồ ăn này, cũng là mất chút công phu. Lúc đó nàng nghĩ, mấy thứ đồ ăn này vốn có thể qua mùa đông, chỉ cần cẩn thận che chở tốt rồi.

      Trong ấn tượng về đời trước của nàng lúc nàng còn , khi ăn cơm tất niên mừng năm mới, mẹ nàng cắt nhiều rau chân vịt cùng rau thơm trở về —— khi đó bên ngoài tuyết vẫn chưa ngừng rơi đâu. Bà buổi tối đêm 30, ăn đồ ăn nhiều màu sắc chút cũng có lợi, nên bà cũng quản đến tập tục đêm 30 thể ăn rau chân vịt kia, người ta buổi tối đêm 30 mà ăn rau chân vịt, năm sau vừa ngã vừa chạm, thuận lợi.

      Cho nên, nàng liền thấy kỳ quái, trước kia thường xuyên đọc sách, sách có nhiều địa phương trong mùa đông có rau xanh, nàng là ở trong trời lạnh tuyết rơi mà hỗ trợ cho rau xanh có thể trải qua thuận lợi, bên trong gió rét lạnh thấu xương đào cà rốt trở về cho heo ăn cũng là việc rất bình thường. Nghĩ đến, ở nơi này đúng là phá lệ lạnh .

      Làm rau dưa trái mùa phải tốn ít phí tổn, có điều kiện làm, tất yếu có đồ ăn để sử dụng, nhưng khi đến mùa hè phải bán thứ gì – bán thứ gì?

      Lại , giữa mùa đông lạnh lẽo làm cho rau quả có thể sinh trưởng tốt, rốt cuộc muốn thay đổi quy luật của lão thiên gia cho ngươi mùa đông dài như vậy, ngươi càng muốn làm trái với quy luật tự nhiên, lại càng như ý, trong khó khăn khổ ải mà biết chống chọi, thể sinh trưởng —— mùi vị kém rất nhiều. Cái này cùng với "Nam quất bắc chỉ" (ý nghĩa của câu này là chỉ việc làm trái với tự nhiên) là cùng đạo lý! Trong mùa đông có vài loại đồ ăn như vầy cũng đủ rồi.

      (Cát: thiệt là edit mấy đoạn này hiểu nữ 9 muốn cái gì luôn??? @_@)

      Tuy rằng ruộng đất mới mua chưa thể khai khẩn, nhưng Trịnh Trường Hà vẫn bớt chút thời gian đem ruộng đất chia ra thành từng khối, từng khối , đào cống rãnh, an bày xong khối đất để trước tiên trồng ít khoai lang, còn khối bên kia trồng bắp ngô. Vì thế, thời điểm ông có mặt ở nhà liền ít .
      Tôm Thỏ, Hale205, A fang3 others thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 64: Bạn mới tới cửa


      Edit: Cửu Trùng Cát

      Sắp đến lúc mừng năm mới, cuộc sống ở nhà nông cũng nhiều việc lặt vặt, ngàn lời vạn chữ, thể nào hết được. Vừa vặn ngày này, Mơ nhi mang theo vài tiểu nữ oa tìm đến Cúc Hoa chơi đùa, ngờ làm cho cuộc sống phong bế của Cúc Hoa bắt đầu từ việc này mà mở ra cánh cửa khác…

      ra việc Trịnh gia mua ruộng đất được người trong thôn truyền tai nhau, bọn họ đều hiểu được là người nhà Cúc Hoa nấu đồ ăn đem bán kiếm được tiền để mua ruộng đất.

      Nương Cẩu Đản liền cân nhắc, cảm thấy Cúc Hoa này quả là đứa trẻ thông minh, đầu óc cực kỳ linh hoạt, bà sớm phát ra tính tình nàng ngoan ngoãn ôn nhu; hơn nữa, cả ngày khuê nữ Mơ nhi của bà cứ lải nhải là Cúc Hoa làm lạt cải trắng ăn rất ngon, thế nào tự mình làm lại thể có được mùi vị ngon như thế; Cẩu Đản cũng Cúc Hoa tỷ tỷ làm lòng heo nấu rất thơm ngon, tiểu Thạch Đầu bình thường có thể đến ăn ở nhà Cúc Hoa, còn vì cùng Cúc Hoa tỷ tỷ thân quen, cho nên Cúc Hoa tỷ tỷ thường xuyên đưa đồ ăn cho giống như tiểu Thạch Đầu.

      Ngày này, bà nhìn Mơ nhi :

      - "Ngươi có việc gì sang chơi với Cúc Hoa . Tiểu nữ oa ở cùng chỗ, cùng nhau thêu thùa may vá, nhàn thoại (tán gẫu, chuyện phiếm) việc nhà, ngươi cũng có thể cùng nàng học ít công phu nấu nướng làm cơm."

      Mơ nhi chớp chớp mắt to :

      - "Ta ngượng ngùng, vì ta nhiều còn Cúc Hoa lại là người ít , ta sợ làm phiền đến nàng!"

      Nương nàng sờ sờ tóc của nàng :

      - "Đó là do ngày thường các ngươi lui tới cùng chơi với nàng, nàng mới dưỡng thành tính tình như thế. Kỳ thực nàng là người vô cùng tốt, thế nào cũng thể chê ngươi phiền phức, nàng cũng ngại trò chuyện cùng ngươi. Ai! Lại tiếp, hai hài tử nhà Trường Hà là người có khả năng. Nếu phải nương muốn đem ngươi gả gần quá, Thanh Mộc này là nhân vật ứng tuyển rất tốt! Vốn ta nghĩ muốn đem biểu tỷ của ngươi gả cho , nhưng trước mắt chỉ sợ là ổn. Trịnh gia lại mua thêm ruộng đất, những ngày sắp tới chắc càng tốt hơn, tính tình của biểu tỷ ngươi biết nhìn xa trông rộng, chỉ sợ Trịnh tẩu tử đáp ứng."


      Mơ nhi nghe xong lời của nương nàng, mặt liền đỏ ửng, nàng nhớ tới tình nghĩa của Liễu nhi đối với Thanh Mộc, vội vàng oán trách kéo cánh tay của nương nàng, :

      - "Nương, ngươi gì vậy!"

      Nương Cẩu Đản trìu mến sờ sờ tay nàng, :

      - "Ngươi tưởng là nương ngươi nhìn thấy Trịnh gia có tiền mới nghĩ như vậy sao? Nương sao có thể giống như nương Liễu nhi, có đầu óc như vậy chứ? Nương vốn nghĩ rằng, ngươi nếu gả quá gần, ví dụ như ngay trong thôn chẳng hạn, nếu ở nhà chồng xảy ra chuyện, ngay cả trốn cũng có chỗ trốn — đều là ở cùng cái thôn, cúi đầu thấy nhưng ngẩng đầu thấy, nương can thiệp vào cũng tốt, nếu chuyện vô lý làm được gì? Gả xa chút, có việc gì về nhà mẹ đẻ ở hai ngày, chờ đến khi việc ở nhà chồng ngươi lắng xuống, ngươi cũng hết giận. Bây giờ ta lại nghĩ như vậy nữa, tóm lại chỉ cần gả cho người tốt mới là đúng đắn. Nếu ngươi thích Thanh Mộc, gả gần cứ gả gần !" (Cát: Tư duy này coi bộ mới mẻ à nha!!!)

      Mơ nhi thấy nương nàng xong lại đem nàng cùng Thanh Mộc kéo vào chung chỗ, nàng liền nóng nảy, Liễu nhi là thích Thanh Mộc a, nếu thấy nàng gả cho Thanh Mộc, còn thương tâm muốn chết sao? Vì thế, nàng uốn éo thân mình :

      - "Nương, ngươi đừng lung tung."

      Nương Cẩu Đản mặt đối mặt nhìn nàng :

      - "Nương chẳng qua là muốn hỏi ý tứ của ngươi thôi, làm sao đem ngươi gả cho ? Ngươi cần phải suy nghĩ cho kỹ, Thanh Mộc là oa nhi tốt hiếm có. Liễu Nhi kia là người tinh mắt, chỉ đáng thương rằng nàng có người nương như vậy, bằng gả được cho Thanh Mộc có thể gả cho Hòe Tử cũng tốt a, cuối cùng vẫn bị nương nàng ta ép buộc. Haiz…! Ta nghĩ, ít nhất ngươi phải tự chủ trương mới tốt, nương hiểu được ý tứ của ngươi, làm chủ cho ngươi việc mới thành. Nhìn ngươi cả ngày ngây ngô, trước mắt còn chưa xuất giá, có nương che chở ngươi hoàn hảo; nếu gả cho người ta, cha mẹ chồng, chị em bạn dâu, đại tiểu toàn gia, ngươi là người biết tính toán trước, thế nào rồi cũng sinh chuyện! Nếu ngươi cùng Cúc Hoa học được chút tay nghề nấu cơm, đến lúc đó hầu hạ cha mẹ chồng cùng nam nhân của ngươi được vui vẻ là tốt nhất —— người phụ nữ lười có ai thích đâu."

      Mơ nhi thấy nương nàng khắp nơi vì nàng tính toán, ánh mắt khỏi đỏ lên. phải Liễu nhi rất hâm mộ nàng vì nàng có người nương biết hiểu ý người sao? Nương nàng hỏi nàng như vậy, còn phải là bà sợ người bà tìm nàng vừa lòng sao? Bằng cứ định ra nhà chồng rồi mới cùng nàng, bản thân nàng có năng lực gì, có gì biện pháp gì để từ chối chứ?

      Nàng tựa vào bên người nương nàng, nhìn bà rồi :

      - "Ta cũng biết. Ta chưa nghĩ tới những chuyện này."

      Nương Cẩu Đản nhìn khuê nữ thiên chân hồn nhiên này của bà, thở dài :

      - "Cũng cần phải suy nghĩ nhiều. Ngươi có việc gì liền cùng Cúc Hoa hảo hảo mà thân cận, cùng nàng học cách nấu đồ ăn. Lâu ngày, ngươi thích hay thích Thanh Mộc, trong lòng cũng tất có tính toán. Nếu phải là , muốn gả cho , gả những nơi khác người ta cũng phải xem tướng xem niên canh bát tự. Vừa vặn nhà mới làm ra được đậu hủ tượng tử, cũng đem tặng cho chúng ta rất nhiều, còn dạy cho mọi người cách thu thập tượng tử quả nữa. Ngươi tới cửa tìm nàng, phải vừa vặn sao. Nếu sợ người thích hợp, kêu thêm vài hài nữ khác cùng tới. Các ngươi tìm Cúc Hoa hảo hảo mà chơi đùa, Trịnh thím ngươi nhìn thấy chỉ càng thêm cao hứng thôi."

      Hai mắt Mơ nhi sáng lên, cười tủm tỉm đáp ứng. Nàng lại nhìn nương nàng :

      - "Nương, đem gừng ngâm cùng hạt tiêu ngâm cho ta ít, ta mang sang cho Cúc Hoa. Cứ ăn mãi thứ gì đó của nàng, ta ngượng ngùng."

      Nương Cẩu Đản :

      - " phải có sẵn bình sao? Vẫn còn nguyên chưa mở đâu. Ngươi mang là được."

      , Cẩu Đản từ học đường trở về, vừa vào sân liền hô lớn:

      - "Nương, có thể ăn cơm chưa? Ta đói bụng."

      Nương Cẩu Đản từ trong phòng ra, nhìn quát lớn :

      - "Ồn ào cái gì? Giống như quỷ chết đói đầu thai. Cả ngày ngươi chỉ biết có ăn thôi!”

      Cẩu Đản chạy tiến vào nhà chính, nhìn thấy theo phía sau nương là tỷ tỷ Mơ nhi, bên đem tay nải đựng mấy quyển sách trong tay để lên bàn, bên bĩu môi :

      - "Cả ngày chỉ biết mắng ta. Sao thấy ngươi mắng tỷ tỷ?"

      Nương Cẩu Đản cả giận :

      - "Tiểu tử chết tiệt, còn dám trả treo sao!" Rồi lên véo lỗ tai .

      Cẩu Đản vội vàng chạy vào phòng bên cạnh, trốn , miệng reo lên:

      - "Nãi nãi, nhìn nương lại đánh ta kìa!"

      Nãi nãi ngồi ở trong phòng sửa xiêm y, thấy vào, vội ngẩng đầu “A” tiếng, nở nụ cười nhìn :

      - "Nếu ngươi bướng bỉnh, sao nương ngươi có thể đánh ngươi?"


      Cẩu Đản dắt tay nãi nãi :

      - "Là ta đói bụng thôi mà, nương còn ta là quỷ chết đói đầu thai, nếu là Mơ nhi tỷ đói bụng sao? là bất công."

      Bà nội biết có cửa để cho bà xen miệng, nên chỉ hi hi ha ha nở nụ cười! Cũng khó trách tôn tử buồn bực, oa nhi này vô cùng nghịch ngợm, đại nhân trong nhà muốn nhúng tay vào quản giáo nghiêm chút; Mơ nhi tỷ tỷ của lại là đứa hiếu thảo ngoan hiền, cha mẹ cũng đau nhiều chút, cho nên sớm mất hứng.

      Bà nội cũng cùng nhiều, buông châm tuyến trong tay, nắm tay ra cửa phòng, bên nhìn nương Cẩu Đản :

      - "Ăn cơm ! Mơ nhi, Cẩu Đản giận ngươi đấy."

      Mơ nhi hướng về Cẩu Đản làm cái mặt quỷ, :

      - "Ngươi cần tức giận làm gì. Quay đầu ta đến nhà Cúc Hoa xin chút lạt cải trắng mang về. Nếu ngươi nghe lời, cho ngươi ăn."

      Cẩu Đản vừa nghe, vội kéo ống tay áo của Mơ nhi hỏi:

      - "Tỷ tỷ, lúc nào ngươi sang nhà Cúc Hoa tỷ vậy?"

      Mơ nhi thấy bộ dáng tham ăn, nhịn được cười :

      - "Ngày mai mới . Ngươi gấp rút làm gì?"

      Ngày thứ hai, Mơ nhi liền hẹn tam khuê nữ của lão Thành thúc cắp rổ cùng nhau đến nhà Cúc Hoa chơi đùa. Ở nhà lão Thành vừa vặn đụng phải nhị khuê nữ Lí Kim Hương của đệ đệ thôn trưởng - Lí Canh Địa, cùng tiểu khuê nữ Lưu Tiểu Muội của nhà Lưu Hoái (Cát: hoái có nghĩa là mập mạp nhé các nàng!), các nàng nghe đến nhà Cúc Hoa chơi, đều cao hứng. Hai ngày nay, trong thôn có ít nhà đều được ăn tượng tử đậu hủ, các nàng cũng muốn nhìn cái xem đậu hủ này phải làm như thế nào mới làm ra được.

      Vì thế, bốn nữ oa tử hoặc mang theo đế hài, hoặc mang theo đệm hài, Lưu Tiểu muội trực tiếp bỏ vào trong rổ nửa kiện xiêm y may dở mang theo, líu ríu hướng đến nhà Cúc Hoa. Mơ nhi cao hứng nhất, vừa đến sân cửa nhà Cúc Hoa, liền cất tiếng thúy thanh cười duyên kêu:

      - "Cúc Hoa, chúng ta tới chơi với ngươi đây!"

      Cúc Hoa vừa đem đầu heo nấu xong, ngồi xổm bên cạnh giếng giặt tẩy xiêm y tối hôm qua vừa thay, xiêm y này là tối hôm qua khi nàng tắm rửa thay ra, nhưng mà nàng dám tắm nước quá nóng nữa, cũng dám ngâm lâu trong nước, mỗi khi nàng tắm Dương thị đều ở bên cạnh trông chừng nàng.

      Nàng ngẩng đầu lên nhìn thấy vài nữ oa tử tinh thần phấn chấn đến, nàng có chút ngoài ý muốn, thầm nghĩ: giống như có hẹn với nhau từ trước rồi vậy, đồng loạt đến đây sao? Bốn người này, trong đó có 2 người nàng biết. Mơ nhi vui cười chạy tới, đem 2 cái lọ sành tay cẩn thận đặt ở đất, rồi cùng Cúc Hoa :

      - "Ta cùng với các nàng là cố ý muốn tới tìm ngươi để chơi đùa. Ngươi ở đây giặt quần áo à? Ta giúp ngươi làm, bằng ta đến đây lại hại ngươi làm xong việc nhà, khiến ta thẹn thùng!"

      xong liền múc nước bỏ vào thùng, rồi lại đến bên cạnh giếng tiếp tục kéo nước. Nàng ta kéo nước giếng là cực kì thuần thục, dây thừng trái phải lắc lư vài cái, thùng nước liền chìm xuống, khi nước đầy thùng rồi, nàng ta liền kéo dây thừng đường lại đường túm lên. Kéo lên thùng đầy nước giếng, thấy Cúc Hoa nhìn ba nữ oa khác đánh giá, nàng vội vàng :

      - "Đây là khuê nữ nhà lão Thành thúc - La tỷ tỷ, đây là Lưu muội tử nhà Lí Canh Địa thúc thúc, đây là tiểu khuê nữ nhà Lưu thúc – Tiểu muội. phải là ngươi biết các nàng đó chứ?"

      Cúc Hoa mỉm cười :

      - "La tỷ tỷ ta thấy qua. Còn Kim Hương tỷ tỷ cùng Tiểu muội ta chưa thấy qua bao giờ. Các ngươi trước ngồi đây lát, ta đem xiêm y giặt tẩy xong lại ."

      xong, nàng vào nhà chính bưng 4 băng ghế mang đến, đặt ở trong viện nơi có bóng râm thoáng mát, tiếp đón các nàng đến ngồi. Bản thân nàng giặt quần áo, Mơ nhi đến giúp nàng múc nước.

      La nhi cùng mấy người chưa từng tiếp xúc với Cúc Hoa, lúc này vừa thấy, nhất thời có chút kinh ngạc, Cúc Hoa hình như rất khác so với các nàng! Nữ oa nhi ở nhà nông, bộ dạng đẹp mắt chút cũng có, như bộ dạng của Lí Kim Hương kém so với Liễu nhi. Nhưng mà, bất quá cũng chỉ là thiếu nữ thanh xuân tươi trẻ thôi, hành động và cử chỉ của Cúc Hoa lại giống với các nàng.

      Mấy người hai mắt nhìn nhau, trước tiên cười cười ngồi xuống, rồi lấy ra mấy cái rổ mang theo mà bận việc, thỉnh thoảng ánh mắt lại lóe lóe, liếc nhìn Mơ nhi và Cúc Hoa vài lần.

      Cúc Hoa cùng Mơ nhi bên nhàn thoại, bên nhanh chóng giặt tẩy tốt xiêm y, rồi đem xiêm y treo dây thừng phơi nắng. Cúc Hoa nghe Mơ nhi líu ríu nửa ngày mới hiểu được, hôm nay các nàng đến đây chơi, cũng là muốn nhìn xem tượng tử đậu hủ làm sao mà làm thành. Nàng mỉm cười :

      - "Cũng dễ dàng thôi, vừa vặn ta còn nồi chưa dùng, đợt lát nữa ta làm thử cho nhóm các ngươi xem.”

      Tượng tử quả này là sinh trưởng ở núi, cũng thuộc về sở hữu của người trong thôn. Cùng mọi người , toàn thôn đều lấy nó đến nuôi heo hoặc làm đậu hủ ăn, nhà mình cũng coi như làm được chuyện tốt. thấy sao? Gần đây người trong thôn nhìn thấy người nhà nàng rất là khách khí.
      Có thể nhiều thêm vài nữ oa tử đến nhàn thoại, Cúc Hoa cũng thấy vui. Xem xét vài tiểu nữ oa kia, mỗi người vẻ, nhưng đều khỏe mạnh thanh xuân, mặt cũng có cực khổ và xanh xao.

      Đúng vậy, tuy rằng người nông thôn giàu có, nhưng bụng vẫn có thể ăn no, có nghe nhà ai có gì để ăn. Nhưng mà muốn qua ngày khẳng định là khó khăn, mấy người này trừ bỏ Lí Kim Hương, người đều mặc áo hồng bạc màu nửa mới nửa cũ, xiêm y người của La nhi cùng Tiểu Muội đều có đầy những mụn vá, hiển nhiên gia cảnh của Lí gia là tốt nhất. Gia cảnh nhà Mơ nhi cũng khá.

      La nhi lớn tuổi nhất, khoảng 16 - 17 tuổi, nàng khỏe mạnh hồng nhuận rắn chắc, làn da mặt hồng hồng, nhưng trắng nõn mà có chút tối đen, còn có điểm nứt nẻ khô ráp, vóc người nàng ta cũng cao, là nữ nhi nhà nông giản dị điển hình; Kim Hương có bộ dáng rất xinh đẹp, khoảng 14 – 15 tuổi, gò má trắng nõn, khi mỉm cười đôi mắt lộ ra hoạt bát và nôn nóng; Lưu tiểu muội cùng Cúc Hoa tuổi tác sai biệt lắm, xinh xắn lanh lợi, có đôi mắt to tròn xoe, gò má đầy đặn như thịt viên, xương quai hàm hồng hồng nhuận nhuận, so với Mơ nhi, bộ dáng nàng ta còn muốn hồn nhiên hơn.

      Cúc Hoa nhìn nhìn lại thân thể như được nuôi sống bằng mầm đậu xanh này của nàng, thầm thở dài.
      Anhdva, Tôm Thỏ, Hale2054 others thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 65: Nhi nữ nhà nông vui cười


      Edit: Cửu Trùng Cát

      Nữ oa tử mười mấy tuổi, lại đều là nữ nhi nhà nông thuần phác, cực kỳ dễ dàng thân quen. Trải qua hồi cùng nhau nhàn thoại, chợt nghe trong viện tiếng líu ríu chuyện, tiếng đánh nhau, tiếng cười thanh thúy vang lên ngừng, Trịnh Trường Hà ở bên cạnh chuồng heo coi sóc mấy đầu heo nghe thấy được, ông cũng cao hứng nở nụ cười, rốt cục cũng có nữ oa nhi đến nhà ông tìm Cúc Hoa để chơi đùa!

      Mơ nhi bên may đế hài, bên xem xét khăn che mặt của Cúc Hoa :

      - "Cúc Hoa, ngươi che mặt như vậy nhìn là xinh đẹp. Ta cũng muốn làm cái khăn che bịt kín gương mặt. Ai nha! Sao ngươi đổi màu khác để nhìn sáng sủa hơn? Dùng màu hồng đào , khẳng định là đẹp mắt."

      Cúc Hoa nhịn được nở nụ cười, việc này tính là gì đây? Khẳng định thể kêu "Bắt chước bừa", cần phải kêu là "công hiệu của Tây Thi". Nàng cười nhìn Mơ nhi :

      - "Là ta sợ gương mặt ta dọa cho tiểu oa nhi khóc, nên mới đeo khăn che mặt để che khuất ; còn ngươi có khuôn mặt dễ nhìn như vậy, còn che làm gì, phải uổng phí gương mặt này sao?"

      Vài cái nữ oa tất cả đều cười ha hả. Các nàng thấy Cúc Hoa tự bản thân mặt xấu hoàn toàn tự nhiên, có chút tự ti nào cả, tất cả bọn họ đều cực kì cao hứng, cũng yên lòng hơn, cho nên dè dặt cẩn trọng kiểm điểm lời nữa. Bởi vậy, dần dần biểu lộ bản tính rực rỡ hồn nhiên của tiểu nữ oa, lúc chuyện vô cùng thoải mái.

      Mơ nhi cũng cười, nàng :

      - "Ta coi ngươi che mặt lại trở nên xinh đẹp như vậy. Các ngươi có đúng ?" Nàng ngược lại hỏi ba người khác.

      La nhi giản dị thành trả lời: "Ta cảm thấy đúng là như vậy."

      Lí Kim Hương "Ai nha" tiếng, :

      - "Ngươi như vậy, ta cũng cùng Mơ nhi nghĩ giống như nhau, về nhà liền làm cái khăn che mặt cũng bịt kín mặt luôn. Tiểu muội, ngươi cũng làm cái , ta đỡ phải che mặt mình, người ta lại ta kỳ quái; mọi người chúng ta đều làm như vậy , chắc bị người ta , phải ?"

      Mấy người hai mặt nhìn nhau, nghĩ đến tình cảnh nữ oa tử trong thôn lúc đó toàn che mặt, khỏi cười ha hả. Cúc Hoa cũng nhịn được, cảm thấy buồn cười – việc này có được tính là dẫn dắt trào lưu hay đây?

      Lưu Tiểu muội cười :

      - "Muốn ta , vẫn là đừng ở trong thôn che mặt, bị lão nhân gia nhìn thấy phải bị mắng chết sao? Thời điểm chúng ta ra ngoài hãy đeo khăn che, đúng là dùng được a. phải có thể che cho đầu và mặt bị lộ ra sao?"

      La nhi trợn trắng, liếc mắt cái :

      - "Ngươi muốn mang hình dáng này ra ngoài à? Chỉ sợ càng có nhiều người nhận ra người!"

      Mọi người cười càng lợi hại hơn. Cúc Hoa cùng các nàng chuyện tào lao vài câu, liền đứng dậy :

      - "Đến đây , ta dạy cho nhóm các ngưoi làm tượng tử đậu hủ. Thuận tiện các ngươi cũng làm trợ thủ hỗ trợ cho ta, giữa trưa ở lại nhà ta ăn cơm !"

      Mơ nhi cao hứng đáp ứng có nửa điểm khách khí. bên nhắc lên hai cái bình , cùng Cúc Hoa :

      - "Cúc Hoa, ta cầm đến cho ngươi chút gừng ngâm cùng hạt tiêu ngâm đây! Là nãi nãi của ta ngâm đó, ngươi nếm thử xem mùi vị thế nào." Cúc Hoa vội tiếp nhận.

      Trong lòng Lưu Tiểu muội cũng rất thích, nhưng lại cảm thấy nỡ, mặt nàng đỏ hồng :

      - "Chuyện này tốt đâu! Ngươi đều phải vội vàng như vậy, chúng ta thể có mắt nhìn, lại chạy tới đây làm phiền ngươi."

      Mơ nhi trừng mắt nhìn nàng ta, liếc mắt cái :

      - "Ngươi giả bộ khách khí làm gì? Cúc Hoa vội vàng, chúng ta nhiều người như vậy, biết lên hỗ trợ cho nàng sao? Tay nghề nấu cơm của Cúc Hoa rất tốt. Nương ta bảo ta phải cùng Cúc Hoa hảo hảo mà học ít tay nghề nấu cơm của nàng. Sau này lập gia đình, cũng có thể hiếu thảo làm cho cha mẹ chồng vui mừng, nam nhân của ta cũng thích."

      Nàng ta mau miệng, kịp suy nghĩ đem toàn bộ việc ra hết, xong rồi mới thấy ổn lắm, vội vàng che miệng, mở to hai mắt xem xét mọi người, gương mặt đỏ bừng. Vài nữ hài tử sửng sốt lát, bỗng nhiên cười lên ha hả. Lưu Tiểu muội cười đến gập thắt lưng, ho khan liên tục!

      Cúc Hoa nhìn Mơ nhi hề có tâm cơ này, cũng nhịn được mà mỉm cười. nghĩ rằng người nương biết tính toán trước như vậy lại có thể dưỡng khuê nữ thành bộ dạng vô tâm vô tư rực rỡ như thế! Mơ nhi thấy mọi người cười đến ngã trái ngã phải, buồn bực buông tay, phẫn nộ :

      - "Cười , cười ! Ta coi các ngươi có thể lập gia đình hay ? Chuyện này cũng có gì là thể . Lập gia đình rồi, sao có thể tự tại so với ở nhà mẹ đẻ được. Học nhiều thêm vài thứ, đỡ phải bị người khác ghét bỏ, phải sao? Mẹ ta , thứ nhất phải nấu cơm nước cho tốt; thứ hai làm châm tuyến cũng cần phải tốt. Người phụ nữ lười có ai thích!"

      Mọi người thấy nàng ta bỗng nhiên trở nên đứng đắn, còn cười nàng ta nữa cũng tốt. Những gì nàng ta phải chính là đạo lý sao? Ở nhà chồng nào có tự tại như ở nhà mẹ đẻ, nếu làm việc gì bất lợi, khiến người ta vui, bị mọi người chê cười.

      La nhi :

      - "Mơ nhi đúng! Ta thêu thùa may vá hoàn hảo, cơm nước cũng có thể làm." Nàng làm giày vừa rắn chắc lại vừa đẹp mắt, mọi người ai cũng khen, vừa rồi Cúc Hoa cũng khen nàng.

      Mơ nhi tìm được bạn đồng chung chí hướng, vội vàng lôi kéo tay La nhi :

      - " đúng như vậy sao? Hôm qua ta đem nồi tượng tử đậu hủ đều nấu đến cháy khét. Làm hại ta bị nãi nãi mắng là phá sản, đạp hư lương thực. Nãi nãi là tượng tử quả này từ núi nhặt về đem mài thành bột phấn mới làm ra được đậu hủ, quá trình đó phải vừa ngâm nước vừa phơi nắng, phải ép buộc lâu, ta lại đem nồi nấu cho cháy đen, rất là phá sản. Cúc Hoa, ngươi cần phải thiệt tình dạy cho ta, ta lại làm giúp ngươi thêm mấy cái đệm giày nhé!"

      Trước mắt, ai cũng hiểu được tượng tử quả này tuy rằng có thể ăn, cũng rất tiện nghi, nhưng phải hao tốn nhiều công phu để làm, vì vậy cần phá lệ quý trọng. Cúc Hoa cười tủm tỉm gật gật đầu — Mơ nhi tặng nàng vài miếng đệm hài rồi, đều là thêu hai mặt hoa văn rất đẹp mắt, làm cho nàng cũng bỏ được mà đem ra lót vào trong giày.

      Dẫn theo nhóm nữ oa nhi tiến vào phòng bếp, trong phòng bếp lập tức náo nhiệt chật chội hẳn lên. Chuẩn bị tốt dụng cụ vật liệu đầy đủ, Cúc Hoa cầm 2 cân bột phấn tượng tử, bên thao tác bên giảng giải, chỉ điểm cho các nàng làm tượng tử đậu hủ. Trước nàng dùng chút ít bột phấn làm qua lần, rồi mới để cho Mơ nhi các nàng làm thử phen.

      Xem ra tài nấu nướng thiên phú của mỗi người quả là bất đồng. Cúc Hoa ở bên nhìn chằm chằm các nàng, nhưng mà Mơ nhi vẫn đem nước tượng tự quấy đến cháy đen mảng dưới đáy nồi; La nhi làm tốt hơn ít, nhưng mà cũng luống cuống chân tay; Lí Kim Hương thuần thục hơn, nàng ta nhìn Cúc Hoa làm lần, rồi tay chân lanh lẹ thao tác mà làm, vừa nhìn biết là thiên tài nấu nướng; để cho mọi người trợn mắt há hốc mồm chính là Lưu Tiểu muội, tuổi còn như vậy, nhưng lại cực kì lưu loát, hình dáng thuần thục kia làm cho người ta hoài nghi lúc trước nàng cùng Cúc Hoa học qua rồi.

      Mơ nhi vẻ mặt đau khổ kéo kéo mái tóc dài sau lưng :

      - "Ai nha! Ta phục! Thế nào mà ai cũng làm tốt hơn ta vậy?"

      Cúc Hoa nhìn thớt bày đầy bồn chứa nước tượng tử quả linh tinh các thứ, chỉ đành phải an ủi nàng ta, Cúc Hoa :

      - "Quay đầu dạy lại cho ngươi, làm vài lần tốt rồi. Hôm nay được, có đủ thời gian. Đậu hủ này các ngươi mỗi người lấy ít , cũng đỡ cho nương ta phải mang đến cho nhà các ngươi."

      Mơ nhi đành phải từ bỏ. Nàng ta lại nhìn chằm chằm Lưu Tiểu muội hỏi:

      - "Tiểu muội, sao ngươi có thể làm tốt được như vậy?"

      Lí Kim Hương cười :

      - "Ngươi nghĩ ai cũng được như ngươi sao, nhàn rỗi liền ngồi may đệm hài, nhiều lắm cũng chỉ giúp nương ngươi tẩy rửa chút rau quả để nấu đồ ăn thôi, còn nhóm lửa nấu cơm gì đó ngươi biết sao? Tiểu muội mỗi ngày phải làm cơm cho nhà đầy người ăn đấy!"

      Mơ nhi cam lòng :

      - "Bắt đầu từ ngày mai, ta muốn bắt chước xào rau. Ta muốn làm người phụ nữ lười."

      Cúc Hoa mỉm cười nhìn Mơ nhi :

      - "Ngày tháng còn dài, cũng phải ngày mai ngươi liền xuất giá. Đến đây, giúp ta hái rau rồi rửa rau, ta nấu cơm!"

      Mọi người nghe xong lại cùng nhau cười rộ lên.

      Vì thế, mấy người vào vườn rau hái chút rau củ làm đồ ăn, lại ngồi bên cạnh giếng tẩy trừ, xong rồi mới trở về phòng bếp nấu cơm. mặt vội vàng, mặt nhàn thoại. Cúc Hoa nghe được mấy chuyện bát quái. Mấy chuyện gì đó trong thôn, bình thường nhà nàng cũng vào trong thôn nên cũng có nghe qua, vì thế nên bây giờ khi bát quái với nhóm nữ oa nhi này, nàng cũng thu được ít tin tức của Thanh Nam thôn.

      Chẳng hạn như, La nhi biểu tỷ của nàng thích tên tiểu tử khờ khạo Triệu Đại Chủy, liếc mắt cái sau khi xem tướng xong, việc kết thân là có thể thành. Người nhà biểu tỷ của nàng cũng cần lễ hỏi, chờ sang năm, hai nhà dành dụm được tiền mua ít vật dụng, liền gả qua.

      Lưu Tiểu muội còn nhị ca của nàng cũng bàn xong chuyện thành thân, đối phương muốn 5 lượng bạc lễ hỏi. Tuy rằng tính là nhiều, nhưng nhà nàng lại lấy ra được số tiền đó, mà cha mẹ nàng lại luyến tiếc khuê nữ của nhà kia, chỉ có thể mượn đông mượn tây, vay mượn khắp nơi mới đủ 5 lượng bạc làm sính lễ. Làm hại nương nàng cả ngày cứ than thở! May mắn nghe tượng tử quả này có thể nuôi heo, cho nên bà rất cao hứng. Trước mắt chờ sang năm bắt thêm 2 đầu heo, nuôi tốt rồi bán trả nợ, giúp ca ca nàng cưới vợ.

      Thế nhưng, các nàng hẹn mà gặp, cùng tránh hôn của Liễu nhi.

      Tôn Liễu Nhi cuối năm xuất giá. Nhưng các nữ oa tử khác trừ bỏ tò mò, cũng có cảm giác khác. Làm thiếp ở nhà giàu người ta, cách các nàng quá xa rồi! Tôn Liễu Nhi rốt cuộc là giống như nương nàng ta : ‘là hưởng phúc’, hay là nhảy vào hố lửa đây? Các nàng muốn nghĩ cũng nghĩ ra. Nhưng thấy Liễu nhi tình nguyện như vậy, vẫn làm cho các nàng thấy đồng tình, ai lại muốn gả cho người hợp ý mình chứ?

      Mơ nhi còn , qua vài ngày nữa nhà nàng muốn ngao (rang khô) ít đường làm hoa sinh tô (điểm tâm làm từ váng sữa và đậu phộng, còn gọi bánh bơ đậu phộng), đến lúc đó nàng ta đến kêu Cúc Hoa qua xem náo nhiệt, thuận tiện cũng ăn mùa nào thức ăn nấy; Lí Kim Hương qua hai ngày nữa nhà nàng muốn giết heo, thỉnh Cúc Hoa sang uống canh giết heo.

      Cúc Hoa nghe mấy lời bát quái này, nhìn nhóm oa nhi ngừng phát ra tiếng cười, ai nhóm lửa nhóm lửa, ai thái rau thái rau, Mơ nhi đứng ở bên nhìn, mặt biểu tình hờn dỗi — nàng ta vừa rồi thái rau, Lưu tiểu muội nàng đem cải củ cắt giống như cắt gạch, rồi đoạt lấy dao, cho nàng ta tiếp tục cắt nữa. Cúc Hoa vừa mỉm cười vừa lắng nghe, cũng hạ tay ngừng, chấn hưng tinh thần nấu vài món đồ ăn cho tốt, rồi thỉnh đoàn nữ oa nhi cần tuyển tướng công ăn cơm!

      Làm nhiều tượng tử đậu hủ như vậy, giữa trưa tự nhiên phải nấu chút cho các nàng nếm thử. Nhưng mà, bình thường Cúc Hoa là buổi chiều mới nấu lòng heo, trước mắt trừ bỏ đầu heo nấu bên trong cái nồi lớn có sẵn lòng heo.

      Cúc Hoa liền lấy ruột heo ngâm tốt, rửa sạch rồi nhét vào phía dưới đầu heo trong nồi lớn, bên để cho nhóm hỗ trợ thêm củi lửa vào trong bếp lò. Nàng dùng dao đem đầu heo phân ra thành từng khối, bỏ chút thịt mặt đầu heo, lại mò ra chút móng heo, đặt ở bên ước lượng.

      Nàng đem củ cải trắng còn non bỏ trong nồi , dùng nước nấu lúc để xóa mùi vị cay độc, rồi đặt vào trong nồi đất; đem đầu heo cắt thành từng lát mỏng, bỏ củ cải lên mặt, từ trong nồi lớn múc ra ít nước canh bỏ vào trong nồi đất, như vậy rồi đem nồi đất bỏ bếp lò bắt đầu nấu.

      Móng heo nàng thêm gừng, nước tương, hạt tiêu cùng dấm chua, bỏ vào trộn đều, màu đỏ sáng bóng nổi lên, cuối cùng cắt chút hành lá rắc lên , nồi thức ăn liền được hoàn thành.

      Cúc Hoa cảm thấy nấu tốt lắm, liền cầm 4 đôi đũa, kêu các nàng tới thưởng thức hương vị.

      Mơ nhi hai mắt thèm thuồng nhìn nồi thức ăn hồng hồng kia, hương thơm của móng heo theo hơi nóng bốc lên, liền gắp lên khối, mặt móng heo còn dính mấy khúc hành lá, nàng lập tức nhét vào đôi môi như xinh như cánh hoa kia, cắn xuống ngụm, vì quá nóng, nàng ở tại chỗ vòng vo xoay vòng vòng, khiến cho cả đoàn người đều nở nụ cười.

      Lưu Tiểu muội rốt cuộc tuổi còn , cũng chờ kịp, vội vàng gắp khối to bỏ vào miệng. Cắn ngụm, hai mắt to của nàng ta nhất thời tỏa sáng, cái miệng nhắn càng ngừng cử động, hình dáng cực kì vừa lòng; La nhi cùng Kim Hương nhìn thấy cũng dè dặt thêm nữa, ào ào động thủ.


      Cúc Hoa sợ các nàng cắn rớt thức ăn, vội vàng lấy 4 cái bát đưa cho các nàng. Trong lúc nhất thời, ăn xong rồi, tiếng tán thưởng, tiếng cười vui liền vang lên khắp nơi . Dù sao lúc này trong phòng bếp cũng có người khác, vài tiểu nữ oa ăn lớn tiếng chút cũng có gì phải câu nệ.
      Anhdva, Tôm Thỏ, Hale2052 others thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 66: Hương vị cơm nước của nhà nông


      Edit: Cửu Trùng Cát

      Cúc Hoa mỉm cười :

      - "Đừng nữa ăn. Ta còn muốn nấu thứ khác. Các ngươi chờ ở bên cạnh , bằng đến lúc ăn cơm lại ăn vô."

      Vừa chuyện, nàng vừa lấy khối đậu hủ cắt thành từng khối vuông , từ trong nồi lớn múc ra ít nước để làm nước canh, bỏ thêm gừng, tương ớt, đem lá tỏi cắt thành từng đoạn, đồng loạt bỏ vào trong nồi bắt đầu nấu. Lại lấy khối đầu heo cắt, chọn khối ít thịt chút, tinh tế thái sợi, bỏ vào trong nồi nấu chung cho thấm gia vị. Đậu hủ này dễ dàng ngon miệng, lát sau, liền rắc lên chút hành lá lên mặt là hoàn thành.

      Nhìn nồi lớn đậu hủ màu đỏ sậm, bên trong hỗn tạp lá tỏi xanh biếc cùng hành cắt khúc, trong sương khói nóng hôi hổi, phiêu đãng hương vị của tương ớt cùng mùi vị thơm tho của thịt heo.

      Lúc này, đợi Mơ nhi động thủ trước, Lưu Tiểu muội trước gắp chút đậu hủ để vào trong chén của mình, tinh tế nhâm nhi hồi. Nàng ta cảm thấy đậu hủ này ăn vào rất sảng khoái vừa mềm lại thơm, hương vị của hạt tiêu thấm vào bên trong đậu hủ, trong miệng tràn đầy mùi thơm này; nuốt vào đậu hủ, trong miệng toàn là vị cay nồng của hạt tiêu, cùng hành lá và lá tỏi thơm ngát. Nàng ta khỏi mặt mày hớn hở nhìn Cúc Hoa :

      - "Ăn ngon, vừa ngọt lại cay!"

      Những người khác sớm đợi cho nàng ta xong ào ào động thủ.

      Mơ nhi ăn hạt tiêu khịt khịt cái mũi, cười muốn chảy cả nước mắt; chỉ có La nhi là ổn trọng chút, nhưng cũng ăn đến tươi cười đầy mặt.

      Tiếp đến, Cúc Hoa lấy khối thịt đầu heo để nguội, thêm gia vị, cùng trộn chung với rau làm đồ ăn, lại nấu thêm nồi rau xanh cùng đậu hủ giống như buổi tối hôm nàng nấu cho cha mẹ và ca ca; đem ruột heo vớt lên cắt khúc kho tàu; cuối cùng chính là xào rau chân vịt cùng cải trắng.

      Dương thị bán đồ ăn trở về, nghe thấy từ trong phòng bếp từng đợt tiếng cười truyền ra, thanh thúy dễ nghe. Bà hồ nghi nhìn Trịnh Trường Hà – ông ngồi ở trong sân cười hớn hở a, cũng chưa đến phòng bếp giúp Cúc Hoa nhóm lửa.

      Trịnh Trường Hà với bà việc vài tiểu nữ oa đến tìm Cúc Hoa chơi đùa. Tiểu nữ oa các nàng ở trong phòng bếp, đương nhiên là ông thể nhúng tay vào. Mà cũng cần ông nhúng tay, có nhiều người hỗ trợ rồi.

      Dương thị nghe xong quả nhiên vui mừng thôi —— Cúc Hoa mỗi ngày đều đứng ở trong nhà bận việc, trừ bỏ ca ca cùng cha mẹ, nàng cũng chuyện với ai, cái này tốt rồi, có người đến tìm nàng chơi đùa, bà làm nương hiển nhiên là cao hứng.

      Nghe trong phòng bếp truyền ra thanh , chắc là vài người thỉnh giáo cách Cúc Hoa chế biến thức ăn. Bà sợ vào khiến cho nhóm nữ oa được tự nhiên, cho nên cũng tiến vào phòng bếp, đem sọt đựng dụng cụ buôn bán của bà vào nhà chính cất , rồi cùng Trịnh Trường Hà đồng loạt ngồi ở trong viện giọng chuyện.

      Thanh Mộc học xong về nhà, nhìn thấy cha mẹ đều ngồi ở trong sân, trong phòng bếp vang lên tiếng cười ngừng. sửng sốt, nhưng nhìn lại cha cùng nương đều là tươi cười đầy mặt , nghĩ rằng chắc có chuyện gì. Nhưng đây là có ai tới, sao lại náo nhiệt như vậy?

      Dương thị vội vàng xua tay, cho vào phòng bếp, lôi kéo cùng tinh tế mấy người Mơ nhi ở bên trong. Thanh Mộc nghe xong, cũng cao hứng nở nụ cười.

      Từ luôn mang theo muội muội chơi đùa, người muội muội quen thuộc nhất chính là hai huynh đệ Hòe Tử, trừ bỏ bọn họ, trong thôn có người nào khác cùng Cúc Hoa lui tới, tại có nhóm tiểu nữ oa này đến tìm muội muội chơi đùa, tất nhiên là vạn phần vui vẻ.

      Kết quả, Cúc Hoa nấu cơm xong rồi, thầm nghĩ biết sao nương cùng ca ca còn chưa có về nhà ăn cơm vậy? Nàng chạy ra bên ngoài nhìn, mới thấy cha mẹ ngồi ở trong sân chuyện. Nàng oán trách nhìn Dương thị :

      - "Nương, sao ngươi trở về cũng tiếng? Cơm đều nấu tốt lắm rồi. Ca ca đâu? Trễ như vầy còn chưa học xong sao?"

      Thanh Mộc vội vàng ở nhà chính lên tiếng đáp ứng.

      Lúc này Cúc Hoa mới hiểu , là cha cùng nương thấy khó có khi nhóm nữ oa nhi đến tìm nàng chơi đùa, muốn quấy rầy nhóm các nàng, cho nên tiến vào phòng bếp. Nàng nhịn được cảm thấy có chút xót xa!

      La nhi và các hài tử khác thấy cha mẹ nhà Cúc Hoa sớm trở về, nhóm các nàng vẫn còn ở trong phòng bếp vừa ăn vừa đại náo, khỏi đỏ mặt ngượng ngùng.

      Dương thị vội cười :

      - "Ai nha! Hôm nay các ngươi đến thế này, ta muốn còn được a. Các ngươi đến chơi, thím là cao hứng! Ta nghe các ngươi cười vui vẻ, ta vào các ngươi lại mất hứng. Khi ta còn trẻ, lúc ấy cũng thích đùa giỡn, những khi như vậy thích làm trò ở trước mặt cha mẹ. Nhanh đến đây ăn cơm ! Mơ nhi, ngươi tới đây cũng 2 – 3 lần rồi, đừng khách khí như vậy, nhóm các ngươi cũng cần câu nệ — nhà chúng ta chú ý nhiều lễ nghi vậy đâu."

      Mơ nhi vội vàng tươi cười đáp ứng.

      Bữa cơm này, quả là náo nhiệt vô cùng. Vốn những người này thể nào ngồi cùng bàn , nhưng mà lại thể để cho Trịnh Trường Hà cùng Thanh Mộc vào phòng bếp ăn cơm, nông dân mà thôi, cần chú ý quy cũ nhiều như vậy.

      Lúc bắt đầu nhóm các nàng còn có chút câu nệ, nhưng khi thấy được Dương thị cùng Trịnh Trường Hà đều ôn hòa nhiệt tình, họ cũng buông lỏng tâm tình, dần dần tiếng cười ngừng tăng cao. Duy chỉ có Thanh Mộc là chưa từng cùng nhiều nữ oa ngồi cùng bàn ăn cơm như vậy, có chút được tự nhiên, mặt mày đều đỏ. Nhưng nghĩ đây chính là bằng hữu của muội muội, bản thân thể chậm trễ, bởi vậy, phá lệ còn thêm, để cho các nàng ăn nhiều đồ ăn, đừng nên khách khí.

      Lí Kim Hương thấy làm ra vẻ chủ nhà rộng rãi đãi khách, nhịn được muốn bật cười, nàng thầm: “Tự ngươi cũng chỉ dám động đũa ở 2 chén đồ ăn trước mặt, đồ ăn khác để xa chút gắp cũng dám gắp, còn dám mạnh miệng cái gì?”

      Các nàng làm sao còn muốn theo ý đây?

      Mơ nhi ăn là cao hứng, dứt khoát dùng hai tay ôm cái giò heo còn nóng mà cắn, cắn đến môi bóng loáng, đỏ au. Lúc nào nàng ta cũng ngây thơ như vậy, bởi vì ngại dùng đũa thể giữ được móng heo mà ăn, rất là trơn trượt, nàng ta cũng phải loại nữ oa nhi thục nữ điệu đà, cho nên ràng dùng tay cầm lấy mà ăn, cũng có ai cười nàng.

      Dương thị cùng Trịnh Trường Hà từ ái xem xét Mơ nhi, còn gắp thêm nhiều đồ ăn thả vào trong chén của nàng, Dương thị để cho Trịnh Trường Hà đến phòng bếp cầm mấy miếng khăn lau sạch , đợi lát ăn xong để cho nàng ta lau tay. Khiến cho Mơ nhi miệng ô ô vừa gặm thức ăn vừa hàm hồ lời cảm tạ, hai mắt đều cười thành hình trăng khuyết.

      Lưu tiểu muội ăn đầy miệng ruột heo, nàng rất là hoan hỉ. Mặt nàng vốn đầy đặn như thịt viên, lúc này nhìn hai bên quai hàm cứ phồng lên rồi lại phồng lên, khuôn mặt nhắn có vẻ tròn vo; mắt to còn quay tròn xem xét bát rau trộn thịt đầu heo kia, chuẩn bị tiếp theo là gắp nó bỏ vào miệng.

      Ngay cả ổn trọng như La nhi cũng ăn đến mặt nổi lên mảng đỏ ửng, trong mắt cũng hàm chứa tầng hơi nước, ngờ nhờ vậy mà làm cho nhan sắc của nàng ta gia tăng ít.

      Bản thân Kim Hương cũng là người khách khí với rất nhiều đồ ăn ngon như thế này, gia cảnh nhà nàng quả sai, qua ngày rất tốt, nhưng thịt năm cũng được ăn qua vài lần. Còn chưa có ngon bằng Cúc Hoa làm nữa! Lại , Trịnh thúc Trịnh thẩm đều là người tốt, có gì cần phải thẹn thùng đâu? Đại bá Canh Điền của nàng phải sao, nữ oa nhi phải hào phóng chút mới tốt, mắc cỡ ngại ngùng cũng chẳng ra hình dáng gì. Bởi vậy, nàng cũng ngừng dùng đũa gắp đồ ăn bỏ vào trong miệng, nhưng mà có điểm so với Mơ nhi nhã nhặn hơn thôi.

      Bởi vì Mơ nhi nhớ tới mấy lời cùng nương nàng chuyện hôm qua, khi vừa mới bắt đầu nhìn thấy Thanh Mộc, nàng cũng có chút đỏ mặt tim đập. Nhưng mà, nàng là nương vô cùng đỉnh đạc, đầy bàn thức ăn mĩ vị như vầy, rất nhanh liền đem việc này quên sạch hết. Trước mắt, Thanh Mộc còn chưa có bằng được với nồi thịt đầu heo hấp dẫn nàng đâu. (^0^)

      Nàng gắp lên khối củ cải rồi nhìn Cúc Hoa :

      - "Ngươi trước tiên đem củ cải dùng nước nấu qua lần, khi ăn đúng là còn vị cay độc của củ cải nữa. Ai nha! Xem cái này , có thể nấu được chín nhừ như vậy, vừa ngọt lại mềm, còn thơm nữa. được rồi, ta thể chống đỡ được rồi!”

      Lưu tiểu muội cười :

      - "Ai kêu vừa rồi ngươi ăn mấy thứ kia nhiều làm chi? Thím, cải trắng đậu hủ này ăn ngon , sao có thể ngon như vậy chứ? Mà ta thấy Cúc Hoa chỉ bỏ vào chút mỡ heo cùng tóp mỡ khô quắt thôi, ngay cả thịt cũng chưa thả vào."

      Dương thị cười :

      - "Sau khi thắng mỡ heo còn dư lại xác tóp mỡ này, đây là thứ tốt. Nhà của ngươi năm nay giết heo luyện mỡ heo, cặn bã này đừng tùy tiện ăn, thời điểm xào rau bỏ vào chút, rất thơm nha! Tiểu muội, nghe Nhị ca ngươi đính hôn phải ?"

      Lưu Tiểu muội xoay tròn mắt to, cười đến ngọt ngào, đáp:

      - " phải đúng vậy sao? Còn phải thiếu nợ nữa đó! Đều là cha mẹ ta, khuê nữ nhà kia là tốt như thế nào gì đó, là cha mẹ nàng tốt mới muốn nhiều lễ hỏi như vậy. Ta coi đến lúc đó cưới về, nếu tốt như lời có thể làm sao?"

      Kim Hương gắp chút đậu hủ kho tàu thả vào trong chén, bên cười :

      - "Làm thế nào là làm thế nào? Dù sao cũng phải việc của ngươi, rồi ngươi cũng phải xuất giá thôi."

      Dương thị cũng cười :

      - "Nhà của ngươi huynh đệ cũng có đến vài người, cưới thê tử rồi còn phải là muốn ở riêng sao? Đến lúc đó dù sao mọi người cũng chạm mặt, còn sợ cái gì?"

      Nhà Lưu Hoái có bốn nhi tử cùng khuê nữ, là gia đình lớn vô cùng nhốn nháo còn rất đông người nữa, trừ bỏ lão đại sau khi thành thân tách ra, 3 nhi tử khác vẫn còn chưa cưới vợ.

      Đại khái là vì nhóm toàn nữ tử, thịnh dương suy, Mơ nhi các nàng lại càng ngày càng tự tại, ăn uống vô cùng vui vẻ; Thanh Mộc nghe cả phòng toàn là tiếng cường vang lên ngừng nghỉ, cười duyên liên tục, nhưng càng ngày càng được tự nhiên. Trong tiếng tiếng cười, cấp tốc ăn hai chén cơm, cùng các nàng qua tiếng, rồi mang theo đồ ăn Cúc Hoa chuẩn bị tốt cho Chu phu tử, chạy như ma đuổi trốn ra khỏi nhà.

      Cúc Hoa thấy như vậy, nhịn được cười khẽ, nàng thầm nghĩ, ca ca của nàng quả thực ít có cơ hội tiếp xúc cùng nữ hài tử cho nên mới như vậy. Dương thị cùng Trịnh Trường Hà nhìn nhóm nữ oa nhi này ăn uống cực kỳ vui vẻ, mặt đôi phu thê họ ý cười đứt đoạn, bọn họ chưa từng được cao hứng như vậy.

      Bởi vì ăn thức ăn cay nóng, người liền trở nên nóng hổi, mặt nhóm nữ oa đều nổi lên màu hồng hồng, vô cùng xinh đẹp, chính xác là người so với hoa kiều hơn, nhìn liền cảm thấy thoải mái.

      Trong nồi đất, nhiệt khí bốc hơi đều đều, thịt đầu heo cùng củ cải đều rất nhanh bị tiêu diệt sạch . Thứ này càng nấu mùi vị càng thơm nồng, khắp phòng đều là mùi vị này phiêu đãng, Trịnh Trường Hà vội tắt bếp lò; Dương thị dùng khối vải bố bưng nồi đất xuống, rồi hỏi mấy người:

      - "Còn thừa lại cũng bao nhiêu, ta phân nó ra cho các ngươi được chứ?"

      Cúc Hoa vừa định ngăn cản nương nàng —— nào có ai lại cưỡng bức người ta ăn thứ còn thừa lại bao giờ? Nàng chán ghét nhất là quá đáng như vậy. Thế nhưng làm cho Cúc Hoa hoảng sợ rớt cằm là: Mơ nhi các nàng phản ứng hết sức nhiệt tình, nhóm các nàng đồng loạt vươn tay đưa bát lên, Dương thị liền đem thịt đầu heo cùng củ cải còn thừa lại, múc cho mỗi người môi lớn. Đến phiên Cúc Hoa, nàng vội vã xua tay, là nàng ăn no rồi.

      La nhi bên gắp mảnh thịt đầu heo bỏ vào trong miệng, bên nhìn Cúc Hoa :

      - "Trách được ngươi gầy như vậy, ăn quá ít!"

      Mơ nhi liên tục gật đầu, :

      - "Ngươi ăn còn chưa bằng nửa của ta, làm sao mà lớn được? Ngươi nghe ta , sau này mỗi ngày đều phải ăn hai chén cơm lớn, ta bảo đảm ngươi nhất định mau lớn." Nàng ta cũng đem thịt cùng củ cải bỏ vào trong miệng mình.

      Cúc Hoa dám nhìn tiếp nữa. Tuy rằng thịt đầu heo cùng tóp mỡ đều bị nấu cho nát nhừ, nhưng toàn bộ hấp thu vào trong củ cải, rốt cuộc vẫn toàn là chất béo. Xem xét nhóm nha đầu ăn vô cùng vui vẻ, nàng nghĩ thầm, ra khỏe mạnh là được dưỡng thành như vậy. Dương thị cả giận :

      - "Ngươi nàng muốn ăn sao? Muốn ăn cũng phải nuốt trôi mới được. Thân thể nàng hư nhược, khẩu vị cũng tốt như vậy. Nhìn xem, đám các ngươi sắc mặt đều hồng hào oánh nhuận, nhìn thấy khiến cho người thích. Khẩu vị tốt chính là có phúc khí!"

      Nhóm nữ oa nghe xong vui mừng đến mặt mày hớn hở!

      Bởi vì Mơ nhi mang đến gừng ngâm cùng hạt tiêu ngâm, Cúc Hoa vội vàng phòng bếp gắp ra chút. Sau khi Dương thị ăn liên thanh ăn ngon, rất giòn còn có mùi vị nữa.

      Cúc Hoa nhìn hạt tiêu sắc màu hồng hồng rạng rỡ kia (Cát: đây là hạt tiêu màu đỏ hồng, ai biết có thể tra GG ca ca nhé!), cùng màu vàng nộn của gừng tươi, cảm thấy quai hàm đều ứa ra nước miếng, nàng nhịn được cũng gắp mỗi thứ đũa, kinh ngạc hỏi Mơ nhi:

      - " phải ngươi là đồ ngươi ngâm thể ăn sao, mùi vị của thứ này phải là rất tốt ư? Thứ này mùi vị tốt nha!" Nàng rất muốn ăn thêm chút, nhưng lại dám ăn nhiều.

      Những người khác cũng đều gắp ăn thử -— vừa ăn bụng đầy chất béo, vừa vặn lấy nó đến để giảm bớt vị béo ngậy trong miệng. Lí Kim Hương ăn mấy đũa hạt tiêu ngâm, liền tươi cười sảng khoái nhìn Mơ nhi. Mơ nhi cười ngọt ngào, lộ ra hai lúm đồng tiền nho , bộ dáng vui mừng đối với Cúc Hoa :

      - "Ngươi thích ăn sao? Chờ ngươi ăn xong rồi ta lại mang đến cho ngươi. Đây là nãi nãi của ta ngâm. Ngươi ta có nên tức giận hay chứ, ta cùng nãi nãi cùng ngâm lượt, của ta ngâm chính là thể ăn, còn bị nát nhừ, căn bản được giòn. Ngươi dạy ta làm lạt cải trắng cũng vậy, ta chính là học được."

      Cúc Hoa cười nhìn nàng ta :

      - "Nấu cơm cũng tốt, yêm đồ ăn cũng tốt, tất cả đều phải dụng tâm! Có nhiều người phải là nấu tốt, mà là quá bận. Người nhà nông chúng ta, vô cùng bận rộn, làm sao quản được nhiều như vậy, chỉ cần nấu hai ba món ăn, nấu cơm chín là được, tự nhiên cũng mặc kệ chúng có mùi vị gì. Nãi nãi ngươi tuổi tác chắc cũng cao, là lão nhân gia, có tính nhẫn nại, bà cân nhắc tinh tế mới ngâm thứ đồ ăn này, hiển nhiên hương vị phải tốt rồi. Cách làm lạt cải trắng, ngươi cứ theo tinh tế mà cho nãi nãi ngươi biết. Ta bảo đảm bà ngâm xong ăn ngon."
      Anhdva, Tôm Thỏ, Hale2053 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :