Chương 25: Lần thứ hai chịu nhục ra, nhà nương Liễu nhi này có bốn vị huynh đệ bà con xa, cũng là người vợ ( vợ chết ), nay bốn mươi hai tuổi, con đều cưới nàng dâu, tách ra sống mình. Ngày ngày trôi qua cũng thanh nhàn, trong nhà cũng có chút của cải, vì thế muốn tìm bạn già, đối đáp cùng nhau qua ngày. Bởi vì là giữa đường cầu thân, cũng tiện tìm bà mối, liền nhờ nương Liễu nhi tìm kiếm giúp! Ngày ấy, ở bên Kính hồ, Cúc Hoa cứu tiểu Thạch Đầu, nương Liễu nhi ở bên xem náo nhiệt. Bà ta bỗng nhiên nghĩ, nếu đem Cúc Hoa cho vị huynh đệ bà con xa kia, cũng là sai, mối hôn nhân tốt --- dù sao nhìn Cúc Hoa như vậy, là thể gả cho người ta, cũng khó làm người ta vừa ý, còn bằng tìm cái lớn tuổi hảo hảo qua ngày. Nhưng mà thấy bộ dáng Dương thị xem Cúc Hoa như bảo bối, trong lòng bà ta lại mò ra chủ ý --- sợ Dương thị bỏ được. Bởi vậy, bà ta cũng liền sơ lược ở trước mặt huynh đệ bà ta đề ra, nhiều lời. Hán tử kia lại : “Nha đầu xấu như vậy, đến làm gì? Làm cho người ta chê cười. Đứng đắn tìm cái tiểu quả phụ tốt hơn sao, ta cũng phải ra được lễ hỏi!” Nương Liễu nhi vừa ý: “Ôi! Ta này đại huynh đệ, ngươi cho là tiểu quả phụ tốt dễ tìm như vậy? Còn có, nàng chừng còn mang theo con cái riêng, ngươi còn phải dưỡng con của nàng! Cúc Hoa tuy rằng mặt khó coi, đó là hồi biết bị con gì cắn, mới biến thành như vậy, người chút việc cũng có. Ta lời xuôi tai, trời tối đem đèn thổi tắt, còn phải hàng giá hoàng hoa khuê nữ sao? Cúc Hoa mới mười hai tuổi, thân mình kia tiểu quả phụ có thể so sánh ư?” Hán tử kia nghe xong, suy nghĩ lại, quả thế. Lại nghị đến tuổi trẻ lúc thành thân khi ấy, người phụ nữ nhà mình kia thân hình trẻ trung, mềm mại như nước, khỏi trong lòng nóng lên, liền gật đầu : “Cũng tốt. Vậy ngươi liền phí chút tâm, giúp đỡ vun vào .” Nương Liễu nhi do dự : “Ta tại đây cũng có việc khó xử! Nương Cúc Hoa là đau lòng khuê nữ, còn gả ra liền dưỡng nàng cả đời, để cho khuê nữ nàng phải chịu ủy khuất. Ta chỉ sợ nàng luyến tiếc…” Hán tử kia vui đánh gãy lời của bà ta : “ phải là ghét bỏ ta lớn tuổi sao? Ta xuống vốn gốc, ra 4 lượng bạc lễ hỏi, con ta cưới vợ mới ra 8 lượng bạc đấy, ngươi nếu xem việc này làm xong, ta cảm tạ ngươi hai lạng bạc; nếu nhà nàng ta còn muốn tăng giá, nhiều lắm lại thêm hai… 5 lượng bạc, nhưng mà tạ lễ ngươi ta chỉ có thể ra nửa lượng bạc.” Nương Liễu nhi mừng rỡ, liền nhất định tận lực hoàn thành việc này, kêu hán tử kia chờ nghe tin tức tốt của bà ta. Bà ta cười : “Chúng ta nơi đó nhà người nghèo cưới vợ, cũng liền ra hai ba lượng bạc làm lễ hỏi. Ngươi ra bốn lượng bạc cưới xấu nha đầu kia, Trịnh Trường Hà còn vui đến lộn đầu sao!” Hán tử kia cũng rất là tự đắc, thầm nghĩ cưới cái trẻ trung mềm mại như nước kia cũng có lời, mặt xấu vừa vặn, đục lỗ. Nếu kia từ trong ra ngoài đều sáng , người ta đồng ý gả cho , chính là gả qua, bản thân cũng yên tâm ---- xinh đẹp ghét bỏ lớn tuổi, chạy tìm hán tử khác. Như vậy tốt, mặt nàng xấu trộm được hán tử khác, mà người lại chỉ có tự có thể đụng đến, nhìn đến. Bởi vậy cảm thấy thập phần vừa lòng, toàn tâm toàn ý ở nhà chờ tin tốt của nương Liễu nhi! Ai biết nương Liễu nhi muốn tìm cơ hội để Cúc Hoa làm mai, lại xảy ra chuyện Vương bà mối, bà ta dám mạo muội đến cửa làm mai nữa. Tiếp qua ngày, Trịnh Trường Hà chân xém bị chặt đứt. Bà ta mới cao hứng trở lại ---- cái này tốt lắm, bản thân bà ta, trước mắt tới của cũng phải chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi sao? Chính là lần này bà ta hay ho, tuy rằng nghe chuyện Vương bà mối giúp Cúc Hoa làm mai bị cự tuyệt, tình huống kỹ càng bà ta lại hiểu ---- người khác đều đem trọng điểm nghị luận đặt ở việc Hoa bà tử bị đánh, nhất chuyện thị phi – Hoa bà tử lại bị Di lão đại nhốt tại trong nhà, thế cho nên nương Liễu nhi đúng là hoàn toàn phán đoán sai nội tình rồi. Bà ta trong lòng tràn đầy hy vọng, cho rằng Vương bà mối kia cho Cúc Hoa khẳng định là vừa già lại vừa nghèo, ít nhất tuyệt đối giống huynh đệ phương xa của bà ta như vậy, nguyện ý ra 4 lượng bạc lễ hỏi, chính bà ta ái tài, cũng đánh giá sai tâm tư của đôi phu thể Trịnh Trường Hà, nghĩ Trịnh Trường Hà chút nữa chặt đứt chân, muốn mượn nợ bên ngoài, 4 lượng bạc lễ hỏi này cũng phải là ngoài ý muốn đem tới việc vui sao! Chỉ có Liễu nhi nhà bà mới dám muốn 20 lượng bạc lễ hỏi đây, Liễu nhi cũng so với Cúc Hoa xinh đẹp hơn biết bao nhiêu lần? Nghĩ như vậy, nương Liễu nhi chịu đựng đến buổi chiều, đối với Liễu nhi ở trong phòng thêu hoa, : “Ta đến nhà Trường Hà thúc ngươi, nhìn cái. Ngươi ở nhà hảo hảo thêu hoa, đừng chạy loạn khắp nơi. Mỗi ngày lớn, xuất đầu lộ diện để người ta chê cười!” Liễu nhi ngồi ở phía trước cửa sổ, kinh ngạc nhìn thần thái phấn khởi của nương ---- bà phải buổi sáng mới qua xem Trường Hà thúc sao, buổi chiều lại muốn nữa ư? Nhưng mà, nàng ta cũng hỏi nhiều, miệng ngoan ngoãn đồng ý, trong lòng lại tính toán, chờ nương rồi, lặng lẽ chuồn tìm Thanh Mộc. nương Liễu nhi bị kích động đuổi tới nhà Cúc Hoa, nhiệt tình tiếp đón Dương thị. Dương thị cùng Cúc Hoa chuyện, thấy nương Liễu nhi cũng là kinh dị thôi ---- sao lại tôi nữa vậy? Cúc Hoa tinh tế liền nhìn ra phụ nhân này có hảo tâm, tuy rằng miệng đầy lời quan tâm, chính là rất hư tình giả ý, lại hỏi nhà nàng cho cha nàng xem bệnh tốn bao nhiêu tiền, giống như là tìm hiểu tin tức, chỉ biết có rắp tâm gì nữa. Bà ta chút lại chạy tới, hiển nhiên phải đến thăm Trịnh Trường Hà, nhất định có việc gì muốn Cúc Hoa xem xét bà ta, liếc mắt cái, xoay người vào nhà cùng cha nàng, tùy ý Dương thị cùng bà ta chuyện. Nương Liễu nhi được Dương thị bưng tới băng ghế , ngồi xuống, ra vẻ hiểu ý ân cần cười, nhìn Dương thị thân thiết : “Tẩu tử, ta buổi sáng nhìn Trường Hà đại ca, trong đầu thực thể chịu đựng. Ta nghĩ a, nếu có thể giúp ngươi phen mới tốt!” Dương thị ý nghĩ của bà ta, vừa nghe lời này, cảm kích tiếp: “Xem ngươi kìa, dám để cho ngươi quan tâm. Kỳ thực cũng có gì, chính là khi nào quá khó khăn, lại làm phiền ngươi!” Nương Liễu nhi cười : “Cũng phải vậy, nông dân chúng ta, còn có thể quanh năm suốt tháng sốt ruột việc gì ư? Chỉ cần là nghĩ tới thôi, tương lai cũng có thể làm tốt!” Dương thị đồng ý gật đầu : “Lời này có lý!” Nương Liễu nhi đắc ý : “Cho nên ta nghĩ a, ngươi có nhi có nữ này, vốn ngày tới hòa thuận mĩ mãn. Thanh Mộc lại phát triển, phải ta khen, tương lai căn bản cần ngươi sầu lo, đều có người vội vàng gả cho . Cúc Hoa cũng là cái có khả năng, mặc dù có chỗ thiếu hụt , cũng vướng bận gì, có người tinh mắt xem trọng nàng. Ta đây phải là chịu người phó thác đến cầu sao! Ha ha!” Dương thị cũng là người làm nương, cư nhiên có người phó thác nương Liễu nhi chuyện kết thân, là muốn cưới Cúc Hoa, điều này làm cho bà thấy kinh ngạc. Dương thị hồ nghi hỏi: “Là nhà ai phó thác cho ngươi vậy?” Bà tuy là Cúc Hoa đến già cũng gả ra, cũng dưỡng nàng cả đời, nhưng trong lòng vẫn hy vọng khuê nữ của bà có thể gả cho nhà người tốt. Nương Liễu nhi thấy bà hỏi, càng là nheo mắt cười, trong lòng nghĩ Dương thị gấp rút như vậy, chuyện này thành nửa: “Là bà con xa nhà ta - người huynh đệ, chuẩn bị dày lễ hỏi - 4 lượng bạc đấy, phó thác cho ta làm mối!” Dương thị cũng cả kinh - đối phương cư nhiên nguyện ý ra 4 lượng bạc lễ hỏi? phải bà tham tài, nhưng việc này người ta coi trọng Cúc Hoa a! Bà có chút mơ hồ, quên hỏi vấn đề quan trọng nhất, do dự hỏi: “Kia… phải tiểu bối ruột của ngươi chứ?” Nương Liễu nhi thấy việc này sắp thành, mừng đến cười thấy mắt: “Ai nha! Ta tẩu tử, cùng ta phải quan hệ huyết thống - chính là quan hệ huyết thống huynh đệ kia cũng cách ta xa đấy, cũng phải thân huynh đệ - có gì quan trọng đâu? Việc này thành, ngươi còn được vinh quang - thành trưởng bối của ta! Ha ha!” Dương thị lúc này mới nhớ tới phải hỏi đến người phó thác cho bà ta: “Oa nhi kia năm nay mười mấy tuổi? ghét bỏ Cúc Hoa nhà chúng ta ư? Ngươi nhưng đừng đem lời cho người khác, ta cũng nghĩ lừa gạt người ta như vậy đâu.” Nương Liễu nhi tươi cười cứng đờ, thầm nghĩ: ngươi nghĩ sao mà như vậy chứ, nam oa mười mấy tuổi ai xem trọng Cúc Hoa của ngươi? Bà ta uyển chuyển trả lời: “Tuổi là hơi lớn chút! Nhưng người lớn tuổi liền có mắt nhìn nha, căn bản cần diện mạo gì kia, toàn tâm toàn ý muốn tìm người thân thực để cùng sống qua ngày. Nếu có diện mạo chỉ nhìn được chứ dùng được, còn chịu đâu! muốn là muốn tính tình bên trong ---- như vậy cưới về nhà phải sủng lên tận trời sao?” Dương thị thấy bộ dạng bà ta thôi hồi, nửa tin nửa ngờ hỏi tiếp: “Kia… rốt cuộc bao lớn vậy?” Nương Liễu nhi thấy đến cửa ải khó khăn nhất, ho khan tiếng : “Năm nay 42 tuổi. Trong nhà giàu có, con cái nàng dâu đều tách ra sống mình, Cúc Hoa qua tuyệt bị khinh bỉ. Tuổi này là lúc biết đau người…” “Loảng xoảng…!” Trong phòng truyền đến tiếng giòn vang, theo sát sau là tiếng Trịnh Trường Hà phẫn nộ quát: “Cút! Ngươi cái xú bà nương này cút cho ta! Tôn Kim Sơn, ngươi là thứ vương bát đản, là thứ đoạn tử tuyệt tôn gì đó! Ta rủa cả nhà ngươi được chết tử tế!” Dương thị cũng là quắc mắt đứng lên, đanh mặt nhìn nương Liễu nhi : “Nhà chúng ta trèo cao nổi! Lời mới vừa rồi ta coi như là thúi lắm!. Ngươi nhanh , bằng cha bọn cần phải đánh người.” Nương Liễu nhi cũng nổi giận, đồng ý đồng ý, cư nhiên mắng lão nam nhân của bà ta đoạn tử tuyệt tôn, này phải rủa con bà ta sống lâu sao? Bà ta khẽ kêu lên: “A! Ta là có ý tốt ngờ chọc thân thị phi ‘Lại da nữ’ của nhà ngươi làm được phượng hoàng, còn cho người ta sao? Chính là bà mối cũng phải nhân duyên nào cũng đều có thể làm thành, nhà ai đáp ứng cũng thể mắng chửi người ta!” Dương thị cả giận : “Nhà ai giống ngươi, đem cái tiểu nữ oa cho lão nam nhân họ hàng của ngươi làm vợ kế? Ngươi là có ý tốt đấy sao?” Nương Liễu nhi buồn bực : “Khuê nữ ngươi lớn lên bộ dáng thế kia, còn nghĩ cho nam oa mười mấy tuổi? Ta là muốn tốt cho nhà của ngươi, phải đáng thương nhà ngươi thiếu thốn mượn nợ à, nghĩ giúp ngươi phen, dùng sức của huynh đệ ta, mới trước mặt người ta lời tốt, việc hôn nhân này cũng lạc đến nhà ngươi ---- người ta ban đầu là chuẩn bị cái tiểu quả phụ tuổi trẻ kia kìa! Liền phân lễ hỏi này, muốn cho cái tiểu quả phụ xinh đẹp, ngươi người ta có phải hay liền cưới được rồi, ai cần đến Cúc Hoa của nhà ngươi chứ?” Trong phòng, Trình Trường Hà tức giận đến nổi điên, nhưng lại nằm ở giường thể động đậy, chỉ phải đối với Dương thị hét lớn: “Nương bọn , kêu người đàn bà thối này cút ngay cho ta! Ngươi nghe thấy sao?” Dương thị đen mặt : “Đa tạ hảo tâm của ngươi, nhà ta chính là nghèo hèn, cũng thể lấy khuê nữ mang đổi tiền.” Lời này làm cho nương Liễu nhi khó chịu: Lúc nhà Trương Hòa nhờ người tới cửa làm mai, bà ta đưa ra ý muốn 20 lượng bạc lễ hỏi, kết quả tự nhiên là cửa hôn nhân này liền thành. Nương Trương Hòa ngay tại trong thôn thầm rằng bà ta lấy khuê nữ đổi tiền! tại Dương thị ra lời này, nương Liễu nhi nhìn nhận, Dương thị là cố ý muốn bản thân bà hao tâm. Buồn bực trong lòng càng khiến miệng bà ta đắn đo: “Ngươi chính là muốn đổi, cũng phải có người nguyện ý đổi phải sao! Huynh đệ ta nếu phải là muốn cưới người thực , mới ra phần lễ hỏi này, ai phí cái tâm tư này làm gì! Thay đổi người khác, tặng cũng ai muốn!” Dương thị giận dữ, mồm mép cũng lưu loát hẳn lên: “Khuê nữ của ngươi có người muốn, vậy bán được giá tốt, ngươi chạy nhanh về nhà đem bán ! Khuê nữ của ta ở lại nhà cả đời, ta cũng ghét bỏ!” Trịnh Trường Hòa cũng chồng thanh , kêu lên: “Cút, cút ngay! Ngươi nếu cút, chờ chân lão tử tốt lên, nhất định đánh đến cửa nhà ngươi, muốn Tôn Kim Sơn kia chết đẹp mắt!” Nương Liễu nhi liền tại đây mắng thêm vài tiếng, bên trong xám xịt rồi, vừa bên mồm thối còn to: “Xúi quẩy! Hảo tâm làm thành lòng lang dạ thú! Ngươi liền đem ‘lại da nữ’ kia lưu trữ , lưu trữ cho ngươi chăm sóc người thân trước lúc lâm chung ! ta bán khuê nữ, hừ! Ta làm sao là muốn lễ hỏi hả, ta chính là nghĩ đem Liễu nhi đem gả cho Hòe Tử, tên tiểu tử kia gặp cảnh khốn cùng, mới cố ý muốn 20 lượng bạc lễ hỏi. Liễu nhi của ta mà muốn gả đến nhà giàu người ta, tương lai là muốn hưởng phúc. Những người này hoàn toàn có kiến thức!” Bà ta hầm hừ tới, lại biết Liễu nhi của bà căn bản là hề để ý tới nỗi khổ tâm đó của bà, mà liều mạng muốn tránh thoát việc bà ta an bày vận mệnh cho nàng, nàng ta giãy giụa đau khổ và tuyệt vọng!
Chủ top ơi, có người đăng trùng nè http://cungquanghang.com.vn/threads...-thon-nguyen-da-update-c3-tuyen-editor.23272/
trùng truyện nhau nè: http://cungquanghang.com.vn/threads...-thon-nguyen-da-update-c3-tuyen-editor.23272/