1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xơi tái tiểu nha hoàn - Diệp Khuyết (11) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070

    2. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 11: Rủi ro lần nữa

      Nhìn thấy ánh mắt tiểu nha đầu đột nhiên sáng lên, Viên Cẩm An trong lòng liền cảnh giác, nheo mắt lại : "Trâm cài kia là gia đưa cho ngươi, nếu ngươi dám vứt bỏ hoặc là cầm bán lấy tiền, gia cắt đứt chân của ngươi!"

      Trúc nhịn được co rúm lại, liên tục ngừng gật đầu.

      Bộ dáng này của nàng lần nữa lấy lòng Viên Cẩm An, khuôn mặt lạnh lùng của nam nhân lại hòa hoãn xuống, khẽ nhếch khóe môi mang theo nụ cười ôn nhu, cùng cái vẻ mặt trầm lúc nãy dường như là cùng người, Trúc xem đến ngẩn ngơ.

      "Gia đưa ngươi cây trâm cài, ngươi có muốn đáp lễ gia cái gì ?" Trong nháy mắt ôn nhu biến mất, người nào đó trong mắt lại lên hào quang tính kế.

      Trúc suy sụp hạ mặt, nàng mấy ngày nay tổn thất nhiều tiền như vậy, đều là do người nam nhân trước mắt này ban tặng! Giờ phút này còn biết xấu hổ bảo nàng đáp lễ? Trâm cài kia nàng còn cần sao? thể đổi thành tiền, nàng còn giữ lại làm cái gì? Nhưng là những lời này nàng nào dám ra khỏi miệng? Bây giờ Trúc chỉ muốn mau mau đuổi vị ôn thần này , con đường này kín đáo gì, nếu để cho người ngoài nhìn thấy, chính mình nhất định gặp rắc rối!

      Bởi vậy nàng đặc biệt cẩn thận mở miệng: "Nô tỳ làm gì có vật gì đáp lễ, sợ rằng làm gia chướng mắt rồi.''.

      "Gia thấy ngươi may vá cũng tệ." Viên Cẩm An trầm ngâm chút, "Vậy làm cho gia cái túi thơm , dùng gấm thêu là được, gia cầu cao."

      cầu cao? Trúc sắc mặt trắng nhợt, gấm thêu, đó là loại tiểu nha hoàn bình thường như nàng có thể có sao? Muốn mua cũng có chỗ để mua nha! Nàng tự nhiên có lý do cự tuyệt, làm ra bộ dáng khó xử: "Gia, người bảo nô tỳ đâu tìm gấm thêu cho ngài đây?"

      " cần lo, gia còn nhiều mà." Viên Cẩm An thong thả ung dung , nhìn thấy tiểu nha đầu thở phào nhõm, mới tà ác cười, "Ngươi cầm năm lượng bạc đến, gia hào phóng chút, cho ngươi nửa thước."

      Ngũ! Hai! Bạc! Tử! (Cái này mình cũng chẳng biết là gì _ _||| )

      Trúc hít mạnh hơi! Đây chính là toàn bộ nàng để dành trong bảy năm vào phủ! Là tiền nàng chuẩn bị để chuộc thân a, phải vạn bất đắc dĩ tuyệt động vào! Mắt thấy vị gia này giờ lại muốn nàng cầm năm lượng bạc đổi nửa thước vải đối với nàng mà căn bản gắm thêu này thể dùng!

      "Gia, nô tỳ làm gì có năm lượng bạc..." Trúc muốn khóc.

      " có? Vậy dùng tiền tiêu hàng tháng của ngươi .'' Viên Cẩm An cười rất ôn hòa vô hại, "Gia nhớ ngươi là nha hoàn nhị đẳng, như vậy tiền tiêu hàng tháng chính là hai tiền, năm lượng bạc... Ừm, hai năm liền trả sạch."

      A a a đây là muốn lấy tiền tiêu hàng tháng của nàng mà!

      Trúc ngũ quan đều vặn vẹo rồi, vô cùng cố gắng kìm nén tức giận, đến cả tôn ti dưới đều phải nhịn, cắn chặt răng : "Gia, nếu ngài muốn nô tỳ làm cho ngài cái túi hương, vậy ngài đưa nô tỳ khối gấm thêu như thế nào? Nửa thước sa tanh để ở chỗ nô tỳ cũng lãng phí. Hơn nữa, ngài trực tiếp khấu trừ nô tỳ hai năm tiền tiêu hàng tháng, vậy kế tiếp hai năm này nô tỳ làm như thế nào sống?"

      ''Trong phủ cũng để ngươi thiếu ăn thiếu mặc, ngươi cần nhiều bạc như vậy làm cái gì?" Viên Cẩm An lạnh lùng cười tiếng.

      "Nếu gia như vậy, trong phủ cần gì phải phát tiền tiêu hàng tháng cho nha hoàn? Sao gia với đại phu nhân đem chế độ này hủy bỏ , như vậy còn có thể tiết kiệm nhiều bạc cho phủ a!" Trúc tức chết rồi!

      "Ơ, tiểu nha đầu này nhanh mồm nhanh miệng." Viên Cẩm An chậm chạp cười , "Chẳng qua gia biết , tiền tiêu hàng tháng của ngươi thời gian qua vẫn còn , mấy năm này, ngươi tổng cộng lại bị ít ? Như vậy chia cho ngươi tiền tiêu hàng tháng, cũng có ảnh hưởng gì tới ngươi.''

      Trúc ngẩn ngơ, trong lòng tự chủ được chột dạ.

      Hết chương 11

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :