1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Xâm chiếm tuyệt đối - Kim Đại (Chương 50/50) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 41.1Editor: Hoàng Dung

      Chỉ là ngày thoải mái trôi qua bao lâu, Kiều Hân mới vừa ở nông thôn , hai tháng, rất nhanh liền có biến hóa.

      Vốn là trợ giảng ở nông thôn nửa năm, nhưng bởi vì trường học mới của thôn làm xong trước thời hạn nên ràng là Kiều Hân phải về sớm hơn chút.

      Vốn Kiều Hân chuẩn bị tốt chiến đấu lâu dài rồi, lúc mới vừa nghe được tin tức, dạy ở trong phòng học. Điều kiện trường học trong thôn được tốt, tấm bảng đen cũng làm từ mấy khối đất màu đen.

      Đổng Xuân Yến tới đây với : "Vừa rồi người trong thôn gọi điện thoại tới, có thể trở về trước, lát nữa chúng tôi phải chuẩn bị việc chuyển trường."

      Kiều Hân ngoài ý muốn, chỉ là cảm thấy người ở nơi này, trừ những người trưởng bối chất phác thà, có vài người có thái độ là lạ với . Trước kia Đổng Xuân Yến đối với rất nhiệt tình, giờ lại lạnh lùng, mỗi lần đều là dứt lời liền quay đầu , ngay cả chữ dư thừa cũng cho .

      Kiều Hân cũng là người thẳng tính, nếu người khác thích , cũng rất ít chủ động thân cận người khác.

      Cho nên thường xuyên qua lại, cũng đối xử lạnh lùng với những người đó thôi.

      Lúc này sau khi nghe lời của Đổng Xuân Yến, Kiều Hân liền gật đầu cái, trở về vừa tìm Tiểu Lưu Ly vừa chuẩn bị thu dọn đồ đạc để ngày hôm sau trở về thành phố.

      Chịu đựng ăn xong bữa cơm chiều, Kiều Hân cúi đầu đánh răng ở trong sân.

      Ban đêm ở trong thôn rất tối, chung quanh có ánh đèn, thỉnh thoảng muốn tới quán gần đó mua chút đồ ăn vặt cũng cần cầm đèn pin cán dài.

      Chỗ này là nơi ở trong thôn cấp cho , điều kiện khẳng định tốt bao nhiêu, đèn trong sân cũng mờ nhạt.

      Kiều Hân cúi đầu đánh răng bên cạnh bờ ao, chợt nghe thấy có tiếng động trong sân.

      lập tức cảnh giác, biết đêm hôm khuya khoắc có ai tới tìm . Lại tới đây đoạn thời gian, cũng có thấy người nào tới đây, sao cố tình ngày sắp lại có người tới đây chứ?!

      vội vàng tới, khẩn trương hỏi câu: "Ai vậy?"

      Lúc đứng ở cửa, biết là then cửa quá lỏng hay trở về quá vội vàng nên có khóa tốt, ràng có mở cửa, kết quả cửa lại có thể bị người bên ngoài lung lay lỏng ra.

      Kiều Hân sợ hết hồn, mới vừa định qua khóa cửa lại, người bên ngoài đẩy cửa vào.

      Vì vậy rất nhanh Kiều Hân nhìn thấy người có vóc dáng cao vào, vẻ mặt của hơi lạnh nhạt, dưới bóng đêm như vậy, thoạt nhìn người đó rất lạnh lùng.

      Kiều Hân ngược lại vừa nhìn thấy mặt của đối phương liền sợ nữa.

      Kiều Hân gì thêm, xoay người tới ao nước, tiếp tục chuẩn bị rửa mặt.

      Loại địa phương có điều kiện gì này, lúc rửa mặt đều là dùng tay tát nước lên mặt, hơn nữa cũng mang những thứ sữa rửa mặt kia, trực tiếp dùng xà bông thơm mua trong thôn để rửa mặt.

      Sau khi rửa xong, dùng khăn lông lau nước mặt, tóc trước trán cẩn thận dính vào chút nước, đợi khi lau sạch mặt xong, vẫn có chút nước chảy xuống.

      Vào lúc rửa mặt, Kiều Bùi dạo bước tới, sau khi thấy, rất tự nhiên vươn tay giúp lau sạch nước tóc.

      Kiều Hân rất chán ghét nghiêng đầu né tránh , trong tay bưng đồ rửa mặt cũng trở nên đề phòng.

      Nhưng vừa nghĩ tới mình trở về trong phòng, có lẽ Kiều Bùi nhân cơ hội theo vào, làm mấy việc đó với mình, Kiều Hân lại chần chừ lúc.

      Kiều Hân thể làm gì khác hơn để đồ rửa mặt ở băng đá bên cạnh, vắt khăn lông lên sợi dây treo trong sân

      Ngược lại đợi làm xong tất cả, Kiều Bùi vẫn yên tĩnh nhìn .

      Trong cái sân này có cái gì có thể để người ta ngồi, hơn nữa bởi vì có cỏ dại trong góc sân, cho nên buổi tối rất nhiều muỗi.

      Kiều Hân tùy tiện tìm cái ghế ngồi xuống, lớn như vậy, chưa từng cố kỵ gì ngồi ở trước mặt Kiều Bùi như vậy.

      được giáo dục rất tốt, lại theo bên cạnh Kiều Bùi, hoàn toàn có cơ hội để kiểu ngồi xếp bằng này tồn tại.

      Nhưng lúc này lại giống như cây cỏ dại rơi xuống đất nảy mầm, cứ như vậy dương dương tự đắc ngồi ở trong sân.

      Kiều Bùi hiếm khi quan sát cái chỗ này, bên trái sân có ao nước dùng xi măng để xây, bên cạnh có thùng nước phơi nắng đến phai màu.

      Phần lớn sân ở chỗ này đều là trống , chỉ có cỏ dại trong sân, Tiểu Lưu Ly vui vẻ chạy chơi đùa trong đám cỏ.

      Chỉ cần nó vừa chạy khiến đám cỏ dại đung đưa theo, Tiểu Lưu Ly giống như gặp được món đồ chơi tốt, ngừng chạy .

      Giống như Kiều Hân là lần đầu sống ở chỗ địa phương này, Kiều Bùi cũng là lần đầu thấy địa phương tệ như vậy.

      Lúc trước mặc kệ Kiều Hân làm cái gì, đều có người tới cẩn thận chăm sóc sinh hoạt hàng ngày của Kiều Hân, duy chỉ có lần này ra lệnh, khiến những người đó cái gì cũng muốn xen vào, vì chính là cho Kiều Hân bài học, nhưng bây giờ nhìn lại, dạy dỗ của còn phải hà khắc hơn chút.

      Cảm giác nhìn ảnh chụp và người lạc vào cảnh giới kỳ lạ hoàn toàn khác nhau, Kiều Bùi theo bản năng quay đầu liếc mắt nhìn gương mặt Kiều Hân.

      Khi Kiều Bùi nhìn mình như vậy, Kiều Hân giả bộ phát .


      Chỉ là giả bộ lúc lâu, Kiều Bùi còn nhìn chưa xong. Cuối cùng Kiều Hân nhịn nổi nữa. vội nâng mí mắt, khí thế bức người mà hỏi: " tới làm gì?"

      rất muốn sao trễ thế này còn , muốn ở trong sân cho muỗi đốt ư?

      Kiều Bùi nhàn nhạt nhìn , để ý lời của ..., cố gắng khắc chế kích động muốn đưa tay vuốt ve đầu . Bây giờ vẻ mặt của Kiều Hân phong phú hơn rồi, mặc kệ có tâm tư gì cũng lập tức phản ứng ở mặt.

      Có lẽ là hoàn cảnh chung quanh bất đồng, cũng làm cho có phương thức phản ứng bất đồng.

      còn nhớ lần đầu tiên mang Kiều Hân tham gia trường hợp xã giao, dáng vẻ Kiều Hân thận trọng theo bên cạnh mình, khi đó khéo léo giống như động vật , mặc kệ là vẻ mặt hay động tác đều rất cẩn thận.

      Bây giờ Kiều Hân dã tốt hơn rất nhiều.

      Tiếng kêu của loài chim biết tên, hơn nữa thỉnh thoảng kêu mấy tiếng ở tàng cây.

      Sau khi Kiều Hân nghe thấy, ngẩng đầu tìm con chim kêu kia, chỉ là cây tối đen như mực, nhìn thấy gì hết.

      "Ở chỗ này có cực khổ hay ?" biết nên giọng của Kiều Bùi là quan tâm hay là như thế nào, giọng điệu của rất bình tĩnh, hoàn toàn cảm giác được tâm tình của .

      Kiều Hân cũng nghĩ nhiều, nếu Kiều Bùi hỏi, liền thản nhiên đáp: "Lúc bắt đầu nhất định cảm thấy khổ cực, giường rất cứng, gối đầu đủ thoải mái, mùi vị của nước cũng đúng. Nhưng may là rất tự do, muốn làm cái gì tự mình làm, cần nhìn sắc mặt của người khác, cũng cần suy tính quá nhiều, thích thế nào liền thế ấy. Hơn nữa trong thôn chính là hoàn cảnh này, người khác cũng có thể tiếp nhận, tôi cũng phải yếu ớt như vậy."


      Giống như nhớ tới cái gì, nhìn Tiểu Lưu Ly ở bên cạnh mới tiếp: "Hơn nữa mấy thứ trước kia đều là do tôi lừa gạt mới có được, bây giờ tôi mới trở về quỹ đạo."

      Kiều Hân biết là lời của hoàn toàn sai quỹ đạo mà Kiều Bùi mong đợi.

      Kiều Bùi ngồi yên tĩnh ở trong sân, trầm mặc lúc lâu. Kiều Hân cũng cảm thấy kỳ quái, rốt cuộc Kiều Bùi cũng cử động, Kiều Hân còn tưởng rằng có chuyện gì muốn với mình chứ.

      Vốn Kiều Bùi đứng, mấy bước liền tới trước mặt Kiều Hân.

      Kiều Hân ngồi ở ghế rất thấp, theo bản năng ngẩng đầu lên liếc nhìn Kiều Bùi nhích lại gần mình, rất nhanh Kiều Hân liền cảm giác trước mắt tối sầm, Kiều Bùi trực tiếp cúi người hôn .

      Nụ hôn của quá mức kích động, quả có thể là hơi khó chịu. Sau khi hôn môi , ngừng dùng răng cạy đẩy miệng ra.

      Kiều Hân muốn rút người né tránh, nhưng rất nhanh ôm lại, để cho thể động đậy.

      Kiều Hân cũng cam chịu yếu thế, nhanh chóng bắt đầu phản kháng. Cho dù thể cử động, cũng kích động há mồm muốn cắn Kiều Bùi.

      Chỉ là đầu lưỡi Kiều Bùi rất giảo hoạt, đừng cắn được , há miệng như vậy ngược lại cho đối phương cơ hội thừa lúc vắng mà vào.

      Nụ hôn của Kiều Bùi mang theo xâm lược, ngừng mút thỏa thích môi và đầu lưỡi của , quấn quýt triền miên khiến Kiều Hân cảm thấy thiếu dưỡng khí.

      Kiều Hân nỗ lực chống đỡ bản thân, cố gắng tiếp tục phản kháng lại .

      Nhưng vô dụng, Kiều Bùi hoàn toàn quan tâm giãy dụa của , hiệu suất của rất cao, gần như là chút nghĩ ngợi liền ôm vào trong ngực. Mặc kệ ưỡn ẹo thân thể, đá chân thế nào, đều có thể hóa giải.

      Đến cuối cùng đẩy cửa ra, trực tiếp ôm vào bên trong phòng tối đen.

      Hoàn cảnh chỗ này rất ác liệt, Kiều Bùi vừa đặt Kiều Hân lên giường liền biết đây là cái giường cứng nhất mà từng gặp qua.

      sợ làm Kiều Hân đau, vội lục lọi tìm được chăn, lần nữa lót ở phía dưới Kiều Hân.

      vừa làm vừa hôn .

      Kiều Hân cảm giác lỗ tai của mình ướt đẫm, nhất định hôn vành tai của , rất ưa thích làm động tác này.

      Kiều Hân chán ghét nghiêng đầu , biết quần áo của mình bị giảm bớt, cố gắng cởi xuống quần áo của .

      ở trong bóng tối làm cho người ta hít thở thông, Kiều Hân nghe được tiếng hít thở gấp gáp của . Lúc làm loại chuyện này phát ra chút thanh nào, thanh duy nhất chính là hô hấp.

      Nhưng lại rất thích phát ra tiếng, mặc kệ là mắng chửi của hay là kích động thở dốc, đều thích, nỗ lực bức ra phát ra thanh.

      Kiều Hân bị chơi đùa quá mệt mỏi, biết qua bao lâu, liền giống như bị người lôi chạy 5000m, cả người mệt đến ngón tay đều lười phải động.

      nằm nghiêng người, ngừng hô hấp, cố gắng khôi phục thể lực.

      Kiều Bùi ôm lấy , lòng bàn tay di chuyển thân thể .

      Đó là động tác rất thân mật, chỉ là Kiều Hân bị vuốt ve, người trực tiếp nổi da gà.

      vẫn có biện pháp đối diện với khuôn mặt của , còn có những chuyện làm với mình.

      Ngược lại lúc gián đoạn, Tiểu Lưu Ly ở bên ngoài bởi vì thể vào nhà, mực cào cửa, ngừng kêu meo meo.

      Vốn Kiều Bùi dựa vào người Kiều Hân, ôm vào lòng, nghe được tiếng kêu này liền ngồi dậy từ giường.

      tới mở cửa phòng, Tiểu Lưu Ly nhanh chóng vui sướng nhảy vào. Nó hiểu được thế giới con người, nhưng vẫn rất vui vẻ dùng móng vuốt vỗ vỗ chân của Kiều Bùi.


      Nhìn tên nhóc này hoàn toàn khác với lúc trước, trừ bỏ dã tính bên ngoài, nhìn qua lớn lên rất nhiều, tứ chi càng có sức.

      Kiều Bùi thừa dịp ánh đèn bên ngoài, quan sát tên nhóc ở khoảng cách gần.

      Có lẽ Tiểu Lưu Ly cũng là nhớ người ở trước mắt này từng chơi đùa với mình, nó khéo léo kêu hai tiếng, chỉ là được mấy tuổi rồi, bao giờ còn thích cọ người giống như mèo con lúc trước nữa.

      Nó ngẩng đầu lên duy trì khoảng cách cảnh giác kêu meo tiếng.

      Kiều Bùi giống như nhớ tới cái gì, cúi người nhìn chằm chằm con mèo hồi.

      Kiều Hân nằm giường, có chút kỳ quái, vội vươn cánh tay từ trong chăn mỏng ra, khó hiểu nhìn Kiều Bùi cái, biết Kiều Bùi nghiêm túc nhìn chằm chằm Tiểu Lưu Ly như vậy làm gì.

      Ngược lại qua lúc lâu, Tiểu Lưu Ly bị nhìn chằm chằm có chút sợ hãi, tên nhóc giống như buồn bực, thay đổi bộ dạng con mèo hoang dã, vội tiến tới trước mặt Kiều Bùi, dùng sức cọ xát chân Kiều Bùi.

      Lúc này Kiều Bùi mới hài lòng kéo khóe miệng, lần nữa tới bên giường, ngồi xuống.

      lập tức giày vò Kiều Hân, mà là cong chân ngồi ở giường, bộ dáng tâm nặng nề.

      Kiều Hân thấy nhiều dáng vẻ bình tĩnh ung dung của Kiều Bùi, lúc này thấy giống như có tâm , vội nghiêng mắt nhìn qua mấy lần.

      Ngược lại khi Kiều Bùi quay đầu lại, Kiều Hân sợ hết hồn, vội vàng nghiêng đầu , hận được cắt đứt cổ, né tránh ánh mắt của .

      Vào lúc đó, Kiều Hân cũng cảm thấy trong gian tràn ngập thần bí.

      Giống như nhiệt độ tăng cao.

      Sau đó Kiều Bùi lại muốn mấy lần, luôn cảm thấy trong lúc Kiều Bùi làm mấy chuyện này kia đều có loại cảm giác rất điên cuồng, cầu vô cùng vô độ, quả đến cuối cùng đều chống đỡ nổi nữa.

      Chỉ là đến ngày hôm sau khi rời giường, biết Kiều Bùi sớm từ lúc nào.

      Kiều Hân lại nằm giường lát, rất chán ghét, muốn đánh người, hiểu tại sao Kiều Bùi đói khát liền chạy tới giày vò mình!!

      Chỉ là còn có chuyện phải làm, nếu trong thôn muốn chuyển trường học, phải nhanh chuẩn bị chuyện về.

      cũng sợ Kiều Bùi khuya khoắt lại chạy tới ngủ với , nhanh chóng thu dọn hành lý.

      Đợi phong trần chạy trở về thành phố, ngược lại Đỗ Thiến Thiến tự mình lái xe đến bến xe đón .

      Kiều Hân cũng cảm thấy kỳ quái, chỉ ra ngoài trợ giảng trở lại mà thôi, Đỗ Thiến Thiến còn cố ý xin nghỉ đón , cũng quá mức long trọng rồi, ràng đứng ở bến xe tùy ý bắt xe là được rồi.

      Đỗ Thiến Thiến vừa nhìn thấy , sắc mặt liền tốt : "Kiều Hân, cậu trở lại rồi."

      Khi ở đường, Đỗ Thiến Thiến cũng gì, chờ sau khi chở Kiều Hân về nhà, Đỗ Thiến Thiến mới thận trọng quan sát bộ dạng Kiều Hân.

      Ngược lại Kiều Hân bộ dáng bình thản ung dung, sau khi bỏ đồ xuống, nhanh chóng rửa sạch bụi bặm. Kiều Hân vào toilet rửa mặt, sau đó lại thay quần áo ở nhà, sau đó Kiều Hân gục ở giường, dáng vẻ rốt cuộc tôi cũng trở về nhà

      Đỗ Thiến Thiến lo lắng trùng trùng nhìn : "Kiều Hân, cậu có khỏe ?"

      "Tốt vô cùng." Kiều Hân cũng suy nghĩ nhiều, ngược lại chợt nhớ tới chút chuyện, vội lấy từ trong túi ra chút đặc sản địa phương, kín đáo đưa cho Đỗ Thiến Thiến : "Đặc sản chỗ đó là táo núi, hơi chua ngược lại ăn rất ngon."

      Đỗ Thiến Thiến lấy qua, gương mặt vẫn còn lo lắng, nhịn được hỏi : "Vậy sau này cậu làm thế nào?"

      "Cái gì mà làm thế nào?" Kiều Hân sao cả : "Tiếp tục làm công việc kiếm tiền nuôi sống mình, sau đó có năng lực liền để dành tiền mua nhà, mua xe."

      Đỗ Thiến Thiến muốn lại thôi, nhìn giống như có chuyện gì khó mở miệng.

      Người khác biết, nhưng kể từ sau khi ba mẹ của biết tình huống của Kiều Hân, Đỗ Thiến Thiến ràng cảm thấy lúc trong nhà đến Kiều Hân, giọng điệu rất kỳ lạ.

      Tình huống của Kiều Hân giống người khác, dù sao lúc trước Kiều Hân đứng quá cao, người nịnh bợ quá nhiều, có vài người bợ đỡ được, khẳng định lén lút hận , nhưng nịnh bợ được lại lấy được chỗ tốt, đoán chừng cũng là thoải mái. . . . . .

      Đỗ Thiến Thiến vừa nghĩ tới liền rầu rĩ thay Kiều Hân.

      và nhà họ Kiều?

      Nhưng để cho giải thích những điều này với Kiều Hân, Đỗ Thiến Thiến lại hiếm khi có thể khó mở miệng. Hơn nữa Đỗ Thiến Thiến coi như hiểu, Kiều Hân đúng là bị nhà họ Kiều nuôi đến quá đơn thuần, hoàn toàn hiểu được tính tình cơ bản của con người.

      Người này còn tưởng rằng phải người nhà họ Kiều chỉ cần trải qua cuộc sống của người bình thường là tốt rồi, hoàn toàn hiểu, chuyện này đối với , tuyệt đối đơn giản như vậy.

      Kiều Hân ở nhà nghỉ ngơi ngày, ngày hôm sau phải trường học, chỉ là đúng lúc gặp phải cuộc tổng vệ sinh của trường học.

      Bình thường loại này đều là người ra mặt phân phó giáo viên phía dưới dọn dẹp sạch phòng làm việc, tới đón tiếp giáo ủy gì đó kiểm tra hoạt động tổ.

      Kể từ sau khi Kiều Hân làm việc ở địa phương kia, cũng gặp qua , hai lần. Lúc ấy còn kỳ quái, bởi vì ở trong ấn tượng của , giáo viên chỉ cần phụ trách giờ học là tốt, sao còn cần phải làm loại vệ sinh quét dọn này chứ.

      Chỉ là nhìn bộ dáng tất cả mọi người làm việc, cũng làm rất lưu loát, mỗi lần đều bị an bày quét dọn cái bàn.


      Mà cái gọi là quét dọn bàn ghế cũng thể nào chỉ là công việc đơn giản thoải mái lau mặt bàn chút mà thôi, nhưng lần này khi người phụ trách an bày việc đến việc quét dọn bàn ghế, trực tiếp chỉ mặt kính thủy tinh cao với Kiều Hân: "Giáo viên Kiều, làm phiền lau mặt kính thủy tinh này."

      Tất cả giáo viên đều thích làm công việc lau kính thủy tinh, chủ yếu là lượng công việc lớn, còn cần đứng ở bệ cửa sổ, động tác kia quả như xiếc ảo thuật.

      Cố tình Kiều Hân lại mặc váy, khi đứng ở bệ cửa sổ, xác suất bị nhìn thấy hết rất lớn. Chỉ là Kiều Hân có biện pháp, vội cởi áo khoác xuống, trực tiếp quấn ở ngang hông, buộc chặt váy chút.

      Mặc dù công việc lau cửa sổ này làm hơi cực, chỉ là nếu như bắt đầu, rất nhanh có thể lau sạch .

      Mới đầu Kiều Hân cũng để những chuyện này vào trong lòng, cảm thấy sau khi sáng tỏ chuyện có chỗ dựa, nhất định cần có quá trình.

      Chỉ là dần dần Kiều Hân mới phát ra mình hiểu tình người quá ít rồi, cho là chuyện phải con nhà họ Kiều cũng chỉ là những người đó chăm sóc mà thôi, nhưng ngờ sau khi những người kia biết chuyện này, lại muốn cố ý làm khó .

      Nhiều lần hoạt động, những người đó cố ý vô ý quên mất thông báo cho .

      Kiều Hân cảm giác rất khó tin, hơn nữa đồng nghiệp Tiểu Lý lúc trước rất nịnh bợ , thỉnh thoảng tới tìm tán gẫu, khen quần áo xinh đẹp có phẩm vị. tại Kiều Hân liền phát mặc kệ làm cái gì, đồng nghiệp bên trong phòng làm việc đều chê cười mấy câu.

      Ngày đó mới vừa vào phòng làm việc, chỉ nghe thấy Tiểu Lý và mấy nữ đồng nghiệp : "Ai nha, cái này tôi mua ở Hồng Kông đấy, xem mới mang mấy ngày liền bạc màu."

      "Nhất định là hợp kim rồi? Loại này phải kim loại , khẳng định sớm muộn gì cũng phải lộ ra."

      Kiều Hân cảm thấy những người đó nhìn về phía mình, quả nhiên rất nhanh Tiểu Lý liền cười tiếp lời : "Cho nên làm người đừng có đùa giỡn che mắt, cho là mình rất thông minh, nhưng hàng giả chính là hàng giả, khổ sở che giấu thế nào cũng thể là được."
      Last edited: 22/1/16
      Chris thích bài này.

    2. melodyevil

      melodyevil Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      54
      hóng chương mới:056:

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 42
      Editor: Hoàng Dung

      Trước kia Kiều Hân có cảm thấy mình nhận được chiếu cố gì, hơn nữa kể từ sau khi rời khỏi , trải qua vài chuyện, lúc ấy quá khẩn trương cũng cảm thấy gì, nhưng bây giờ hồi tưởng lại liền phát , ra ăn chút khổ sở rồi.

      Cho nên Kiều Hân hoàn toàn có năng lực chống đỡ cuộc sống của mình, lại cũng phải là người chịu loại uất ức này, Trường học công lập dễ vào, nhưng cho tới bây giờ tiền lương của trường học công lập cũng quá nhiều, ngược lại tiền lương những trường học quý tộc tư nhân kia lại cao ít. Nhưng mà so với những trường kia, Kiều Hân ngược lại cảm thấy hứng thú với huấn luyện của trường luyện thi này, chủ yếu là thời gian những nơi kia tự do hơn chút.

      Kiều Hân thấy khuôn mặt tất cả mọi người đều biến sắc, dứt khoát phục vụ những thứ này

      Ban đầu lúc thi tốt nghiệp trung học, cũng dựa vào thành tích chân thực của mình thi đậu đại học trọng điểm. Lúc học lại càng chăm chỉ, chưa bao giờ qua loa, về trình độ dạy học, cũng tự nhận hề kém hơn người khác.

      Nghĩ như vậy, Kiều Hân cho là mình cần nhìn sắc mặt người khác ăn cơm.

      Sau khi hạ quyết tâm, liền gọi điện thoại cho những trường học bổ túc kia. Sau cuộc phỏng vấn, Kiều Hân rất nhanh lần nữa tìm cho mình nơi làm việc mới

      Chỉ là trừ đổi công việc, Kiều Hân còn đổi thứ.

      Nơi làm việc mới cách nhà Đỗ Thiến Thiến hơi xa, nếu giống như trước kia ở nhà Đỗ Thiến Thiến ràng cho thấy giao thông cũng là vấn đề rất bất tiện.

      Chỉ là tại Đỗ Thiến Thiến lo lắng cho , kể từ sau khi biết phải con cái nhà họ Kiều, chỉ Đỗ Thiến Thiến, ngay cả mẹ Đỗ Thiến Thiến cũng thường tới đây đưa cho vài thứ, lần trước mẹ Đỗ Thiến Thiến mang cho và Thiến Thiến quần áo mới mua.

      Kiều Hân hiểu ý tứ của ba mẹ Đỗ Thiến Thiến, tại người cả nhà bọn họ nhất định là cảm thấy đáng thương, xem như nữ nhi, phải chiếu cố chăm sóc .

      Đó dù sao cũng là gia đình dạy dỗ ra Đỗ Thiến Thiến, nghĩ như thế nào cũng phải gia đình người nâng cao đạp thấp. Nhưng Kiều Hân cũng muốn đổi lại hoàn cảnh mới, lại dù sao quấy rầy gia đình Đỗ Thiến Thiến cũng phải là kế hoạch lâu dài.

      Cho nên chờ sau khi tìm được phòng, Kiều Hân liền việc muốn chuyển nhà với Đỗ Thiến Thiến.

      Mới đầu Đỗ Thiến Thiến rất nguyện ý, liền thẳng: "Cậu lại khách khí với tớ rồi, cậu ở nhà tớ đó, nếu đường xa, cùng lắm tớ lái xe đưa đón cậu phải được rồi ư? Tớ làm tài xế cho cậu, được sao?"

      Dáng vẻ Kiều Hân như suy xét, suy nghĩ trong chốc lát liền : "Có cần phải như vậy , ở cùng chỗ còn phải cùng ra cùng vào, nhưng vậy bị người ta cho là lesiban nha."

      Đỗ Thiến Thiến tức giận vỗ chưởng sau lưng Kiều Hân, oán trách: "Kiều Hân, cậu đừng như vậy, vào lúc này cậu lại chuyển nhà, tớ rất lo lắng. . . . . ."

      Kiều Hân vội trấn an : " phải bởi vì những tin đồn kia, cậu cảm giác tớ là người chấp chuyện nhặt đáng kể kia sao? Là nơi nhận tớ làm việc cách nhà cậu quá xa, tớ làm tiện lắm, nếu như vậy, chờ tớ thu xếp ổn thỏa, cậu qua tìm tớ chơi có được , đến lúc đó chúng ta tán gẫu suốt đêm."

      Đỗ Thiến Thiến ngược lại tin tưởng Kiều Hân, Kiều Hân nhìn nhu nhược, ra trong lòng rất có sắp xếp, giống như con cừu yếu đuối chút nào.

      "Nhưng Kiều Hân." Đỗ Thiến Thiến có thể cảm thấy Kiều Hân thích nghe đến tên Kiều Bùi, nếu như là mình, biến thành trình độ như hôm nay, có lẽ cũng ghét người vẫn luôn cực kỳ cưng chiều mình, lại trở mặt vô tình như thế

      Vốn Đỗ Thiến Thiến còn muốn chuyện về Kiều tiên sinh, nhưng lời đến trong miệng, bỗng nhiên lại nuốt xuống, thở dài : "Nếu như cậu có cần giúp gì, nhất định đừng khách khí với tớ. . . . . ."

      Kiều Hân hiểu, gật đầu cái.

      Chờ sau khi Kiều Hân được Đỗ Thiến Thiến đưa đến nhà mới, lúc chỉ còn mình, mới chợt ý thức được nhà mới lớn như nơi tửng ở.

      Trước kia ở nhà Đỗ Thiến Thiến, còn chưa cảm thấy nhà cũ có gì khác, dù sao gia cảnh Đỗ Thiến Thiến cũng sung túc, bình thường nhà cũ cũng được bọn họ thường xuyên quét dọn, hơn nữa đều dùng đồ gia dụng tốt nhất.

      Loại phòng chuyên dùng cho thuê này giống, bề ngoài nhìn hoàn hảo, nhưng thực tế được chắp vá đủ thứ.

      Dù sao Kiều Hân cũng có kinh nghiệm gì, lại cũng có thể coi là suy nghĩ đến tiền lương của mình, cuối cùng thuê phòng có diện tích và vị trí khá tốt. Đồ cũ cũ, nhưng làm việc cẩn thận, kiểm tra từng cái đèn và đồ gia dụng trong phòng. Vấn đề duy nhất chính là có nằm thử giường chút, lúc này vừa nằm lên giường, nghe thấy tiếng kẽo kẹt lay động, Kiều Hân vội tìm đồ nhét vào chân giường.

      Kiều Hân vừa nghe thấy tiếng này liền có chút lo lắng, dù sao nếu lúc ngủ mà phát ra tiếng cũng là phiền toái.

      đúng lúc, có lẽ là khách thuê lần trước xem những tin tức tài chính, ở trong góc bày rất nhiều báo tạp chí còn chưa kịp xử lý, Kiều Hân tiện tay vơ lấy quyển, có tên tập đoàn Kiều thị, hơn nữa còn là tiêu đề cực lớn.

      Kiều Hân nhìn thoáng thời gian của cuốn tạp chí này, rất nhanh nhớ tới, đây là báo cáo chính thức mà của làm vào năm ngoái, hình như là thu mua công ty nào đó.

      Kiều Hân vừa nhìn đến chữ Kiều kia liền xúc động, giống như cố ý, nhanh chóng nhét tạp chí có chữ Kiều đó xuống dưới, vừa đè ép suy nghĩ của mình về khuôn mặt đáng ghét của Kiều Bùi kia.

      Chỉ là sau khi làm xong những thứ này, Kiều Hân biết làm gì nữa, nổi lên tò mò với những thứ tạp chí kia, hơi muốn biết những bát quái tin tức tài chính như thế nào về báo cáo của nhà họ Kiều. . . . . . Dù sao đó cũng là nơi lớn lên từ . . . . . .

      Nghĩ như vậy, liền vội tìm xem vài cuốn từ trong đống tạp chí đó.

      biết mình muốn xem cái gì, chỉ là lúc lần nữa đối mặt với chữ Kiều, loại cảm giác từng rất quen thuộc với mình, tại lại có khoảng cách rất lớn.

      Hơn nữa khách thuê lần trước vẫn còn viết lên rất nhiều chữ, Kiều Hân cảm thấy khách thuê đó nhất định là người chơi cổ phiếu, ta đều ghi số và lời bình rất nhiều tin tức chứng khoán .

      Thời gian qua lâu, lúc này lại nhìn đến những tin tức này, còn có cái gọi là nội tình, Kiều Hân chợt mang theo cảm giác bùi ngùi. nhớ tới lúc còn rất , từng được người dặn dò, tất cả chuyện nghe được thấy được về Kiều Bùi, cho dù là chữ đều thể tiết lộ với bên ngoài.

      Khi đó còn , hồ đồ lờ mờ cũng hiểu tại sao phải giữ bí mật như vậy, ngược lại sau khi lớn lên rồi, Kiều Hân mới dần dần hiểu được, mặc kệ có nguyện ý hay , chắc chắn có rất nhiều người có dụng tâm khác muốn thông qua lấy chút tin tức nội tình.

      Lớn có quyết sách, có tiến độ, đều có thể sinh ra ảnh hưởng ở vài chỗ.

      Sau khi Kiều Hân nhìn chút, lại lần nữa xếp lại sấp tạp chí. được giáo dục quá tốt, ở trong năm tháng dài đằng đẵng, đều dám quá thân thiết với bạn bè, cho dù là Đỗ Thiến Thiến, cũng dám thả lỏng chuyện về .

      Đối với , là thần cao cao tại thượng, lúc nào cũng phải chuẩn bị dâng hiến giành được niềm vui của , chuyện với người khác về đúng.

      Nhưng khi nghĩ như vậy, Kiều Hân chợt nghe cửa phòng ngủ vang lên tiếng, liền cảnh giác, vội đứng lên từ bên tạp chí, nhìn cửa phòng ngủ.

      Sau đó nhìn thấy người tới vào phòng ngủ.

      Chỉ là vừa thấy khuôn mặt của người đó, lập tức biết, Kiều khốn kiếp lại theo đuôi tới rồi.

      Kiều Hân hết ý kiến, mặc kệ , vội vàng xoay người sang chỗ khácchuẩn bị làm chút chính . Phòng ngủ còn cần phải dọn dẹp, liền để vài thứ mình mới mua lên giường.

      Hơn nữa lúc dọn dẹp phòng ngủ, tâm Kiều Hân sáng như gương, trì độn hơn nữa cũng biết chuyện phải con nhà họ Kiều này, 100% chính là Kiều Bùi giở trò quỷ.

      Kiều Hân cũng thèm đoán mục đích làm như vậy là gì, dù sao cũng sao cả, muốn làm gì làm cái đó, chỉ muốn nắm chắc tốt chuyện là được, là người chút quan hệ gì với .

      Khi dọn dẹp giường đệm, Kiều Bùi tìm ghế dựa ngồi xuống, tay chống cằm, nhìn dọn dẹp phòng ngủ.

      đến cuối thu, khi Kiều Hân dọn dẹp giường đệm, ngẫu nhiên xuyên qua cửa sổ xem cảnh sắc bên ngoài chút.

      Chỗ này đối diện đường cái, có thể thấy người đường qua con đường .

      Có lẽ gió thổi hơi mạnh, ít người đều mặc quần áo dày, Kiều Bùi vẫn là bộ dáng cảm giác mát mẻ, mặc quần áo cũng mỏng.

      Kiều Hân nhịn được lui về phía sau liếc cái, hoài nghi có phải có người nhắc nhở ?

      Trong mắt người ngoài, Kiều Bùi giống như thiên thần làm được, nhưng rất ràng, từ người này được chăm sóc quá tốt rồi, mặc kệ là người giúp việc hay mấy phụ tá bên người , đều hầu hạ như Thái Thượng Hoàng, cho nên cuộc sống của hoàn toàn chính là của kẻ ngu ngốc.


      Chỉ là mắt những phụ tá và người giúp việc đều bị mù ư, cứ như vậy thả ra rồi.

      Sau khi dọn dẹp giường xong, ưỡn thẳng người, thuận miệng hỏi : " lạnh sao?"

      "Hoàn hảo." Lúc trả lời, hề động, chỉ yên lặng nhìn chằm chằm phía sau lưng của .

      Kiều Hân bị nhìn đến cả người được tự nhiên, cảm thấy thoải mái.

      Hơn nữa hỏi xong mới ý thức được, địa phương đến, độ ấm của phòng đều ổn định, mặc quần áo này hoàn toàn thành vấn đề.

      Ngược lại bất tri bất giác thoát khỏi thế giới kia quá lâu, có lẽ là lúc đó, quần áo của bọn họ đều quá dầy, nhưng bây giờ mặc ít như vậy có thể làm cả người đều đông lạnh.

      Lần này còn cửa hàng mua cái áo bông chuẩn bị qua mùa đông, trước kia trừ bỏ lúc được mang trượt tuyết, ngắm cảnh tuyết đâu cần mặc quá dầy?!

      Kiều Hân nghĩ như vậy, chợt nghe Kiều Bùi hỏi câu: "Muốn vào nhà họ Kiều ?"

      Kiều Hân hiểu nhìn cái.

      Nét mặt chuyện thể là nghiêm túc, nhưng cũng thể được nghiêm túc, chính là bộ dạng lập lờ nước đôi như vậy, " cưới em vào nhà họ Kiều có được ?"

      Kiều Hân ngây ngẩn cả người, nhìn lại ánh mắt của , có chút hiểu được muốn trêu đùa mình hay là . cũng dám ngẫm nghĩ những thứ kia, hơn nữa dù là , cũng đồng ý.

      Vừa suy nghĩ cẩn thận, rất nhanh liền cứng rắn trả lời: " muốn."
      Chris thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 43
      Editor: Hoàng Dung

      Kiều Hân có thể cảm giác được khi xong hai chữ muốn, khí trở nên áp lực.

      cũng quan tâm, nghĩ tới cùng lắm còn có thể như thế nào, tiếp tục mạnh mẽ ép buộc vài lần, nỗ lực đạp mấy đá, bây giờ cuộc sống như vậy, còn có cái gì tốt để gây sức ép đâu?

      Nhưng sau khi đợi lúc, Kiều Hân cũng đợi được con thịnh nộ của , cho là Kiều Bùi cố ý nhẫn nhịn chờ đợi, bởi vì lúc Kiều Bùi nổi giận còn kinh khủng hơn lúc nổi giận.

      Kiều Hân rất khẩn trương, xong, muốn quay đầu sang chỗ khác, lúc này theo bản năng xoay đầu lại, liếc mắt nhìn phương hướng kia, sau đó liền thấy biểu cảm, động tác của Kiều Bùi đều có thay đổi.

      Bộ dạng giống như giấu kín như bưng, vừa biểu nhẫn, cũng có bất kỳ khắc chế gì, vẫn là vẻ mặt lạnh nhạt ngồi ở đó.

      Kiều Hân có chút buồn bực, hiểu Kiều Bùi bị gì, là muốn nhẫn phát, hay là đợi hoàn toàn tỉnh ngộ, xin lỗi cầu xin tha thứ?

      Ngược lại lúc nghĩ như vậy, Kiều Bùi rốt cuộc động. nhanh chóng đứng lên từ ghế, hơn nữa sau khi đứng lên, còn thuận tay dời ghế trở lại vị trí cũ.

      Động tác kia đơn giản nhàng, hơn nữa sau khi làm xong động tác đó, vẻ mặt vẫn bình tĩnh sửa sang lại đồ bàn, bao gồm mấy tạp chí bên cạnh bàn, đều □ sửa sang lại.

      chính là ngồi xổm xuống, từ từ sắp xếp ngay ngắn những tạp chí cần bỏ kia, sau đó lại ôm đống lớn tạp chí đó. cũng quản người mình mặc quần áo gì, cứ như vậy ngần ngại ôm những tạp chí kia ra ngoài.

      Kiều Hân thấy vậy liền kinh sợ nhảy dựng, vội vàng theo.

      Hai tay đều cầm đồ, cho nên lúc ra ngoài có hơi khó khăn, thấy theo, Kiều Bùi liền làm động tác nhường đường, ý bảo ra mở cửa.

      Kiều Hân là bị dọa sợ, sau khi dừng lại, vội qua mở cửa, tiếp đó Kiều Hân liền giương mắt nhìn Kiều Bùi ra ngoài.

      đúng là muốn ra ngoài vứt rác sao?!

      Chỗ Kiều Hân thuê tốt, quản lý tiểu khu rất bình thường, có rác cần mình tự mang tới đổ ở thùng rác dưới lâu.

      Lúc này hiển nhiên là Kiều Bùi muốn ném những tạp chí kia.

      Chỉ là người khác Kiều Hân ràng lắm, nhưng đây chính là Kiều Bùi đó!!

      Kiều Hân sắp bị màn này hù sợ, quả so với lời muốn cưới vào vừa rồi càng khiến cảm thấy thể tưởng tượng nổi!!

      lớn như vậy, đừng tới chuyện cần Kiều Bùi vứt rác, chủ yếu là cuộc sống ở nhà họ Kiều cần phải làm loại chuyện nhà này.

      Chính cũng là đến nhà Đỗ Thiến Thiến mới bắt đầu giúp đỡ đổ rác, lúc trước Kiều Hân đều cho rằng có người cố định tới từng nhà thu đổ bỏ .

      Nhưng bây giờ Kiều Bùi lại ở giúp ném những thứ tạp chí cũ kia. . . . . .

      Đầu Kiều Hân hơi choáng váng, cảm thấy chuyện như vậy đặc biệt chân , vội lấy chìa khóa treo ở cạnh cửa, đường vội vàng theo.

      Kiều Bùi có lý do làm việc này?

      Kiều Hân vẫn theo sau lưng Kiều Bùi, lúc đợi thang máy, vội tiến tới giúp Kiều Bùi nhấn phím, sau khi thang máy tới, vội đỡ cửa thang máy, để Kiều Bùi thuận lợi vào.

      Mãi cho đến khi tới nửa đường, Kiều Hân mới như nhớ tới cái gì, chợt nghĩ. . . . . . Tại sao phải theo sau lưng Kiều Bùi chứ?

      Cũng bởi vì đổ rác liền chuyện bé xé to, có cần phải làm vậy sao?

      Kiều Hân vừa nghĩ điều này, rất nhanh muốn trở về, hơn nữa còn cố ý cách khỏi Kiều Bùi khoảng cách.

      Kết quả là có chuyện trùng hợp, cửa thang máy ngừng ở tầng lầu kế tiếp, rất nhanh có người lớn tuổi vào bên trong thang máy.

      Bác đó rất nhiệt tình, có lẽ là biết thang máy dừng lại ở phía , vừa thấy Kiều Hân, bác đó rất thân thiện : "Cháu mới vừa chuyển đến phòng 2016 đúng ?"

      "Dạ." Kiều Hân khách khí đáp lời.

      Bác cười híp mắt quan sát hai nguời Kiều Hân và Kiều Bùi, vội : "Bác ở dưới nhà các cháu. phòng 1916. Bác lớn tuổi rồi, sợ ầm ĩ, lần trước thuê phòng là có đứa bé rất ồn ào. Đúng rồi, đây là chồng của cháu à? Nhìn các cháu còn trẻ như vậy nên chắc chưa muốn có con đâu nhỉ? Chỉ là các cháu là người có văn hóa, vừa nhìn liền biết là rất thông tình đạt lý ."

      Kiều Hân có chút biết nên gì rồi, bà bác này hơn phân nửa là muốn thân thiện hơn chút để ngừa lầu gây ầm ĩ. Dù sao chất lượng kiến trúc của loại phòng này tệ tệ, nhưng chỉ là thế nào cách .

      Đoán chừng bà bác này là sợ ồn ào, muốn tốt trước thôi. Kiều Hân cũng nhiều lời, chỉ là trong lòng rất kỳ quái câu chồng của cháu kia. . . . . .

      tách khỏi Kiều Bùi khoảng cách, sao lại có thể bị người ta là chồng chứ. . . . . .

      Chờ đến dưới lầu, Kiều Bùi vừa ra ngoài, Kiều Hân lập tức nhấn phím. biết mình muốn tránh né cái gì, chỉ cảm thấy. . . . . . chuyện vừa mới phát sinh đặc biệt giải thích được.

      Sau khi trở lại gian phòng, đầu trống , cũng suy nghĩ mấy chuyện kia nữa, vội đặt toàn bộ tinh lực việc vệ sinh gian phòng.

      tiếp tục dọn dẹp đồ trong tay, ngược lại sau khi Kiều Bùi vào lần nữa, cũng theo quét dọn giúp.

      Kiều Hân len lén quan sát , sau đó liền phát hình như Kiều Bùi phụ quét dọn, chỉ là động tác quơ chổi của rất quỷ dị. Kiều Hân thấy kì quái đến phát hoảng, có phải đầu óc Kiều Bùi bị nước vào rồi ? Làm vậy làm gì, là muốn lấy lòng , khiến cảm động ư? Nhưng cũng phải làm cho tốt mới được chứ?

      chỉ thấy, Kiều Bùi thuộc về kiểu càng nhiệt tình giúp càng rối, hơn nữa làm việc nhà chút hiệu suất, chỉ gây rối thêm.

      có thể có được chìa khóa phòng thuê của , như vậy trước đó tìm người tới trợ giúp quét sạch , rồi để cho vào ở chẳng phải tốt hơn sao, tại xoay quanh như vậy làm gì?

      Diễn khổ nhục kế cũng nên diễn theo phương pháp như vậy chứ! Cho dù là muốn biểu , cũng xin nâng cao năng lực làm việc nhà của mình đến mức người bình thường được ? !

      như vậy. . . . . . là quỷ dị!!

      Hơn nữa sau khi Kiều Bùi làm xong những chuyện kia, lại có thể gì, cũng ép buộc làm gì, liền trực tiếp luôn.

      Đây giống như là đặc biệt làm người tốt việc tốt vậy, lại có thể uống ngụm nước... Chỉ là Kiều Hân cũng để ý, tài nghệ làm việc nhà cỡ đó của , cảm thấy mình có chút cảm giác cảm động gì, hơn nữa chỉ muốn trải qua cuộc sống tốt của mình thôi, ép buộc hay đương gì đó đều có quan hệ với .

      Ngược lại sau khi dọn nhà, tất cả đều tiến vào quỹ đạo mới, hoàn cảnh việc làm mới rất tốt, Kiều Hân rất thuận buồm xuôi gió ở nơi làm việc mới. dạy học là thể chê, soạn bài vô cùng nghiêm túc, giảng bài cũng có thể điều động cảm xúc của bọn , vả lại thời gian dạy học rất tự do, đều cần làm việc đúng giờ, gần như hết tiết là có thể về nhà.

      Kiều Hân lập tức rãnh rỗi rất nhiều thời gian, thời gian còn lại cho mình khóa tập thể hình. Lúc trước ở dưới an bài của Kiều Bùi, học yoga thời gian, ra thích tập thể dục aerobic hơn.

      Kết quả lúc đăng kí tham gia, lại nhìn thấy luyện Taekwondo, Kiều Hân liền có chút động lòng. hy vọng xa vời có thể học được trình độ đánh thắng Kiều Bùi, nhưng học vài chiêu thức để cho mình thua thiệt cũng tệ lắm.

      Hơn nữa khiến Kiều Hân kỳ quái là loại khóa học này con lại đăng kí rất nhiều, phần lớn đều là nữ sinh học đại học, ngược lại rất ít nam sinh.

      Lúc ở trong giờ học, số tuổi Kiều Hân cũng lớn, liền ở chung chỗ hàn huyên mấy câu với mấy nữ sinh đại học. Mấy nữ sinh kia, mỗi lần bị hỏi nguyên nhân đều rất kích động : "Rèn luyện thân thể, lại tại biến thái càng ngày càng nhiều, học chút để bảo vệ mình cũng tệ."

      Có lẽ là giáo viên giảng bài cũng nhìn thấy đám nữ sinh này thú vị, khoảng thời gian sau khi học xong cố ý dạy những chiêu thức phòng thân.

      Chờ Kiều Hân học được mấy ngày, lúc trở về liền ngừng đá chân, đánh quyền trong khí.

      thuê nhà cũng lớn, là nhà hai phòng ngủ vô cùng đơn giản. phòng ngủ dùng để nghỉ ngơi, phòng khác được dùng làm phòng làm việc.

      Phòng khách sao, ra gian cũng lớn. Cuối cùng Kiều Hân liền chọn góc ở trong phòng khách luyện tập quyền cước, nhưng luyện tập, chợt cửa vang lên tiếng, rất nhanh có người mở cửa.

      Lúc Kiều Bùi tiến vào, chính là sững sờ, bởi vì Kiều Hân nhà giống như con thỏ có lỗ tai dài, ở đó đánh đá nhảy nhót sôi nổi.

      Kiều Hân liếc cái, từ sau khi rời vào lần trước, đây là lần đầu Kiều Bùi tới lại.

      cũng biết tâm tình của Kiều Bùi là gì, lẽ ra lần trước đến trình độ đó rồi, Kiều Bùi lại là người cực kỳ tự tôn, lẽ ra thể nào tới nữa chứ?

      Chỉ là lúc nhìn qua, liền cảm thấy đường cong mặt Kiều Bùi trong nháy mắt giống như nhu hòa chút. đứng ở cửa, nhìn luyện tập lát, mới cười hỏi : "Em làm cái gì đấy?"

      "Thuật phòng thân của con , đặc biệt phòng sắc lang." Mặt Kiều Hân đổi sắc, sau đó liền làm động tác đá, hoàn toàn là bộ dáng hung ác giẫm đối phương dưới lòng bàn chân.

      "À. . . . . ." Trước giờ Kiều Bùi chuyện như vậy, tại ngược lại giống như bị chọc cười.

      "Có muốn thử với chút ?" tới gần.

      Kiều Hân lại ngốc, dĩ nhiên biết Kiều Bùi trêu chọc mình. Sao có thể đánh lại , dùng tay là có thể giữ chặt , nếu phải lần trước thừa dịp lúc thất thần chiếm tiên cơ, hoàn toàn đánh trúng .

      Kiều Hân để ý đến , nhưng Kiều Bùi lại nghĩ , vội đưa tay ôm lấy từ phía sau.

      Lần này Kiều Hân để bị xúc phạm, dứt khoát dùng chiêu thức mới học, trực tiếp làm động tác, thuận tiện dẫm lên chân cước. Chỉ là còn chưa dậm chân lên, người bị bế lên.

      Chân của đá lung tung ở giữa trung.

      Kiều Bùi quả nhiên nhanh chóng đặt lên giường, đè ép thân thể của .

      Kiều Hân tức giận đến mặt đỏ rần.

      "Đừng động." Kiều Bùi ôm hông của , tay chân của ngăn lại ở bộ phận có thể giãy giụa. cúi xuống, Kiều Hân cho là muốn cưỡng hôn mình, kết quả người nào đó tiến tới, cũng có hôn , mà là rất thân mật dán lên mặt của .

      Kiều Hân vội nghiêng đầu tránh, có lẽ là lần này có bị cưỡng hôn, Kiều Hân lơ đãng nghiêng mắt nhìn đến vật. và Kiều Bùi ở cùng nhau lâu rồi, nhưng mỗi lần đều lười nhìn , lần này mới nhìn vết sẹo sâu trong mái tóc dày của .

      Đó hơn phân nửa là vết sẹo lưu lại vào lần trước đả thương . . . . . . Nét mặt của liền dừng ở. . . . . .

      Có lẽ là nhận ra tầm mắt của , Kiều Bùi rất tùy ý : "Lúc làm giải phẫu, cạo ít tóc, có đoạn thời gian đều đội tóc giả."

      Kiều Hân ồ tiếng.

      Kiều Bùi nhìn chăm chú, hai nguời sớm cần liền có thể đoán được tâm tư của đối phương rồi. lập tức biết nghĩ những thứ kia, lập tức hỏi : "Em đều phát sao?"

      Kiều Hân nhịn được : " cảm giác tôi nhìn kỹ , quan sát ư?"

      Nhìn người cưỡng bức mình, ép buộc mình, lòng có lớn như vậy sao? Lại Kiều Bùi muốn dùng tóc giả, có thể để cho người ta liếc mắt cái liền nhìn ra ư?

      Kiều Bùi chuyện nữa, hai người đều trầm mặc.

      Ngược lại lúc trầm mặc, biết vì sao Kiều Hân lại đưa tay sờ tóc của .

      ra tóc của rất cứng, lớn như vậy, lúc làm em thân cận bên Kiều Bùi, nhưng cũng chỉ làm đúng phận , chưa bao giờ sờ qua tóc Kiều Bùi như vậy.

      tại vừa sờ, Kiều Hân mới phát , ra là tóc Kiều Bùi rất cứng.

      Hơn nữa tóc của rất ngắn, ước chừng là biết dáng dấp mình trắng noãn vô cùng lịch , cho nên tới bây giờ tóc của Kiều Bùi đều là kiểu dáng cứng cáp.

      Bao gồm quần áo, giày dép phối hợp của cũng thống nhất là đơn giản hào phóng, hề phô trương.

      Sau khi Kiều Hân sờ hết tóc của , chợt ý thức được tư thế của bọn họ mập mờ tới cực điểm, vội nhíu mày, dùng sức đẩy ra.

      Lần này Kiều Bùi để đẩy ra, lúc đẩy mình ra, rất tự giác trực tiếp nâng người, cong đầu gối, chậm rãi đứng dậy từ người .

      Kiều Hân cũng nhanh đứng dậy sửa sang lại tóc rơi xuống. Khi làm điều này, có thể cảm thấy Kiều Bùi vẫn luôn nhìn .

      Bọn họ dựa vào quá gần rồi, Kiều Hân cũng cảm thấy tim giống như bị đè ép. Đợi lúc sau, Kiều Hân chỉ nghe thấy Kiều Bùi giống như thở dài: "Hân Hân, về nhà với ."
      Chris thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 44
      Editor: Hoàng Dung

      Kiều Hân giống lần trước trực tiếp cự tuyệt Kiều Bùi, trầm mặc lúc mới chậm rãi : "Tôi trở về được."

      từng hỏi lòng, rốt cuộc mình ghét hay ghét Kiều Bùi. Đồng ý là ghét Kiều Bùi chạm vào , ép buộc , nhưng đối với Kiều Bùi, rất khó dùng ghét hoặc là hận để đánh giá.

      Bởi vì chính người này làm bạn với ở trong năm tháng rất dài, chiếm cứ phần vô cùng lớn, quả thực là quan trọng nhất trong thế giới của .

      "Tôi có biện pháp thích ."

      Kiều Hân giống như biết phải biểu đạt như thế nào? muốn tổn thương tình cảm Kiều Bùi, mơ hồ biết cảm giác của Kiều Bùi.

      phải loại người giúp quét dọn phòng, chứ đừng đối xử với như ngày hôm đó.

      hiểu được mình có cảm giác gì với Kiều Bùi? Nhưng cũng hiểu chút, rất ràng mình thương Kiều Bùi. Cho dù có cảm tình, cũng tuyệt đối phải là cái loại tình cảm phụ nữ với đàn ông, nhiều lắm chỉ là tình cảm từng là em.


      Lúc Kiều Bùi những lời này với , vẻ mặt vẫn thay đổi, thậm chí động tác của cũng có biến hóa gì.

      Kiều Hân cho là lại muốn thương tổn mình, nhưng Kiều Bùi lại làm gì.

      Có lẽ là do vị trí, Kiều Bùi đứng ở đó, làm cho người ta có loại cảm giác nhìn xuống từ cao, nhưng giọng điệu của cũng phải cao cao tại thượng.

      "Em cần thích , chỉ muốn em làm bạn với ." Giọng điệu của rất .

      Trước kia biết quật cường như vậy, nhưng đến hôm nay, hiểu ra Kiều Hân phải Kiều Hân lúc trước, lệch hướng quá xa với muốn rồi.

      Duy nhất thay đổi, có lẽ chỉ có cảm giác của mình đối với , giống như người tập mãi thành thói quen, cách nào tiếp nhận cảm giác người khác ở bên cạnh.

      Hai nguời trầm mặc, đầu Kiều Hân có chút lớn.

      Chỉ là sau khi trầm mặc lúc lâu, Kiều Hân đứng lên từ giường. Trước khi trở về, có mua chút nguyên liệu đơn giản, bây giờ nên đến lúc làm cơm tối rồi.

      Kiều Hân cất bước tới phòng bếp, muốn nghĩ gì hết, chỉ làm từng bước chuyện bản thân muốn làm.

      Đồ trong phòng bếp rất đơn giản, máy hút khói là từ nhiều năm trước. cố ý thuê giúp việc làm theo giờ tới trợ giúp xử lý qua lần, mặc dù bên ngoài sạch , nhưng mỗi lần mở ra đều kêu rất nhiều thanh.

      Gạch men sứ của phòng bếp chỉ có màu trắng đơn điệu, cầm tạp dề lên, mang lên người, giống như nữ đầu bếp , tới bồn nước.

      Nguyên liệu mua về đều được xử lý tốt trước rồi, nhưng sau khi mang về nhà cũng phải rửa sạch thêm lần nữa. Hơn nữa có lẽ là ở bên cạnh Kiều Bùi lâu rồi, Kiều Hân rất quan tâm vấn đề vệ sinh thực phẩm, có thể ăn đồ quý giá gì, nhưng phải hợp vệ sinh.

      Mỗi lần đều dùng rất nhiều thời gian rửa sạch rau dưa, lúc làm như thế, Kiều Bùi đứng ở bên cạnh , nhìn làm. Sau khi nhìn lúc, giống như học xong, cũng muốn làm theo.

      Chỉ là ràng có thiên phú về việc này, kết quả làm đến Kiều Hân nhịn nổi nữa, vội cầm lấy đậu -ve trong tay làm mẫu: " phải như thế."

      Lúc làm cái này, Kiều Hân lại như nhớ tới cái gì, chợt câu: " ra tôi thích ăn rau cần tây."

      Kiều Bùi rất thích ăn rau cần tây, nhưng Kiều Hân lại cảm thấy mùi vị cần tây là lạ. rất nỗ lực để thích, thậm chí có lần cho là mình có thể chịu được mùi vị cần tây rồi, nhưng sau khi chuyển ra khỏi nhà họ Kiều, mới hiểu được đến bây giờ bản thân đều chưa từng thích qua. Những năm nay vẫn luôn ăn được tất cả, chỉ vì muốn đón ý hùa với .

      Kiều Bùi có trả lời, toàn bộ tinh lực của giống như bị mấy cây đậu -ve trong tay chiếm cứ.

      Sau đó, cũng thêm gì khác, chỉ nhìn Kiều Hân nấu cơm, ăn chung với Kiều Hân. Sau khi ăn xong, còn có thể theo Kiều Hân cùng nhau rửa bát.

      Nhưng Kiều Hân có chút chịu nổi, người trai minh thần võ trong ấn tượng của lại có dáng vẻ thông suốt vụng về trong công việc nhà, đây quả thực như thần tượng ở trước mặt mình tan biến thành đống cặn bã.

      nhớ lúc còn rất , được Mensa mời học, có đạo lý nhân tài IQ cao đến rửa cái khay cũng rửa được chứ?

      Kiều Hân cảm thấy kỳ quái hơn chính là bình thường ăn xong cơm, chén cũng rửa, lấy hiểu biết của với Kiều cặn bã này, phải bây giờ muốn làm vài chuyện khiến người ta chán ghét ư?

      Kết quả sau đó Kiều Bùi lại trở nên yên tĩnh, chỉ an tĩnh cùng xem những tiết mục giải trí bát quái kia.

      Kiều Hân ngược lại cực kỳ khẩn trương, rất sợ nửa đêm Kiều Bùi đột nhiên biến thành sói đói nhào tới . cố gắng duy trì dáng vẻ trấn định, ngay cả chút tư thế lười biếng cũng dám có, cứ như vậy nhịn đến , hai giờ sáng. Cuối cùng Kiều Hân chịu đựng nổi, rốt cuộc giống như bại trận chuẩn bị trở về phòng ngủ.

      Đến giờ phút này, dưới mí mắt đều muốn đánh nhau, hơn nữa khi vào phòng ngủ, còn nghĩ, lần này Kiều Bùi nhất định phải theo như vậy ư?

      Trước kia chân trước phòng ngủ, Kiều Bùi chân sau liền ra ngoài rồi.

      Hơn nữa loại chuyện này quả như quy luật, Kiều Hân liền phát từ đó về sau Kiều Bùi vẫn luôn như vậy, tới đây cũng chỉ yên tĩnh ở bên cạnh , đợi khi muốn nghỉ ngơi, mới cáo từ rời .

      Thường xuyên qua lại, Kiều Hân cũng dần dần nắm ràng quy luật của . Nhưng Kiều Hân hiểu Kiều Bùi có ý gì, sao lại biến thành chính nhân quân tử rồi hả?

      Kiều Hân bị quấy rầy đến biết phải làm sao, nhưng sau khi Kiều Bùi về, còn phải nắm chặt thời gian xử lý rất nhiều công việc.

      Những thư ký, phụ tá chưa bao giờ nhìn thấy Kiều tiên sinh như vậy. Mặc dù Kiều tiên sinh cũng có thời điểm nhắm mắt dưỡng thần trong xe, nhưng bộ dạng ngủ say trong xe cũng là mới thấy lần đầu tiên, nhất là bộ dáng thiếu ngủ nghiêm trọng kia làm cho cấp dưới lo lắng đề phòng, chỉ sợ Kiều tiên sinh luôn luôn thông minh sơ suất, làm ra phán đoán sai lầm.

      may là bao lâu, Kiều tiên sinh liền ra khỏi nhà, lần này cấp dưới rốt cuộc thở phào nhõm, ít nhất cần lại cả kinh giật mình như vậy rồi.

      Ngược lại Đỗ Thiến Thiến bên kia biết những chuyện này chút nào, lại còn đồng tình với Kiều Hân đấy, luôn cảm thấy Kiều Hân từ đại tiểu thư cao cao tại thượng biến thành rất đáng thương như bây giờ. Hơn nữa lúc này là thời điểm các bạn học hay tụ hội, lúc trước và Kiều Hân đều là người chạm tay có thể bỏng, mặc kệ mời được hay mời nổi, người tổ chức tụ hội đó rất coi trọng mời các tới. Lần này Đỗ Thiến Thiến nhận được thiệp mời, giọng điệu những người này có thay đổi gì với , nhưng lúc đến Kiều Hân ràng mang theo dáng vẻ nhiều chuyện, vui sướng khi người gặp họa.

      Đỗ Thiến Thiến liền cảm giác những người đó cũng quá thực tế, bởi vậy Đỗ Thiến Thiến mới càng muốn Kiều Hân tốt hơn chút.

      Ngày đó đến, Kiều Hân ở nhà chuẩn bị cơm tối, Đỗ Thiến Thiến vừa nhìn thấy vậy, vội lôi kéo ấy : "Đừng buồn bực ở nhà nữa, ba tớ giới thiệu cho tớ quán chay rất ngon, tớ dẫn cậu bữa ăn ngon được ?"

      Chỉ là lúc chuyện với Kiều Hân, Đỗ Thiến Thiến nhìn đồ trong phòng bếp Kiều Hân, chợt chú ý thấy có chút đúng lắm. Dù sao và Kiều Hân cũng ở cùng nhau thời gian, biết Kiều Hân thích để bộ đồ ăn ở góc này.


      Lúc này biết vì sao lại có hai bộ đồ ăn đặt ở góc tường, Kiều Hân làm gì vậy chứ?

      Chẳng lẽ còn muốn sáng bộ, tối bộ ư?

      Bởi vì Kiều Bùi thích ăn thức ăn chay, cho nên nhà họ Kiều sư phụ đặc biệt làm thức ăn chay. Nhưng mà bây giờ nếu Đỗ Thiến Thiến gọi , Kiều Hân liền thu dọn chút, vội vàng theo Đỗ Thiến Thiến.

      Chỉ là Đỗ Thiến Thiến có kinh nghiệm gì, sau khi đến đó mới phát quán thức ăn mới mở đó quá nóng, lại có thể có nhã gian.

      Chỉ là hoàn cảnh đại sảnh bên trong cũng tệ, đều là ghế dài đơn độc, Đỗ Thiến Thiến cũng liền tùy ý tìm vị trí ngồi xuống.

      Lúc mang từng món ăn lên, Đỗ Thiến Thiến có chút biết nên mở miệng như thế nào?

      sợ lời của mình làm Kiều Hân cảm thấy thoải mái, nhưng cũng sợ mình , Kiều Hân sớm muộn gì cũng biết . Đến lúc đó, Kiều Hân lại chút chuẩn bị, còn bằng trước, để Kiều Hân chuẩn bị.

      Đỗ Thiến Thiến liền chần chừ lúc, : "Kiều Hân, cậu còn nhớ thời gian này của mấy năm trước đều có họp bạn học ?"

      thiện ý: "Lần này bọn họ vẫn muốn gọi cậu tới, chẳng qua tớ cảm thấy tiệc tổ chức hàng năm đó có ý nghĩa gì, năm nay chúng ta đừng được ?"

      Kiều Hân rất cơ trí, lập tức hiểu Đỗ Thiến Thiến đây là vì tốt cho . ra nếu như mấy năm trước họp bạn học phải có Đỗ Thiến Thiến, cũng rất ít .

      Hơn nữa những năm này họp bạn học mỗi năm càng thực tế hơn, cũng lười .

      Kiều Hân liền gật đầu, sao cả trả lời: " , đến lúc đó chúng ta đơn độc tụ họp tốt hơn."

      Lại có chuyện trùng hợp, hai nguời vừa ăn xong, lại có thể liền gặp được người quen. Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, người quen đó chính là lớp phó lúc trước luôn nhún nhường xung quanh Kiều Hân.

      Hơn nữa lớp phó đó còn cố ý qua chỗ bọn họ, sau đó làm như vô tình gặp được, đối phương rất nhanh dừng bước, bộ dáng kinh ngạc nhìn họ.

      Sắc mặt Đỗ Thiến Thiến cũng rất tốt, lớp phó này là loại hình nữ sinh mảnh mai mà nam sinh thích.

      Trước đó mới vì chuyện của Kiều Hân mà cãi nhau mấy câu với đối phương, lúc này đối phương tới chỗ rồi. Đỗ Thiến Thiến còn tưởng rằng đối phương lại muốn gây xích mích, kết quả ngờ lớp phó đó hoàn toàn phải tới chỗ , mà là dứt khoát liền tới trước mặt Kiều Hân, bộ dáng chúng ta quen thuộc : "A, là Kiều Hân ư, là đúng lúc, tôi nghe chuyện của rồi, là việc đời khó đoán. Nhưng mà đừng khổ sở, dáng dấp xinh đẹp lại có phúc khí giống như vậy, khẳng định còn có thể tìm được người tốt để kết hôn. . . . . ."

      Kiều Hân cũng gì, chỉ yên nhìn ta.

      Ngược lại sau khi nữ lớp phó này hết những lời kia, lại như nhớ tới chuyện gì, cười như cười tiếp tục : "Đúng rồi, bây giờ nhất định còn chưa có bạn trai ? Nếu tôi giúp giới thiệu người như thế nào? Người nọ là bạn của mẹ tôi giới thiệu cho tôi, tôi cảm thấy thích hợp, nhưng người nọ ngược lại rất xứng đôi với , đối phương là xí nghiệp quốc doanh, chỉ là vóc dáng cao, nhưng mẹ ta rất lợi hại, là lãnh đạo trong xí nghiệp quốc doanh, chỉ cần câu , có thể vào làm việc, đãi ngộ phúc lợi chỗ kia đều rất tốt."

      Kiều Hân còn chưa có lên tiếng, Đỗ Thiến Thiến ở bên cạnh nhịn được tiếp lời, "Này, có đầu óc à? quên Kiều Hân lúc thi tốt nghiệp trung học vào đại học XX, có cần phải xí nghiệp quốc doanh đó chịu thiệt sao? Huống chi bây giờ công việc của Kiều Hân vừa thanh nhàn, tiền lương lại cao."

      Lớp phó là bộ dáng tin, Kiều Hân này có cái gì phải là nhà họ Kiều an bài tốt cho ta, tại mọi người đều biết đại thụ sau lưng ta ngã, ta còn có thể có chỗ chống đỡ sao? Lại loại Phượng Hoàng này sụp đổ, đến gà đất cũng bằng.

      "A, bây giờ Kiều Hân lợi hại như vậy ư, thăng chức ở chỗ kia à?"

      Đỗ Thiến Thiến chịu nổi người như thế, lúc trước chính là bộ dáng hận được quỳ liếm chân Kiều Hân.

      Kiều Hân nhắm mí mắt, nghĩ có nên rời khỏi hay , ngược lại điện thoại di động của vang lên tiếng. vội cúi đầu liếc nhìn, liền phát điện thoại di động ra chữ Bùi.

      Kiều Hân nhìn cũng nhìn liền trực tiếp xóa bỏ rồi.

      Ngược lại lớp phó đó nhìn ra nét mặt của đúng lắm, vội : "Tin nhắn của bạn trai?"

      Kiều Hân cầm túi bên người lên, thèm liếc mắt nhìn ta lần: "Tôi phải phụ nữ thiếu đàn ông liền sống nổi."

      Ban đầu lớp phó này thích nhất chính là chơi trò mập mờ với đàn ông.

      Kiều Hân cũng nhảm nhiều với ta, vừa ra hiệu Đỗ Thiến Thiến rời , vừa : " phải thích nhất giữ lại lốp dự phòng sao, xí nghiệp quốc doanh đó tự giữ , chừng ngày nào đó có thể dùng tới."

      xong Kiều Hân liền theo Đỗ Thiến Thiến ra ngoài, Đỗ Thiến Thiến ngược lại là bộ dáng sợ ngây người. Ở trong ký ức, Kiều Hân vẫn luôn rất lịch , giờ mới phát ra Kiều Hân cũng có thể lợi hại như vậy.
      Last edited by a moderator: 5/2/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :