1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Xâm chiếm tuyệt đối - Kim Đại (Chương 50/50) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 38
      Editor: Hoàng Dung


      Sau đó Kiều Hân trôi qua vài ngày thoải mái, ít nhất cần lo lắng tâm tình tốt đẹp của mình bị phá hư. Mỗi ngày, làm từng bước, đến trường học làm việc, sau đó trở lại chuẩn bị chăm sóc mèo con.

      Chỉ là lựa chọn tên mèo rất lâu nhưng đều vừa lòng, cuối cùng vẫn là Đỗ Thiến Thiến giúp chọn tay, gọi nhóc là Tiểu Lưu Ly, chủ yếu là do ánh mắt của mèo con cực kỳ xinh đẹp.

      Kiều Hân thử kêu mấy lần, mèo con giống như có phản ứng, lại có vẻ còn rất vui mừng, cuối cùng liền quyết định cái tên này.

      Chỉ là ngày sống dễ chịu được mấy ngày, trai thân mến của liền trở về rồi.

      Lần này cần phải cái gì, Đỗ Thiến Thiến giống như nhận được tin trước, liền nhanh chóng mang hành lý đóng gói, ngay cả nghiêm chỉnh với Kiều Hân tiếng cũng có liền bỏ chạy tới nhà mẹ .

      Chờ lúc Kiều Hân rầu rĩ về đến nhà, liền nhìn thấy Kiều Bùi ngồi ở ghế sa lon trêu chọc mèo rồi.

      Tiểu Lưu Ly bị nuôi rất tốt, từ sau khi đến nhà mới, bản lĩnh ngày càng lớn rồi.


      Nó vừa kêu meo meo, vừa vươn móng vuốt ra khều ngón tay Kiều Bùi.

      Nét mặt Kiều Bùi hiếm khi dịu dàng, sau khi nghe thấy tiếng động ở cửa, rất tự nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía .

      Sau đó tóm lấy gáy Tiểu Lưu Ly, đưa nó trở lại trong ổ mèo, ngoắc ngoắc ngón tay với Kiều Hân.

      Kiều Hân liền cảm giác mình như là con mèo lớn, trêu chọc mèo xong rồi nên muốn trêu chọc thú cưng lớn như sao!

      Kiều Hân tự chủ liền bĩu môi.

      có ngoan ngoãn qua, mà là sau khi đổi dép, liền trực tiếp về phía phòng ngủ của mình.

      có thói quen mỗi lần về đến nhà phải thay quần áo ở nhà trước.

      Kết quả cứ như vậy, ngược lại cho Kiều Bùi cơ hội.

      Kiều Hân còn chưa có đóng cửa phòng ngủ, Kiều Bùi theo vào trong. trực tiếp nhận lấy tay nắm cửa từ trong tay của , giúp đóng cửa phòng ngủ lại.

      bước rất nhanh, trực tiếp tiến đến sát phía sau lưng của . Lúc còn chưa kịp phản kháng, vặn chặt cánh tay của nàng, trực tiếp xoay ngược thân thể lại, đè xuống.

      Khi hôn lên mặt , quả giống như cắn thứ gì đó. Nhìn qua cảm thấy khí lực rất lớn, nhưng sau khi đè lên , ngược lại trở nên dịu dàng hơn nhiều.

      Khí lực của rất có công dụng khi dùng để chế trụ động tác của , bởi vì Kiều Hân có giãy dụa quá mức, dứt khoát buông tay ra, thong thả ung dung cởi quần áo của .

      cố ý thả chậm tốc độ, lúc này bị vuốt ve cách lớp quần áo, tâm tình Kiều Hân rất tốt.

      Đây là trận cảm giác do chủ đạo, Kiều Hân hận thể rút mình ra khỏi cảm giác này, nhưng thân thể giống như thích ứng với tiến công của . lúc sau, gần như thế nào giãy giụa liền nộp vũ khí đầu hàng.

      Kiều Hân muốn tát mình mấy bạt tai, trước đây luôn có thể buồn bực nằm ngay đơ như vũng bùn, lúc này có lẽ là thân thể có chút phản ứng, cảm thấy cổ họng của mình thỉnh thoảng phát ra chút thanh rất ghê tởm.

      chán ghét nuốt ngụm nước miếng, rất nhanh xoay đầu, mặt đối mặt nhìn chằm chằm.

      liền ghé vào di chuyển người , động tác của nhất định là cố ý. có thể cảm thấy, ánh mắt rơi vào người , còn có những thứ tiết tấu của . . . . . .

      Ngón tay của giữ chặt cằm của , cắn lên bàn tay giữ chặt đó.

      Thân thể dán sát của đều phản ứng như muốn.

      "Kiều Bùi!" Kiều Hân cắn môi, thân thể của bị đánh sâu vào, giọng mang theo run rẩy: " làm cho tôi ghê tởm!!"

      Vốn chân mày hơi nhíu lại, nét mặt kia giống như làm chuyện quan trọng nhất thế giới. Sau khi bị như vậy, nét mặt Kiều Bùi có biến hóa quá lớn, động tác của càng dùng thêm sức.

      Thân thể phía dưới của Kiều Hân theo bản năng buộc chặt, rất nhanh dán vào vành tai của , ngậm vành tai của vào, dùng răng nhàng liếm khắp vành tai .

      Cảm giác tê dại lan tràn trong tứ chi vô lực của .

      Kiều Hân biết qua bao lâu, cảm thấy đói bụng mới tỉnh dậy.

      Cửa sổ biết bị kéo lên từ lúc nào, chỉ là nhìn ra bên ngoài trời sớm tối. Trong phòng ngủ rất tối, chỉ có thể cảm thấy hô hấp người bên cạnh rất có quy luật.

      Cánh tay của vòng chặt quanh hông của , nghiêng đầu nhìn thấy ngủ rất sâu, bộ dáng kia chút tự giác của tội phạm.

      Kiều Hân nghĩ tới chuyện vừa làm với mình, trong nháy mắt nổi lên giận dữ, vươn tay làm động tác giống như cào cấu ở đỉnh đầu của .

      muốn cào mặt nở hoa, nhưng sau khi khoa tay múa chân vài cái, Kiều Hân lại bỏ trận, coi như cào mặt nở hoa có thể làm gì.

      Kiều Hân co ro thân thể, □ thân thể liền cọ sát với ga giường, bởi vì tư thế của hoàn toàn là bộ dáng ôm ấp, thân thể của thể ức chế lại tiếp xúc mấy lần với da thịt của .

      nỗ lực né tránh , co chân lên.

      Qua lúc lâu, Kiều Hân mới qua: "Kiều Bùi, có tự ái sao? Ngủ với phụ nữ thương mình, có ý gì?"

      Kiều Hân cảm thấy thân thể của mình bị người kéo về phía sau, mới vừa rồi còn cho là ngủ rất sâu, ngờ lại nửa tỉnh.

      Chỉ là rất nhanh, động tác kia liền ngừng lại. chỉ là muốn dựa sát vào mình, để dễ dàng ôm lấy.

      Thân thể của vừa bị kéo về phía sau, rất nhanh sử dụng cả tay và chân đè lên. Thân thể rất nặng, đè đến mức gần như thể động đậy được.

      "Nuôi mèo chơi rất vui sao?" Giọng Kiều Bùi có chút phập phồng, truyền đến từ phía sau.

      Kiều Hân hiểu cái này làm gì, dừng lại lúc mới : "Tốt vô cùng. . . . . ."

      Tiểu Lưu Ly cho rất nhiều vui vẻ, mỗi lần thấy tên nhóc đáng đó, tâm tình tốt hơn rất nhiều. Hơn nữa, mỗi lần sau khi về nhà, đều có chuyện muốn làm, ví dụ như chơi với Tiểu Lưu Ly, giúp nó chải lông, cho nó ăn, mớm nước cho nó, còn đổi lại cát cho mèo, khiến cuộc sống của trở nên phong phú.

      Sau khi trả lời xong, nhanh chóng lật người đè ở người , cánh tay của vững vàng chế trụ thân thể của .

      " nuôi em hơn mười năm, em chơi vui ?" nhanh chóng xâm nhập thân thể của .

      Phía dưới của Kiều Hân lại co rúm, động tác của rất chậm, có cái gì đó bắt đầu khởi động. Động tác của , hô hấp của , ánh mắt thâm trầm của rơi vào người của . cúi xuống □, hôn lên□ da thịt của , sau khi chiếm được bất kỳ đáp lại nào, liền tăng nhanh động tác.


      "Mỗi thay đổi của em, mỗi dạng cảm xúc của em, em học cái gì, có cái nào phải là sắp xếp quyết định." liên tục xâm nhập vào thân thể của , di0en-da14n.le9.quy76.d00n giọng có chút thở dốc: "Cho tới bây giờ em đều thuộc về ."

      Kiều Hân biết là thân thể thích ứng được, hay trái tim gánh vác nổi* .

      yên lặng khoảng vài giây mới giống như bừng tỉnh hiểu ra, mờ mịt nhìn người đàn ông ở người mình.

      chợt nhớ tới cái gì, nhớ lại ngày nào đấy sau giữa trưa, trong lúc vô tình, nhặt lên cuốn sổ màu đen. . . . . .

      Chờ lâu, mới nghe giọng căng thẳng của mình qua: "Kiều Bùi, còn ghi chép lại đúng , bao gồm quần áo muốn tôi mặc, chiều cao của thân thể tôi!? đều ghi chép sao?"

      Kiều Bùi có giải thích gì, càng xâm nhập tiến vào thân thể của .

      Kiều Hân bị nhận thức này hù dọa, cảm thấy trái tim trong lồng ngực đập rất nhanh, cả người đều có chút cảm giác chân thực.

      như hiểu được điều gì, "Tôi là trò chơi nuôi dưỡng sao?"

      dùng sức giùng giằng, nhưng chẳng có tác dụng gì, bị cố định ở bên giường, chút kiêng kỵ thưởng thức.

      nhớ tới những lời từng nghe Đỗ Thiến Thiến , ấy có vài người đàn ông biến thái thích nuôi dưỡng. . . . . .

      nằm mơ cũng nghĩ đến mình tồn tại hàng giá trong trò chơi của người khác!

      để mọi thứ phát sinh ở người mình!! Mà người đàn ông này còn làm chuyện quá đáng hơn với !!
      Last edited by a moderator: 21/12/15
      Chris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 39.1:
      Editor: Hoàng Dung


      Lúc Kiều Hân đứng dậy ăn cơm, Kiều Bùi vẫn còn nằm ở giường.

      là người vô cùng siêng năng, bình thường đều là rời giường trước, lần này biết thế nào, qua lúc lâu rồi mà vẫn đứng lên. Kiều Hân rời giường dọn dẹp ổn thỏa, vậy mà vẫn còn nằm ở giường.

      Tâm tình Kiều Hân tốt tới cực điểm, trước kia bên ngoài còn khoác chút ôn nhu, còn có thể cảm thấy có lẽ là lâu ngày sinh tình với mình, nhưng bây giờ. . . . . .

      hoàn toàn chính là trò chơi nuôi dưỡng, loại cảm giác này vô cùng tốt.

      Đợi sau khi thu thập thỏa đáng, vội vã nhìn quét qua bên kia mấy lần. Kiều Bùi ngược lại có ngủ nữa, chỉ tựa đầu dựa lên gối đầu, chơi đùa điện thoại di động Kiều Hân ở trong tay.

      Kiều Hân nhíu mày, trong lòng suy nghĩ điện thoại di động của mình có thể có cái gì hay để chơi. Gần đây cũng có bao nhiêu cuộc điện thoại, phần lớn tin nhắn cũng là gửi cho , cũng có trả lời lại lần.

      Đợi khi tới, Kiều Bùi ngẩng đầu lên từ giường. Tại thời điểm này, vẻ mặt của giống như có chút đơn, chỉ là rất nhanh liền khôi phục lại bình thường.

      trả điện thoại di động lại cho .

      Kiều Hân vội để điện thoại di động vào trong túi xách, muốn xoay người ra cửa, Kiều Bùi mới mở miệng "Nhớ trở về sớm chút."

      Kiều Hân quay đầu lại liếc cái, lâu có liếc mắt nhìn .

      cũng đáp lời, mặt càng thêm lạnh lẽo. Ngày hôm qua bị Kiều Bùi chơi đùa quá mức, có thể có tâm tình tốt mới là lạ.

      Ngược lại khi ra ngoài, Tiểu Lưu Ly meo meo tới, ngừng làm nũng ở dưới chân .

      Lúc này Kiều Hân mới khom lưng, vẻ mặt cũng mềm rất nhiều, sờ sờ bộ lông Tiểu Lưu Ly, sau đó liền quay đầu lại ra ngoài cửa.

      Ngược lại Kiều Bùi ở giường ngây ngốc nhìn phương hướng rời lúc lâu, chờ khi xuống giường rửa mặt, chú ý đến quần áo ngày hôm qua Kiều Hân thay ra bị trực tiếp ném ở góc tường.

      để Kiều Hân có thói quen giặt quần áo, lúc trước ở nhà đều là người làm xử lý, cho dù là ở nơi này, cũng có người đặc biệt phụ trách những thứ này.

      Nhưng Kiều Hân cảm thấy, để lại dấu vết muốn đối nghịch với thực quá ràng. phải loại được người gọi là đến, nhưng chuyện làm ra, chung quy lại có thể có hiệu suất chọc giận nhất.

      Trước kia Kiều Hân dùng phương thức dịu dàng nhất, có hiệu suất nhất tới xử lý cuộc sống của , bây giờ Kiều Hân lại đặt toàn bộ kỹ năng này để khiến thoải mái.

      Chờ khi Kiều Hân trở lại từ bên ngoài, nhìn thấy Kiều Bùi lại lần đầu tiên đứng ở trong phòng bếp, biết làm cái gì ở trong đó. Xét thấy là loại người đến dùng lò vi sóng cũng biết, Kiều Hân liền cho rằng chính xác là lại gây phiền phức. Kết quả sau khi qua lại vô cùng kinh ngạc phát , Kiều Bùi cẩn thận làm cơm tối đấy, nhìn tư thế lại có thể giống như làm chuyện này.

      Mặc dù nguyên liệu nấu ăn đều xử lý qua, chỉ là nhìn cẩn thận dùng cốc đong đo những đồ gia vị kia Kiều Hân liền kinh hãi rồi.

      Chỉ là mùi vị cuối cùng thể là khó ăn, bản thân Kiều Bùi cũng phát , ngửi cái liền lập tức úp cả cái đĩa kia vào trong thùng rác.


      Kiều Hân là bộ dạng tôi biết ngay mà, ăn ý qua nhiều năm thế nào cũng thể bỏ qua, gần như là chút suy nghĩ liền đẩy Kiều Bùi ra khỏi phòng bếp. Đoạn thời gian trước, giận dỗi nên học được ít tài nghệ nấu ăn, lúc này liền cầm nguyên liệu ở tại chỗ lên làm.

      đến lát, mùi thơm bốn phía, thức ăn cũng nấu xong.

      biết tại sao, đợi khi bưng thức ăn ra, Kiều Hân ràng có thể cảm thấy tâm tình Kiều Bùi tốt hơn rất nhiều.

      lại phải người ngu, dĩ nhiên biết Kiều Bùi chủ động nấu cơm, hơn phân nửa là muốn hòa hoãn quan hệ với . Trong lòng Kiều Hân cũng hiểu , chỉ cần làm như thế với mình, quan hệ của bọn họ tự nhiên dịu .

      Kiều Hân cố gắng khiến bản thân giả bộ thờ ơ, ngược lại lúc cúi đầu ăn cơm, chợt cảm giác hình như Kiều Bùi dùng cái muỗng múc cái gì đó đưa tới trước mặt .

      Trước kia cũng từng đút ăn cơm rồi, khi đó Kiều Hân xem là nửa người ba của mình, đều là trưởng bối của mình. còn tưởng rằng muốn uốn nắn tật xấu kiêng ăn của mình, tại mới phát giác động tác này lại ghê tởm và xấu hổ cỡ nào.

      vội né tránh, chỉ là sau khi tránh xong, đối phương còn rất kiên trì, cứ như vậy giơ cái muỗng ở đó chờ .

      Cuối cùng Kiều Hân có biện pháp, vội ngẩng đầu liếc mắt nhìn nét mặt Kiều Bùi. bàn cơm này, hai người cách nhau rất gần.

      Cho nên rất nhanh thấy được ánh mắt có chứa áp lực của Kiều Bùi, trước kia khi nhìn về phía còn có chút che giấu, lúc này hoàn toàn chính là loại cảm giác chế.

      Kiều Hân bị ánh mắt của áp chế đến hít thở thông, vội vàng dùng chiếc đũa kẹp món ăn trong muỗng của , mang theo buồn bực ăn vào trong miệng.

      ra kể từ sau khi trở lại có chút yên lòng, biết Kiều Bùi có biết chuyện làm vào ban ngày hay ?

      Gần đây chỗ bọn họ triển khai hoạt động đưa nguồn tài nguyên dạy học có chất lượng xuống nông thôn, loại hoạt động này đều cần ít lai lịch, lại có rất nhiều người trẻ tuổi có lý tưởng tìm cách muốn tham dự, Kiều Hân cũng ngoại lệ. Nhưng sau khi biết tin tức này, nghĩ gì liền viết đơn tự để cử mình.

      hoàn toàn chỉ muốn cách xa Kiều Bùi chút, chỉ là biết mình có thể làm được chuyện kia hay ? Dù sao loại chuyện này khi bị Kiều Bùi biết, câu liền có thể khiến được.

      Ngược lại vào lúc ăn cơm, Kiều Bùi nhìn tô thức ăn của Tiểu Lưu Ly, chợt "Cho dù khi còn bé rất nhu thuận, đối với nó rất tốt, nhưng khi nào trưởng thành, nó vẫn nghĩ cách bỏ nhà ra ."

      Kiều Hân từng làm vật , nét mặt rất căng thẳng.

      luôn cảm thấy lời của như có điều ngụ ý, rất nhanh lại "Tôi cảm thấy mèo trưởng thành chạy có gì đúng, mèo vốn chính là như vậy."

      Có lẽ là nghĩ tới mình, Kiều Hân vội bổ sung thêm câu "Huống chi làm chủ nhân lại có dụng ý xấu ngược đãi sủng vật, vẫn thể để sủng vật có chút ý nghĩ của mình?"

      Kiều Bùi lên tiếng, Kiều Hân biết hơn phân nửa là vui, chỉ là cũng để ý . Lời như thế, vạn lần cũng thấy có gì sai.
      Last edited by a moderator: 21/12/15
      Chris thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 39.2:
      Editor: Hoàng Dung


      Từ ngày đó trở , Kiều Hân đến nhìn cũng muốn nhìn Kiều Bùi. cũng biết Kiều Bùi là đánh đổ mình hay là vờ tha để bắt , chơi đùa với giống như chơi đùa Tiểu Lưu Ly. Kiều Hân nhiều lần cảm thấy có lẽ biết chuyện xin xuống dạy học ở quê. . . . . .

      Nhưng vào lúc lo lắng như vậy, ngược lại bên phía trường học rất nhanh thông báo danh sách xuống trường ở nông thôn, hơn nữa ngoài dự đoán của mọi người chính là lại trúng tuyển.

      Chỉ là chuyện này cũng phân khu vực, có ít tiến vào nơi cách xa thị trấn, hơi xa chút nhưng hoàn cảnh sinh hoạt còn tốt, vài nơi xa xôi khác lại có hoàn cảnh rất ác liệt.

      Kiều Hân có lén lút tìm trường học, hơn nữa viết đơn tự để cử mình có thể chịu khổ nhọc như chém đinh chặt sắt, cuối cùng quả nhiên liền bị sắp xếp vào nơi cực khổ nhất

      Lần này mọi người đều rất kinh ngạc, ngờ Kiều Hân nhu nhược lại bị phân đến địa phương kia, hơn nữa rất nhiều người vừa nghe đến tên Kiều Hân đều ngây người.

      Mọi người có thể biết có bối cảnh, lần hoạt động này có ít người vì để chuẩn bị chuyển lên làm chính thức, có bối cảnh còn làm gì?

      có lý tưởng muốn cống hiến cũng là làm ở thôn thôi, lại làm giáo viên ở nông thôn nửa năm là có ý gì?

      Kiều Hân cũng ngoài ý muốn, nghĩ tới lần này Kiều Bùi lại có thể hề làm gì cả. hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn Chủ yếu hơn chính là thông báo tới bao lâu, Kiều Bùi liền chuẩn bị châu Âu đàm phán hạng mục.

      Khi , Kiều Hân còn rất thấp thỏm, rất sợ khi đeo cà vạt hoặc là rửa mặt, thuận miệng hỏi câu "Em phải nông thôn sao?"

      Kết quả lo lắng cả buổi, Kiều Bùi cũng gì. Lúc sửa soạn thỏa đáng liền rời , cũng chỉ là nhìn mắt cái mà thôi.

      Trước kia quen đưa tay vuốt ve tóc của để ngoan ngoãn, lần này đứng ở trước mặt , lại cái gì.

      Vẻ mặt. . . . . . biết có phải Kiều Hân đa tâm hay ? Lần này Kiều Bùi rất giống như trước kia . .

      ra ánh mắt của là gì, hay là tại lúc nhìn về phía đủ [​IMG]
      Chrismelodyevil thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 40
      Editor: Hoàng Dung


      Kiều Hân rất vừa lòng với cuộc sống ở địa phương mới, mặc dù có rất nhiều chỗ quen, nhưng được cái tự do tự tại, lại là người thích dạy học, mặc kệ đến chỗ nào cũng có thể làm tốt công việc dạy học.

      Có lẽ vấn đề duy nhất chính là trẻ con ở chỗ này tiếng đậm chất địa phương, lúc đầu nghe rất khó khăn, chỉ là sau mấy ngày dùng tâm học tập, cũng có thể thích ứng.

      Hơn nữa nếp sống học tập ở chỗ này tệ, nhất là rất nhiều cha mẹ đều ra ngoài làm việc, những người già ở trong thôn đều hy vọng con cháu của nhà mình có thể học giỏi, có cơ hội ra núi lớn, nên rất tôn kính với giáo viên như Kiều Hân.

      Chỉ là vừa mới bắt đầu mấy ngày, Kiều Hân có can đảm thả Tiểu Lưu Ly ra ngoài. Mèo con còn quá , chẳng may tên nhóc này chạy xa nơi này, dễ chạy trở lại .

      Nhưng phải để tên nhóc này ở trong lồng gà lại rất đáng thương, cuối cùng Kiều Hân liền đặt tên nhóc này ở trong phòng rồi khóa lại.

      Nào nghĩ tới đợi khi trở về nhà, Tiểu Lưu Ly sớm học được dùng móng vuốt đẩy chốt cửa sổ, chạy ra ngoài. Lần này hù sợ Kiều Hân, nhanh chóng chạy tìm Tiểu Lưu Ly.

      Tìm lát, liền nhìn thấy Tiểu Lưu Ly nhao nhao muốn thử chuẩn bị vây bắt gà ở bên ngoài, nhanh tới bế Tiểu Lưu Ly lên.

      Chỉ là sau khi có kinh nghiệm lần trước, coi như là giam được Tiểu Lưu Ly rồi. Vừa tìm được cơ hội liền chạy , ngày nào cũng chạy nguyên ngày, chờ khi trở về ăn cơm bẩn như con mèo hoang.

      Kiều Hân cũng dám để cho nó lên giường, để cho tên nhóc này ngủ dưới giường của mình.

      Mấy ngày Kiều Hân làm giáo ở nông thôn, Kiều Bùi cũng bận rộn.

      Công việc cần xử lý rất nhiều. Sau khi bận xong trận, phụ tá Lý mới thận trọng tới, đặt lá thư trong tay ở trước mặt .

      Khi phụ tá Lý qua, có thư ký cơ trí bưng trà lên.

      Đoạn thời gian gần đây, chỉ cần phụ tá Lý tới đây, Kiều tiên sinh ngừng lại công việc trong tay, nghỉ ngơi gần mười phút.

      Kiều tiên sinh quả nhiên ngừng lại, dựa thân thể về phía sau, vẻ mặt của cũng trở nên thoải mái chút, phía sau mảnh râm mát.

      Khi để công việc xuống xoay ghế ngồi, mặt quay về nơi tràn đầy râm mát kia. Vị trí tầng lầu của bọn họ rất cao, từ xa nhìn lại, giống như trông coi chúng sanh, người phía dưới giống như từng con kiến.

      Sau khi nhấp ngụm trà, Kiều Bùi mới rút hình từ trong phong thư ra. Góc độ ảnh chụp có bất kỳ chú ý nào, chỉ là cũng may người trong tấm ảnh được chụp rất ràng.

      Có thể thấy được bên trong những tấm ảnh kia, có mấy hình hơi rung ống kính chút.

      Nhìn bức ảnh có thể thấy ràng bị phơi đen chút, quần áo đặc biệt từ váy lần lượt biến thành quần, hiển nhiên ngừng thích ứng cuộc sống mới.

      biết là bề ngoài biến hóa hay là thế nào, trong bức ảnh cho người ta cảm giác có hơi giống.

      Ngón tay của nắm bức ảnh, vẻ mặt có thay đổi gì, ngược lại phụ tá Lý vẫn cúi đầu chờ chỉ thị lại khẩn trương đến trán thấm đầy mồ hôi.

      Sau khi qua lúc, Kiều Bùi mới giống như là nhớ tới cái gì, ngẩng đầu hỏi "Sắp xếp xong rồi??"

      Phụ tá Lý vội cẩn thận đáp lời: "Đúng vậy Kiều tiên sinh, an bài xong xuôi theo phân phó của ngài rồi."

      Lúc này Kiều Bùi mới gật đầu cái, lần nữa bỏ những bức ảnh kia vào phong thư, nét mặt kia là vẻ đơn nên lời.

      Cho dù là phụ tá Lý cũng có chút ngoài ý muốn, ngờ Kiều tiên sinh lộ ra vẻ mặt như thế. Hơn nữa, phụ tá Lý đoán chừng ngay cả Kiều tiên sinh cũng có ý thức được vẻ mặt của tiết lộ cảm xúc.

      Chờ sau khi phụ tá Lý lui ra khỏi phòng làm việc,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. melodyevil

      melodyevil Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      54
      thank ss
      michellevn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :