1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Xâm chiếm tuyệt đối - Kim Đại (Chương 50/50) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 31
      Editor: Hoàng Dung

      Sau khi Kiều Hân thực tập xong, rất nhanh được chính thức giảng bài rồi, giống như đuổi vịt, Kiều Hân nghe ít tiết của các giáo viên, mỗi ngày đều phải ngừng soạn bài, nỗ lực tìm cảm giác dạy học.

      lúc chuẩn bị, ngược lại có ngày lãnh đạo trường học tới đây, để tổ giáo viên của bọn họ đều tham gia liên hoan .

      Kiều Hân có kinh nghiệm ở phương diện này, nghe là hội hữu nghị, hơn nữa nhiều giáo viên trong trường học đều , cũng suy nghĩ nhiều.

      Chờ đến nơi, Kiều Hân mới mơ hồ cảm thấy đúng lắm, chỗ này rất tương xứng với phong cách trong trường học, hơn nữa có chút nào giống như là hội hữu nghị của trường học.

      ra trường hợp này cũng chẳng có gì, phải là ngành nào cũng muốn mời khách quý sao, bởi vì mọi người đều là người ở , mặc kệ là bao hay minh tinh điện ảnh và truyền hình, ràng đều thích hợp. Nhưng mấy đấng mày râu ở chung chỗ cũng có gì để , vậy thuận tay điều mấy nữ giáo viên trẻ tuổi xinh đẹp có phong cách đến duy trì cục diện, làm sôi nổi khí, ngược lại có chuyện xấu gì.

      Nhìn qua Kiều Hân là người hay xấu hổ, nhưng ngăn nổi vẻ thanh tú đáng , người quản rất có nhãn lực, liền đặc biệt sắp xếp và giáo viên nhạc đến bàn đặc biệt dành cho khách quý.

      Sau khi Kiều Hân phát đúng, cũng thể gì rồi.

      Chỉ là lúc chờ đợi, lại có chút lòng hiếu kỳ.

      theo bên cạnh Kiều Bùi thời gian dài, hoàn toàn chỉ có người khác chờ em bọn họ, có rất ít người có cơ hội để ngồi chờ.

      tại mọi người ngồi nghiêm chỉnh chờ khách quý như vậy, Kiều Hân nhịn được nghĩ, lúc trước những người kia chờ Kiều Bùi, cũng là khẩn trương như vậy sao?

      Mặc dù chỗ ngồi gần như đầy kín rồi, nhưng cũng có người nào chuyện.

      Kiều Hân yên lặng nghĩ tới, sau này lại gặp loại chuyện này, nhất định phải mượn cớ chuồn mất.

      Rốt cuộc chờ người đến, gần như người nọ vừa mới bước vào đại sảnh, những người này liền đứng lên.

      Giáo viên nhạc bên cạnh Kiều Hân cũng đứng lên theo, Kiều Hân có kinh nghiệm, động tác ràng chậm nửa nhịp. Đợi lúc đứng lên, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy người tới.

      Người nọ hiển nhiên cũng nhìn thấy .

      Hai người lập tức sửng sốt.

      Kiều Hân nghĩ tới ở chỗ này còn có thể gặp phải Khương Uyên.

      Khương Uyên cũng nghĩ đến Kiều Hân - thiên kim tiểu thư nhà họ Kiều gặp ta trong trường hợp này.

      Ngược lại Kiều Hân lập tức hoảng loạn, tại sợ nhất chính là bị người và chuyện trước kia quấn lấy.

      Nhưng Khương Uyên cười chào hỏi với , Kiều Hân thể cười yếu ớt đáp lại đối phương.

      Lúc đó, lãnh đạo trường học cũng chú ý tới thái độ biến hóa của hai người.

      Khương Uyên là khách quý phải mất nửa năm mới mời được, sau khi thấy nữ giáo viên trẻ tuổi của trường học lại có thể lộ ra dáng vẻ vui mừng ngoài ý muốn.

      Hơn nữa chỉ vui mừng, sau đó Khương Uyên còn dùng thái độ thân mật hỏi " là trùng hợp, lâu rồi gặp, gần đây của có khỏe ?"

      Kiều Hân lúng túng biết sao cho phải, hơi ngập ngừng ừ tiếng.

      Người chung quanh rối rít nhìn về phía .

      Khương Uyên giống như cảm thấy chú ý của mọi người đủ tập trung, vội ở đó bổ sung thêm câu: "Đây là Kiều thị muốn giúp đỡ xây dựng trường học mới sao?"

      Nhà họ Kiều có danh tiếng rất lớn trong giới từ thiện, Khương Uyên tuyệt đối nghĩ tới Kiều Hân làm giáo viên trong trường học này.

      Lời này vừa ra, vẻ mặt người bên cạnh nhìn Kiều Hân giống trước kia.

      Kiều thị?

      Là Kiều thị trong truyền thuyết kia sao?

      Rất nhanh có người nhớ tới cái gì, vội hỏi thăm: "Kiều thị, là hội cứu trợ bảo hộ thương phụ nữ mới thành lập của Kiều thị kia sao?"

      "Chính là cái đó." Khương Uyên khách khí với Kiều Hân.

      Kiều Hân cũng rất ngoài ý muốn, trong đầu đều là suy nghĩa, Kiều Bùi thành lập hội cứu trợ bảo vệ thương phụ nữ sao? ta làm cái gì?

      Ngược lại lãnh đạo đùa giỡn : " đến cái này, dặm gần đây tổ chức tọa đàm phòng bị an toàn và biện pháp phòng bị khẩn cấp khi bị xâm hại cho nữ học sinh, chuẩn bị triển khai hoạt động thương phụ nữ ở mấy ngôi trường. tới vài ngày nữa, trường học chúng ta cũng có."

      may là sau khi mọi người ăn cơm, đề tài này coi như là phai nhạt.

      Kiều Hân vẫn luôn gì, duy nhất khiến kỳ quái chính là cảm thấy Khương Uyên luôn nhìn .

      Sau khi ăn liên hoan kết thúc, Kiều Hân rất nhanh liền ra ngoài, có đồng nghiệp muốn đưa đoạn đường, đều bị từ chối khéo léo.

      Cuối cùng đứng ở ven đường, chuẩn bị bắt chiếc xe taxi.

      Ngược lại Khương Uyên vừa muốn qua đường, sau khi thấy bộ dạng bắt xe của Kiều Hân rất khó tin, vội kêu tài xế dừng xe lại.


      Vừa rồi lúc ra, mấy người xung quanh vẫn tìm hàn huyên hẹn lần sau gặp mặt, khiến thiếu chút nữa bỏ qua cơ hội tiễn Kiều Hân. Lúc này Khương Uyên bảo tài xế dừng bên lề, xuống từ trong xe, rất nhanh tới bên cạnh Kiều Hân.

      " ở đây đón xe taxi sao?"

      Kiều Hân nghe tiếng , nghiêng đầu nhìn ta cái, sau khi thấy ta tới, rất cẩn thận lui về phía sau bước, gật đầu cái.

      Khương Uyên cũng có đề nghị đưa trở về, lúc này Kiều Hân như con thỏ dựng lỗ tai lông lá lên, chuẩn bị phòng ngự .

      ta an tĩnh đứng ở bên cạnh Kiều Hân.

      Kiều Hân ngoài ý muốn nhìn ta cái, hơn nữa sau khi xe taxi xuất , Khương Uyên rất tùy ý ngồi chung vào trong xe taxi với , nhàn nhạt : "Thời gian còn sớm, tôi đưa đoạn đường."

      Kiều Hân chưa từng thấy qua Khương Uyên như vậy, cường thế của ta quá giống Kiều Bùi, Kiều Bùi làm có cảm giác bị áp bức, Khương Uyên lại là loại. . . . . . cường thế rất quan tâm.

      Hơn nữa sau khi xe đến nơi, Khương Uyên vẫn còn rất thân sĩ đưa đến đầu hành lang, nhìn lên đến khi nhìn thấy nữa ta mới lui về, lần nữa lên xe riêng của mình.

      Chờ sau khi Kiều Hân ở khúc quanh trong hành lang, nhịn được xuyên qua cửa sổ hành lang nhìn lướt ra ngoài, sau đó nhìn thấy Khương Uyên đợi ở đó lúc lâu, hình như muốn sau khi xác nhận an toàn việc gì mới trở lại trong xe.

      Chờ trở lại bên trong xe, Khương Uyên có ngốc hơn nữa cũng biết chuyện này bình thường rồi. Có thể hiểu là do con nhà họ Kiều muốn chơi đùa nên thể nghiệm cuộc sống của người bình thường, nhưng thể nghiệm đến nỗi bên cạnh có tới vệ sĩ đúng, chứ đừng ở đây là toà nhà cũ ở khu nguy hiểm.

      Vừa nghĩ đến mấy chuyện ở sân đánh Golf lần trước, Khương Uyên luôn cảm thấy mình giống như chú ý điều gì đó. ta chần chừ lúc, loại người như Kiều Bùi chỉ có thể làm bạn bè, thể đắc tội.

      ta có chút do dự, có nên nhân cơ hội theo đuổi Kiều Hân ? Cơ hội như bây giờ đúng là ngàn năm có , coi như Kiều Bùi khống chế em lợi hại hơn nữa, cũng thể cho em rể tương lai mặt mũi.

      Nghĩ như vậy, Khương Uyên liền quyết định chủ ý, phân phó thuộc hạ : "Tìm người điều tra Kiều Hân, tôi muốn biết sở thích của ta."
      Last edited by a moderator: 19/11/15
      linhdiep17, ChrisXu trần thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 32
      Editor: Hoàng Dung


      biết có phải do gặp được Khương Uyên trong bữa tiệc hay , chờ lúc Kiều Hân tới trường học lần nữa, có thể cảm thấy thái độ người xung quanh đối với rất kỳ lạ.

      Tỷ như đồng nghiệp vẫn có thái độ lạnh nhạt cố ý cách xa , vài đồng nghiệp có quan hệ tệ với , sau khi nhìn thấy , ánh mắt cũng trở nên phức tạp, còn có chính là hình như nhân duyên đột nhiên trở nên tốt hơn rất nhiều.

      ra trong trường học sớm truyền tin, tỷ như hậu đài phía sau rất vững chắc, bối cảnh rất sâu, có liên hệ rất lớn với nhà họ Kiều.

      Mặc dù là họ Kiều, nhưng cho dù là lãnh đạo trường học cũng nghĩ đến là em Kiều Bùi, thiên kim nhà họ Kiều. trắng ra chỉ là có chút thân thích với hoàng đế, giống như Kiều Hân vậy, đoán chừng là thuộc về họ hàng xa của nhà họ Kiều, vì vậy sau này mới quen được Khương Uyên .

      Nhưng coi như hiểu chuyện này, dù sao mặc kệ là Khương Uyên hay là nhà họ Kiều trong truyền thuyết, đều là những người mà bọn họ thể tiếp xúc được.

      Trong lòng Kiều Hân thấp thỏm trận, chỉ là dần dần mọi người thấy cũng là ngồi tàu điện ngầm làm, ăn cơm ở căn tin, đều giống như mọi người, từ từ người xung quanh cũng còn khoa trương như vậy với nữa.

      Ngược lại những lời lãnh đạo lần trước là , tới vài ngày, quả nhiên trường học liền tổ chức cho nhóm giáo viên nữ và học sinh nữ tham gia tọa đàm các biện pháp phòng bị khẩn cấp và phòng bị thông thường khi phụ nữ bị xâm hại.

      Vốn Kiều Hân muốn , nhưng đó là hoạt động toàn trường, hơn nữa là giáo viên dạy thay, cần theo học sinh để duy trì trật tự.

      Kiều Hân liền khó chịu đến, hiểu Kiều Bùi tốn tiền cho kiến thức thông thường này làm cái gì.

      Hơn nữa nhìn chữ Kiều châm chọc bục giảng đó, nghe người bục giảng những chuyện phái nữ tự bảo vệ mình, còn có đủ loại trường hợp cưỡng gian đặc thù. Kiều Hân cau mày nghĩ, Kiều Bùi cố ý an bài toạ đàm như vậy, rốt cuộc muốn nhắn nhủ suy nghĩ gì với đây?

      Làm tội phạm ván đóng thuyền, Kiều Bùi đây là muốn làm gì, cho biết phương pháp giải quyết chính xác khi gặp phải loại chuyện này là lưu giữ chứng cớ, sau đó kiện sao?!

      Đừng lúc ấy cho trai của mình, dù là bây giờ biết phải ruột thịt rồi, Kiều Hân đoán chừng mình cũng tố cáo.

      chịu nổi ánh mắt khác thường của người khác, lại nhà họ Kiều cũng nuôi nhiều năm như vậy, cho mình bị chó cắn là được rồi.

      Sau khi nghe tọa đàm sao giải thích được, Kiều Hân theo dòng người ra ngoài.

      Hội trường này cực kỳ lớn, nhưng cửa ra quá , Kiều Hân thích chen chúc với học sinh, liền chậm chút. Đợi khi ra, bên ngoài trời tối rồi.

      lấy điện thoại di động ra nhìn, bình thường Đỗ Thiến Thiến gọi điện hay nhắn tin gì đó cho , cho biết buổi tối ăn cái gì.

      Thế nhưng lần này trong tin nhắn Đỗ Thiến Thiến lại ấy phải về nhà ăn cơm, Kiều Hân cần đợi mình.

      Kiều Hân cũng quá để ý, đường trở về mua chút trái cây và thức ăn. Thời gian trước mẹ Đỗ Thiến Thiến mới đưa cho họ rất nhiều thức ăn trong tủ lạnh, dùng lò vi sóng hâm nóng là có thể ăn.

      Chờ sau khi Kiều Hân lên lầu, rất tự nhiên móc chìa khóa ra chuẩn bị mở cửa. Chỉ là trong nháy mắt chìa khóa cắm vào ổ khóa, chợt cảm thấy rất kỳ quái, cảm giác chuyển động quay đúng, hình như lần này mở khóa hơi thuận lợi chút.

      phải là Đỗ Thiến Thiến - người hồ đồ đó quên khóa cửa, cứ để cửa như vậy liền chứ?

      Kiều Hân buồn bực đẩy cửa ra, cúi đầu tới, trong phòng chưa mở đèn, cả căn phòng đều là mờ tối.

      lục lọi tìm được chốt mở, ấn xuống cái, gian phòng nhanh chóng sáng lên, trong tay còn cầm trái cây. theo thói quen tới phòng bếp bỏ trái cây vào trong rổ, sau đó rửa lại chút, lại lấy dao ra bắt đầu gọt vỏ.

      Chờ gọt vỏ xong, lại dùng dao cắt trái cây thành từng miếng , cuối cùng mới dùng cây tăm cắm miếng, chuẩn bị ăn trái cây trước rồi xem tivi, chờ lát đói bụng ăn cơm tối.

      Lúc bưng đĩa trái cây ra, giống như cảnh quay chậm của phim kinh dị, đột nhiên ngây ngốc ở đó.

      Bởi vì đến lúc này mới chú ý tới, sớm có người ngồi ở ghế sô pha. Vẻ mặt người nọ nhàn nhạt, tay tùy ý khoác lên tay vịn ghế sô pha.

      Đối với , ghế sô pha này có vẻ hơi chút, gác hai chân dài ở chung chỗ.

      Tay trái đặt lên tay vịn của ghế sô pha, rất tùy ý dùng ngón tay cái chống cằm, nét mặt kia khỏi khiến Kiều Hân căng thẳng trong lòng.

      theo bản năng liếc mắt nhìn về phía cửa.

      Ngược lại Kiều Bùi nhàn nhạt mở miệng : "Bây giờ nhìn thấy rồi hả?"

      Kiều Hân sợ hãi làm rơi dĩa trái cây xuống đất.

      Cái đĩa rơi mặt đất phát ra thanh thanh thúy, những mảnh vụn bắn ra rất xa.

      Kiều Hân càng thêm sợ đến choáng váng, bộ dáng kia hoàn toàn chính là biết làm sao.

      Nhìn thấy Kiều Hân phản ứng như thế, Kiều Bùi ngược lại cười, rất nhanh đứng lên từ ghế sô pha, bước chân trầm ổn tới trước mặt .

      Kiều Hân bị bức đến góc tường.

      mặt cười có chút nghiêm chỉnh.

      Kiều Hân thấy nhiều dáng vẻ nho nhã của , lúc này vẻ mặt của loại cảm giác tà ác ở bên trong.

      ra đây là cảm giác gì, chỉ cảm thấy giống như có con vật lông lá gì đó bò qua da thịt của , để cho cả người run sợ thôi

      "Bây giờ biết cái gì gọi là cưỡng bức rồi chứ?" Kiều Bùi kề sát vào , mặt của gần như đều muốn áp vào mặt của rồi, ở bên trong gian hẹp chỉ thuộc về hai người, có mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, mập mờ hỗn loạn *, còn có xấu hổ của Kiều Hân. . . . . .

      " được, có thể làm thay em."
      Last edited: 19/11/15
      linhdiep17, ChrisXu trần thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 33
      Editor: Hoàng Dung

      Kiều Hân ngẩng đầu lên, lúc trước khẩn trương cúi đầu. Đến mức cùng đường bí lối này, dứt khoát cúi đầu nữa, nâng cổ lên.

      Vóc dáng Kiều Bùi rất cao, thời điểm đứng ở trước mặt , hơi cúi xuống cũng chênh lệch chiều cao rất nhiều, rất có cảm giác áp bức ở bên trong.

      Kiều Hân quật cường ngẩng đầu lên, sợ hãi qua , cắn răng trừng mắt lên, " làm hay làm đều là phạm pháp!"

      Trí nhớ rất tốt, nhanh chóng : "Làm trái với ý của phụ nữ, sử dụng bạo lực, cưỡng bức hoặc là dùng thủ đoạn mạnh mẽ khác xảy ra. . . . . với phụ nữ. Những hành vi kia đều thuộc về hành vi phạm tội, là kẻ cặn bã ghê tởm!!"

      Những lời nghĩa chánh ngôn từ của Kiều Hân hoàn toàn như lời giải trí với Kiều Bùi.

      nhếch miệng, muốn thêm gì nữa.

      Kiều Hân chợt quét những mảnh vụn của cái dĩa kia, lập tức muốn nhặt lên miếng dùng để phòng thân.

      Chỉ là tay của còn chưa có sờ tới, ý đồ của bị Kiều Bùi nhận ra.

      Gần như có dừng lại, Kiều Hân liền bị tay của Kiều Bùi ấn lên tường.

      Hơi sức của tính là lớn, nhưng lưng Kiều Hân theo quán tính đụng vào tường.

      Kiều Hân hô đau tiếng, cũng đau đớn lắm, chỉ là cảm giác cả thân thể đều bị khống chế rất tệ, đáng sợ hơn là bất luận giãy giụa như thế nào cũng thể tránh thoát kiềm chế của .

      Động tác của Kiều Bùi tính là thô lỗ, nhưng cũng tuyệt đối thể là dịu dàng. Tất cả động tác giãy giụa tiến hành trong im lặng, ánh mắt hai người cũng có nhìn về phía đối phương.

      Kiều Hân lòng muốn thoát khỏi Kiều Bùi, còn mục đích của Kiều Bùi là sớm cởi xuống những trói buộc người .

      Cởi nút áo ra, còn có áo bị xé mở.

      Tóc Kiều Hân rối tung, như là phát điên đá đạp vung tay, lúc cả người nhào tới người Kiều Bùi, huơ cánh tay ra, quét rơi bình hoa bàn trà. . . . . .


      Lần này hoàn toàn bị Kiều Bùi chọc giận, Kiều Bùi hề để ý những động tác kia làm đau hay , động tác của trở nên thô lỗ .

      Sau đó sắc mặt của hai người đều căng thẳng.

      Đó là trận chiến vừa tấn công vừa phòng thủ, Kiều Hân luôn có thể thừa dịp cởi quần áo của để cố gắng giãy giụa. Đến cuối cùng, Kiều Bùi trực tiếp sử dụng quần áo người để trói lại.

      Thời điểm Kiều Hân bị ném đến giường, Kiều Bùi nhanh chóng kèm lên, áp chế thân thể ngừng giãy dụa của .

      Kiều Hân cố gắng cắn , nhưng cho dù bị cắn cũng dừng động tác lại, cũng có bất kỳ biểu đau đớn nào.

      Quá trình dài đến khó có thể chịu được, Kiều Hân có la lên, giãy giụa và cố gắng của đều bị hóa giải, cuối cùng chống lại được tiến công của .

      biết trải qua bao lâu, Kiều Hân nhúc nhích nằm ở giường. bị Kiều Bùi bày ra tư thế thuận theo, cứ như vậy □ nằm ở người .

      Tóc
      [​IMG]
      linhdiep17, ChrisXu trần thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 34
      Editor: Hoàng Dung

      Kiều Hân ở giường vẫn nhúc nhích, lúc Kiều Bùi , sớm tỉnh. Thời điểm cúi xuống hôn , trong lòng đều ràng hết, nhưng vẫn chịu chuyển động.

      Chỉ là khiến có chút ngoài ý muốn chính là lúc buổi sáng Kiều Bùi mặc lại quần áo, trực tiếp mở tủ treo quần áo ra, lấy quần áo từ bên trong.

      Kiều Hân biết thói quen, mặc cùng bộ quần áo liên tục hai ngày, nhưng khi nhìn đến hành động tự nhiên lấy bộ quần áo ra từ tủ quần áo của mình, Kiều Hân vẫn bị kinh hãi.

      Cho nên khi vừa ra ngoài, lập tức nhảy dựng lên từ giường, nhanh mở tủ treo quần áo ra kiểm tra. Vừa mới kiểm tra, thiếu chút nữa hù chết Kiều Hân rồi.

      ở nhà Đỗ Thiến Thiến mới thời gian, tủ treo quần áo có hơn nửa đều là trống , nhưng lúc này mở ra, lại trống chút nào. Ở trong đó, bên trái treo quần áo của , bên phải đều là những bộ quần áo nam có kiểu dáng quen thuộc!!

      Kiều Hân thể giải thích vì sao, sao Kiều Bùi có thể làm được tất cả chuyện này, rốt cuộc lấy tâm tư gì để nghĩ đến những chuyện này, cứ như vậy nghĩ tới đường hoàng đến ở trong nhà của và bạn của ?

      Trong lòng Kiều Hân buồn nôn muốn chết rồi, chờ khi trở lại trường học, còn tới trễ hơn giờ, mặc dù có làm trễ tiết học, nhưng là giáo viên mới, đúng giờ vẫn rất dễ dàng nhận được cái liếc mắt của người ta.

      Hơn nữa vừa tới trong phòng làm việc, chủ nhiệm quản lý kỷ luật bên kia tới.

      Kiều Hân lúng túng, vội đứng lên, chuẩn bị chờ đối phương giáo huấn. Kết quả đối phương chỉ cười ha hả đứng ở bên bàn của , rất ân cần : "Kiều Hân, thân thể thoải mái có thể nghỉ ngơi mấy ngày, cần thiết sớm như vậy liền chạy tới."

      Trong nháy mắt, trong lòng Kiều Hân liền lộp bộp tiếng, chủ nhiệm quản lý kỷ luật này nổi danh chuyện dễ nghe, bình thường đến giáo sư già cũng nể mặt chứ đừng chuyện với vẻ mặt ôn hòa như vậy.

      Hơn nữa hành động này của chủ nhiệm chỉ khiến Kiều Hân ngoài ý muốn, ngay cả những đồng nghiệp cũng ghé mắt sang.

      Đồng nghiệp cũ lúc trước - Tiểu Lý cũng ở phòng làm việc này, sau khi nghe lời của chủ nhiệm, động tác càng khoa trương hơn, nghiêng đầu trực tiếp nhìn sang Kiều Hân bên này.

      " có chuyện gì." Kiều Hân bị ánh mắt ân cần của chủ nhiệm, còn tầm mắt dò xét của đồng nghiệp nhìn đến vô cùng xấu hổ, vội trả lời: "Lát nữa tôi còn có lớp, tôi soạn bài lên lớp tốt."

      " nên quá mệt nhọc." Lời ân cần của đối phương, biết tại sao nghe vào trong lỗ tai Kiều Hân chỉ cảm thấy châm chọc.

      Quả Kiều Bùi - người cặn bã đó lại thông qua người khác nhắc lại với !

      giống như bị gian trá của làm mệt nhọc!!

      tại Kiều Hân hiểu mọi thứ, lại thái độ chủ nhiệm biểu lộ ràng như vậy. Kiều Bùi sau khi nỗ lực ở thân thể , giờ lại thực từng bước tới quấy rầy cuộc sống của .

      Càng buồn nôn hơn chính là, sau những chuyện Kiều Bùi làm với vào buổi tối hôm qua, còn có thể lười biếng gác chân, hỏi có muốn báo cảnh sát thử hay ?

      Sau khi lên tiếng chống đối, lại ép buộc vài lần.

      Nhớ tới đủ loại chịu nổi vào tối hôm qua, nhịp tim của Kiều Hân đập rất nhanh, cổ họng giống như bị cái gì chẹn lại. Nếu ăn sáng, hoài nghi mình muốn ói.

      Chỉ là sau khi trải qua
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. melodyevil

      melodyevil Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      54
      đặt dép:012: ngồi hóng truyện

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :