1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xà Vương tuyển phi, bản cung đến từ hiện đại - Đồng Tước Kiều Kiều (29/216)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 32: Nương tử, con chúng ta mất tích rồi

      Edit: Huỳnh thiên Trúc

      Beta: Đào



      "Đứa bé, đứa bé bị người của Chu Dương vương phủ đón rồi, bên Chu Dương vương phủ cho người đưa đến nghìn lượng bạc, là chuộc thân cho đứa bé, còn những cái khác ta biết gì hết..." Tú bà khóc lóc van xin tha thứ ra chuyện đánh mất Tiểu Nãi Bao.

      Tiêu Mặc bước lùi về sau, trong lòng thầm nhớ tên người, Chu Dương vương.

      Lúc trở về khách sạn, toàn bộ bên trong bị người của nha môn vây kín, Tiêu Mặc biết xảy ra chuyện gì đành phải mình trốn vào bên trong.

      Liễu Thanh Thanh ngồi chỗ, huyện lệnh đứng bên cạnh, luôn miệng cười nịnh nọt, có hai con rắn đứng ống tay áo của vị hồng nhan kia, ta trước sau vẫn cúi đầu gì.

      biết là Huyện lệnh gì đó, khiến cho Liễu Thanh Thanh vốn hờn giận liền xoay người lại : "Hòa huyện lệnh, chuyện tuyển tú ta có ý kiến...

      "Thỉnh Liễu nương giảng giải!" Hòa huyện lệnh thập phần khách khí, quay sang Liễu Thanh Thanh khúm núm .

      "Ngươi xem vị Hồng Nhan này nào? Nếu ta bảo người của ta trị khỏi da của nàng, để nàng thay ta tiến cung tuyển tú, ngươi thấy thế nào?" Liễu Thanh Thanh chỉ vào Hồng Nhan bên kia, thờ ơ .

      Vẻ mặt Hòa huyện lệnh nhất thời sa sầm, vị hồng nhan kia tuy rằng lớn lên cũng rất xinh đẹp, thế nhưng nếu cùng với Liễu Thanh Thanh so sánh chính là thua khoảng khá xa, hiển nhiên muốn như vậy.


      "Tiểu thư, nên, Hồng Nhan nguyện hầu hạ tiểu thư cả đời, muốn tiến cung dự tuyển tú!" Hồng Nhan vừa nghe Liễu Thanh Thanh đề cử mình tiến cung liền quỳ xuống, giọng điệu khẩn cầu .

      Liễu Thanh Thanh vô cùng kinh ngạc nhìn nàng ta, ở thời đại này phụ nữ muốn tiến cung cũng vì vinh quang, thế nhưng là nha hoàn cả đời nếu có thể tiến cung tiền đồ tất nhiên khác hẳn.

      Hòa huyện lệnh liền thuận nước thả thuyền: "Đúng vậy, Hồng Nhan nương muốn chúng ta cũng thể cưỡng cầu, huống chi nếu Liễu nương có thể vào cung, bản huyện lệnh cũng có thể đảm bảo, Liễu nương khẳng định long ân sủng hạnh, nếu lại có thêm nam nữa nương thăng chức rất nhanh!"

      Liễu Thanh Thanh cười nhạt gì, Hòa huyện lệnh muốn khuyên thêm gì nữa Tiêu Mặc thân, bước tới : "Nương tử, con của chúng ta mất tích rồi, mau mau cứu nó thôi..."

      Đôi mắt của Liễu Thanh Thanh nhìn , thế nhưng như thế lại càng đắc ý, tiến tới kéo cánh tay của Liễu Thanh Thanh : "Nương tử, con chúng ta quá nghịch ngợm rồi, ở nhà bằng hữu ta thế nhưng lại giả ngốc rồi mình trốn , đến giờ còn chưa về nhà..."

      "Ngươi, ngươi lập gia đình rồi sao?" Sắc mặt Hòa huyện lệnh sa sầm lại, chỉ vào Tiêu Mặc .

      "Đương nhiên, đến con cũng có rồi đấy!" Tiêu Mặc nhíu mày khiêu khích nhìn Hòa huyện lệnh .

      Sắc mặt Hòa huyện lệnh nhất thời sung huyết thành màu của gan heo, ấp úng : "Các ngươi, các ngươi nhớ đấy, ta nhất định bỏ qua cho các ngươi..."

      xong liền mang theo toàn bộ người của nha môn rời khỏi khách sạn, Hồng Nhan hiểu nhìn Liễu Thanh Thanh và Tiêu Mặc, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.

      Liễu Thanh Thanh ngồi chỗ, liếc Tiêu Mặc cái, thờ ơ : "Tiểu Nãi Bao là mất tích sao?"

      "Đúng vậy!" Tiêu Mặc chột dạ lấy ly trà đưa cho Liễu Thanh Thanh, Liễu Thanh Thanh trước sau vẫn theo dõi ánh mắt của , nhận ly trà trong tay rồi : " là mất tích ở nơi nào, có cần dẫn ta gặp bằng hữu của ngươi ?"


      Chương 33: Nãi Bao, ngươi rất đói bụng sao?
      Edit: Nhan Như Song


      "Vẫn là cần, ngươi biết đấy, bằng hữu của ta tính cách đều có chút kỳ quái, nếu ngươi , chừng phát sinh chuyện gì đấy!" Tiêu Mặc cúi đầu, ngượng ngùng .

      "Còn cho ta!" Liễu Thanh Thanh "Bùm" tiếng, đem ly trà đặt ở bàn, dọa Tiêu Mặc từ ghế nhảy dựng lên, đứng ở nơi đó mím môi nhìn nàng.

      "Ngươi ta cũng biết, ngươi bán Tiểu Nãi Bao vào Chu Dương vương phủ phải ? Chu Dương vương tính tình háo sắc, thích luyến đồng, lấy tướng mạo của Tiểu Nãi Bao, ngươi nhất định được ít bạc ?" Liễu Thanh Thanh lạnh giọng , ngoài mạnh trong yếu nhìn Tiêu Mặc.

      Tiêu Mặc chột dạ lắc đầu, " có, ta có bán vào Chu Dương vương phủ, là chính bản thân ..."

      "Ngươi còn muốn gạt ta? Tiêu Mặc, ta vốn cho là ngươi mặc dù ngốc, nhưng ít nhất cũng ngu, nghĩ tới, ngươi thế nhưng ngu xuẩn đến đáng thương, Tiểu Nãi Bao gặp ta, tất nhiên quấn quít lấy ngươi, thể nào tự mình, ngươi chút, Chu Dương vương đến tột cùng cho ngươi bao nhiêu chỗ tốt, có thể khiến ngươi đối đãi với hài tử bốn tuổi như vậy!" Liễu Thanh Thanh lạnh giọng , trong đôi mắt trong suốt, mang theo sát khí rét lạnh.

      Tiêu Mặc lắc đầu, lần đầu tiên sợ hãi người tức giận, "Ta có thu chỗ tốt gì, hơn nữa, ngươi là mẫu thân của đứa , là chính ngươi cần , tại ngược lại oán ta!"

      Liễu Thanh Thanh cười lạnh liên tục, đúng vậy, là nàng lúc trước cần đứa bé kia, cùng xà này có quan hệ gì, nàng ngồi ở chỗ kia mím môi suy tư.

      Kỳ khi nàng hỏi Tiêu Mặc tung tích của đứa , biết hài tử ở trong Chu Dương vương phủ, nàng chỉ là muốn dồn ép Tiêu Mặc, thầm cứu hài tử ra mà thôi.

      nghĩ tới, thế nhưng thẳng thắn với mình, nhìn thấy hài tử.

      "Thanh Thanh, ngươi cần lo lắng, ta nhất định tìm người cứu hài tử ra!" Tiêu Mặc đáng thương nhìn Liễu Thanh Thanh.

      Chu Dương vương phủ, bên trong có ít nhất ba mươi nhà sư giết , trong đó có mười người, là cao thủ mạnh nhất, tại thương thế của còn chưa phục hồi như cũ, thể tùy tiện hành động.

      Liễu Thanh Thanh nhìn cái, cũng lời nào, chỉ là cảm xúc tức giận, viết ở mặt.

      Trong Chu Dương vương phủ, Tiểu Nãi Bao ngồi ở chỗ, trong tay ôm thùng đồ ăn vặt, ăn ngon lành ngọt ngào vô cùng, bên cạnh Chu Dương vương kinh ngạc nhìn .

      Đứa này ăn ba thùng mứt hoa quả, nhìn bụng hài tử, vẫn bằng phẳng như cũ, động tác ăn như thế mà chút ý tứ dừng lại cũng có.

      ho khan hai tiếng, ngượng ngùng tiến lên, "Nãi Bao, ngươi rất đói bụng sao?"

      Tiểu Nãi Bao lắc lắc đầu, vẻ mặt vô tội nhìn Chu Dương vương, nhưng động tác ăn, thấy dừng lại chút nào.

      " bằng chúng ta thương lượng chút chuyện kế tiếp , ngươi biết ta mua ngươi trở về Chu Dương vương phủ, là làm cái gì sao?" Chu Dương vương kiên nhẫn hỏi.

      "Bọn họ , là vì hầu hạ phía dưới của ngươi!" Thanh Tiểu Nãi Bao thanh thúy, khuôn mặt nhắn non nớt, thuần mỹ vô cùng, làm cho tâm Chu Dương vương ngứa khó nhịn.

      "Đúng, đúng vậy, chính là phía dưới, ngươi có ý kiến gì hay ?" Chu Dương vương cười tiến lên, muốn cầm tay Tiểu Nãi Bao, nhưng lại sợ hãi mạo phạm Tiểu Nãi Bao.

      Nghe đứa này, còn chưa từng bị mở qua, cũng thể hù dọa hài tử xinh đẹp này.
      thuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 34: a, con muỗi...

      Edit: Đào


      Tiểu Nãi Bao lắc đầu, "Phía dưới của ngươi ăn ngon, nhưng mà nếu như thêm nhiều gia vị vào, có thể miễn cưỡng ăn tý..."

      Chu Dương vương đứng lên, "Nãi Bao ngươi thích ta giúp ngươi thoát, hay là tự mình thoát?"

      "Ta thích tự mình thoát..." Tiểu Nãi Bao mơ hồ , nhìn Chu Dương vương thân thể tràn đầy thịt thừa, bước lên gần , túm lấy thịt mỡ người , "Vương gia bên trong ngươi giấu cái gì? Vì cái gì nó lại nổi lên thế ?"

      Chu Dương vương đầu đầy mồ hôi lạnh, " có giấu cái gì, đây là thịt, thịt thịt..."

      "Vì cái gì ngươi đem thịt thịt giấu ở trong quần áo?" Tiểu Nãi Bao vẫn khó hiểu như cũ, ngồi xổm tại đó tra xét.

      "Ở đây cũng có cục thịt, lớn a!" Tiểu Nãi Bao la hoảng lên, đưa tay túm, sau đó Chu Dương vương gào lên, " chút, chút..."

      Tiểu Nãi Bao khó hiểu, "Vương gia ngươi có phải bị khối u rồi ?"

      "Cái gì là khối u?" Chu Dương vương đau đớn, mặt mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

      Tiểu Nãi Bao lắc đầu, "có U là phải cắt a, nếu vương gia ngươi chết..."

      Chu Dương vương có loại xúc động đổ mồ hôi hột, thề, muốn trực tiếp cùng đứa này đến gia đoạn mạnh rồi, muốn cùng nhảm nhiều như thế.

      "Vương gia, ngươi xem, bên kia có con muỗi, mùa này thế mà lại có con muỗi!" Tiểu Nãi Bao chỉ con muỗi bám màn, cao hứng kêu to lên.
      "Uh, đích xác là con muỗi!" Chu Dương vương cười, bắt đầu thoát y phục của Tiểu Nãi Bao .

      Tiểu Nãi Bao căn bản để ý tới , nhảy lên giường, muốn bắt lấy con muỗi, nhưng mà con muỗi kia "Ong" tiếng bay mất, phồng miệng nhìn con muỗi bay mất mất hứng.

      Chu Dương vương lần nữa áp sát đến, "Tiểu Nãi Bao, nhanh lên cởi quần áo , gia mua ngươi về, phải là vì muốn cho ngươi xem con muỗi!"
      Lúc này, con muỗi mất dấu, Tiểu Nãi Bao nhìn thấy , chỉ có thể nhíu mày vui quỳ ở nơi đó.

      Chu Dương vương bước đến,đem Tiểu Nãi Bao áp đảo, con muỗi "Ong" tiếng, từ xà nhà xuất , Tiểu Nãi Bao cao hứng trở lại, "A, con muỗi..."

      "Bảo bối tâm can của ta!" Chu Dương vương rồi chạy tới.

      Tiểu Nãi Bao "Vèo" tiếng, hướng tới con muỗi bay , đợi đến khi nằm sấp ở xà nhà bắt lấy con muỗi kia , Chu Dương vương sợ trừng lớn mắt, nằm tại nguyên chỗ run lẩy bẩy.

      Lúc này, vốn là đứa bé phấn điêu ngọc trác thấy,thay vào đó xuất xà nhà , là con rắn cỡ bằng ngón tay cái.

      Con rắn thân thể đỏ bừng, hai con mắt, như mã não rất đáng , nó uốn lượn hướng tới dưới cây cột bò lại, cuối cùng bò lên giường.

      Khom người lại, con rắn ngừng bành trướng, cuối cùng biến thành hình dáng người, nửa người của biến thành dạng người, trong tay còn bóp con muỗi,, "Vương gia, ta tại hầu hạ ngươi nha..."


      Chương 35: là xà , giết !
      Edit: Song


      Chu Dương Vương trong nháy mắt hóa đá, vội vàng che lại phía dưới của mình, sắc mặt trắng bệch, nằm ở nơi đó, động đậy cũng dám.

      Tiểu Nãi Bao giãy giụa, vừa mới biến thành con rắn , nhưng ngay sau đó lại biến thành người, đuôi rắn làm thế nào cũng biến thành hai chân được.

      thống khổ nhíu mày, đuôi rắn quấn lên thân thể Chu Dương Vương, Chu Dương vương hét ầm lên, "Rắn,có rắn a - - "

      "Xuỵt..." Tiểu Nãi Bao dựng thẳng hai ngón tay lên mặt Chu Dương vương, nhét con muỗi vào trong miệng , Chu Dương vương bị buộc ngậm miệng lại.

      "Vì cái gì thể biến lại thành người, vì cái gì?" Tiểu Nãi Bao khổ sở giãy giụa, là rất khó chịu.

      Nuốt xuống con muỗi, Chu Dương Vương lần nữa thét chói tai, "Có ai , người mau đến đây, nơi này có xà , xà a..."

      Tiểu Nãi Bao cũng có chút nóng nảy, sợ cái dạng này của mình bị trông thấy sau đó bị ghét bỏ, bé sốt ruột biến thân, nhưng vô luận như thế nào, đuôi rắn kia đều thu về được.

      Chu Dương Vương né ra, cởi bỏ nửa người vừa chạy vừa gọi, "người đến a, cứu mạng, cứu mạng..."

      "Vương gia người đừng chạy, ta còn muốn hầu hạ người..." Tiểu Nãi Bao ở trong phòng giãy dụa, biến trở về hình người, đưa hai chân ra, chạy đuổi theo Chu Dương Vương ở đằng trước.

      Nhà sư giết ở hậu viện Chu Dương vương phủ chạy tới, vừa chạy vừa quay đầu lại nhìn hài tử đáng này chút , nhịn được rơi lệ, đứa này tại sao lại chạy nhanh như vậy a...

      "Vương gia, người nghe ta giải thích, ta phải là xà , nhưng cha ta là xà vương, vương gia người đừng chạy, ta ăn người ..." Tiểu Nãi Bao chạy tới đằng trước, nha hoàn ở bên đều trợn mắt há hốc mồm, đây là trò đùa gì a?

      "Mau, mau ngăn cản nó!" Chu Dương Vương chạy đằng trước, phân phó nha hoàn đứng ở bên hóa đá, ngăn cản Tiểu Nãi Bao.

      Nhưng bọn họ đâu phải là đối thủ của Tiểu Nãi Bao, Tiểu Nãi Bao chạy trốn từ dưới vai bọn họ, hay từ trong đám người chạy ra, la hét quấn quít lấy Chu Dương Vương.

      Chu Dương Vương khóc ra nước mắt, vì sao lại mua về vương phủ?

      Nhà sư giết ở hậu viện, để đó dùng nhiều năm, bọn họ ở tại chỗ này, chỉ là nhìn trúng bổng lộc cao của Chu Dương vương phủ, nếu bằng bản lãnh của bọn họ, sao lại ở chỗ này hứng chịu cơn giận đâu.

      Lúc Chu Dương vương chạy vào hậu viện, thét chói tai, tất cả nhà sư giết bước lên phía trước, vây quanh Tiểu Nãi Bao.

      Tiểu Nãi Bao đứng ở nơi đó, nhìn nhà sư giết ở bốn phía, cảm thấy hơi thở nguy hiểm.

      nháy con mắt vô tội, trong ngực vẫn như cũ ôm thùng mứt hoa quả kia, đồ hài tử tham ăn này, chỗ nào đều thể quên ăn.

      Nhìn thúc thúc bá bá ở bốn phía cầm trường kiếm trong tay, có chút hối hận, chuyện vui đùa lớn này, Chu Dương vương phủ, thế nhưng mai phục nhiều nhà sư giết lợi hại như vậy.

      Vươn mứt hoa quả ra, yếu ớt hỏi, "Thúc thúc bá bá, mời các người ăn mứt hoa quả!"

      " là xà , giết , giết !" Chu Dương Vương nghiến răng nghiến lợi , trán đều là mồ hôi lạnh, vừa mới hù chết , suýt nữa bị hài tử này đùa chết.

      "Vương gia, đứa này mặc dù có chút khí, nhưng là tội đáng chết, phạm phải bất luận giới luật gì, bằng vương gia..." Trong đó nhà sư giết lớn tuổi chút, bước lên lẩm bẩm .



      Chương 36: Trèo tường qua

      Editor: Minh Nguyệt75


      "Vương gia, hài tử này mặc dù có chút khí, thế nhưng tội đáng chết, chắc là chưa có phạm vào giới luật, bằng Vương gia. . ." Trong đó người lớn tuổi hơn chút thầy bắt , tiến lên lẩm bẩm .

      "Câm miệng, Bản vương nuôi các ngươi nhiều năm như vậy chính là cho các ngươi niệm kinh cùng Bản vương sao? Giết nhanh lên, nếu ... Bản vương đuổi bọn ngươi ra khỏi Vương phủ!" Chu Dương Vương gầm lên, tức giận nhìn vài tên thầy bắt này.

      Thầy bắt còn cách nào khác đành gật đầu, ngay lập tức mở trận, dùng pháp khí bao vây Tiểu Nãi Bao lại .

      Bên ngoài phủ Chu Dương Vương, hai tay trái, phải của Liễu Thanh Thanh đều cầm thanh súng lục, vai vác theo sung tự động, dáng vẻ đằng đằng sát khí chạy nhanh đến.

      Tiêu Mặc theo phía sau nàng, khẩn cầu , "Thanh Thanh, chúng ta cần phải bàn bạc kỹ hơn, người trong phủ Chu Dương vương phải dễ trêu chọc . . ."

      "Câm miệng!" Liễu Thanh Thanh lạnh lung , bước chân nhanh như gió, giữa lông mày lên tia khí lạnh..

      Tên trứng thôi này, bán Tiểu Nãi Bao , sau đó còn làm phiền mình phải đích thân động thủ cứu Tiểu Nãi Bảo, nếu phải còn có chút tác dụng chứ mình nhất định là người giết đầu tiên.

      "Thanh Thanh, thần khí của ngươi tuy là lợi hại, thế nhưng thể đánh lại hàng ngàn hàng vạn quân đội, trong phủ Chu Dương Vương thế nhưng lại có ít binh sĩ ở, ngay cả đương kim Hoàng Đế cũng thể làm gì được . . ." Tiêu Mặc lải nhải muốn khuyến Liễu Thanh Thanh quay trở về.

      Liễu Thanh Thanh dơ tay lên để sung lục ở Tiêu hắc mi tâm (chỗ ở giữa hai đầu lông mày), lạnh lùng , "Còn thêm những lời dư thừa nào nữa ta giết ngươi ngay lập tức!"

      Tiêu Mặc còn cách nào khác đành kéo cánh tay của nàng xuốn, gương mặt tuấn tú nhan nhó khổ, "Được rồi, được rồi, tất cả đều nghe theo ngươi, thực là, mỗi lần đều cầm cái này uy hiếp người khác . . ."

      xong, lên phía trước nàng, dùng chân bắt đầu đá cửa lớn của phủ Chu Dương vương, ngay lúc này trong phủ Chu Dương vương rất hỗn loạn, tất nhiên có người ra mở cửa .

      Tiểu Nãi Bao phá hỏng pháp trận của thấy bắt , bắt đầu điên cuồng chạy trốn, lúc này khôi phục lại thân rắn, con mãng xà lớn, bò khắp nơi gần như phá hủy hoàn toàn phủ Chu Dương Vương.

      Tất cả hạ nhân đều thét lên, chật vật chạy trốn, Tiểu Nãi Bao tới chỗ nào đều làm cho chố ấy hỗn loạn lung tung. theo phía sau là hơn ba mươi thầy bắt , liều mạng cầm Pháp Khí, muốn bắt giữ Tiểu Nãi Bao.

      lúc lâu sau Tiêu Mặc gọi mãi chẳng thấy ai ra mở cửa, lập tức nhướng mày, nhìn tường vây , "Trèo tường vào , Thanh Thanh có cần ta cõng ngươi hay . . ."

      Lời của còn chưa dứt, thấy Liễu Thanh Thanh chạy lấy đà cả người buông lỏng nhảy lên đầu tường, nàng nhìn cảnh hỗn loạn bên trong tường, mắt đẹp nhíu lại.

      Thấy nàng vào trong phủ Chu Dương Vương, Tiêu Mậc cũng cam chịu lùi lại phía sau, dễ dàng nhảy vào .

      Nghe tiếng thét chói tai cách đó xa, Liễu Thanh Thanh chạy về phía mọi người vây công Tiểu Nãi Bao. Phía sau lưng xuất con mãng xà màu đen, nhìn về phía nàng lắc lắc đầu, ngay lập tức nàng hiểu được, xoay người nhảy lên lưng xà.

      Mãng xà bay lên trời, lượn lờ ở giữa trung, bay về phía Tiểu Nãi Bao .

      Mọi người chỉ cảm thấy bầu trời bỗng nhiên tối hẳng xuống, giữa trung có vật thể to lớn nào đó che khuất toàn bộ mặt trời, đợi đến khi vật thế kia bay đến gần lúc này mọi người mới giật mình gào to, "Xà, là mãng xà . . ."
      thuyttrieuhuyen thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :