1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Xà Vương Tuyển Hậu - Bổn Túi Túi (394C + 24PN + 83PN Hắc Khi Phong - Huyên Trữ )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Q.4 - Chương 307: XÀ GIỚI [6]



      Bối Bối nhìn ngoài cửa sổ thấy tuyết rơi thưa thớt, hồng xà cuộn mình nằm bên nàng, tấc cũng rời.


      , chính xác phải là hồng xà bám chặt lấy nàng, đem đầu gối lên đùi của nàng, ngủ ngon lành.


      biết Khả Y tại thế nào?”


      Nàng cúi đầu nhìn hồng xà ngủ đùi nàng ngủ thoải mái.


      nhàng vỗ về cổ , nàng bất đắc dĩ thở dài:“ Ngự Hàn, bây giờ ta mới biết được chàng bám người như vậy nha...... Ta muốn thăm Khả Y, chàng ngoan ngoãn ở nơi này được ?”


      Hồng xà đổi tư thế, tiếp tục vuốt ve chân nàng ngủ.


      ......


      hành lang, thân ảnh màu tím bay nhanh về hướng Diễm cung.


      “Tẩu tử, tẩu tử, ta nghe người ta tẩu tử trở lại, tẩu tử......”


      Huyên Trữ công chúa còn chưa thấy người, tiếng rơi vào tai Bối Bối.


      Vẫn bám chặt vào Bối Bối, hồng xà cũng nghe thấy giọng , thân mình đột nhiên cứng lại, trong mắt lập tức sinh ra cảnh giác, giống như sợ người khác cướp mất nàng.


      Bối Bối vội vàng trấn an :


      Ngự Hàn, cần như vậy, nàng là muội muội của chàng, chàng nhớ sao.”


      Huyên Trữ công chúa vọt vào phòng ngủ, nhìn thấy ánh mắt đề phòng của hồng xà, cước bộ lập tức dừng lại, đứng cách xa nhìn Bối Bối.“Tẩu tử, ta biết Vương huynh nhất định tìm được ngươi!”


      Đôi mắt của nàng vì vui mừng mà nhịn được ngập nước, tiếng mang theo kích động khóc nức nở.


      Bối Bối dương dương tự đắc, cố ý trêu chọc:“Như thế nào? phải đến đuổi ta ra khỏi cung sao?”


      Huyên Trữ công chúa mặt đỏ cúi đầu:“Tẩu tử, ngươi biết người ta muốn sửa đổi mà, còn lấy chuyện trước kia trêu chọc ta.”


      “Ha ha...... Khó được có cơ hội chỉnh công chúa chút, ta như thế nào có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy.”


      Bối Bối cười đến nỗi mi mắt cũng rung rung, đáy mắt cũng có chút kích động giống Huyên Trữ.


      “Huyên Trữ, ngươi lại đây, ngồi bên này.”


      Nàng nhìn Huyên Trữ công chúa vẫn đứng ở rất xa vẫy vẫy tay.


      Nhìn hồng xà bên người Bối Bối, Huyên Trữ công chúa có chút khổ sở, im lặng lắc đầu.


      được, khiến Vương huynh kích động a, ta vẫn là đứng ở chỗ này là được rồi.”


      Bối Bối cười cười, cổ vũ nhìn Huyên Trữ công chúa:“ sao đâu, ngươi là muội muội thân của , người ngươi cùng chảy dòng máu như , khiến kích động a, nghe lời ta, lại đây.”


      “Ta......”


      Huyên Trữ công chúa phân vân, ánh mắt dừng lại thân hình hồng xà, khổ sở, khiến cho hốc mắt của nàng có điểm đỏ lên.


      Kỳ , nàng rất muốn lại gần Vương huynh, nhưng là nhìn thấy ánh mắt điên cuồng của Vương huynh khi nhìn thấy những người khác tới gần, nàng rất sợ, rất sợ.


      Nàng sợ Vương huynh làm nàng bị thương, chỉ là muốn nhìn thấy Vương huynh mất lý trí, điều này làm cho nàng cảm thấy thực đau lòng, Vương huynh vốn rất tao nhã a.


      “Lại đây nào.”


      Bối Bối tiếp tục cổ vũ .


      Huyên Trữ công chúa hít hơi sâu, sau đó từ từ giơ chân lên bước......


      Bối Bối cúi đầu hôn lên trán của hồng xà:“Nàng là muội muội của chàng, chàng thể thương tổn nàng, biết ? Nàng là người nhà với chàng, nàng thương tổn chàng, tin tưởng ta.”


      Nàng tiếp theo lại ở trán hạ xuống vài cái hôn khẽ, sau đó mỉm cười nhìn ánh mắt trong suốt của .


      quay đầu nhìn Huyên Trữ công chúa, lúc ban đầu, trong mắt cảnh giác còn nhiều hơn trước.


      Sau đó, lại ngẩng đầu nhìn Bối Bối, thấy nàng mỉm cười nhìn Huyên Trữ công chúa, lại thuận thế nhìn về phía Huyên Trữ.


      Dần dần, cảnh giác trong mắt nhạt , ánh mắt trở nên yên tĩnh như là nước trong hồ.


      Huyên Trữ công chúa từng bước đến gần, nhìn thấy ánh mắt biến hóa của Vương huynh, nàng vừa mừng vừa sợ khóc ra tiếng.“Tẩu tử, Vương huynh bài xích ta.”


      Nàng run run vươn tay xoa xoa cổ hồng xà, cẩn thận nhàng.


      Bối Bối cong môi mỉm cười:


      là ca ca thân của ngươi a.”


      Huyên Trữ công chúa vui vẻ vừa khóc vừa cười, cầm lên ống tay áo ngừng lau nước mắt:“Ừ, Vương huynh quý của ta.”


      Tiếp theo, nàng kích động chuyện với hồng xà:“Vương huynh, muội là Huyên Trữ, huynh nhớ muội sao?”


      Hồng xà nháy mắt mấy cái, quay đầu hướng Bối Bối, ánh mắt như là hỏi nàng điều gì.


      Thấy thế, Bối Bối gật gật đầu:“ Ngự Hàn, nàng là muội muội của chàng nha, là người thân của chàng.”


      Hồng xà lại quay đầu lại nhìn Huyên Trữ công chúa, trong mắt dần dần ra vẻ hiền lành.


      “Tẩu tử, Vương huynh rốt cục nhận ra ta, ngươi xem? nhận ra ta.”


      Huyên Trữ công chúa kích động kéo ống tay áo Bối Bối, nước mắt lưng tròng nhìn nàng.


      Bỗng nhiên, nàng dường như vừa nhớ ra điều gì kinh hô tiếng, ánh mắt thẳng tắp nhìn vào bụng Bối Bối:“A, vừa rồi ta có gặp trưởng lão, trưởng lão ngươi có thai, có đứa của Vương huynh!”


      “Ừ, đúng vậy, ta có cục cưng, ngươi làm , có thích ?”


      Bối Bối cũng nhìn bụng mình, ánh mắt lộ ra thương của tình mẫu tử.


      “Đương nhiên vui mừng rồi tốt quá, Vương huynh, huynh sắp được làm phụ thân nha, huynh có vui mừng ?”


      Hồng xà giống như cảm nhận được điều gì đó, tò mò nhìn nhìn bụng Bối Bối, sau đó lại ngẩng đầu nhìn nàng.


      mặt nét thương vào tận sâu trong đáy mắt, làm cho ánh mắt tự giác tràn ngập ôn nhu.


      cúi đầu, dụi đầu nhàng vào bụng của nàng, vuốt ve.


      Bối Bối đột nhiên cảm giác cái bụng bị đá chút, nàng cúi đầu thở :“Aiz......”


      “Làm sao vậy, làm sao vậy?”


      Huyên Trữ công chúa khẩn trương lo lắng.


      Hồng xà đồng thời nhanh chóng lui ra phía sau chút, ánh mắt trừng lớn nhìn bụng của nàng, tia hưng phấn xẹt qua đáy mắt.


      Bối Bối ngẩn người, sau đó mới phản ứng lại:


      “Ta sao, chỉ là cục cưng trong bụng đột nhiên đá ta chút.”


      “A? nghịch ngợm nha, còn chưa ra đời khi dễ mẫu thân, xem sau này dạ dỗ các ngươi như thế nào”


      Huyền Trữ công chúa mỉm cười uy hiếp.


      Hồng xà vẫn nhìn chằm chằm bụng Bối Bối, sau đó cẩn thận đem đầu gối lên bụng nàng thiếp .


      Vẻ mặt dường như còn làm chuyện đại .


      Nhìn thấy cảnh này, Bối Bối cùng Huyên Trữ nhìn nhau cười.“Vương huynh nhất định cùng đứa chuyện.”


      Huyên Trữ công chúa gật gù, đuôi lông mày cong lên là vui sướng.“Ta cũng nghĩ vậy a.”


      Bối Bối cười phụ họa.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Q.4 - Chương 308: XÀ GIỚI [7]



      Bóng đêm buông xuống, chiếc giường mềm mại, hồng xà và Bối Bối dính chặt vào nhau ngủ say.


      Cảm giác bên người hô hấp thực đều, Bối Bối mới từ từ mắt, nhìn hồng xà ngủ say, tay nàng nhàng xoa xoa cái trán của .


      Ngự Hàn, chàng ngoan ngoãn ngủ nha, ta rất nhanh trở lại. Nếu tỉnh lại mà thấy ta, thể tấn công người khác biết chưa, bằng ta tức giận nga.”


      Nàng cúi đầu khẽ , hôn lên trán .


      Sau đó cẩn thận xốc chăn bông lên, cố gắng kinh động đến , chậm rãi ra ngoài.


      Xuống giường, nàng cẩn thận kéo chăn cho kỹ càng.


      Ngồi ở bên giường nhìn hồi lâu, thấy có dấu hiệu tỉnh dậy, nàng mới an tâm rời .


      ......


      nơi khác trong cung điện, ánh nến trong phòng sáng lên.


      Thương Tuyệt Lệ đứng lặng ở bên giường, nhìn sắc mặt tái nhợt của giai nhân, đáy mắt giấu được nét đau lòng.


      “Khả Y, nàng cảm thấy thế nào?”


      Khả Y mỉm cười với , sau đó nhắm mắt lặng im chút.


      Hồi lâu, nàng sợ hãi vươn tay nắm lấy tay , đôi mắt trong suốt nhìn .


      “Ta sao.”


      Tay nàng mềm mại bé nằm trong lòng bàn tay , độ ấm tinh tế truyền đến, làm cho tim đập mạnh thể khống chế.


      cầm bàn tay bé của nàng, ngồi vào mép giường, dịu dàng nhìn chăm chú vào nàng:


      “Khả Y, sắc mặt của nàng chút huyết sắc cũng có, ta thực lo lắng.”


      Lời thẳng thắn thành khẩn toát ra cảm tình mãnh liệt của , làm cho Khả Y đỏ bừng mặt.


      “Thương công tử, ta chỉ là mất máu chút thôi, chỉ cần có thể làm cho quốc gia chúng ta yên bình, cho dù muốn ta mất nhiều máu hơn nữa, ta cũng nguyện ý, hơn nữa...... Ta cũng muốn giúp chàng, chàng ở chiến trường đánh giặc nhất định thực vất vả đúng hay ?”


      Nàng ôn nhu uyển uyển nhìn , trong mắt có cảm tình thẹn thùng.


      Nàng từng trốn tránh , nhưng mà nam nhân ngốc này chịu buông tha cho nàng, nhìn thấy đau lòng, nàng thể tiếp tục cố chấp.


      dùng tình cảm chân thành phá bỏ từng gông xiềng trong lòng nàng.


      Đối mặt với thâm tình của , chuyện cũ trước kia giống như rời rất xa rất xa.


      Thương Tuyệt Lệ nhịn được nhàng ôm nàng, thương tiếc hôn tóc mai của nàng.


      “Khả Y, Bối Bối tiểu thư trở lại, nàng cần phải tiếp tục lấy máu tế thiên nữa.”


      Nghe vậy, Khả Y chấn động, nàng từ trong ngực ngước lên, vội vàng nhìn lại .


      “Chàng Bối Bối trở lại? Nàng...... Nàng ở Diễm cung sao? Vương có đả thương nàng hay ? Ta muốn gặp nàng......”


      Thấy nàng nóng vội muốn xuống giường, Thương Tuyệt Lệ nhanh chóng giữ nàng lại.


      “Khả Y, cần vội, nàng bây giờ còn rất yếu, cần tĩnh dưỡng.”


      Thấy nàng mở miệng muốn chuyện, đưa tay để ở của nàng môi:


      “Hư...... cần , hãy nghe ta , nàng muốn biết chuyện gì ta đều cho nàng nghe.”


      Khả Y còn muốn cái gì, nhưng thấy tia áp bức trong mắt , nàng đành thỏa hiệp.


      Gật gật đầu, nàng tùy ý giúp đỡ nàng nằm xuống giường.


      Nhịn được nóng vội, nàng kéo ống tay áo :“Bối Bối có việc gì chứ?”


      lắc đầu, nhớ lại, trong mắt khỏi dâng lên tình cảnh cảm động khi đó.


      “Lúc Bối Bối tiểu thư vừa trở về, Vương công kích tới toàn bộ thị vệ cùng cung nữ tại Diễm cung, tình hình rất rối loạn......”


      Tiếng trầm thấp chậm rãi thuật lại tình hình lúc đó, khi diễn tả lại tình cảnh lúc đó, Khả Y trong mắt rốt cuộc nhịn được tầng mây mù.


      Hồi lâu, rốt cục nghe xong toàn bộ, nước mắt của nàng khống chế được chảy xuống.


      Thương Tuyệt Lệ nhàng lau nước mắt mặt nàng.“Vương thực Bối Bối.” Nàng nhàng khẳng định.


      gật gật đầu:“Đúng vậy, Bối Bối tiểu thư cũng thực Vương, bọn họ hai người tình cảm tựa như tường đồng vách sắt, có gì có thể lay động.”


      “Đúng vậy, tình cảm hai người họ làm cho người ta hâm mộ, cảm tình khắc sâu vào tận đáy lòng như vậy, khiến mỗi người đều hy vọng có được .”


      Lơ đãng, ánh mắt của nàng dừng ở mặt , nhìn thấy ánh mắt chuyên chú của , hai má của nàng chợt hồng lên chút.


      Lời nàng vừa ...... chút cảm giác nào hay ?


      Trong lòng có chút yên, có chút kỳ vọng, chờ mong .


      Thương Tuyệt Lệ yên lặng nhìn chăm chú vào nàng, bàn tay dày rộng ấm áp nâng lên khuôn mặt của nàng, ánh mắt kiên định tiếng động như cho nàng biết cảm tình của .


      “Khụ khụ.”


      thanh cố ý thanh thúy vang lên đưa bọn họ từ trong thâm tình đánh thức.


      Bọn họ đồng thời quay đầu, nhìn thấy vẻ mặt bắt được trộm của Bối Bối, mặt hai người ngừng nóng lên.


      Khả Y nhanh nhẹn che giấu xấu hổ, nàng chút nghĩ ngợi liền xuống giường muốn đến gần Bối Bối :


      “Bối Bối.”


      “Aiz aiz aiz, cần xuống dưới, ta qua là tốt rồi.”


      Bối Bối ra tiếng ngăn cản, sau đó bước đến bên giường.


      Nhìn Thương Tuyệt Lệ lo lắng cho giai nhân, Bối Bối chế nhạo :


      “Xem ra ta ở đây có mấy ngày, tình cảm hai người các ngươi phát triển nhanh như vậy a, Thương đầu gỗ cũng phải là rất đầu gỗ, ha ha......”


      Khả Y mặt đỏ tới mang tai liếc Thương Tuyệt Lệ cái, xấu hổ cắn môi biết nên trả lời như thế nào.


      Cẩn thận đem chăn cẩn thận đắp lại cho Khả Y, Thương Tuyệt Lệ thức thời đứng lên, hắng giọng:


      “Bối Bối tiểu thư, thuộc hạ có việc cần phải ra ngoài.”


      Bối Bối quay đầu nhìn bóng dáng Thương Tuyệt Lệ rời , trêu chọc :


      “Chậc chậc chậc, là săn sóc cẩn thận.”


      Nghe được lời giễu cợt của nàng, mặt của Thương Tuyệt Lệ càng thêm đỏ sậm, bước chân càng nhanh hơn ra ngoài.


      “Ha ha a...... Khả Y, nàng xem là đối với nàng che chở chu toàn đúng a?”


      Mặt của Khả Y nóng nóng, giả bộ có nghe thấy lời trêu chọc của Bối Bối.


      Nàng vươn tay cầm chặt tay của Bối Bối, hốc mắt bởi vì kích động mà phiếm hồng:


      “Bối Bối, ta là vui mừng nàng rốt cục trở lại.”


      “Ta cũng vui mừng gặp lại nàng, đúng rồi, nghe trưởng lão nàng vừa mới dùng máu để tế thiên, vất vả cho nàng rồi.”


      Khả Y lắc đầu:


      chút cũng vất vả, đây là điều ta phải làm. So với Vương mà , chút này của ta đáng kể chút nào, Bối Bối, Vương tốt lên đúng ?”


      “Ta làm cho tốt lên!”


      Đôi mắt của Bối Bối lộ ra ánh kiên định.


      “Ta biết Bối Bối nhất định làm được.”


      Khả Y tràn ngập tin tưởng nhìn nàng, trong mắt hoàn toàn chỉ có tín nhiệm.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Q.4 - Chương 310: XÀ GIỚI [9]



      Bối Bối bước vội vàng theo trưởng lão vào tế điện, hồng xà nhắm mắt theo đuôi ở bên người nàng.


      Trải qua trấn an của Bối Bối, hồng xà còn gặp người liền công kích, nhưng vẫn như cũ quan tâm đến người khác.


      vào trong điện, chỉ thấy Thương Tuyệt Lệ cùng Khả Y còn có Huyên Trữ công chúa sớm chờ đợi ở đây.


      “Bối Bối tiểu thư, Hắc Khi Dạ lại nhiễu loạn vị trí của Thiên Ti Nghi, phỏng chừng rất nhanh công kích Xích Diễm quốc của chúng ta.”


      Lông mi trưởng lão nhíu chặt lại, dáng vẻ sầu lo thực ràng.


      Nhìn Thiên Ti Nghi ở bát quái trận ngừng mà lay động, đôi mắt Bối Bối rùng mình.


      “Trưởng lão, bản đồ phía dưới Thiên Ti Nghi là quốc thổ của Xích Diễm quốc sao? Có phải Thiên Ti Nghi nghiêng về hướng nào nơi đó lại xuất sụp đổ hay ?”


      “Đúng vậy, mỗi quốc gia đều có Thiên Ti Nghi tượng trưng vận thế trấn quốc của quốc gia đó......”


      Lời trưởng lão còn chưa xong, Bối Bối liền khẩn cấp ngắt lời :


      như vậy Hắc Phong quốc cũng có Thiên Ti Nghi?”


      “Đúng vậy.”


      khi như vậy, chúng ta vì sao gậy ông đập lưng ông, dùng pháp thuật tạo ra thứ phá hư cân bằng Thiên Ti Nghi của bọn họ?”


      Trưởng lão lắc lắc đầu:


      “Bối Bối tiểu thư, bài bố Thiên Ti Nghi phải tiêu hao rất nhiều năng lượng, bây giờ Vương bị thương, Xích Diễm quốc ai có thể có đủ năng lực để có thể thi triển pháp lực cường đại như vậy.”


      “A, tẩu tử, nó lại động, cái tên Hắc Khi Dạ trứng thối nhất định lại làm trò quỷ!”


      Huyên Trữ công chúa tức giận mắng.


      Sắc mặt trưởng lão nghiêm lại, với đám người Thương Tuyệt Lệ:


      “Chúng ta đều ra ngoài , đừng quấy nhiễu Bối Bối tiểu thư thi pháp.”


      Khả Y được Thương Tuyệt Lệ dìu tới:


      “Bối Bối, mình nàng có thể chứ?”


      Thiên Ti Nghi này cần năng lượng lớn nàng là người ràng nhất, mỗi lần, dường như nàng đều bị mất máu nhiều mới miễn cưỡng đối kháng lại phá hoại của Hắc Khi Dạ.


      có việc gì, các ngươi cùng trưởng lão ra ngoài , Ngự Hàn ở trong này, để ta gặp chuyện may.”


      Bối Bối cúi đầu nhìn hồng xà vẫn ở bên cạnh nàng.


      Cự hồng xà trả lời bằng cách đem đầu đặt hõm vai của nàng, cọ cọ gò má mềm mại của nàng.


      “Nhưng mà......”


      Khả Y vẫn lo lắng.


      Thương Tuyệt Lệ lên tiếng ngăn lại:


      “Khả Y, chúng ta vẫn là ra bên ngoài chờ , vạn nhất quấy nhiễu đến Bối Bối tiểu thư thi pháp tốt lắm.”


      “Được...... Được rồi.”


      Tay của Huyên Trữ công chúa nắm chặt vạt áo:


      “Tẩu tử, cố lên, đánh bại cái tên đại phôi đản Hắc Khi Dạ!”


      “Được.”


      Bối Bối mỉm cười gật đầu.


      Chờ sau khi bọn họ đều rời khỏi, ánh mắt của Bối Bối dừng ở Thiên Ti Nghi, nhìn nó ngừng lay động, nàng híp mắt.


      Hồng xà nghiêng đầu im lặng nhìn nàng, rất bình tĩnh ở bên cạnh nàng.


      Ngự Hàn, chàng phải chàng bảo vệ tốt cho ta sao?”


      Bối Bối cười hì hì làm khí xuống.


      Vốn chỉ là muốn đùa cùng , lại nghĩ rằng nhìn chăm chú nàng chút, lại gật gật đầu.


      Bối Bối kinh hỉ trừng lớn mắt:


      Ngự Hàn, chàng...... chàng làm lại động tác vừa rồi lần .”


      Hồng xà nghi hoặc ngẩng đầu, nhìn thẳng vào ánh mắt trong suốt của nàng , dưới ánh mắt chờ mong của nàng, tự giác lại gật gật đầu.


      Ngự Hàn, chàng...... Ta là vui mừng.”


      Bối Bối ôm chặt lấy cổ , dường như muốn ghì chặt cổ đến hít thở được.


      Cảm giác hô hấp khó chịu, nhưng mà hồng xà có giãy khỏi nàng, vẫn ngoan ngoãn để cho nàng ôm, sau đó tự mình thở dốc.


      Mãi cho đến khi tâm trạng kích động dần dần bình phục ít, Bối Bối mới buông tay ra.


      Nhìn thấy dáng vẻ hít thở mạnh khí trong lành của , nàng nhịn được bật cười.


      Ngự Hàn, chàng bị ta ôm sắp hít thở thông vì sao ra.”


      Nàng cười hôn trán vài cái.


      “Tốt lắm, ta muốn thi pháp chống cự với cái tên trứng thối Hắc Khi Dạ, chàng hộ pháp tốt cho ta nha.”


      xong, Bối Bối liền xuất ra Hắc tinh ngọc bội, ngưng thần vận khí.


      Chỉ chốc lát sau, Hắc tinh ngọc bội liền bay vút lên dừng ở chỗ Thiên Ti Nghi, hào quang bảy màu vụt sáng.


      Bối Bối thi pháp đem năng lượng trong cơ thể đưa vào trong Hắc tinh ngọc bội, đem năng lượng Hắc tinh ngọc bội đánh ra bắn về phía Thiên Ti Nghi.


      ......


      Tế ti điện ở Hắc Phong quốc.


      “Chết tiệt!”


      tiếng rủa trầm thấp phẫn nộ vang lên.


      “Hắc Vương, sao lại thế này? Vì sao thi pháp lại bị bắn ngược trở về?”


      Hắc Khi Dạ phất mạnh ống tay áo, ánh mắt lạnh lùng liếc tế ti cái:


      “Vấn đề này phải bổn vương nên hỏi ngươi sao? Ngươi phải chỉ cần ta có được nội đan của Phong đệ, hơn nữa có nội đan của ta, có thể phát ra pháp lực cường đại quấy nhiễu Thiên Ti Nghi của Xích Diễm quốc, vì sao tại lại cách nào khống chế bọn họ?”


      “Việc này......”


      Tế ti thể giải đáp.


      “Còn mau tìm ra nguyên nhân cho bổn vương, bổn vương thể trước khi tấn công Xích Diễm quốc mà nhiễu loạn bọn họ!”


      “Dạ dạ, thuộc hạ lập tức bói xem nguyên nhân là gì.”


      Tế ti vội vàng lấy thủy tinh cầu, sau đó chăm chú tính toán.


      ......


      Thời gian chậm rãi qua, Hắc Khi Dạ thử lần lại lần, chính là thể tấn công khống chế Thiên Tinh Nghi của Xích Diễm quốc như lúc trước, phất mạnh tay áo đến trước mặt tế ti.


      “Tính được ra ?”


      kiên nhẫn chất vấn.


      Tế ti đổ mồ hôi lạnh xoay người đối diện với vẻ mặt lo lắng của Hắc Khi Dạ.


      “Hồi...... Hồi Hắc Vương, thuộc hạ tính ra, là...... là năng lựợng của Hắc tinh ngọc bội chống chọi với pháp lực của ngài.”


      Nghe vậy, sắc mặt của Hắc Khi Dạ lại trầm vài phần.


      “Hắc tinh ngọc bội lại xuất ? như vậy Tô Bối Bối lại trở về bên cạnh Ngự Hàn? Chết tiệt, ngươi phải Tô Bối Bối còn ở Xà giới sao? Vì sao nàng lại đột nhiên xuất !”


      “Có thể...... Có thể là Xích Diễm Vương đem Tô Bối Bối tìm về.”


      Tế ti lắp bắp trả lời, dám ngước mắt nhìn ánh mắt lãnh giận của Hắc Khi Dạ.


      Hắc Khi Dạ vung tay lên, tế ti liền giống như diều đứt dây , rơi xuống mặt đất.


      “Giữ lại ngươi chút tác dụng cũng có, Ngự Hàn sớm bị ta đả thương, ngươi phải chỉ cần ta khống chế Thiên Ti Nghi của bọn họ làm cho Xích Diễm quốc tự sụp đổ sao? tại nhảy ra cái Tô Bối Bối cản trở, ngươi đúng là tính toán tài tình!”


      “Hắc Vương tha mạng a, tha mạng a......”


      Tế ti đứng lên quỳ mặt đất, liên tiếp dập đầu.


      “Cút xuống .”


      Hắc Khi Dạ lạnh lùng nhìn tế ti.


      “Vâng vâng, thuộc hạ lập tức cút.”


      Tế ti cơ hồ là vừa chạy vừa té lui ra.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Q.4 - Chương 311: XÀ GIỚI [10]



      Bối Bối liên tục ngừng mà vận chuyển năng lượng hướng tới Hắc tinh ngọc bội.


      biết giằng co bao lâu, nàng nàng rốt cục nhìn thấy Thiên Ti Nghi dưới tác dụng của Hắc tinh ngọc bội bắt đầu từ từ trở nên vững vàng, tốc độ lay động cũng dần dần .


      Nàng vui vẻ lộ ra chút tươi cười, nhưng nàng cũng dám khinh thường.


      Chính là, theo thời gian dài, nàng dần dần cảm thấy từng đợt mệt mỏi đánh úp về phía nàng.


      Nàng ra sức trừng mắt nhìn, hy vọng làm cho chính mình duy trì tỉnh táo.


      Bây giờ thể nghỉ ngơi được, nàng muốn kiên trì giữ vững.


      Nhưng mà, năng lượng liên tục mất , thân thể của nàng từ từ như nhũn ra, sức lực từ từ biến mất.


      Mồ hôi lạnh, từ giữa trán chậm rãi chảy ra, dính ẩm ướt mái tóc mai của nàng, ngưng kết thành giọt theo hai bên đường viền mặt của nàng chảy xuống.


      An toàn ở bên trong, nhóm xà cục cưng khe khẽ với nhau.


      Lão Tam có chút mệt mỏi, rã rượi:


      " Đại ca ca, muội mệt mỏi quá nha."


      Ánh sáng quả cầu của nàng như là dần tối , chợt sáng chợt tối, giống như rất gian nan để phát ra hào quang.


      Hào quang của Lão đại cũng trở thành nhạt ít, cổ vũ :


      " Muội muội, cố gắng chống đỡ chút, mẫu thân cần chúng ta giúp đỡ, chúng ta thể ngủ nha."


      " Nhưng mà.........Nhưng mà người ta mệt mỏi quá, muốn ngủ,ngủ......"


      Giọng của Lão Tam dần dần mơ hồ, hào quang người nàng cũng từ từ biến mất, mảnh im lặng.


      Nàng nghĩ ngủ, nhưng mà cưỡng lại được mà ngủ.


      " Ca ca, muội muội mệt rồi, chúng ta để cho nàng nghỉ ngơi ."


      Lão Nhị cũng chật vật nhưng chưa cùng ngủ, mà thực tận lực che chở muội muội.


      "Đệ đệ, đệ còn trụ được ? Nếu ngươi cũng mệt mỏi rồi cứ giao cho ca ca là tốt rồi."


      "Ca ca, chúng ta là nam tử hán nha, thể mệt mỏi, nếu chúng ta đều ngủ, mẫu thân thực vất vả."


      " Được, chúng ta phải làm nam tử hán bảo vệ mẫu thân."


      Giọng non nớt của Lão đại như cũ mà mang theo thành thục kiên định.


      " Ừ !"


      Tiếng trẻ con của Lão Nhị lúc này nghe qua rất có lực.


      .............


      Bối Bối cố gắng nhướng mí mắt muốn sụp xuống, cho tầm mắt của mình rời khỏi Thiên Thi Nghi dù là chút.


      Kiên trì, ta phải kiên trì chống chọi !


      Nàng ngừng hít hơi sâu.


      Hồng Xà cứng cả người, ánh mắt cũng chớp nhìn nàng, nhìn nàng ngừng đổ mồ hôi lạnh, ánh mắt của hẳn lên đau lòng, lo lắng.........


      lo lắng tiếng động bò lại gần chút, sau đó lại tới bên người nàng.


      Nghiêng đầu suy nghĩ, đến sau thân thể nàng, sau đó hé miệng ra.


      Chỉ thấy vầng sáng màu lửa đỏ từ từ trong tràn ra miệng , ngưng tụ thành chùm tia sáng tới hướng người Bối Bối.


      rất mệt mỏi chống chọi lại, Bối Bối cảm giác trong cơ thể có thêm đạo năng lượng rót vào, biết là ai giúp nàng, nàng hưng phấn làm cho tinh thần hăng hái tăng thêm sức lực.


      Sau lúc đem tất cả năng lượng rót vào Hắc tinh Ngọc bội.


      Hắc tinh ngọc bội tiếp thu đủ năng lượng, đột nhiên bật ra vô số hào quang mãnh liệt bắn về phía Thiên Ti Nghi...........


      Nhìn thấy cuối cùng Thiên Ti Nghi cũng ổn định, Bối Bối nhàng thở dài hơi nhõm .


      Ngay trong lúc nháy mắt nàng lơi lỏng, thân thể của nàng cũng từ từ mềm những rồi ngã xuống.


      Hồng Xà lo lắng dùng thân đỡ lấy thân mình nàng đặt xuống, nhìn thấy sắc mặt nàng tái nhợt lấm tấm mồ hôi, ánh mắt tràn đầy ôn nhu nồng đậm.


      Ngậm ống tay áo của nàng chà lau sạch mồ hôi lạnh vì nàng, sau đó cuộn tròn thân thể đem nàng đặt trong vòng bảo vệ, rất nhanh bay ra khỏi tế ti điện.


      ..............


      Diễm cung, tất cả mọi người tụ tập ở cửa phòng ngủ, nghển cổ nhìn tình hình bên trong.


      Bối Bối nằm ở giường, im lặng ngủ.


      Hồng Xà lẳng lặng quan sát nàng, đôi mắt gắt gao nhìn thẳng ngự y bắt mạch cho Bối Bối, làm cho ngự y khẩn trương ngay cả hô hấp lớn tiếng chút cũng dám.


      lát sau, ngự y đứng lên, cung kính đối với hồng xà cúi đầu


      "Vương xin yên tâm, Bối Bối tiểu thư chính là mệt nhọc, ngủ giấc sao, đứa cũng có việc gì."


      Lúc này hồng xà mới đem ánh mắt chuyển dời đến mặt Bối Bối, ánh mắt nhu tình, yên lặng nhìn nàng ngủ.


      Ngự y tiếng động lui ra ngoài, ra tình hình cụ thể với mọi người ở ngoài.


      Phòng ngủ khôi phục lại vẻ yên tĩnh.


      ..........


      Nhìn thấy ngự ra, trưởng lão cùng đám người lo lắng chạy lại:


      " Tình hình thế nào?"


      Ngự y mỉm cười trấn an bọn họ:


      "Bối Bối tiểu thư có việc gì, đứa cũng hết thảy mạnh khỏe."


      Huyền Trữ công chúa đưa tay vỗ vỗ ngực, thở hắt ra hơi dài:


      " Phù........Vậy là tốt rồi."


      ...............


      Thời gian im lặng trôi qua.


      Bối Bối chậm rãi mở to mắt, có chút mờ mịt nhìn đỉnh giường.


      Tay nàng theo thói quen sờ sờ bên cạnh mình.


      Đụng đến ấm áp mềm mại, nàng quay đầu, nhìn thấy hồng xà nhìn nàng, ánh mắt trong suốt nhu hoà.


      Hồng Xà nhìn thấy nàng tỉnh lại trong mắt lấp lánh chút vui mừng .


      vươn đầu lưỡi liếm hai má của nàng, lại liếm liếm cổ của nàng, sau đó như bình thường làm nũng đem đầu gác qua hõm vai của nàng, nhàng mà vuốt ve.


      Bối Bối nhích thân mình, đưa tay ôm :


      " Ta dọa chàng phải ?"


      Hồng Xà ngẩng đầu lên nhìn nàng, ánh mắt chớp cũng chớp .


      Chỉ chốc lát sau, chui đầu vào ổ chăn, ở bụng nàng lên nhàng lướt qua.


      " Ha...ha......Rất nhột, Ngự Hàn đừng như vậy ta rất nhột."


      Nàng vặn vẹo thắt lưng chút, cánh tay tiến vào chăn lôi đầu ra.


      Hai mắt nhìn nhau, nàng nhìn thấy trong mắt là ý cười bướng bỉnh.


      Trong đầu tự chủ được nhớ tới đôi mắt luôn mang theo ý cười.......


      Nàng nhàng thở dài ôm lấy cổ Hồng Xà :


      " Ngự Hàn, chàng chừng nào mới khôi phục lại hình dạng trước kia, ta rất nhớ cảm giác hai tay chàng ôm chặt lấy ta."


      Hồng Xà nhìn nhìn nàng, ánh mắt dừng chút, sau đó cái đuôi cuộn lại cuốn cả thân thể của nàng vào trong, đem thân thể của nàng bao bọc kĩ.


      Khi thân hình trườn qua hông nàng, nàng rốt cuộc nhịn được cười rộ lên.


      " A...a..... Ngự Hàn, cần cuốn lấy thắt lưng của ta như vậy, nhột lắm, a......... là phá quá, còn cố ý ở nơi người ta nhột nhất mà nhích tới nhích lui.....ha.....ha......Đừng đùa nữa ta nhột lắm."


      Bối Bối như thế nào cũng nghĩ tới nàng thế nhưng cùng xà còn có thể đùa vui, thỉnh thoảng dùng cái đuôi cù vào nách của nàng.


      " Ha.....ha....ha.... Ngự Hàn dừng lại , nhột quá...ha ha ha....."


      Ngự Hàn như càng đùa càng nghiện, chút cũng muốn ngừng lại.


      Thấy nàng cười đến mặt đỏ bừng, ánh mắt của cũng tràn đầy ý cười.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Q.4 - Chương 312: XÀ GIỚI [11]



      Trưởng lão bước vội vã bước hành lang, lát sau liền vào ngự thư phòng.


      Thị vệ canh cửa lập tức thông báo:


      “Bối Bối tiểu thư, trưởng lão cầu kiến.”


      Bối Bối buông tấu chương trong tay, sau đó bảo đầu hồng xà nằm đùi nàng rời , mới đứng lên.


      “Cho vào.”


      Trưởng lão vào, ánh mắt sáng long lanh nhìn Bối Bối, loại tình cảm sùng kính thể thành lời tràn ngập trong đáy mắt.


      Trải qua bao nhiêu việc từ trước tới nay, Bối Bối tiểu thư càng ngày càng làm cho ông tin phục, Xích Diễm quốc có Bối Bối tiểu thư làm Vương hậu, là có phúc!


      Ý thức được ánh mắt bình thường của trưởng lão, Bối Bối nghi hoặc cúi đầu nhìn lại cách ăn mặc của chính mình.


      Nhìn trái nhìn phải, thấy có điểm nào thích hợp.


      Cuối cùng, nàng kỳ quái đặt câu hỏi:


      “Trưởng lão, người của ta có cái gì thích hợp sao?”


      Trưởng lão vội vàng hoàn hồn, có lỗi cúi mình vái chào:


      người Bối Bối tiểu thư hề có gì thích hợp, là lão phu đường đột.”


      Nghe vậy, Bối Bối cười cười, nhịn được tò mò:


      “...... Trưởng lão vừa rồi vì sao lại nhìn ta như vậy, ta cảm thấy trưởng lão giống như đột nhiên thực sùng bái ta nha, chẳng lẽ ta trở thành thần tượng, ha ha......”


      Bối Bối cười hì hì, tự thổi phồng mình chút, điệu bộ đứng đắn.


      “Ha ha...... Bối Bối tiểu thư đúng, lão phu xác thực cảm thấy Bối Bối tiểu thư càng ngày càng gánh vác vị trí Vương hậu tốt hơn, Vương có thể lấy Bối Bối tiểu thư làm vợ, là phúc uôn dân.


      Vốn chỉ là muốn tự thổi phồng bản thân chút, nhưng là nghe thấy trưởng lão ca ngợi nàng, Bối Bối vội vàng xua tay.


      “Trưởng lão ngươi giỡn rồi.”


      Hồng xà đúng lúc này cọ cọ vào chân của nàng.


      Nàng cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy ánh mắt hồng xà tươi cười nhìn nàng, ánh mắt kia càng ngày càng nhu tình.


      Kỳ , đến ngự thư phòng xem tấu chương, là vì nàng thương , ở thời điểm khó khăn, cho dù nàng thích chuyện triều chính đau đầu, nàng cũng muốn vì mà xử lý.


      Ngẩng đầu, nàng nhìn trưởng lão, trong mắt khôi phục vẻ đứng đắn:


      “Trưởng lão, tấu chương này ta dùng ngự bút phê qua, ngươi giúp ta xem xem có gì sơ suất ?”


      “Dạ, thuộc hạ tuân mệnh.”


      Trưởng lão tiến lên, cúi đầu đọc tấu chương, vừa đọc vừa gật đầu.


      Hồi lâu, trưởng lão buông quyển tấu chương cuối cùng, khen ngợi cười :


      “Bối Bối tiểu thư làm tốt lắm!”


      Bối Bối ngượng ngùng cười cười:


      “Đó là nhờ có trưởng lão giải quyết hết những vấn đề khó rồi, ta chỉ để ý ít việc thôi.”


      Trầm ngâm chút, trưởng lão tiếp theo giải thích:


      “Bối Bối tiểu thư, lão phu sở dĩ thỉnh cầu người giúp Vương phê chuẩn tấu chương, là muốn làm cho thần dân bên ngoài an tâm, ngoại trừ số ít người trong cung biết tình trạng tại của Vương, còn ở bên ngoài những người khác đều biết Vương xảy ra chuyện gì.”


      “Ta biết, trưởng lão là muốn làm cho dân chúng Xích Diễm quốc biết chân tướng mà khiến lòng người hoảng sợ.”


      Tiếp theo, nàng quay đầu nhìn phía hồng xà, xoa cái trán bóng loáng của :


      “Trưởng lão, cảm xúc của Ngự Hàn bây giờ thực ổn định, khi nào ta có thể thi pháp giúp khôi phục?”


      “Lúc nào cũng có thể, chỉ là......”


      Trưởng lão chần chờ nhìn khuôn mặt đoan trang của Bối Bối, trong mắt có chút khó xử.


      “Chỉ là cái gì?”


      Bối Bối khẩn trương truy vấn.


      Trưởng lão hòa ái nhìn nàng, dài thở:


      “Lão phu là sợ thân thể Bối Bối tiểu thư chịu nỗi, phải giúp trợ Vương khôi phục nguyên thần...... Cần hao phí rất nhiều năng lượng a, Bối Bối tiểu thư vừa mới tốt lên chút, lại vì Vương chữa thương chỉ sợ...... quá thỏa đáng.”


      cùng những người khác đều hy vọng Vương mau mau hồi phục, nhưng mà với mọi người cũng đều lo lắng cho sức khỏe của Bối Bối tiểu thư.


      Thời gian này, vì chuyện chính trong cung, Bối Bối tiểu thư rất mệt nhọc, mọi người ai cũng biết, trong lòng ai ai cũng kính ngưỡng*.


      Rất nhiều việc thân là thần tử có thể làm, nhưng mà cũng có rất nhiều việc thần tử thể làm thay Vương.


      Bối Bối tiểu thư cùng Vương như hình với bóng mọi người ai ai cũng biết, cho nên Bối Bối tiểu thư thay Vương xử lý đại , ổn định triều chính là chuyện đúng nhất, khiến ai ai cũng thể phản đối.


      tại Bối Bối tiểu thư chẳng khác nào là hóa thân của Vương.


      Bối Bối cũng biết tâm tư của trưởng lão, nàng dịu dàng nhìn hồng xà, sau đó ngược lại kiên định nhìn trưởng lão:


      “Ta sao, ta nhất định chữa khỏi cho Ngự Hàn, cần ta, cho nên ta làm cho chính mình ngã xuống, vì vậy xin trưởng lão cho ta biết nên làm như thế nào?”


      Rất muốn đáp ứng, nhưng mà trưởng lão thể nghĩ cho Bối Bối tiểu thư.


      Nhưng, nhìn kiên trì trong mắt Bối Bối, ông phân vân chút, rốt cục đáp ứng:


      “Bối Bối tiểu thư nếu vẫn kiên trì, vậy...... lão phu tuân mệnh.”


      ......


      mặt đất bằng phẳng, hồng xà bị trưởng lão dùng bát quái trận vây khốn, ử động thân hình phát chính mình thể động đậy, ánh mắt dịu ngoan dần dần trở nên hung ác.


      thẳng tắp nhìn vào trưởng lão, há mồm giận dữ:


      “Gừm gừm gừm......”


      Trưởng lão bất động như núi tiếp tục bày trận, thần sắc còn nghiêm túc.


      Bối Bối đứng ở ngoài trận, cách xa nhìn hồng xà tức giận, nàng chạy nhanh đến lên tiếng trấn an .


      Ngự Hàn, được như vậy, trưởng lão chính là giúp chàng, đừng giãy dụa được ? Ta lo lắng.”


      Giọng dịu dàng như là mây nhạt bay, từ từ lướt qua chân trời đến bên tai hồng xà.


      Giữa tiếng rống của , giọng của nàng cơ hồ cũng bị chìm đắm, nhưng mà giọng của nàng lại ghi nhớ rất kỹ, cho dù chỉ là chút dư vị, cũng bay vào trong tai .


      Hồng xà nhìn nàng, hề chớp mắt, giống như muốn nhìn đến chỗ sâu nhất trong đôi mắt của nàng.


      Dần dần, nghe lời nàng, im lặng nằm xuống, dịu ngoan nằm yên trong bát quái trận, hề giãy dụa hay rống giận nữa.


      Bối Bối vui sướng nhìn , nháy mắt mấy cái:


      Ngự Hàn, chàng nhẫn nhịn chút là tốt rồi, chờ chút nếu cảm thấy khó chịu cũng đừng phản kháng nha, bằng chàng làm tổn thương đến ta và cục cưng, sau này liền nhìn thấy ta nữa.”


      Có lẽ nghe hiểu, bởi vì nghe xong lời của nàng, đồng tử trong mắt ràng cụp xuống chút.


      nghe lời nàng! Phát ra từ bản năng để ý đến mọi cử chỉ của nàng!


      Trưởng lão bày bố xong bát quái trận tới:


      “Bối Bối tiểu thư, trận bày bố hoàn hảo.”


      Bối Bối gật gật đầu:“Ta nên làm như thế nào?”


      “Hắc tinh ngọc bội...... Bối Bối tiểu thư chỉ cần đem Hắc tinh ngọc bội đánh nát......”


      “Đánh vỡ vụn Hắc tinh ngọc bội?”


      Bối Bối cực kỳ kinh ngạc, khó hiểu như rơi vào trong đám sương mù.


      ___


      Kính ngưỡng*: kính trọng và ngưỡng mộ

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :