1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Xà Quân Đùa Hậu - Trúc Quân (10C)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương thứ mười
      “Ca Ca.” Hỏa Hà Nà vừa về tới Viêm Điện, Viêm Đế ngồi ghế đỏ trong đại điện, hiểu tất cả mọi việc.


      có mái tóc ngắn đỏ rực, trông rất uy nghiêm oai dũng. Viêm Đế nhíu chặt mày kiếm lại, nhìn muội muội ngã dưới thềm đá khóc lóc, trầm ngâm .


      “Viêm Đế cơ trí, xin huynh hãy tháo gỡ nghi ngờ của muội có được ? Tại sao chàng lại chọn nữ nhân loài người mà phải là muội chứ?” Hai mắt Hỏa Hà Na đẫm lệ hỏi.


      Viêm Đế lắc đầu, “Đây là số mạng chọn, Diêm Quân cảnh cáo , lựa chọn của dẫn đến chiến tranh lớn của hai tộc, nhưng vẫn cố ý thay đổi ý định.”


      Lời của làm Hỏa Hà Na kinh sợ.


      “Huynh là, huynh muốn đánh nhau với Xà Quân sao?” Trời ơi! Chuyện kinh khủng tới mức này rồi sao. “, được. Xin huynh đừng làm vậy, cho muội thêm chút thời gian, để muội thử lại lần nữa xem sao.”


      Nhất định nàng có thể hóa giải tà khí của hai phe, vì tình , nàng nóng lòng cầu xin .


      Viêm Đế thoáng nhìn bằng đôi mắt sắc bén, liền thở dài . “Muội thể quên được tình cảm với Xà Quân sao. Muội phải biết, nếu muội giết nữ nhân của , vĩnh viễn Xà Quân căm ghét muội, ngàn vạn năm cũng thể hóa giải được.” Viêm Đế đành lòng, liền cảnh cáo nàng.


      Nàng chính là muội muội duy nhất của , sao có thể tàn nhẫn để nàng đùa lửa đỏ mà tự thiêu chứ?


      “Vì muốn lấy được Xà Quân, cho dù hi sinh tánh mạng vĩnh hằng, muội cũng oán trách.” Nước mắt trong suốt của nàng liền xuống thềm đá, nhất thời hóa thành đóa Tinh Liên (cây sen tinh).


      Nước mắt của Diễm Chi Nữ lại hóa thành Tinh Liên, đó là sinh mạng nguyện được chuyển hóa.


      thể Xà Quân, nàng tình nguyện chết .


      “Vậy muội hãy ! Mong rằng trong tương lai của muội, Xà Quân hận muội.” Bất đắc dĩ nhắm chặt đôi mắt hỏa lại, tay phất lên, nàng quỳ gối dưới thềm đá lập tức biến mất còn thấy nữa.


      “Xà Quân, hi vọng ngươi phụ bỏ tình cảm, mà Diễm Chi Nữ dành cho ngươi.”


      Đêm tân hôn, Tái Lạc Tư ôn nhu dịu dàng cuộn tròn bao quanh Chân Lôi, kiên nhẫn vuốt ve nàng, chờ đợi nàng trở nên ướt át, mở ra cho , chờ đợi nàng cởi bỏ những rụt rè của thiếu nữ để cùng vui thích trong đêm tân hôn.


      giọng ở bên tai nàng dụ dỗ, để đêm đầu tiên đầy sợ hãi của nàng hóa thành tình như mực nước dâng cao, mới chậm rãi tiến vào trong nàng, để cho mình vùi sâu vào trong thân thể của nàng, đem sinh mệnh thần thánh của hai người kết hợp lại thành thể.


      “A” Khi xuyên qua nàng, trong nháy mắt, nàng hô lên tiếng, thân thể đau đớn làm nàng nhíu mày chặt.


      “Ta làm nàng đau sao?” Toàn bộ thương của được viết đầy ở mặt.


      Chân Lôi rưng rưng, nở ra nụ cười, đưa tay phất giữa lông mày đau khổ, cau chặt lại mặt của . “Ta sớm vì chàng mà chuẩn bị xong rồi.” Nàng ngượng ngùng kéo gáy của xuống, dâng trọn bờ môi ngọt ngào của nàng lên cao.


      Đây là lần đầu tiên nàng tự động hôn , đồng thời cũng dâng hết tình cảm lòng của mình cho .


      Nàng cảm động với vẻ dịu dàng và chăm sóc chu đáo của , nàng cảm nhận được tất cả tình của , qua từng lời và cử chỉ của .


      Nàng ở phía dưới ngọe nguậy, đỏ mặt thúc đẩy cầu .


      “Ta chỉ sợ làm tổn thương tới nàng.” Tái Lạc Tư biết mình to lớn, cũng hiểu nàng chỉ mới nếm thử trái cấm của thiếu nữ, muốn mình quá vội vàng làm tổn thương tới nàng.


      Mặc dù chôn sâu trong cơ thể nàng, làm nàng cảm giác có gì đó bị thắt chặt mà tắt nghẽn, càng khiến người ta tăng thêm mê loạn nhiều hơn. thể chờ đợi mãi, dù có muốn kích thích tình liên tục nhưng vẫn cố chịu đựng, hy vọng mình quá mạnh làm nàng sợ.


      “Đừng lo lắng cho ta, đây là ta vì chàng mà muốn chứng minh, chứng minh cho việc tối nay ta là của chàng, tất cả tình cảm của ta đều thuộc về chàng.” Mặc dù trong lòng vẫn có chút sợ hãi, thân thể vẫn còn chút đau đớn kháng cự, nhưng nàng cam tâm vì mà bỏ qua tất cả. “Chàng vì ta mà làm rất nhiều chuyện, nhưng ta chỉ có thể duy nhất lấy chính mình hiến tặng cho chàng.” Nàng xấu hổ , đem chính thân thể của mình, hoàn toàn tiến vào chỗ sâu trong .


      Tự nàng dâng hiến, làm khơi dậy lòng ham muốn của , hề bị ức chế liền mở rộng ra, giải phóng chính mình, cứ thế mà chạy băng băng vào trong cơ thể nàng.


      Theo từng tiếng ngâm nga vui vẻ của nàng, Tái Lạc Tư đem ham muốn hai người dâng lên tới tột đỉnh của thế gian.


      Xà Quân hòa tan vào trong tình cảm nồng nàn của Chân Lôi, nàng tràn đầy ngọt ngào nằm tựa vào trong lòng của , hưởng thụ cảm giác cưng chiều cùng che chở bảo bọc của , cả ngày lẫn đêm cùng ở chung chỗ.


      Trong cung Xà Vương, từ chỗ hai người có thể nghe được tình cảm chân thành, bóng dáng cả hai giống như chu du khắp nơi thế giới, tiếng cười vui vẻ của Xà Quân cùng niềm hạnh phúc của nàng, vươn xa ra cả Xà Giới, tình cảm nồng nàn của hai người, có thể làm người khác phải ghen chết được.


      Đủ để chứng minh, chờ đợi mười năm của bọn họ quả sai.


      “Tái Lạc Tư.” Trong gió của đêm tối, từ trong tẩm cung của , những màn vải nâng lên theo gió, đốm lửa đỏ xuất , bóng nữ xinh đẹp lặng lẽ tiến vào tẩm cung.


      Nàng vừa xuất , Tái Lạc Tư liền tỉnh.


      “Đây phải nơi nàng nên đến.” nhíu mày cảnh cáo.


      Đem thân thể mềm mại của Chân Lôi nằm ngực dùng mền che lại, cho dù nàng ta là nữ nhân, cũng muốn nàng ta nhìn thấy thân thể trắng như tuyết của người mình .


      “Chàng thực khiến ta rất đau lòng.” Nàng chậm rãi tiến đến gần, mắt nhìn Chân Lôi nằm ở trong ngực mà thầm ngưỡng mộ.


      Hi vọng người được tựa vào trong ngực chính là mình.


      “Ta chưa bao giờ hứa hẹn với nàng điều gì.” Lạnh nhạt , thực muốn nhiều với nàng nữa.


      “Cho dù chàng biết , khi cưới nàng ấy trở thành kẻ thù của ca ca ta, chàng vẫn muốn hi sinh tánh mạng để bảo vệ nàng ấy như vậy sao, cũng giống như ta cố bảo vệ cho chàng sao.”


      Lời của nàng làm vẻ mặt Xà Quân rét lạnh, đồng thời cũng cảm nhận được nữ nhân bên cạnh dần thức tỉnh, vì Chân Lôi mà xoay người bày ra kết giới, khiến nàng bị vây kín trong mộng ngọt, thể nghe được cuộc đối thoại của hai người.


      “Chàng cho rằng chàng làm tổn thương ta như thế! Ca ca ta bỏ qua cho chàng sao? Ca ca chỉnh đốn lại đại quân, bất cứ lúc nào cũng có thể công kích tới đây!” Nàng rơi lệ lắc đầu nhìn , “Vì nàng, chàng vứt bỏ tình bằng hữu mấy ngàn năm, vứt bỏ hòa bình của hai tộc, như vậy có đáng ? Tại sao chàng lại làm tổn thương ta như thế? Chẳng lẽ ta lại thua kém nàng ta đến vậy sao? Hỏa công chúa tôn quý, lại thua kém nữ nhân thấp hèn yếu kém của loài người như vậy sao?”


      Nàng phải làm thế nào để có thể thức tỉnh, u mê trong ?


      “Chuyện này liên quan tới nàng.” lạnh lùng đáp.


      “Ta chàng.” Hỏa Hà Na để ý đến ánh mắt lạnh lùng của nhìn nàng chằm chằm, kiên trì đến bên giường của mà quỳ xuống, nâng đôi bàn tay của mình lên đặt lên cánh tay , kề sát bờ môi khẽ hôn lấy , “Ngay từ khi còn là đứa bé rồi trở thành người lớn. Nhân dân Xà Tộc hề biết đến sợ hãi, nhưng đến lúc đó, chỉ tổn hại đến người của chàng và người của ta thôi đâu. Van xin chàng Tái Lạc Tư, để cho ta giúp chàng có được ?”


      “Nàng trở về ! Trở về bên cạnh Viêm Đế .” Tái Lạc Tư rút tay về, mặt rét lạnh. “Nếu , đừng trách ta tự mình động thủ tiễn đưa nàng trở về Viêm Cung.” lạnh như băng nghiêm mặt xuống cảnh cáo.


      Vẻ mặt lạnh lùng kia, làm cho nàng bất mãn, thân thể quỳ xuống chậm rãi đứng lên.


      , trái tim ta chết, vì chàng, cho dù hi sinh mạng sống, bị chàng căm hận, ta cũng quan tâm.” Hỏa Hà Na lắc đầu cái, thở dài hơi ngừng rơi những giọt lệ trong suốt đầy thương tâm, lặng lẽ ngừng phát ra những hơi thở . “ Đây là do chàng lựa chọn chiến tranh, ta bất lực ngăn cản rồi.”


      nàng cố gắng hết sức, nhưng lại chịu tiếp nhận!


      Lời than thở như nâng theo gió , truyền rất xa, đến Nam Phương Chi Cảnh ở Viêm Cung, làm cho nút gài cửa sổ phải đứng lại, Viêm Đế nhíu chặt chân mày.


      Tái Lạc Tư nhìn thấy vẻ mặt Hỏa Hà Na cực kỳ đau khổ, che kín mặt lại mà ra ngoài.


      Bên trong tẩm cung lâm vào cảnh yên lặng dài trong lúc, vẻ mặt Tái Lạc Tư trở nên nặng nề.


      Xem ra và Hỏa Tinh phải đánh với nhau trận rồi, điều này ràng là thể tránh được.


      Sau khi kết hôn, Chân Lôi cứ quấn quanh ở bên cạnh Tái Lạc Tư, rất sợ nếu chú ý Hỏa Diễm Chi Nữ xinh đẹp đó lại có cơ hội đến gần Tái Lạc Tư.


      Tất cả các việc nàng làm đều do nàng ấy từng làm khách ở nơi đây, còn là trăm năm nữa chứ!


      Nếu là người Nhân Giới, chỉ cần trong buổi tối thôi, nam quả nữ ở chung chỗ tất có chuyện may xảy ra, huống chi Xà Quân tuấn mỹ đến như vậy, ở cùng nam nhân trăm năm, nhất định tình cảm hai người phải là ít.


      Nếu nàng canh chừng, chỉ cần sơ ý chút, Xà Tử, Xà Tôn liền hạ sinh ra đống.


      Vất vả lắm mới gả cho nam nhân này, tuyệt đối để bị cướp nhanh như vậy.


      Chính là nàng còn chưa hưởng thụ hết, tình cảm thương của Tái Lạc Tư dành cho nàng mà!


      biết có phải do mình có quá nghi ngờ hay , nàng cảm thấy hai vị trưởng lão Hồng Bạch của Xà Tộc cứ luôn canh chừng nàng bằng ánh mắt rất kỳ quái, khiến nàng cảm thấy vừa lạnh vừa khó chịu.


      Nhiều lần nàng muốn cho Tái Lạc Tư nghe, nhưng lại sợ rằng do mình quá đa nghi, làm cho cùng với trưởng lão tạo nên nhiều thành kiến, vì vậy cứ giữ chặt lại ở trong khóe miệng.


      Thấy bộ dạng than ngắn thở dài, nằm gục xuống bàn của nàng, Tái Lạc Tư cầm công văn ngẩng đầu lên, nhìn về phía nàng. “Nếu như nàng đợi ở đây quá mệt mỏi, có thể tìm Hải Thanh, nhờ dẫn nàng ra bên ngoài vui chơi chút.”


      cần.” Chân Lôi , nhưng lại ngẩng đầu lên, cứ cầm lọn tóc lên lộn vòng tròn ở bàn thủy tinh. “Ta muốn ở chỗ này với chàng.” ra nàng trái với lương tâm mình! thực tế là sợ bị cướp mất lão công thôi.


      còn cách nào, ai bảo Diễm Chi Nữ đó dáng dấp lại đẹp hơn mình, so về vóc dáng cũng tuyệt mỹ hơn mình, so về huyết thống hơn hẳn loại côn trùng như mình, còn pháp lực lại cao thâm vô cùng, cái nào nàng cũng bằng.


      muốn ra ngoài sao? Ta nghe trong thành có rất nhiều tộc Tinh Linh nghệ sĩ khác, họ còn biết sử dụng các kỹ năng đặc biệt đó!”


      Tinh Linh nghệ sĩ?


      Ánh mắt lên màn sương buồn ngủ, dù mệt mỏi nhưng cũng ngẩng đầu lên. “Nhưng mà... Ta mà vừa , Diễm Chi Nữ tới đây làm sao bây giờ?”


      Tuyệt cho tình nhân cũ có cơ hội nào cả.


      “Rốt cuộc nàng cũng chịu lời lòng rồi hả?” Tái Lạc Tư cười tiếng, khóe miệng cong lên đẹp mắt, “Ta biết ngay vật này ghen mà.” Để cây viết cầm trong tay xuống, bước tới bên nàng, đặt thân thể của nàng lên đùi của ngồi. “Yên tâm ! Ta để cho nàng ấy trở về Viêm Đế, nhưng phải nàng rất thích nàng ấy ở lại nơi này sao?”


      “Ta thích nàng ta ở nơi này đâu.” Lời ngay , đôi tay vòng lên gáy của , đầu tựa vào bả vai của làm nũng, “Nàng ấy ở đây làm cho ta rất bất an, cầu xin chàng hãy hạ đạo mệnh lệnh, từ nay về sau cho nàng ấy lui tới nơi này làm khách có được ?”


      được.” Tái Lạc Tư siết chặt gò má trắng của nàng, giễu cợt tính trẻ con của nàng, “Đừng quên, bây giờ thân phận của nàng là Xà Hậu của tộc, nàng cần đối mặt với những Tinh Linh Vương khác, sao có thể thất lễ?”


      Chuyện này lan truyền ra ngoài, tổn hại đến mặt mũi của Xà Tộc.


      “Ta mặc kệ, ta chính là sợ chàng bị nàng ấy cướp chàng! Huống chi nàng chỉ là Diễm Chi Nữ, phải là Hỏa Vương , Hỏa Vương chính là ca ca của nàng, Viêm Đế mà.”


      Thân phận của công chúa và vua vẫn có khác biệt.


      Cho dù nàng có là nữ nhân của Nhân Giới, nhưng việc này chẳng lẽ nàng hiểu sao?


      “Người nào cho nàng biết những thứ này?”


      “Hải Thanh .” Biết ở trước mặt láo cũng vô dụng, thẳng thắn vẫn là tốt nhất.


      Cái tên Hải Thanh nhiều chuyện này, cầu xin đừng gây thêm nhiều phiền phức cho nữa có được .


      “Cái tên Hải Thanh này, dường như quá rảnh rỗi rồi.” Nên tìm nhiều công việc cho làm mới đúng. “Ta để Tang Lịch Tư ở cùng với nàng, cho Hải Thanh ở bên cạnh nàng những chuyện nhảm nhí nữa.”


      “Vậy chàng hãy đồng ý với ta, cho nàng ấy đến đây, để nàng ấy gặp mặt chàng.”


      Xà Quân bật cười liền gật đầu, “Nếu như nàng ấy đến tìm ta thôi.”


      “Dù cho có tìm chàng, chàng cũng phải trốn gặp nàng ấy.” Chân Lôi vẫn cố chấp .


      Tính trẻ con lại tái phát, khiến Tái Lạc Tư bất đắc dĩ cười, “Đừng ăn bậy bạ, mau chơi nhanh .”


      Vỗ vào bả vai của nàng, thúc đẩy nàng chơi.


      Khó lắm mới có dịp xuất cung, phải đến các vùng khác để xem các tộc tinh linh biểu diễn mới được. Chân Lôi rất ngây thơ, liền qua hết chỗ này rồi đến chỗ khác. Trời về chiều, nàng vẫn cứ thích vui đùa ở các gian hàng của các tinh linh, còn mua viên ngọc lửa để chơi, rồi lại kéo Tang Lịch Tư đến trước mặt đoàn xiếc ảo thuật.


      được đâu Xà Hậu, người ra ngoài quá lâu rồi, nên mau trở về ạ.” Tang Lịch Tư vẫn cố thi hành trách nhiệm, thúc giục nàng mau trở về.


      cần vội, Hỏa công chúa về rồi, Xà Quân lại bận việc, ta có thể an tâm ở nơi này chơi thêm chút.” Nàng quen bị mọi người vây quanh, thích mọi người cứ nhìn chằm chằm vào nàng, liền há miệng để hít thở khí tự do chút.


      “Xà Hậu, được. Xin người đừng làm khó dễ hạ thần, hạ thần... Xà Hậu... Xà Hậu...” Lời còn chưa hết, nhìn thấy Xà Hậu của chạy về phía trước với vẻ mặt rất tò mò, Tang Lịch Tư chính là người đảm nhiệm trọng trách bảo vệ cho nàng, nên đành phải đuổi theo sau.


      Khi đuổi theo Chân Lôi, đột nhiên có thanh quen thuộc chui vào trong lỗ tai của Tang Lịch Tư.


      “Bạch trưởng lão, ông xác định ngọn lửa kia chính là dấu hiệu xấu sao?”


      Là Hồng trưởng lão, từ trước đến giờ rất ít đến dân gian, sao hôm nay Hồng trưởng lão lại tới nơi đây chứ? Tang Lịch Tư liền chỉnh đốn lại sắc mặt của mình, dựng thẳng tai lắng nghe chỗ thanh phát ra, xoay người tới trước.


      “Thánh Hỏa của Thánh Điện luôn luôn là màu xanh biếc với màu cát trắng, nhưng trong đại điển phong hậu kia ... Mặc dù được Xà Quân lấy hàn khí áp xuống, nhưng ta vẫn thấy rất ràng đó là màu đỏ tươi, chính là dấu hiệu xấu mà trong truyền thuyết đề cập đến.”


      Hai trưởng lão ngồi trong quán trà, giọng cùng nhau đàm phán chuyện quan trọng.


      Bởi vì nơi này cách xa Xà Vương cung, cách xa khỏi Xà Quân đoạn dài, vì vậy mới đến nơi này để đàm phán, để cho Xà Quân phát .


      “Chỉ biết là có dấu hiệu xấu, nhưng lại biết có ý gì.” Hồng trưởng lão thở dài.


      “Sao lại thể? Gần đây ông nghe bên Viêm Tộc kia đối xử với chúng ta cực kỳ khó chịu hay sao? Hơn nữa trong đại điển phong hậu lần này, bọn họ cũng phái người tới tham dự, phải là bình thường hay sao?”


      “Có lẽ Viêm Quân tức giận vì chuyện của Hỏa công chúa.” Hồng trưởng lão liền phân tích .


      như vậy cũng đúng thôi, bởi vì Xà Quân của chúng ta phụ bỏ người ta mà.”


      “Ông nghĩ có khi nào xảy ra đại chiến hay ? Dù sao bên Viêm Tộc kia gần đây rất kì lạ, ông phát gần đây có người nào của Viêm Tộc xuất ở đây sao?” Hồng trưởng lão lo lắng.


      thể nào đâu!” Bạch trưởng lão lắc tay, “Ít nhất còn có Hỏa công chúa cơ mà! Nếu đó là dấu hiệu xấu chắc Viêm Quân đoán trước được chuyện đó rồi, cho nên mới phái Hỏa công chúa tới đây cũng chừng, bởi vì người của nàng ấy có hơi thở của Thánh Diễm, có thể bảo vệ Xà Giới tránh khỏi điềm xấu kia.”


      “Nếu thế tốt rồi chỉ tiếc là chúng ta phụ lòng tốt của Viêm Quân, tính sót nước cờ này, cũng vì mắt già này ép Xà Quân chọn của Nhân Giới, làm Thánh Hỏa trong Thánh Điện cũng oán giận chúng ta, ủng hộ chúng ta.” Hồng trưởng lão tự trách bản thân mình nặng, “Ngộ nhỡ dấu hiệu xấu này nhắm vào Xà Quân làm sao bây giờ?”


      Mặt Bạch trưởng lão trở nên sợ hãi. “Vậy càng hỏng bét, chỉ sợ dao động đến Xà Giới đem đến cuộc binh đạo chiến loạn rồi.”


      “Ta nghĩ phương pháp tốt nhất là tìm Viêm Quân, hay Hỏa công chúa để chút.” Hồng trưởng lão đề nghị.


      “Có lẽ nên làm như vậy.” Bạch trưởng lão thở dài, là phúc hay họa cũng cần phải biết .


      Vì Xà Tộc của họ, vì Xà Quân bọn họ, tuyệt đối thể để chuyện nguy hiểm xảy ra.


      thôi, chúng ta mau ngay bây giờ.”


      Chùm tia sáng Hồng Bạch chợt lóe lên, sau đó hai người liền biến mất còn nhìn thấy nữa.


      Trong lúc vô tình lại nghe được bí mật này, làm cho sắc mặt Tang Lịch Tư liền trở nên xanh đậm.


      ra ta chính là nguyên nhân gây ra kiện này sao.”Chân Lôi bình tĩnh liền cất tiếng , vang vọng ở bên tai.


      Tang Lịch Tư vừa quay đầu lại, thấy sắc mặt của nàng trở nên trắng xanh.


      “Xà Hậu...”


      “Xà Hậu...” Tang Lịch Tư đuổi theo phía sau, muốn ngăn cản nàng chạy về cung.


      Nhưng Chân Lôi lại để ý đến , cứ cúi đầu chạy thẳng về phía trước, nàng vừa tức giận vừa chạy thở hổn hển về Xà Vương Cung, nóng lòng muốn hỏi Tái Lạc Tư, muốn hỏi xem chuyện Hồng Bạch trưởng lão vừa có đúng như vậy ?


      Nàng chính là dấu hiệu xấu, là họa tinh đem đến tai họa cho Xà Tộc sao?


      Nhớ lúc ở Thánh Điện kia, lúc nhìn thấy ngọn lửa đỏ Hồng Bạch trưởng lão , mặc dù chỉ trong nháy mắt nhưng nàng vẫn nhớ rất , chẳng qua lúc đó nàng hiểu nó có ý gì, cứ nghĩ rằng đó chỉ là ngọn lửa bình thường mà thôi.


      Cho tới hôm nay, nàng mới hiểu được bí mật ở bên trong.


      Tuy nàng chỉ mới ở Xà Vương Cung trong khoảng thời gian ngắn, nhưng nàng cũng biết ở Xà Tộc màu may mắn chính là màu trắng, xanh lục cùng với màu vàng kim, còn màu đỏ tươi như máu chính là màu kiêng kỵ.


      Cho nên ở Xà Tộc, dù là thánh điển kết hôn, cũng dám trải thảm đỏ thẫm lên, duy chỉ có nghênh đón Diễm Chi Nữ bọn họ mới lấy ra để bày tỏ tôn trọng với người vương thất của Viêm Tộc.


      Bởi vì bọn họ tin rằng người trong hoàng thất Viêm Tộc có Thánh Diễm, vì bọn họ mà xua đuổi cái ác , cho nên chỉ cần có mặt Thánh Diễm của Viêm Tộc, họ mới yên tâm sử dụng màu đỏ.


      Cuối cùng đến giờ khắc này, Chân Lôi hiểu vì sao Tái Lạc Tư thể đáp ứng thỉnh cầu của nàng, từ chối chuyện Hỏa công chúa đến thăm. ra bọn họ chỉ có tình cảm trăm năm, mà còn vì năng lực của nàng ta có thể xua điềm xấu.


      Mà điềm xấu đó, cũng chính do mình gây ra.


      “Tái Lạc Tư.” Chân Lôi nhìn thấy Tái Lạc Tư liền vọt ra đại điện! Chạy tìm khắp nơi. “Tái Lạc Tư... Tái Lạc Tư...” Kết quả khi nàng ở trong quảng trường của Xà Vương Cung, mới tìm ra , thấy ngồi ở lưng ngựa dẫn dắt Hải Thanh cùng vô số binh lính chuẩn bị ứng chiến để xuất chinh.


      Chuyện gì xảy ra? Sao đột nhiên lại có chiến tranh? Đánh với ai chứ? Sao cái gì nàng cũng biết vậy?


      “Lôi Nhi, nàng đến rồi à.” Nhìn thấy nàng, cười lộ ra hàm răng trắng noãn, duỗi cánh tay về phía nàng.


      “Tái Lạc Tư,” Nàng hoảng loạn, chạy nhanh như bay về phía , ôm chặt. “ cho ta biết, chàng làm gì ở đây?”


      “Viêm Tộc ở biên cảnh tụ tập binh lính, có thể dẫn đến chiến , cho nên ta muốn nhìn chút.”


      “Chiến ? Chẳng lẽ những gì ta vừa nghe đều là , ta chính là tai họa sao?” Nàng kinh hoàng hỏi.


      “Ngốc, sao lại như vậy chứ?” Tái Lạc Tư vừa khống chế cơn tức giận, vừa rời cương ngựa, vừa thương nàng, cũng vừa sờ đầu, “Đây là chuyện giữa ta và Hỏa Hoàng, nếu đó là tai họa, cũng do Hỏa Hà Na ở đài hiến tế, chơi trò diễn xiếc mà thôi.”


      “Vậy chuyện này cũng có liên quan đến ta rồi.” Nàng cắn môi dưới, tự trách bản thân mình.


      Tự trách mình khờ khạo, nàng quên mất lúc bị Hỏa Nam Tử bắt từng uy hiếp, lại còn có nam tử tóc đen có gương mặt lạnh lùng từng cảnh cáo nàng, bọn họ phải đều cần phải cẩn thận trong việc chọn lựa đó hay sao? phải ra là nếu cự tuyệt Hỏa công chúa dẫn đến tai họa rồi sao?


      Dĩ nhiên nàng hề nghĩ đến, quên khuấy những chuyện nghiêm trọng như vậy.


      Nhưng cũng khờ, sao lại kiên trì chọn nàng chứ?


      Chẳng lẽ quan tâm đến chuyện bị người Viêm Tộc trả thù hay sao?


      “Vậy phải làm sao bây giờ?” Nàng nóng lòng hỏi, thể làm bộ như có chuyện gì xảy ra, cứ ngồi yên ở trong cung chờ trở về được.


      Ngộ nhỡ chiến bại, trở lại nữa làm sao bây giờ?


      Nghĩ đến đây, nàng rất muốn bật khóc.


      “Cái gì cũng cần làm, chỉ cần dùng tình của nàng biến thành sức mạnh bảo vệ cho ta, vì ta mà tự cầu nguyện là được rồi.” tự tin , rồi đột nhiên xoay người lên ngựa cùng với đội binh rời .


      “Tái Lạc Tư... Tái Lạc Tư...” Trong lòng vô cùng bất an, Chân Lôi chỉ muốn cùng , nhưng lần này Xà Quân cũng giải thích gì nhiều, bỏ nàng ở lại mình nghênh chiến.


      Bộ dạng bỏ đầy khí thế này, càng làm cho nàng run rẩy bất an.


      “Ta nên làm gì bây giờ? Phải làm sao mới có thể hóa giải cuộc chiến này đây?” Nàng thể để cơn ác mộng kia trở thành , thể để cho con dân lương thiện bị cuộc chiến này giày xéo, nàng cần phải nghĩ ra biện pháp để ngăn cản tất cả chuyện này lại mới được.


      “Ta biết nàng đến tìm ta, Chân Lôi.” Ở nơi tràn ngập sắc xanh gọi Đại công chúa, Hỏa Hà Na liền xuất .


      thực tế, nàng hề rời khỏi khu vực của Xà Tộc, chỉ cất giấu thân ảnh ở trong bóng tối mà thôi. Bởi vì nàng cũng muốn ngăn chặn cuộc chiến, mượn cơ hội này làm cho Chân Lôi biến mất vĩnh viễn.


      “Chúng ta hãy bớt chuyện dư thừa, mà thẳng vào vấn đề chính . Ta muốn hỏi ngài, làm thế nào ngài mới bằng lòng bảo ca ca ngài gây ra cuộc chiến này, gây tổn hại đến Xà Quân cùng Xà Giới hay bất cứ người nào khác?”


      “Nàng cũng biết rồi à.”


      “Dĩ nhiên, ta biết tất cả chuyện này, đều do ngài nhúng tay vào.” Chân Lôi hừ lạnh.


      phải, đó là do nàng ép ta.” Hỏa Hà Na cười cười, tư thế trang nhã mỹ lệ, thẳng tới trước mặt nàng. “ phải nàng muốn giúp Xà Quân hay sao?”


      “Dĩ nhiên ta muốn giúp chàng, nhưng căn bản ta lại biết làm cách nào để giúp chàng?”


      “Chỉ cần nàng muốn là được.” Ánh mắt hỏa phát ra những tia lửa đỏ nhìn thẳng về phía nàng, “Vì giúp Tái Lạc Tư, nàng có thể nghe theo ta ?”


      “Dĩ nhiên.” Từ trong vành mắt đỏ của nàng ấy, làm cho nàng có chút giật mình.


      “Vậy đừng cho Tái Lạc Tư biết, hãy lẳng lặng theo ta.” Nàng nắm tay Chân Lôi, hồng quang liền hạ xuống, bao chặt lấy hai người. Từ từ bay lên trung, biết bay về nơi nào. “Tên tuổi của Tinh Linh Vương chính là loại pháp thuật, ta dùng kết giới của mình để che khí của nàng lại, chỉ cần nàng gọi tên của , thể tìm được nàng.”


      Chân Lôi gật đầu đồng ý ngay, “Nhưng ngài muốn dẫn ta đâu?”


      Trong lòng nàng vẫn có chút bất an.


      “Hoang cảnh.” Hỏa Hà Na , đồng thời cắt hồng quang, đến tận chỗ cửa Thủy Lâm. “Đây là cửa ra vào Xà Giới, khắp chung quanh đều là núi rừng xanh biếc, còn bên kia chính là vùng đất hoang vu khô khốc, là cấm địa của lũ Tộc Ma. Trải qua thời gian dài, nơi đó trở thành nơi xử phạt các phạm nhân bị trọng tội, khi nàng tiến vào bên trong hoang cảnh bị sức mạnh hắc ám bên trong nuốt chửng, cho nên có ai bước vào đó mà sống sót trở về.”


      Nghe nàng ta xong, liền cảm thấy sợ, Chân Lôi khỏi lui bước, cách ra xa “Hoang cảnh” chút.


      “Ngài muốn ta vào trong đó sao?”


      Hỏa Hà Na chê cười, liền gật đầu cái. “Điều kiện của ta rất đơn giản, chỉ cần nàng vĩnh viễn rời xa Tái Lạc Tư, chỉ cần nàng chết ở nơi này, linh hồn nàng bị nhốt trong này vĩnh viễn, Tái Lạc Tư thể nào chạm vào nàng được nữa.”


      Nàng muốn Chân Lôi vào trong hoang cảnh.


      , ta . Ngài điên rồi sao? ai sống sót trở về từ nơi đó, làm sao ngài lại bắt ta vào trong chứ?” Chân Lôi kinh hoảng liền tránh cánh tay nàng ra, muốn chạy trở về. Nhưng bất luận nàng có cố gắng thế nào để thoát khỏi Hỏa Hà Na, nàng cũng bị thế lực vô hình kéo thân thể nàng trở về, thể nào bước về phía trước.


      , buông ta ra, ta muốn trở về. Tái ___” Nàng há mồm muốn kêu tên tuổi của Tái Lạc Tư ra.


      Nhưng Hỏa Hà Na nhanh hơn bước, che miệng của nàng lại. “Ngươi đừng gọi , bằng cũng giống như ngươi, cả hai cùng chết.”


      “Chết? Ngài ta chết sao?” Chân Lôi kinh hãi, lông mày vén lên cao.


      Cho rằng nàng ấy thực điên rồi, nên cố dùng toàn lực giãy giụa, muốn đẩy nàng ấy ra nhưng lại có sức mạnh vô hình kéo nàng lui về phía sau.


      , ta muốn...” Nàng hề có pháp lực, dần dần có luồng khí kéo nàng cách ra khỏi chỗ Hỏa Hà Na, thẳng tiến vào bên hoang cảnh kia.


      xin lỗi, tình đều có ích kỷ, bất kể là chủng tộc nào, bọn họ cũng đều có lòng ích kỷ riêng của mình, muốn đem người mình chia sẻ cho người khác, cho nên xin đừng oán trách ta.” Hỏa Hà Na nhìn về phía nàng, sau đó giơ tay lên hóa ra ngọn lửa đỏ, hướng thẳng về phía Chân Lôi trong hoang cảnh kia đốt cháy.


      “Đừng, đừng mà, Tái Lạc Tư, cứu ta ___”


      “Lôi Nhi?”


      Trước khắc, Xà Quân sắp tiến vào biên cảnh để giao chiến trận với Viêm Quân, đột nhiên cảm nhận được Chân Lôi gọi mình, mặt liền biến sắc. bỏ đại quân chuẩn bị giao chiến, lập tức hóa thành đạo quang bắn về phía hoang cảnh.


      “Viêm Quân.” Vừa tới hoang cảnh, nhìn thấy Viêm Quân xuất . cũng cảm nhận được luồng khí của Hỏa Hà Na, cho nên mới lập tức chạy tới.


      “Lôi Nhi đâu? Nàng ấy ở đâu?” Dường như hiểu chuyện gì xảy ra, đột nhiên mặt của cực kỳ giận dữ.


      Hỏa Hà Na đứng ở bên cạnh Viêm Quân, nhìn thấy vẻ mặt dọa người của , liền co rúm lại dựa vào bên cạnh Viêm Quân. “Nàng chết rồi, ta thiêu cháy nàng ấy trong lửa, biến nàng ấy thành đống tro tàn rồi.”


      “Ngươi dám dùng biện pháp tàn nhẫn này để tổn thương nàng ấy sao!” Xà Quân trợn mắt giận dữ, vì Chân Lôi mà xuất chiêu báo thù.


      “Bình tĩnh lại , Tái Lạc Tư, chắc còn biện pháp để cứu vãn.” Đương nhiên Viêm Quân phải bảo vệ muội muội duy nhất của .


      Dù nàng là công chúa Viêm Tộc cũng thể dùng năng lực của mình mà tấn công nữ nhân loài người, cho dù đó chỉ là tia sáng .


      Cho nên cũng thấy có chút ngượng ngùng.


      bị thiêu thành tro tàn, còn có biện pháp sao?” Mắt lam của liền trừng mắt về phía Hỏa Hà Na, “Muốn làm cho người được hồi sinh, ít nhất phải có linh hồn của nàng ấy mới được.”


      Ngay cả điểm này Hỏa Hà Na cũng nghĩ đến, đem linh hồn Lôi Nhi cùng nhau hủy diệt.


      Đây là chuyện vô cùng đáng giận!


      thể tha thứ, ta thể tha thứ cho ngươi!” Mắt xanh biếc lạnh lẽo trở nên điên cuồng, dùng cỗ lực mạnh liền đánh thẳng vào Hỏa Hà Na, đánh nàng bay ra khỏi chỗ của Viêm Quân, cơ thể nặng nề liền rơi xuống mặt đất, ngụm máu tươi liền chảy ra bên ngoài.


      “Chàng... chàng muốn giết ta? Chàng nhẫn tâm muốn giết ta sao?” Hỏa Hà Na đau khổ, ngờ lại ra tay với nàng, nước mắt nàng kiềm chế được liền rơi ra bên ngoài.


      “Ngươi giết chết Lôi Nhi, ngươi nghĩ ta tha thứ cho ngươi sao?” Xà Quân vẫn chịu bỏ qua, cứ nhắm về phía trước mà đánh, chuẩn bị cho nàng thêm kích để lấy mạng.


      Nhưng Viêm Quân nhanh hơn bước ôm lấy Hỏa Hà Na, dời qua bên. “Đủ rồi! Tái Lạc Tư, Hỏa Hà Na chịu chưởng của ngài đủ rồi, nếu nhiều hơn nữa ta để yên cho ngài nữa đâu. Về chuyện của Xà Hậu ta rất lấy làm tiếc, hãy xem như ân oán giữa chúng ta chấm dứt hết ở đây !”


      Chung quy, cũng muốn mất người bạn tốt ngàn năm này.


      “Muốn xóa bỏ cũng được, trừ phi ngươi khiến Lôi Nhi sống lại, nếu cả đời ta cũng tha thứ cho các ngươi.” Vừa xong những lời bi phẫn, Tái Lạc Tư xoay người bỏ .


      “Ca ca... muội sai rồi sao?” Hỏa Hà Na vừa khóc sụt sùi vừa lẩm bẩm .


      “Ta sớm cảnh cáo với muội rồi, đừng làm cho Tái Lạc Tư hận muội.” Viêm Quân .


      Khi Viêm Tộc nợ ai trả, nhưng giờ Viêm Tộc nợ món nợ khó trả rồi? Nếu có thể trả, người đó phải rất là tài giỏi.


      “Ta nghĩ trong vòng mấy trăm năm này, đừng để Tái Lạc Tư nhìn thấy muội tốt hơn.” Bằng cũng cam đoan được, tên đó phát điên lên mà ra tay giết nàng hay nữa.


      “Muội hiểu rồi.” Hỏa Hà Na gật đầu, đau khổ nhìn hoang cảnh xa xăm, từ trong đáy mắt lộ ra vẻ mặt hối tiếc.


      Nếu sớm biết giết chết Chân Lôi đổi lấy phải tình của mà là căm hận vĩnh viễn của , nàng ngu dại mà làm theo.


      Từ hôm nay, ngay cả mặt mũi của nàng cũng còn nhìn thấy được nữa rồi.


      Những năm tháng sau này, làm sao nàng có thể vượt qua đây chứ?


      Diêm Quân nâng Thạch trong tay lên, nằm nghiêng nửa thân người tựa sát vào bên Hồ Kính, nhìn bộ dạng chán chường của Tái Lạc Tư, miệng thoáng nở nụ cười cay độc. gì vui bằng được xem cảnh đánh nhau của người Viễn Cổ (thời xa xưa), trận giao đấu tàn khốc của đôi bằng hữu sinh tử.


      Nếu phải sớm bước, trong nháy mắt truyền pháp lực để giành lấy thân thể cùng linh hồn của nàng trước khi Chân Hỏa thiêu đốt chết Xà Hậu, dùng pháp lực làm cho nàng sống lại. Nếu y như lời của Hỏa Hà Na với Xà Hậu, hóa thành tro bụi hư vô thể nào sống lại được nữa.


      Nhưng bây giờ cần phải vội vàng đưa người trở về, bởi còn chưa thưởng thức hết nổi thống khổ của Tái Lạc Tư, phải để cho chịu đựng giày vò lâu thêm chút nữa mới được.


      Bao lâu đây?


      Mười năm? Trăm năm? Hay ngàn năm?


      Ha ha ha... Trong lòng Diêm Quân xác định sẵn.


      Ngươi hãy tự chúc phúc cho mình ! Xà Quân.


      2.


      Tính tình Xà Quân trở nên thay đổi, càng trở nên lãnh lẽo vô tình hơn lúc trước.


      phong bế tim mình, đem Xà Giới biến thành hoang mạc, chôn chặt ở dưới đáy cốc sâu thẳm, ngăn cản mọi liên lạc với tất cả Tinh Linh Vương, xây dựng vương quốc Xà Tộc phương thức bão cát.


      ai có thể tiến vào thế giới đầy Bụi Gai hắc ám đó, tất cả khách viếng thăm cũng đều bị vứt bỏ ở bên ngoài, ngay cả các Tinh Linh thuộc vương giới mà từng quan tâm nhất cũng ngoại lệ.


      “Ta sống trong trời đất nhiều năm, cũng từng thu thập ít hồn phách Xà Hậu.” Hồng Trưởng Lão .


      Vì hiểu lầm trong quá khứ, nên ông cứ luôn tự trách bản thân mình.


      “Theo lý mà , tuy ngài ấy bị Chân Hỏa đốt chết, nhưng ràng người được Xà Quân phong ấn, cho dù thân thể bị hủy diệt tinh phách cũng phải tồn tại như cũ mới đúng chứ.” Hồng Bạch Trưởng Lão ngồi chung với Viêm Quân ở bên trong Viêm Điện, vì ông thể cưỡng lại được lời cầu xin của Hỏa Hà Na, bất đắc dĩ phải tham gia vào việc trợ giúp họ.


      Hôm đó, trong lúc ngàn quân nguy kịch, mặc dù Hỏa Hà Na bị trọng thương được ông tương cứu, nhưng vẫn bị thương rất nặng, đến nay vẫn còn nằm liệt giường ở trong Viêm Điện, thể nào bước xuống giường được.


      Mặc dù như vậy, nàng vẫn quên được Tái Lạc Tư, từ trong Hỏa Kính nhìn thấy mặt như đưa đám! Cứ tự đày đọa bản thân mình, làm nàng khổ sở tự trách chính mình, lần nữa cầu xin ca ca, bất luận thế nào cũng phải ra tay cứu giúp Xà Hậu hồi sinh.


      Nhưng mà sinh mạng bị hương tan ngọc nát, làm sao có thể dễ dàng Trọng Sinh được chứ?


      “Có lẽ linh hồn của người xuống địa phủ, chừng cũng ở chỗ của Diêm Quân rồi.” Bạch Trưởng lão phỏng đoán.


      Nhớ người Nhân Giới sau khi chết , phải tới trình diện địa phủ, chỉ cần biến thành quỷ, tất cả đều thuộc về chỗ của Diêm La Vương.


      Thú vị nhất là, người Nhân Giới đều hình dung Diêm La Vương có dung mạo vừa hiền vừa ác, lại khó coi. bọn họ hề biết Diêm La Vương là người thế nào.


      thể nào.” Hồng trưởng lão lắc đầu, “Chân Lôi là Xà Hậu của Xà Quân, trong thời gian bị ngài phong ấn, bất luận kẻ nào cũng thể giam cầm linh hồn của người được, duy nhất chỉ có thể là, linh hồn của người vẫn còn phiêu bạt trong hư vô.


      Nếu như Diêm Quân thu thập được linh hồn của Xà Hậu, phải cho Xà Quân biết chứ. Cho dù còn thân thể, Xà Quân cũng muốn có được tinh phách của người kia mà.”


      “Có lẽ là vậy.” Viêm Quân đột nhiên cất tiếng.


      “Đừng quên, tên Diêm Quân kia là loại người thế nào, cười hả hê khi nhìn thấy người khác đau khổ. Trong chúng vương giả chỉ có mới có cường lực sáng mạnh nhất, đủ để chống lại Thiên Đế, có lẽ chính trộm tinh phách của Xà Hậu, cho nên bọn họ mới dễ dàng phát giác ra được.”


      “Ý của ngài là, chúng ta phải chuyến đến Minh Giới rồi?” Bạch Trưởng Lão hỏi.


      Viêm Quân gật đầu cái, “Vì người bạn Tái Lạc Tư này, ta phải đến đó chuyến.”


      “Được rồi! Cứ nghe theo ngài vậy.” chùm tia sáng chợt lóe, lập tức ba người liền biến mất.


      “A! Quỷ!”


      Bọn họ vừa đến Ma Cung của Minh Giới, liền nghe thấy từ bên trong truyền ra tiếng thét chói tai nhức óc, tiếng hét lên có quỷ, sau đó nghe thấy tiếng ly thủy tinh, đèn thủy tinh bể nát đầy đất, cả Ma Cung dường như lâm vào trận hỗn loạn.


      “Chuyện gì xảy ra vậy?” Bọn họ chưa được thông báo, cùng nhau tiến vào đại điện lại bình tĩnh xuất khẩu. ngồi ghế, thấy hai hàng lông mày của Diêm Quân nhíu lại, gân xanh di chuyển đầy giận dữ,


      Là ai lợi hại như vậy, có thể chọc cho Diêm Quân lạnh như băng kia nổi giận?


      Vẻ mặt tò mò mặt mọi người, dồn hết về hướng thanh phát ra.


      “A! Cứu mạng! Quỷ đầu, quỷ chết bỏng, quỷ mặt xanh.” Chân Lôi từ bên trong chạy đến kêu cứu, ôm tay đống thủy tinh chế phẩm có giá trị , nàng ngừng ném chúng vào ma tử trong Ma Cung.


      “Trời ơi! Cứu mạng! Diêm Quân, Xà Hậu lại tỉnh rồi, ngài mau nhanh chóng làm phép cho ngài ấy ngủ lại !” Bọn thị vệ rối rít chạy bán sống bán chết nhanh đến chỗ Diêm Quân, van xin ra tay giải cứu.


      “Đủ rồi, ngươi dừng tay lại cho ta.” thể chịu được nữa, Diêm Quân bỗng chốc đứng dậy! Làm phép ổn định tâm trí cho Chân Lôi thét chói tai điên cuồng. ngờ nữ nhân này lại nhát gan như vậy, chỉ nhìn thấy diện mạo của Binh Sĩ Ma Tộc vừa sợ vừa chạy, làm cho Ma Cung của chẳng còn được yên ổn nữa.


      “Quả nhiên là ngài giở trò quỷ.” Viêm Quân nhìn chằm chằm .


      “Ngài biết Xà Quân mất ngài ấy chịu nhiều thống khổ thế nào mà.” Hai Trưởng Lão căm phẫn .


      Tức giận vì Diêm Quân giấu Xà Hậu của bọn họ.


      Nghĩ đến nổi khổ của Xà Quân, bọn họ thể tha thứ cho hành động tàn ác này của Diêm Quân.


      Mất người , trái tim như bị xé nát, so với việc mất tánh mạng của mình còn khó chịu hơn nhiều, tên Diêm Quân này cần phải tự trải nghiệm chút, để nếm thử mùi vị trái tim bị đốt, bị cắn xé ra chút mới được.


      “Ta chỉ hiếu kỳ mới cứu mạng của nàng ấy, chứ phải vì Tái Lạc Tư.” Diêm Quân cao giọng cười.


      Chán ghét nhìn Chân Lôi cái, nữ nhân của Nhân Giới này ngu xuẩn như vậy, sao Xà Quân lại thương nàng ấy, còn xem nàng ấy như bảo vật nữa chứ?


      Nếu đổi lại là , đem cả Xà Cung cùng với nữ nhân này thưởng cho cũng thèm.


      “Ngài nên trêu chọc Tái Lạc Tư như vậy.” Viêm Quân cảnh báo .


      Lòng quyết tâm trả thù của Xà Quân rất mạnh.


      “Ta chỉ muốn thưởng thức nổi đau khổ của , muốn giữ nàng ấy thêm vài ngày để xem Tái Lạc Tư có thể đau khổ được bao lâu mà thôi, ta đâu muốn trở thành kẻ thù của .”


      Nếu phải như vậy, sao phải giữ nữ nhân điên của loài người này lại làm gì, để nàng ấy có thể tiếp tục làm hại Ma Cung của sao?


      Chỉ vì niềm vui thú này, mới cho nàng làm nhiễu loạn nơi đây, đúng là chẳng còn gì để .


      “Ngài quả nghĩ như vậy sao.” Viêm Quân lắc đầu cười tiếng, hướng về phía trêu ghẹo. “Nếu như những suy nghĩ này của ngài đến tai Xà Quân! Ngài nghĩ làm thế nào?”


      Mặc dù Viêm Quân như vậy, nhưng đồng thời cũng niệm thuật ngữ di động, truyền đạt tin tức cho Xà Quân ở trong Bụi Gai bóng đêm được phong ấn kia nghe được.


      nên cảm tạ ta cứu Xà Hậu của mới đúng.” Diêm Quân vẫn lãnh lùng ngạo mạn .


      “Vậy sao? Vậy ngài nên đem nàng ấy trả lại cho ta ngay mới đúng chứ.” Nhận được tin tức, Xà Quân lập tức xuất ở Minh Giới. Vừa nhìn thấy Lôi Nhi quý bị định trú, mắt lam trừng lên giận dữ, xoay người tới chỗ nàng gỡ bỏ pháp thuật.


      “Tái Lạc Tư.” Chân Lôi vừa được thả tự do, lập tức gục đầu khóc trong ngực của . “Mau, mau cứu ta ra khỏi nơi đây, rời khỏi đám người xấu xí này .”


      Dám mắng Ma Tộc của xấu xí, gân xanh liền lên mặt Diêm Quân lần nữa, cái tên Xà Hậu vong ân phụ nghĩa này, chung nàng quên mất là người nào cứu mình rồi sao?


      “Ngài nên giấu Lôi Nhi của ta.” Xà Quân vui, hướng nhìn Diêm Quân khó chịu.


      “Ngài nên cảm ơn ta cứu nàng ấy, để nàng ấy bị tổn thương chút nào mới đúng chứ.” Để có thể cứu người từ trong chân hỏa, pháp lực của cũng bị tổn hại ít đó.


      Nhưng mọi việc còn quan trọng nữa, hãy mau dẫn người sớm chút, để cho Ma Cung của có thể khôi phục lại yên tĩnh như thường ngày.


      Nếu cứ giữ nàng ấy ở Ma Cung này mãi càng bị tổn hại, là đáng giận.


      “Chỉ cần ngài nhớ , nợ ta món ân tình là đủ rồi.” Diêm Quân thản nhiên .


      “Ân tình? Có lẽ ta nên cùng Lôi Nhi ở lại chỗ này, trả lại ân tình cho ngài mới đúng.” Tái Lạc Tư cười lạnh, nhìn cung điện lộn xộn này! Tám phần là do kiệt tác của Lôi Nhi gây ra.


      Diêm Quân vừa nghe, bỗng chốc thay đổi sắc mặt, “ cần, ta đây rất khoan dung độ lượng, cần ngài trả ân tình ngay bây giờ.”


      đùa, tại chỉ muốn chỉnh đốn lại Ma Cung của mình, chỉ muốn được thanh tĩnh mà thôi.


      muốn bị người khác quấy rầy thêm nữa.


      Tái Lạc Tư cười tà ác, “Ta cũng vậy, thích nợ ân tình của người khác, để cho Lôi Nhi của ta ở lại trong Ma Cung của ngài làm khách, tốt nhất là trả hết món nợ ân tình cho ngài.” Ôm lấy Lôi Nhi về phía tẩm cung của .


      Nhân giới có câu : “Thỉnh thần dễ, nhưng tiễn thần rất khó.” Đáng đời dám trêu cợt , để cho tên này nếm thử chút hậu quả cho việc mình làm vậy.


      Bản lĩnh thét chói tai của Lôi Nhi, lĩnh giáo quá nhiều rồi.


      “Này, Tái Lạc Tư, ngài đừng giỡn nữa, ngài phong ấn Xà Tộc quá lâu rồi, sao mau làm bọn họ tỉnh lại chứ?” Diêm Quân đứng dậy đuổi theo.


      “Như vậy phiền lắm, cứ kêu con dân ở Xà Giới của ta cùng nhau dời đến Minh Giới, ở chung với nhau tại nơi đây cũng tốt. Nàng cảm thấy thế nào hả Lôi Nhi?.” Lặng lẽ hướng nhìn nàng nháy mắt.


      Chân Lôi thông minh, cười hiểu ý liền gật đầu, cũng muốn cho tên nam nhân làm phép cho nàng ngủ mê man này bài học. “Ta sao, chỉ cần có chàng ở bên cạnh bảo vệ, bất kỳ ma quỷ nào cũng sợ.”


      Từ nay về sau trong mắt của nàng cũng chỉ có mình Tái Lạc Tư, những người khác thèm nhìn đến.


      “Có lẽ chúng ta nên lên kế hoạch ở tại nơi đây, sinh hạ đống tiểu oa nhi, coi như nơi này chính là cố hương thứ hai.” coi ai ra gì mà hôn lấy nàng.


      “Cứ dừng chân ở tòa cung điện này , đem bọn rắn trong cung mang hết đến đây, bởi vì ta quen được bọn họ phục vụ rồi.”


      “Cả Tang Lịch Tư và Hải Thanh nữa.”


      “Đúng, đem cả bọn họ theo cùng .”


      “Toàn bộ con dân cũng đều đem đến đây hết?”


      sai, đem bọn họ cùng đến đây.”


      Nụ hôn nóng bỏng của hai kẻ nhau cháy bỏng, lập tức lên kế hoạch xây nhà mới trong tương lai, hoàn toàn để ý đến vẻ mặt giận dữ u ám của Diêm Quân.


      “Các ngươi còn lời nào để sao?” Tức giận liếc về phía ba người vui vẻ đứng bên cạnh, cùng nhau xem trò vui.


      Bất đắc dĩ Viêm Quân nhún nhún bả vai, cảm thấy bản chất hung ác của tên này, có thể dùng họ để giáo huấn lại .


      Hướng về phía Tái Lạc Tư cười mờ ám, “Lúc nào xây lại cung điện, chúng ta tới giúp ngài.”


      Diêm Quân lạnh lùng như tức điên lên, con mắt giận dữ lóe lên ánh sáng màu đen muốn giết người.


      “Cứ ngụ ở đây khoảng năm trăm năm !”


      “Năm trăm năm sau đem Ma Cung trả lại cho ngài.”


      Từ xa xa ngừng truyền đến những tiếng cười ngọt ngào của Tái Lạc Tư với Lôi Nhi, giọng cười của họ vô cùng chói tai.


      “Ta đồng ý, Tái Lạc Tư, ngài quay trở lại cho ta...” Trong Minh Giới ngừng vang dội thanh gào thét của Diêm Quân, phải mãi mãi ở cùng nhau tới năm trăm năm sau!


      Hết

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :