1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xà công tử: Tiểu tướng công? Cút đi!!! – Thiên Lạc Họa Tâm (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 36: Nam tử xa lạ quyến rũ

      Mọi người đứng bên ngoài đám khói đặc lo lắng chờ đợi, nhìn sắc trời, qua khắc, vừa vặn bước vào giờ Tý, nhưng trong tiệm gạo cháy đen vẫn có bất kì thanh nào.

      “Nếu ta vào xem , lửa tắt rồi, bây giờ vào nguy hiểm.” Kim Chuyên áy náy .

      Chỉ cần cột nhà bên trong đổ sập tính mạng nguy hiểm, nếu đại ca vào lâu như vậy mà ra, có lẽ xảy ra chuyện.

      “Tướng công, chàng thể vào, đại ca vào còn chưa ra, nếu đợi khói tan hết rồi cho người vào tìm, có được ?” Vân Tinh kinh ngạc, cầu xin kéo cánh tay , liếc mắt ra hiệu cho hạ nhân bên cạnh.

      Mấy người vội vàng ôm chân tay , ngay cả Kim Khoáng cũng cuống cuồng tới khuyên bảo, để làm chuyện điên rồ.

      Trong đám người có bóng dáng lung lay tách mọi người ra, kinh ngạc nhìn tiệm gạo, lại nhìn đám người khuyên can Kim Chuyên, ấp úng mở miệng hỏi: “Nhị công tử, Tam công tử, chuyện gì xảy ra vậy?”

      Nghe thấy giọng , Phượng nha hoàn quay đầu nhìn, nhất thời trợn to hai mắt: “Đinh chủ quản, phải ngài ở trong tiệm gạo sao?”

      Nghe thấy tên người được Phượng nha đầu gọi, Kim Chuyên ngừng vùng vẫy, đám người Kim Khoáng ngây ngốc quay đầu nhìn về phía Đinh chủ quản, ở bên ngoài, vậy chẳng phải đại ca chạy vào cũng cứu được ai sao?

      “Có người đánh ta ngất rồi ném ở ngoài cửa trấn, là điếm canh (người gõ mõ báo canh giờ) nhìn thấy đánh thức ta, tại sao tiệm gạo lại bị đốt thành thế này! Khốn kiếp!” Đinh chủ quản cắn răng, nhìn quanh bốn phía, thấy hơi kỳ lạ hỏi, “Chủ nhân đâu?”

      “Đại ca của ta nghĩ ngươi còn ở bên trong, chạy vào cứu ngươi rồi.” Vẻ mặt Kim Chuyên suy sụp.

      “Cái gì, làm sao các ngươi có thể để chủ nhân vào chỗ nguy hiểm, nhanh, A Tam A Tứ, các ngươi nhanh vào xem, căn nhà này chỉ bị đốt ở ngoài, còn chưa sụp được!” Đinh chủ quản xanh mét mặt, cố sức quát hạ nhân, não đại tỉnh táo lại, cuống quít phân phó thuộc hạ vào cứu người.

      Ngay lúc A Tam, A Tứ chuẩn bị kỹ càng định xông vào, mặt trăng trời bị mây đen che khuất đột nhiên bừng sáng, trong tiệm gạo đột nhiên phát ra tiếng kêu “Đinh! !” êm tai. Từ trong làn khói đen dày đặc, xuất bóng người, tay tựa hồ còn ôm người.

      Chờ tới khi mọi người nhìn thấy ràng người ra, ai cũng hít vào hơi, dung mạo của nam tử quyến rũ này quả thực là có hai! chỉ vì có mái tóc dài quyến rũ có màu sắc quái dị lộ ra kiểu ôn nhu, mà còn có đôi mắt màu xanh lam, có thể sánh ngang với biển xanh sâu thẳm.

      Đôi môi hồng nhạt giương lên, hai chân duyên dáng của bước từng bước ra, tay có hai viên ngọc xanh lam, giống như đúc với cánh tay, nhưng mà ngón cái có thêm mấy cái lục lạc, mỗi bước phát ra thanh “Đinh ”.

      “Còn cứu người?” giương đôi môi mỏng, đột nhiên thốt lên câu, liếc mắt bốn phía nhìn mọi người còn ngây ngẩn.

      Bị lời này đánh thức não đại hỗn độn, Phượng nha hoàn phản ứng trước tiên, kêu to: “Đại công tử!” Nàng nhanh chóng chạy vọt tới, vội vàng ôm lấy người trong lòng .

      “Đại ca, đại ca!” Đám người Kim Khoáng, Kim Chuyên cũng gấp gáp lên vây quanh.

      Khuôn mặt Kim Bảo Nhi bị khói hun đen nhẻm, hai mắt nhắm chặt, có vẻ như bị choáng ngất lịm, là do có nhiều tro bụi chặn ngang lỗ mũi của nàng, cần rửa sạch.

      “Còn có tiểu công tử nữa, ngài có nhìn thấy tiểu công tử ?” Phượng nha hoàn đột nhiên nghĩ ra cái gì, hoảng hốt ngẩng đầu,vô cùng kinh ngạc.

      Nam tử vừa rồi còn đứng bên cạnh biến mất, dường như chưa từng xuất .

      “Đại hiệp…” Hai mắt Phượng nha hoàn rực lửa, bộ dáng sùng bái gọi thầm.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 37: Hỗ trợ tắm rửa

      người làm ôm Kim Bảo Nhi chạy như điên vào Kim gia, đằng sau có nhóm người Kim Khoáng , Kim Chuyên, thuận đường túm theo đại phu lớn tuổi, đoàn người từ từ về phía phòng của Kim Bảo Nhi. Kim Khoáng cước đá văng cửa phòng khép hờ, còn chưa kịp tiếng nào, mọi người ngây ngốc!

      Dưới ngọn đèn , Lộ Nhi ngồi ghế lắc lư hai chân , miệng phấn nộn hát vài câu, nhìn thấy có người mở cửa, có vẻ bị hoảng sợ, chờ tới khi thấy ràng hạ nhân ôm Kim Bảo Nhi, vui vẻ, nhảy xuống ghế chạy ra.

      “Ca ca, ca ca, chơi cùng Lộ Nhi.” Khuôn mặt đáng nhắn tràn ngập mong chờ.

      “A, tiểu công tử, làm sao người lại ở trong phòng, phải vừa rồi người còn chạy vào trong tiệm gạo sao?” Phượng nha hoàn lách qua đám người, lau sạch tay, giữ chặt lấy hỏi.

      “Vừa rồi có đại ca ca ôm Lộ Nhi chạy ra từ cửa sau, sau đó ta về nhà trước cùng ca ca.” Trong đôi mắt lên vẻ giảo hoạt, giả bộ lắc lắc đầu suy nghĩ.

      Nhất định là do đại hiệp vừa rồi cứu Lộ Nhi, Phượng nha đầu nhất thời tỏ vẻ chỉ kém nước đền thần bái Phật, kéo Lộ Nhi tới bên giường, dặn ngồi im, nên lộn xộn.

      Áo ngoài của Kim Bảo Nhi nhanh chóng được cởi ra, bởi vì bên trong có bó ngực nên bằng phẳng như có gì. Mọi người cũng thấy có vấn đề gì, chỉ đặt nàng lên giường, làm sạch lỗ mũi của nàng theo lời đại phu, sau đó lau rửa sạch tay chân.

      “Đại phu, ngài bắt mạch sao?” Kim Chuyên hiểu nhìn đại phu muốn khỏi.

      “Bắt mạch?” Đại phu hừ lạnh, cho được hai xu tiền lại còn muốn bắt mạch, hai vị tiểu công tử Kim gia này cũng quá keo kiệt, cục xương già còn bắt chạy tới, “Yên tâm, chết được, chỉ là bị khói sặc nên hôn mê ngất mà thôi, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của lão phu đợi khắc nữa ngài ấy tỉnh, nếu còn chưa tỉnh cho người tới tìm lão phu, tiền khám gấp đôi!” Dứt lời, chòm râu run lên, trực tiếp rời .

      Kim Khoáng tức giận dậm chân, mắng to cái kẻ thấy tiền là sáng mắt!

      Bọn hạ nhân cũng chịu nổi liếc mắt nhìn Nhị công tử và Tam công tử. Y Đình và Vân Tình xấu hổ ho tiếng.

      “Hôm nay mọi người nên trở về nghỉ ngơi , dù sao lát nữa đại ca tỉnh lại, vất vả cả đêm rồi, ngày mai còn phải dọn dẹp tiệm gạo.” Y Đình giả bộ ngáp dài, kéo tướng công mình .

      Còn Vân Tình cũng ngoại lệ, túm Kim Chuyên ra ngoài.

      Nhìn thấy thế, đám hạ nhân cũng dám nán lại, Phượng nha hoàn phân phó người hầu nấu canh gừng, sau đó đứng dậy múc nước.

      Trong phòng chỉ còn lại Lộ Nhi vẫn yên tĩnh ngồi giường, cùng với Kim Bảo Nhi nhàng mở mắt ra.

      “Khụ, Lộ Nhi, đệ sao chứ?” Nàng liếc mắt cái nhìn thấy Lộ Nhi, vội vàng muốn đứng dậy ôm lấy thân hình nhắn của .

      ngờ trước khi mình ngất lại thấy vội vàng chạy vào, lại ngừng gọi tên mình, chỉ có điều lúc đó nàng hết hơi sức, trí não mờ mịt, ngất .

      sao, Lộ Nhi rất tốt, làm sao có thể có việc gì, tỷ xem này, bị thương chút nào”, nhìn thấy tay chân của nàng nhũn ra, khỏi cười thầm trong lòng, đêm nay trốn thoát khỏi bàn tay của mình rồi, “Tỷ tỷ, tỷ đau chỗ nào? Lộ Nhi xoa xoa giúp tỷ, vừa rồi tỷ cứ ngủ mãi, hù chết Lộ Nhi rồi.” chủ động lại gần, đặt tay lên bộ ngực của nàng nhàng xoa nắn.

      Kim Bảo Nhi lo lắng bị thương nên nghĩ ngợi nhiều, đánh giá dưới lần, nhìn thấy da dẻ hoàn hảo, chuyện lanh lợi, cuối cùng nàng cũng hạ xuống trái tim thấp thỏm.

      “Đại công tử, người tỉnh rồi?” Phượng nha hoàn bưng chậu nước vào, vừa kinh ngạc vừa vui mừng, đặt chậu nước bên cạnh giường, “Người biết đâu, dọa chết Phượng nhi rồi, may mà ba người đều xảy ra việc gì. Đinh chủ quản vẫn ổn, người cần lo lắng. May mắn hôm nay có vị đại hiệp xông vào cứu mọi người. Võ công của hơn người, bộ dáng còn tuấn hơn Phan An mấy lần, lúc ấy…Mà thôi trước tiên lau rửa thân thể rồi ngủ tiếp , ngày mai Phượng nhi kể lại cho công tử nghe.”

      Nhìn thấy vẻ mặt kinh khủng của Kim Bảo Nhi, Phượng nha hoàn đỏ mặt, tiện tay giúp nàng cởi y phục.

      bàn tay đột nhiên đặt ngang trước người Kim Bảo Nhi, Lộ Nhi nháy mắt ra hiệu với Phượng nha hoàn.

      cần, ta giúp ca ca lau người, ngươi là nữ nhân, lau người cho ca ca bất tiện, sau này có thể gả được, chẳng lẽ muốn ca ca lấy ngươi?”
      Last edited by a moderator: 9/4/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 38: Lộ Nhi rất thích

      Phượng nha hoàn lên tiếng, đôi má đỏ bừng, xấu hổ liếc nhìn đại công tử cái.

      “Được rồi, ngươi về nghỉ trước , cũng sớm nữa, Lộ Nhi giúp ta lau.” Kim Bảo Nhi thoáng trách cứ nhìn Lộ Nhi, “Lộ Nhi tuổi còn lung tung, ngươi đừng để trong lòng.”

      Mặc dù Lộ Nhi chuyện thẳng thắn, nhưng có thể tránh khỏi việc bại lộ thân phận của mình.

      Nhưng trong lòng Lộ Nhi khỏi thầm mắng: Đúng là suy nghĩ của nữ tử và tiểu nhân là khó hiểu, biết là giúp nàng lại còn trừng mắt nhìn mình, trừng nữa, trừng nữa xơi tái nàng.

      “Đại công tử, Phượng nhi hiểu rồi.” Phượng nha hoàn mỉm cười gật đầu hài lòng, lòng của nàng sớm bay tới bên người đại hiệp kia rồi, sao có thể muốn gả cho đại công tử chứ. Có điều thân thể đại công tử có vẻ còn gầy yếu hơn mình, ăn cơm còn ít hơn mình nữa.

      “Được rồi, ta muốn tắm rửa cho ca ca.” Lộ Nhi khoát tay áo, kiên nhẫn bắt đầu đuổi người.

      Phượng nha hoàn cuối quít vội vàng lui xuống, quên đóng cửa lại.

      Ha ha, bây giờ tốt rồi, nàng mềm nhũn ở giường thể cử động, lại có ai khác, huống chi mình hơi ghét mảnh vải bó ngực của nàng rồi. Tay nhàng cởi nút, nơ bướm trước ngực Kim Bảo Nhi lập tức buông ra, mảnh vải quấn chặt lơi lỏng mở ra, mơ hồ có thể nhìn thấy tuyết trắng bên trong.

      “Việc này, Lộ Nhi, để tỷ tỷ tự mình lau, đệ cũng mệt mỏi cả ngày rồi, ngày mai còn tới trường nữa.” biết vì sao sắc mặt thay đổi, Kim Bảo Nhi che đôi mắt ngập nước của , cảm thấy giống như bị nam tử trưởng thành nhìn trộm, cả người được tự nhiên.

      “Lộ Nhi mệt chút nào, nhưng mà tỷ tỷ nhìn có vẻ có khí lực, vẫn nên để Lộ Nhi giúp tỷ lau .” bất chấp tất cả, kéo tay nàng ra, cởi tiếp y phục ra.

      Đừng nhìn còn , động tác vừa lưu loát vừa dứt khoát, giống như luyện tập trăm ngàn lần, Kim Bảo Nhi sửng sốt.

      “Tỷ tỷ, chỗ này của tỷ bị bẩn, Lộ Nhi lau giúp tỷ.” dùng ngón tay lành lạnh mềm mại vuốt ve xương quai xanh của nàng, lúc thu tay lại như vô ý trượt xuống phía dưới, chạm tới mảng mềm mại.

      Lập tức, người nào đó rên tiếng, cuống quít che lại miệng mình.

      xong! Mình lại có cảm giác với đứa bé, chẳng lẽ, mình có tính luyến đồng?

      Khi Lộ Nhi bò qua người nàng tới ghế bên giường lấy mảnh khăn khô, Kim Bảo Nhi cảm thấy thân thể non nớt của đặt hạ thân mẫn cảm của mình, mà cái kia của để ở chỗ tư mật của mình.

      Là cảm giác sai sao, tại sao lại cảm thấy cây cột ở chỗ đó?

      Giữa lúc hoảng hốt, nàng nhớ tới lần trước cưỡi ngựa cũng có cảm giác như vậy, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

      “Tỷ tỷ, Lộ Nhi việc, tỷ đừng mắng Lộ Nhi.” Hai bàn tay hơi khẩn trương vặn khô khăn, cắn cắn môi hồng.

      “Chuyện gì?”

      “Lộ Nhi phải vui vẻ khi tỷ sinh bệnh, nhưng mà, Lộ Nhi rất thích thứ ở phía trước của tỷ tỷ, rất mềm, giống mùi hương của mẫu thân.” Đương nhiên, câu sau cùng là tự mình thêm vào.

      Người nào đó nhìn ánh mắt đáng thương tội nghiệp của , lập tức bản năng làm mẹ lại bùng phát, dùng tay ôm đầu của vào trong lòng.

      “Ừm, tỷ tỷ biết.”

      “Tỷ tỷ giống như mẫu thân, Lộ Nhi muốn hôn …” chỉ vào nơi mềm mãi, mặt hồng hồng, nhìn kĩ khuôn mặt nhắn càng trở nên phấn nộn đáng .

      Kim Bảo Nhi nhìn theo hướng ngón tay chỉ, mê muội gật đầu, đành lòng cự tuyệt.

      đưa đôi môi phấn nộn tới, liếm lên , đầu lưỡi lành lạnh chạm tới chỗ mềm mại cực nóng, thoải mái nheo mí mắt.

      Toàn thân nàng run rẩy, cố gắng tự với mình, chỉ coi mình là mẫu thân, mà mình cũng chỉ coi Lộ Nhi là hài tử.

      “Thơm quá, rất ngọt, Lộ Nhi rất thích…” giọng nỉ non
      Last edited by a moderator: 11/4/15

    4. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      A thua dip mh la con nit mun an dau hu cua c a???

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 39: Ngủ thiếp

      Khuôn mặt phấn nộn cọ cọ vài cái trước bộ ngực của nàng, mí mắt giương lên, chỉ thấy sắc mặt người nào đó đỏ như ráng mây, hai mắt mơ màng, đôi môi trơn bóng khỏi giương lên nụ cười đắc ý. Tay lướt qua eo nàng sau đó biến mất vào trong cái cổ xinh đẹp, ngón tay linh hoạt chui vào chạm tới sợi chỉ của nàng, mắt nhíu lại, khiến mái tóc đẹp chậm rãi buông xuống bên gối.

      “Tỷ tỷ, tỷ đẹp…” mê muội nhìn chằm chằm mái tóc giống như xà , kìm lòng nổi thầm.

      “Lộ Nhi, để ta tự lau người ”, nàng xấu hổ lấy khăn ướt trong tay , nhưng dưới ánh mắt nồng nhiệt lại cách nào nhúc nhích, “Đệ nhắm mắt lại, ngủ ở bên cạnh, chút nữa tỷ tỷ ôm đệ ngủ, có được ?”

      “Nhưng Lộ Nhi muốn học cách tắm rửa, bình thường chỉ vào bồn ngâm nước, cả người vẫn bẩn.” Ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm tay nàng, mỗi chút di động, nhịn được liếm láp cánh môi, giống như dân chạy nạn đói khát nhiều ngày.

      “…”

      Nàng cách nào ”, bởi vì phải là có lý, ngay cả mình cũng cảm thấy thích hợp. Nếu bình thường chắc chắn dạy tắm rửa, nhưng hôm nay toàn thân đau nhức, tay cử động được cũng rất nhàng, từng khắc qua giống như cả năm trời, điều khiển được khiến nàng hoảng sợ.

      “Tỷ tỷ, chỗ này của tỷ còn chưa lau tới, còn có chỗ này, chỗ này.” giống như chỉ ra chỗ sai, ngón tay nho lại chạm vào bộ ngực của nàng, cẳng chân và đùi non.

      “Ta, ta tự mình lau là được rồi, ngày mai khỏe hơn tới phòng tắm rửa.” Gian nan mở miệng, nàng ngượng ngùng ra, tự mình xấu hổ lau lau.

      nở nụ cười đáng , nhanh chóng lấy khăn ướt tay nàng.

      “Nhưng mà lau sạch ngủ cực kỳ thoải mái, thế này nhé, Lộ Nhi giúp tỷ lau lau, hôm nay tỷ tỷ mệt muốn chết rồi, cũng thể ngồi dậy, làm sao có thể lau ở phía dưới chứ, là Lộ Nhi nghĩ chu đáo.” Thân hình chuyển động cái, bắt đầu lau rửa từ ngón chân của nàng.

      cần nghĩ chu đáo, chỉ cần ngoan ngoãn ngủ là được rồi! Kim Bảo Nhi dường như muốn đập đầu vào đậu hũ chết giường luôn.

      Sau đó là động tác lau rửa vô cùng chậm rãi, từ đầu ngón chân tới bắp chân, sau đó từ từ lau dọc theo đường cong bắp chân hướng lên , trước tiên là đùi ngoài, sau đó hướng vào đùi non bên trong.

      Chiếc khăn thô ráp vuốt ve da thịt đùi non non nớt, cảm giác run rẩy truyền khắp người, nàng hoảng sợ.

      “Tỷ tỷ, chỗ này của tỷ vị va chạm đỏ ửng rồi,” tay khẽ xoa lên đùi, cúi người, vươn lưỡi dính nước miếng ra, liếm lên vết hồng hồng kia, “Lộ Nhi thể nhanh chóng cứu tỷ, Lộ Nhi ca ca có qua, dùng đầu lưỡi liếm lên nơi bị thương rất nhanh khỏi.”

      Xem ra ngày trước ở bên ngoài chịu ít khổ cực, ngay cả thuốc cũng chưa được thoa, chỉ có thể dùng nước miệng trị vết thương. Nàng đau lòng dịu dàng xoa mái tóc mềm mại của Lộ Nhi, đùi truyền tới cảm giác man mát, quả thoái mái ít.

      Nhưng trong đó, cảm giác tê dại dần dần khuếch tán, nàng cố gắng cắn môi dưới, phát ra tiếng.

      “Lộ Nhi, tỷ tỷ là tội nhân, ngay cả dùng mị dược lại vẫn sinh ra ý nghĩ tà ác với đệ…” Nàng tự nhủ, đau buồn nhắm mắt lại, muốn tất cả cảm giác này ném lên chín tầng mây.

      “Cái…Cái gì?” Câu hỏi mơ hồ truyền tới.

      Nàng đột nhiên tỉnh lại, sao mình có thể những lời này với Lộ Nhi, về sau chắc chắn chán ghét mình.

      có, tỷ tỷ cảm thấy Lộ Nhi rất đáng , đáng …” Nàng cười gượng mở mắt ra, động tác kỳ quái đùi nàng đột ngột dừng lại, hơi thở nóng rực phả vào da thịt.

      , ngủ thiếp

      khuôn mặt ngây thơ non nớt lên vẻ mỏi mệt, đôi môi phấn hồng khẽ mở, thỉnh thoảng thở ra chút hơi thở, lông mi dài trùm xuống mi mắt, vô cùng đáng !

      tồi, ngủ thiếp …Nàng thở phào hơi, mỉm cười, ôm vào lòng, nghe hơi thở non nớt người , từ từ nhắm mi mắt lại.

      ngờ rằng, ngay tại lúc nàng chìm vào giấc mộng, thân hình của lại dài ra, nam tử trẻ tuổi lại ôm nàng vào lòng, lộ ra ý cười thỏa mãn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :