1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xà công tử: Tiểu tướng công? Cút đi!!! – Thiên Lạc Họa Tâm (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 87.2
      EDIT: CHUOTMINHMINH


      Vẫn còn ở trong kinh ngạc, chân bỗng truyền đến đau đớn làm cho thể đứng được, cả người lui về phía sau lảo đảo ngã nhào xuống đất, miệng gào khóc kêu to: "A! Gân chân của ta, gân chân của
      [​IMG]

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 87.3
      Edit: chuotminhminh


      "Nếu ngươi cho là lão vì sao đêm hôm khuya khoắt quanh quẩn ở chỗ này? Lần trước phá hủy tiệm gạo của Kim gia, lão đúng là rất vui. tại, Kim gia lại đoạt ít sinh ý của lão, người bị ép nhưng mà cái gì cũng làm được, có lẽ so với dã thú kinh khủng rất nhiều." Gặp phải mình cũng coi là kiếp số của Mạc lão bản. Lộ Nhi hừ tiếng, con chuột trong tay chuyển động càng nhanh. Dien dan le quy don

      Cứu hay cứu? Kim Chuyên khó xử đảo quanh tại chỗ, nhìn bộ dạng miệng sùi bọt mép của lão, hình như bệnh a! Nhưng nếu như ông ta chết, như vậy chuyện của mình cũng có thể thoát khỏi sạch . Dien dan le quy don

      "Chúng ta về nhà thôi." Cuối cùng cũng quyết định, loại người này cứu cũng được. Dien dan le quy don

      "Về nhà gì? Tiệm gạo của Kim gia đều bị chuột ăn hết rồi, chừng, ngày mai ngươi cũng còn phải là tam công tử của Kim gia mà là người nghèo ăn xin đường." Lộ Nhi giảo cật mà chuyển hai mắt, mặt nghiêm nghị .

      Ba ngày, thời gian của mình nhiều, thể lãng phí nữa, nên từ đâu dạy từ đó dạy, cũng tuyệt đối thể bỏ qua. Dien dan le quy don

      Vừa nghe phải biến thành người nghèo, Kim Chuyên thiếu chút nữa vành mắt đỏ lên, cũng là Kim gia có tiền, nương tử mới có thể gả qua đây, nếu như Kim gia có gì cả, nương tử có phải hay bỏ mình
      [​IMG]

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      chương 88: cầu hôn, cút 1

      edit: chuotminhminh

      beta: hạ san



      Suốt đêm, Cả Kim gia phải trải qua đêm sợ hãi ngừng cùng với thanh đánh đuổi, vất vả mới đến sáng hôm sau cơ hồ thu được 1 sọt chuột. *******************

      Nghe cửa bị đẩy ra, cái đầu mơ hồ từ trong màn trướng mỏng nhô ra, thoát khỏi cơn buồn ngủ mà xoa mi mắt, cái miệng nhắn vừa mới mở, người phía lay động ngã xuống bên hông, đẩy cái, ngủ sâu. *******************

      "Tỷ tỷ, mệt sao? Lộ Nhi xoa giúp tỷ." bò dậy, ngáp cái, nửa tỉnh nửa mê dùng đôi tay mềm mại bé nắm lấy bả vai của nàng, mắt nhắm mắt mở, bộ dáng buồn ngủ mà còn cường ngạnh chống đỡ. *******************


      "Uh, hừ..." Kim Bảo Nhi mệt mỏi cả đêm chỉ là kêu rên cái, ý thức hoàn toàn có mà vào giấc mộng, ngay cả quần áo cũng đổi. *******************

      Xem ra nàng mệt đến bất tri bất giác, Lộ Nhi liếm khóe môi, tay ngừng lực xoa bóp, cẩn thận vượt qua bò xuống giường, cho dù là tam phục thiên vừa qua khỏi, thân thể cũng nóng rất lợi hại, thỉnh thoảng cần phải uống nước để bổ sung thể lực, nhưng mà vẫn cảm thấy mệt chết được, cả ngày buồn ngủ, chỉ có ở ban đêm mới dễ chịu chút. *******************

      Vừa mới rót chén nước ngụm lớn uống vào, nước trà thuận theo cần cổ trắng nõn mà chảy xuống, thấm ướt cả cổ áo. *******************

      "Kẽo kẹt...." cửa đột nhiên bị người bên ngoài đẩy ra, thò vào cái đầu.

      "Ai ya, tiểu tổ tông của tôi, ngài như thế nào bây giờ mới dậy, hôm nay phải đến trường, ngài quên rồi sao? May mắn sớm hôm nay tôi chạy về, nếu , ngài thể đến đúng giờ". ******************* Nhìn thấy Đại công tử ngủ như chết ở giường, Phượng nha đầu cố ý giảm thấp thanh chuyện, tay cũng nhàn rỗi, vừa vừa giúp thay quần áo bị ướt, mặc bộ quần áo sạch . "Nghe tối hôm qua có rất nhiều chuột chạy vào nhà, cũng biết là ai làm chuyện thất đức như vậy, dám đến Kim gia ném chuột. Bất quá gần đây đúng là có quỷ, phải bốc cháy là chuột, Xem ra chừng là nhà nào đỏ mắt với Kim gia rồi." *******************

      Miệng vừa mở, Phượng nha đầu điểm ngừng, chỉ Kim Bảo Nhi bị thanh làm cho lật người ngừng, Lộ Nhi vui nhíu mày, mặc dù nàng đoán đúng rồi, nhưng cũng thể làm ồn đến Kim Bảo Nhi. *******************

      Biết sai nên cúi thấp đầu, Phượng nha đầu cũng thêm gì nữa, đem túi sách của thu thập xong, liền dắt tay ra ngoài. *******************


      "Nghe Thôi đại thẩm ngài gần đây bị cảm nắng, thân thể khó chịu lợi hại, tôi còn lo lắng chút, tại gặp ngài sao lại có thể học, cũng có thể yên tâm. Hôm nay vẫn là ta đưa ngài đến trường, Kim gia sáng nay cũng rất náo nhiệt." *******************

      Muốn lại thôi liếc mắt nhìn thấy thần sắc nghiêm nghị của Lộ Nhi, nàng lúng túng cười.

      "Đông Công Bằng vì sao đến tìm ta?" ánh mắt vừa xoay, tựa hồ như đoán được cái gì đó, nhưng nắm được. Đông Công Bằng, ngươi phải lười biếng ngủ ? Nhìn ta cùng tỷ tỷ tố cáo để cho ngươi chịu nổi! *******************

      Rất nhiều ngày nhìn thấy , vẫn còn tưởng niệm, thỉnh thoảng lấy việc chỉnh làm thú vui cũng là chuyện thú vị. *******************

      " hôm nay làm gì có thời gian tiếp ngươi a, sáng sớm hôm nay phái người đưa đến sính lễ, bảo là tới nhà để cầu thân, nhưng chọc tức Đông Công lão thái gia ở sát vách. Nhưng cũng rất kì quái, lão thái gia chỉ hờ hững cầm quải trượng quơ quơ tiến vào phủ." ******************* Nếu như là ngày thường, Đông Công lão thái gia phải cầm quải trượng đánh Đông Công thiếu gia chạy tán loạn đường mới là lạ. Phượng nha đầu nghĩ đến chỗ này khỏi cười , cảm giác ngột ngạt mới vừa rồi biến mất hoàn toàn chú ý đến Lộ Nhi đứng lại, gương mặt u.

      Cầu thân? dám làm cho được, mấy ngày này thấy, còn tưởng là an phận thủ thường, nghĩ đến đúng là bí mật tính toán, Lộ Nhi lạnh lùng cười tiếng, khuôn mặt khả
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :