1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xà công tử: Tiểu tướng công? Cút đi!!! – Thiên Lạc Họa Tâm (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      83.3
      Edit:chuotminhminh



      Thời khắc này vị nam tử hấp thu sai biệt lắm từ từ mở mắt ra, nhìn khắp bốn phía lóe lên mắt xà trong suốt xanh biếc, khỏi cười , ánh lửa in da mặt làm cho nước da như ngọc, đôi mắt hẹp dài mang theo chút hương vị lười biếng.

      "Các ngươi muốn biết nàng là người nào sao?"

      Lời vừa ra, tất cả xà gật đầu có gương mặt hưng phấn tò mò, con người đối với tồn tại của loài rắn là gống nhau, vừa sợ sệt vừa hiểu .

      "Công tử, biết người tại sao lại mang nam tử tới đây. Nghe , tại người sống cùng Đại công tử Kim gia, biết lời đó có đúng hay , chẳng lẽ ngài thích nam sắc?" con rắn xinh đẹp đầu tam giác xuất đằng sau con rắn già, vừa có cảm giác xinh đẹp vừa vụ.

      "Nam sắc như thế nào? Phụ thân của bổn công tử do hai xà công tử sinh ra." Trong thế giới xà, nhất là xà , công cùng mẫu cũng quan trọng nữa, chỉ cần hóa thành người, như thường có thể sanh con dưỡng cái.

      Nghe được lời của , chúng xà cũng khỏi gật đầu. ít công xà tự cho là đúng dùng ánh mắt hỏi mẫu xà vấn đề ban nãy, muốn con cóc bay lên trời cũng cần cân nhắc mình có bản lãnh hay .

      Mẫu xà cắn răng trốn ở sau lưng của lão xà hề thân nữa.

      "Nhưng mà, nàng đích xác là Đại công tử của Kim gia, cũng là người về sau sống chết sinh con vì ta. Các ngươi về sau gặp được nàng nhất định được làm hại nàng, nếu chính là cùng Xà công tử ta gây khó dễ." khóe môi công lên, con ngươi xanh thẩm trong nháy mắt nhuộm màu đỏ tươi, giống như có ngon lửa hừng hực thiêu đốt, có thể đem người thiêu đốt còn xương.

      Xem ra xác định là Xà công tử thích nam sắc. Trong lòng chúng xà , tất nhiên dám cải mệnh mà gật đầu. ít người vì Trúc Hồng khổ tâm mà đồng tình. Nhưng Xà công tử, bọn họ có khả năng thay đổi sao?

      "Ngô”, ngủ đến mơ hồ, cảm thấy giường vừa hẹp vừa cứng cực kì tức giận, "Đại công tử" Kim gia muốn lật người, tay ngọc lại sờ đến nơi mềm nhũn, thân hình cứng đờ đột nhiên mở mắt: "Lộ Nhi! Ngươi lại biến thành bộ dáng của mỹ nam?" Hoàn toàn chú ý đến những điểm xanh biếc chung quanh.

      Ngay cả nàng cũng gọi ta là mỹ nam, xem ra Lộ Nhi trong lòng nàng cũng coi là vị nam tử. Tà mị cúi đầu, ngay trước mặt chúng xà cắn lên vành tai của nàng.

      Mềm mại, ngọt ngọt đúng là hảo cắn!

      Nhưng mà, chú ý của Kim Bảo Nhi hoàn toàn chưa khôi phục,nàng chẳng qua là ngắt cái mềm mại trong tay, nghi hoặc mình rốt cuộc nắm trong tay là cái gì. nghĩ đến, cái mềm mại đó từ từ trở nên cứng rắn, nàng định đặt câu hỏi, lỗ tai đột nhiên truyền đến thanh dở khóc dở cười của nam tử.

      "Nàng nếu như muốn tại ta muốn nàng, có thể tiếp tục đụng. Bổn công tử cũng ngại ngay trước mặt bọn chúng mà muốn nàng, hơn nữa, đất này là giường, bữa tiệc đỉnh núi nhất định mát mẻ hơn nhiều so với ở Kim gia." Có khả năng giảm thấp điệu xuống, giọng của trầm thấp mà nông mềm, hòa lẫn hai giọng bất đồng nũng nịu mà bá đạo này.


      Cái gì? Đỉnh núi? Nàng trong giây lát quay đầu lại sắc mặt liền thay đổi, xem xung quanh đều là mắt xà xanh biếc sau kín bất động mà nhìn mình chằm chằm, giống như tùy thời có thể tùy thời mà xông lên, nàng miễn cưỡng mà nuốt nước miếng.

      Nếu như là hai con nàng có thể chạy trốn, tại, ít cũng có đến mấy trăm con, mình nên làm cái gì bây giờ?

      "Trở về rồi ,ân?" Cánh tay tự động treo đến bả vai của Lộ Nhi, trong lúc lơ đãng nhìn thấy nửa bên xương quai xanh lộ ra liền nhíu mày.

      "Trở về? chúng ta còn phải tiếp tục, làm sao có thể trở về..." Mập mờ trừng mắt nhìn, tay giữ lấy mặt nàng, dưới ánh trăng lộ ra hàm răng sáng lấp lánh.
      Last edited: 12/9/16
      Elise Tuyen thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 84.1: Cảm giác như thế nào?

      Cho dù nàng cảm giác được cái nhìn hừng hực chăm chú ở xung quanh cộng thêm lời mập mờ chịu nổi của , muốn xem cũng khó, mặt hồng lên, vươn tay đẩy chút, ngực có chút khẩn trương mà hít thở thông.


      "Bọn họ đều nhìn kìa, ngươi đừng như vậy." Nàng giọng , nhìn cái tay lớn vốn ôm eo lại nắm ngực của nàng, nếu phải cái bàn tay trước mặt nàng được ống tay áo che lại, đúng là..."Buông ra!" Nàng tận lực giảm thanh xuống, quên mỉm cười cứng ngắc nhìn chúng xà mang ánh mắt tò mò.

      "Nếu như ta đâu?" Ánh mắt nhìn vẻ sợ sệt của nàng, tay cố ý nắm cằm của nàng dời , tay áo màu thủy lam cũng theo đó mà lay động, mập mờ mà như như ở trước mặt chúng xà. "Nàng cũng biết hôm nay là đêm trăng tròn? Là ngày tốt mà bộ tộc xà hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, đương nhiên cũng là ngày tốt hấp thụ tinh lực phối ngẫu. Phàm là hấp thụ hỗn hợp tinh hoa nhật nguyệt và tinh lực của thân thể đều có thể sản sinh ra nhiều lực hơn!" Đôi mắt xanh thẳm mơ hồ lưu động cỗ tinh mang thoáng lên. ngâm lãnh cười, tay càng dùng sức chế trụ cằm của nàng.

      "Vậy mau.." Nàng sao cũng quên chữ mau, hơn nữa trước mặt nhiều rắn như vậy, cũng dùng phương pháp đỏ mặt nhất mà hấp thụ tinh lực chứ...?

      Bàn tay to đặt ở dưới mảnh vải vuốt ve thân hình mềm mại, chỉ phúc ở dưới lớp vải làm nhướng mày, nhưng mà cũng dừng tay.

      "Tỷ tỷ, nàng ngoài chữ 'mau' ra, chữ khác?" hơi vui nhíu tấn mi, thấy số nữ xà cơ hồ tan nát lòng dạ. "Cho dù đơn thuần nhất giao phối cũng nên lên cái chữ này đối với bầu bạn của nàng, như vậy chỉ có thể đại biểu đối phương đối với nàng có sức hút. Chẳng lẽ ta đối với nàng có bất kì mị lực nào?" Khóe môi tự tiếu phi tiếu nhếch lên nửa, trong tròng mắt cũng in vào vẻ mặt đỏ bừng của nữ tử, cố tình nhưng là mặc bộ nam trang chướng mắt.

      Giao phối... Đúng rồi, trong mắt cuả bọn họ cũng chỉ có thể gọi là giao phối... Trong tầm mắt của nàng những thứ xanh xanh ấy chuyển động thoáng qua. Bởi vì hai chữ này trong lòng có trận đơn, nhưng bởi vì vấn đề của nên lúng túng khong thôi.

      "Ngươi là Lộ Nhi." Nàng chỉ có thể cứng rắn nặn ra mấy chữ này.

      "Bởi vì là Lộ Nhi, vì vậy trong lòng nàng chỉ là tiểu đệ thích làm nũng? Cho dù là tiểu đệ đệ, nhưng là cùng những đệ đệ khác của nàng có chỗ bất đồng?"

      "Ngươi, lúc biến thành tiểu Lộ Nhi dễ thương." Vậy cũng là sức quyến rũ ? Quẫn bách mở miệng, nàng cũng hiểu vì sao vi cái chuyện quái đản này mà ép mình, mặc dù, cảm thấy tại Lộ Nhi lớn lên đối với khaaue vị của mình. Nhưng... người và có thể ra kết quả gì đây?

      Đạo bất đồng, bất tương vì mưu, nhân bất đồng, há có thể nghịch thiên mà ?


      Nhìn thấu đến tột cùng là nàng nghĩ cái gì, nhưng bởi vì trầm mặt xuống trong lòng mơ hồ bất an, tồng cảm thấy Kim Bảo Nhi như vậy cách mình rất xa.

      "Đau, ngươi làm gì!" Nàng kinh hô thành tiếng, bất khả tư nghị nhìn chằm chằm cắn lên khuôn mặt của mình, ở dưới ánh trăng lộ ra đầu lưỡi dài là lam hoàn lấp lánh, mang gương mặt mị là cỏ tà tứ, ở dưới ánh trăng trong sáng cặp mắt cũng trong veo xanh thẳm giống như ánh sáng của mã não.

      "Đối với nữ nhân thành , bổn công tử thích nhất phương pháp trừng phạt, chính là cắn nàng." Dùng đầu lưỡi nhàng liếm, hạ lạc ấn mặt của nàng, ngược lại cười đến rất là vô tội.

      Vậy mà, bầy rắn căn bản nghe được hai người bọn họ cái gì đầu rắn đung đưa.

      "Hai người bọn họ cái gì?" Tiểu Lục thường xuyên theo bên cạnh Trúc Hồng liền hỏi.

      "Nghe , hình như Xà công tử thiết lập thuật, mặc dù cách rất gần, nhưng là chúng ta nghe ." Tiểu Hắ lung lay cái đầu rắn.

      "Bất quá, xem tình hình như thế, vị công tử Kim gia đó rất được Xà công tử cưng chiều, hâm mộ..." Hai mắt của tiểu tử thả ra quang mang hình trái tim.

      Bọn họ mặc dù nghe mình và Lộ Nhi cái gì, nhưng lời bọn họ , mình đều nghe được nhất thanh nhị sở, được sủng ái sao? Nàng vì sao có cảm giác chính là bị chèn ép?

      Đường đường ở Kim gia có đầu óc buôn bán nhất Kim Bảo Nhi, thế nhưng bị con rắn thiết kế mà đùa giỡn trong tay! D

      " phải là muốn hấp thụ tinh lực?" Nàng bất chợt cười tiếng rực rỡ.

      " đau?" Lộ Nhi sửng sốt, thuận miệng hỏi ra câu, nhìn lạc ấn gò má nàng vẫn đỏ bừng như cũ, mình ngược lại có chút lỗ mãng.

      Từ trước đến nay,cực ít có phụ nữ có khả năng làm cho mình nổi giận, ngay cả cái lỗ mũi trâu già cũng có. *******************

      "Đau, cho nên ta phải phản kích!" tay kéo cổ lại, tay ôm lấy mặt của , trong tiếng kinh hô của bầy rắn, nàng che phủ môi cảu , mi mắt nhắm lại khẽ run, cảm nhận được cảm giác hơi thở trong lúc đó chút bị mất .

      "Ô, nàng chuyển tiếp tinh lực cho Xà công tử, dũng cảm." Tiểu tử đỏ mặt kêu la lên.

      Nhất thời, các nữ xà đều có bộ dáng say mê, giống như hôn Xà công tử phải là Đại công tử Kim gia mà là chính mình. Mắt xà híp lại cảm thụ màn trước mắt này.

      Mà các nam xà ngược lại ngạc nhiên nhìn về từng điểm bạch quang cùng u quang màu lam từ cánh mũi của Kim gia đại công tử bay ra, bay vào cánh mũi của Xà công tử; trong lòng thầm than dứt, cũng chỉ có Xà công tử mới có thể hấp thu tinh lực của nữ tử, hơn nữa, phải hấp thu người sinh con vì mình, nếu ...

      "Phản kích của nàng sai." Lộ Nhi bất mãn mà rũ mi mắt, nhìn về bàn tay che mặt của mình,ngón cái để ở giữa môi của hai người, nàng là giở trò! sai, chẳng qua là muốn diễn cho chúng xà nhìn, nếu , tinh lực cũng từ cánh mũi chảy vào mà giữa hơi thở mùi đàn hương từ miệng. Những thứ này đương nhiên tiểu xà chưa từng nghe qua.

      Xà công tử trước đây cùng nữ tử giao phối cũng cực kì bí , có rất ít người biết mục tiêu chọn bạn trăm năm và sinh con như thế nào, chỉ biết là hấp thụ tinh lực của nữ tử. Vì vậy, khi thấy Lộ Nhi mang nam tử xuất , bọn họ giật mình, lại nhìn thấy màn hấp thụ tinh lực, trong lòng bán tín bán nghi, chừng, nam tử cũng có thể sinh con vì Xà công tử? Nếu như thế nào hấp thụ tinh lực?

      "Cảm giác như thế nào? Loại trêu đùa mông lung này, bổn công tử chán ghét." Đôi mắt như mã não nhàng biến mất, định tiến hành bước kế tiếp, nàng nhưng là lui ra.

      "Ta cũng chán ghét." Đứng ở trong ánh trăng, nàng che môi lại, ràng khi cười xuất mặt là đóa thanh lệ, nhưng lại thêm nhu mì cho nữ tử.

      Thấy thế chúng xà sửng sốt, bọn họ như thế nào quên mất, dĩ nhiên Xà công tử la đoạn tụ, như vậy, Đại công tử Kim gia tát nhiên cũng là đoạn tụ mới đúng, có tiểu công đương nhiên phải có tiểu thụ, mà xem bộ dáng của Đại công tử Kim gia là tiểu thụ sai.
      Last edited: 12/9/16
      Elise Tuyen thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      85.1 Cảnh tượng này, thiếu nữ nên.

      Chúng xà phun ra xà tín, đôi mắt dừng ở hai người tản bộ có chút mập mờ, có số nữ xà cặp mắt sớm sương mù mà dừng ở hai người. Cho dù, Xà công tử bị Kim gia Đại công tử đoạt , nhưng mà giờ phút này nhìn Kim gia Đại công tử cũng có chút phong phạm mê người.

      "Chúng ta làm sao có thể đến đỉnh núi cao như vậy?" Dõi mắt nhìn lại, Lạc Thu trấn ở dưới núi mảnh hắc tịch, Kim Bảo Nhi nhíu mày, trong tim khỏi có chút nôn nóng bất an. Cần xuống núi, phỏng chừng phải lên mấy canh giờ ? Đây chính là ngay cả thợ săn cũng cực ít lại Mặc Sơn, biết bây giờ xuống núi có thể hay an toàn?


      "Muốn hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, tự nhiên phải tới địa phương cao nhất, nếu cách nào hấp thụ được tinh thuần nhất của tinh hoa." Lộ Nhi nhìn sắc mặc của nàng chuyển đen, lưu ý mà bả vai lộ ra xương quai xanh tuyệt đẹp, đến bên cạnh nàng, tay rất kiêng kị mà ôm lấy thắt lưng nàng, cằm nhàng để đỉnh đầu của nàng.

      Tinh hoa nhật nguyệt? Vậy rốt cuộc là cái gì, liền cùng dạng với tinh lực nên hút thể sao? Nàng vừa phỏng đoán, đầu vừa nặng, mới cảm giác được Lộ Nhi trưởng thành đúng là so với mình cao hơn cái đầu.


      cái khả ái, cái lớn tuấn mĩ, đối với nàng mà , người nào đều cảm thấy nhịn được muốn tiếp tục thương tiếc. Mặc dù phân biệt đây rốt cuộc là cảm giác gì, nhưng cùng cảm giác đối đãi với đệ đệ sai biệt lắm, chẳng qua là bị ăn đậu hủ ăn thành thói quen, lòng kháng cự cực ít.

      "Công tử, Công tử."

      Ngay lúc Kim Bảo Nhi đắm chìm vào mạch suy nghĩ, tiểu xà màu nâu lưỡng lự qua đây, vui rạo rực phun ra xà tín xông qua báo cáo.

      Lão đạo sĩ kia cùng tiểu đạo sĩ bị vây trong bẫy rập rồi, Trúc Hồng kêu tôi qua bẩm báo, hỏi Công tử xử lí như thế nào? Là dùng đất chôn hay dùng trúc nhọn trong bẫy giết chết bọn chúng."

      Kim Bảo Nhi dụng tâm nghe, sắc mặt cũng biến đổi dứt, bọn họ muốn làm cái gì, giết hai vị đạo sĩ đó?

      " được, các người thể giết người, đây là phạm pháp đấy." Lo lắng kéo ống tay áo của Lộ Nhi, nàng hoàn toàn nghĩ đến lời của chính mình lại chọc cười chúng xà cười "khì khì."

      "Phạm pháp? Rắn giết người cũng phạm pháp sao? Gia gia, ta còn chưa từng nghe qua có quan phủ bắt rắn nhận là hung thủ giết người, từ trước đến nay chỉ có bị chúng ta cắn chết, hoàn toàn có ai chủ động tìm chúng ta đến báo thù, nhiều nhất là mấy phen kêu trời trách đất giải quyết được gì, nhưng mà hai người đạo sĩ đó có người thân, chỉ sợ là ngay cả người thay họ khóc tang cũng có." Con rắn hoa từ sau lưng gia gia lộ cái đầu ra, giọng ngoan lộ ra vẻ đắc ý.

      Nàng ngẩn ra hoàn toàn có ngôn ngữ để trả lời, đích xác là rắn giết người là phạm pháp, nhưng nếu vì vậy mà tùy ý giết người chính là đúng, lại như thế nào đó đều là sinh mệnh!

      "Nhưng là cũng thể giết họ, tiểu đạo sĩ và lão đạo sĩ đó lòng dạ cũng xấu." Nàng nhớ tới lần trước phải lời của lão đạo sĩ, chính mình đến bây giờ cũng kiểm tra kĩ là ai hạ độc thủ với kho thóc của Kim gia!

      "Ý của ngài là những xà chúng ta chính là tâm địa xấu?" Con rắn hoa nhìn chúng xà có số đồng ý với lời của Kim công tử, càng thêm chê cười, hoa chi loạn chiến(cười run rấy hết cả người) đong đưa thân rắn trượt ra.

      "Người nhưng là phải hiểu, bọn họ giờ phút này vì sao lên núi, tự nhiên là muốn thu phục những xà chúng ta rồi. Đương nhiên, mục tiêu lớn nhất là Xà công tử, cho dù chúng tôi có lòng hại người, những đạo sĩ giả nhân giả nghĩa đó tha cho chúng tôi."

      Lời con rắn hoa đó sai, Kim Bảo Nhi nhất thời trầm mặc, chuyển liêm phiết (mình hiểu nghĩa của từ này) hướng Lộ Nhi, nhưng là thấy nhìn nơi khác có ý mở lời.

      Lần này phải như thế nào mới tốt?

      "Công tử, cuối cùng chúng ta phải làm như thế nào?" Con rắn màu nâu thu lại giọng điệu vui mừng , khỏi có chút khó mở lời.

      "Giết bọn họ!" Con rắn hoa hoàn toàn để ý sắc mặc của gia gia mà ho lớn.

      "Đúng, giết bọn họ, nếu lần sau đến lượt chúng ta gặp Diêm vương gia." con rắn dị thường nhát gan núp ở cây đồng thanh phụ họa.

      Lần này bầy rắn chưa quyết định đều giống như là nổ tung, hai mắt u lục lộ ra sát khí.

      "Giết đạo sĩ!"

      "Giết đạo sĩ!"

      Kim Bảo Nhi trợn tròn mắt nhìn xem bộ dáng đông đảo xà nhao nhao muốn thử, trong lòng mảnh hoảng hốt, đó nhưng là hai nhân mạng sống sờ sờ, làm sao có thể giết là giết?

      "Lộ Nhi, đừng giết họ, cầu xin ngươi." Nàng hoảng sợ kéo tay áo của Lộ Nhi, nhìn lên dung mạo tuyệt mĩ dựa đầu, cao ngạo mang theo khí vương giả.

      " xem trước ." Môi mỏng hồng sắc hé mở, con ngươi màu xanh thẳm khẽ liếc nhìn sắc mặt lo lắng của nữ tử, tay lạnh như băng nhàng cầm tay của nàng, dẫn đầu ở giữa đường.

      Chúng xà ngẩn ngơ, cũng dám khinh xuất, có vài con rắn bố trí bẫy rập ngoan ngoãn lên trước dẫn đường. Ngược lại vòng qua mười mấy cái bẫy, nhưng bởi vì con rắn đối với địa hình núi hiểu rất , dẫn đường cũng khó . Đường bình thường mất hai canh giờ, ngược lại để cho bọn họ nửa canh giờ là đến.

      Xích xà núp ở cây nghe tiếng lão đạo sĩ kêu gào, đột nhiên nghe thấy tiếng vang, xuyên thấu qua lá cây nhìn thấy bóng dáng quyến rũ, lập tức trợt xuống thân cây, rơi xuống bên chân của , thuận theo thân xuống tay, đường trợt lên cánh tay dài, cuộn tròn ở hõm vai ưu mĩ.

      "Công tử, bọn họ rớt xuống hố lớn trước mặt, dây thừng của tiểu đạo sĩ bị tôi trộm rồi, Người yên tâm, họ trèo được cái hố này đâu, bên trong đất cát ra dùng mật ong trộn với bùn mà thành cái hố, có công cụ đặc thù là trèo lên được." Trúc Hồng cúi thấp đầu , thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc mắt nhìn tay của Kim Bảo Nhi được Xà công tử dắt, lại là thuận theo cuốn núp ở bả vai của Xà công tử.

      "Công tử, giết họ , miễn cho đêm dài lắm mộng." Con rắn hoa chiu ra từ đám rắn, bất mãn lão đạo lỗ mũi trâu trong cái hố đó miệng kêu ầm ĩ.

      Lão đạo sĩ trong cái hố nghe thấy lời này, mắng chửi càng khó nghe,còn thihr thoảng cầm bùn đất trong tay tạo thành quả cầu ném ra bên ngoài, vọng tưởng đập trúng mấy con xà để giải mối hận trong lòng.
      Last edited: 12/9/16

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      85.2

      “Những thứ xà các ngươi lưu lại làm hai nhân gian, lão đạo sĩ ta là vì dân trừ hại, cho dù là giết ta cũng tuyệt đối cầu xin các ngươi tha thứ, đám súc sinh! Phóng ngựa qua đây, nếu ta kêu tiếng ta chính là kẻ hèn nhát!" Tức giận đến râu méo , lão đạo sĩ thiếu chút nữa gót chân cũng đứng được.

      các ngươi nhưng ra giảo hoạt, liên tục làm cho y rơi vào bẫy, ngờ tới bẫy lần này lại to như thế, ngược lại mà mình sơ sót, nếu cũng làm Bình Sanh rơi xuống cùng mình.

      "Oh? Ngươi cũng có dũng khí, người bình thường sớm bị dọa phải tè ra quần, bất quá, nếu ngươi là đạo sĩ đắc đạo, đúng là cất nhắc ngươi rồi, nếu như thế nào lại rơi vào bẫy của Xà ?" tay giơ lên ngăn cản những tiểu xà muốn ném những trúc nhọn xuống hầm. Con ngươi xanh thẳm thoáng qua tia châm chọc, lôi kéo tay Kim Bảo Nhi tới dưới cây đại thụ, nhìn thấy người trong hầm cũng để cho bọn họ nhìn thấy hình dạng của mình cùng Kim Bảo Nhi.

      "Ngươi, Ngươi, nếu phải lão phu bị máu chó đen hất vào, các ngươi há lại diễu vỗ giương oai lần nữa, lão phu ta sớm dùng kiếm đào gỗ chặt đầu lâu của các ngươi ném ở sơn dã rồi!" Thiếu chút nữa thở được, lão đạo sĩ mềm nhũn rơi vào trong lòng của Bành Sanh.

      "Khẩu khí cũng lớn, mấy năm trước ngươi giết được bổn công tử, bây giờ ý đồ dựa vào thân đạo pháp cấm kỵ đến bắt bổn công tử? Phải ngươi là người si mộng hay là nên khen ngươi hữu dũng vô mưu đây?" Ngón tay xinh đẹp nhàng điểm môi muốn lên tiếng, lắc đầu, ra hiệu cho Kim Bảo Nhi nên .

      Nghe lời cuả Lộ Nhi , ràng hai người đạo sĩ này cùng mấy năm trước kết thù, lần này Lộ Nhi nhưng là bỏ qua cho hai người đạo sĩ? Kim Bảo Nhi bất an mà suy đoán, nhưng là cũng dám mạo muội mà mở lời, nàng có thể đọc được từ trong mắt của khi bị lão đạo sĩ nhận ra thanh, thân phận của Lộ Nhi ở Kim gia cũng sắp bị phơi bày, bởi vì trong lúc gạo hàng hai vị đạo sĩ dường như vẫn chưa nhận ra Lộ Nhi.

      "Ngươi muốn cười cười, rơi vào tay các ngươi lão phu lời nào để !" Tức giận mà ném vài viên đất, lão đạo sĩ chân đứng vững rồi.

      "Sư phụ, con thử xem." BÌnh Sanh cắn răng, đem sư phụ dựa vào cánh tay mình ngồi xuống, hai tay càng dùng lực bám vào tường, tính toán trèo lên.

      Nhưng mà đất trong tay như nhũn ra, chỉ cần tay đào rơi xuống, hoàn toàn chút kiên cố.

      Thử nhiều lần, Bình Sanh tuyệt vọng đến ngồi bên cạnh sư phụ, nhìn tay bùn đỏ, bất tri bất giác, đúng là nhớ đến bóng dáng xóa sạch trong đầu nhưng quên được, nàng ra cũng ở trong bầy rắn này? Cho dù mình phủ nhận là xà , nhưng là hết sức ràng, thiên hạ có người tương tự như vậy, tiểu nhị kia ngay cả cái nhăn mày, tiếng cười cũng cùng nàng dạng, ngay cả tư thái bộ cũng kém mấy. Có thể từ vách núi cao như vậy rớt xuống, nàng ngược lại chết còn sớm xuất ở Lạc Thu trấn, này có ý nghĩa như thế nào? khổ sở cười tiếng, nghĩ đến mình cũng nhìn lầm.

      "Các ngươi xuống lột y phục của hai người đạo sĩ đó," bóng dáng nhàn rỗi nhìn ánh trăng, khóe miệng nâng lên trò đùa dai, khuôn mặt của cúi xuống ngăn nàng lại, thấp giọng , "ngươi hôm nay lại thiếu bổn công tử, tính cả mạng của ngươi tổng cộng là ba điều rồi."

      "Cảm ơn ngươi, Lộ Nhi!" Kích động mà ngẩng đầu lên, chủ động hôn lên mặt mềm mại của nụ hôn, cũng là ý thức được những con rắn cười khúc khích nhìn mình, nàng bị dọa đến rụt cổ lại, nhất thời thấp đoạn, an toàn tránh thoát nụ hôn của Lộ Nhi sắp rơi môi, hôn vào trán của nàng.

      đơn mà quay đầu lại, Trúc Hồng chỉ cho là có nhìn thấy, cái đầu lưỡi nho hữu khí vô lực rũ xuống, cặp mắt lóe lên.

      "Dám, ngươi dám!" lão đạo sĩ ở trong hầm mới kêu mấy tiếng, chính là bị trăm co rắn lao xuống làm sợ hết hồn, lấy kiếm đào gỗ ở đằng sau, con có quơ múa bị bầy rắn lợi dụng cơ hội, đợi lúc bầy rắn lui ra, lão đạo sĩ còn mảnh vải.

      Mà Bình Sanh cũng gặp phải tình huống như vậy, lúng túng che chỗ kín đến bên cạnh của sư phụ ngồi chồm hổm.

      "Sợ cái gì! Chẳng qua là thân thể trần truồng, đến thời điểm cũng còn mảnh vải, cho dù là chết, lộ ra phải là thể!" Lão đạo sĩ nhéo Bình Sanh đứng lên, ngẩng đầu ưỡn ngực, chỉ là lông mày giận đến nỗi run lên, làm như đung đưa sợi dây thừng.

      ", lão đạo sĩ còn sợ đây, chúng tỷ muội, chúng ta tiến lên xem chút." Hoa xà thè lưỡi khẽ cười, chào hỏi các nữ xà ở phía trước, đợi nhìn thấy mặt hai người đạo sĩ đỏ tới mang tai, nhất thời cười đến thắt lưng cũng thẳng được.

      "Nhìn cái gì vậy!" Vừa nghe thanh của nữ xà , vốn là lão đạo sĩ sợ trời sợ đất cũng là nhát gan thối lui vào trong góc, xấu hổ ngồi chồm hổm ôm đầu gối đối với các nàng, chỉ lộ ra cái mông trần truồng.

      Bình Sanh chỉ muốn tìm cái động để chui vào, tầm mắt thoáng nhìn, đúng là nhìn thấy những nữ xà kia có con đỏ ngầu, lúc vui mừng ngưng thần nhìn lên, cũng phải vừa mới nhìn thấy xích xà.

      biết là nàng, cũng chỉ có nàng, mới có thể làm cho chính mình phải xoay quanh.

      Mấy cái xương này đích xác là thể đẹp mắt, chẳng qua là a, đồ đệ này của ngươi ngược lại so với ngươi khỏe hơn nhiều, thịt sao, mình so với cũng nhiều hơn mấy lượng, nhất định là xem đồ đệ của ngươi mà phải xem ngươi, lão đọa sĩ ngươi cũng đừng tự mình đa tình nha, nếu là truyền chúng ta còn muốn mặt đây." Hoa xà bỗng nhiên mập mờ hướng Bình Sanh ngoắc ngoắc mắt. Tiểu đạo sĩ hiền lành này xem ra cũng rất non nớt, da mặt hồng hào cũng giống đạo sĩ, nhưng là giống thư sinh yếu ớt.

      "Hừ, chính là , ngay cả lời ra cũng có thể làm người ta khinh thường!" Lão đạo sĩ tiếp tục cào bùn đất, bất quá bất đồng là lần này lão nắm thành quả cầu đất ném ở đằng sau lưng.

      Mấy nữ xà ngược lại chơi đùa trốn công kích tựa như đùa bỡn.

      "Các ngươi rốt cuộc làm thế nào với hai người bọn họ?" Kim Bảo Nhi nhìn càng muốn vụng trộm nhìn, nghĩ đến thắt lựng bị ôm vào trong ngực chỉ để lộ nửa cánh tay ra ngoài.

      "Cái cảnh tượng này thiếu nữ nên nhìn, nàng tốt nhất là nên nhìn, nếu nàng hối hận cả đời." Người khác ho tiếng, ghé vào bên tai nàng cười khuyên nhủ.

      Kim Bảo Nhi nhất thời lúng túng dừng chân, ở bên tai thấp giọng hỏi: "Ngươi giết họ sao?" Lại như thế nào, đều thể tha cho địch nhân của đôi bên. Nàng cũng biết, nếu Lộ Nhi bỏ qua cho bọn họ, sau này nguy hiểm nhiều hơn. Nhưng bất kể bên nào bị thương nàng đều muốn nhìn thấy.

      "Nàng cho rằng với bản lãnh của họ bây giờ có năng lực động tới ta sao? Đợi qua tam phục thiên, ta vẫn như cũ là Lộ Nhi sợ trời sợ đất, tỷ tỷ, đợi mấy ngày nữa, thân thể Lộ Nhi khôi phục, chuyện mà nàng đáp ứng thể kéo dài nữa rồi." Cắn lên lỗ tai của nàng nỉ non, đặt tay bên cạnh lên đại thụ, Trúc Hồng liền thuận cánh cay kia trợt lên cây, biến mất ở trong lá cây, ngay cả đuôi rắn cũng thấy.

      "Nhưng lão đạo sĩ bị hắt máu chó đen, khi qua trăm ngày, đạo hạnh của lão cũng khôi phục." Nàng ưu tâm lo lắng .

      "Vậy ý của nàng là để cho Bổn công tử giết bọn ?" gật cái cằm ưu mĩ, trong con ngươi xanh thẳm lên giết chóc. "Được, Bổn công tử liền để cho hai người bọn chúng biến thành hài cốt!" xong bên gò má phải phân phó cho bọn tiểu xà.

      " phải, ta có ý đó!" Nàng vội vàng lắc đầu, " theo lúc đầu là được."

      giỡn, Lộ Nhi ngoan như vậy mới là lạ, xong nàng càng tinh tường nhìn quang mang trò đùa dai trong mắt của Lộ Nhi, nàng ngẩn người lại nhả ra hơi, chỉ cần giết người, mặc chơi đùa?

      "Đây mới là tiểu nương tử ngoan của ta!" cười rạng rỡ cắn cái môi của nàng, ân, mùi vị sai.
      Last edited: 15/10/16

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      86.
      Edit: chuotminhminh


      Đóng chặt hai mắt, toàn thân Kim Bảo Nhi băng thẳng giả bộ ngủ, chỉ coi như là nghe được giọng cười đùa của thân hình xinh xắn tiến vào, còn chưa qua ba ngày khôi phục tinh thần ít, xem ra lần đó Lộ Nhi ngày đêm hút tinh hoa đúng là hữu hiệu, nhưng đối với mình có chút bất an lận đận. dien dan le quy don

      "Tỷ tỷ, Lộ Nhi đến rồi..." Cái tay mềm mềm ngắt mặt của nàng, hai chân bé nhanh chóng đạp cái, đôi hài rớt xuống giường, leo lên giường, dọc theo thân thể mềm mại của nàng mà trèo lên.

      Lúc xẹt qua vị trí nhạy cảm quên nhàn nhạt quét qua, vừa có hảo ý mà cười.

      "Chẳng lẽ hai vị đạo sĩ chết đói trong đó?" Biết thể tránh khỏi, nàng chán nản mở mắt ra mở miệng hỏi. dien dan le quy don

      "Sáng ngày hôm nay rồi, nàng yên tâm , Trúc Hồng có ném mấy quả trái cây cho bọn họ ăn rồi." Chui vào trong lòng ngực của nàng, hàm răng lóe sáng khẽ cắn miếng lên cằm của Kim Bảo Nhi.

      Trúc Hồng là con rắn đó? Nghe tên này giống như là nữ xà , như vậy nàng và Lộ Nhi là có quan hệ gì?

      "Ngươi phải là vừa mới đến Lạc Thu trấn làm sao quen biết nhiều xà như thế này?" Nàng giả bộ lơ đãng hỏi, tay đẩy tay Lộ Nhi ra, nhìn thấy thân hình bên mép giường ổn định và lắc lư, lại vội vàng kéo đầu lại, chỉ sợ té xuống. dien dan le quy don

      Nhưng nàng làm sao biết tính cân bằng của xà luôn luôn tốt, chỉ thích nhìn nét mặt lo lắng của Kim Bảo Nhi mà thôi nhất là lo lắng cho mình.

      "Còn phải đều là tỷ bảo ta đến trường, bọn chúng đều ở trong rừng, mỗi ngày ngang qua liền gặp được, cũng bởi vì địa vị của Bổn công tử tôn quý vì vậy bọn chúng từ mấy chục dặm mà chạy tới. Nhưng khéo, hết lần này đến lần khác hai tên đạo sĩ đuổi theo đến nơi này, ngược lại phá hủy tâm tình của bọn chúng hấp thu tinh hoa ngày đêm, vì vậy muốn giết đạo sĩ cũng là lẽ tự nhiên." Tham lam mà dựa sát vào ngực của nàng, cẳng chân xoải ra dĩ nhiên là để lên thắt lưng của người nào đó. dien dan le quy don

      ra là vậy, nàng nghĩ vì sao Lạc Thu trấn thường ngày có bầy rắn gì lui tới, mà số lượng bầy rắn núi Mặc sơn đa dạng, sợ là phải kể tới mấy canh giờ mới có thể đếm hết, may mà ch ẳng qua là đến tụ họp náo nhiệt, nếu Lạc Thu trấn sau này xà bò đầy đường.

      " có việc gì tốt rồi, đúng rồi, tỷ đáp ứng Lưu Vân đợi qua Tam phục thiên đệ học lại, mặt trời hôm nay cũng yếu chút, Lộ Nhi, ngày mai đệ học lại nếu có thể theo kịp tiến độ dạy học của tiên sinh, về sau thi như thế nào?" Nàng nhíu mày, dĩ nhiên là quen năm cái vuốt của dính người mình, đột nhiên chẳng biết tại sao trong đầu lại có cảm giác tư thế này có chút quen thuộc, nhưng lại nghĩ ra rốt cuộc xảy ra ở đâu.

      Lại học? nhàm chán mà ngáp cái to, trong tròng mắt xanh thẳm có tia tà khí, bàn tay bóp lên phấn thùy(mình biết nó có nghĩa gì, ai biết giúp mình với) của nàng, nhàng vuốt ve giống như xoa bóp, vừa như tính toán gì đó.

      "Uh, ngày mai Lộ nhi ngoan ngoãn đến trường. Tỷ tỷ, nàng cũng xuyên lỗ tai, ta thấy rất nhiều tiểu thư đều đeo khuyên tai, nhưng tỷ tỷ lại xuyên lỗ tai, là muốn để cho người khác nhận ra thân phận của mình?" Thương tiếc xoa bóp, nhưng ánh mắt lại nhịn được nhìn qua nhìn lại nhưng là dị thường nghịch ngợm. dien dan le quy don

      ngờ rằng điều này là tâm bệnh của Kim Bảo Nhi, từ chỉ cần cái gì nên học, nên dùng của nữ tử nàng đều dám đến gần, chỉ cần tò mò đến gần bị mẫu thân trách mắng. Vì vậy, lâu đần cũng quên mất chính mình cũng là nữ tử, cho đến khi mẫu thân qua đời, nàng mới lén lút mua bộ y phục của nữ tử nhưng lại bị xé rách.

      "Ân..." Cặp mắt buồn bã, nàng nhàng gật đầu. "Nghe xuyên rất đau, xuyên tốt hơn, làm nữ tử so với làm nam tử khó hơn nhiều, chừng làm nam tử đối với ta là lựa chọn tốt hơn." dien dan le quy don Đích thực, nếu bây giờ Kim gia chỉ sợ sớm suy tàn.

      "Phải ? Lộ Nhi ngược lại cảm thấy nàng làm nữ tử càng tốt, cần phải miễn cưỡng mỉm cười, càng cần xuất đầu lộ diện, chỉ cần làm những việc muốn làm, phải là càng tốt sao? Lần trước Lộ Nhi dạo phố mua cho tỷ tỷ đôi khuyên tai, lúc có người tỷ có thể ở trước mặt Lộ Nhi vô câu vô thúc mà ăn mặc trang điểm. dien dan le quy don Nếu như vậy, ta giúp tỷ dạy hai vị cữu tử cho tốt, đợi bọn có thể tiếp chưởng, chúng ta có thời gian du ngoạn mấy ngày, lúc đó nàng có thể mặc nữ trang, thế nào?" thỏa mãn đề xuất mong đợi, phảng phất trước mắt là phong cảnh vô cùng tốt đẹp.

      Nghe xong lời của , nàng thiếu chút nữa là cười ra tiếng, Lộ Nhi chính mình nghịch ngợm như vậy, còn vọng tưởng dạy đệ đệ của mình, đây phải là đùa sao?

      "Nàng tin?" Nhìn ra ánh mắt cười nhạo của nàng, ở trước mặt Kim Bảo Nhi trịnh trọng , mặt đối mặt : " rất tốt, chỉ cần ba ngày, ba ngày sau bọn họ an phủ bổn phận mà công tác, nàng có thể mặc nữ trang bồi ta chơi." Nhớ lại bộ dáng lần trước nàng mặc nữ trang, ánh mắt ngừng quét bộ ngực được tầng tầng lớp lớp bao lấy, phần đẫy đà bên trong dường như miêu tả rất sinh động ? dien dan le quy don

      Ba ngày? Làm sao có thể, mình dùng mười năm, hai người đệ đệ đần kia hiểu như thế nào là nhà, ngoại trừ tranh cãi, muốn đoạt được gia sản , có thể là trăm dùng, ngay cả thư sinh cũng đánh lại.

      "Có thể, nhưng nếu là ngươi thua, cái kia, chuyện sinh nhi tử cần nhắc tới nữa." Lông mày thanh tú nhếch lên, nàng ngược lại chút hoang mang mà ứng chiến. dien dan le quy don

      cách khác, lại muốn kéo dài tới
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :