1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vu nữ gặp thú nhân - Hàn Băng Duệ (12) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 12 : Giao phối? ! nên a...

      Đây là quyết định của , quyết định mà nghĩ tỡi từ lâu!

      Thế nhưng, tại, Thấm Dương lại với về việc họ nên cùng có chung giống cái , thể chấp nhận! Đây là điều chưa bao giờ nghĩ tới! biết nên làm như thế nào! ai cho lời khuyên, ...

      Thần Mặc nhìn Tả Tả, trong đôi mắt tràn đầy tình ý! rất đơn thuần, biết suy nghĩ được nhiều khúc mắc như vậy, cũng rất dễ bị người tính kế! Tâm của rất đơn giản, ràng, thích chính là thích, dù thế nào vẫn chính là thích...

      Tâm ý đơn thuần như vậy, rất dễ bị người khác nhìn thấu, tuy có chút ngốc nhưng thường thường cũng dễ làm người ta cảm động!

      Tả tả tuy rằng là cái dạng tiểu bạch, nhưng cũng ngu ngốc. Thực ra, Tả Tả kế thừa trí thông minh của mẫu thân, bằng , cũng thông minh biết được con báo kia thương tổn nàng! Loại ánh mắt nhìn người này là loại trực giác thiên phú!

      Nàng có thể cảm giác được Thần Mặc thích nàng là tâm tư đơn thuần , thỉnh thoảng cũng bị đơn thuần của cảm động! Về phần bọn Thấm Dương mấy người kia, nàng suy nghĩ các loại vấn đề nút thắt đó, nó ở trong phạm vi tự hỏi của nàng! Nàng là do Thần Mặc mang về đây, nếu ai dám khi dễ Thần Mặc nhà nàng...

      Từ lúc thấy Thần Mặc đơn thuần , nàng làm ra ít chuyện tình mà nàng lại cố vờ ngớ ngẩn biết , tâm của Tả Tả liền dần dần mềm nhũn, trong lúc bất tri bất giác, đem Thần Mặc đưa vào trong vòng phòng hộ của nàng!

      Thấm Dương ! Tả Tả , Thấm Dương xinh đẹp như vậy thường thường có thể làm nàng xem đến mê man. Thế nhưng, đối với việc bảo hộ Thần Mặc đơn thuần của nàng, Tả Tả làm Tiểu Bạch!

      Nàng trực tiếp nhướn người lên tới mặt Thần Mặc, "Chụt" hôn cái, quay đầu trợn mắt đe dọa Thấm Dương: " được khi dễ tiểu Mặc ngốc nhà ta!" Đúng vậy, tiểu Mặc nhà nàng có ngốc thực! Mặc Mặc thông minh, vậy để mình nàng thông minh là được rồi!

      Nàng Tả Tả phải là tiểu bạch , nàng chỉ là lười thông minh, ở phương diện khác Tả Tả rất thông minh, nhưng ở phương diện tình cảm này, nếu so với phụ thân của nàng nàng kém thông minh nhiều lắm! Nàng năng rất nhanh xem xét tâm ý của mình, đồng thời dùng hành động bảo hộ phần tâm ý này: phải bảo vệ tốt Thần Mặc đơn thuần!

      " thể như vậy, Tả Tả, ta cũng thích ngươi a, ngươi bất công..." khuôn mặt nhắn của Thấm Dương tràn đầy ủy khuất.

      vị đại soái ca, lộ ra biểu tình như vậy, là dễ làm cho lòng người mềm ! Thấm Dương rất biết lợi dụng sở trường của mình!

      Tả tả thiếu chút nữa là mở miệng : " bất công bất công, ta cũng thích ngươi..."

      Nhưng mà rất nhanh nàng kịp phản ứng lại. Thần Mặc cũng là theo nàng tới từ nơi, nếu nàng vậy làm Thần Mặc đau khổ ... Nàng lập tức lên tiếng: "Hồ ly là sinh vật giảo hoạt, ta mắc lừa ngươi”
      "Tả Tả..." Thấm Dương mang thanh ủy khuất của con cún , lại mang vài phần mê hoặc!

      "Mặc Mặc ngốc, đừng để ý tới , chúng ta thôi!" Tả Tả rất trái lương tâm, quay đầu lôi lôi kéo cánh tay Thần Mặc rời .

      Thần Mặc cao hứng, giống cái nhà mình có bị khác giống đực mê hoặc bắt !

      Hồ tộc cường đại bằng báo tộc, thế nhưng giống đực hồ tộc cực kì giảo hoạt , bọn họ chỉ cần "Dỗ ngon dỗ ngọt" có thể lừa nhiều giống cái! Bởi vậy trong tất cả chủng tộc, giống đực hồ tộc chính là loại được giống cái thích nhất!

      Cũng khó trách được tại saoThần mực lo lắng!

      Tả Tả rồi, Thấm Dương có chút lạc lõng. Vì sao trước kia sử dụng "Sắc dụ" luôn luôn bách phát bách trúng nay ở trước mặt nàng lại thất bại? Tuy , nàng cũng lộ ra biểu tình bị mê hoặc, nhưng vào thời điểm chân chính quyết định lại rất kiên quyết cự tuyệt ! Điều này làm cho lòng tự trọng của Thấm Dương có chút bị đả kích! Vì bị đả kích và đồng thời cũng làm kiên quyết phải ”mê hoặc” người nào đó cho bằng được thôi!


      Đối với tâm tư Thấm Dương, Tả Tả chỉ quan tâm được thời gian , mấy ngày kế tiếp, nàng nghĩ giáo dục thú nhân để họ biết sử dụng kim xương, đao xương... !

      Thú nhân học xong có thể biết giữ lại da thú trải ở giường, giường nằm càng thêm mềm mại, nhưng lại học được làm sao để biến da thú trở thành "Đồ lót", có thể, ngày đó, trở thành đồ vật dùng để sưởi ấm trong mùa đông!

      Vì để cho thú nhân có tập quán ăn được ăn chín, Tả Tả dạy bọn họ làm sao đánh lửa, cũng dạy bọn họ làm thế nào để nướng thức ăn , thậm chí còn chủ động tìm kiếm ít thực vật có khả năng ăn được, dạy bọn họ dùng đá làm đồ vật, dự trữ đồ ăn...

      Cứ như vậy, Tả Tả ở lãnh địa Thần Lâm ngẩn người hai tháng!

      Trong hai tháng này, cứ cách vài ngày Thần Mặc lại rời ba ngày. Tả Tả biết, Thần Mặc chạy về lãnh địa của mình tuần tra.

      Thần Mặc đối với nàng quá mức dung túng, vừa như ngoài ý muốn, lại như vừa đúng tình đúng lý!

      Chỉ là thời điểm thấy giống đực khác bày tỏ với Tả Tả, Thần Mặc đặc biệt tức giận . Mặc dù đến mức lập tức lao ra cùng người khác đánh trận nhưng cũng lập tức đem nàng ôm vào trong lòng, chạy vội về sơn động rồi đem nàng nhét vào trong đó, sau đó liên tiếp vài ngày cũng cho nàng rời khỏi sơn động nửa bước!

      Hành động của Thần Mặc làm Tả Tả cười nửa ngày. Mặc Mặc thực là siêu cấp đáng ... Ha hả...

      Ngay từ đầu, Thần Mặc hỏi nàng khi nào quay về lãnh địa của . Nàng đồng ý bảo mình trở lại !

      Càng về sau, đại khái là Thần Mặc bị giống đực ngừng xuất quanh Tả Tả bày ra tình ý dọa hoảng sợ , tháng sau, Thần Mặc ôm nàng quay về nơi tạm cư trong lãnh địa của Thần lâm nữa, mà là trực tiếp ôm quay trở về lãnh địa của , nhét vào trong sơn động nhà mình!
      Nhưng cái đuôi vẫn giữ chặt eo của nàng, chăm chú nhìn người bên cạnh mình.

      Bị cử động của làm cho buồn cười, Tả Tả nhàng đẩy , cười ha hả : "Ngươi còn có chào tạm biệt ca ca ngươi!"

      "Ngươi là của ta!" ThầnMặc rất kiên định đem nàng ôm trong ngực.

      "Ha hả..." Tả Tả chỉ cười. Bộ dạng khi ghen, là đáng !

      "Tả Tả, giao phối!" Thần Mặc bất mãn, cho rằng, nàng đem lời của để ở trong lòng. Vì vậy, liền bắt đầu chủ động cởi quần áo của nàng. nghĩ chỉ cần cùng nàng giao phối, nàng liền là người của ...

      "Cái gì?" Tả Tả rất nhanh phát quyết tâm của . Trước đây có vài lần đều là như thế này, luôn la hét đòi giao phối, nhưng nàng chưa gật đầu, cũng dám thực động thủ!


      "Giao phối!"

      " nên!"

      "Giao phối!"

      "Mặc Mặc ngốc, nên ..."

      ...

      Tả Tả đẩy nửa ngày giờ mới ý thức được, lúc này đây, Thần Mặc dường như lên quyết định rồi! Nàng nhanh tay nắm chặt áo choàng người: "Mặc Mặc ngốc, ngươi thể ép buộc ta, nếu ta tức giận!"

      "Tả Tả..." Thần Mặc bày vẻ mặt cực kỳ ủy khuất. , nàng ràng có cự tuyệt "cầu ", vì sao chịu cùng giao phối ?

      Thú nhân cầu sử dụng cái "Đuôi", Thần Mặc đuôi quấn ở người nàng, nếu như nàng có cự tuyệt, như vậy chẳng phải đáp ứng "cầu " rồi sao!? Nếu, đáp ứng rồi, vì sao chịu "Giao phối" ? Đợi lúc nàng động dục, lại là lúc nàng có kỳ kinh nguyệt, nàng lại chịu...

      Tả Tả vội vàng lấy từ trong vòng tay ra thang chocolate, bỏ vào trong miệng của : "Ngoan, kẹo ngọt đây a..."

      Nguyên bản chocolate rất mỹ vị nhưng giờ thoáng cái chút lực hấp dẫn nào! Thần Mặc buồn bã thu hồi đuôi, sau đó đưa lưng về phía nàng, uể oải ngồi nhìn góc tường! Ngồi trong góc tường, ủy khuất của ngừng dâng lên!
      linhdiep17 thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 13: Thú nhân động dụ

      Tả Tả có điểm biết làm sao. Nàng phải là tiếp thu "cầu ", đây phải là suy nghĩ của người thường sao? Mấy tháng này ở chung, đối với nàng quả tệ nhưng nàng hay cảm thấy bất an. thế nào nữa, nàng là nhân loại, mà là thú nhân! Hai người bất đồng chủng tộc...

      Sư phụ, lẽ nào nàng thực theo thú nhân? có lãng mạn như nàng tưởng tượng, có bữa tối dưới ánh nến sáng , cũng có hoa hồng cùng nhẫn kim cương, chẳng lẽ đem cuộc sống của mình giao cho thú nhân?

      Tả Tả trong lòng ngừng do dự.

      Tả Tả cho là sau khi mình cự tuyệt Thần Mặc, tức giận thời gian. Ai ngờ, ngày thứ hai, Thần Mặc lại bắt đầu lấy lòng nàng!

      hái rất nhiều hoa cùng ít quả dại trở về. cố gắng lấy lòng đem hoa đưa đến trước mặt của nàng, đem quả dại đưa đến trước mặt của nàng, cẩn thận hỏi nàng: "Thích ?"

      Cái loại quả này màu sắc có điểm giống cây mận dại, có chút ê ẩm, dịu dịu, Tả Tả liền thích loại quả này. loại khác có màu trắng giống cây củ đậu, vị rất nhạt, nhưng giọt sương rất nhiều, dinh dính, Tả Tả liền thích nó !

      Về phần hoa dại nha, Tả Tả ném vào đầu "giường" . Hoa dại rất thơm, nàng nghĩ dùng để vệ sinh khí cũng tốt!

      Dù sao đối với việc mình "Cự tuyệt" nàng có điểm hổ thẹn mà Thần Mặc ràng là rất tức giận, nhưng vẫn như cũ lấy lòng nàng, điều này làm cho Tả Tả hổ thẹn càng thêm sâu sắc. Vì vậy, đối với việc Thần Mặc lấy lòng, nàng thu toàn bộ! Sau đó cao hứng từ trong vòng tay móc ra chuỗi vật phẩm trang sức, đây là vòng trang sức bằng bạc, hoa tai có bông hoa hồng màu đen, mặt cánh hoa lưu vòng màu bạc hoa hồng trắng cánh hoa, rất tinh xảo!

      biết vì sao, nàng lại nghĩ rằng vòng trang sức này rất thích hợp với Thần Mặc.

      Sau khi thu được lễ vật , Thần Mặc tỏ ra cực kì hài lòng . Lần đầu tiên là thu được y phục, người khác cũng có; thế nhưng, vòng trang sức, chỉ có người có, hơn nữa lại xinh đẹp như vậy…!

      Ở trong mắt Thần Mặc, nhất định đây là lễ vật cực trân quý!

      hay là hiểu, vì sao giống cái chịu cùng giao phối; bất quá, ở trong lòng tiểu giống cái, cùng người khác giống nhau!

      Thần Mặc là thú nhân rất dễ thỏa mãn !

      Chỉ là... Chỉ là, Thần mực có chút lo lắng, sau đêm trăng tròn, là thời gian giống đực thú nhân động dục, sau đó, trong vòng hai quý, đều là kỳ động dục của thú nhân! Trước đây có giống cái hoàn hảo, tại có mục tiêu, xác định, có thể hay hành động lỗ mãng...

      Thế giới này năm chia làm bốn quý, ba noãn quý (mùa ấm áp), hàn quý (mùa đông)! Noãn quý thứ nhất là lúc trăm hoa bắt đầu bừng bừng sức sống, vạn vật sống lại, là thời gian động vật động dục; noãn quý thứ hai là lúc động vật tăng nhanh, trong vòng mười ba ngày của kỳ, đêm trăng tròn đầu tiên là kỳ động dục của thú nhân, mỗi đêm trăng tròn thú nhân giống đực ngủ, cho đến hàn quý!

      Kỳ động dục của thú nhân rất dễ phát sinh vấn đề, đôi khi, có thú nhân giống đực chịu được khổ cực, lúc đêm trăng tròn khống chế được, thậm chí có thể hoá thành hình thú, bắt bừa lấy động vật làm cái kia gì gì xxooxx…

      Trong đêm trăng tròn, thú nhân giống cái cũng rất dễ dàng phát sinh cố. Vì thế, thú nhân giống cái giống nhau đều đóng cửa ra ngoài, giống cái còn độc thân ngay từ trước đó tuyên vài bạn lữ để bảo vệ mình; còn nếu có bạn lữ, trốn ở trong ngực bạn lữ, làm cái kia gì xxoo…

      Thần Mặc gấp gáp cũng là bởi noãn quý thứ hai (mười ba đêm trăng tròn) sắp tới, hi vọng giống cái có thể tiếp thu nhanh lên chút… Vì nàng, hay là vì chính , đều là việc tốt nhất bây giờ!

      Thế nhưng nhìn qua giống cái chẳng có tí nào là muốn giao phối cùng ! Nàng cùng giống cái khác bất đồng, trong kỳ động dục những giống cái khác thích cùng thú nhân giống đực giao phối, thế nhưng, mỗi tháng nàng chỉ có mấy ngày, thời điểm động dục còn chảy máu… Thần Mặc biết nàng gặp chuyện nguy hiểm đến tính mạng, nhưng biết lúc nào nàng mới muốn giao phôi! Theo lý thuyết, hẳn phải là ở kỳ động dục…

      Thần Mặc cảm thấy phiền não, Tả Tả lại biết gì. Nàng chỉ cảm giác mấy ngày nay Thần Mặc đặc biệt dính nàng. Trừ bỏ hái hoa và quả dại để lấy lòng nàng, còn có thể hoá thành hình thú, lăn mặt đất, cọ cọ lên người nàng, có thể còn cởi y phục của nàng, liếm từ đầu tới đuôi mấy lần…

      chung cứ kêu “Ô ô”, cảm giác rất nhiệt tình dính người, giống như con mèo “Phát tình”!

      Nếu như phải nàng kiên quyết là có nàng đồng ý thể cùng nàng giao phối, nàng đoán chắc đến tám chín phần là sau khi liếm láp liếm láp, đem nàng ra làm cái kia luôn!

      Ai… Người kia, mỗi khi bị liếm, nàng cả người như nhũn ra. Nếu như phải nàng cho phép thoát quần của nàng, nàng cũng hoải nghi, nàng có hay bị mê hoặc mất rồi làm hồi cái kia xxoo…

      có biện pháp, ai bảo liếm nàng lại có cảm giác tê dại như vậy? Nàng rốt cuộc biết, cái gì gọi là “Dục” hoả đốt người…

      Ngay lúc nàng chuẩn bị lại bị “Triền” thượng cả đêm, Thần Mặc đột nhiên nhắc nhở nàng ngủ sớm chút, sao vậy??!!

      Tả Tả thường chạy đến cửa sơn động nhìn lên trời. bầu trời, có vài đám mây, ánh trăng xanh ngọc chiếu từ thiên như là được treo bầu trời, tựa như khay ngọc tuyệt đẹp!

      “Ô…”

      Tả Tả nghe được vài tiếng “Sói tru” từ rừng tậm truyền đến.

      Chỉ chốc lát sau, “Sói tru” liền liên tiếp vang lên!

      Nghi? Trong lãnh địa của Mặc Mặc ngốc, có nhiều “Sói” như vậy sao? Sao lâu như vậy rồi mà nàng chưa gặp bắt lấy vài con “Sói” nhỉ?! Tất cả động vật, dù là trâu, hay sơn dương (dê núi) đều có nhưng cho tới bây giờ đều chưa thấy qua sói!

      Tiếng “Sói tru” vẫn gào thét tới hừng đông.

      Thừa lúc sáng sớm trời còn sương sớm, Thần Mặc còn ở hình thú mang theo người ướt nhẹp trở về. Nhìn cực kỳ uể oải, vừa vào sơn động, liền nằm sắp giường ngủ.

      Tả Tả ngồi ở bên giường, ngửi thấy được mùi bạc hà nhàn nhạt vô cùng dễ chịu. Nàng biết đây là loại thực vật do nàng vô ý phát chút tác dụng vô sinh, liền đưa cây cỏ bảo dùng nó để tắm!

      Sáng sớm, lấy nó làm gì? Tả Tả có chút nghi hoặc. Lúc trở lại, chỉ có uể oải, còn tắm rửa?

      Chợt thấy cảm giác là làm Tả Tả nhớ tới màn trong tiểu thuyết, ông chồng đương vụng trộm, sáng sớm trở về bị vợ phát , liền vội vàng tắm rửa cả người…

      Tả Tả nhìn chằm chằm Thần Mặc, xem xét. Cuối cùng, nàng phát , ở phần dưới bụng của Thần Mặc bộ lông trở thành nhạt màu như phấn, giống như da thịt thiếu nữ nhiễm tình dục, mang màu sắc hoa đào quyến rũ…

      biết vì sao, ngực nàng khó chịu.

      đúng, đúng… Thần Mặc là thú nhân, cũng phải là cái ông chồng đương vụng trộm kia, chạy ra ngoài “ong bướm”… Tả Tả lắc đầu. Thần Mặc còn nỗ lực cầu nàng làm làm bạn lữ tuyệt đối có khả năng chạy trêu chọc giống cái khác… Là nàng nghĩ nhiều thôi, chỉ là thay lông, phải là làm cái vụng trộm ra ngoài “ăn vụng”…

      Nghĩ như vậy, Tả Tả vươn tay ôn nhu sờ sờ chỗ da lông nhiễm màu hoa đào dưới bụng .

      “Ô…” Trong lúc ngủ mơ Thần Mặc thoải mái mà ngâm ra thanh, có chút ẩm ướt, có chút gợi cảm, mê hoặc, quả thực cùng tiếng rên rỉ của nhân vật nữ trong phim AV của Nhật khác nhau là mấy!

      Tay Tả Tả run lên. Sao nàng cảm giác giống như phát tình?

      Sau đó, người nào đó lại cẩn thận, Tả Tả lại sờ loạn…

      Mặt của nàng đỏ lên. Nàng sờ thấy “Chim ” của , nó nằm dướ bộ lông màu hồng phấn, bởi vì của nàng đụng vào, “Chim ” liền thức tỉnh…
      Last edited by a moderator: 6/6/15

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương14: Nửa đêm nge tiếng sói tru

      Nàng sợ đến mức vội thu tay về, lại bị cái chân thú ngăn cản.

      Vừa ngẩng đầu liền thấy Thần Mặc tỉnh lại từ bao giờ, mở to đôi mắt báo như chú cún con nhìn nàng, thấp giọng "Ô ô" thúc dục nàng: "Ô ô..." Cảm giác kia, giống như làm nũng ,: ta muốn ngươi sờ a sờ a...

      Tả Tả nhanh bỏ qua hình ảnh chỗ da lông màu hồng phấn trong đầu,dùng ánh mắt lấy lòng, cười : "Mặc Mặc ngốc, ngươi tỉnh rồi sao... Đêm qua đâu vậy? Ngươi xem lại ngươi kìa, còn sợ ta biết cái mà phải tắm rửa trở về hả?..." Nàng thầm! Ngươi nếu dám "vượt tường" với kẻ khác, ta liền "thiến" ngươi, hừ!

      "Ô ô..." Thần Mặc dùng móng vuốt bắt lấy tay nàng đưa đến chỗ "Chim " ma sát, phát ra thanh thoải mái, ý bảo nàng tiếp tục.

      Tả Tả thiếu chút nữa khóc ra. Nàng phải cố ý chiếm tiện nghi của ...

      Thần Mặc thấy nàng nhúc nhích, tự động nhích người, đem nàng kéo đến giường, đặt ở chính mình dưới thân khổng lồ. Móng vuốt lạp tiếng, kéo áo choàng người nàng, nếu như phải là chất liệu áo choàng của nàng thuộc loại bản thân hay đao thương bất nhập, nàng cũng hoài nghi, áo choàng này khẳng định bị xé nát mà oanh liệt hy sinh! Sau đó, thở ra nhiệt khí như làm người ta muốn bị bỏng, vươn đầu lưỡi liếm qua cổ của nàng, sau đó liếm lỗ tai của nàng, liếm đến khi nàng nhịn được thân mà ngâm ra, liền bắt đầu hướng lồng ngực của nàng liếm...


      dùng mũi tiểu khả ái ma sát qua cái cổ của nàng, thô ráp đầu lưỡi linh hoạt trêu đùa tiểu hồng đậu trước ngực, tiểu hồng đậu bị kích thích mà đứng lên...

      "Ô..." Loại kích thích này so với dĩ vãng càng thêm mạnh mẽ hơn,cả người Tả Tả run rẩy .Nhàn nhạt hương bạc hà theo người thổi tới, xung kích đầu óc của nàng. So với dĩ vãng càng thêm mê say khí tức, làm nàng có chút có năng lực chống cự... Nàng khẽ nhếch môi phấn , khuôn mặt nhắn đầy xuân tình, con ngươi lộ vẻ mê ly "Mặc Mặc ngốc..."

      Nàng ngâm ra tiếng càng kích thích Thần Mặc, hóa thành hình người, tay đem quần của nàng quần kéo xuống mắt cá chân...

      Cúi đầu, đầu lưỡi tham lam tiến vào trong hắc sắc rừng rậm mật huyệt...

      "Uhm…” Tả Tả kéo lấy đầu của , thân thể khó chịu cung ngâm "Ân..."

      ...

      Rất nhanh, ở lưỡi của tấn công nàng cao trào!

      Nằm ở giường thân thể của nàng như nhũn ra, hương vị mê người càng ngày càng đậm!

      Thần Mặc nằm ở người của nàng, hôn môi nàng rất sâu, tay nắm cả eo như nhũn ra của nàng, tay xoa nắn ngực trái của nàng. Về phần "Chim " người , hắc hắc...

      chỉ có thể "khổ cực" chịu đựng , vì nàng cho giao phối, bất đắc dĩ chỉ có thể cọ cọ ở giữa hai chân của nàng, ra sức chạy nước rút...

      ...

      "Rống..." Thần Mặc gầm tiếng, ghé vào nằm bên cạnh nàng.

      ...

      Sau khi để người ta hung hăng ăn bữa đậu hũ của mình, Tả Tả chỉ có thể trốn ở da thú, dù thế nào cũng chịu lộ mặt ra ngoài!

      Ô ô ô... Mặc Mặc ngu ngốc sao lại thế này? ! Suýt chút nữa bị "Ăn" rồi , ô ô...

      Tả Tả bụm mặt xấu hổ. Nàng cũng ngờ, nàng cư nhiên biến thành sắc nữ rồi? ! Nếu như phải Thần Mặc tuân thủ trái lời hứa với nàng, tám chín phần mười, nàng bị "Ăn sạch" rồi ! Ai... Ngay lúc này, nàng liền quên mất "Cự tuyệt" Thần Mặc!

      Thần Mặc cũng là, quá "ngốc" mất thôi? Đều làm tới đó rồi mà còn nhớ tới chuyện hứa với nàng...

      Bất quá nhờ vậy mà Tả Tả hỏi được nguyên nhân mọi chuyện. ra từ đêm qua, kỳ động dục Thần Mặc bắt đầu rồi! Từ giờ đến hàn quý, mỗi đêm trăng tròn, dục vọng của Thần Mặc đạt đỉnh điểm! Đêm hôm qua, chạy đến bờ sông leo lên cây, dùng mấy cái cây để tự đào cải củ. có biện pháp, trong thân thể dục vọng cao mà móng vuốt cũng làm gì được, chỉ có thể đào cải củ a...
      ( đào cải củ: hãy hiểu theo nghĩa đen tối nhất bạn có thể nghĩ muahaaaaaa…)
      , đêm qua có mấy cây vì bị dùng để đào cải củ mà bị chặt đứt. Sáng sớm, nhanh chóng tắm nước lạnh, sau đó trở lại sơn động. đêm ngủ, tự nhiên mệt muốn chết được cho nên liền nhảy lên giường ngủ!

      Ai biết, chuyện tình dục vừa bị cố đè ép mà tiêu tan xuống phía dưới, chuẩn bị khôi phục thể lực chút, ngủ lại bị người nào đó sờ soạng mà tỉnh giấc, sau đó...

      Hắc hắc hắc... Có điểm thể khống chế!

      Tuy , còn được chính thức "Giao phối" nhưng Thần Mặc lại cảm giác rất thỏa mãn !

      Vì vậy, sau khi suy nghĩ chút Thần Mặc trực tiếp cầu Tả Tả giúp giải quyết vấn đề trong kỳ động dục bằng cách này...

      Tả Tả bạo phát, quát lớn: " được!" khó xử quá! ! !

      "Tả Tả..." Thần Mặc ủy khuất. Nàng đồng ý "Giao phối" coi như thôi , bây giờ nhờ dùng dạng này giải quyết cũng thể sao?

      Tả Tả ngượng đỏ chín mặt đâu còn quản có ủy khuất hay , dùng da thú che mặt hoặc bịt kín mít cả người. Tuy , làm như vậy nàng cũng rất thoải mái, nhưng mà... Nếu nàng mở miệng đồng ý, mặt lại đỏ như trái gấc! Mặc Mặc ngu ngốc , loại tình này chỉ có thể là "Làm", mà phải là ""!

      Tả Tả bỗng nhiên hơi động lòng rồi. Có thể, làm cái kia cái gì XXOO thực rất vui vẻ cũng chừng! Nếu , hay là nàng cũng thử xem? Quay về với việc chính, đối với Thần Mặc nàng cũng phải là thích, nếu như sau này vẫn ở đây, Thần Mặc chừng có thể trở thành bạn lữ của nàng trong thời gian tới ..., cái kia gì XXOO chắc cũng thành vấn đề...

      Hắc hắc... Vài ngày sau, Tả Tả lén lút liếc nhìn "Chim " của Thần Mặc. Tâm tư mới xuất lâu liền tan thành mây khói. Ô ô... "Chim " của Thần Mặc lớn quá, cái kia của nàng lại như vậy... Ô ô... chênh lệch lớn như vậy lần đầu tiên rất đau! ! ! Mà nàng sợ nhất là đau đớn...Ô ô…

      Bộ lông màu nâu dưới bụng Thần Mặc càng lúc càng nhạt, màu hồng nhạt càng ngày càng đậm, so với dĩ vãng khuếch tán ở những địa phương khác càng ngày càng nhiều. càng ngày càng dính nàng, mặc kệ nàng có đồng ý hay , đều thích cọ cọ thân mật người nàng, liếm liếm, cái đuôi dám nhằm vào quần của nàng ve vãn...

      Ô... Mặc Mặc ngu ngốc, mục đích của ngươi cũng quá mạnh mẽ ? cái lớn, cái như vậy, rất đau nha ! Nàng mặc kệ.! Tả Tả chút khách khí vuốt ve cái đuôi của .

      Đêm trăng tròn thứ mười bốn lên cao, Thần Mặc dính người Tả Tả ra sức dính sát ,trèo lên người nàng: "Tả Tả... Tả Tả..." Nên đáp ứng ?!

      Tả Tả kiên quyết lắc đầu: " được!" Để đau, chỉ có thể cự tuyệt!

      Thần Mặc có cách nào khác đành rời khỏi sơn động, lần thứ hai chạy đến bờ sông, tìm cây đại thụ ra sức đào cây cải củ...

      Đứng ở cửa sơn động Tả Tả nghe thấy tiếng "Sói tru" trong rừng rậm, lúc này đây, nàng mới biết tiếng "Sói tru" là cái gì. Tiếng "Sói tru" thực chất là thú nhân giống đực nếu có bạn lữ để làm chuyện ấy nhịn được mà phát tiếng kêu rên...
      Tả Tả bỗng nổi lên ý nghĩ, biết đây có phải tiếng "Sói tru" của Thần Mặc?

      nghe nàng bỗng nhiên nghĩ biết mình có quá đáng quá hay ? Nàng quyết định tiếp nhận Thần Mặc, mà lại chịu cùng Thần Mặc làm cái kia gì XXOO, lại cho phép tìm giống cái khác...


      Tả Tả đột nhiên muốn tìm . Chuyện này sớm muộn gì đều phải phát sinh, bằng tại...

      Thế nhưng, nhìn ra ngoài, nhìn chút vách núi cao. Tả tả liền giật mình, cảm thán : cao nha...

      Mặt của nàng trắng bệch. có biện pháp, chứng sợ độ cao phải là cái có thể trị tốt nhanh như vậy...

      Nguyên nhân chứng sợ độ cao của nàng, nàng rất ràng, là là bởi vì máy bay phụ mẫu nàng ngồi gặp chuyện may, họ chết làm tâm lý nàng thay đổi, nếu nàng ngồi cao loại cảm giác sợ hãi vô cùng!

      Tả Tả vỗ vỗ ngực. Mặc Mặc ngốc, đều phải ta đến "Cứu" ngươi, là ta có chứng bệnh sợ độ cao, đến được a... thể trách ta, thể trách ta...

      Chương 15: Thú nhân cũng thoải mái


      Vừa sáng sớm ngày thứ hai, Thần Mặc lần nữa hình thú mang theo sương sớm đầy người trở về!

      vừa nhìn thấy Tả Tả liền bày vẻ mặt ủy khuất,chạy vội lại đây tìm kiếm an ủi: "Ô ô..."

      Tả Tả trong lòng cực hổ thẹn cho nên cự tuyệt làm nũng, lập tức ôm đầu của mãnh liệt hôn vài cái vào môi của .

      Giống như được cổ vũ Thần Mặc liền vươn đầu lưỡi ra liếm liếm...

      Chưa tới khắc, Tả Tả bị cởi hết quần áo đặt lên người Thần Mặcc...

      Chờ Tả Tả phục hồi tinh thần lại, định kịp phản ứng lại … Trời ạ? ! Nàng bị Thần Mặc "kéo" lên giường lúc nào vậy đây? !

      Tuy , lần này cùng lần trước như nhau, có thực "Giao phối", nhưng cái kia lửa nóng ngay trước mặt...

      Vừa hồi tưởng Tả Tả lại đỏ mặt. Mặc Mặc ngốc biến thông minh, biết giường muốn thoải mái phải an ủi,...

      Vì thế, Tả Tả hung hăng trợn mắt nhìn Thần Mặc vài lần.

      Đáng tiếc, nàng trừng mắt đối Thần Mặc căn bản có ảnh hưởng gì. Kẻ rất dễ thỏa mãn như Thần Mặc sớm vô cùng cao hứng mà chạy săn, vội vàng nướng chín thức ăn mang tới trước mặt nàng, suy nghĩ nếu làm cái kia phải có sức lực a...

      Nhìn dáng vẻ của , tựa hồ rất "Thoải mái" !

      Tả Tả còn có thể thế nào? Người này, vừa ngốc nghếch vừa biết nhìn sắc mặt người khác như vậy để làm người ta vui vẻ! Ôi…

      Vừa nghĩ tới tên hồ ly tùy thời vứt mị nhãn khắp nơi, tên kia tuy rằng biết dỗ dành làm người ta hài lòng, thế nhưng... Tả Tả mãnh liệt lắc đầu. Nàng cần con hồ ly tinh làm chồng đâu! Chuyên trêu hoa ghẹo nguyệt , hừ!!!

      Quên , chỉ cần giáo dục ông chồng ngốc nhà mình lại chút là được, thú nhân đơn thuần chút, có những suy nghĩ quá phức tạp, nàng cũng đỡ nhiều phiền toái!

      Thực ra, nếu như đây phải đêm trăng tròn, Thần Mặc chính rất "galăng", thỉnh thoảng ngài thời điểm ra ngoài săn thú, cũng biết nàng ra ngoài chơi chút!

      Nhiều khi, Thần Mặc đều là nàng đặt ở cây cao, sau đó chạy săn thú. Nàng ngồi yên ở nhánh cây vừa chờ vừa luyện tập ma pháp thủy cầu!

      tại, ma pháp thủy cầu của nàng to bằng quả trứng chim lớn xấp xỉ bằng quả bóng cao su! Ngưng tụ nước lại thành quả cầu, thực tế là lợi dụng tinh thần lực rất mạnh, thao túng "Thủy nguyên tố" trong khí ,ngưng tụ thành đám thủy cầu, rồi đánh mạnh! Chỉ cần tinh thần lực đủ cường, lực tương tác nguyên tố đủ cường, dàn thành hàng, dãy "Thủy nguyên tố" giống như nam châm hấp dẫn, tất cả đều chạy tới, sau đó tạo thành thủy cầu nàng cần!

      Tự nhiên, nàng chỉ là nữ vu bán huyết, tinh thần lực so với người bình thường chỉ mạnh hơn chút , đương nhiên cũng kém cái vị sống biết bao nhiêu năm vu nữ sư phụ kia của nàng! Hơn nữa bình thường, thời gian nàng luyện tập lại lười biếng, bởi vậy, thủy cầu ma pháp của nàng vẫn tàm tạm. tại, bởi vì tại hoàn cảnh, nàng ý thức rất ràng , nếu như có Thần Mặc che chở nàng, bằng lực phòng ngự cùng lực công kích yếu như vậy, nàng chắc chắn trở thành thức ăn của dã thú rồi! Để bảo vệ mình, cho nên phải bắt đầu cố gắng!

      Cố gắng tiến lên, chính là hiệu quả tốt nhất! cái thủy cầu lớn bằng quả bóng cao su lớn, nàng là dám vứt lên người Thần Mặc nữa, tại, mấy quả thủy cầu có thể làm nổ tung tạo thành hố đất đường kính thước!

      Tả Tả nhớ sư phụ từng thủy cầu ma pháp lợi hại ngoại trừ xem nó cái ở bên ngoài, phải xem mật độ của nó!


      Sư phụ tiện tay vứt ra tay thủy cầu cũng lớn, cùng quả trứng ngỗng kém bao nhiêu, nhưng, giống của nàng lộ ra nhàn nhạt màu xanh lam, mà thủy cầu của sư phụ như màu xanh da trời, yếu chảy ra giống nhau, màu xanh biến thành màu đen! Như vậy cái thủy cầu có mật độ cao, quả có khả năng làm nổ tung thành cái hố to đường kính mười thước!

      Tả Tả cầu cũng cao, chỉ cần ngưng kết ra thủy cầu xinh đẹp giống sư phụ có thể tạo thành hố to đường kính mười thước là được rồi!

      Bính ——

      Bính ——

      Bính ——
      ...

      Tả Tả liên tiếp ném mấy cái thủy cầu xuống ngay chỗ đất dưới tàng cây, từng cái hố đường kính thước liền nhau, chỉ chốc lát sau, mặt đất trở nên gồ ghề. Rất nhiều hố hố được tạo thêm, tạo thành cái hố to!
      Lát sau, Thần Mặc kéo về hai cái con dê lớn, cầm loại động vật giống với gà rừng, nặng ít nhất mười cân xuất . Nhìn na ná như gà rừng , loài động vật này trưởng thành rất giống gà rừng , móng vuốt cùng bột khiếm thảo, ngay cả bộ lông người cũng quá khác biệt, Tả Tả liền đặt tên cho nó là —— đại gà rừng!

      Thần Mặc bế nàng từ cây xuống, bắt đầu thu thập gỗ, học theo phương pháp nàng xử lý con mồi, lấy gỗ châm lửa, nướng thịt lên. Về phần con gà rừng kia, Tả Tả quyết định dùng để hầm canh gà!

      đầy lát ,mỹ vị bữa sáng được chuẩn bị cho tốt !

      Tả Tả chỉ ăn bát canh gà, còn lại chủ yếu là vào bụng Thần Mặc hết. Làm hại Tả Tả cứ trộm nhìn chằm chằm bụng của , hóa thành hình người cho dù đầu hơn cao chút, lưỡng thân cao, thế nhưng cũng còn kiến bụng của to ra, hai con dê dài thước cùng với canh con gà rừng mười cân ăn vào giờ nơi nào rồi?

      Phải biết rằng, nàng ăn nửa cái chân dê cũng hết, sau đó lại ăn mấy miếng thịt đại gà rừng , uống chén canh gà, no chịu được! Nghĩ lại thấy ăn thêm cái hình thú tiểu báo hai thước, nàng nghĩ có thể lấy cái kia số lượng làm tiêu chuẩn mới được...

      Nhưng mà, ngày chỉ ăn như vậy lần nên cũng là dĩ nhiên .

      Ban đầu, Tả Tả biết ngày chỉ ăn bữa, liền có giữ lại thức ăn. Làm hại nàng sau khi trở về sơn động đói bụng chỉ có thể lấy bánh mì từ trong vòng tay của mình ra . Nàng sinh ra ở Trung Hoa, ở nhà vu nữ tộc trưởng lớn lên, tự nhiên giống người ở quốc gia khác có thói quen ăn bánh mì, nàng thích ăn bánh quẩy với sữa đậu nành! Nàng cho bánh mì làm thức ăn dự trữ chính là vì tình huống như bây giờ, đó là thiếu hụt thức ăn! Thực ra, nàng cất chứa rất nhiều mì ăn liền. Bởi vì nàng cho rằng mì ăn liền ăn ngon hơn bánh mì nhiều , chỉ là mì ăn liền ăn nhiều đối cơ thể tốt, nàng kiềm chế nên rất ít ăn!


      tại, nàng biết, nàng phải giữ lại cái chân con dê kia để đến tối ăn. Về phần canh nha, quên , nàng quá thích uống canh lạnh!

      Thực tế, dù đến buổi tối nàng cũng ăn hết cái chân con dê kia, còn lại giống như đồ ăn vặt vào bụng Thần Mặc nốt. Hình như ăn cả khớp xương cùng thịt luôn, lúc tối chỉ còn lại có cái xương dài, ở hai đầu khớp xương những xương mềm cũng bị mất! Thần Mặc ăn rất sạch !

      Lúc này, Tả Tả lền cho ăn miếng chocolate!

      Bản thân Tả Tả điều thích đồ ngọt, nàng có nhiều chocolate như vậy hoàn toàn là bởi vì nàng có sư phụ đồ ngọt, nó dùng lấy lòng sư phụ bất cứ lúc nào, cho nên muốn giữ ít chocolate! Bởi vậy ở trong vòng tay nàng trừ bánh mì, sữa chua, mì ăn liền cùng ít vật liệu ra, nhiều nhất là chocolate, đủ các loại khẩu vị chocolate!

      tại, số chocolate đều cho Thần Mặc!

      Nàng cho Thần Mặc biết số chocolate còn lại nhiều, ngày chỉ ăn miếng, có lẽ có thể đủ ăn trong năm.

      Thần Mặc nghĩ nghĩ, năm a, chắc là rất lâu! noãn quý (mùa ấm) là 20 lần trăng tròn (20 tháng) , như vậy ba noãn quý (mùa ấm) đó là 60 lần trăng tròn ( 60 tháng) , lại thêm cái hàn quý có 40 lần trăng tròn (40 tháng) nữa!

      Tả Tả hoàn toàn biết phương pháp tính toán thời gian của đại lục này với Trái Đất khác nhau rất lớn. Ở Trái Đất năm có 12 tháng chia làm 4 mùa : xuân, hạ, thu, đông . Nếu như tháng là lần trăng tròn , năm đó là mười hai lần trăng tròn (12 tháng)! Thế nhưng ở thế giới noãn quý đó là 20 lần trăng tròn (20 tháng), cho nên nếu nàng đủ cho " năm" của thế giới này là đủ, liền chỉ noãn quý cũng đủ!

      Cho nên "Hiểu lầm" cứ như vậy sinh ra!

      Như vậy theo chu vi vòng trăng tròn mà kỳ động dục của thú nhân là ở noãn quý thứ hai mười khoảng ba tuần, chính là ở thời điểm vòng trăng tròn thứ tư xuất ! Cho đến khi hàn quý xuất , xấp xỉ 36 ngày trăng tròn, có thể thấy được, kỳ động dục của thú nhân khá dài!

      biết trong kỳ động dục của thú nhân dài như vậy, Tả Tả có giữ được hay ?

    4. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 16: Sơn động bị tập kích


      Nếu giống như là lúc trước Tả Tả đối với Thần Mặc động tâm, có thể nàng vẫn giữ mình được, vấn đề là bây giờ, qua việc mấy ngày nay cùng ở chung, nàng động tâm, chỉ là nàng sợ đau nên mới cùng làm cái việc kia . Như vậy xem ra, chỉ cần mang vấn đề "Đau" giải quyết, cái việc kia hình như thành chuyện đương nhiên rồi,...
      Dường như Tả Tả cũng bài xích cái việc kia !

      Tả Tả kinh nguyệt lại tới lần nữa, sức mạnh của nàng trở nên cực kỳ suy yếu, ngay cả ngưng tụ thủy cầu ma pháp bằng quả trứng gà lớn đều rất khó khăn. tại, nàng rốt cuộc có thể cảm nhận được chỗ tốt của " vu nữ thuần huyết " của sư phụ rồi, có kỳ kinh nguyệt, năm bốn mùa liền có ngày mà ma pháp bị suy kiệt, tức là có nhược điểm! tốt a!
      Nàng nghĩ rằng nàng trở nên rất lợi hại, nhưng mà vừa đến kỳ kinh nguyệt, sức mạnh của nàng liền yếu gấp bội. Nếu như kẻ thù mạnh đến ngay lúc này mà tấn công nàng, nàng chắc chắn gặp nguy hiểm! Khó trách, rất nhiều người phải "Bất tử chi vu" , phải là "vu nữ thuần huyết" các nàng đều để cho người khác biết kỳ kinh nguyệt của các nàng! Đây là nhược điểm trí mạng a!
      Heo: cái đoạn "Bất tử chi vu" này ta cũng chả hỉu nó ra làm sao. Nàng nào đọc xong tự nghĩ nya =,=!)
      Lúc này, Thần Mặc chắc chắn mang nàng vào rừng. Thần Mặc giải thích, người của nàng có mùi máu, hấp dẫn dã thú, như vậy, thể ở bên cạnh nàng có khả năng săn nữa!

      Giống như vài lần trước, Tả Tả ở lại trong sơn động.

      Chỉ là, sơn động cách xa mặt đất, cũng thấy an toàn! Trừ mặt đất chỉ còn lại bầu trời...

      "Chiêm chiếp thu..."
      Tả Tả nằm ở giường mơ mơ hồ hồ , chợt nghe thấy ở cửa động truyền đến hồi tiếng chim hót, lập tức tỉnh dậy. Thần Mặc mang con mồi còn sống trở về? Nhưng Thần Mặc ra ngoài chưa được bao lâu mà...

      Tả Tả vừa nghĩ tới đây, lập tức bị con chim khổng lồ khoảng ba thước cắt đứt suy nghĩ. Chỉ thấy nó hé ra móng vuốt sắc nhọn, từng bước chân di chuyển vào trong động đến chỗ cách nàng mười thước ngừng lại. Nó vươn cái cổ, ở trong phạm vi gian khoảng trăm mét hung ác vỗ cánh quét ngang, mặc dù có tấn công tới đây, nhưng nàng bị đôi đồng tử thị huyết nhìn chằm chằm, cái mỏ chim lớn mở to, phát ra tiếng thét chói tai uy hiếp, nàng có thể thấy ràng, trong mỏ nó đầy những hàm răng sắc bén...
      Có lẽ, bởi vì ... này ngồi trong sơn động có mùi của Thần Mặc, mà toàn thân nàng đầy mùi của Thần Mặc, lúc này lại bị chảy máu, nó nghĩ nàng là mãnh thú bị thương!

      Tả Tả cả người cứng đờ. Căn bản dám động. Ô... Vì sao con chim khổng lồ này lại xuất ở kỳ kinh nguyệt của nàng a? ! Nếu như là ngày hôm qua, nàng còn có thể...
      Ô... Nàng ngay cả ngưng tụ cái thủy cầu như cái trứng gà đều khó khăn, đánh thế nào được hả? Chết tiệt đồ Ngốc Mặc Mặc, phải sơn động rất an toàn sao? An toàn cái P! Nếu như an toàn, đây là chim khổng lồ ở đâu ra? !
      Chết tiệt Ngốc Mặc Mặc, còn mau trở về, chậm chễ nàng ngay cả xương cốt đều còn... Tả Tả có thể ràng, ở đây ,xương cốt nàng yếu đuối thế nào chỉ cần nó hé cái mỏ cứng rắn ra, "Ca bính" tiếng, có thể cắt đứt! Thời điểm Thần Mặc thường gặm xương cốt thú chỉ cần xương đó quá cứng rắn, ăn vào bụng hết! Nhân loại xương cốt, có thể cứng bằng hung ác độc địa dã thú này! Ngoại trừ ma pháp của nàng, nàng ở thế giới của bọn , căn bản chính là người yếu , bị người khi dễ...

      Tả Tả cũng biết, Thần Mặc mới ra ngoài lâu. Nơi này cách địa điểm săn có hơi xa, mà chim khổng lồ còn cố ý giảm thanh thấp xuống, lát nữa mặc kệ ở đây làm ầm ĩ thế nào, thanh cũng thể truyền tới cách sơn động hơn mười thước dưới mặt đất, càng khả năng truyền tới Thần Mặc ở khu săn cách núi rừng vài dặm...

      có biện pháp, ai bảo tốc độ Thần Mặc cùng ô tô có chạy liều mạng làm chi? luôn luôn săn ở nơi cách sơn động vài dặm, theo cách của nàng chính là "Thỏ ăn cỏ gần hang" !
      Cái này được rồi, ngoại trừ nàng tự cứu lấy bản thân, căn bản có biện pháp nào khác!
      Ngón tay Tả Tả giật giật, nàng còn nhớ, trong dây xích tay có chứa vài hạt châu, là để đặt vài vật sắc bén, ví dụ như lần trước nàng lấy ra thanh trường kiếm! Này, vốn là người khác đưa cho nàng làm đồ chơi, nàng cũng chỉ là coi nó như phế vật ném ở nơi này, ngờ, vừa đến thế giới này, trường kiếm nhưng chỉ có mà là ba tác dụng!

      Phốc ——

      Rốt cục, chim khổng lồ có động tác, đôi cánh khẽ động, tựu như mũi tên loại đánh tới, móng vuốt hung hăng hướng giường...

      Tả Tả nhanh chóng lăn vòng dưới giường, lấy thanh trường kiếm từ dây xích tay, hướng về đuôi chim khổng lồ đâm nhát.

      "Thu..."
      Chim khổng lồ kêu lên tiếng thê thảm, thanh làm cả sơn động đều chấn động. Giường đá dưới móng vuốt nó vỡ thành mấy khối!

      Tả Tả cực kỳ chật vật, nàng căn bản dám cùng nó giao chiến, liền hướng phía cửa sơn động chạy . Nàng dám tưởng tượng, nếu như nàng còn ở giường thành mấy khối, đó chỉ còn là thi thể của nàng!
      Ở phía sau , chỉ thấy chim khổng lồ xoay người lại, hai mắt lý mạo hiểm hùng hùng liệt hỏa, thanh trường kiếm cắm ở cái mông nó vẫn còn đung đưa. May mắn, cái sơn động này chỉ có trăm mét vuông, thích hợp để nó mở rộng cánh bay lên, nếu như, như vậy, Tả Tả căn bản kịp chạy đến cửa sơn động bị đuổi kịp!

      "Thu..."
      Chim khổng lồ mang theo lửa giận, dùng hai cái chân khổng lồ mặc dù phải là rất linh hoạt, nhưng lại có thể chạy nhanh đến đánh về phía nàng!

      Đứng ở cửa động, Tả Tả nhanh chóng móc ra bó đao sắc bén, cấp tốc ném về hướng chim khổng lồ. May mắn, có thể là do mấy ngày gần đây nàng cần luyện tập công phu ma pháp : thủy cầu cho nên nàng ném ra thường trúng mục tiêu, cái dao trúng ngay mắt chim khổng lồ, hai cái dao găm Thụy Sĩ đâm trúng vào cánh chim khổng lồ...

      "Thu..."
      Chim khổng lồ kêu lên vài tiếng thảm thiết, đỏ mặt, chịu buông tha bay nhào tới, như thề phải xé xác nàng bằng mỏ nhọn và móng vuốt của nó.

      "A..."

      Tả Tả thét chói tai, cơ thể hơi ngã về phía sau chút liền rơi xuống khỏi cửa động.

      Bính ——
      Chim khổng lồ đập đầu vào đá lớn cửa sơn động chỉ rộng khoảng ba thước, đầu nó bị chảy máu liền hôn mê bất tỉnh.

      Vì chứng sợ độ cao Tả Tả thét chói tai, đột nhiên vớ được cây chổi của vu nữ biết bị nàng ném đến chỗ nào, biết có phải là do huyết thống vu nữ nổi lên điểm tác dụng hay , ngay lúc nàng sắp ngã xuống mặt đất , nàng tay cầm cây chổi của vu nữ (phù thủy) theo trực giác vừa đưa hướng lên ,
      Sưu ——

      Chổi của vu nữ mang theo nàng, quay quay, bay về phía bầu trời. Mạo hiểm dị thường! ! ! Nàng kém chút nữa thành bánh thịt!

      "A..."

      "A..."
      "A..."

      Nàng lại kêu vài tiếng tiếng thét chói tai, cả người run lẩy bẩy. Nàng ở cái chổi tới phía rừng rậm, hoảng a hoảng a! Có vài lần suýt chút nữa nàng đụng trúng vào ngọn cây rồi! May mắn nàng thoát hiểm, có ngã thành bánh thịt, nếu đụng phải ngọn cây chắc chắn nàng trở thành thịt xiên mất!
      vất vả, Tả Tả thân mồ hôi lạnh mới mạo hiểm điều khiển được cây chổi đưa nàng “hạ cánh” xuống mặt đất.

      "Rống..."





      chân còn chưa chạm đất nghe tiếng rống to của dã thú ngay bên tai, có cái gì đó bổ nhào tới.

      "A..."

      Tả tả còn hơi sức đâu mà chạy trốn, lập tức chân mềm nhũn ngồi phệt mặt đất.

      "Tả Tả..." Vừa nhào vào người nàng dã thú trong nháy mắt giữa hóa thành hình người, ôm nàng liền liếm liếm, trong thanh tràn đầyhoảng hốt, ngay cả cánh tay ôm nàng cũng run run.

      Vừa thấy đấy là Thần Mặc, Tả Tả lập tức ôm cổ , khóc lớn: "Oa ô ô..."

      "Tả Tả... Tả Tả..." Thần Mặc ở bên cạnh liếm láp mọi chỗ da thịt người nàng bị hở ra. sợ hãi, khi kéo con mồi về đến chân núi chợt nghe trong sơn động có tiếng rống to của chim khổng lồ, có thét chói tai của nàng, cho rằng...
      cho rằng nàng mất mạng! ! ! Khi đó, rất hối hận, hối hận để nàng ở lại trong sơn động mình.

      Khi đó đâu còn trí lo lắng đám mồi mới săn nữa, lập tức vứt bỏ con mồi , vội vàng muốn chạy về sơn động. Nhưng mà sơn động cách mặt đất những hơn ba bốn mươi thước có khả năng nhảy cái là lên tới nơi , lúc đó lại hận bản thân tại sao lại đem sơn động xây ở nơi cao như vậy làm gì? !

      vừa mới nhảy lên theo vách đá được vài thước thấy nàng từ cao thẳng tắp rơi xuống, hướng về mặt đất, lập tức xoay người, chạy tới muốn đỡ nhưng i kịp. Mắt thấy, nàng rơi xuống nơi cách vài mét trở thành bánh thịt, sau đó lại thấy trong tay nàng đột nhiên ra vật gì đó ngay giữa lúc nguy hiểm cả hai liền bay lên trời...

      Thấy nàng còn sống, thở phào nhõm hơi. May mắn, nàng còn sống...

      Nàng bay lên bầu trời ở phía rừng rậm liền vội vã chạy theo nàng suốt quãng đường, mấy lần nhìn thấy nàng suýt chút nữa bị đâm vào đầu ngọn cây, trái tim đều tắc tới cổ họng. rất sợ nàng chạy thoát được móng vuốt chim khổng lồ, thoát khỏi việc vì rơi xuống sơn động mà chết, lại chết vì bị ngọn cây đâm trúng!

      May mắn, may mắn ... Tuy , có chút mạo hiểm, nhưng cuối bình an xuống tới mặt đất...

      ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... . . .


      Chương 17: Chứng sợ độ cao
      Thần Mặc cởi áo choàng của nàng, đem cả người nàng liếm mấy lần! người nàng có gì vết thương, nhưng hình như là đụng vào cái gì đó cho nên thân thể có chỗ bị xanh tím!

      Thần Mặc lần đầu tiên cảm ơn áo choàng của nàng rất bền chắc, bảo vệ da thịt của nàng bị ngọn cây quẹt làm bị thương! Cũng may mắn, nàng có nhiều bí mật muốn người biết như vậy để ở thời khắc mấu chốt, cứu nàng mạng...

      thề, tuyệt đối sau này để nàng lại mình! tại, nơi an toàn, cũng có khả năng phát sinh vấn đề! Sau này, lúc nào cũng mang nàng theo là tốt nhất!

      Tả Tả trải qua hồi sợ hãi, toàn thân sớm mệt lả, khóc khóc hồi, dây cung trong lòng được buông lỏng liền hôn mê bất tỉnh.

      Thần Mặc ôn nhu đem nàng ôm vào trong ngực, dùng áo choàng của nàng che kín cơ thể cẩn thận che chở nàng. Đuôi cuốn lấy thứ kỳ quái mang nàng bay lên trời , đường nhàng trở về sơn động!
      Con chim khổng lồ chết tiệt, cư nhiên dám xuống tay với giống cái của ? ! phải xé nát nó ra!

      Thần Mặcc hóa thành hình thú, dùng đuôi đem Tả Tả ngủ say đặt ở lưng, há miệng cắn vật kỳ quái kia (cây chổi), động tác lưu loát leo lên vách đá vào trong sơn động.

      Nhìn thấy chim khổng lồ còn hôn mê ở cửa sơn động, ánh mắt của lập tức thành màu đỏ. Chân sau đạp cái, đá nó khỏi sơn động, trực tiếp rớt xuống dưới, khiến nó ngay tức khắc thành bánh thịt!

      Giường đá bị vỡ thành mấy khối, Thần Mặc chỉ có thể cầm mấy miếng da thú trải mặt đất, làm thành cái giường mềm mại, sau đó nhàng đem nàng đặt xuống đó. Đồng thời, đem vật kỳ quái kia của nàng đặt ở bên gối của nàng!
      Thần Mặc xoay người nhảy ra khỏi sơn động, nhảy xuống vách núi, đem chim khổng lồ bị rơi thành bánh thịt xé thành mảnh , chưa hết hận đem mảnh ném vào bốn phía của vách núi, ngửa mặt lên trời thét dài, phát ra tiếng cảnh cáo đầy nguy hiểm...

      Nhưng mà Tả Tả lại bị tiếng cảnh cáo này làm tỉnh giấc. Vừa thức dậy trong sơn động, lại thấy Thần Mặc đâu, nàng liền luống cuống, nếu như phải cả người nàng vô lực, sợ là nàng lập tức đứng lên xông ra ngoài.
      Ngay lúc nàng sợ hãi nên khóc lớn, Thần Mặc mang theo con mồi săn được, nhảy vào sơn động.

      Vừa bước vào cửa sơn động, liền ném con mồi sang bên chạy đến chỗ nàng, vừa liếm mặt của nàng vừa hóa thành hình người, đem nàng ôm vào trong lòng: "Tả Tả... Tả Tả... Đừng sợ! Đừng sợ! Đừng sợ..."

      "Oa..." Ủy khuất, Tả Tả khóc càng lớn tiếng hơn "Ngươi chạy đâu? Làm ta sợ muốn chết... Đồ Mặc Mặc ngu ngốc, ta đánh ngươi, đánh ngươi..."

      Tả Tả đánh xuống người của căn bản chỉ bằng cái gãi ngứa. có phần tự trách, nhất định là tiếng rống dài của vừa đánh thức nàng. thầm nghĩ cảnh cáo đám dã thú, nhưng quên mất làm nàng tỉnh lại, sợ hãi! chỉ có thể vừa liếm phủi da thịt của nàng vừa cúi đầu an ủi: "Tả Tả, sợ... Tả Tả, sợ... Tả Tả, sợ..."

      hồi lâu sau, tiếng khóc của Tả Tả dần nhưng lại nhiều hơn mấy tiếng nấc.
      "Tả Tả, có việc gì chứ?" vẫn có chút bận tâm. Nhìn qua sắc mặt của nàng tái nhợt, tinh thần tốt! rất yếu ớt!

      Bình thường chocolate vốn mỹ vị nay bỗng nhiên tị lực hấp dẫn nào, Thần Mặc chỉ nhìn nàng chằm chằm, rất sợ nàng xảy ra chuyện gì nữa!
      Tả Tả đương nhiên biết vừa rồi mình khóc dữ dội như vậy là do ban nãy giằng co lâu tạo thành! Nàng lấy từ trong vòng tay ra mấy thanh chocolate bỏ cả vào trong miệng của của mình để dĩ bổ sung thể lực! Thấy đôi mắt lo lắng của , tiện tay cũng đút mấy thanh cho ăn!

      "Ta, nấc, có việc gì, nấc, đói bụng..."

      "Ta, lập tức, nướng thịt..." Thần Mặc xoay người liền vội xử lý thịt từ đám con mồi .

      Mà Tả Tả bị kinh hách thảm, mặc xong áo choàng liền phân nặng ôm cái đuôi của , đâu đều theo, dường như rất sợ cách xa nàng!


      Thần Mặc cũng dung túng nàng, thậm chí còn dùng đuôi của mình quấn lấy eo của nàng, nhàng vỗ vỗ lưng của nàng, an ủi nàng!

      Chỉ chốc lát sau, mùi thịt từng đợt lan tỏa trong khí.
      Nhưng ra, Tả Tả có chút khẩu vị nào, chỉ tùy tiện ăn ít, sức ăn còn có bằng nửa lúc bình thường! Điều này làm cho Thần Mặc vô cùng lo lắng! lẽ nàng bị nội thương?

      Thần Mặc hóa thân thành hình thú cõng Tả Tả chạy tới phiến cỏ xanh. Những cây cỏ này cây nhất chí ít cũng dài mét, mọc thành từng cụm chụm vào nhau. Ở dưới đám cỏ xanh biếc, có thể thấy lác đác vài bông hoa màu vàng, hoa có nhị hoa, chỉ có cánh hoa vàng vàng đều nhau giống như sáu cánh hoa này là do lá cây ghép lại với nhau mà thành!

      Thần Mặc hái bó to, đưa cho Tả Tả.

      "Để làm gì vậy?"
      Thần Mặc cầm cánh hoa bỏ vào trong miệng của mình, ý bảo nàng cũng ăn.

      Tả Tả ngửi chút, cánh hoa có mùi gì, chỉ có cỗ hương cỏ nhàn nhạt. Bỏ vào trong miệng, nhai nuốt, ân, hơi giống cảm giác khi ăn cam thảo, vị ngọt nhàn nhạt tràn ngập khoang miệng ...
      Là đồ ăn vặt sao? Thế giới này có kẹo bánh gì, hay là Thần Mặc dùng mấy thứ này thay thế kẹo làm thành đồ ăn vặt?

      Thần Mặc để Tả Tả ăn ba nhóm lớn xong, nàng ăn được có chút no nhưng bản thân Thần Mặc lại ăn thêm chút nào!

      "Tại sao ngươi ăn?"

      Thần Mặc hóa thành hình người: "Trị thương..."

      "Trị thương?" Nàng có bị thương a...
      Thần Mặc kéo tay áo nàng lên lộ ra chỗ xanh tím cánh tay .Đó là do lúc trước Tả Tả lăn từ giường đá xuống, tránh thoát chim khổng lồ tập kích bị thương thương.
      Tả Tả cười cười. Nàng cũng có chú ý tới, nghĩ tới ngốc như Mặc Mặc lại chú ý tới... Trong lòng của nàng thoáng cái ngọt ngào! Nàng nhào vào trong lòng Thần Mặc, nhàng nỉ non : " Mặc Mặc..."

      "Ân?"

      " Mặc Mặc..."

      "Ân?"

      " Mặc Mặc..."

      "..."

      " Mặc Mặc..."

      ...

      Thần Mặc chăm chú nhìn nàng, vì sao nàng cứ gọi tên của , có chuyện gì ?

      Thần Mặc cũng hỏi chỉ theo nàng ngồi ở đống cỏ, nhìn trời.

      Gió, nhàng thổi qua bụi cỏ.

      bầu trời, mây rất trắng , trời rất xanh, mặt trời tỏa từng đợt ánh sáng...

      Tả Tả tựa ở trong ngực , nhìn nhìn sau đó liền ngủ mất.

      Chờ Tả Tả khi tỉnh lại, bọn họ về tới sơn động. Bên ngoài sơn động bầu trời dần dần đen xuống!

      Thấy vậy, Tả Tả lấy hai chai sữa chua, mỗi người lọ, sau khi uống xong nàng liền ôm cánh tay Thần Mặc tiếp tục ngủ.

      Cả đêm, Tả Tả đều ngủ rất an tâm!

      Ngày thứ hai, Thần Mặc định săn thú lập tức nghĩ mang Tả Tả cùng.

      hóa thành hình thú, đặt Tả Tả ngồi lưng mình, cước bộ bình ổn mà cấp tốc hướng khu vực sơn dương sinh sống.

      Rừng cây rậm rạp dần dần thưa thớt, lùm tùng bụi cỏ cao bằng người xuất , mảnh mênh mông thảo nguyên ra trước mắt!
      Tả Tả từ rất xa thấy thảo nguyên từng con sơn dương kết thành quần đội ở cỏ, ăn cỏ! Chúng nó bộ dạng tự nhiên, tự đắc, làm nàng nghĩ tới đại thảo nguyên Trái Đất ! Bên đại thảo nguyên, từng con sơn dương giống như đám mây trắng ... Còn có câu kia —— "Gió thổi cây cỏ thấp dê bò" !

      Thần Mặc dùng đuôi quấn lấy eo Tả Tả, sau khi đem nàng cố định tốt liền mai phục ở giữa bụi cỏ cao, từng chút từng chút kiên nhẫn chờ đám sơn dương tới gần...

      Đột nhiên, cấp tốc nhảy lên, cũng vội săn thú, mà là kinh loạn toàn bộ bầy sơn dương. Chúng nó kinh hoảng nhảy lên tứ phía, có chương pháp gì!

      Sau đó, nhìn thẳng con, cấp tốc vội vả chạy qua hạ gục cái sơn dương, há mồm cắn cổ của nó, gắt gao dí sát mặt đất, thẳng đến khi nó bị chảy quá nhiều máu mà chết mới nhả ra...

      Đám sơn dương kia chạy xa, lần nữa kết thành bầy làm thành vòng tròn, đầu hướng ra ngoài, cái mông hướng vào trong. Sơn dương tuổi còn được bảo hộ trong vòng trong cùng!

      Như vậy, Thần Mặc chỉ có thể bắt được con.

      Lúc này, Tả Tả mới nhìn ra. Nguyên lai, Thần Mặc phải tách bầy sơn dương mới bắt đầu săn, thứ nhất là vì làm sơn dương kinh hoảng, ốc còn mang nổi mình ốc, lộng loạn đội hình chúng nó, nhân lúc loạn mà đục nước béo cò; thứ hai là vì để lấy ra sơn dương cường tráng trong đông đảo đám sơn dương còn non , làm quần thể yếu , sau này có tiến hành công kích lần nữa càng dễ dàng rất nhiều!

      Cũng khó trách, luôn luôn kích tất trúng! ra là cũng là có mặt thông minh!

      Tả Tả lại phát thêm điều: nếu như nhìn chằm chằm vào sừng đàn sơn dương bị chóng mặt! Nàng cũng là bởi vì nhìn chằm chằm vào sừng chúng cho nên thiếu chút nữa ngã từ lưng Thần Mặc xuống, may mắn, đuôi Thần Mặc thập phần hữu lực, đem nàng chặt chẽ cố định ở phía sau lưng của !

      Nguyên lai, đây là lí do Thần Mặc sơn dương có thể "Mê hoặc" nhân a! Đại khái có thể thấy đây là cảm giác người bị thôi miên! Sừng sơn dương của bầy tạo thành hình "Văn hương" , từng con sơn dương tựa đầu hướng ra ngoài, làm thành vòng, như vậy, mặc kệ ngươi muốn từ phương hướng nào tiến công, đều phải đụng trúng hướng sừng của nó, sau đó dễ dàng cháng váng đầu hoa mắt, nếu muốn hướng chúng nó phát động tấn công gặp nguy hiểm... Sừng của bọn nó phi thường sắc bén, tuyệt đối có thể cho người mở ngực bể bụng!

      Đây cũng là lý do Thần Mặc lập tức công kích đám sơn dương kết thành đoàn đội, mà là gây nhiễu loạn chúng nó rồi lại từ từ tìm kẽ hở mà công kích! Cũng là vì tránh cho việc nhìn thẳng sừng sơn dương có tác dụng thôi miên kia!
      Tả Tả tính toán kinh nguyệt của mình còn có hai ngày, nhưng bảo Thần Mặc săn sáu con sơn dương, sau đó, nàng đem con mồi bắt được cất tất cả vào vòng tay của mình ! Thực ra trong vòng tay gian cũng , gian này có khả năng đựng vật còn sống, nhưng có tác dụng giữ tươi (bảo quản) cho dù thực vật bỏ vào có dạng gì nữa ra, nàng cần cũng sợ chúng bị ôi! Quan trọng nhất là, Thần Mặc có thể ba ngày cần săn, có thể cùng nàng ngốc trong sơn động. Sau ba ngày kỳ kinh nguyệt của nàng cũng qua thời gian lực lượng suy kiệt cũng mất, nàng có thể tự bảo vệ mình!
      Tả Tả còn nghĩ miên man , chợt nhớ tới năng lực "Bay" quá kém, chờ kỳ kinh nguyệt qua, nàng còn muốn luyện bay chút! Đến lúc đó, nàng có thể giúp Thần Mặc săn nữa, có thêm càng nhiều là con mồi cất vào vòng tay, như vậy liên tiếp hai tháng cũng cần săn thú! Hắc hắc...

      Nge Thần Mặc dường như trong hàn quý đích con mồi ít hơn.Nếu lúc này mà dự trữ nhiều chút, đến lúc đó hàn quý cũng tốt hơn!

      Tuy rằng, đối hàn quý của thế giới này, Tả Tả còn quen thuộc. Chỉ là, nghĩ đến mùa khô mùa lạnh địa cầu, rất nhiều động vật đều có thói quen di cư, nàng nghĩ ở đây chắc cũng vậy, nếu chắc cũng khác là bao! Đến lúc đó, động vật lên đường di cư, lãnh địa của Thần Mặc bởi vì tới hàn quý, động vật tự nhiên cũng ít ...

      Nàng cũng muốn mình bị đói bụng! Hơn nữa ,cũng có thể chiếu cố Thần Mặc chút!
      trieuhuyen thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :