1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vu nữ gặp thú nhân - Hàn Băng Duệ (12) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 7:Đổ máu?

      Cuối cùng, còn cách nào khác, Tả Tả chỉ có thể móc ra mấy viên thuốc tiêu hóa cho . Loại thuốc này rất giống chocolate, đây là thuốc mà sư phụ chế riêng cho nàng nên hương vị giống với chocolate, còn có mùi thơm nữa!

      Bỏ vào miệng, Thần Mặc híp mắt lim dim, thoải mái kêu: “Ưm…”


      Trông y như con mèo say rượu, vô cùng đáng ! Tả Tả nhịn được mà đưa tay ra xoa lên đám lông ở cổ , bộ lông mềm mại như vậy, thích quá! Nhất là phần ở cổ, làm tay nàng như mềm theo, lòng cũng cứ thế mềm theo luôn…

      “Muốn nữa…” Thần Mặc cúi đầu, đôi môi ướt át trông vô cùng gợi cảm.

      Tay Tả Tả run lên, xém chút nhào tới. Người này… sao có thể đáng như vậy chứ?

      “Muốn…” Thần Mặc híp lại đôi mắt báo, trông vô cùng hấp dẫn.

      Tả Tả nhịn được nữa nên nhào tới, dám đè lên bụng , dù sao cũng vừa ăn no xong. Chỉ có thể ôm lấy cổ ,rồi rút vào ngực , cọ cọ vào bộ lông mềm mại.

      “Ừm…” Thoải mái quá… Tả Tả vui sướng xoa tới xoa lui đám lông, nàng vẫn là thích người báo ôm nhau ngủ mà thôi. Vậy được rồi, con báo hai mét này đủ để kẻ cao mét bảy như nàng ôm ngủ rồi!

      “Muốn…” Thoải mái quá… bị Tả Tả chà chà khiến Thần Mặc trở nên thoải mái vô cùng. thích cảm giác nàng cọ người mình, khiến có cảm giác : nàng muốn rời xa mình!

      “Cái gì cơ?” Tả Tả vẫn chưa hiểu muốn gì.

      Thần Mặc chỉ chỉ vào miệng mình. Muốn ăn cái kia nữa, tuy biết là cái gì, chỉ biết trông nó hơi giống với màu lông của mình, rất ngọt, rất thơm…

      “Hở?”

      Thần Mặc liếm liếm môi: “Rất thơm!”

      “…” Tả Tả biết phải gì. Đó là thuốc tiêu hóa, sao cho uống thêm được! Người này còn ham ăn hơn cả nàng nữa!

      Thần Mặc dùng móng vuốt cào cào lưng Tả Tả, làm nũng: “Muốn…”

      Tả Tả xoay tay, thể nhúc nhích, chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể móc ra thanh chocolate bỏ vào miệng .

      Lúc này, Thần Mặc thông minh hơn được chút, ăn hết ngay mà liếm từ từ, mùi hương thơm ngát kia tỏa ra… ưm… thơm quá…

      “Hưm…” Thần Mặc vui vẻ.

      Tả Tả kinh ngạc, ta lại thích ăn chocolate?! phải đều ăn thịt động vật à?

      Lúc về hang, Thần Mặc khiên nàng vai nữa mà ôm vào lòng. Hơn nữa, chạy cũng vô cùng nhanh mà làm tổn thương gì đến nàng cả!

      đường , Tả Tả cảm giác gì mấy! Ngoài trừ vài ba vách núi lòng nàng run run chút. , đó cũng là vách đá dựng đứng đó! Hơn nữa, nàng lại mắc chứng sợ độ cao!

      Chỉ là, sao nữa Tả Tả cảm thấy khỏe hơn nhiều!

      Cứ như thế, đường chạy thẳng về hang.

      Lúc sáng tỉnh lại,Tả Tả cảm giác bụng hơi đau đau.

      “Ngươi, sao thế?” Thấy khuôn mặt nàng trắng bệch, Thần Mặc hoảng sợ.

      sao hết…” Tả Tả biết cảm giác quen thuộc này, là ngày đó sắp đến! Hu… nguyệt à, mày đến được hả?

      “Ngươi…” Đột nhiên Thần Mặc ngửi ngửi người nàng, sau đó giật mạnh áo choàng Tả Tả ra rồi ngửi quần lót . kích động, vui mừng : “Tả Tả, ngươi, động dục…”

      “Có ngươi phát tình ấy!” Tả Tả nghe xong giận! Là nguyệt của nàng tới đó! TMD, làm quái gì mà động dục chứ!

      Thần Mặc ngửi rồi ngửi, cách chắc chắn: “Động dục! Chúng ta, giao phối!”

      “Ngươi…” Tả Tả giận rồi, giao cái đầu ngươi! Nàng đẩy cái đầu đen xì của ra, lấy miếng băng vệ sinh trong bọc ra. May quá, lần trước đến “Nhân loại thế giới” chơi, lúc vào siêu thị nàng còn mua tới mười bịch.

      “Giao phối…” Thần Mặc dụi đầu tới. hiểu tại sao giống cái này lại từ chối giao phối cùng mình? rất lợi hại đó…

      “Tránh ra !” Tả Tả lại đẩy.

      “Giao phối!” Thần Mặc chìa tới.



      Giằng co hồi, cuối cùng Thần Mặc biết rằng giống cái này muốn giao phối cùng

      Hu hu… Thần Mặc vô cùng thất vọng, rù tai xuống, làm bộ đáng thương ngồi chồm hổm trong góc. biết, mỗi lần ở hình báo giống cái đồng ý đề nghị của mình…

      Chỉ là lần này Tả Tả đau đến trắng cả mặt, làm sao còn để ý đé nữa, thấy ra ngoài nhanh chóng xoay người lại, dán băng vệ sinh lên quần lót rồi nằm lên miếng da thú, thèm nhúc nhích!

      lúc lâu sau, nghe thấy động tĩnh gì, Thần Mặc thắc mắc, chẳng lẽ chưa đủ đáng thương à? Giống cái này ghét mình đến thế sao? Nhưng mà, bình thường ở dạng thú giống cái thường làm bộ mặt bất đắc dĩ nhưng lại vô cùng vui vẻ đồng ý cầu của . Còn bây giờ… Quay đầu lại, chỉ thấy sắc mặt người nằm giường tái nhợt!

      “Tả Tả…” Thần Mặc nhanh chóng chạy tới ôm lấy nàng, đau lòng. Đột nhiên, tái mặt: mùi máu!

      Để xác định mùi máu có hay , Thần Mặc kéo áo choàng của Tả Tả lên rồi thèm để ý chống cự của nàng kéo quần lót của nàng xuống. Quả nhiên là máu! Là máu của nàng?!

      Thần Mặc kinh hãi. Sao lại thế được?! để nàng bị thương lúc nào? Sao nàng lại có thể…

      lè lưỡi liếm vào chỗ chảy máu kia. Bình thường khi bị thương, thường hay liếm vết thương của mình, như thế nhanh khỏi hơn nhiều…

      muốn…” Chỉ cảm nhận luồng nhiệt nóng dưới thân, Tả Tả hoảng sợ. liếm chỗ đó?! Liếm chỗ đó?! Tả Tả bật người nắm chặt tay : “ cần…”

      “Ngươi, bị thương, liếm, tốt…” Tuy Thần Mặc còn chưa thể tốt “tiếng người” nhưng dựa lời vừa thốt ra vẫn có thể hiểu được! với vẻ thành xong rồi lại tiếp tục liếm…

      “Hưm…” Nơi chưa từng có người động vào kia trải qua chút sợ hãi và kích thích khiến Tả Tả phản ứng mạnh… Nàng thể được cảm giác này, có chút ngứa, lại có chút khao khát, và chút gì đó…

      Tả Tả đỏ mặt, đừng nghĩ nữa, nàng là thiếu nữ nha… Nam nữ thụ thụ bất thân mà…

      “Hu hu…” Thần Mặc có chút đau khổ, bởi phát , mặc kệ liếm thế nào máu vẫn cứ chảy ra. hóa thành hình thú, khẩn trương chạy vòng vòng.

      Thấy bộ dạng của như thế, Tả Tả có chút cảm động, chỉ có thể nén lại xấu hổ mà gọi tới, xoa đầu rồi nghiêm túc: “Tôi sao hết! Đây là chu kỳ bình thường của cơ thể, mỗi tháng đều như vậy…”

      Mặt Thần Mặc càng trắng hơn. Mỗi tháng?!

      “Hu…” Thần Mặc rống tiếng rồi chạy ra khỏi hang.

      Bụng thắt lại chút, Tả Tả biết đây là ngày đầu tiên của tháng nên có thể bị đau! Mỗi lần như vậy, sư phụ đều sau đó khỏe hơn…

      Nhưng vấn đề là bây giờ nàng mới có mười tám tuổi, bạn trai còn chưa có, tất nhiên có cái gì kia! Mà có cái gì kia mỗi tháng đều đau vô cùng…
      linhdiep17, luongnhu96Trâu thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 8

      Lát sau, Thần Mặc đem đống cây dại về. đem về loại lá hình trái tim lớn khoảng bằng bàn tay, trông rất dày và ướt, chỉ bấm cũng thấy nước phun ra!

      Thần Mặc bỏ vào miệng nhai, rồi kéo áo choàng của Tả Tả ra xong giật quần lót nàng xuống, cuối cùng dùng lưỡi bôi thuốc cho nàng.


      Cảm giác mát lạnh bất chợt khiến Tả Tả run lên. Người này… cho rằng nàng là bị thương chứ?!

      “Ưm ưm…” Vừa bôi thuốc, Thần Mặc còn cố thốt ra mấy câu ậm ừ đau lòng.

      Tả Tả vốn muốn từ chối, chỉ có thể lăn qua lăn lại với . Nàng cũng thể cho biết nhiều như thế được! Trừ phi nàng mang thai nguyệt mới chịu dừng? Nàng nghi ngờ rằng, nếu mình vậy tám chín phần mười Thần Mặc bắt nàng làm chuyện gì đó…

      Khụ khụ… Tả Tả đỏ mặt. Nàng mới mười tám tuổi thôi, quá sớm rồi!

      Cứ nửa giờ, Thần Mặc kiểm tra chỗ đó của nàng, vừa thấy máu liếm sạch, sau đó thoa thuốc cho , vừa thoa còn vừa “ư ư” đau lòng như tiếng khóc!

      Mãi cho đến ngày thứ hai, Thần Mặc nhịn được nữa, ôm nàng ra khỏi hang động.

      Chạy chừng nửa giờ, Thần Mặc dừng lại liếm sạch máu chỗ đó, còn hóa thành hình thú cảnh giác nhìn bốn phía, còn gầm để cảnh cáo, thoa thuốc cho nàng rồi tiếp.

      Bởi thiếu máu nên Tả Tả cũng mệt mỏi hơn, muốn động đậy, cũng chả thèm chuyện. Qua mấy lần đều chịu hiểu, cuối cùng nàng cũng lười, tùy ý làm gì làm!

      Mãi cho đến khi trời ngã chiều, Tả Tả mới biết họ rời khỏi địa bàn của Thần Mặc.

      Dọc đường , thỉnh thoảng có mấy dã thú tấn công, Thần Mặc giương móng giải quyết nhanh gọn rồi chạy tiếp.

      Dần dần, Tả Tả mới hiểu được mùi máu người nàng thu hút đám dã thú ấy. Nếu , con dã thú cũng thể chạy theo họ xa đến thế!

      Từ xa, xuất khu rừng đá rộng lớn, đồi đồi núi thấp có bụi cây. Nhìn từ dưới lên thấy đó có gì, nhưng nếu nhìn từ xuống tầm nhìn vô cùng trống trải, là nơi náu mình rất tốt!

      “Grào…” Tiếng rống như tiếng báo truyền từ núi xuống.

      “Grào…” Thần Mặc đáp lại.

      Quả nhiên lát sau, con báo đen từ trong núi xuất .

      Hai con báo chụm đầu gì đó.

      Tả Tả nghe hiểu nên để ý tới con báo kia, báo đen nhìn thấy nàng ánh mắt hơi sáng lên đầy tò mò và nghi ngờ, giống hệt như lúc Thần Mặc nhìn thấy nàng tạo ra thủy cầu!

      Hai con báo chuyện hồi. Giống như báo đen đưa ra cầu vô lý gì đó khiến Thần Mặc tức giận. Nhưng còn cách nào, cuối cùng Thần Mặc cũng gật đầu!

      Tả Tả rất muốn hỏi xem họ gì!

      Chỉ là Thần Mặc cho nàng cơ hội mở miệng, mang nàng lên chỗ ở của báo đen.

      Hang của báo đen có vẻ lớn hơn so với hang của Thần Mặc, đồ bên trong cũng phong phú hơn nhiều. Ít ra người ta còn biết bỏ cỏ khô lên giường, lên da thú, biết hưởng thụ hơn Thần Mặc nhiều!

      Thần Mặc đặt nàng lên giường rồi hóa thành hình người trần truồng.

      Từ sau khi gặp Thần Mặc, mỗi ngày Tả Tả đều nhìn cơ thể trần của nên cũng thành thói quen. Nhưng mà báo đen cũng hóa thành hình người trước mặt nàng, hơn nữa còn là trai đẹp mang theo nét quyến rũ riêng, khiến Tả Tả sửng sốt! Thần Mặc nhìn vô cùng ngây thơ, còn con báo đen này trông gian xảo hơn nhiều, hơn nữa khuôn mặt cũng đẹp mà nguy hiểm hơn, vừa nhìn biết người này rất xấu xa, hơn nữa lại là loại đàn ông xấu xa khiến phụ nữ say mê!

      Lúc Tả Tả ngu người nhìn Thần Mặc đưa tay kéo áo khoát của nàng ra.

      Chờ nàng phục hồi lại tinh thần con báo đen nọ dưới giúp đỡ của Thần Mặc ngửi phía dưới của nàng!

      “Á…” Tả Tả đỏ mặt. Nàng có thể cảm giác được luồng khí nóng của báo đen dần xâm nhập dưới mảnh rừng đen của mình. Nàng run rẩy! thể nào?! Thần Mặc lại giúp giống đực khác, khụ, tên đàn ông khác nhìn chỗ đó của nàng?!

      Tả Tả có cảm giác mình như bị sét đánh xuống đầu!

      Mặt Tả Tả nóng bừng, giống như lấy lòng con báo đen trước mặt, chỉ thấy cười thành tiếng: “Mặc, giống cái của ngươi rất thú vị!”

      “Vết thương, thế nào?” Thần Mặc giúp nàng khoát lại áo rồi mở miệng.

      “Giống cái địa bàn của ta có tình trạng này! Lát nữa ta gọi hồ tộc nhân tới xem ký chút…”

      “Cảm ơn, cảm ơn!”

      cần cảm ơn! Dù sao chúng ta cũng chung tộc!” Lúc báo đen cười tươi trông vô cùng hư hỏng. Hơn nữa, còn liếc mắt nhìn Tả Tả cách khiêu khích.

      Rầm.

      Mặt Tả Tả đỏ hơn. Sao nàng có cảm giác mình làm chuyện mất mặt chứ?

      Thần Mặc ngốc nghếch giống như chú ý đến hành động của báo đen, chỉ khẽ gật đầu: “Mười con, voi, cho ngươi!”

      “Mặc, để ta tặng ngươi mấy thú nhân khác. Nhìn em xem, ai chuyện cùng, giờ cũng lưu loát được. Đừng làm mất mặt báo tộc chúng ta chứ!”

      “Ngươi…” Mặt Thần Mặc đỏ lên. lớn như vậy, còn có lãnh địa của riêng mình mà bị đại ca thế…

      Ầm…

      Đại ca?! Tả Tả mở to mắt nhìn. Con báo đen này là ca ca Thần Mặc?! Đùa à?! con trông đen tối như thế, con ngây thơ như vậy… Ông trời đùa à?!

      Sau khi báo đen rời , Tả Tả bật người dậy kéo Thần Mặc tới hỏi: “Đó là ca ca ngươi?!”

      “Ừ!” Thần Mặc gật đầu.

      “Cùng phụ cùng mẫu?!”

      “Ừ!” Thần Mặc hiểu vì sao giống cái này lại hỏi như vậy chứ?

      “Ngươi… hai người giống nhau chút nào!” đó, giống chút nào! còn là báo đen, con là báo hoa , tính cách hai người này đúng là khác nhau như trời với đất! Tả Tả thể tin được, nếu trước đây nàng bị con báo đen ấy nhào tới, biết có còn mạng ở đây !

      “Ta, mẫu thân. Ca ca , phụ thân”

      Tả Tả cuối cùng cũng hiểu, báo đen kia giống phụ thân còn Thần Mặc giống mẫu thân: “Ca ca của ngươi tên gì?”

      “Thần Lâm!”

      “Vì sao ngươi và ta sống cùng nhau?”

      Thần Mặc cũng quên nơi chảy máu người nàng, kiểm tra chút rồi liếm liếm, thoa thuốc. Miệng phát ra tiếng ậm ừ: “Tách ra, lớn, tộc báo, quy định… Ca ca, lớn. Ta, lớn…”

      Hiểu rồi, ý là quy định của tộc báo là sau khi lớn lên sống riêng! Sau khi Thần Lâm lớn lên có lãnh địa của mình; Thần Mặc cũng vậy! Lãnh địa của Thần Mặc rộng chừng trăm dặm, còn Thần Lâm sao? Tả Tả hỏi: “Lãnh địa của ca ca ngươi lớn bao nhiêu?”

      “Lớn, gấp mười, ta!”

      “Lớn gấp mười lần so với ngươi?!”

      “Ừ!”

      Trời ạ… Đó là vấn đề khác nhau hoàn toàn! Chẳng lẽ, báo đen kia muốn đưa mấy “thú nhân” cho Thần Mặc?! “Thú nhân”?! Ở thế giới này còn có những thú nhân khác?! Hơn nữa còn có thể tặng à?! Báo tộc là… tộc vua?

      Tả Tả : “Lãnh địa của ngươi còn có những “thú nhân” khác à?”

      Thần Mặc lắc đầu.

      “Vậy sao ca ca ngươi lại có?”

      “Lớn!”

      “Vì sao lãnh địa của ngươi lớn bằng ca ca ngươi?”

      “Kế thừa! Ta, phải!”

      “Ý ngươi là lãnh địa kia là ca ca ngươi kế thừa từ phụ mẫu còn ngươi phải?”

      Thần Mặc gật đầu.

      Tả Tả hiểu được: “Vì sao ca ca ngươi kế thừa mà ngươi lại thể?”

      “Quy định, tộc, trưởng tử , kế nhiệm! Ca ca, mạnh!”

      “Ca ca ngươi có phải là vương của vùng lãnh địa rộng lớn này?”

      Thần Mặc gật đầu.

      “Vậy báo tộc của ngươi có bao nhiêu người?” là lãnh thổ của báo nhân mà to lớn như vậy phải có những người khác canh giữ nữa đúng ?

      “Ta, ca ca!”

      “Chỉ có ngươi và ca ca ngươi?!” thể nào?! báo tộc sao lại ít người vậy!

      Thần Mặc gật đầu.

      Tả Tả hỏi nửa ngày cuối cùng cũng hiểu sơ sơ. ra, tỉ lệ sinh nở và sinh tồn của thú nhân cực kỳ thấp! Nhất là báo tộc vốn là chủng tộc lớn mạnh. Lúc đầu, khi phụ mẫu Thần Mặc còn sống chỉ còn có hơn mười báo nhân, nhưng mà đời sau lại chỉ sinh có mỗi Thần Lâm và Thần Mặc. Khi họ lớn lên đời trước cũng chết hết rồi nên báo tộc chỉ có hai người họ…

      Nếu hai người họ đều chết báo tộc thú nhân tuyệt chủng!

      Các thú nhân ở chủng tộc khác dù có số lượng đông hơn nhưng vẫn khá hơn bao nhiêu. Ví dụ như hồ tộc, có lẽ còn sáu, bảy mươi con, nhưng chỉ có hai mươi giống cái. Tỉ lệ sinh sản mấy năm nay lại giảm vô cùng nên gặp vấn đề nguy hiểm như báo tộc- thế hệ sau giảm thiếu dẫn đến tuyệt chủng! Có lẽ xà tộc đỡ hơn, còn tới trăm người, tỉ lệ sinh nở của họ cũng cao, nhưng vấn đề là giống cái lại có số lượng ít.Thỏ tộc cũng khá gì hơn xà tộc nhưng tỉ lệ sống cao hơn chút nên cũng cỡ hơn trăm người, giống cái cũng nhiều hơn…

      Tả Tả cũng hiểu sơ sơ rằng lãnh địa của Thần Lâm chỉ có bốn chủng tộc:báo tộc , hồ tộc, xà tộc, thỏ tộc.

      Còn ở ngoài lãnh địa của Thần Mặc và Thần Lâm còn có những lãnh địa của các chủng tộc mạnh khác như hổ tộc và sư tộc! Tất nhiên, chiều dài lãnh địa của các tộc giống nhau, nhưng tình trạng cũng tương tự. hiểu vì sao mấy năm gần đây, tỉ lệ sinh nở lại cực kỳ thấp, số con cái sinh ra cũng vô cùng ít, nên rất nhiều thú nhân đối mặt với nguy cơ tuyệt chủng…

      Vì nguyên nhân đó nên mấy năm gần đây các thú nhân đều sống vô cùng an phận. Bọn họ cũng có tâm trạng chiếm lãnh địa nhưu trước vì nay họ chỉ muốn sinh nhiều đời tiếp theo, để những đời kế nhiệm sống lâu…

      Có lẽ là bận sinh sản nên mới có thời gian đánh nhau?

      Tả Tả nghĩ tới nguyên nhân số lượng thú nhân ở đây giảm là : khôn sống, kém chết, chọn lọc tự nhiên! Rất giống với thời vượn cổ tiến hóa thành người vượn ở Trái Đất, dần dần mới xuất loài người! Có thể thế giới này cũng vậy, sau quá trình chọn lọc các chủng tộc bắt đầu tiến hóa, tiếp đó là xuất loài người…

      Chỉ có điều đúng hay Tả Tả biết.Nàng hoàn toàn biết gì về thế giới này, nên cần thời gian để tìm hiểu…


      Heo : ai ta ra mà hổng ai nhớ thương gì.Ta pùn, đơn
      linhdiep17, luongnhu96huyendo thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 9:Lại là giống đực lõa thể

      Rất nhanh sau đó, con hồ ly to lớn xuất , cơ thể của nó chỉ cỡ thước rưỡi nhưng nếu cộng thêm ba cái đuôi phía sau nữa cũng phải lớn hơn hai thước! Cả người nó phủ màu trắng bạc, đôi mắt hồ ly hình cung trông rất đẹp!


      Con hồ ly đẹp như vậy khi biến thành hình người tất nhiên cũng là nam nhân đẹp vô cùng! Mái tóc màu bạc dài để lộ khuôn mặt mê hoặc đến cùng cực. Đặc biệt là ánh mắt của hồ ly, trông vô cùng đào hoa, mới nhìn cái mà gió xuân rộn ràng rồi,ôi gió xuân phơi phới a…

      Chỉ có điều, mẹ nó, trai đẹp như vậy… mà lại, mà cả người cũng trần truồng?!

      Hu…

      Tả Tả có cảm giác mình bị sét đánh trúng! Ba đại soái ca đủ loại kiểu cách, mỗi người lại đều trần như nhộng đứng trước mặt nàng!

      Mà điều làm nàng nóng người hơn nữa là, Thần Mặc còn dùng vẻ mặt ngây thơ kéo áo choàng của nàng xuống, giật quần lót của nàng ra…

      Hu… mẹ nó, sao ai cũng có hứng thú với cái chỗ đó của nàng thế này?!

      Tả Tả nhịn được nữa, kết thành thủy cầu to bằng trứng gà rồi ném thẳng ra!

      Bộp…

      Hồ ly xinh đẹp bị trúng cái,ướt nhẹp, híp mắt, dáng vẻ mê hoặc cứ thế tăng lên, còn dùng giọng mập mờ: “Bảo bối, nghe lời ! đau nha, để ta xem chút thôi…”

      Thần Mặc đưa tay phủi thủy cầu của nàng, dùng vẻ mặt ngây thơ nhìn nàng chằm chằm: “Tả Tả , nghe lời! Hồ nhân, , xem vết thương…”

      “Thú vị!” Thần Lâm đứng bên nhìn chỉ cảm thấy thú vị!

      Tả Tả rất muốn xỉu. Bất kỳ nữ nhân nào bị nhìn như thế cũng phản kháng lại có được hay ?! Đây là phản ứng bình thường mà thôi nha…

      Tên hồ ly kia nghiên cứu hơn nửa ngày.

      Thần Mặc hỏi: “ Tả Tả, bị thương, có nặng ? Hôm qua, tới giờ, chảy máu…”

      “Ta có bị thương! Đây là tượng bình thường!” Tả Tả tức rồi, nàng mấy lần mà Thần Mặc lại tin chứ?

      tượng bình thường?” Hồ ly thú nhân quả nhiên hổ là hồ ly gian xảo, lập tức nhìn nàng chằm chằm, dùng cặp mắt như nước hồ thu ấy nhìn nàng, mỉm cười: “Ngươi đây là tượng bình thường?”

      Tả Tả đỏ mặt: “Phải! Lúc ta mười ba tuổi mỗi tháng đều như thế… Nữ nhân mỗi người mỗi tháng luôn có mấy ngày như vậy…”

      Đột nhiên Tả Tả nhớ tới điều gì đó, thiếu chút thét lên. Đừng thế giới này có nữ nhân chứ?!

      “Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?”

      “Mười tám! Vừa mới qua sinh nhật thứ mười tám lâu, ta vừa trưởng…. Còn nữa, các người ra đường có thể mặc đồ vào , nam nhân mà mặc đồ như thế rất dễ khiến người ta sợ đó, như gai chọt vào mắt nữa; À mà, các người cũng đừng có tùy tiện quá, đặc biệt là ngươi – Thần Mặc, nếu ngươi còn dám tự ý cởi quần áo của ta ra nữa, ta thề rằng chờ sau khi ma pháp của ta mạnh lên người đầu tiên ta đánh nhất định là ngươi…” Tả Tả chỉ đơn giản nghiến răng nghiến lợi . Thần Mặc tự ý nhìn thôi, còn có hai người khác cũng nhìn thấy cơ thể nàng… hu… trinh tiết của nàng!!!

      Mẹ nó, sao nàng lại giống sư phụ chứ, tháng chẳng có mấy ngày này? Aida… Nếu nàng cũng giống sư phụ, là phù thủy bất tử có kinh nguyệt, khiến ma lực yếu lại còn yếu thêm! Hu…

      (*Phù thủy khi đến tháng ma lực -bị-suy-yếu!)

      Hồ ly thú nhân có chút ảnh hưởng gì, đưa ánh nhìn quyến rũ sang phía Thần Mặc, cười : “Thấy gì chưa Mặc đại nhân, giống cái của ngài nàng vẫn khỏe, cho nên ngài cần phải lo lắng… Mấy ngày nữa là khỏe thôi!” Thực ra, cũng cảm thấy nghi ngờ, có loại giống cái nào lại xảy ra phản ứng cơ thể kỳ cục như vậy chứ?!(đương nhiên sao biết được http://***************.com/images/smilies/icon_leuleu.gif )

      Chỉ có điều đây là lãnh địa của Vương nên cũng dám nhiều!

      , sao?” Thần Mặc vẫn hỏi lại.

      “Hỏi giống cái của ngài hơn à?” Ý hồ ly bảo Thần Mặc hỏi người trong cuộc!

      “Tả Tả, ngươi, , sao?”

      nhiều quá! Ta rất nhiều lần là ta sao, mấy ngày nữa là khỏe lại…” Hu… ta thèm nghe nàng à? Để “người ngoài” hiểu còn hiểu ở chỗ nào? Nếu phải sức quá yếu Tả Tả ném mấy trăm cái trứng gà rồi ném vào người , tuy có gì đau nhưng nhiều cũng có cảm giác mà! Chỉ có điều biết có đau hay !

      “Thế tốt rồi!” Hòn đá treo trong lòng của Thần Mặc cuối cũng cũng được gỡ xuống.

      Thần Lâm thấy thế vỗ vai Thần Mặc: “ tới rồi ở đây mấy ngày !” Thực ra Thầm Lâm rất yên lòng với đệ đệ ngốc của mình! Nếu , lúc Thần Mặc thành niên, mới dám kéo dài tới năm ngoái, sau khi xác định lãnh địa mà đệ đệ chọn có gì nguy hiểm mới yên tâm trở về!

      Tình cảm của thú nhân phong phú! Nhưng mà tình huống của Thần Lâm cũng vô cùng khó khăn, còn cách nào khác. Báo tộc giờ chỉ còn lại hai người, họ lại thể quan tâm lẫn nhau, nếu còn gặp lại đồng loại của mình!

      Trước đây, bởi vì các thú nhân là cá thể đơn độc, chỉ như tộc thỏ yếu đuối mới sống cùng nơi, bởi thế, khi có ý thức chủng tộc của mình càng ngày càng ít , thể xoay chuyển chiều hướng! Mấy năm nay, bọn họ cũng cố gắng học cách quan tâm đồng loại của mình, họ mở rộng ngôn ngữ, tất cả đều cố gắng rất nhiều…

      Mỗi thú nhân đều có hy vọng được gặp lại đồng loại của mình!

      Vài ngày sau, kinh nguyệt của Tả Tả cũng hết, nàng cũng cần chịu đựng việc cứ nửa canh giờ là Thần Mặc kéo áo khoát của nàng ra, rồi đặt biệt là liến cho sạch máu ở nơi đó! Cái này vẫn khiến Tả Tả được tự nhiên!

      sao đây? nơi riêng tư thế này mà bị báo nhân nhìn? chỉ nhìn mà còn liếm nữa! Hu… Dù sao nàng vẫn có cảm giác với nàng lúc ấy có gì đó giống nhau!

      Nàng giống như trước nữa, chỉ cần săn thú về nàng phụ trách nướng, ăn no là được! Bây giờ, Tả Tả bắt đầu quan tâm đến vấn đề, ngoài trừ nàng ra, cũng trừ các loài thú bên ngoài, ví dụ như vì sao mặt quần áo? Ví dụ như cách sống của ? Hay là cách sống của thú nhân ở thế giới này?

      Tả Tả bắt đầu lo lắng tới nhiều chuyện. Vấn đề chủ yếu nhất là – nàng sống ở nơi này bao lâu? Tại sao nàng lại muốn sống ở nơi này?

      Nàng hiểu rằng nàng phải phù thủy bất tử có sức mạnh to lớn như sư phụ! Nàng chỉ là bán phù thủy tập , chỉ có thể sống được trăm năm, cũng chỉ có phép thủy cậu với lực sát thương vô cùng ! Nàng có cách nào trở nên mạnh mẽ để xuyên trở lại, rời khỏi nơi này. Chỉ có thể chờ sư phụ đến tìm mình, nàng cũng chắc sư phụ có thể tìm được nàng trước khi nàng chết hay ! Có thể nàng bị bệnh mà chết; Có thể nàng bị giết chết; Hay có thể chết vì già! Bất kể là loại nào nàng phải khiến cuộc sống mình tốt!

      Nếu sống trăm năm bị lãng phí!

      Sư phụ nàng từng : “Mặc kệ sống như thế nào, chỉ cần mình được hạnh phúc đó là cuộc sống tốt!”

      Đúng vậy, để bản thân hạnh phúc hơn phải sống cho tốt! Tả Tả suy nghĩ, làm thế nào để cuộc sống của mình hạnh phúc mới được!
      linhdiep17luongnhu96 thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 10: Thần lâm khả ái


      Ngay từ đầu nhìn thấy Thần lâm• thân thể trần truồng, còn tưởng rằng là thói quen của , chờ càng về sau thấy Thần lâm, thấy hồ nhân —— Thấm Dương, sau đó, nàng dần dần bắt đầu rồi giải, đây phải là loại nhân thói quen, đây là chủng tộc thói quen —— thú nhân thói quen! Đặc biệt thấy bọn họ như dã thú như nhau cách sống —— săn, giết chết thú, ăn sống, nghỉ ngơi, ngủ đoán giờ săn, ...

      Tả tả có cảm giác bọn họ ở hướng về "Nhân loại" tiến hóa, bọn họ vẫn luôn tại chỗ, như "Dã thú"cùng nhau sinh hoạt !Aiz ! Quy luật thiên nhiên chính là như vậy, tiến hóa, như vậy bị thay thế địa vị ...

      Nghĩ tới đây, tả tả đánh cái lạnh run. Đây phải là nguyên nhân thú nhân mấy năm gần đây số lượng bỗng nhiên giảm xuống chứ ? !

      Để xác định của mình suy đoán , Tả Tả đặc biệt tìm Thần lâm xác định thú nhân cách sống. Thần lâm làm như nhất phương thủ lĩnh , là phi thường lý giải chính dẫn đầu thú nhân cách sống, đồng thời trả giải ít khác lãnh địa thú nhân cách sống.

      Rất nhanh, Tả Tả xác định của mình phán đoán. Quả nhiên, tất cả thú nhân cách sống, tựa như trước khi Thần Mặc gặp phải nàng như nhau, ngoại trừ có thể hóa thành nhân hình, toàn bộ là dã thú tập tính! Nàng hoài nghi, nếu phải Thần Lâm đừng cầu, Thần Mặc có hay kinh khủng bộ này "Đại lục thông dụng ngữ" —— "Tiếng người" ! Về phần này đại bộ "Đại lục thông dụng ngữ" nguồn gốc, cũng vô cùng thần bí! Thần lâm chỉ biết là, cùng thủ lĩnh lãnh địa khác thương lượng trong lúc vô ý phát hệ thống ngôn ngữ , từng là thú nhân chủng tộc đều có truyền thừa quá loại này Phương Ngôn, chỉ là bọn rất ít dùng đến!

      Bởi vì bọn họ thú ngữ cũng có tương thông các loại, vẫn , vì cái lông gì còn muốn dùng loại này phiền phức ngôn ngữ?

      Tả tả nghe được thời điểm, rất muốn cho biết: "Vì cái lông gì? Đây chính là chứng minh —— các ngươi là nhân loại!" Nhân loại, hẳn là phải có nhân loại ngôn ngữ, mà phải thú ngữ!

      Đương nhiên, tả tả có gào thét ra. Mà là, nàng quyết định ——theo người bên mình làm lên chuyện !

      Nàng muốn từ Thần Mặc bắt đầu, khiến trở nên càng giống "Nhân loại", sau đó làm ảnh hưởng người bên cạnh , để cho bọn họ càng giống"Nhân loại" ! Đương nhiên, cái này cũng hoàn toàn là vì phỏng đoán về việc thú nhân diệt sạch của nàng , mà nguyên nhân chủ yếu chính —— là để cuộc sống của mình càng Felicity!

      Nàng là nhân loại, tự nhiên muốn có nhiều "Nhân loại" như nhau làm hàng xóm hoặc bằng hữu!

      Hôm nay sáng sớm, Tả Tả vừa rời khỏi giường lập tức bật người Thần Mặc đứng lên, dùng ngón tay lượng thân hình của . Nàng làm cho tìm nhất kiện "Nội khố", cũng muốn mỗi ngày nơi nơi thấy đám "chim bay" nhân hình thú nhân!

      Thần Mặc thân thể cùng nàng tưởng tượng như nhau, tốt, điển hình đảo tam giác, cơ bụng từng khối từng khối, mời gọi làm nàng thiếu chút nữa chảy nước miếng! Thẳng đến Thần Mặc hỏi nàng muốn làm gì, nàng mới nhớ tới chính , vội vàng từ trong dây xích tay móc ra mấy cái bạch sắc hoặc hắc sắc tứ giác quần. Loại này tứ giác quần to, quả thực là cấp hai người lớn như nàng mặc cũng được!

      cần kỳ quái nàng vì cái gì muốn làm cái lớn như vậy tứ giác quần, bất quá chính là vì ăn mặc thoải mái! Thỉnh thoảng, nàng cũng mặc chút như con trai quần áo. thí dụ như, mua nhất kiện lớn nhất T-shirt hoặc nội y, làm đồ ngủ mặc!

      Cái này được rồi, nàng đánh chủ ý lên y phục , liền phát , nguyên lai lúc đầu thu thập trong hành lý quần áo, ngờ có mấy bộ vừa vặn thích hợp cho Thần Mặc cao lớn dáng người ! Chỉ là, chỉ có to cái tứ giác quần cùng to áo T-shirt, nội y gì gì đều được! Nàng chân ngắn như vậy, căn bản mặc được dài như vậy ...

      Tả tả bật người để Thần Mặc mặc nhất kiện hắc sắc tứ giác quần, góc quần còn có to bạch sắc Khô Lâu (đầu lâu,xương khô) hoa văn. Lúc trước,thời điểm nàng mua nó là hướng về phía cái này đẹp hoa văn mà muai! Hắc hắc... Vu nữ cùng tự nhiên nữ nhân thú vị giống nhau!
      Chung quy cùng người thường bất đồng! hoa cỏ xinh đẹp, thích vật thường ly kỳ cổ quái!
      Tứ giác quần mặc ở Thần Mặc người, chính là rất vừa vặn ! Tuy là có hơi chút,dù vậy vẫn thực sai lớn là mấy!

      Thần Mặc thực có điểm được tự nhiên lắm, kéo kéo. , tại sao phải mặc vào cái này phiền toái đồ vây quanh người!

      Bất quá, nghĩ muốn cởi ra, Tả Tả lập tức làm mất ý niệm cùng hành động tay , còn quát : "Ngươi nếu là dám cởi, ta liền làm giống cái của ngươi nữa!"
      Uy hiếp, đây là duy nhất phương pháp Tả Tả có thể nghĩ làm nghe lời lúc này!
      Hơn nữa Tả Tả còn lấy ra cái áo T-shirt màu hồng cho mặc vào.

      Xong lại giúp đem màu nâu tóc dài cắt hoàn , hắc hắc hắc… đúng có gì để , phối hợp như vậy quả thực Thần Mặc là tuấn mỹ nam tử đâu!

      Tả Tả nhìn trái nhìn phải đắc ý cực kỳ, trực tiếp xếp ra cả chuỗi toan tính trong lòng!
      Đợi cúi người thời điểm, hung hăng nhéo nhéo mặt , xong, Tả Tả ở hai bên mặt mỗi bên bên hôn cái.

      Được thưởng cái này, Thần Mặc mắt sáng rực lên. Tuy rằng, thích mặc loại này kỳ quái gì đó, bất quá, vẫn là thích giống cái vui vẻ, thích giống cái "Thân" ! Huống chi, đây là của giống cái đưa đồ đạc cho nữa!

      Có chút được tự nhiên nhưng là Thần Mặc lập tức mặc bộ quần áo này, chạy đến trước mặt ca ca mình la lớn đầy vui sướng : "Này ,là ,Tả Tả ,làm cho ,đệ đệ!"

      Rất nhanh sau đó, Thần Mặc liền phát chỗ tốt của kiểu ăn mặc này, dù kỳ quái nhưng đông tây, sợ "Chim "... Bụi cỏ , trạc cây,.. là vạch đến. Hắc hắc... Thứ tốt đây mà...

      Thần Mặc càng thêm cao hứng! ra, tiểu giống cái đối với tốt như vậy a…

      Thần Lâm cũng là kẻ thông minh, tự nhiên rất nhanh là có thể phát người đệ đệ này đồ vật đơn giản, trực tiếp vọt tới trước mặt Tả Tả: "Ta cũng muốn có thứ giống như Mặc ở người!"


      Tả tả cười tủm tỉm đưa cho bộ đồ màu đen. Hắc hắc... Nàng chỉ biết, Tả Tả nàng mặc cho Thần Mặc vào quần áo người sau, nhất định có người tới hỏi nàng loại này vật dụng !

      Thần Lâm biết mặc loại này vật, tự nhiên cần Tả Tả trợ giúp ! Mà trợ giúp kiểu này, nhất định tránh được thân thể có tiếp xúc!

      Tả Tả người cái kia cỗ hương vị, là như thể sầu triền miên, khiến cho luôn luôn đối giống cái có hứng thú như Thần lâm cũng nhịn được có chút tâm động.
      Như vậy mê người hương vị, là chưa bao giờ ở người giống cái nào nghe thấy được trôi qua.

      Báo tộc cùng những cái khác chủng tộc có điểm bất đồng, ngày nếu xác định đó là bạn lữ của mình , gặp suốt đời kiên định, bao giờ tính thay đổi! Bởi vậy, tự nhiên là biết nhà mình đệ đệ đối với này tiểu giống cái quyết tâm có bao nhiêu lớn, chỉ có thể ở tư tâm, ba lần bảy lượt tự nhủ:

      Đây là giống cái đệ đệ chọn !...

      Đây là giống cái đệ đệ chọn!...

      Đây là giống cái đệ đệ chọn!...
      …………….

      Thần lâm mặc vào kia bộ đồ màu đen cùng màu đen tứ giác quần hoàn, tà mị mười phần phá hư hương vị có thừa lại càng thêm dày đặc hơn nữa!

      Ô... Nam nhân xấu, nữ nhân thương! Tả Tả bị đổi mới Thần lâm động tới rồi! Này nếu như ném đến thời đại khứu , chắc chắn mê đảo đống lớn tỷ tỷ, muội muội, bác , đại nương! Phụ nữ hội điên cuồng aaaaaa….

      Tả Tả ý bảo cúi người, ôm cổ của , bành bạch, hôn hai cái: "Rất đẹp trai!"[Heo:bản chất sắc nữ của nàng này đây :bighug: :p]

      Thần lâm ngốc ngay tại chỗ. Mặt của tê dại, tim đập nhanh. Lần đầu tiên có giống cái đối với làm loại này động tác... Tuy rằng, điều phải rất ràng động tác này ý nghĩa, thế nhưng, cảm giác được , theo Tả Tả lấy động tác này ra , giống cái hưng phấn cùng vui vẻ! giống như ong mật gặp được đóa hoa Mellie như nhau...

      bị điện tới rồi. mặt dáng tươi cười tựa Mellie vậy, nhãn tình sáng nời như vậy,.....[heo:heo thề heo chả hỉu cái hoa Mellie nó là cái gì nữa,ai pit pm phát.he]

      Tim của trầm luân rồi, hoài nghi, là có hay nhịn được nữa, có hay đối với giống cái của đệ đệ mình hạ thủ?

      Thần Lâm như con ngựa hoang nghiêng mình thoát vội ra ngoài. bất lực lại muốn ngốc xuống phía dưới nữa, nếu như lại ngốc xuống phía dưới, làm ra cái gì khiến đệ đệ mất hứng chuyện tình tốt!

      Thần lâm thẹn thùng như rặng mây đỏ, theo bên người lên làm Tả Tả sửng sốt chút.

      "Ha ha ha ha...".Liên tục phá lên cười. Thần lâm là đáng ... Nàng nghĩ tới, chỉ nhìn qua phá hư hương vị mười phần báo nhân, thế nhưng còn như vậy hội ngượng ngùng, hội mặt đỏ? !

      Nàng nào đâu biết rằng, nngười ta đều phải là xấu hổ, người ta là sợ mình làm ra cái gì khiếm nhã hành động được !!!!
      Last edited by a moderator: 15/4/15
      linhdiep17luongnhu96 thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 11:Thú luyến

      Ở lại lãnh địa của Thần Lâm, Tả Tả phát chuyện thú vị đó là tuy Thần Lâm rằng phải thường xuyên săn, nhưng thỉnh thoảng hồ ly thú nhân Thấm Dương cùng với mấy cái thú nhân ở chủng tộc khác mang theo vài con mồi đến đây, giống như động vật ở trong rừng rậm dâng lên thức ăn, cầu cho bách thú chi vương che chở cho họ vậy!

      Nhưng Thần Lâm cũng thường xuyên sử dụng những thứ người khác dâng lên , đại khái cách tầm bảy ngày ăn lần. Tả Tả biết hành động này có nghĩa gì, có lẽ đây là hành động thể các thú nhân đối với thủ lĩnh phục tùng, mà thủ lĩnh nhận che chở thú nhân này !

      Đương nhiên, như thỏ tộc thú nhân lại khác, bởi vì bọn họ chủ yếu ăn là thực vật, cây cối gì đó,cho nên bọn họ thông thường là dâng lên hoa quả,trái cây làm lễ vật!

      Ngẫu nhiên, Thần Lâm cũng đem phần số con mồi chính mình bắt được tặng cho bọn !

      Tả Tả đối với loại hành vi này của bọn họ cảm thấy rất hứng thú. Thời điểm mỗi lần có thú nhân chạy tới dâng thực vật,thịt nàng lại cao hứng chạy tới xem.

      Thú nhân lần đầu tiên thấy thủ lĩnh nhà mình mặc vào đồ vật kỳ lạ gọi là "Quần áo" rất tò mò sau đó, Tả Tả phát , có thú nhân bắt đầu dùng da thú... Làm như váy bao quanh nửa người dưới của bản thân.

      Thần Lâm hỏi bọn họ rất tự nhiên với thủ lĩnh: "Như vậy vây thoải mái hơn, lúc hóa hình thú cũng sợ có cái gì xẹt qua cái này ..." Bọn họ chỉ chỉ cái dưới thân kia là "Chim " !

      Tả Tả nhìn qua nhìn lại , ôi , lại còn giải thích cái kiểu này. Này ,này , thú nhân...hừ.Nàng phải muốn mắng bọn , nhưng là bọn này thú nhân! Chính là thú nhân chưa được khai hóa a...

      Tả Tả cũng phát , hồ ly thú nhân sau khi hóa hình, trở lên cực kì xinh đẹp, nhất là Thấm Dương !

      Điều này làm cho nàng mỗi lần thấy Thấm Dương dễ dàng bị hồ ly tinh hương vị như thiên nhiên thanh thuần người làm mờ mịt tâm thần, ánh mắt nhìn, lại nhìn nhiều thêm vài lần!

      Quá đẹp! Quá đẹp! Quá đẹp! Quả thực đó là đại mỹ nhân a, người sống hẳn hoi nha , nếu thực đem thả ở đại , chắc chắn mê đảo đống lớn ca ca, tỷ tỷ, đại thúc, đại thẩm aaaaa…!

      Đúng vậy, Thấm Dương là từ xương tủy toát ra mị hoặc, quả thực dù cho người nào là đồng tính nữa cũng bị đả đảo. Tả Tả hoài nghi, cái gọi là GAY có phải chính là chuyện đơn giản như vậy hay ?

      chỉ có như vậy, Tả Tả còn phát , Thấm Dương trời sinh ra ưa thích"Dụ dỗ" nhân! vứt mị nhãn rất đúng chỗ nha,nha, chỉ có nàng, phàm là bên cạnh nam nhân , nữ nhân, đều có phần , làm người ta điên đảo hết rồi !

      Tả Tả vừa thấy được cái thú nhân là giống cái, là thỏ tộc ! Thỏ tộc giống cái so với nàng có cao hơn chút, người ta chân rất , khoảng hơn thước sáu, chân , hoàn mỹ đến độ làm nàng đố kỵ! Bất quá, được coi là giống cái thỏ tộc xinh đẹp nhất cũng lạ ( là Thần Lâm cho nàng biết), da của các nàng cũng là có khuynh hướng màu đen, quan trọng nhất là ngực của các nàng phi thường phi thường ràng, nha, quả thực chính là bằng phẳng , bằng phẳng hơn cả Thái Bình công chúa a! Cái miệng nhắn, chính là ba cái miệng cánh hoa a!
      [heo:cái đoạn này heo cũng hỉu nó ra làm sao hết a!hix [T-T] có phải là bị sứt môi nhỉ ???]

      Tả Tả nhìn ra được là giống cái này đẹp ở chỗ nào?

      Thấm Dương với nàng : "Vì nàng ta thơm! Bất quá, ngươi còn muốn thơm hơn a..." Lúc , cái đuôi còn với vào trong quần áo nàng , trêu chọc cái mông của nàng chút !

      Nhìn Thấm Dương ánh mắt ái muội, Tả Tả vô lực rồi. Cư nhiên, bọn họ phán đoán xinh đẹp hay là xem ai có “mùi” dễ ngửi a? Thế nhưng, người của nàng đâu có mùi vị gì nha?

      Tả Tả ở người của mình hung hăng ngửi a ,ngửi a. ngửi ra a!

      “Ha hả..." Thấm Dương cười đến mức như thấy việc gì làm tức cười ghê gớm lắm vậy,cặp mắt hoa đào làm người ta say mê thôi, lần thứ hai thành công mê hoặc người nào đó ánh mắt, "Ngươi ngửi thấy được, chúng ta là giống đực nên mới ngửi được thôi..."

      Ánh mắt mê người kia làm Tả Tả sớm đá bay nghi ngờ qua sau ót từ lúc nào rồi, Tả Tả vẻ mặt mê nhìn lên trước mắt mỹ nam! Ô.ô... xinh đẹp!

      "Thấm Dương! ! !" Tiếp đến , truyền đến thanh kẻ luôn theo đuôi nàng. Thần Mặc bạo rống, tay ôm lấy giống cái nhà mình vào trong lòng, hung hăng trừng mắt Thấm Dương. dù ngu ngốc, cũng biết tên này định dụ dỗ giống cái nhà mình a!

      Giống cái nhà mình, sao có thể để cho người khác quyến rũ mất?

      Chướng mắt nhất chính là, biết từ lúc nào, chỉ cần lơ là chú ý thôi Thấm Dương liền dụ dỗ giống cái nhà mình lấy mất bộ "Quần áo" màu trắng!

      Tả tả cho biết thứ mặc người gọi là "Quần áo", thời điểm biến thành "Nhân", nhất định phải mặc quần áo...

      Ở thế giới này, giống cái tặng đồ tức là thể hòa hợp cùng ý nghĩa thương !

      Thần Mặc đương nhiên để ý giống cái nhà mình hay tiện tay rồi dẫn đến hành vi tặng đồ bừa bãi này , làm thường xuyên sinh ra cảm giác lãnh địa nhà mình bị đe dọa!

      Thấm Dương cười,cười đến mức quá mức khoa trương.Này! Mặc đại nhân là rất thú vị ! thể như vậy, cũng có dũng khí khiêu chiến lửa giận của Mặc đại nhân, phải làm xong việc Lâm đại nhân phân phó, vì để cho Mặc đại nhân sớm ngày có được giống cái, thỉnh thoảng phải kích thích Mặc đại nhân chút, khiến Mặc đại nhân đẩy nhanh tốc độ hơn ...

      có biện pháp, ai bảo Mặc đại nhân ràng thích giống cái vô cùng, sao "Hành động"?

      Giống cái còn độc thân rất dễ làm thu hút nhiều giống đực! Đặc biệt như nay giống cái ít như vậy, để phát triển số lượng nhân khẩu thú nhân, các đại thủ lĩnh đều hạ lệnh cho phép vài giống đực thú nhân được quyền chia sẻ người giống cái rồi! Đây trở thành chuyện rất bình thường.

      Đương nhiên là mệnh lệnh này Lâm đại nhân còn chưa truyền xuống dưới! Chỉ là ngầm đồng ý từ mấy năm gần đây để yên loại tượng này tồn tại trong lãnh địa của ngài ...

      có biện pháp a! Ai bảo giống cái quá ít? Cũng vì vậy, có lượng lớn giống đực cho đến chết cũng có cơ hội chạm vào giống cái lần , thảm hại a...

      Giống cái của Mặc đại nhân thực rất mê người, dù là Lâm đại nhân giao ra nhiệm vụ này, Thấm Dương đều muốn trêu chọc vài cái! Ô ô ô... Giống cái xinh đẹp như vậy, là của Mặc đại nhân làm thể động thủ, nhưng cũng có thể "Đùa giỡn đùa giỡn" nha?

      Ai bảo làm đố kỵ?!

      Vì cái gì? Mặc đại nhân có thể gặp được giống cái xinh đẹp như vậy, mà lại cái gì cũng có?

      "Mặc đại nhân, đừng nóng giận nha, Tả Tả quá xinh đẹp, ta đây phải chỉ là nhịn được sao... Ngươi cũng biết, thế giới này giống cái ít như vậy, khó khăn lắm mới gặp được cái a! Ta sáu năm trước đều thành niên , vẫn cái bạn lữ, nếu , chúng ta cùng chung ... như thế nào nữa ta cũng là biết trị thương, thay ngươi chiếu cố tốt giống cái..." xong, Thấm Dương theo thói quen phao cái mị nhãn.

      Thần Mặc cắn răng. phải biết giống cái trân quý cỡ nào; cũng phải biết, ca ca từ lúc thành niên bảy năm trước cho tới nay đều tìm được bạn lữ, có thể thấy giống cái có bạn lữ đến cỡ nào ít; lại phải biết, lãnh địa giống đực bắt đầu cùng chung bạn lữ, thế nhưng thế nhưng...

      Thần Mặc nhìn tiểu giống cái trong lòng mình, thể nào tưởng tượng được nếu phải cùng giống đực khác chia sẻ giống cái của mình có cảm giác gì. nên là.... hi vọng có thể giống như phụ thân, mẫu thân như của , có người khác, hai người cùng chỗ cả đời, sau đó cùng chết ...

      Đúng vậy, cùng sống cùng chết! Ở thời gian mẫu thân của bị trọng thương, , phụ thân của luôn coi chừng thi thể mẫu thân , người là bị chết đói! vĩnh viễn nhớ kỹ, sau khi mẫu thân ra , phụ thân rất đau thương, phụ thân hết sức thống khổ cho biết: "Mặc nhi a, nếu có ngày, ngươi gặp phải cái là giống cái khiến ngươi thích nàng, nhất định phải bảo vệ tốt nàng, cho nàng bị thương tổn, sau đó chính là cả đời..."

      vẫn đều nhớ kỹ! Ở thời điềm gặp được tiểu giống cái, cũng ra quyết định, giống cái này chính là giống cái của ! Mặc dù, giống cái có rất nhiều vật kỳ lạ, giống cái có rất nhiều địa phương kỳ quái, giống cái rất thần bí! Thế nhưng, thích chính là thích, thích là phải phải bảo vệ cả đời!

      Lần trước kiện tiểu giống cái bị chảy máu làm thực sợ hãi. chỉ sợ nàng giống mẫu thân của , vì chảy hết máu mà chết. Nếu như vậy, giống phụ thân mình, coi chừng thi thể của nàng, chịu chết đói , sau đó cùng nàng...
      sanone2112linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :