Chương 11: Vô Song đại vương
11.1
Mấy người thuận lợi tới địa điểm nhiệm vụ nhắc đến_Lôi Tích thành. Dọc đường , nhóm bò thấy bọn lớn tiếng kêu giết mà đổi thành bộ mặt đáng khinh, cười đại vương đợi các người, hắc hắc.
Vô Song giục ngựa vào thành, sau đó tùy tiện tìm địa điểm nào đó đem Nại Nại để xuống, dặn dò: “Ngươi ở lại nơi này, chúng ta tàn sát hàng loạt dân trong thành.
【 đội ngũ 】Nại Nại: “Đại vương! nên bỏ lại thiếp thân a!”
Vô Song thiếu chút từ ngựa ngã xuống, quay đầu cứng ngắc : “Ta tàn sát hàng loạt dân trong thành a! Ngươi theo ta làm gì?”
Ta kéo giá trị sinh tồn của ngươi xuống thấp, cho ngươi thường xuyên đứng bờ vực tử vong, Nại Nại nghĩ trong lòng nhưng thể ra, liền chạy đến trước ngựa Vô Song, : “Đại vương nơi nào, ta liền nơi đó. Ngươi muốn thân thể ta, làm sao có thể bội tình bạc nghĩa.”
【 đội ngũ 】Mặc, Đông Phương: “Vô Song!”
【 đội ngũ 】Vô Song: “Ta có! Ta có! ! ! Ta chỉ mượn thân thể ngươi làm tế phẩm để hoàn thành điều kiện của nhiệm vụ a!”
Nại Nại lập tức lảo đảo ngã xuống đất, khóc ra tiếng: “Chỉ cần cơ thể của ta, quan tâm ta sao? Ô ô. . . . . . nghĩ tới ngươi là người như vậy. . . . . .”
【 đội ngũ 】Vô Song: “Ngươi!”
【 đội ngũ 】Nại Nại: “Ô ô. . . . . . khi như vậy ta cũng vậy bắt buộc ngươi, ta lập tức đem đoạn đối thoại của chúng ta đăng lên diễn đàn, ngươi bội tình bạc nghĩa.”
【 Tề vương Vô Song mời ngài cùng ngựa đồng hành, xin hỏi ngài ý kiến của ngài 】
Vô Song bi phẫn vung áo choàng: “Ngươi, đủ độc.”
Tàn sát hàng loạt dân trong thành bắt đầu.
Trong thành, vô luận là bò ăn thịt hay là bò ăn cỏ đều bị Vô Song càn quét sạch . Vô Song chủ chiến, Mặc phòng thủ, Đông Phương Vị Hề làm hỏa lực ở phía sau. Thương, đao, y vốn là tổ đội cường hãn, nhưng vấn đề tại là có thêm Nại Nại, nhất thời trở thành tổ đội bình thường nhất trong các hỗn hợp tổ đội.
【 đội ngũ 】 Sinh mệnh Nại Nại bị đe dọa
【 đội ngũ 】 Nại Nại chết trận sa trường.
【 đội ngũ 】Nại Nại: “Đại vương, thiếp thân thể cùng người. mình ngươi nhớ bảo trọng. Vào đông nhớ mặc nhiều quần áo, ngày mùa hè nhớ đánh răng nhiều, chớ bỏ lại đồ ăn.
Vô Song lảo đảo ngã xuống, bị Ngưu Đầu hộ vệ chém đao. Vô Song cầm lấy thương, xoay tròn đánh văng Ngưu Đầu hộ vệ, nghiến răng nghiến lợi quát: “Đông Phương! Sống lại nàng!”
ở phía sau đội ngũ dùng bút lông tác chiến, Đông Phương Vị Hề gật gật đầu, đem bút lông thu lại, từ đuôi bút lấy ra thanh chủy thủ, sau đó cắt qua cổ tay, đem giọt máu lên người Nại Nại bỏ mình.
【 đội ngũ 】Nại Nại khởi tử hồi sinh, cùng ngài kề vai chiến đấu.
【 đội ngũ 】 Nại Nại sinh mệnh đe dọa.
【 đội ngũ 】 Nại Nại chết trận sa trường.
Chúng: “. . . . . .”
【 đội ngũ 】Nại Nại: “Đại vương, thiếp thân lại . Ngươi nhất định phải chiếu cố tốt con của chúng ta. . . . . .”
【 đội ngũ 】Vô Song: “Câm miệng! ! Người chết còn dài dòng như vậy!”
【 đội ngũ 】Mặc: “Tiểu Nại Nại, chờ thúc đánh xong hồi sinh cho ngươi, ngươi cứ nằm đó nga.”
【 đội ngũ 】Nại Nại: “Ô ô, đất lạnh quá, tối, đáng sợ. Đại vương, người ở đâu? A được, viết di chúc, nhất định phải viết di chúc. Dùng máu viết di chúc, ta chết thảm, thảm, thảm a.”
【 đội ngũ 】Vô Song: “Đông Phương, sống lại nàng.”
Đông Phương Vị Hề yên lặng cắt cổ tay. . . . . .
Sau đó, Nại Nại liên tục chết sống lại, cả kênh đội ngũ đều chỉ thấy chữ của nàng khiến Vô Song thấy hoa cả mắt. Đáng thương nhất vẫn là Đông Phương Vị Hề, tà phái La Sát y là công kích từ xa, khi sử dụng hệ trị liệu vô cùng thống khổ, nhất định phải cắt tay lấy máu, vì hồi sinh Nại Nại, cắt biết bao nhiêu lần. cổ tay, vết thương chồng chất. ràng phải người chiến đấu chính mà toàn thân là máu, máu của mình.
【 đội ngũ 】Mặc: “Tiểu Vô Song, thúc đột nhiên hâm mộ ngươi. tiểu lưu manh như vậy, thúc già rồi, tiêu thụ được a.”
Vô Song yên lặng chém bò , ngay cả khí lực để phản bác cũng có. Bên kia, Đông Phương thảm thể nhìn, sau hồi, nhìn giống như tự sát, toàn thân đều là máu.
Giết đám bò xong, Vô Song vội vàng giục ngựa, mời Nại Nại cùng ngựa đồng hành.
【 đội ngũ 】Nại Nại: “Đại vương ngươi muốn cùng thiếp thân bỏ trốn sao?”
Vô Song quẹo trái rẽ phải, tùy tiện tìm nơi có bò , hất nàng xuống. Nại nại mặt đất lăn vài vòng, sau đó đứng lên, liếc Vô Song, : “Đại vương ngươi thô lỗ cũng tốt a, có vị nam nhân a.”
【 đội ngũ 】Vô Song: “Đừng khiến ta ghê tởm. Càng nhìn càng thấy ngươi giống nhân !”
Lông mi Nại Nại khẽ run, sau đó cười: “Có sao? Ta rất giống Nam Cung Như Như sao?”
diễn đàn tại lưu truyền câu, ngươi rất Nam Cung Như Như, ý tứ chính là ngươi giống gay. Cái tên mềm mại, uyển chuyển kia chẳng biết lúc nào trở thành đại danh lừa gạt. Mà có câu này cũng chỉ bởi hai người, câu . Đế Sắc và Vô Song, vì sao tất cả mọi người tin tưởng bọn , lại chịu tin tưởng nàng?
Vô Song trầm mặc lâu mới : “Nam Cung Như Như phải nhân .”
【 đội ngũ 】Nại Nại: “. . . . . .”
【 truyền 】Vô Song: “Ngày nào đó nàng trở về, ta liền xin lỗi nàng. Còn ngươi nên những lời như thế. Ta thích người cùng ta phạm sai lầm giống nhau. Ta nàng phải nhân nàng phải nhân .”
【 truyền 】Nại Nại: “ ràng ngươi là người đầu tiên nàng là nhân . hiểu nổi ngươi.”
【 truyền 】Vô Song : “Là người đều phạm sai lầm! Ta cũng là người a!” xong, giục ngựa quay về. Nhìn bóng lưng rời , Nại Nại đứng trầm tư.
Cung đấu có chuẩn tắc, đó chính là tuyệt đối được nhận lỗi, chết cũng nhận sai. Điểm này, nàng cùng Đế Sắc đều làm rất tốt. Nhưng Vô Song lại tuân thủ quy củ, cung đấu của nàng vừa mới bắt đầu với nàng, thực xin lỗi a sai lầm rồi a, về sau đứng ở bên nàng a.
Này tính cái gì a?