1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Võng du] Tam vương nhất hậu - Mộng Yểm Điện Hạ (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hanamichi_chan

      hanamichi_chan Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      29
      Chương 5: từ bỏ nàng.



      Nàng từ trước đến nay là người ăn miếng trả miếng, ăn miếng trả miếng. Vì thế nàng cũng vứt bỏ như vứt đồ cũ. Sau đó bò lên giường, ngủ.

      Kỳ quái làmột đêm này, nàng cư nhiên ngủ vô cùng ngon. Phải biết rằng lúc nàng cùng Mộ Giang Lưu chia tay, gần tuần nàng ngủ yên.

      Ngày hôm sau, nàng theo thói quen online, nhưng lần này là bị Tử ép buộc.

      nàng này cũng chơi《 Thiên Hạ Vô Song 》, nhưng lại là tà phái. Mục tiêu của nàng và Nại Nại giống nhau, là câu dẫn trong quốc chủ tứ quốc_ Sở quốc quốc chủ Mộng Yểm điện hạ. Nhưng con đường cách mạng còn chưa thành công nàng ủy thân cho hộ hoa sứ giả, thời gian trôi qua cũng có chút thú vị.

      Sáng sớm tinh mơ, Tử bò đến giường Nại Nại. tóc tai bù xù hét lớn: “Bị chồng ruồng bỏ!”

      Nại Nại kinh hãi thiếu chút nữa từ giường lăn xuống , nhưng Tử được như nguyện. Chỉ thấy Tử đưa tay kéo, thế nhưng Nại Nại từ giường rới xuống dưới giường, hết hồn : “Sao lại thế này? Phòng ngủ bị bao vây sao? Đến toilet cầm vũ khí!”

      “So với cái kia càng nghiêm trọng hơn! Bị chồng ruồng bỏ! Ngươi thành người bị chồng ruồng bỏ rồi!” Tử hô to gọi .

      “Nha.” Nại Nại mặt chút thay đổi lên tiếng.

      Tử nghĩ đến nàng chắc hiểu chuyện gì xảy ra, lập tức hét lớn tiếng, bắt lấy đầu của nàng hướng máy vi tính nhấn cái.

      Lần này, Nại Nại thấy ràng .

      diễn đàn《 Thiên Hạ Vô Song 》 hai chữ nhân to tướng , mà người trong ảnh là Nam Cung Như Như nàng. Phía dưới còn có bài viết ít nhất cũng đến vạn chữ, ghi chép kiện xảy ra ngày hôm qua. Vì từ chối cầu chat video của Đế Sắc, lâm trận bỏ chạy nên Nại Nại chính thức trở thành nhân , đoán chừng thời gian dài mọi người trong trò chơi vẫn say sưa về chuyện này. Người đả bại vô số nữ nhân thực , gả cho Đế Sắc làm hậu chính là nhân , tích này của nàng lại được vô số nhân trong trò chơi sùng bái.

      Nàng thành truyền thuyết.

      Tử vỗ vỗ bả vai Nại Nại, an ủi: “Chân trời nơi nào chẳng có cỏ thơm. A, . Lập tức mở tiểu hào, câu dẫn sau đó vứt bỏ , lấy lại danh dự!”

      rảnh.” Nại Nại bình tĩnh : “Thanh xuân của nữ nhân rất quý. Ta nào có thời gian lãng phí người tên khốn kiếp này.”

      “Cứ như vậy quên ?” Tử tức giận bất bình, “Ngươi chờ, hôm nay, ta liền giựt giây chồng ta dẫn người đến giết trăm lần, sau đó tiên thi.”

      “Nhớ dùng người roi.” Nại Nại tiếp tục bình tĩnh, “Ta tại sâu sắc hoài nghi nhân phẩm cùng tính cách người này so với ta còn dương quái khí, nhất định là tên duy nhất bị tàn phế của quốc gia ta.”

      “Đó là ai?” Tử hỏi.

      “Thái giám.” Nại Nại bình tĩnh .

      xong, rửa mặt đánh răng, sau đó lên lớp.

      Vì là nhân vật chính của kiện sắc lang tối hôm qua, Nại Nại hôm nay liền trở thành người nổi tiếng. Từ thầy chủ nhiệm đến học đệ, học muội năm nhất đều hẹn mà cùng chạy tới chiêm ngưỡng nàng, muốn xem xem mỹ nữ khiến sắc lang đều bí quá hoá rốt cuộc đẹp đến mức độ nào.

      Nàng lại thành truyền thuyết.

      Đau khổ đến buổi chiều, Nại Nại ăn cơm xong lập tức trốn vào phòng ngủ. Bị người khác chiêm ngưỡng giống như khỉ khiến Nại Nại dám ra ngoài. Đến khỉ còn được người ta ném chuối tiêu, vì sao lại có ai ném tiền cho nàng? được, như vậy quá thua thiệt, thời gian này thể ra cửa .

      Mà bên kia, Tử vừa ăn vừa đập bàn, lòng đầy căm phẫn với Nại Nại: “Mau đến xem, tên bạc tình, tên bạc tình, nghiệt súc a nghiệt súc!”

      Nại Nại quay đầu nhìn lại, kháo, đúng là nghiệt súc!

      Trong trò chơi, tường vân giăng đầy trời, hoa từ trời rơi xuống, các cao thủ chính phái các cơ hồ tề tựu đông đủ chúc mừng tân hôn.

      Hôn lễ của Đế Sắc cùng Tiểu Tuyết Mị Nhi.

      Login, lúc này lên tuyến còn đợi khi nào!

      Nại nại bỏ qua bát cơm, bắt đầu login, bên cạnh tử giận dữ : “ tại online làm gì? ngươi muốn mắng để lúc khác. tại bọn nhiều người. Ngươi online chỉ bị bắt nạt thôi.

      Nại Nại lắc đầu, phong lưu phóng khoáng : “Cứ coi ta là nhân , cũng thể cưới hai người a! Ta làm được hoàng hậu coi như làm gian phi! Làm gian phi được coi như làm nam sủng! Ta thề làm cho hậu cung gà chó yên!”

      thân ảnh thảm bại lập tức xuất trong trò chơi. Mà khi lên tuyến rồi, Nại Nại mới phát tên bang hội đầu nàng biến mất. Nàng thế nhưng bị Đế Sắc đá ra khỏi bang.

      Danh sách bạn tốt ngừng lóe sáng, hệ thống ngừng thông báo nàng bị ai cho vào sổ đen.

      Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, lửa than ngay cả cái Hoả Tinh đều đốt được, mà rơi xuống giếng, đá tảng cũng có thể chất thành núi.*

      Nàng cho rằng mình diễn mỹ nhân ôn nhu chê vào đâu được, nhưng khi chuyện xảy ra, mới phát tình cảm thực mà nàng bỏ ra đáng buồn cười. Thời điểm nàng gặp nạn, ai nhớ đến cái tốt của nàng, cũng chẳng có ai giúp nàng.

      Nhưng những thứ này bây giờ còn quan trọng nữa.

      Nại Nại đứng ở Nam Thiên môn, ánh mắt nhìn phía trước. Tân nương, tân lang đều phải qua cửa này. Lúc trước, nàng cũng qua con đường này cùng Đế Sắc.

      “Nam Cung Như Như, ngươi tới làm loạn cái gì?” đao từ phía sau bổ tới, Nại Nại ngã mặt đất.

      “Wow, nhân !” đám khách quý xem hôn lễ lập tức vây lại đây, trong đó cái thần y ném cho nàng cái hồi sinh thuật.

      Nhưng nàng đứng lên còn chưa đến ba giây bị vài chục thanh binh khí cùng nhau chém ngã.

      【 trận doanh 】danh y: “Chém cái gì mà chém. Chém chết người lão tử lại phải hồi sinh, tốn lam!”

      【 trước mặt 】Lưu Phong Quang: “Vậy ngươi còn tiết kiệm chút, đầu năm nay giúp đỡ nhân tích đức được.

      【 trước mặt 】TMD: Lão tử lại giết!”

      【 trận doanh 】danh y: “Giết cái gì mà giết, quốc quân đến, chúng ta xem xong hôn lễ rồi hãy giết a.

      Danh y vừa dứt lời, khắp bầu trời toàn là hoa.

      Hồng nương phía trước ở tung hoa trong rổ, trải ra con đường hoa vô cùng xinh đẹp.

      Bàn Long hài đạp lên đóa sơn trà, Nại Nại ngẩng đầu, mũi đụng mủi giày, Đế Sắc từ cao nhìn xuống nàng.

      Lại trở lại nhân duyên thai thời điểm, cười tự phụ khôn kể, cao nhìn xuống. Mà nàng phủ phục mặt đất, nhận hết □.

      Nhiều loại hoa nở rộ, lại mở vào trong lòng của nàng, chỉ có tro tàn dư diễm, ở chậm rãi phục hồi.

      Lời chúc mừng, nàng nên lời .

      Nàng thể phủ nhận nàng từng thích , mặc dù chỉ chút.

      Tiểu Tuyết Mị Nhi đứng ở bên cạnh , ôm chặt tay , nhưng nàng ta làm ra vẻ cho ai xem đây? Nại Nại tuyệt quan tâm. Nàng là gian phi, hoàng đế thích ai cũng sao cả, chỉ cần nàng vẫn là nàng.

      Nhưng điều khiến Nại Nại chú ý là quần áo người Tiểu Tuyết Mị Nhi. Hắc sắc y bào, Thất Bảo Lưu Ly trượng, Hồng Tụ Thiêm Hương hài, vòng cổ Phi Hoàng Vân. đơn giản, nàng ta chính là phiên bản của nàng. Y phục người nàng cùng trang bị đều là thứ Nại Nại từng mặc.

      Lạnh lùng nhìn Đế Sắc, Nại Nại cười lạnh. Hai chữ “trộm hào” khắc sâu mặt .

      Nại Nại nghĩ, cả đời này, nàng cũng thể quên được hôm nay .

      Nàng đối với vốn hi vọng gì nhiều, tội gì, là lợi hại, lập tức khiến cho nàng đối với tuyệt vọng.

      Cũng tốt, rốt cục tuyệt vọng.

      Mà Đế Sắc tựa hồ biết nàng suy nghĩ gì, câu đơn giản, đem những suy nghĩ của nàng đánh nát: “Những thứ này là ta mua về, vạn, ngươi buôn bán lời.”

      “Ta có vạn ta liền mua giết người ngươi!” Nại nại hung hăng nghĩ.

      Nhưng là ngay sau đó, Đế Sắc mật đến, khiến Nại Nại im lặng.

      【 truyền 】Đế Sắc: “Mấy ngày nữa đem đồ vật trả lại ngươi, tại giúp ta diễn tuồng kịch.”
      honglak thích bài này.

    2. hanamichi_chan

      hanamichi_chan Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      29
      Chương 6. Phẫn nộ kiếm.

      “Ta vốn là cho là ngươi chẳng qua chỉ lời ác độc, nghĩ tới ngươi thế nhưng ra là tên phúc hắc.” Sư Tử khoanh chân ngồi ở ghế, nhìn chằm chằm Mộ Thanh, “Cứ coi như đối phương là nhân , ngươi làm thế cũng quá độc ác .”



      “Ngươi ác hơn, dùng giặt quần áo uy hiếp ta.” Mộ Thanh bình tĩnh uống cà phê, “Hơn nữa nếu phải vì ngươi đánh cuộc, ta phải lấy hôn lễ để khiến nàng xuất sao?”



      “Quần áo ta giặt a!” Sư Tử cau mày, có chút phiền não gãi đầu, “A a a! Tốt lắm tốt lắm! Coi như ngươi thắng a! Kết thúc kết thúc ! Ta thấy phiền khi thấy cảnh tượng như vậy.”



      Tên năng chua ngoa, tâm đậu hũ như Sư Tử rút cuộc nhìn nổi cảnh tượng trước mắt mình.



      dịu dàng, yếu đuối bị người giết rớt mười mấy cấp, sau đó nằm dưới đất ngước mắt lên nhìn quân vương của nàng. Tư thái này khiến cho người khác khỏi nghĩ muốn rơi lệ.



      Mà Sư Tử lại sợ nhất loại khóc tiếng động này, bởi như vậy khiến nhớ tới người.

      Bất luận lúc nào, bất luận qua bao lâu, coi như chỉ là người trong trò chơi, nhưng chỉ cần có chút bóng dáng của nàng, cũng mềm lòng.

      Mộ Thanh thản nhiên nhìn liếc mắt cái, ngón tay thon dài lướt nhanh bàn phím.

      【 truyền 】Đế Sắc: “Mấy ngày nữa đem đồ vật trả lại ngươi, theo giúp ta diễn tuồng kịch.”

      “Tốt lắm.” Mộ Thanh hướng mỉm cười.

      “Như vậy là được rồi?” Sư Tử nghi hoặc, “Ngươi giải thích ràng a, cùng lắm ta ra mặt để nàng giết vài lần, sau đó đem trang bị trả lại cho nàng. Khụ khụ, ngươi nếu rảnh, ta cũng có thể mang nàng thăng cấp a.”

      Mộ Thanh cười thở dài, cười khổ nhìn : “Vậy mặt mũi chúng ta đặt nơi nào? Vạn nhất nàng đem tình tiết lộ ra ngoài sao? Ngươi muốn xuất trong bát quái ngày mai sao?”

      “Vậy cũng có cách nào a. . . . . .” Sư Tử nghiêng đầu, buồn rầu nhận mệnh.

      “A, nếu như phát triển đến nước này, ta nên đem tuồng vui này diễn hoàn .” Đế Sắc thản nhiên cười .

      【 truyền 】Nam Cung Như Như: “. . . . . Diễn cái gì?.”



      【 truyền 】Đế Sắc: “Ngươi cái gì cũng cần làm. Ở bên nhìn là được. Chờ tai tiếng qua , ta lại cưới ngươi. Quần áo, trang bị trả lại cho ngươi. Ngươi vẫn là vương hậu Ngụy quốc.”

      “Như vậy là được rồi.” Mộ Thanh cười , “ cho nàng bậc thang xuống. Nàng là người thực tế, điểm này giống ta nên biết làm như thế nào mới là có lợi nhất. Hơn nữa, nàng thực mê luyến ta, mỗi lần có cái nữ nhân dính vào ta liền ghen, bình thường ta cái gì nàng chính là cái đó, tuyệt đối cãi lời ta, cũng chọc ta tức giận . . . . . . Cho nên, ta mới để cho nàng làm vương hậu . . .”

      “Uy , Tử, đánh ta.” Nại Nại bình tĩnh .

      “Ngươi làm gì thế? Rốt cục giận đến điên rồi?” Tử phồng má, .

      “Đúng, ta giận điên lên.” Nại Nại nở nụ cười.

      Từ trước tới nay, nàng rốt cuộc làm cái gì?

      bên cười, bên lấy điện thoại di động, tìm tên hai người nàng từng gửi tin nhắn, do dự chọn xóa bỏ. Nàng muốn đem những người đó xóa bỏ hoàn toàn trong trí nhớ, muốn liên quan gì nữa.

      Quăng điện thoại lên bàn, Nại Nại bình tĩnh ôm bát cơm, ăn từng miếng. Đồ ăn có chút lạnh, thực khó ăn.

      Chỉ là trò chơi mà thôi, chỉ là trò chơi mà thôi, quên nó , ngươi vẫn là Duyệt tiệt sư thái khí phách phi phàm

      Yên lặng ăn xong chén cơm, Nại Nại mới ngẩng đầu, nghĩ tới, Đế Sắc vẫn còn đứng ở trước mặt. Nàng khỏi cười lạnh, ngươi cũng có thời điểm phải chờ.

      Cho tới nay, chỉ có nàng giống như đứa ngốc chờ đợi , nghĩ tới hôm nay, cư nhiên cũng phải chờ đợi từ nàng câu trả lời thuyết phục.

      【 truyền 】Nam Cung Như Như: “ Quần áo người khác mặc qua, ta ngại bẩn.”

      【 truyền 】Đế Sắc: “. . . . . .”

      【 truyền 】Nam Cung Như Như: “Nam nhân người khác dùng qua, ta cũng ngại bẩn.”

      Kiêu ngạo ngẩng đầu, dùng ánh mắt chế nhạo nhìn Đế Sắc, Nại Nại cảm thấy cho dù là thời điểm mình đăng cơ Hậu vị năm đó cũng vui sướng như lúc này.

      Dựa vào cái gì nàng phải phụ thuộc vào , lúc thiết kế sân khấu nàng phải hèn mọn cùng diễn? Lại còn là nhân vật có lời kịch, nàng thương , cần làm đến như vậy sao?

      Người khác đều xem nàng như bảo bối, nhưng chỉ xem nàng như cỏ dại. Cho dù nàng làm tốt, vẫn tìm lý do để vứt bỏ nàng. Cho dù nàng đối với tốt, vẫn tìm lý do để mắng nàng.

      Vậy ngươi cút ngay , hậu vị cái gì, phải mặc chính ngươi mặc, tỷ mới lạ.

      khí quái dị giữa hai người ảnh hưởng tới hôn lễ. Tân nương có chút sợ hãi lôi kéo tay Đế Sắc, giống như sợ mềm lòng. Mà người xem hôn lễ ồn ào, cho rằng khổ nhục kế của nhân rốt cuộc linh nghiệm.

      “Thực xin lỗi, vừa có chút chuyện phải ly khai.” Đế Sắc thản nhiên mở miệng, sau đó nhìn xuống Nại Nại, mỉm cười, “Ngươi cũng thế. Thực xin lỗi. . . . . . Xin quên ta .”

      khách khí, cho tới bây giờ nhớ kỹ quá.” Nại Nại đồng dạng lãnh đạm trả lời, sau đó logout. nhìn nữa, đả thương ánh mắt.

      “Ngươi điên rồi? Cứ như vậy buông tha ? Nam nhân này quả thực là đại địch của phái nữ, ta nhìn đều hận thể cắn mấy cái!” Tử ở bên cạnh cả giận , “Báo thù báo thù, nhất định phải báo thù!”

      “Báo thù có nghĩa là trong lòng ta còn có . Ngươi thấy được ta vừa mới câu kia có bao nhiêu khí thế a, biểu lộ đem đặt vào mắt, đây mới là cách làm thông minh nhất, làm cho mình buồn bực!” Nại Nại hừ hừ hai tiếng.



      Tử dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Nại Nại, lâu sau mới run run : “Lão đại, ngươi phải tứ đại giai , lại thêm Ngũ Hành chứ? người nam nhân mà thôi, đáng chặt đứt hồng trần xuất gia làm ni , ngươi có biết hay nếu trong phòng ngủ có vị ni ảnh hưởng lớn tới thanh danh của các chị em khác.”

      Nại nại dùng ánh mắt càng thêm quỷ dị nhìn Tử: “ thực ra, ngươi phải nên khuyên ta rằng chân trời nơi nào chẳng có cỏ thơm sao? Báo thù cái gì đều là mây bay, treo cổ ở thân cây, đây phải là phong cách của ta.”

      “Ngươi nhập môn, xem xét xong.” Tử mặt chút thay đổi , bên tắt máy tính, bên tiến lên kéo tay Nại Nại, “Hôm nay nên chơi game, chúng ta lâu ra ngoài .”

      “Lão thân lâu ăn khuya, tiêu xài.” Nại Nại bên tắt máy vi tính, vừa hướng nàng mỉm cười.

      Nàng lãng phí rất nhiều người Đế Sắc, thế cho nên mất rất nhiều thú vui trong cuộc sống hàng ngày.

      “Oa, dựa vào! ăn bữa ăn khuya, tiêu xài, ngươi vẫn là nữ nhân sao? Mặc kệ, vì phòng ngừa ngươi ngày mai chạy đến trong am làm ni , hôm nay nhất định phải làm cho ngươi phá giới.” Tử cười lớn lôi cánh tay Nại Nại.

      Nhân sinh thể chỉ có tình , khi tình cảm mãnh liệt còn nữa, tình trở thành quá khứ. Ít nhất còn có bằng hữu lau nước mắt cho ngươi. Cuộc sống là bản vẽ, thể chỉ vẽ tình đỏ tươi ở khắp nơi, rất chói mắt và đơn điệu. Nại Nại thực may mắn vì chính mình để lại góc xanh nhạt, vẽ tình bạn màu xanh.

      đêm này, Nại Nại nghĩ đến trò chơi rời nàng .

      . . . . . . Nhưng kỳ , nếu hai nàng hai logout chậm 1 phút đêm nay thể logout.

      Ít nhất đối với phần lớn người chơi của《 Thiên Hạ Vô Song 》 mà , hôm nay chính là đêm ngủ yên.

      Hôn lễ vẫn còn tiếp tục, nhưng đại bộ phận người chơi cảm giác mình phải đến xem hôn lễ mà là tới chịu chết .

      Kiếm quang từ trời giáng xuống. Đầu tiên là chém giết nguyệt lão, sau đó dùng máu của người xem lễ nhuộm đỏ lễ đường.

      Người chơi đầu tiên là hỗn loạn chút, sau đó rất nhanh đều tự tổ đội, chống đỡ ánh đao và đánh trả kiếm khí, đao kiếm phẫn nộ cùng trị liệu Tường Quang đan vào cùng chỗ.

      Nhưng là vô dụng, bọn họ vẫn là đám đám ngã xuống.

      Bởi vì người kia quá mức phẫn nộ, thế cho nên trở nên tàn khốc, tàn khốc tàn sát tất cả những người có mặt nơi này.

      Tinh phong huyết vũ quanh thân kiếm, thanh kiếm hàn băng tới tận xương, đuôi kiếm màu trắng mỹ lệ tung bay trong gió giống đạo màu trắng cực quang, cùng tên của Cửu Thiên trích tiên kiếm giống nhau, là thanh tiên phong đạo cốt, xinh đẹp, bất cận nhân tình kiếm. Cơ hồ tất cả mọi người cho rằng nó thích hợp giết chóc.

      Nó đại biểu cho người.

      Người kia dùng câu, hướng mọi người tuyên cáo trở về của .

      【 hệ thống nêu lên 】 ngài bị Mộ Giang Lưu giết chết.
      honglak thích bài này.

    3. hanamichi_chan

      hanamichi_chan Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      29
      Chương 7. Bỏ xuống đồ đao

      Mười bước giết người, ngàn dặm còn ai, trước mặt Mộ Giang Lưu chẳng là gì. chỉ có ba bước, đến bước thứ tư, bên cạnh còn người.

      đám người nằm ngay đơ mặt đất cũng hồi sinh, đều lấy loại phương thức độc đáo này chiếm chỗ để thưởng thức cao thủ đệ nhất chính phái cùng quốc quân chính phái quyết đấu.

      Còn những người chơi chưa chết bắt đầu tục, mắng chửi bọn họ vô lại. Người ta chiếm chỗ cũng chỉ dùng cuốn vở, nào có ai dùng thi thể chiếm chỗ? Ngay cả dịch chuyển cũng được a.

      Lúc này chỗ tốt của thầy thuốc liện ra, vẫy tay đạo Hồi Sinh thuật, thi thể nằm ngay đơ mặt đất phải đứng lên. Sau đó liền bị những thầy thuốc kia chém cho nhát.

      Cũng may quy tắc trong 《 Thiên Hạ Vô Song 》 tốt, người cùng trận doanh chém giết nhau rớt kinh nghiệm. Nếu Mộ Giang Lưu là tà phái, chỉ sợ sáng mai Bài Hành Bảng liền nhìn thấy cao thủ chính phái.

      trường lúc này chỉ còn hai người. Đế Sắc rút Thiên Tử kiếm ra khỏi vỏ kiêu căng cười: “Ta nghĩ ngươi thoái .”

      Mộ Giang Lưu biếng nhác, cầm theo cửa thiên trích tiên kiếm hướng Đế Sắc đến vô cùng tiêu sái, giống như thần tiên. Dù giẫm lên tử thi đất cũng làm giảm phong thái của . Nếu lúc trước tận mắt chứng kiến, ai tin vừa mới giết người.

      Hôn lễ của Đế Sắc xem như hoàn toàn bị phá hỏng. Chưa từng thấy qua hôn lễ nào mà người tham dự đều biến thành thi thể, ngay cả tân nướng cũng thể nào tiếp thụ được. Mặt khác, tân nương cùng thi thể nguyệt lão nằm chỗ, hệ thống quy định, NPC nếu chết hi giờ sau mới sinh ra NPC mới, đoán chừng đếm động phòng của nàng chỉ có thể trôi qua cùng với thi thể nguyệt lão thôi.

      Đây là hôn lễ sao? Là tàn sát hàng loạt dân trong thành mới đúng.

      Đất đá bay mù trời, thổi thi thể bay qua bay lại, thực thảm đạm lên lời. bầu trời, mây đen sấm chớp ầm ầm, thanh lớn xuất trước mắt mọi người.

      【 hệ thống nêu lên 】Mộ Giang Lưu sát khí tận trời, kinh động Ngọc đế. Niệm trích tiên tu hành thích hợp, lệnh bỏ xuống đồ đao, dưỡng tâm tư quá.

      Mọi người ngốc lăng nhìn nhau, thế mới biết người này biết làm cái nhiệm vụ quỷ cư nhiên hỗn (giang hồ) đến danh hiệu trích tiên. Giết nhiều đồng đạo như vậy đồng đạo cũng thấy ngũ lôi oanh đỉnh, Ngọc đế chắc chắn cho cửa sau.

      Nhưng khiến người ta sụp đổ chính là Mộ Giang Lưu ngay cả mặt mũi Ngọc Đế cũng cấp, trích tiên kiếm tay lưu chuyển, khí bỗng nhiên xơ xác tiêu điều từ trích tiên biến thành Tu La, hướng Đế Sắc chém.

      “Ta ngại cùng ngươi phân cao thấp, nhưng là.” Đế Sắc cười nhìn về phía , thần sắc sắc bén, “ thấy lần này ngươi làm hơi quá sao?”

      đủ.” Mộ Giang Lưu cười, “Ngươi còn chưa có chết.”

      tiếng, cửu thiên trích tiên kiếm cùng Thiên Tử Kiếm chạm vào lại với nhau.

      【 hệ thống nêu lên 】Mộ Giang Lưu mạo phạm Thiên Tử, Ngọc đế giận kềm được. Làm người chơi Mộ Giang Lưu bỏ xuống đồ đao.

      “Ngươi cho rằng ngươi là ai?” Đế Sắc giận dỗi , “Ngươi chỉ có người, mà ta là quốc quân. Ngươi đắc tội ta, trong《 Thiên Hạ Vô Song 》 còn chỗ cho ngươi sống yên sao? Ta niệm tình ngươi là thiên hạ đệ nhất năm đó mới cho ngươi mặt mũi, bằng ta hạ truy nã lệnh, chính phái tứ quốc, ngươi cũng chỉ là nhai lão. . . . . .”

      đạo hàn quang cắt qua đế phục, khiến chữ cuối cùng đọng lại trong cổ họng Đế Sắc. Mộ Giang Lưu nhìn xuống Đế Sắc, chậm rãi nâng cửu thiên trích tiên kiếm, mũi kiếm chỉ vào mi tâm Đế Sắc, mỉm cười: “ có nghe , lần sau .”

      còn có thể cái gì?

      Ngụy Quốc toàn bộ bị diệt, ngay cả quốc quân cũng thể may mắn thoát khỏi.

      Mộ Giang Lưu chỉ người, kiếm giết đến nơi nơi an ổn. Phàm là chỗ đứng, cộng cỏ cũng có chứ đừng đến người. Ngay cả tường thành cũng đổ, người có thể cùng sánh vai mà đứng, ngay cả vua nươc cũng chỉ có thể nằm dưới kiếm của .

      【 hệ thống nêu lên 】Mộ Giang Lưu tàn sát hàng loạt dân trong thành, đả thương đả thương Thiên Tử, Ngọc đế thể nhịn được nữa, hạ lệnh bỏ xuống đồ đao!

      Kiếm Mộ Giang Lưu cắt qua yết hầu Đế Sắc.

      【 hệ thống nêu lên 】Mộ Giang Lưu tội ác chồng chất, thiên lý bất dung, cướp đoạt trích tiên danh hiệu, trục xuất khỏi Thiên Đình, bị NPC Thiên Đình đuổi giế, tự giải quyết cho tốt.

      【 hệ thống nêu lên 】Mộ Giang Lưu danh vọng +10000, hoàn thành nhiệm vụ 【 danh chấn thiên hạ 】.

      【 hệ thống nêu lên 】Mộ Giang Lưu đạt giá trị sát khí +10000, hoàn thành nhiệm vụ 【 Giết người 】.

      【 hệ thống nêu lên 】Mộ Giang Lưu mở ra nhiệm vụ 【 đọa tiên thành ma 】, tà phái Huyết Đế thưởng thức Mộ Giang Lưu chi sát phạt quyết đoán, giết hại chính phái vô số, phát huyết ô truyền thư, mời Mộ Giang Lưu bỏ chính nhập tà.

      Mộ Giang Lưu hơi sửng sốt , đám huyết ô muốn xuyên qua mây đen, xoay quanh đầu . Con mắt đỏ như máu theo dõi .

      Mộ Giang Lưu nhìn Đế Sắc, nở nụ cười. Giữa lúc này, cửu thiên trích tiên kiếm bỗng nát vụn, hóa thành trời băng tuyết. Huyết ô kêu lên tiếng vui mừng rồi nhanh chóng cướp láy. trung, huyết vụ đầy trời. Từ đó, thanh cổ kiếm huyết sắc bay xuống.

      Mộ Giang Lưu chút do dự cầm lấy cổ kiếm màu đỏ. Cùng lúc đó, tất cả ngoạn gia đều thấy được câu.

      【 hệ thống nêu lên 】Mộ Giang Lưu hoàn thành nhiệm vụ 【 đọa tiên thành ma 】, được Huyết đế thưởng thức, ban thưởng bội kiếm thủ đọa ma kiếm, kiếm phẩm hung lệ, kiếm xuất ắt thiên hạ đại loạn, nhật nguyệt vô quang. Ngọc đế kinh hãi, ban nhiệm vụ Thiên Cung 【 trừ ma làm 】. Người thứ nhất giết chết Mộ Giang Lưu được phần thưởng thiên mã, thượng phẩm bảo giáp.

      Trong nháy mắt ai lên tiếng, bao gồm cả Đế Sắc.

      phút đồng hồ sau, mọi người chậm rãi từ điểm hồi sinh điểm tới. Người người nhìn Mộ Giang Lưu như nhìn mỏ vàng, rất nhiều người cười giống như kẻ ngu ngốc.

      Mộ Giang Lưu cũng cười, cười thập phần vui sướng.

      PK cũng giống như đánh bạc, luôn luôn muốn đối phương trả giá chút gì đó mới nghiền. Nếu báo thù, đối với phương càng thảm càng vui vẻ.

      Huyết quang tán , hình tượng kiếm khách chính phái Mộ Giang Lưu biến mất. Vẫn là áo trắng như trước, chính là vạt áo có vân mây màu đỏ sậm, ống tay áo thêu huyết kiếm.

      Trong tay, đọa ma kiếm lưu động màu đỏ kỳ dị, kích động trái tim, gầm thét, hét giận dữ , cuồng tiếu .

      lọn tóc trắng theo mắt phải rơi xuống, Mộ Giang Lưu mở mắt, dưới mái tóc trắng là con mắt màu đỏ.

      “Trảm thảo trừ căn.” cười.

      Đọa ma kiếm cười vui tiếng, mãnh thú dữ tợn thoát kiếm mà ra, là thượng cổ thần thú Thao Thiết.

      Mộ Thanh tái mặt tắt trò chơi.

      “Xong rồi.” Sư Tử ở bên cạnh nhún vai bình luận.

      Ngày mai bảng cao thủ đoán chừng nhìn thấy tên của người chơi chính phái . Ít nhất nhìn thấy người của Ngụy Quốc. Cao thủ của bọn đều rớt ít nhất hai, ba cấp.

      “Người này nhất định dùng auto.” Mộ Thanh thản nhiên , hai tay vẫn gõ liên tục lên bàn phím, “Nếu chính là GM.”

      “Wow! Ta nghĩ đến ngươi giữ mình trong sạch, chơi kiểu hack tài khoản này!” Sư Tử cười nhìn cái.

      Mộ Thanh rất nhanh đăng nhập vào hệ thống trò chơi. lâu sau, mặt Mộ Thanh nở nụ cười vui vẻ nhìn lên tấm hình tà kiếm, cùng với ba chữ Mộ Giang Lưu đầu tà kiếm, cười khoái ý vô cùng, “Xem ngươi vượt qua ngày mai như thế nào?”

      trộm tài khoản. Hơn nữa lại trộm thành công. Mặc dù Mộ Thanh khoe khoang nhưng về thực lực cũng gần với Sư Tử.
      Thế nhưng cũng chỉ là gần như mà thôi. Nụ cười môi Mộ Thanh chưa giữ vững được phút, sau đó màn hình máy tính tối sầm. tự nhủ chính mình bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh, sau đó nhanh chóng khởi động lại.

      Sau đó phát , bị Anti-Triads . Máy tính của giống như dân trong thành bị tàn sát hàng loạt vậy, gì cũng còn lưu lại. Chuẩn xác mà cái máy tính rách nát, bên trong cái gì.

      “Sư Tử, giúp ta việc.” Bận rộn nửa ngày, hô hấp Mộ Thanh có chút thuận, quay đầu lại nhìn về phía bạn cùng phòng, thiếu chút nữa ngã ngửa.

      Cửa thành vào quốc đô của Ngụy quốc, người xem hôn lễ và tân nương đều há hốc mồm. Nhìn thấy người kia, Mộ Thanh muốn chết.
      Ngụy Quốc quốc quân Đế Sắc đứng ở cổng thành, lại câu: “Ta là gay, ta là gay, ta là gay…”

      “Wow kháo, đó là Mộ Giang Lưu. Ta vốn cho rằng là mặt than, nghĩ tới là muộn tao.” Sư Tử cười có tim có phổi, nhìn về phía Mộ Thanh, “Giúp ta giặt quần áo, ta liền giúp ngươi đem tài khoản cầm về, thế nào?”

      “. . . . . . Thành giao.” Mộ Thanh bất đắc dĩ ký vào hiệp ước bất bình đẳng.
      Cổ nhân trộm gà được còn mất nắm gạo, ngược lại, ngay cả hũ gạo cũng bị mất.
      honglak thích bài này.

    4. hanamichi_chan

      hanamichi_chan Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      29
      Chương 8. Một ngày vi sư.

      Chương 8.1

      chứng minh đời này người hiền hậu còn rất nhiều, rất nhiều .

      Đế Sắc trong nháy mắt chết thảm ở dưới chân Mộ Giang Lưu. Có vô số người đáng khinh chụp hình, sau đó cùng với lời PhotoShop thành đủ hình ảnh khuất nhục. Tư thái xinh đẹp có thể sánh bằng Phù Dung tỷ, điên cuồng theo đuổi Ngọc Phượng muội muội. Phân chia thành nhiều phiên bản, từ bản ẩm thực, bản buôn bán, bản vận động, bản trường học, làm cho người ta hoa mắt, chóng mặt.

      Sáng sớm, Nại Nại online nhìn thấy những thứ này vui vẻ cười. Hơn nữa, nàng tin tưởng, thời gian rất dài, nữa, người chơi trong Thiên Hạ đều dựa vào mấy cái này để kiếm niềm vui, thuận tiện đăng đăng lại cho mọi người nhìn. người vui bằng mọi người cùng vui.

      “Vậy ngươi về sau còn chơi trò chơi nữa ?” Tử ở bên cười hỏi.

      “Chơi a, đương nhiên chơi. tại người nên online phải là ta, là Đế Sắc mới đúng.” Nại Nại cười tim, phổi, “Ta thực đồng tình .”

      Kỳ nàng người này rất nặng cảm tình, đối với Đế Sắc cũng vậy. Chẳng qua, khụ, cái gì gọi là cảm tình? Cổ nhân đúng, hỏi thế gian tình là gì, mà bao người phải hẹn thề sống chết.

      Nàng quyết định hướng cổ nhân học tập.

      Nếu có cơ hội gặp lại Đế Sắc xui xẻo kia, nàng nhất định rộng lòng vui vẻ vỗ vai , vui mừng : “Thấy ngươi sống tốt, ta yên tâm.”

      Ngón tay lướt nhanh bàn phím, đăng nhập trò chơi. Cửa thành cổ xưa mở ra, ánh trăng chiếu khắp Lê Hoa viện rộng rãi. Bên bờ hồ, thân ảnh thản nhiên đứng, phải là truyền thuyết nhân Nam Cung Như Như mà là tiểu tà kiếm cấp 37 tên Nại Nại.

      Đây là tài khoản đầu tiên của Nại Nại, điểm thuộc tính bị thêm sai sớm bị Nại Nại vứt bỏnhưng nàng nỡ xóa.

      “Ngươi tới thu ta làm đồ đệ , đem ta thăng cấp.” Nại Nại với Tử, “Chỉ cần ba lần là ta có thể ngự kiếm phi hành, cùng Bích Lạc, dưới hoàng tuyền tìm ca ca.”

      “Ca ca ngươi là người phúc hậu.” Tử hướng Nại Nại , “Nhưng làm sao ngươi xác định còn chơi trò chơi này? Lão nhân gia thoái hơn tháng rồi, chừng ngày hôm qua cũng là phù dung sớm nở tối tàn, báo thù cho ngươi xong liền rời .”

      dám!” Nại Nại trố mắt, sau đó lập tức nhụt chí, cầm lấy di động mè nheo , “Ta nhắn tin, ngươi vẫn nên lại đây nha, mau chóng dẫn ta thăng cấp, để ta tìm ca ca đên cười nhạo Đế Sắc.

      “Ngày hôm qua, ta bất bình thay ngươi nhưng hôm nay, ta nghĩ Đế Sắc mới là người thảm nhất, gặp gỡ hai huynh muội cầm thú các ngươi.” Tử ném cho Nại Nại ánh mắt rồi quay lại nhìn màn hình máy tính: “Được rồi, đừng trừng ta, ta giành chỗ. Để ta gọi lão công ta đến đón ngươi nha. thế nhưng là thích khách đệ nhất Sở quốc đấy. Tên là Lộc Đỉnh Đồng, tinh khiết nam nhân nha.”

      Tinh khiết nam nhân? Ngươi gả cho Xuân ca sao? Nại Nại liếc mắt nhìn Tử cái, cúi đầu gửi tin nhắn, ngón tay tạm dừng hồi lâu mới bắt đầu bấm chữ, khẩn trương mà thành kính.

      “Ca ca, cám ơn ngươi.”

      Chỉ có câu Nại Nại cảm thấy là quá ít, vì thế mới bất đắc dĩ bỏ thêm câu “Vì sao ngươi còn đối với ta tốt như vậy?”

      Chờ tin gửi rồi, Nại Nại mới kịp phản ứng, đây phải là phương pháp trong sổ tay hướng dẫn nữ theo đuổi nam, bức người thổ lộ đại pháp sao?

      Cách sau lúc lâu, Mộ Giang Lưu gửi tin nhắn đến: “Ngươi là muội muội của ta. Ta đối tốt với ngươi đối tốt với ai.”

      Nại Nại im lặng. nghĩ tới Mộ Giang Lưu nhìn qua giống như tượng gỗ thế mà có thể ra những lời khéo đưa đẩy như vậy. Nhưng Nại Nại tin . Giống như đoạn ngắn nàng do do dự dự viết xuống, chưa từng suy nghĩ nhưng lại phát từ nội tâm.

      Cho nên, chỉ câu ngắn gọn như vậy khiến Nại Nại cảm động.

      Người cảm động xúc động, mà xúc động, làm chuyện ngu xuẩn.

      “Nhưng người khác cho là như vậy a.” Nại Nại rất nhanh nhắn trở lại, “Tất cả mọi người ngươi với Đế Sắc giống như là tình địch, so với mùa đông còn rét lạnh hơn, so với quỷ vào thôn còn kinh khủng hơn.”

      Những lời này là do người post hot topic hôm qua viết, Mộ Giang Lưu tàn sát hàng loạt dân trong thành, giết Tề vương. Mộ Giang Lưu trả lời rất nhanh, trong tin nhắn mang theo tia tình cảm khó phát .

      “Kỳ , ta thích giết người so với ta yếu hơn, nhưng Đế Sắc là ngoại lệ. Vừa nhìn thấy , ta liền muốn giết.”

      Nại Nại biết vì sao ràng chỉ là tin nhắn lại khiến nàng bối rối, vội vàng nhắn tin nhắn an ủi : “Ta trách ngươi , ta biết ngươi thích bắt nạt kẻ yếu. Lúc ngươi bắt nạt hẳn biết là kẻ yếu a. Khụ, chính là người như vậy, yếu lại còn trang lãnh khốc.”

      Nại Nại giống lưu manh, làm hại Đế Sắc chết thảm tính, còn chế nhạo đối phương chút lưu tình.

      Tin nhắn gửi , rất lâu thấy tin nhắn lại. Nại Nại chờ rồi chờ, chờ cho tới khi chồng của Tử đến, chuẩn bị dẫn nàng luyện cấp mới khẽ cắn môi, gửi tin nhắn:

      “Ca ca ngươi còn chơi trò chơi sao?”

      “. . . . . . Ngươi còn chơi《 thiên hạ 》 sao?”

      Hai cái tin nhắn đồng thời gửi , đồng thời được hồi lại

      “Ta tới tìm ngươi!”

      “. . . . . . Ta đây tìm ngươi.”

      Lại là cùng là gửi , đồng thời nhận được, lại còn vô cùng nhanh chóng, dường như sợ đối phương đổi ý.

      Nhìn tin nhắn cuối cùng của Mộ Giang Lưu gửi đến, Nại Nại quyết định đem nó lưu vào trong điện thoại, xóa: “Chỉ cần ngươi muốn, ta theo ngươi.”

      Đưa màn hình điện thoại chạm vào trán, Nại Nại mỉm cười. Chưa từng có người nào lại in sâu vào lòng nàng như Mộ Giang Lưu.

      ràng cũng gặp nhau trong trò chơi, thời điểm cùng Đế Sắc ở chỗ, nàng cơ hồ cái gì cũng có, nhưng luôn luôn cảm thấy mình cái gì cũng có, chỉ có hai bàn tay trắng. Nhưng khi ở cùng Mộ Giang Lưu cùng nhau phấn đấu có gian khổ nhưng Nại Nại luôn cảm thấy ấm áp, vui vẻ. Cảm giác hạnh phúc như vậy lâu, lâu Nại Nại chưa từng cảm nhận được. Cho nên nàng càng muốn biết, vì sao bọn họ thể cùng chỗ? Vì sao tự cho mình là ca ca của nàng và nàng là muội muội của , để giữa hai người có khoảng cách vượt qua được.

      Ngày hôm qua, thời điểm bị vứt bỏ, nàng rất thống khổ. Nại Nại phủ nhận, cái cảm giác bị bỏ rơi, bị dẫm đạp thực làm nàng tổn thương. Nhưng nếu như có thể dùng những tổn thương của nàng đổi được trở về của , đổi được cơ hội cùng lần nữa, bao nhiêu tổn thương đối với Nại Nại, nàng cũng đều chịu được.

      Khóe mắt Nại Nại cong cong như trăng khuyết, nhưng khi ngẩng đầu lên, tươi cười trong nháy mắt vụt tắt. Trước mắt, người chơi đều vội vàng đến, bên tai cuồn cuộn tiếng có ngựa. Nại Nại chưa kịp trốn, bọn họ cũng kịp dừng lại. Vì thế Nại Nại ra cửa xem hoàng lịch ngay lập tức biến thành đường pa-ra-bol.

      Nại Nại bị ngựa đâm chết.
      honglak thích bài này.

    5. hanamichi_chan

      hanamichi_chan Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      29
      Chương 8.2

      đạo Hoàn Dương Thuật rơi người Nại Nại, đoàn Ngự Lâm quân tránh Nại Nại, tiếp tục chạy . người chơi cưỡi Phượng Hoàng, đầu danh hiệu【 Tả thừa tường Tề quốc 】 đến bên người nàng, nho nhã lễ độ: “Tiểu muội muội, lần sau cẩn thận nha.”

      “Đông Phương, ra ngươi cũng biết đùa giỡn tiểu nương a!” hồng y đao khách có danh hiệu 【 Hữu tướng quân Tề quốc 】 tới, hướng tả thừa tướng trêu ghẹo.

      Phía sau bọn , hắc mã cao ngạo xé gió phi đến, lưng ngựa là hoàng đế Tề quốc Vô Song ngạo mạn. Áo lông đỏ tung bay, giống như Tây Sở Bá Vương, toàn thân đều toát ra cỗ sát khí. từ cao nhìn xuống, coi ai ra gì. Nhìn lướt qua mọi thứ, ánh mắt chợt dừng lại người Nại Nại. giây sau, giục ngựa chạy vội tới trước mặt Nại Nại : “Xóa acc!”

      Vô Song vừa dứt lời, chỉ Nại Nại, ngay cả tả tướng và hữu tướng quân đều ngây người hiểu chuyện gì. Nại Nại sợ run, chẳng lẽ thằng nhãi này nhìn thấu diện mạo thực của nàng. biết ta tu cái pháp gì a?

      “Vô Song, đầu ngươi hỏng rồi à? Có người đùa giỡn tiểu nương như ngươi sao?” Hữu tướng quân chạy vội tới bên người Vô Song, tề mi lộng nhãn .

      “ Ta phải ngươi.” Vô Song trừng mắt liếc cái, kiên nhẫn nhìn Nại Nại, “Ta thích nhìn thấy người khác dùng tên này. Ngươi xóa acc, ta cho ngươi vạn kim.”

      Nại Nại: “ cần, ta thiếu tiền, ta muốn luyện cấp.”

      mang ngươi.” Vô Song chút khách khí chỉ vào Hồng y tướng quân bên người mình.

      “Hi, tiểu muội muội!” Hửu tướng quân Mặc đáng khinh hướng Nại Nại vung cánh tay, “Thúc thúc dẫn ngươi câu cá vàng a.”

      Nại Nại tránh ánh mắt của : “Tên của ta có cái gì đúng sao? Vì sao lại khiến ngươi chán ghét đến vậy?

      Vô Song làm sao có thể chán ghét tên này, là thích đến cực điểm. Có đôi khi, trong giấc ngủ, đều nhịn được kêu tên này khiến sáng hôm sau, bạn cùng phong luôn dùng ánh mắt trêu chọc nhìn , Sư Tử a, đếm qua mơ thấy cái gì a? Nại Nại, Nại Nại, gọi thân thiết a, tình cảm mãnh liệt a. Bởi vì quá thích Nại Nại, cho nên hi vọng nàng là độc nhất vô nhị

      Thấy Vô Song nửa ngày lời nào, Nại Nại thở dài: “Tráng sĩ, đại vương, kỳ ta phải người Tề quốc, ta là người Sở quốc. Ta chờ bằng hữu đến đây lập tức ngay, cam đoan cả đời ngươi nhìn thấy ta.”

      “Sở quốc!” Vô Song trừng mắt, “Sở quốc làm sao so sánh được với Tề quốc của ta? Ngươi rời Sở quốc rồi ta thêm ngươi vào Tề quốc.”

      phải ngài muốn thấy ta sao?” Nại Nại buồn bực.

      Vô Song tự hỏi, so với muốn nhìn thấy, đúng hơn là hi vọng người khác nhìn thấy, càng hi vọng người khác kêu tên của nàng. So với để cho nàng địch quốc, chừng về sau còn có thể gả cho tên nam nhân Sở quốc, vậy bằng lúc này đặt nàng bên người.

      Vô Song: “Nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy. Ta nhận ngươi nhận ngươi, mau rời Sở quốc, ta thêm ngươi vào Tề quốc!”

      . . . . . . Còn nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy nữa. Mới vừa rồi ai muốn giết ta đến xóa acc ? Loại nam nhân hỉ nộ vô thường này nếu trở về cổ đại trở thành bạo quân, bạo quân a.

      “Uy ! Tử, chồng ngươi khi nào đến?” Nại Nại quay đầu hỏi bạn cùng phòng.

      “10 phút nữa” Tử thuận miệng đáp.

      10 phút, Nại Nại quyết định kéo dài thời gian.

      【 trước mặt 】Nại Nại: “ cần đâu. Ta sợ bản thân làm giảm tố chất của người dân Tề quốc. Ngươi xem, tài khoản của ta là đồ bỏ, thay vì nhận ta, bằng đưa đến ngoại quốc, gây tai họa cho người.”

      Vô Song nghe nàng , cũng gì, trực tiếp giao dịch với nàng. cho 1000 kim vào khung giao dịch, thấy Nại Nại chậm chạp đồng ý, mới quăng ba chữ: “ tẩy điểm.”

      Nại nại u oán nhìn Vô Song, người này đúng là thể lý.

      【 trước mặt 】Nại Nại: “Tẩy điểm cũng vô dụng a, bằng hữu của ta đều ở Sở quốc. Ta còn trông cậy vào bọn họ mang ta thăng cấp. Vị thúc thúc bên cạnh người ta cần. Ta có hứng thú với tình thúc cháu cấm kỵ.”

      Mặc đem bộ mặt đáng khinh bỉ tiến gần Nại Nại: “Đừng lo, chờ ta thu ngươi làm đồ đệ rồi, chúng ta chính là sư đồ luyến trong truyền thuyết a.”

      Đông Phương, tả thừa tướng màng danh lợi điều khiển Phượng Hoàng từ trời giáng xuống, nện vào đầu Mặc, sau đó mỉm cười với Nại Nại: “Gia môn bất hạnh, thất lễ.”

      “Đông Phương, ta hận ngươi, ta hận ngươi.” Mặc nằm dưới mông Phượng Hoàng kêu rên: “Lần nào ngươi cũng ngăn cản ta tán .”

      “Hừ, ta là ngăn cản ngươi bôi đen tề quốc chúng ta.” Đông Phương Thừa tướng cũng cho Phượng Hoàng đứng lên, yên ổn ngồi người Mặc, nhắm mắt dưỡng thần.

      Vô Song trừng mắt nhìn Nại Nại, trầm ngâm sau lúc lâu, cuối cùng hạ quyết tâm : “Ta thu ngươi làm đồ đệ.”

      “Đại vương, ngài cũng tưởng cùng ta chơi sư đồ luyến cấm kỵ sao?” Nại Nại vô tội nhìn Vô Song.

      “Này cần.” Vô Song khóe miệng co giật, ném qua lời mời Nại Nại làm đồ đệ.

      Nại nại trừng mắt nhìn thư mời, chết cũng chịu đồng ý. Nàng sợ, nàng rất sợ. Nàng sợ nếu cẩn thận ấn đồng ý, vì báo thù, cùng làm ra tình trạng sư đồ luyến khiến thế nhân phỉ nhổ, làm cho dục sinh dục tử, dục cự còn nghênh. . . . . .

      Cố nén lại tâm hồn mê cung đấu dâng lên, Nại Nại gian nan : “Ta đối với sư phụ có cầu rất cao.”

      Vô Song kiêu ngạo cười : “Thiên hạ to lớn, có ai có thể bì kịp được ta? Có gì cầu, đến!

      Nại nại u oán nhìn của : “Trước kia có câu ngày vi sư, trọn đời vi phu.”

      Vô Song bối rối, cư nhiên trả lời câu: “Vậy trăm ngày?”

      “Đồng giường cộng chẩm.” Quần chúng liên tiếp đáp lời

      Vô Song trầm mặc.

      Nại Nại mỉm cười, với nhân sĩ vây xem: “Chán ghét a, đại thần người ta cũng có tôn nghiêm cùng trong sạch. Các ngươi cần theo ta đùa giỡn !”

      Vô Song cũng u oán .

      Có người dân nào lại vô sỉ đến mức cùng địch nhân đùa giỡn quốc quân của mình hay a?
      honglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :