1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      Chương 29

      "Ai?" đôi cổ tay trắng nõn như bạch xà quấn tới, Lục Tự nhíu mày chút nể mặt hất ra.

      Lúc này tâm trí mê loạn chậm rãi phục hồi, Lục Tự ghê tởm bản thân lại có thể lên giường với người phụ nữ có tướng mạo tương tự người xưa.

      Bởi vì lúc đó toàn thân ta tản ra hương vị thể kháng cự sao? Lục Tự biết, song giờ phút này cái gì cũng quá muộn màng.

      Chung Phỉ Phỉ lơ đểnh, khoác áo choàng tắm to đùng tựa vào cạnh cửa nhìn theo tầm mắt Lục Tự.

      Người phụ nữ giống như thỏ vậy lảo đảo chạy trốn, đoạn đường này tuy dài nhưng ngã sấp hai lần, chắc bị sợ hãi quá độ.

      Nghĩ đến khuôn mặt nhắn cực kỳ hoảng sợ của Phan Lôi, tâm trạng Chung Phỉ Phỉ bỗng dưng tốt hẳn.

      Nhưng tâm tình Lục Tự tốt nổi.

      Rũ con ngươi xuống, cũng thu lại cảm xúc vì bất an che giấu dưới đáy lòng kia, băng qua hành lang chuẩn bị rời khỏi nơi khiến người ta nghẹt thở.

      Chung Phỉ Phỉ nhướng mày nhìn .

      “Sao, hối hận à? Lục nhị thiếu gia của tôi?"

      Chung Phỉ Phỉ nhấn mạnh chữ 'nhị' này, con ngươi đen của Lục Tự ngưng đọng, lát sau mới xoay đầu liếc nhìn Chung Phỉ Phỉ.

      " việc hôm nay, đối với chúng ta mà , đều là ngoài ý muốn, tôi hi vọng hiểu ."

      "Đương nhiên…" Chung Phỉ Phỉ vẫn cười như cũ, nụ cười ngạo mạn nhìn bóng người từ từ biến mất ở nơi xa.

      Đương nhiên là ngoài ý muốn, cũng là bí mật vĩnh viễn.

      ta hiểu rất đàn ông, càng hiểu đàn ông tự cho mình là đúng. Thực cho rằng trải qua lần này, ta quấn quýt buông sao? Quá coi thường ta rồi.

      Bất quá theo nhu cầu mỗi bên thôi.

      Phan Lôi chưa từng nghĩ Lục Tự và Chung Phỉ Phỉ có chân.

      Hơn nữa, lúc này Chung Phỉ Phỉ vẫn là tình nhân của Lục Thanh Dương đấy.

      loại cảm giác loạn luận dâng trào trong lòng, ghê tởm đến mức làm muốn nôn.

      Rất nhanh phản ứng kịp, giọng Lục Tự vang lên phía sau, còn cách nào khác, bị phát như vậy chắc chắn bị diệt khẩu.

      vội vàng đứng dậy chạy nhanh ra ngoài, vì vụng về, ngã sấp vô số lần.

      May mà Lục Tự đuổi theo nữa.

      Có lẽ phát ra nhỉ, Phan Lôi tự an ủi mình.

      "Ai u… đứa nào có mắt đụng vào tao đấy!"

      Hôm nay phải ngày thích hợp ra khỏi cửa mà, Phan Lôi cực kỳ hối hận trước khi ra cửa xem hoàng lịch.

      Ban nãy vừa đụng phải Lục Tự làm tình với Chung Phỉ Phỉ, trong nháy mắt lại đụng phải cái tên ăn chơi trác táng của nhà họ Lục - Lục Vĩnh.

      Lúc này Phan Lôi quá mức sợ hãi, trong thấy Lục Vĩnh căn bản cũng khách sáo, dùng sức đẩy ra, tiếp tục chạy về phía trước.

      Lục Vĩnh để ý bỗng chốc bị Phan Lôi đẩy, cam lòng muốn tóm lại, nhưng Phan Lôi nhanh nhẹn như thỏ vậy, chạy mất hút.

      “Đệt! ngày nào đó mày vào tay tao!" Phun bãi nước bọt, Lục Vĩnh nhìn chằm chằm chạy trốn như bay, hung hãn .

      Phải rằng, Lục Vĩnh có thể ở Lục thị leo lên vị trí bây giờ, ngoại trừ có Lục Thanh Dương hộ tống cả đoạn đường, thể thừa nhận có chút thông minh.

      Trong mắt , Phan Lôi ở nhà họ Lục là người có cũng được mà có cũng chẳng sao.

      Còn là kẻ nhát gan.

      Trước kia trông thấy , tựa như chuột thấy mèo, cả người phát run thể nhúc nhích, hôm nay còn dám dùng sức đẩy ra.

      Híp mắt, Lục Vĩnh thoáng nhìn nơi Phan Lôi chạy đến.

      Nếu phải thằng nhóc Lục Chung cho con đàn bà ngu xuẩn này quá nhiều dũng khí, chính là hồi nãy Phan Lôi bị chuyện gì đó dọa sợ.

      Đồng thời, chuyện này còn là chuyện lớn, đủ để long trời lở đất, dọa quên cả nỗi sợ .

      Nhếch môi, Lục Vĩnh hình như nghĩ đến chuyện gì, hồi sau, sải bước theo con đường Phan Lôi chạy.

      Phan Lôi mặc kệ Lục Vĩnh – cái tên có chút thông minh kia.

      Bất quá, có điểm Lục Vĩnh đúng.

      thực sợ hãi quá độ, cũng quá mức kinh ngạc, chạy đến cửa phòng, bất chấp Lục Chung vẫn còn chuyện với người khác, như chim én đâm đầu vào lồng ngực Lục Chung.

      thế giới này, chỉ có lồng ngực là ấm áp nhất, cũng an toàn nhất.

      Phan Lôi như Koala ôm lấy Lục Chung, Lục Tư ở bên nhíu mày.

      "Lão đại, em chờ ngay cửa, tiếng sau chúng ta lên đường nhé…”

      Bất giác Phan Lôi mới phát Lục Tự cũng ở đây.

      Có điều muốn nhúc nhích, chỉ nằm vai Lục Chung, rầm rì tiếng.

      "Hươu ngốc, lại phải sao?"

      Lục Chung nhấc mông lên, đặt lên giường.

      Cẩn thận quan sát phen, cuối cùng tầm mắt rơi chỗ bẩn ở đầu gối .

      Phan Lôi rụt chân, dưới tầm mắt nóng bỏng của Lục Chung nhịn được .

      "Em vấp ngã."

      Lục Chung ngồi xổm xuống nâng chân lên, cẩn thận xem xét.

      Đầu gối đỏ mảng, mơ hồ có chút rướm máu, tổng thể mà có gì đáng ngại.

      Ngón tay lạnh lẽo của vuốt ve vết thương, Phan Lôi bị đau khẽ rên tiếng.

      Lục Chung rút tay về, xoay người ra ngoài.

      Phan Lôi ôm eo , " muốn đâu?"

      Người đàn ông xoay đầu lại, cầm tay từ từ viết: Bôi thuốc.

      "Em bị thương đâu, ở bên em được ?" Phan Lôi ôm , lúc này tận đáy lòng cất dấu bí mật lớn, khẩn cấp muốn tìm người thổ lộ.

      Hiển nhiên, thế giới của chỉ có mình Lục Chung.

      Lục Chung thực nghe lời ngồi xuống, bất quá nhàn rỗi, nhàng đặt chân Phan Lôi lên đùi , khẽ xoa chỗ bị thương kia.

      Rất dịu dàng.

      Trái tim Phan Lôi dần dần ổn định, trong lòng có ngàn vạn lời muốn , nhưng bọn chúng cứ hùa nhau vọt tới cổ họng, đột nhiên biết gì mới phải.

      Lục Chung vuốt tay , tiếp tục viết: Sao thế?

      Phan Lôi lắc lắc đầu.

      Để tổ chức ngôn ngữ lại chút, biết nên từ đâu.

      Trong lúc Phan Lôi sắp xếp ngôn ngữ, cố gắng tóm tắt đơn giản mối quan hệ phức tạp kinh tởm kia, cửa được gõ hai tiếng đặc trưng, sau đó Lục Tư ló đầu vào bày vẻ mặt bất đắc dĩ.

      "Xin lỗi quấy rầy. Nhưng lão đại à, kế hoạch sắp xếp xong, chúng ta phải ngay."

      Vừa nghe Lục Chung muốn , Phan Lôi chút nghĩ ngợi bò qua, tiếp tục ôm đại thụ của .

      phải sao?"

      Lục Chung còn chưa kịp viết, Lục Tư thay Lục Chung.

      "Xin lỗi chị dâu, bọn em có chút chuyện phải xuống núi chuyến."

      "Em cũng muốn !" Phan Lôi chút nghĩ ngợi mở miệng.

      Lục Tư thoáng nhìn Lục Chung, "Lão đại, giờ sao?"

      Lục Chung xoay đầu lại, gỡ con Koala lưng xuống, xoa xoa tay , viết: Về liền.

      Nhưng, rất muốn mà. Phan Lôi bày tỏ muốn ở lại chút nào.

      Lục Chung lại viết: Đừng sợ, nhanh thôi.

      Mặc dù Phan Lôi rất muốn với Lục Chung, song phải người hiểu chuyện.

      Chuyện nào nặng vẫn phân biệt , tuy chẳng biết Lục Chung xuống núi muốn giải quyết chuyện gì, nhưng Lục Tư khẩn trương thế, chắc là chuyện lớn.

      Trong mắt Phan Lôi, chuyện của Lục Chung đều là chuyện lớn.

      Về phần Lục Tự và Chung Phỉ Phỉ, tránh được bao xa tránh.

      Lục Tư cứ giục mãi, Lục Chung vẫn vuốt tóc Phan Lôi hồi.

      Cuối cùng Phan Lôi có chút kiên nhẫn, sao người này vuốt tóc mãi vậy, phải rất vội sao?

      và Lục Tư đưa mắt nhìn nhau, đều thấy được nghi hoặc trong mắt đối phương.

      lúc sau, Lục Chung xoay đầu lại nhìn Lục Tư sâu, Lục Tư 'Ờ' tiếng, nhanh chóng rúc đầu về, cũng khép cửa lại.

      "Em nè, lão đại, nhanh chút."

      Nhanh chút gì? Phan Lôi nghĩ mãi ra, giây kế tiếp, nụ hôn ấm áp in lên môi .

      Rất nhàng, vuốt ve bờ môi như lông vũ, cũng rất nhanh chóng.

      còn chưa kịp phản ứng, Lục Chung đứng dậy rời .

      Lần này chút do dự, nhanh chóng và quyết đoán.

      Để lại Phan Lôi ngồi giường, nhìn cánh cửa đóng lại, rất lâu mới vuốt môi, trong lòng ngọt ngào và cảm động.

      đợi nửa ngày, chỉ vì cho nụ hôn từ biệt sao?

      Sợ người khác thấy, mực chờ đối phương rời à?

      là ——

      Hươu ngốc khó tính lại ngoài lạnh trong nóng mà.

      Bất quá, rất ràng, chính là khẩu vị của .

      Lục Chung rồi.

      Mặc dù rất nhanh về, nhưng Phan Lôi dám ra khỏi cửa.

      Trước có sói sau có hổ.

      Hai người Lục Tự và Lục Vĩnh đều ở resort, chỉ có thể cố hết sức thu tồn tại của mình.

      Đáy lòng chôn giấu bí mật thể thổ lộ thực chuyện đau khổ.

      Lúc này, Phan Lôi nghĩ tới bạn tốt Tôn Như Ý.

      Theo nhận thức của , Tôn Như Ý là người có cái miệng tiện, nhưng là chiến hữu tốt hiếm có.

      Phan Lôi kì kèo dùng tên giả thổ lộ hết mọi chuyện cho Tôn Như Ý biết.

      Nhưng Tôn Như Ý toạc móng heo.

      "Cậu Chung Phỉ Phỉ và Lục Tự có quan hệ với nhau? Fuck, mình biết ngay Chung Phỉ Phỉ đâu có tốt đẹp gì… lại ngờ Lục Tự cũng là tên cặn bã! Mẹ nó! Cũng may cậu thành với …"

      “Khoan …" Phan Lôi yếu ớt : "Như Ý, mình đâu có hai người đó…"

      "Xí! Cậu còn muốn gạt mình! Cậu mẹ kế có quan hệ với con trai, mình đoán chút ra… Người xung quanh cậu có thể cực phẩm vậy ngoại trừ cái con đê tiện Chung Phỉ Phỉ ra, còn có ai nữa…" Tôn Như Ý căm phẫn bừng bừng, "Vậy giờ cậu tính thế nào?"

      Có thể thế nào? mở mắt nhắm mắt thôi.

      Người nhà chỉ có mình Lục Chung, nếu bọn họ đe dọa tới lợi ích của Lục Chung, mới có thể đứng ra.

      Về phần mấy người bọn họ đấu đá thế nào, chỉ cần liên quan đến Lục Chung, Phan Lôi đều có thể nhịn.

      Dù sao Lục Thanh Dương tốt với Lục Chung, cho ông ta đội nón xanh, coi như là trừng phạt vì tốt với Lục Chung .

      "Vậy cũng được, dù sao cũng liên quan bao nhiêu tới cậu, nếu cậu đâm bừa màng giấy này, chừng còn bị diệt khẩu! Cậu nên ngoan ngoãn ở trong phòng … Đợi chú rể câm của cậu về…"

      "Ừ." Phan Lôi đương nhiên tính thế.

      Bàn tính của Phan Lôi đánh rất kêu, song thực tế thuận lợi như tưởng tượng.

      Vì, bao lâu sau, phòng đột nhiên cúp điện.

      Khi còn bé Phan Lôi được vớt từ dưới biển lên, từ đó về sau bèn ghét biển.

      Hồi , bị Lục Vĩnh nhốt vào phòng tối ngày đêm, cũng từ đó về sau, Phan Lôi sợ cúp điện.

      Thét xong lao ra cửa, ngay cửa, người dù bận tối mắt tối mũi nhưng vẫn ung dung chờ .

      "Phan Lôi, chúng ta chuyện nào."
      Last edited by a moderator: 26/9/15
      Uyên Sama, gemikat, Tiểu Ly 111136 others thích bài này.

    2. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Mình thấy đâu có gì văn suôn lắm @ Sấu Dầm :yoyo52::yoyo52:
      Ôi khúc hấp dẫn người nào vào vậy ta:yoyo42: tội Phan Lôi quá
      Sấu Dầm thích bài này.

    3. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      Quên viết tên chương rồi nàng ơi :yoyo60:
      Sấu Dầm thích bài này.

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      còn 1 ch nữa là sao nàng..................tr sắp hết rùi à.
      chắc chắn là LT rồi
      nhưng mà nàng ơi xem lại 1 chút chứ sao ta thấy đoạn cùng CPP là lục tự mà đoạn ch vs Lục chung cũng là lục tự là sao ta

    5. christine tran

      christine tran New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      12
      Hồi hộp hóng chương sau....

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :