1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      mau trả thù cho chị ah...... :yoyo50::yoyo50::yoyo61::yoyo61:

    2. Rubyzjn

      Rubyzjn Active Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      83
      Thằng cha Lục Vĩnh thật đáng ghét............

    3. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      Chương 9
      Phan Lôi ngờ Lục Chung có thể tìm tới nhanh thế.

      còn chưa kịp nghĩ xong lời giải thích, Lục Chung sải bước đến trước mặt .

      Ngón tay thon dài mang theo vết chai khẽ nâng cằm lên, từ trong mắt thấy được tia dịu dàng và nỡ, khi cho rằng nhàng vuốt gò má , tay Lục Chung bèn rời khỏi, dịu dàng vỗ vỗ đầu .

      Động tác tựa như tối qua khi bị đau bụng vậy, vỗ vỗ đầu trấn an.

      Chỉ động tác thế này thôi khiến Phan Lôi tuôn trào nước mắt như mưa.

      Thực ra, quen những hành động của Lục Vĩnh rồi.

      Chỉ cần làm gì quá đáng, coi như có chuyện gì quên nó .

      Dù sao, ở nhà họ Lục, là kẻ ăn nhờ ở đậu, thiên kim nhà họ Lục có tiếng miếng.

      Song lúc này, Lục Chung lại dịu dàng vỗ vỗ đầu , tiếng động an ủi .

      Lục Chung nắm tay , ra khỏi nhà vệ sinh, bước của rất nhanh, nhanh đến mức làm Phan Lôi theo kịp.

      suýt nữa ngã chổng vó, cuối cùng Lục Chung cũng có phản ứng, từ từ dừng bước.

      dẫn tới phòng nghỉ, nắm cằm cẩn thận quan sát vết thương của .

      Phan Lôi thấy buồn cười, lúc sau mới nặn ra nụ cười tươi tắn.

      "Em... em đau ạ... Chỉ... chỉ bất cẩn ngã thôi... ... cũng biết... tế bào vận động của em... ... phát triển mà..."

      luống cuống , cố chấp tìm lí do.

      Nước mắt Phan Lôi lại rơi.

      đầu lại được dịu dàng vỗ về.

      Lúc ngẩng đầu, Lục Chung đẩy ra.

      Lục Tư bước vào, cầm hộp y tế.

      Lục Chung trao đổi ánh mắt với , rồi nhanh chóng ra ngoài.

      Lục Tư đến trước mặt , người đàn ông với khuôn mặt điển trai nở nụ cười rạng rỡ.

      "Chị dâu, tôi giúp chị xử lý vết thương trước ."

      Động tác của Lục Tư rất chuyên nghiệp lại dịu dàng, rất nhanh mặt Phan Lôi đau nữa, thoáng lo lắng cho Lục Chung.

      "Lục Chung đâu? ấy đâu rồi?"

      Lục Tư cười tủm tỉm nhìn Phan Lôi, giọng dịu dàng, "Yên tâm chị dâu, hai chỉ làm chuyện ấy cần phải làm thôi."

      Phan Lôi nửa tin nửa ngờ, lòng dạ cách nào yên ổn.

      Đúng lúc này, bên ngoài trở nên ồn ào, Phan Lôi đứng phắt dậy.

      "Sao thế, xảy ra chuyện gì vậy?"

      Lục Tư muốn có chuyện gì’, nhưng Phan Lôi sợ Lục Chung phát được chuyện gì đó nên vội vã xông ra ngoài.

      Quả nhiên, Lục Chung vẫn phát .

      Lời dối của vụng về thế, cộng thêm vết thương mặt lại ràng vậy.

      Lục Chung cũng phải đồ ngốc.

      nhanh chóng tìm được Lục Vĩnh hứng chí bừng bừng tán .

      gì vì căn bản cần , như lời Lục Tư , chỉ làm việc người đàn ông phải làm.

      Khi Phan Lôi chạy tới, Lục Vĩnh xụi lơ mặt đất, đau khổ cầu xin.

      Lục Vĩnh nhũn thành bãi, nhưng Lục Chung cũng tốt hơn bao nhiêu, ít nhất là bề ngoài. Khóe miệng vệt máu, thân hình cũng hơi run rẩy.

      "Lục Chung!" Phan Lôi chạy tới, đỡ người đàn ông run rẩy dậy, " sao chứ?"

      Nhìn Lục Vĩnh nằm mặt đất thể động đậy, trong đôi mắt ràng có tia sợ hãi, Phan Lôi rất hả giận, nắm tay Lục Chung, dạy dỗ: "Sao đánh nhau với loại cặn bã này... đáng ... đáng đâu..."

      hiểu rất con người Lục Vĩnh, chả có bản lĩnh thực , nhưng đâm thọc lại rất giỏi.

      Lục Thanh Dương rất thiên vị , hoàn toàn muốn vì việc này, khiến khoảng cách giữa hai cha con Lục Chung và Lục Thanh Dương ngày càng xa.

      Cuối cùng, Phan Lôi kéo Lục Chung về nhà.

      Cả đoạn đường Lục Chung đều im lặng, Phan Lôi vẫn luôn nắm tay .

      Lúc trở về, vết thương mặt Lục Chung trải qua thời gian ngày càng ràng.

      Con mắt hơi tụ máu bầm, khóe miệng cũng thâm vùng.

      Phan Lôi lấy thuốc mỡ và viên đá ra, vừa giảm đau cho , vừa : " cần gì phải chấp nhặt với tên đó chứ." Sau khi im lặng giây, Phan Lôi tăng tốc độ tay, còn thêm: "Dù sao, em cũng quen rồi."

      Thực quen rồi.

      Phan Lôi tự với mình như thế, nếu có nhà họ Lục, có lẽ chết từ lâu.

      Bây giờ có thể có ngôi nhà, còn phải lo cơm áo, là rất may mắn.

      Trong cuộc sống chỉ cần biết nhịn chút, rất nhanh gió êm sóng lặng.

      Trong lúc bôi thuốc, vẻ mặt Lục Chung giống như đau tí nào.

      Cả quá trình chỉ yên lặng nhìn Phan Lôi.

      Phan Lôi bị nhìn đến mức gò má nóng bừng, để giảm bớt bầu khí ngột ngạt, chọc chọc con mắt tím xanh của Lục Chung, nở nụ cười.

      " xem... gặp được em liền xui xẻo như vậy, vừa đánh nhau, vừa mất quyền thừa kế, giờ khuôn mặt còn bị thương... Em đúng là bông hoa xui xẻo..."

      Đây là câu đùa cực kì tệ hại, bản thân Phan Lôi cũng có cách nào cười nổi.

      "Thôi, nghỉ ngơi cho tốt . Đúng rồi, muốn ăn gì? Em làm cho ?"

      Phan Lôi định mang hộp y thế ra ngoài, tay lại bị người sau lưng giữ chặt.

      "Hửm? Sao vậy?" Phan Lôi nghi hoặc.

      giây sau, bị nguồn sức mạnh kéo vào lòng Lục Chung, rơi xuống đầu gối , lúc ngẩng đầu vừa vặn đối diện với con ngươi đen như mực của .

      "..." chữ mới bật ra khỏi miệng giây tiếp theo, đôi môi trở nên ấm áp, nụ hôn mang theo mùi máu tươi nhàn nhạt pha lẫn mùi thuốc mỡ in lên.

      Lục Chung biết hôn.

      Giống như lần trước, chỉ dán lên cánh môi , khẽ ma xát.

      Phan Lôi trợn tròn mắt, có thể nhìn thấy lông mi dài dài của đối phương in mặt mình, hơi ngưa ngứa.

      mặt ngứa tí, trong lòng cũng thế.

      Có chút ngứa ngáy, còn tê tê dại dại.

      Toàn thân chẳng biết nên hành động thế nào, đôi tay cũng biết nên để ở đâu.

      Thậm chí, cũng biết nhắm mắt lại, cho đến được buông ra, Lục Chung nâng cằm của lên, quyến luyến liếm bờ môi, Phan Lôi mới kịp phản ứng.

      "... làm gì đó..."

      Đối phương đáp lại bằng cách áp tay lên đầu , nhàng vỗ về, đôi mắt dịu dàng hẳn.

      Phan Lôi cảm giác mình giống như chú cún.

      Lục Chung luôn luôn vuốt đầu .

      Đáng sợ hơn là, cách đối đãi kiểu này, lại khiến Phan Lôi cảm thấy rất hạnh phúc, chỉ muốn vẫy đuôi, sủa hai tiếng ẳng ẳng với đối phương.

      Nô tính rất đáng sợ.

      Vả lại, càng đáng sợ hơn là Phan Lôi phát khi mình được Lục Chung hôn trái tim đập rộn ràng, nếu mượn câu quảng cáo để dùng chính là... căn bản dừng được.

      Vừa hôn xong, Lục Chung an ổn ngủ thiếp .

      Phan Lôi lại ngủ được, nằm giường, ôm tim, làm cách nào cũng ngủ được .

      ...

      có ý gì?

      Là...

      Là thích ?

      ...

      đúng... là sao quả tạ, sao có người thích được?

      nghĩ, chắc hôm nay tình huống đặc biệt, bị ức hiếp rất thê thảm, nên Lục Chung vì an ủi mới hôn nhỉ?

      Lời giải thích này hình như hợp lí nhất.

      Phan Lôi thoáng uể oải, song kéo dài bao lâu.

      lát sau, ôm trái tim vẫn còn đập loạn xạ của mình, mấp máy môi.

      Cho dù là vậy, cũng sao.

      Bởi vì, khoảnh khắc đó Lục Chung rất dịu dàng.

      Trước đây chưa từng có lần nào giống thế, đây là lần dịu dàng nhất từng thấy, chỉ dành cho .

      Vì nụ hôn này, Phan Lôi khó ngủ cả đêm.

      Tối nay, Lục Chung ngủ thiếp trái lại quên việc theo thường lệ.

      Phan Lôi cũng quên mất, lăn qua lộn lại đến hừng đông mới ngủ.

      Kết quả của việc phấn khích chính là mặt sưng như đầu heo, đầu heo còn phối hợp với vành mắt đen.

      Thời gian còn sớm, cộng thêm bộ dạng này của cũng thích hợp để đến trường, Phan Lôi nhắn tin cho Tôn Như Ý, xin nghỉ ngày.

      Nghĩ tới thời gian còn sớm, Phan Lôi trở lại giường nằm, muốn ngủ bù.

      biết ngủ bao lâu, đột nhiên bị tiếng cãi vã dưới lầu đánh thức.

      Kỳ , là tiếng cãi vã, còn bằng là tiếng tranh cãi của người.

      Hôm qua, Phan Lôi biết, Lục Vĩnh chịu để yên, Lục Thanh Dương đến chất vẫn cũng là chuyện bất ngờ.

      Chẳng qua, lúc trông thấy Lục Chung im lặng ngồi ghế sô pha bị Lục Thanh Dương tức giận quở trách nể tình, lòng Phan Lôi cảm thấy chua xót.

      Theo lý thuyết, Lục Chung là con trai ruột của Lục Thanh Dương. Coi như tình cảm giữa ông ta và Lục Phỉ Nhã bất hòa, cũng đến mức phải tức giận với Lục Chung.

      Con trai ruột mà lại bằng đứa con trai của trai sao?

      Phan Lôi cảm thấy oan ức thay cho Lục Chung.

      Từ đầu tới cuối Lục Chung đều có vẻ rất hờ hững, dù cho mi mắt vẫn còn bầm đen, Lục Thanh Dương cũng quyết đếm xỉa.

      " làm hai thế nào vậy? Lại đánh tiểu Vĩnh gãy xương! Sao có người độc ác nham hiểm như chứ!"

      "Tôi biết! Giờ Tiểu Vĩnh hôn mê bất tỉnh trong bệnh viện! Tốt nhất thức thời chút đến bệnh viện xin lỗi cho tôi!"

      " ! có nghe hả! Đừng có bày dáng vẻ sống dở chết dở đó!"

      Lục Thanh Dương hùng hùng hổ hổ hồi, nhận được bất kỳ đáp án nào, tức giận ném câu.

      đen đủi! Nhìn bộ dạng người ra người ma ra ma này của ! Tôi vừa thấy tức giận! Tôi biết! xin lỗi! Hai là tôi có đứa con trai như !"

      Lục Thanh Dương nổi giận đùng đùng bỏ .

      Phan Lôi luôn đứng lầu nhìn Lục Chung.

      Từ đầu tới cuối, đều có biểu cảm gì.

      Căn bản giống như ở thế giới này. Mặc kệ Lục Thanh Dương gì, mắng gì, vốn thể kích động chút nào.

      Chẳng qua, đợi đến lúc Lục Thanh Dương bao lâu, Phan Lôi ràng trông thấy sắc mặt Lục Chung cực kì bi thương.

      ra phải nghe thấy.

      Cũng phải cố tình xem .

      ra rất đau khổ.

      Bị cha ruột vì người ngoài quở trách, hẳn rất đau lòng, hẳn rất tuyệt vọng.

      Cũng may, Lục Chung suy sụp bao lâu.

      Trải qua việc này, Phan Lôi thể ngủ được nữa.

      chính là thiếu nữ đầu heo trong gương, dừng chút, Phan Lôi đội món quà giáng sinh năm ngoái Tôn Như Ý tặng , cái mũ bảo hiểm che cái đầu heo của , xuống lầu.

      sôi nổi tới trước mặt Lục Chung, tưởng nét mặt thả lỏng chút.

      Nhưng, điều thất vọng là, nhìn thấy tia đau buồn nào giấu khuôn mặt Lục Chung, lúc nhìn , vẫn là dáng vẻ hờ hững.

      "Cái kia... đừng tức giận... Hihi... nhìn em nè... cái… cái mũ của em thế nào?"

      vỗ vỗ cái mũ che đầu heo của mình, cười nịnh nọt với .

      mặt Lục Chung vẫn có biểu gì, nhìn hồi, từ từ đứng dậy, cầm lấy cái mũ của .

      "Có... có phải rất xấu hay ?" Khuôn mặt như đầu heo của phơi bày dưới ánh mặt trời, Phan Lôi khẩn trương xốc vạt áo lên.

      Lục Chung trầm mặc, ánh mắt thoáng rối rắm, giống như biết có nên với .

      Phan Lôi suy sụp.

      tự đâm mình đao, còn trị khỏi tác dụng phụ khác.

      cúi đầu, bất đắc dĩ thở dài tiếng.

      ngu ngốc và bất lực của mình. Song, sau lúc im lặng, đột nhiên Lục Chung tới, nắm tay .
      Last edited by a moderator: 25/9/15
      Uyên Sama, gemikat, thuyt44 others thích bài này.

    4. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Sao thằng đó xem thường Chung mình qua vậy, thằng câm mà mày đó sau này mày biết:th_107::th_107::th_107:. Tội chị quá, phải trả thù , ức chế quá ah, mong tập kế quá xem làm sao:th_82:
      Thanks @Vân Du :th_57:
      tenguVân Du thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Tiểu Yên sao tách hàng nhỉ người đẹp, trang tự động mà ta :yoyo20:
      Haruka.Me0, Tiểu yêu tinhAnh Trần thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :