1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Rubyzjn

      Rubyzjn Active Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      83
      Cỏ um tùm..............cây nắm.........
      Bó tay bạn Lôi.

    2. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      khổ quá cơ, tác giả có thể trong sáng hơn nữa hem :yoyo36::yoyo36::yoyo36:

    3. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Chương 8
      Sợ Lục Chung đợi lâu, Phan Lôi chỉ thay bộ đồ thể thao đơn giản rồi vội vàng chạy xuống.

      Có thể , Phan Lôi từng được rất nhiều người đợi, trong đó cũng có ít đàn ông.

      Phần lớn đàn ông đợi người, đặc biệt là đợi hơi lâu chút bắt đầu sốt ruột yên, chân bắt đầu qua lại, ánh mắt cũng tương đối mất tự nhiên xen lẫn nôn nóng, thế đứng cũng lộ ra vài phần âu lo.

      giống Lục Chung.

      Xa xa, đứng ngay cửa lớn, lười nhác nhãn rỗi như người bình thường, cả người cứ như gốc tùng, hai tay rủ xuống tự nhiên, năm ngón tay dán vào li quần, đợi ai đó, chi bằng đứng tư thế quân đội đúng hơn.

      Lục Chung như vậy khiến trong lòng Phan Lôi thoáng chút hiếu kỳ.

      Rốt cuộc trải qua những chuyện gì mới trở nên kỳ quái thế.

      Hay phải là, lập dị?

      Cảm giác được tới gần, người đàn ông xoay đầu lại, sau khi nhìn cái, bèn trực tiếp mở cửa xe.

      Phan Lôi chạy chậm đến gần người đàn ông, vừa thắt dây an toàn vừa hỏi : “Chúng ta đâu chơi vậy?”

      Lục Chung liếc , mặt mũi sáng sủa, ánh mắt sáng quắc.

      Trong lòng Phan Lôi hiểu sao hoảng hốt, vấn đề muỗn hỏi cũng bị nghẹn nơi cổ họng, làm sao cũng phun ra được.

      Đáp án được hé mở.

      Lục Chung đưa đến câu lạc bộ tư nhân.

      trạch nữ thâm niên, Phan Lôi có hứng thú với mấy trò vận động.

      Nếu sớm biết Lục Chung đến đánh tennis, Phan Lôi thà ở nhà ngủ nướng bắn trứng.

      Lục Chung cầm vợt tennis rồi, xay đầu lại hình như mới phát được tồn tại của , gõ vào di động mấy chữ.

      “Em biết đánh ?”

      Phan Lôi thà lắc đầu.

      là trạch nữ lâu năm, làm sao có hứng thú với bất cứ hoạt động vận động nào chứ.

      Ý Lục Chung là muốn dạy .

      Nhưng tế bào vận động của Phan Lôi phát triển.

      Lục Chung kiên nhẫn dạy giờ, Phan Lôi chỉ biết đập banh.

      Hơn nữa, còn nhức eo đau lưng.

      Dần dần có chút mất kiên nhẫn.

      Lục Chung cũng ép, đưa nước cho uống ngụm, dắt… vợt của ra ngoài sân nghỉ ngơi.

      Sau khi nghỉ, Phan Lôi hối hận vô số lần vì theo đến đây, tự tìm ngược.

      Ngày chủ nhật tuyệt vời ở nhà chuyện đương vĩnh viễn chia lìa với tấm chăn, lại mò đến đây làm gì biết!

      Từ đầu đến cuối Lục Chung có vẻ gì mất kiên nhẫn cả, có học sinh ngu ngốc như , rất nhiều người hẳn nổi giận lôi đình.

      lại chẳng có cảm xúc nào, hết lần này tới lần tới lặp lại động tác cơ bản.

      Dường như chán ghét .

      Điều này khiến trong lòng Phan Lôi hơi ngòn ngọt, hình như lại phát thêm ưu điểm của Lục Chung rồi.

      Rất kiên nhẫn.

      Nhưng ưu điểm này còn chưa kịp để Phan Lôi khen ngợi.

      Lục Chung cầm lấy vợt của , tiện thể nắm tay tiếp tục ra sân.

      Phan Lôi kêu khổ thôi, bây giờ có thể bỏ cuộc ?

      Phan Lôi đau khổ theo Lục Chung ra sân.

      Lúc này sân người quen chờ bọn họ.

      Nhìn thấy Phan Lôi, mắt người đàn ông kia nhanh chóng thoáng tia cảm xúc, Phan Lôi để ý cảm xúc đó có ý gì, người đến sải bước tới trước mặt .

      “Chị dâu, chị cũng đến đây đánh tennis à?”

      Phan Lôi nhớ người đàn ông này tên là Lục Tư. Lần trước Lục Chung ăn đến hỏng bao tử viêm dạ dày, gửi tin nhắn cho người đàn ông này.

      “Xin chào.”

      “Chào chị dâu.” Lục Tư cười hì hì chào hỏi Phan Lôi, còn mời Phan Lôi đấu hai ván.

      Phan Lôi xua tay liên tục, quả còn đỡ được, kết cục phải mất mặt xấu hổ sao?

      “Tôi… tôi chơi đâu… Tôi… tôi hơi mệt… Hai người chơi , tôi ra kia nghỉ chút…”

      Phan Lôi rất mệt.

      Thể lực của trạch nữ vốn tốt, giờ chỉ muốn nằm muốn nhúc nhích.

      Hình như Lục Chung cũng nhìn ra mệt rã rời, gật đầu với , để nghỉ ngơi.

      Phan Lôi cầu còn được, ra đó ngồi xuống.

      thực dốt thể thao, cho dù là xem người ta đánh tennis cũng chẳng có hứng thú.

      chỉ biết hai người này đánh tệ lắm.

      Miễn cưỡng xem lúc, Phan Lôi chịu nổi nữa lặng lẽ rời khỏi sân.

      muốn mua ít nước uống, tiện thể ăn chút điểm tâm.

      Vận động giờ rồi, thể lực của tiêu hao hết.

      Nhưng hôm nay hiển nhiên phải ngày may mắn của Phan Lôi, ra khỏi sân bao lâu liền gặp người quen muốn gặp nhất.

      “Ơ kìa, đây phải thiên kim đại tiểu thư nhà họ Lục hay sao?”

      Phan Lôi cần quay đầu cũng biết người vừa là ai.

      Ở nhà họ Lục, người Phan Lôi thích nhất là Lục Tự.

      Đồng thời, người ghét nhất chính là Lục Vĩnh.

      Vốn dĩ tên Lục Vĩnh phải Lục Vĩnh mà là Chu Dũng. Là con trai của hai Lục Thanh Dương.

      Khoảng 10 năm trước, hai Lục Thanh Dương bị chết trong tai nạn ô tô, để lại đứa con trai mới 13 tuổi trong nhà, chính là Chu Dũng.

      Có thể , Lục Thanh Dương được như ngày hôm nay, đều do tay hai ông ta bồi dưỡng.

      Vì để trả ơn, cũng muốn bỏ rơi huyết mạch của hai, Lục Thanh Dương đón Chu Dũng đến nhà họ Lục, còn đổi tên là Lục Vĩnh.

      Nếu Phan Lôi là chim sẻ bay lên cành cao biến thành phượng hoàng Lục Vĩnh chỉ là con cóc lạc vào lâu đài.

      Ngay cả con ếch cũng bằng.

      Phan Lôi tồn tại cách lúng túng ở nhà họ Lục. Mặc dù là con nuôi của nhà họ Lục nhưng từ Lục Thanh Dương quan tâm lắm, nếu phải ông Lục chăm sóc , cuộc sống của Phan Lôi chắc bằng người giúp việc.

      Lục Vĩnh là tên cặn bã điển hình. ở nhà họ Lục mười năm học được bất cứ cái gì tốt đẹp, chỉ học được thói ỷ mạnh hiếp yếu, áp bức người.

      Phan Lôi là đối tượng bị ức hiếp.

      Nhất là sau khi ông Lục qua đời, Lục Tự thường xuyên ở nhà, mỗi lần Lục Vĩnh đến đều khiến Phan Lôi nơm nớp lo sợ.

      Phan Lôi vốn thèm ngó ngàng gì đến Lục Vĩnh.

      Kinh nghiệm đối phó mấy năm nay tổng kết cho đạo lý.

      Đối với loại cặn bã, có bất cứ lời nào để . Đương nhiên cũng chẳng có đạo lý nào có thể được.

      Phan Lôi xoay đầu lại về phía sân tennis, trong tiềm thức, cảm thấy bây giờ Lục Chung mới có thể bảo vệ .

      Lục Vĩnh ở sau lưng được đáp lại, bèn sải bước lên trước mấy bước chặn Phan Lôi.

      Giống như Lục Thanh Dương, dáng dấp Lục Vĩnh coi như tuấn tú, nhưng quá lỗ mảng, hơn nữa tửu sắc quá sớm móc rỗng tấm thân trẻ trung, trong mắt Phan Lôi, chính là tên tiểu nhân bỉ ổi.

      Lúc này tên tiểu nhân bỉ ổi nở nụ cười tà mị, chắn trước mặt Phan Lôi.

      “Tôi này, Lục tiểu thư, làm sao vậy, kết hôn rồi bèn phớt lờ đám người quen cũ như bọn tôi à…”

      tránh ra … Tôi còn có việc!”

      Phan Lôi tính vòng từ hướng khác, nhưng Lục Vĩnh nhanh chóng nhìn thấu ý đồ của , nắm tay , còn mập mờ vuốt ve.

      “Ối giời, Lục tiểu thư, nghiêm túc mà , còn phải gọi em là em Lục đấy… Mấy tháng gặp, làn da em tốt lên nhỉ… vừa mềm vừa mịn… còn đẹp hơn đám người đẹp kia nhiều…”

      Nguyên nhân lớn nhất Phan Lôi sợ Lục Vĩnh phải giữ mồm giữ miệng.

      thích động tay động chân.

      Lúc còn bé, nhìn lén Phan Lôi tắm, trưởng thành rồi vô số lần sàm sỡ Phan Lôi.

      Bất quá khi đó thân phận của Phan Lôi rất lúng túng, có quan hệ gì với nhà họ Lục cả, nhưng lại có cổ phần ở Lục thị, là người nhà họ Lục, gần như chẳng ai ủng hộ Phan Lôi.

      Lục Vĩnh chắc nhìn thấu điểm này, nên ngoài sáng trong tối ức hiếp Phan Lôi ít.

      Mấy năm nay Phan Lôi ở nhà họ Lục học được nhiều thứ lắm, song nhìn sắc mặt lời để đoán ý lại học được rất nhiều.

      Thỉnh thoảng Phan Lôi còn hận sức quan sát của mình.

      Ví dụ như lòng Lục Thanh Dương luôn nghiêng về Lục Vĩnh.

      Mặc kệ gì làm gì, chỉ e Lục Thanh Dương đều bênh tên vô sỉ Lục Vĩnh.

      “Tôi phải rồi.” Giờ phút này, Phan Lôi muốn nhiều, xoay người định .

      Lục Vĩnh kéo tay vào lòng, cả người sặc mùi rượu phả vào mặt, trong đó còn kèm theo ít mùi nước hoa nhân tạo kì quái.

      Mùi này khiến Phan Lôi hơi buồn nôn, nhịn được phản kháng, Lục Vĩnh thấy khống chế nổi , nhất thời có chút tức giận.

      bạt tay ném Phan Lôi lên tường, đồng thời nhanh chóng qua đó bóp cằm Phan Lôi.

      “Sao, lấy gã câm kia rồi tưởng có thể muốn làm gì làm ở nhà họ Lục à? Tôi cho biết, chỉ cần thằng em họ tôi còn ở đây, gã câm kia đừng mong được chia gì ở nhà họ Lục…”

      Thấy bờ môi Phan Lôi run lẩy bẩy, Lục Vĩnh cười ha ha, vươn tay khinh miệt vuốt bờ môi tái nhợt của Phan Lôi, “Thức thời, hầu hạ ông đây cho tốt, ông đây vui vẻ, chừng còn có thể thưởng miếng cơm cho mày…”

      Lục Vĩnh vừa xong, tay từ từ sờ soạng trước ngực Phan Lôi.

      Lúc này, tất cả ý thức của Phan Lôi đều trở về, chút suy nghĩ, ném cái tát nặng nề vào Lục Vĩnh.

      Cự ly hai người rất gần, Lục Vĩnh bị đánh chính diện.

      Phan Lôi thấy thế, xoay người bỏ chạy, nhưng nhanh chóng bị Lục Vĩnh chộp được mái tóc dài, giáng bạt tai to trở lại.

      Đầu óc Phan Lôi choáng váng, mùi máu tươi lan tràn trong miệng.

      ngồi sập xuống đất, cảm giác được Lục Vĩnh cười dữ tợn tới chỗ .

      “Con điếm thối tha! Dám đánh tao! muốn sống rồi!”

      xong, “Bốp” “Bốp”, ném mấy cái tát về phía Phan Lôi.

      Phan Lôi ngây người trong toilet rất lâu. Mắt sưng vù, vừa nhìn liền biết khóc lâu lắm.

      Dấu tay mặt ràng vậy, khóe miệng còn trầy da, lại mang theo hộp trang điểm, chắc chắn giấu được.

      biết nên ra ngoài thế nào.

      Thực tế, người bình thường gặp phải tình huống kiểu này, đều nhanh chóng than thở với người thân của mình.

      Nhưng, có.

      Giống như trước kia, chỉ biết trốn.

      Vả lại, trước kia Lục Vĩnh cũng trắng trợn tới vậy, chào hỏi mặt .

      Phan Lôi biết mình khóc bao lâu, cho đến khi điện thoại reo lên.

      “Alo…”

      nhìn số điện thoại gọi đến, cũng muốn che giấu tiếng khóc.

      Nhưng người đầu dây bên kia lại hoảng sợ la lên tiếng, hiển nhiên phải với : “Lão đại, hình như chị dâu khóc.”

      Phan Lôi nhận ra giọng Lục Tư, lập tức nín bặt.

      “Tôi… tôi sao… tôi hơi mệt, về… về trước rồi.”

      Phan Lôi còn chưa xong, điện thoại bị ngắt.

      Rất nhanh, tin nhắn được gửi tới.

      Là Lục Chung.

      “Em ở đâu?”

      Ngón tay Phan Lôi đều run rẩy, đè màn hình làm sao cũng gõ được.

      Ngay khi do dự, ôm mặt mờ mịt biết làm sao, cửa phòng vệ sinh bị mở ra. Lục Chung xuất trước mặt với vẻ mặt lạnh lẽo, theo sau còn có Lục Tư cười hì hì, chẳng qua lúc nhìn lại mặt , vẻ mặt tươi cười của Lục Tư cũng trầm hẳn.
      Last edited by a moderator: 25/9/15
      Uyên Sama, gemikat, thuyt40 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      :yoyo62::yoyo61::yoyo50::die:cái tên tra nam đáng nguyền rủa......ta phẫn....đã ăn đậu hũ của chị lại còn đánh chị nữa.....a C phải lột da....đánh mềm xương tên đó ra.....cho ta ké 1chân nữa.....thanks nàng @Vân Du ......bây h nàng cùng chung số phận hóng truyện với ta rồi.....:yoyo63:
      Last edited: 10/10/14
      tenguVân Du thích bài này.

    5. Nguyễn Thị Luyện

      Nguyễn Thị Luyện Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      286
      mong Chung làm thị tên cặn bã kia luôn
      Vân Du thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :