1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      "Wa đo´ cươ´i em" hehe.thi´ch nhat cau nY
      :yoyo52::yoyo52:
      LạcLạc thích bài này.

    2. shaly

      shaly Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      73
      Hơ.. lại sắp xa nhau rùi... :yoyo67:
      Khi nào 2ng mới bên nhau đây
      LạcLạc thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      vậy chị nhà nhớ ra rồi hả @LạcLạc
      thấy chị kêu là hươu ngốc kìa :3
      Last edited: 18/6/15
      KimchiiiLạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 90
      Editor: LạcLạc

      Nhưng Trần Bắc Bắc đợi ba tháng rồi cũng thấy Lục Chung đâu. Mặc dù, vẫn tin chắc Lục Chung đến.

      nhất định đến.

      Hai người chưa bao giờ liên lạc, sau khi trở lại nhà họ Phan ở thành phố biển, ông Phan Dụ bá đạo này bất cứ lúc nào cũng nhìn chằm chằm , khi có biến động gì, lập tức bóp chết từ trong nôi.

      Thực ra Trần Bắc Bắc cũng liên lạc với Lục Chung.

      Hai người tự có cách liên lạc riêng.

      Trang manga weibo còn đổi mới.

      Mèo béo rời , con cún to mình ở trong căn phòng trống rỗng, nhưng có quá nhiều mất mác, mà quét sạch phòng ở, chờ mèo béo trở về.

      Trần Bắc Bắc cũng đăng ký tài khoản weibo, dùng để nhắn tin, nhưng Lục Chung nhanh chóng theo dõi (following), thoáng cái liền nhận ra đó là . Hai người tự nhận cách liên lạc này vừa bí lại thú vị, bất quá có ngày, bỗng nhiên Phan Dụ sang gõ cửa phòng .

      “Hắc, Bối Bối, theo dõi em, sao em theo dõi ?”

      “…”

      Trần Bắc Bắc cảm thấy ông Phan Dụ này thực lưu manh từ đầu đến đuôi, tức giận nghiến răng nghiến lợi, “Em muốn theo dõi !”

      “Em cho rằng quan tâm sao? Mấy cái đứa Zombie fan* như em, chẳng có chút thú vị nào…” Dừng giây, ngẩng đầu nhìn Trần Bắc Bắc, nở nụ cười đầu trộm đuôi cướp, “Em lại có V to** theo dõi em nha, để xem đứa nào ngốc thế, muốn theo dõi con bé vô danh…”

      *Zombie fan [僵尸粉]: Hay còn gọi là spam fans, hay fake followers. Chủ blog, hay chủ account phải bỏ tiền ra mua để tăng lượng followers cho blog hoặc tài khoản mạng xã hội, cách để chứng tỏ nổi tiếng của bản thân.

      **V to [大 v] ý chỉ các tài khoản VIP có 5 triệu người theo dõi trở lên. Trước tên tài khoản đều có chữ V, để đánh dấu đó là tài khoản VIP.

      Trần Bắc Bắc sợ Phan Dụ biết V to đó là Lục Chung, lập tức nhảy xuống giường, “ chạy vô phòng em làm gì? Bộ biết đàn ông thể vào phòng thục nữ à?”

      Phan Dụ chậc chậc khi thấy Trần Bắc Bắc như vậy, “Còn thục nữ nữa cơ, bộ dạng này của em, thực chả hiểu sao tên câm nhà họ Lục ấy coi em như bảo bối…”

      Nhắc tới Lục Chung, Trần Bắc Bắc cũng rất tức giận, chống nạnh, : “ cho phép gọi ấy là tên câm! ấy phải!”

      “Oh? Sao phải? Lẽ nào chuyện với em rồi? A… Đúng rồi, từng có thời gian được mà, có điều hình như làm chuyện xấu nhiều quá, nên ông trời lại bắt câm tiếp…”

      lý với Phan Dụ có lẽ là tú tài gặp quân bình trong truyền thuyết lý được. Trần Bắc Bắc lại Phan Dụ, gấp đến mức nước mắt sắp trào ra mất.

      Đừng thấy dáng vẻ Phan Dụ lưu manh, nhưng cực kỳ sợ hai người phụ nữ trong nhà rơi lệ.

      Thấy viền mắt Trần Bắc Bắc rưng rưng, lập tức giơ tay đầu hàng.

      “Trời ơi, chỉ đùa chút thôi, em khóc cái gì…”

      Trần Bắc Bắc oa tiếng khóc lên, gào thét với Phan Dụ, “Đều tại ! Nếu phải tại ! Em mới rời xa ấy!”

      Nhìn bề ngoài, là Trần Bắc Bắc cảm thấy và Lục Chung có quá khứ kinh khủng mới rời khỏi , song phải thế.

      Sau khi Lục Chung bệnh Trần Bắc Bắc nghĩ rất thông suốt, mặc kệ và Lục Chung có quá khứ thế nào, cũng ở bên .

      Nếu giữa hai người họ có vấn đề, vậy hai người bèn giải quyết vấn đề. câu tổng kết, trốn tránh thể giải quyết bất cứ chuyện gì.

      chẳng muốn bị thương lần nữa chút nào, loại cảm giác này, quả thực còn khó chịu hơn bị thương.

      Lần đó sau khi mẹ Phan Dụ hết cho Trần Bắc Bắc hay, kiên định với quyết tâm này.

      Song kiên định của chả ngăn nổi Phan Dụ lý.

      Sau khi mẹ , Phan Dụ trực tiếp vứt xấp ảnh chụp cho Trần Bắc Bắc.

      “Em có thể quay về, nhưng có quen biết với người mới nhậm chức ở chỗ bọn em, em xem nếu đem nộp những tấm hình này, chàng câm nhà em ra sao?”

      Trần Bắc Bắc có cách nào thoát khỏi uy hiếp.

      Xem tấm hình đầu tiên, cảm thấy thể tiếp nhận nổi, tiếp nhận tại sao bản thân có thể người tàn nhẫn thế này.

      Nhưng hít sâu hơi, ràng tam quan*** của lại đứng ở chỗ Lục Chung.

      ***Tam quan gồm thế giới quan, nhân sinh quan và giá trị quan.

      Đó chắc chắn là kẻ xấu đúng người đúng tội, cho nên Lục Chung mới giày vò vậy, thậm chí giết .

      Xem , quả nhiên thực có tam quan.

      Hơn nữa, tấm hình có thể đại diện cho cái gì, chỉ đứng im, chừng chân tướng đều giấu ở phía sau đứng im đấy.

      Cuối cùng vẫn thỏa hiệp, tin tấm hình, song mấy cơ quan kiểm soát sao, bọn họ cũng chết lặng như .

      “Đều tại ! Lục Chung mới tới!”

      Trần Bắc Bắc vốn chỉ diễn trò sợ Phan Dụ hỏi lung tung cái này cái kia, cuối cùng càng nghĩ càng uất ức, “Nếu ấy tới! đền ba cho con em !

      Phan Dụ dở khóc dở cười, “Tên câm cần em, có thể làm thế nào?”

      Mắt thấy nước mắt mặt Trần Bắc Bắc càng cuộn trào mãnh liệt, Phan Dụ giơ tay đầu hàng.

      “Được được được, coi như sai, coi như nên có lòng tốt làm sai! Có điều, tên câm đó có gì tốt… phải dáng dấp dễ coi chút thôi sao? Sớm hai biết , để biết sớm khẩu vị của em, có rất nhiều người để chọn…”

      Trần Bắc Bắc lau nước mắt, trừng ông khoác mà biết ngượng nhà mình, “Em cần những người khác! Em chỉ cần ấy! trả người đàn ông của em lại cho em!”

      “Chậc chậc chậc…” Phan Dụ nhìn Trần Bắc Bắc, chậc chậc, “Con bé như em còn biết xấu hổ, cái gì mà người đàn ông của em… chừng người đàn ông của em sớm dụ dỗ người phụ nữ khác rồi…”

      “Hừ… ấy có!” Điểm này, Trần Bắc Bắc tràn ngập tự tin, “Hươu ngốc nhà em, từ đầu tới cuối chỉ có mình em thôi.”

      Nghe vậy, sắc mặt Phan Dụ hơi kỳ quái, “ nè Trần Bắc Bắc, tự tin mù quáng của em chui đâu ra vậy? Đàn ông chính là mèo ăn vụng, tin Lục Chung chưa từng chơi ? Từ đầu tới cuối chỉ có mình em… ê người đàn ông này có bệnh đó!”

      “Hừ… mới có bệnh!!” Trần Bắc Bắc khinh bỉ nhìn ông nhà mình, “ tưởng người ta đều giống sao! Mỗi ngày đều ra ngoài chơi ! Nhân tình đống! Hừ, mượn câu của mẹ, thích chơi như thế, coi chừng tiểu…”

      Trần Bắc Bắc ngậm miệng, đỏ mặt, rốt cuộc phải dạng người hào phóng như mẹ Phan Dụ.

      “Dù sao, Lục Chung phải loại người như vậy. ấy khá tốt.”

      Đúng, Lục Chung tốt nhất. Sau khi rời , vẫn nhớ hết toàn bộ trí nhớ trước kia, nhưng mỗi ngày trong đầu xuất ít ký ức ngày trước.

      Ngọt ngào.

      Đáng .

      thích dáng vẻ kia của .

      Ngơ ngác.

      chết được.

      chung, sau khi nỗi nhớ nhung dành cho ngày càng sâu đậm mới phát rất .

      Vẫn rất .

      Đương nhiên Phan Dụ tin nhân phẩm của Lục Chung.

      thực tế, nỗi oán hận của dành cho Lục Chung chất chứa quá sâu. Chính là chuyện rất nhiều năm về trước, Phan Dụ kiếm được khoản lời to trong phi vụ đầu tiên nhầm đường, vốn có thể chơi lớn hơn, nhưng sau đó người mua kia biết, có nhà buôn lớn bán hàng tốt hơn.

      Phan Dụ tức giận, bất quá thân thế thô, mặc kệ cưỡng bức dụ dỗ thế nào đối phương cũng chịu nhà buôn lớn kia là ai.

      Mấy năm nay, việc làm ăn của Phan Dụ càng làm càng lớn, cho tới bây giờ đều phải người tốt, kinh nghiệm lúc còn trẻ khiến cách biệt rất xa đám cậu ấm nhà giàu.

      người làm ăn, cũng là lưu manh.

      chỉ biết, thứ mình muốn, cướp là được.

      Thời điểm bọn họ gặp nhau lần nữa là ba năm trước đây, Phan Dụ có vụ làm ăn bị cướp, lần này cũng phải tên ngố, điều tra được đối phương là Lục Chung.

      Thù mới hận cũ, Phan Dụ lý .

      Tên này tới để khó chịu mà, phương châm sống của Phan Dụ chính là làm tôi khó chịu, tôi cũng làm khó chịu.

      Do đó, ba năm nay, Phan Dụ ngáng chân Lục Chung ít lần. Còn phải kể đến, kỳ thực Phan Dụ vẫn rất khâm phục Lục Chung này, thân thủ tệ, chỉ số IQ cũng thấp, vô số lần đều để chạy thoát.

      Nếu phải lần trước tay bệnh nhân tâm thần bên Mỹ có được hình ảnh quý báu này, thực cảm thấy Lục Chung có nhược điểm.

      Song, nhược điểm của lại là em , còn là em ruột, vừa nghĩ thế, Phan Dụ cũng có chút khó chịu.

      Bạn xem em thông minh sắc sảo, dáng dấp đáng , sao lại thích tên biến thái Lục Chung nhiều vậy chứ?

      Điều này thực khiến ngột ngạt.

      Phan Dụ ấm ức ở phòng khách sau khi bắt gặp Trần Ngai Ngai đùa nghịch ghế salon, tâm trạng bỗng dưng trở nên tốt đẹp.

      Mặc dù cả nhà họ đều ghét Lục Chung, nhưng lại đặc biệt cưng chiều đứa con trai của em .

      Nhất là ba mẹ, muốn cháu sắp phát điên, có thể thích Trần Ngai Ngai buông tay.

      Trần Ngai Ngai này, nhìn ngu ngơ ngờ nghệch, kỳ thực chính là phúc hắc, tính tình hệt như cha bé, thoạt nhìn dễ gạ gẫm, kết quả bạn vừa xoay người lại, bé bèn phi đao bạn tứ bề.

      Phan Dụ suýt bị chọc thành cái sàng.

      Bất quá, thằng nhóc này rất đáng , Phan Dụ luôn thích trẻ con, trông thấy Trần Ngai Ngai tâm tình cũng muốn chơi chút.

      “Hắc, bé Ngai Ngai, làm gì đấy?”

      Phan Dụ hết sức phấn khởi tiến tới, cặp móng còn chưa vỗ được mông Trần Ngai Ngai, dọc đường liền bị mẹ Phan Dụ chặn lại.

      “Tay chân con vụng về, đừng vỗ hỏng cháu mẹ.”

      “… Mẹ…” Phan Dụ cực kỳ uất ức, “Có phải con ở cái nhà này càng ngày càng chẳng ai muốn thấy ? Bối Bối vô ơn ghét con, giờ mẹ cũng ghét con, con có phải ruột thịt ?”

      “Ai biết được…”

      Mẹ Phan Dụ nhìn cái, “Mẹ bảo con khuyên Bối Bối về nhà, phải bảo con uy hiếp người ta! Con thấy ba tháng nay nó về, ngày nào cũng vui sao…”

      “Hừ… Mẹ, mẹ làm người tốt … Dù sao kẻ xấu đều do con đóng mà…”

      “Con trai ngoan! Có nghĩa khí!”

      “…”

      Bất quá, đợi hồi, mẹ Phan Dụ lại ngẩng đầu, “Nhà họ Lục bên kia thực có tin tức gì?”

      Phan Dụ tựa vào ghế salon, lười biếng ngáp cái.

      “Ai biết đâu… Tên kia bụng ý xấu, ai biết tâm tư chứ.”

      “Nó ở chỗ nào con phá…” Mẹ Phan Dụ lườm , “Có điều, kéo dài vậy cũng phải cách, con đón Bối Bối về, con cần phải gánh trách nhiệm làm cho nó vui vẻ…”

      “Này… Mẹ, cần hãm hại con trai thế…”

      Mẹ Phan Dụ bày bộ dáng được ăn cả ngã về , “Mẹ chỉ đến đây thôi, mẹ muốn thấy Bối Bối vui. Tuy ba con gì, nhưng thực ra trong lòng ông ấy cực kỳ để ý, khi còn bé ông ấy hiểu Bối Bối nhất, giờ trở về lại càng xem như thịt trong lòng bàn tay…”

      Hóa ra con của hai người này là bảo bối trong tay, còn con trai là cây cỏ chả ai thèm sao?

      Phan Dụ ở trong lòng thở dài, ánh mắt hướng lên lầu.

      Cắt, chẳng phải muốn đàn ông à.

      Vậy tìm cho người đàn ông được ư.

      Đủ loại cao to giàu có đẹp trai, ăn đứt ngây ngô đáng , tin thể làm Trần Bắc Bắc vui vẻ.

      Cứ bị lóng ngóng với Hải thị hay thành phố biển, h em biết rồi, nó là thành phố biển nhá, haizzz
      Last edited: 18/6/15
      Uyên Sama, Tiểu Ly 1111, Sweet you31 others thích bài này.

    5. shaly

      shaly Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      73
      Ghét PD wa .. sao lại chia cắt 2ng chứ...ta chém này:yoyo61:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :