1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 85
      Trần Bắc Bắc ngờ Phan Dụ có hình dạng như con người lại làm chuyện khá lưu manh, vốn đâu có làm gì, lại bị Phan Dụ kéo mãi cho .

      Dưới tình thế cấp bách, Trần Bắc Bắc đành gửi tin nhắn cho Lục Chung.

      Lục Chung nhanh chóng tới đây, trong phòng bệnh, mẹ Phan Dụ vẫn chưa tỉnh, Trần Bắc Bắc trốn trong góc, bị ánh mắt như lang như hổ của Phan Dụ nhìn chằm chằm, càng run rẩy ác liệt hơn.

      Thấy Lục Chung tới, dường như Trần Bắc Bắc tìm được người đáng tin, chợt tránh sau lưng Lục Chung.

      Phan Dụ híp mắt, nhếch môi nở nụ cười có ý tốt.

      “Hắc, gã câm nhà họ Lục, tới rồi à? Con bé của gây họa rồi đấy?”

      Trần Bắc Bắc vội vàng lắc đầu, “Em có… em biết bà ấy té xỉu thế nào… em… em thực biết…”

      Lục Chung vỗ vỗ đầu , để bình tĩnh lại, vừa bày khuôn mặt cười như cười với Phan Dụ, khẽ nhíu mày.

      “Aizzz, tôi này con bé này của sao tìm gã câm làm đối tượng nhỉ? bằng tới nhà , trai giới thiệu cho em đủ loại thanh nhiên tài giỏi đẹp trai nhá?”

      Phan Dụ tiến lên trước mấy bước, nhìn chằm chằm Trần Bắc Bắc, “Sao, tính thế nào? Lời đề nghị này của tương đối tệ…”

      Lục Chung kéo Trần Bắc Bắc ra sau che chở, ánh mắt lạnh lùng nhìn Phan Dụ.

      , tìm kẻ biết tới đây, ông chơi đoán đố với gã câm.”

      Phản ứng của Lục Chung là trực tiếp kéo Trần Bắc Bắc rời khỏi.

      Phan Dụ thấy thế, trong con ngươi hung ác, quyền cước bèn chào hỏi. Lúc còn , cùng em bị bắt cóc, sau khi em rơi xuống biển, ở tập đoàn bọn buôn người ấy sinh hoạt vài năm, mỗi ngày chịu đòn, đương nhiên lăn lộn tìm được bộ võ chuyển từ bị động sang chủ động.

      Song Lục Chung vốn xuất thân từ lính đánh thuê, quyền cước vung lên, nhanh chóng khiến Phan Dụ thở hổn hển hơi, ngón tay dài lau vết máu nơi khóe môi, gương mặt xuất nụ cười lạnh như băng.

      “Hắc, nhóc con, có mấy chiêu này thôi à!”

      Trần Bắc Bắc đâu biết hai người đánh là đánh liền.

      sợ đến mức chẳng biết làm sao, tính gọi điện báo cảnh sát, bỗng bên tai nghe được tiếng cắn hạt dưa.

      chợt xoay đầu, giường bệnh người phụ nữ xinh đẹp vốn có vẻ bệnh tràn ngập phấn khởi ngồi giường, nhàn nhã cắn hạt dưa.

      Nhìn thấy , người phụ nữ xinh đẹp hình như rất kích động, vung móng vuốt, “Đến đây, Bối Bối, con qua đây, ăn hạt dưa nhé?”

      Mẹ nó! Đây thực là người bình thường à? Con trai mình bị người ngoài đánh đến đầu rơi máu chảy, bà lại ở bên cạnh nhàn nhã xem cuộc vui.

      Trần Bắc Bắc chịu nổi, nhịn được lên tiếng, “Phu nhân, bọn họ đánh nhau đó!”

      “Ồ… có chết được đâu… con yên tâm, cục cưng rất gian xảo, thằng nhóc câm chiếm được thế thượng phong đâu…”

      Người phụ nữ xinh đẹp vừa vậy, Trần Bắc Bắc cũng phát . Rất nhiều lần Lục Chung xuống tay độc ác, song lần nào giây sau Phan Dụ cũng đều có thể tránh được.

      Hồi lâu, Trần Bắc Bắc lại phát trong mắt Lục Chung xuất tia sáng hứng thú.

      Hai người này, căn bản càng đánh càng vui vẻ, hoàn toàn tiếp chiêu phá chiêu, sung sướng cực kỳ.

      “Sao, muốn ăn chút hạt dưa ?”

      Mẹ Phan Dụ bắt chuyện khi Trần Bắc Bắc qua đó ngồi, Trần Bắc Bắc lắc đầu.

      Dáng dấp mẹ Phan Dụ rất thùy mị, nhưng lời và việc làm có hơi ngốc, những thứ khác thoạt nhìn có lực sát thương gì, bất quá đôi mắt kia của bà, nhìn chằm chằm , khiến Trần Bắc Bắc hết sức khó chịu.

      Hình như dáng vẻ bà rất bi thương.

      “Cái kia… dáng dấp tôi giống người thân nào của ngài à?” Suy nghĩ hồi lâu, Trần Bắc Bắc cũng hiểu, mẹ Phan Dụ kích động, còn có Phan Dụ thần thần bí bí, rất dễ dàng đoán ra, chắc chắn giống người thân nào đó của họ.

      Viền mắt mẹ Phan Dụ đỏ ửng, hạt dưa cũng ném sang bên, cần nữa.

      “Bối Bối… con rất giống Bối Bối…”

      Nước mắt mẹ Phan Dụ rơi ào ào, Trần Bắc Bắc thoáng khó chịu, tới, vỗ vai mẹ Phan Dụ, “Chuyện đó, phu nhân à, bà đừng khóc… Xin bà, đừng khóc mờ…”

      Mẹ Phan Dụ kéo tay Trần Bắc Bắc buông, còn kéo khăn lau nước mắt, lát mới lên tiếng: “Mẹ khóc cũng được, con làm con mẹ !”

      “… Phu… phu nhân… vậy tốt đâu…”

      Hai mắt mẹ Phan Dụ đẫm lệ mông lung nhìn Trần Bắc Bắc, giờ phút này, bà kiên định hơn bao giờ hết, Trần Bắc Bắc chính là con bà.

      “Con chính là Bối Bối, con nhất định là Bối Bối.”

      Trần Bắc Bắc có khổ khó , lại nhìn hai kẻ bên kia vẫn còn đánh nhau, trong lòng rối bời cũng hoàn toàn phẫn nộ.

      “Hai người còn đánh cái gì! Còn qua đây giúp tay?”

      thực chứng minh, mẹ Phan Dụ chẳng những hay đùa, còn quấn người. Sau khi tỉnh lại, vẫn quấn lấy Trần Bắc Bắc.

      Điều này khiến Lục Chung bất mãn ghê gớm, mấy lần nổi đóa dẫn Trần Bắc Bắc về.

      Mẹ Phan Dụ đương nhiên cho, bày bộ dáng muốn quyết đấu với Lục Chung. Lục Chung vốn chỉ tốt với mình Trần Bắc Bắc, những người khác càng để vào mắt, lúc này chuẩn bị dùng sức mạnh, nhưng Phan Dụ đánh lại lạnh lùng ném câu.

      “Tôi khuyên cậu kiềm chế chút, tôi cậu đều biết thân thế em ấy, tình huống bây giờ vẫn chưa định, chừng tương lai, cậu còn phải cung kính gọi tôi tiếng vợ đấy…”

      Lục Chung nhíu mày, lại nhìn dung nhan tương tự của hai người kia trong phòng bệnh, cũng hơi nghi ngờ.

      Lẽ nào Phan Dụ thực ruột Phan Lôi? Nếu thế, đùa vậy chẳng phải chơi lớn rồi?”

      Trần Bắc Bắc theo mẹ Phan Dụ ròng rã ngày, sau khi giơ tay đảm bảo ngày hôm sau chắc chắn tìm bà chơi, mới được mẹ Phan Dụ lưu luyến bịn rịn buông ra.

      đường về, Trần Bắc Bắc mệt như cún, ghé vào lưng Lục Chung nhúc nhích nổi.

      “Lục Chung… em mệt quá…”

      ngờ, người trung niên như bà, tinh lực cũng tràn trề khiếp, tính tình vui vẻ nhún nhảy, vậy mà dạy dỗ được người con trai như Phan Dụ, cũng khiến người ta hiếu kỳ.

      Lưng Lục Chung rất vững chãi, còn ấm áp, Trần Bắc Bắc ngáp cái.

      “Lục Chung, em thực giống con bà ấy sao? Trong phim phải có người giống khuôn mặt ngôi sao à? ngờ thực cũng tương tự thế…”

      Híp mắt cái, Trần Bắc Bắc ôm cổ Lục Chung.

      “Có điều, mẹ có thể nhận nhầm con … nhưng thể nhận nhầm em… Nhất định được nhận nhầm…”

      Giọng nỉ non lưng dần dần biến mất, chắc mệt mỏi quá ngủ thiếp rồi.

      Lục Chung dừng bước chút, hồi mới giơ chân lên tiếp tục về phía trước.

      Sao có thể nhận nhầm được, mặc kệ cách bao lâu, mặc kệ trải qua bao nhiêu thời gian, cho dù quên mất ký ức hai người ở chung với nhau trước đây, nhưng có thể liếc mắt liền nhận ra .

      là mèo ngoan của .

      Mèo ngoan cả đời, bất kể là nhà Trần Như Ngọc, hay nhà Phan Dụ, ai có thể cướp được.

      chỉ có thể là của .

      Mèo ngoan của mình .

      Ngày hôm sau sau khi Trần Bắc Bắc tỉnh lại mới nhớ ngày đó muốn làm chuyện gì.

      quên mất Trần Ngai Ngai rồi.

      Xong đời!

      Trần Bắc Bắc cuống quýt gọi điện cho Trần Như Ngọc, đương nhiên bị Trần Như Ngọc mắng trận, Trần Bắc Bắc chán nản dời điện thoại ra xa lỗ tai tí, ai oán nhìn Lục Chung ở bên.

      Người này sao nhắc trời.

      Cuối cùng Trần Như Ngọc mới cho Trần Bắc Bắc biết, Ngai Ngai được Lục Tư đón rồi.

      Vừa thế, Trần Bắc Bắc mới thở dài hơi. Cúp máy xong, còn chưa bày dáng vẻ muốn đón Trần Ngai Ngai, chuông cửa vang lên.

      Trần Bắc Bắc tưởng Lục Tư, vui sướng nghênh đón.

      Bất quá, lúc mở cửa, Trần Bắc Bắc lập tức đóng cửa ngay.

      Ngoài cửa, sao có thể là Phan Dụ?!

      “Này, mở cửa! Bằng ôm con trai em đó!”

      Lúc này đây, người mở cửa là Lục Chung, sắc mặt khó coi nhìn Phan Dụ, như hỏi, sao ở đây?

      tay Phan Dụ ôm Trần Ngai Ngai, nghênh ngang vào nhà, nhìn từ xuống dưới phen mới lên tiếng: “Nghe cậu bảo nó quét dọn nhà cho cậu?”

      cần quan tâm…”

      Trần Bắc Bắc rất muốn khí thế rống câu ‘Trả con trai lại cho tôi’, song giọng bật ra lại chẳng khí thế chút nào.

      Phan Dụ cũng tính toán với , tung Trần Ngai Ngai lên cao.

      “Nào, gọi cậu … ngoan… gọi cậu… Cậu mua kẹo cho con nhé…”

      Phan Dụ kiên nhẫn đùa với Trần Ngai Ngai, ngay cả Trần Bắc Bắc cũng nhìn nổi.

      “Nó biết .”

      Trần Bắc Bắc thân thiện nhắc nhở.

      Phan Dụ ngừng trò chơi tung lên cao, nâng Trần Ngai Ngai lên nghi hoặc nhìn, “Mẹ kiếp, đừng cũng là kẻ câm nha!”

      “Nó… nó phải mà!”

      Trần Bắc Bắc đỏ mặt, muốn tiến lên cướp Trần Ngai Ngai về, lại bị Phan Dụ nâng Trần Ngai Ngai lên cao. Ăn thiệt hơi nhiều, Trần Bắc Bắc vớ tới Trần Ngai Ngai, chỉ có thể hết sức uất ức nhìn Trần Ngai Ngai vui vẻ.

      Trần Ngai Ngai còn tưởng chơi đùa, rất hứng thú vung vẩy móng vuốt .

      Phan Dụ càng thêm hài lòng, đánh giá Trần Ngai Ngai, rất đắc ý : “Thằng nhóc này, vẫn thực có chút giống …”

      “…”

      Hình như để đáp lại Phan Dụ câu, đôi mắt to đen láy của Trần Ngai Ngai luôn luôn chuyện xoay chuyển, sau đó chưa dứt sữa kêu lên tiếng.

      “Baba…”

      Trần Bắc Bắc: “… = =!”

      Lục Chung: “… ! ! ! ! !”

      Phan Dụ: “~\\(≧▽≦)/~ là lá la.”

      Bất kể thế nào, Trần Ngai Ngai lên tiếng, đây coi như chuyện tốt.

      Có điều bé gọi Phan Dụ là baba, hình như phải chuyện tốt.

      Thấy Lục Chung đen mặt là biết.

      Trần Bắc Bắc cũng bất đắc dĩ, hai người đó đều phải ba ruột thằng bé, nhưng nhìn dáng vẻ bọn họ tranh giành ngừng nghỉ, lẽ nào vui vẻ muốn làm ba sao?

      Chờ chút… hình như lo lắng có chút đúng chỗ.

      nên lo lắng, vì sao Trần Ngai Ngai chăm sóc từ bé đến lớn, câu đầu tiên bé lại là ‘Baba’.

      Chẳng phải ‘mama’ vĩ đại sao?

      Nghĩ vậy, Trần Bắc Bắc cũng đen mặt, tới, cùng Lục Chung dạy dỗ Trần Ngai Ngai.

      Trần Ngai Ngai đáng thương bị ba đại nhân bụng dạ khó lường vây công, mệt mỏi nửa ngày, cuối cùng ngáp cái, ôm đùi Lục Chung, ngủ.
      Last edited: 26/9/15
      Uyên Sama, Tiểu Ly 1111, Sweet you37 others thích bài này.

    2. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      ngta mún đọc nữa mà, gay cấn quá ^^ :032::032::032::032::032:
      LạcLạc thích bài này.

    3. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      @LạcLạc thế cho tui chương nữa , trở lại của nữ supergirl phải khác biệt chứ, tui làm phát 4 chương 1 ngày đây ày
      linhdiep17 thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Tiểu Lộc Hàm ủ mấy tuần mới ra nhiêu đó đền bù, tui up thường xuyên mà :yoyo15: sao so đc :yoyo11: tui ối cv, lấy ko :013: chứ h làm j có hàng :025:
      Haruka.Me0linhdiep17 thích bài này.

    5. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Hay thiet...tinh huong ko ai ngo toi lun...vui wa.....chuong nua dee nang oi:yoyo51::yoyo51:
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :