1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      A làm gấp vậy vợ a chạy mất giờ :3
      LạcLạc thích bài này.

    2. Thượng Nguyệt Phong Linh

      Thượng Nguyệt Phong Linh Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      64
      ôi chà chà, quá nôn nóng rồi :yoyo17::yoyo17:, ăn chưa được bao nhiêu mà "máu me " rồi, thương hehe :yoyo32:
      "máu me" theo đúng nghĩa đen, chuẩn :yoyo52: :yoyo36::yoyo36:
      trai cũng dễ thương quá :yoyo51::yoyo51:
      LạcLạc thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Lạc mau post chương mới , cẩu huyết quá, mới gặp lại mà máu me đầm đìa, thanks
      LạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 74
      Trần Cận Nam phán đoán sai, tên dê xòm trong biệt thự chỉ bị thương hôn mê, và Trần Bắc Bắc trở lại thấy vẫn còn chảy máu nằm mặt đất, lập tức đưa đến bệnh viện.

      Có điều, Trần Cận Nam luôn có chút tiếc nuối.

      Tên dê xòm chiếm tiện nghi em như vậy, sao mạng lại dai thế.

      Bất quá, chuyện này hình như phải mấu chốt.

      Mấu chốt là, mặc kệ thế nào, Trần Bắc Bắc đánh ‘Phú nhị đại’ bị thương, tuy chỉ tự vệ, nhưng giờ những người có tiền đều thích cấu kết với quan chức, muốn để bọn họ nhận tội là chuyện quá đơn giản.

      Nghĩ tới đây, Trần Cận Nam thực buồn rầu.

      Làm sao cứu em đây?

      Trần Bắc Bắc cũng sợ.

      Mặc dù người nọ chết, thở phào nhõm.

      Song nghĩ tới chuyện tiếp theo sắp xảy ra, lòng lại treo lên.

      Người đàn ông vào đó rất lâu vẫn chưa có động tĩnh, đến khi trời sáng cũng tỉnh.

      Mẹ nó, bị đánh thành người thực vật chứ!

      Trần Bắc Bắc sốt ruột như kiến bò chảo nóng, vẫn níu tay Trần Cận Nam, “ ơi… chết chứ?”

      Trong lòng Trần Cận Nam cũng nắm chắc, chẳng biết có vấn đề .

      Phải biết rằng đầu rất quan trọng, nghe rất nhiều huyệt vị thần kinh, nếu bất thình lình đập trúng, vậy thực hỏng mất.

      Khi hai em lo sợ bất an, hành lang có người đàn ông tinh trẻ tuổi vội vội vàng vàng chạy tới.

      “Xin hỏi người bệnh tên Lục Chung được đưa vào bệnh viện tối qua ở đâu?”

      “Còn trong phòng phẫu thuật.”

      Người đàn ông tinh nhanh chóng tới bên này, vốn tới thẳng trước cửa phòng phẫu thuật, song được mấy bước, bỗng nhiên xoay đầu lại.

      Trông thấy Trần Bắc Bắc, khuôn mặt thoáng tia kinh ngạc.

      Lại tên dê xòm.

      Trần Cận Nam thầm che trước mặt Trần Bắc Bắc, “Chào , là?”

      “Tôi là Lục Tư. Là… em họ của người bên trong. Được rồi, là hai người đưa ấy tới sao?” Tên Lục Tư đó hình như dễ chuyện, dáng vẻ cười híp mắt.

      Trần Cận Nam thành gật đầu, “Là chúng tôi.”

      “Ồ… Vậy cảm ơn nhé.”

      Lục Tư cười nắm tay Trần Cận Nam, “Được rồi, khi ấy sao hai người ở đó?”

      Mặc dù Trần Cận Nam thà, nhưng đến nỗi ngu ngốc.

      Suy tính hồi, mới lên tiếng: “Em tôi làm quét dọn theo giờ ở nhà , chẳng biết sao …”

      “Ồ…” Trần Cận Nam còn chưa hết, Lục Tư kéo dài ngữ điệu, cười như cười thoáng nhìn Trần Cận Nam, “Hóa ra là vậy… Được rồi, cảm ơn hai người.”

      Trần Cận Nam thở phào nhõm.

      tại tên phú nhị đại kia còn chưa tỉnh, nếu tỉnh luôn là tốt nhất, mặc dù như vậy hơi ác, nhưng ít ra Trần Bắc Bắc an toàn.

      Thấy bề ngoài vị Lục Tư tiên sinh này tốt vô cùng, cũng rất dễ gạt.

      Kẻ nhiều tiền thực đều ngốc sao?

      Trần Cận Nam thấy người nhà tới, chân chuẩn bị mang Trần Bắc Bắc rút lui.

      Lúc này, Lục Tư ở phía sau lại mỉm cười.

      “Hai vị vẫn thể .”

      Mồ hôi lạnh trán Trần Cận Nam chảy xuống, “ tới rồi, chúng tôi ở lại cũng có việc gì…”

      Lục Tư lắc đầu, thoáng nhìn phía sau Trần Cận Nam, khẽ nở nụ cười.

      có thể , em thể.”

      “Tại sao?” Trần Cận Nam nóng nảy.

      “Nguyên nhân rất đơn giản.” Lục Tư tới bên cạnh, nhìn Trần Bắc Bắc, trong lòng cảm thán cái thế giới này sao có chuyện khéo vậy chứ, song nét mặt lại nhanh chóng lạnh lùng.

      “Vì, em làm họ tôi bị thương.”

      Quả nhiên, Trần Cận Nam cũng biết những kẻ có tiền đâu dễ tin thế.

      Cho dù giây trước còn cười với bạn, giây sau lập tức trở mặt ngay.

      bậy.” Người đàn ông chất phác thà bắt đầu dối, lắp bắp, “Em… em tôi có…”

      “Vậy là rồi.” Lục Tư nhàn rỗi thổi hơi, “Xem ra là cùng nhau gây án… Thế chúng tôi chỉ có thể tìm cảnh sát thôi…”

      cần.” Nghe vậy, Trần Bắc Bắc ở phía sau Trần Cận Nam đứng dậy.

      “Xin lỗi, là tôi làm họ bị thương. Tôi… tôi chịu trách nhiệm…”

      “Chịu trách nhiệm?” Mặc dù xác định người phụ nữ giống Phan Lôi như đúc này chả nhận ra , song nghĩ tới người có thể tổn thương Lục Chung chắc chỉ có người đó, trong lòng Lục Tư sáng tỏ.

      “Tốt, tôi cần chính là lời này của . Đúng rồi, quý danh là?”

      “Trần Bắc Bắc. tôi… Trần Cận Nam.”

      “Hân hạnh được gặp.” Lục Tư cười, sau đó lấy điện thoại ra gửi tin nhắn.

      May mắn trong bất hạnh, Lục Tư tới bao lâu, Lục Chung tỉnh lại.

      Bất quá, vừa tỉnh lại là trận bão táp.

      Lục Chung mở mắt, liền muốn tìm người.

      Nhất là thấy Trần Bắc Bắc trốn phía sau người đàn ông khác, Lục Chung giận dữ, cũng bất chấp vết thương đầu, đột nhiên xoay người muốn xuống giường.

      Lục Tư thấy thế tên này muốn phạm tội rồi, lập tức tới, kề tai Lục Chung khẽ hai câu.

      Sắc mặt Lục Chung cứng nhắc dần dần hoàn hoãn, đôi mắt đen như mực nhìn chòng chọc Trần Bắc Bắc, làm sao cũng dời.

      yên tâm, chuyện này đơn giản. chỉ cần nhớ kỹ, được làm càn là được.”

      Hai em ở bên cạnh chuyện bí hiểm, khiến Trần Bắc Bắc và Trần Cận Nam như hai con Macmot châu mỹ[1] run rẩy càng ác liệt.

      [1] Macmot châu Mỹ, tên khoa học Marmota monax, là loài động vật có vú trong họ Sóc, bộ Gặm nhấm. Loài này phân bố rộng rãi ở Bắc Mỹ và phổ biến ở đông bắc và trung bộ Hoa Kỳ. Nó phân bố đến tận Alaska.

      Đợi mãi mới đến lúc tên Lục Tư nham hiểm xoay người lại, chân Trần Cận Nam mềm nhũn.

      “Hai người muốn sao? Em… em tôi vô tội! Là… là ăn hiếp em tôi trước!”

      Trần Cận Nam cố gắng ưỡn ngực, muốn dựng dậy chút khí thế, tới che chở em phía sau.

      Lục Tư thấy vậy, vẫn tươi cười.

      “Chuyện xảy ra tôi đều ràng. họ tôi uống say mạo phạm em , tôi rất lấy làm tiếc.”

      Việc này là sao, hoàn toàn phải dáng vẻ hùng hổ muốn bọn họ chịu tội, Trần Cận Nam nghi ngờ nhìn Lục Tư.

      Quả nhiên, sắc mặt Lục Tư thay đổi còn nhanh hơn lật sách.

      tên là Trần Cận Nam hửm, tôi biết .”

      biết cái gì…”

      Đối phương bỗng nhiên bắt đầu hùng hổ, Trần Cận Nam bèn lui về sau bước.

      “Năm nay hai mươi bảy tuổi, chưa kết hôn. Nhà có mẹ già tên là Trần Như Ngọc, thời gian trước bị té gãy chân, còn kiểm tra phát bệnh ung thư. Bản thân làm công ở công trường, thu nhập căn bản đủ chữa bệnh cho mẹ, tại em còn làm họ tôi bị thương, mấy người chắc chắn bồi thường nổi…”

      muốn thế nào?” em nhà họ Trần ngờ chỉ trong chốc lát, đối phương tra được lai lịch hai người họ, nhất thời mồ hôi hột mặt nhanh chóng rơi xuống.

      muốn thế nào. họ tôi quả thực làm sai, bất quá em biến ấy thành cái dạng này là … Như vậy , chúng ta cùng lui bước, … Trần Bắc Bắc đúng , qua đây, chăm sóc cho tới khi ấy khỏi hẳn, chúng tôi liền xóa bỏ.”

      được!”

      Trần Cận Nam chút suy nghĩ cự tuyệt ngay.

      Đưa em đến bên cạnh tên phú nhị đại ấy, chắc chắn là đưa dê vào miệng cọp.

      kiên quyết làm.

      được?” Nụ cười nham hiểm càng xán lạn, “Trần tiên sinh còn có biện pháp tốt hơn? Ví dụ như chúng ta đến cục cảnh sát chuyện tỉ mỉ? Tại sao em làm người ta bị thương, trai như cũng ở bên cạnh, là đồng phạm, hay còn có mưu khác?”

      “Tôi…”

      Người đàn ông hiền lành thà đâu phải đối thủ của Lục Tư tàn nhẫn thương trường, rất nhanh bị ép đến góc động đậy nổi.

      Trái lại Trần Bắc Bắc, lúc này đứng dậy.

      “Được, tôi đồng ý. Có điều… Sao tôi biết có thể…”

      Mặt Trần Bắc Bắc hơi ửng hồng, mặc dù thấy dáng vẻ Lục tiên sinh kia, chắc chắn coi trọng , nhưng vẫn cảm thấy rợn rợn khắp người.

      Đặc biệt lúc này còn nhìn chằm chằm , khiến giống như con ếch bị con rắn nhìn chòng chọc, ngàn cân treo sợi tóc.

      Ngược lại có chút thông minh, bất quá trong dự đoán.

      Lục Tư cười, đồng thời giọng điệu mềm mỏng hẳn.

      Đối với phụ nữ, cứng rắn được, vậy mềm mỏng thôi.

      dối gạt Trần tiểu thư, họ tôi luôn có bệnh, uống say phát điên, do đó mấy năm nay mới đơn mình lớn lên đến bây giờ.”

      “Chuyện này…”

      Thấy Trần Bắc Bắc vẫn còn hơi nghi ngờ, Lục Tư vứt thêm mồi nhử khác, “Trần tiểu thư, họ tôi được.”

      “Hả?”

      ấy bị câm. Từ cha mẹ thương, cũng chẳng ai thích ấy, nên mấy năm nay rất vất vả rất độc trưởng thành. Tính tình nóng nảy chút, nhưng uống rượu tuyệt đối sao cả. Vì vậy, chuyện trước đó hoàn toàn ngoài ý muốn… ấy uống say liền thích đùa với người ta, chắc tối qua xem thành những người khác ấy mà.”

      sao?” Trần Bắc Bắc vẫn có chút nghi ngờ, Lục Tư còn thêm: “Hơn nữa, Trần tiểu thư à, làm ấy bị thương là , chúng tôi quyết định truy cứu nữa, lẽ nào Trần tiểu thư còn có gì lo lắng sao? Hay muốn chúng tôi đích thân đến thăm mẹ ?”

      Đúng là cưỡng ép dụ dỗ, mỗi dạng đều đủ cả.

      Trần Bắc Bắc có cách nào đồng ý.

      “Tôi đây về nhà thu dọn đồ đạc, ngày mai qua.”

      Lục Tư chuẩn bị gật đầu, khóe mắt thấy khuôn mặt Lục Chung, lại thở dài tiếng : “Tôi đưa Trần tiểu thư về lấy đồ, hẳn rất nhanh thôi.”

      “…Được.”

      Người ta đến đây, Trần Bắc Bắc cũng hết cách, đành đồng ý.

      Dọc đường , Lục Tư lái xe, Trần Cận Nam và Trần Bắc Bắc tương đối im lặng.

      Trái lại tâm trạng Lục Tư rất tốt, thế là tán gẫu với hai người.

      “Đúng rồi, trước đây tôi nhớ đâu có thấy Trần tiểu thư ở công ty vệ sinh, gần đây mới tới hả?”

      “Ban đầu là mẹ tôi, sau đó bà bị bệnh.”

      “Trần tiểu thư cần lo lắng.” Lục Tư cười, đưa tờ danh thiếp cho Trần Bắc Bắc.

      “Mặt này tôi biết chuyên gia, tôi tin có thể giúp được bệnh tình mẹ .”

      Trần Bắc Bắc cầm danh thiếp ấy, chẳng biết mưu đồ thực của Lục Tư này.

      ỷ thế hiếp người, cũng đúng thôi, ràng họ ức hiếp , cuối cùng lại bảo tới hầu hạ họ .

      Nhưng là kẻ xấu, lại nhiệt tình thế vội giới thiệu bác sĩ cho mẹ .

      Nhất thời, Trần Bắc Bắc nắm được suy nghĩ của Lục Tư, chỉ có thể chần chừ nhìn Trần Cận Nam bên cạnh

      Trần Cận Nam càng thêm mê man, cũng chả biết Lục Tư này rốt cuộc suy nghĩ thế nào.

      Tay Lục Tư phủ tay lái, từ kính chiếu hậu có thể thấy lưỡng lự của hai em, mặt mày rạng rỡ ngay.

      “Chỉ là cái nhấc tay thôi, đáng kể.”
      Last edited: 26/9/15
      Uyên Sama, gemikat, Tiểu Ly 111141 others thích bài này.

    5. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      biết Chung có biết đến sự tồn tại của bé Ngai Ngai nhỉ :yoyo67::yoyo67: mong hai cha con sớm gặp nhau:yoyo23::yoyo23::yoyo23:
      A fangLạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :