Vụ Bí Ẩn Hòn Đảo Những Người Đắm Tàu - Alfred Hitchcock (25 chương)

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 20: BỊ BẮT

      Hannibal bình tĩnh nhìn hai gã đàn ông bịt mặt đứng trước mặt mình. Hannibal bị trói ghế trong căn phòng lầu chỉ có cửa sổ bố trí cao. Thám tử trưởng nghe tiếng sóng biển vỗ vào cột phía dưới và ngửi thấy mùi cá.
      - Tôi khuyên các người nên thả tôi ra, trước khi các người gặp rắc rối to, Hannibal .
      - Cứ , thằng mập, - gã đàn ông .
      Tên này cao hơn và có mũ chụp mặt màu nâu.
      - Ai bảo mày xen vào chuyện người khác, - gã hơn .
      Đó là tên có hình nàng tiên cá xăm tay.
      - Tôi chắc chắn bạn bè tôi tìm ra tôi và báo cảnh sát, - Hannibal tiếp. Bắt và giam người, tội nặng lắm.
      - Thằng này biết nhiều từ ngữ quá hả Walt? Tên cao lớn .
      - Nếu muốn gặp lại bạn bè , - tên xăm tay tiếp, mày nên cho tụi tao biết hình để ở đâu.
      - Các người hỏi trễ quá, Hannibal thản nhiên trả lời. Hình đăng báo hôm qua rồi.
      - Nghe nó Ted? Walt đáp. Trễ quá, trễ quá! Chính tụi tao cho mày biết khi nào là trễ quá. Tụi tao mấy tấm hình đó.
      - Tụi tao muốn mấy tấm hình kia kìa! Mấy tấm hình còn lại! Ted gầm lên và hung hăng bước lại gần hơn. Nhanh lên!
      Hannibal quyết định thu thập thông tin.
      - Các người làm gì hòn đảo Những Người Đắm Tàu với Sam? Hannibal hỏi. Buôn lậu gì?
      - Sam hả? Sam nào? Ted hỏi.
      - Tại sao mày lại nghĩ tụi tao ở đảo? Walt hỏi.
      - Tụi tao bao giờ lên đó, Ted .
      - nguy hiểm lắm, Walt giải thích.
      - Chắc chắn rồi, Ted gật đầu.
      - Vậy mà tối hôm qua chúng tôi thấy hai người, Hannibal thử.
      Hai gã đàn ông nhìn nhau hồi. Trong căn phòng im lặng nặng nề. Bên ngoài sóng biển vỗ vào cột trụ ồn ào.
      - Có những thằng nhóc như thế này đây, hay làm tài khôn, nên luôn bị rắc rối, đúng Ted?
      - Rất nhiều rắc rối, Walt .
      - Rồi bị người ta tìm lại, nổi lềnh bềnh ngoài cảng.
      - Hay bao giờ tìm thấy lại nữa.
      Hannibal bị cột chặt ghế nuốt nước miếng khó khăn, nhưng nét mặt vẫn thản nhiên.
      - Các người làm tôi sợ đâu, - thám tử trưởng đáp. Nếu các người muốn lấy hình, các người thể hại tôi khi chưa cầm được hình trong tay.
      - Mày lầm, thằng mật à, Walt .
      - Tụi bay có tất cả ba thằng, Ted tiếp. Nếu thằng kia tìm thấy mày nổi lềnh bềnh dưới cảng, đầu trút xuống nước, tụi nó quyết định đưa hình thôi.
      Hannibal tái mặt nhưng vẫn bình tĩnh. Cho dù bọn đàn ông bịt mặt có định hành hạ Hannibal đến đâu nữa, Hannibal tỏ ra mình sợ chết. Hannibal thử nổi giận.
      - Nhưng chúng tôi làm nên tội tình gì nào? Chác là chúng tôi chụp hình các hoạt động buôn lậu của các người, tôi đoán thế. Cái gì vậy? Vàng? Nhập cư trái phép? Thuốc phiện?
      - Buôn lậu à? Ted lập lại. Bọn nhóc tưởng ta buôn lậu chứ!
      - Đầu óc sạn !
      - Phải.
      - Thôi được, nếu tụi tao là dân buôn lậu, tụi tao rất nguy hiểm, đúng thằng nhóc? Walt tiếp. Mày nên ra hình ở đâu .
      - Tụi tao chỉ muốn hình thôi. Ted . Ngay khi bọn tao cầm được hình, là mày được phép xách mấy ký mỡ của mày về nhà. Bình an vô .
      cười nham nhở.
      - Mày gọi bạn bè mang hình đến , Walt khuyên.
      - Nhanh, Ted thêm.
      - Bởi vì có thể là sắp bị trễ quá rồi đó.
      Hannibal gật đầu.
      - Được, tôi gọi.
      - À, mày thông minh lên rồi đó, Ted .
      - Và đừng hòng giở trò nhé, Walt . tụi tao tìm thấy danh thiếp trong áo mày và có số điện thoại mày rồi. Mày nên đàng hoàng đấy.
      Ted bước ra khỏi phòng rồi trở về với máy điện thoại. cắm vào gần ghế Hannibal. cầm danh thiếp của Ba Thám Tử Trẻ quay số. Rồi kê ống nghe bên tai hannibal.
      0 Mày cứ mày vừa có sáng kiến, Ted , và mày cần xem tất cả mấy tấm hình ngay để kiểm tra. Mày bảo tụi nó mang hình đến ngay.
      - Và đừng giở trò. Nếu biết tay! Walt đe dọa.
      Hannibal gật đầu. Đúng là có thể Bob hoặc Peter về tới bộ tham mưu để chờ Hannibal gọi về. Nếu có ai trả lời, Hannibal dùng mật mã để báo mình bị bắt.
      Điện thoại reng lâu. có trả lời.
      Ted gác máy xuống mạnh.
      - Ta chờ.
      Đột nhiên có tiếng đập cửa vang lên từ tầng duwói. Hai gã đàn ông bịt mặt như hóa đá tại chỗ.
      - Xuống xem ! Ted ra lệnh.
      Walt bước ra khỏi phòng, tháo mặt nạ ra. Hannibal nghe tiếng bước xuống cầu thang. hồi im lặng. Rồi tiếng Walt vang lên:
      - Ê, Ted ơi! quản lý mới ở chợ cá đến. Xuống .
      - Mày ngoan nhé! Ted dặn Hannibal.
      Hannibal nghe tiếng chìa khóa xoay trong ổ. Hannibal gồng cơ bắp lên để làm giãn dây cột tay chân. Dây hầu như nhúc nhích. Hannibal tuyệt vọng tìm vật để giúp mình tự giải thoát. Nhưng có gì. Cửa sổ hé mở nhưng dù có cố nhảy từng khoảng ngắn đến đó, cửa sổ cũng quá cao để với tới.
      Thám tử trưởng tin chắc rằng Bob và Peter tìm mình và thấy những dấu chấm hỏi. Dấu chấm hỏi đầu tiên cột điện gần nhà bà Manning rất dễ vẽ. Trong khi bọn chúng chất xe đạp của Hannibal lên xe tải , Hannibal đứng đối diện với bọn chúng, tựa lưng vào cột và vẽ. Sau đó khó hơn.
      Hannibal chỉ vẽ được dấu chấm hỏi các phao và khúc cây, rồi vứt ra những lúc Walt, tên ngồi cùng Hannibal trong thùng xe, nhìn hướng khác. Chỉ có dấu chấm hỏi cuối cùng là gây khó khăn gì: bọn bắt cóc bỏ Hannibal! ngồi xuống đất, tựa lưng vào bánh xe, trong khi Ted kiểm tra là có người qua lại, còn Walt rời mắt khỏi Ted chờ tín hiệu cho phép dẫn tù nhân vào kho cuối cầu tàu.
      Nếu may mắn, Bob và Peter theo được dấu vết của Hannibal. Nhưng làm thế nào để chỉ cho hai bạn là Hannibal ở đâu? lần nữa, Hannibal gồng bắp thịt lên, rồi lại thả người xuống ghế, hổn hển và tuyệt vọng. Mặt Hannibal vẫn dáo dác tìm phuuwong tiện để tự cứu thoát.
      Trong căn phòng chỉ có chiếc xe đạp của Hannibal.
      hiểu tại sao, ánh nhìn Hannibal lại bị thu hút bởi túi treo hai bên porte bagage. Có lẽ bộ đàm của Hannibal vẫn còn trong đó, trừ khi bọn bắt cóc phát được, kéo theo cái ghế cùng. Hai cổ chân bị cột chặt làm vướng cho Hannibal bước, nhưng có thể nhảy. Khi đến được gần xe đạp, Hannibal quỳ xuống dùng mũi lục trong túi.
      Bộ đàm vẫn còn trong đó.
      Hannibal dùng răng tháo đồ cài túi ra, kéo nắp túi lên, rồi ráng giữ lắp mở, Hannibal kéo bộ đàm ra. Cậu cảm thấy bộ đàm trượt ... và bộ đàm rơi xuống đất với tiếng rầm khủng khiếp.
      Hannibal nín thở.
      Tiếng sóng biển vẫn bập bềnh, tiếng xa xa vang lên.
      ai đến.
      Hannibal lăn sang bên, đẩy bộ đàm vào tường, dùng mũi ấn nút "phát".
      - Các cậu ơi, thám tử trưởng thầm. Các cậu có ở đây ? Bob, Peter ... !

    2. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 21: CUỘC GIẢI THOÁT GIAN NAN

      - Các cậu có ở đó ? Bob, Peter ... !
      Bob và Peter ngồi chồm hỗm phía sau chồng thùng gỗ gần tòa nhà tầng cuối cầu tàu. Hai thám tử vừa mới thấy người đàn ông gõ cửa, rồi vào. Và bây giờ giọng quen thuộc lại vang lên bên tai.
      - Babal! Peter la lên.
      - Bộ đàm! Bob kêu và đưa tay vào túi.
      Bob lấy ra cái máy do chính Hannibal chế tạo, rồi bấm nút "phát".
      - Babal ơi! Cậu ở đâu vậy? Ổn cả chứ?
      - Bob ơi, mình ở trong cái kho ở cuối cầu tàu, cảng. Mình bị hai tên lấy cắp phim bắt cóc khi ra khỏi nhà bà Manning. Còn cậu ở đâu?
      - Peter và mình ở bên ngoài, cách chỗ cậu có hai bước, Peter trả lời vào bộ đàm. Mình theo dấu vết cậu để lại.
      - Còn mình, Bob , theo ...
      Hannibal ngắt lời.
      - Các cậu phải giải thoát mình ra khỏi đây. mình chỉ có mình. Bọn chúng chuyện với ông quản lý chợ cá. Có thể còn lâu, nhưng các cậu cũng phải nhanh lên.
      - Babal, chính xác cậu ở đâu? Bob hỏi.
      - Trong căn phòng ở lầu của nhà kho cuối cùng, dường như là nhà cuối cùng. Mình bị trói ghế. có cửa sổ hé mở, nhưng quá cao để với tới.
      - Qua cửa sổ, cậu nhìn thấy gì?
      - Bầu trời, Bob à, chỉ thấy bầu trời.
      - Cậu nghe thấy gì ?
      - Sóng biển đập vào cột. Có thể có cái gì đó nặng nề va vào nhà.
      Peter chỉ cho Bob chiếc tàu đánh cá va vào cầu tàu.
      - Babal à, cậu có thấy điểm mốc nào trời ?
      Im lặng. Rồi giọng Hannibal lại vang lên:
      - đám mây tròn.
      Peter và Bob cũng thấy đám mây ở phía tây. Hai thám tử vòng quanh nhà kho để ra mặt hướng tây, rồi quay lại nhìn lên. Phía bên này, tường nhà chỉ có cửa sổ rất cao, nhìn xuống cảng. Giữa tòa nhà và mép cầu tàu chỉ có khoảng vừa đủ rộng để bước.
      - Babal, bọn mình tìm ra cửa sổ của cậu rồi, - Peter thông báo vào bộ đàm. Cậu có thể làm gì để ra?
      - làm gì được cả. Mình bị cột chặt vào cái ghế.
      Bob và Peter ngồi chồm hỗm suy nghĩ trong nhà kho im lặng. Tàu kéo lưới rê vẫn lắc lư va vào cầu tàu. Cảng đầy người chơi du thuyền, người trượt ván nước và người chơi xe đạp nước.
      - Nếu Hannibal xuống được, bọn mình phải lên, Peter nhận xét.
      Bob nhìn cửa sổ tuốt lầu .
      - Lên bằng cách nào?
      Peter dọc theo nhà kho đến tàu kéo lưới rê, xem xét boong tàu lắc lư nhịp nhàng theo sóng biển.
      - boong tàu có cuộn dây. Chắc là có thể đưa chóp lại đủ gần cửa sổ để trong hai đứa leo lên.
      Bob nhìn chóp tàu kéo lưới rê và cửa sổ .
      - trong hai đứa à? Đứa nào? Bob nhăn mặt hỏi vì biết trước câu trả lời.
      - Cậu than phiền gì nữa? Hôm nay là ngày may mắn của cậu mà! Peter đùa. biết dây và chóp chịu nổi bao nhiêu ký, mà đừng quên là khi trở ra còn Babal nữa!
      Hai thám tử nhảy lên boong tàu kéo lưới rê. Peter chụp lấy đầu dây cột quanh eo Bob. Peter vừa kéo dây ra vừa giải thích kế hoạch.
      - Cậu leo lưới, lên đến chóp. Khi đó mình kéo đầu dây kia cho chóp xoay sao cho cậu đến gần cửa sổ. Cậu chui vào. Mình thả lỏng dây để cậu xuống. Cậu giải thoát cho Hannibal rồi mình kéo từng đứa lên. Sau đó các cậu lại chụp lấy chóp, mình làm cho nó xoay theo hướng ngược lại, rồi các cậu bám vào lưới trở xuống.
      Bob có vẻ được thuyết phục lắm.
      - Peter ơi, mình sợ làm được.
      - Lý do duy nhất để làm được là hai tên kia quay lại. Vậy ta phải làm nhanh thôi. Cậu hãy cầm theo con dao của mình, để cắt trói cho Babal. Khi các cậu sẵn sàng trở xuống, hãy giật dây mạnh, như để gọi thang máy vậy đó.
      Bob vẫn còn lo lắng khi leo lên lưới. khó như Bob nghĩ: lưới y như cái thang. Khi lên đến đầu chóp nằm vuông góc với cột buồm độc nhất, Peter kéo sợi dây thứ nhì làm xoay chóp để Bob với tới cửa sổ luồng. Bob kéo cửa sổ lên, rồi trèo lên thành cửa sổ.
      Peter giữ dây chóp cố định. Khi thấy Bob biến mất vào bên trong, Peter bắt đầu thả dây cột quanh người Bob.
      Hannibal vẫn nằm bên trong phòng mỉm cười khi thấy Bob xuất lơ lửng ở đầu dây. Khi xuống đến sàn nhà, Bob tháo dây ra, chạy đến Hannibal.
      - Nhanh! Thám tử trưởng ra lệnh. Bọn chúng có thể về bất cứ lúc nào!
      Vài nhát dao, là Hannibal giải thoát khỏi ghế. Ghế bây giờ trở nên rất có ích.
      Hai bạn đặt ghế dưới cửa sổ. Bob leo lên trước, rồi tự nâng mình lên thành cửa sổ.
      Hannibal làm theo. Thám tử trưởng đứng ghế, được Bob nắm tay giúp kéo lên, cuối cùng Hannibal cũng lên được đến thành cửa sổ, hổn hển và càu nhàu. Giai đoạn chui ra khỏi cửa sổ cực nhọc hơn, giống như cái nút chai bắn ra khỏi chai sâm banh. Tuy nhiên Hannibal vẫn bám vào lưới được. Bob làm theo. Rồi Peter kéo sợi dây để cho chóp xoay theo chiều ngược lại.
      Nhưng Peter đánh giá thấp trọng lượng của Hannibal. Dưới sức mạnh, dây bị tuột ra khỏi tay Peter, chóp xoay tiếp theo đà và chỉ dừng lại ngay mặt nước. Hannibal và Bob bám được nữa và bị rơi xuống nước với tiếng tõm ồn ào.
      Cả hai trở lên mặt nước, thở hổn hển như hải cẩu.
      - Ném dây xuông! Hannibal kêu.
      tàu kéo lưới rê, Peter ôm bụng cười. Đột nhiên tiếng kêu tức giận vang lên phía sau. Hai gã đàn ông bịt mặt chạy nhanh đến.
      - Bơi! Peter cũng la lên.
      Rồi Peter cũng nhào xuống nước cùng hai bạn.
      Ba thám tử bơi về bãi biển nằm phía đầu kia cầu tàu. Bất chấp quần áo ướt sũng, ba bạn hòa vào đám đông người tắm biển nằm bãi, rồi nhập vào đám đông những người dạo dọc theo cảng.
      - Bọn chúng dám theo đến đây đâu, Peter .
      - Ta lên xe buýt về , Hannibal quyết định.
      - Còn xe đạp? Peter lo lắng hỏi.
      - Ta lo xe đạp sau, Hannibal trả lời.
      *

      * *
      Ba Thám Tử Trẻ xuống cuối xe buýt ngồi. Vũng nước hình thành dưới chân ba bạn trẻ. Hành khách xe tò mò nhìn ba thám tử. Nhưng ba bạn quá bận kể cho nhau nghe chuyện xảy ra chứ chú ý đến xung quanh. Bob và Peter báo cáo lại với Hannibal những gì phát trong tủ nhà xe và những gì Sam làm ngoài cảng.
      - Tóm lại, đúng là Sam đóng vai hồn ma thuyền trưởng Coulter, ma thủy thủ chết đuối. Chỉ vì tìm thấy vàng Ngôi sao Panama đâu đó đảo Ragnardson! Bob kết luận.
      - Còn hai tên bịt mặt có lẽ là đồng bọn với Sam, Peter thêm.
      - Vì vậy mà có hẹn với bọn chúng, - Bob tiếp. Có lẽ có tên có mặt tàu ma tối hôm qua, trong khi tên kia ra hiệu bằng đèn pin và Sam đội lốt thuyền trưởng Coulter hù bọn mình. Tàu ma đến để chở vàng .
      - Có thể, Hannibal đồng tình, nhưng mình hiểu tại sao Sam cần bọn kia để lấy vàng.
      - Nếu , bọn chúng làm gì đảo và tại sao Sam chuyện với cúng cầu tàu hôm nay? Peter hỏi.
      - Phải, dường như bọn chúng làm việc chung với nhau, Hannibal thừa nhận. có lẽ Sam thấy mình ra khỏi nhà bà Manning và phái hai tên kia đến bắt cóc mình.
      - Sam có đến nhà bà Manning hả? Bob ngạc nhiên hỏi.
      - Có. Có lẽ nghe ba mình đến nhà bà Manning và chạy môtô nhanh hơn mình.
      Peter có vẻ khó hiểu.
      - Tại sao lại làm thế?
      Hannibal nhún vai.
      - Có thể cảm thấy cần phải theo dõi ta liên tục. Mình có hỏi xem bà Manning có chuyện với , nhưng cả bà và em chồng bà đều gặp . Mình đoán Sam núp đau đó bên ngoài. À! Mà ! Khoan ! Mình có tìm thấy dấu bánh xe gần cửa nhà bếp. Vậy trốn. Thé tại sao ai gặp cả?
      Thám tử trưởng lúng túng.
      - Có cái gì đó khớp, - cuối cùng Babal nhận xét. Ta hãy về bộ tham mưu và suy nghĩ nghiêm túc.

    3. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 22: SAM CHƠI TRÒ GÌ?

      Trong chiếc xe lán ai thấy được, Ba Thám Tử Trẻ lại bày bốn mươi tám tấm hình ra. Peter và Bob nhanh chóng lựa ra những tấm có hình Sam.
      - đây! Peter . đứng sau lưng mọi người và cúi xuống. Mình dám cá vừa mới tìm thấy đồng tiền vàng và vàng cục.
      - thấy mình chụp hình, nên muốn lấy lại, Bob thêm.
      Hannibal vừa xem hình vừa vòng vòng trong xe lán.
      - Phải, có lẽ đây là mấy tấm hình mà muốn lấy lại, thám tử trưởng thừa nhận. ra, thể nào nhìn thấy làm gì, nhưng biết điều này. Và muốn mọi người rời khỏi đảo để tìm thêm vàng. Do đó thâu tiếng sói hú băng và làm cho con ma hình.
      Hannibal cúi xuống đống hình lần nữa. Bob tiếp tục cách lý luận của sếp:
      - Và bọn bịt mặt là đồng bọn của Sam. Bọn chúng láy cắp phim bản mang về cho và cũng toan lấy cắp bộ hình chụp lại. Sam phái bọn chúng đến bắt cóc cậu, rồi gặp bọn chúng chuyện để biết xem bọn chúng lấy lại hình được chưa. muốn ai khác biết rằng tìm thấy vàng.
      - Có thẻ phát được toàn bộ kho báu. Peter giả thiết. giấu đảo và hai tên kia mang bằng tàu đánh cá đến nơi an toàn.
      - Đúng! Chắc chắn bọn chúng định làm thế tối hôm qua, lợi dụng sương mù, Bob kêu, nhưng bọn mình làm chúng sợ. Thậm chí mình nghĩ nhờ có sương mù mà bọn chúng quyết định mạo hiểm đến đảo khi mọi người vẫn còn đó.
      - Lôgic cả, Hannibal đăm chiêu thừa nhận. Nhưng ta lại quay về vấn đề cũ. Tại sao Sam cần đến hai tên kia? Tại sao giữ vàng cho mình thôi? có thể giấu đảo rồi mang về từng đồng , mà ai hay biết gì cả.
      - Có thể buộc phải nhờ bọn kia vì tưởng bọn mình biết được việc làm, Peter . Và quyết định phải mang vàng nhanh.
      - Cũng có thể, Hannibal chau mày thừa nhận. Nhưng làm sao Sam có thể sai bọn chúng tấn công bác Andy khi chưa thấy sáu tấm hình báo? Và ta phải nhớ rằng Sam có mặt đảo lúc bọn chúng giật được phim từ tay Bob; chính bác nha sĩ Ragnardson .
      - Nếu phải Sam sai bọn kia lấy hình, ai làm? Bob bắt bẻ.
      - Và Bob vừa mới thấy Sam bước vào nhà kho có bọn chúng, Peter thêm.
      - Đúng, Hannibal gật đầu. Có lẽ bọn chúng đồng lõa với nhau.
      - Vậy chỉ còn việc gặp nha sĩ Ragnardson, thầy Karl, và có thể cảnh sát nữa, kể lại hết mọi chuyện. Đúng ? Bob hỏi.
      Hannibal véo môi dưới, dấu hiệu suy nghĩ cực độ. Thám tử trưởng vẫn xem xét hình.
      - Ta có chứng cớ gì rằng Sam tìm thấy kho báu bởi vì ta có đồng tiền vàng trong tay. Mà mình cũng chắc là chuyện xảy ra hòn đảo kia là chuyện săn lùng kho báu. Tội phạm pháp nghiêm trọng nhất là vụ bắt cóc mình, mà cũng có gì chứng minh rằng Sam là thủ phạm. , mình nghĩ ta phải bắt quả tang , rồi mới gặp cảnh sát được. Và nơi duy nhất có hy vọng bắt quả tang hòn đảo Những Người Đắm Tàu. Tối nay ta quay lại đó cùng nha sĩ Ragnardson và thày Karl. Nhưng trước tiên, ta phải về nhà lấy quần áo ấm và báo cho gia đình rằng ta ngủ đêm ở ngoài đó nữa.
      Ba thám tứ bò qua Đường hầm số hai. Bob và Peter trở về nhà. Khi Bob về đến nhà, Ba của Bob về.
      - Con có tin gì về bọn trộm ?
      - Tụi con nghĩ bọn chúng làm việc cho Sam Ragnardson, ba à. Sam tìm ra vàng tàu Ngôi sao Panama, và muốn cho ai biết.
      - Rồi các con chụp được hình số vàng đó à?
      - Tụi con nghĩ thế. Hay chuyện gì đó tương tự.
      Bob lên lấy áo khoác, rồi trở xuống ngay.
      - Ba ơi, ba với mẹ giùm con là con ăn tối ở nhà nhé? Tụi con trở ra hòn đảo Những Người Đắm Tàu. Có thể tụi con qua đêm đó.
      Mặt trời lắn khi Bob đến kho bãi Thiên Đường Đồ Cổ, cùng lúc với Peter. Thám tử trưởng nóng lòng chờ.
      - Nhanh lên, Hans ngồi sẵn xe rồi. Ta phải ra cảng ngay và ra đến đảo trước khi trời tối hẳn.
      - Có chuyện gì xảy ra hả? Peter hỏi.
      - Mình xem xét lại mấy tấm hình. Nếu mình lầm, chuyện xảy ra đảo nghiêm trọng hơn ta tưởng nhiều.
      - Tại sao bọn mình phải nhanh? Bob vừa hỏi vừa chạy ra se tải có Hans chờ.
      - Bởi vì Sam có mặt đó và khi trời tối trễ quá.
      - Còn thầy Karl? còn bác nha sĩ? Bob lo lắng hỏi.
      - Cả hai có mặt ngoài cảng rồi, Hannibal trả lời. Khi các cậu về, mình gọi điện thoại cho cả hai. Tất cả những người Ragnardson còn muốn ra đảo định rời cảng lúc sáu giờ.
      - Còn trang phục? Peter bắt bẻ.
      - Chẳng để làm gì nữa, Hannibal trả lời vui mừng vì phải mặc đồ hóa trang nữa. Sam biết ta là ai và làm gì.
      Ba bạn leo lên thùng xe tải và Hans lái ra cảng. Chiếc xe cũ gây nhiều tiếng ồn nên thể chuyện nhiều, nhưng Bob và Peter thắc mắc về ý nghĩ mới của sếp. Chẳng bao lâu xe tải đến con đường ven biển, vượt qua cầu tàu nơi Hannibal bị nhốt.
      - Xe đạp mình vẫn còn đó. Peter nhõm nhận xét.
      - chỉ mình xe cậu, Bob thêm.
      Peter nhìn thấy chiếc xe đạp kia, đặt cạnh xe mình.
      - Xe của Babal! Peter la lên.
      - Hans! Cho tụi em xuống! Hannibal kêu.
      Ba thám tử xuống xe, xem xét chiếc xe đạp của Hannibal, được đặt tựa vào xe của Peter. Các túi treo bên poocbaga vẫn còn đó.
      - Hai tên cướp của ta sợ mình quay lại cùng cảnh sát, Hannibal . Bọn chúng mang se đạp mình đến đây, bỏ cạnh xe Peter. Cũng may là bị người ta lấy cắp.
      - Bây giờ làm thế nào chứng minh được rằng cậu bị bắt cóc? Bob .
      - chứng minh được nữa, Hannibal rầu rĩ . Chính vì vậy mà chúng làm thế. Khống có chứng cớ, cảnh sát nghĩ ta bịa chuyện.
      Ba bạn đưa xe đạp lên xe. Hans lái xe ra đến chỗ cầu tàu nơi tàu của gia đình Ragnardson đậu. phần dòng họ tập trung tại đó. Thầy Karl và người trai Ingmar ra đón ba thám tử.
      - hiểu gì hết! Thầy hiệu trưởng kêu. có máy tàu nào chịu nổ cả!
      - Tàu bị phá hoại! Nha sĩ Ragnardson thêm.

    4. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 23: HÒN ĐẢO NHỮNG NGƯỜI ĐẮM TÀU

      - Chính Sam phá hoại! Bob kêu.
      Rồi Bob kể lại cho hai Ragnardson rằng Sam rót cái chai vào bi đông hai mươi lít.
      - Chắc là hóa chất nào đó, làm hỏng động cơ. Người qua đường cứ tưởng Sam cho xăng vào tàu.
      - Và Sam chỉ có mình đảo.
      - Thầy có tàu nào khác ạ? Bob hỏi thầy Karl.
      - Sam phá hết rồi. - Thầy hiệu trưởng tức giận . hiểu nó chơi trò gì!
      - Tụi em hiểu rồi, Peter . Chính Sam là con ma, ma sói nữa, và tất cả những thứ còn lại.
      - Bởi vì Sam tìm thấy vàng, Bob giải thích.
      - Vàng hả? Thầy Karl lập lại.
      - Dạ đúng vàng, thưa thầy, Hannibal trả lời. Khi tổ tiên của thầy là Knut Ragnardson rời bỏ tàu Ngôi sao Panama đắm chìm và thoát lên đảo, dường như thuyền trưởng cùng thủy thủ đoàn và kho báu lấy cắp cũng có mặt đảo, ít nhất là vài giờ. Bây giờ ta biết rằng ít nhất phần số vàng này được giấu đảo - có thể là toàn bộ kho báu - và biết rằng Sam tìm thấy đồng tiền vàng khi dự cuộc họp mặt gia đình. Và do muốn chia, Sam toan làm cho mọi người bỏ đảo .
      - Tối hôm qua mưu kế của Sam xém thành công, Bob tiếp. Mọi người hoảng sợ ngoại trừ bác, thầy và tụi em. Nên hôm nay, Sam quyết định phá hoại tàu để chắc chắn Sam được ở mình đảo.
      - mình với hai tên bịt mặt, Peter thêm.
      - Vậy ta thuê chiếc tàu, thầy Karl .
      - Dạ cần, Hannibal trả lời. Nếu em lầm, Sam đảo cùng hai tên lấy cắp phim bản và bắt cóc em.
      Hannibal giải thích ngắn gọn chuyện xảy ra sau khi gặp hai em Ragnardson lần cuối.
      - Em nghĩ rằng Sam bị dính líu vào vụ nghiêm trọng hơn nhiều, Hannibal kết luận. Và Sam hay rằng hai kẻ kia là những tên cướp thứ . Có thể Sam làm bậy, nhưng em nghĩ chính Sam cũng bị nguy hiểm. Phải báo cho chú cảnh sát trưởng Reynolds và nhờ chú cho cảnh sát cùng ta.
      hồi sau, ba thám tử và hai em Ragnardson chen nhau trong chiếc xe của thầy hiệu trưởng chạy về đồn cảnh sát.
      Cảnh sát trưởng Reynolds mới mọi người vào văn phòng và Hannibal trình bày vắn tắt vụ việc.
      - Tôi biết con trai tôi có quan hệ gì với hai tên tấn công ba cậu này và bắt cóc Hannibal, ông nha sĩ , nhưng theo nhưng gì ba cậu thám tử , mơ hồ quá.
      - Trái lại rất ràng, ông nha sĩ à, cảnh sát trưởng Reynolds vừa vừa đứng dậy. Tôi nghĩ đó là Ted và Walt Gruber, hai người đánh cá từng gặp rắc rối với cảnh sát. Ta nên ra cảng ngay.
      Về đến cảng, mọi người lên tàu cảnh sát và chạy ngay. hơn bảy giờ rồi. Mặt trời lặn vào đường chân trời. Hannibal đứng ở mũi tàu nhìn hòn đảo Ragnardson lớn dân lên:
      - Hy vọng đến kịp, thám tử trưởng khẽ.
      - Tại sao cậu lại nghĩ rằng Sam gặp nguy hiểm, Hannibal? Nha sĩ hỏi.
      - Cháu chỉ có linh cảm thôi, thưa bác nha sĩ, Hannibal trả lời. Nhưng nếu cháu nghĩ đúng, ta phải lên bờ ngay khi trời tối.
      Cảnh sát trưởng Reynolds nhìn mặt trời.
      - vừa kịp, Hannibal à. Ta đến trước khi mặt trời lặn hẳn.
      - Càng tốt, thám tử trưởng trả lời. Vì ta đỡ bị nguy cơ phát hơn. Thưa chú cảnh sát trưởng Reynolds, khi ta gần đến đảo, ta nên tắt máy và tắt đèn pha.
      - Tất nhiên, cảnh sát trưởng Reynolds trả lời.
      Đúng vậy, trời tối hẳn khi cảnh sát đến gần đảo. Rồi tàu tắt máy lướt đến vịnh.
      Tàu máy thả neo ngay giữa vịnh. Hai Ragnardson, Ba Thám Tử Trẻ, cảnh sát trưởng Reynolds và người của ông lên thuyền cứu hộ và tàu bơm hơi để về bờ. Ba chiếc tàu im lặng cập vào bãi cát.
      - Nhìn kìa! Peter thầm.
      - Tàu của Sam, nha sĩ Ragnardson nhận ra.
      Chiếc tàu cũng được kéo lên bờ. Máy tàu bị tháo . Ngoài ra thấy chiếc tàu nào khác. Cảnh sát trưởng Reynolds nhìn biển. Ông hạ giọng :
      - Tôi thấy tàu nào khác, Hannibal à.
      - Chưa có, thưa chú. Nhưng trừ phi cháu lầm, ta phải tìm kiếm phía bên kia đảo, phía vách đá, Hannibal tuyên bố dõng dạc.
      - Được rồi, Hannibal à. Nếu ta xa nhau chút, có thể phủ toàn bộ hòn đảo.
      Cảnh sát trưởng Reynolds ra chỉ thị cho người của ông. Bob nhận hướng bắc, còn thầy Karl bước dọc theo cách vách đá thấp viền hướng nam. Những người còn lại rải rác nhau giữa hai điểm đó. Cảnh sát được bố trí để có thể cứu giúp những người gặp nguy hiểm. Mọi người bắt đầu tiến chậm về hướng khối đá cao ở mút phía tây hòn đảo.
      Khi đến bụi cây bách xù, cả nhóm nghiêng về hướng nam để băng qua trảng trải dài khối đá và biển. Đột nhiên Peter vấp phải vật dưới đất. Đó là cái hộp mà Peter thấy rồi. Hộp mở ra. Vàng cục thiên nhiên và đồng tiền vàng rơi ra.
      - Có lẽ Sam gần đây thôi, thám tử phó khẽ. Dường như Sam bị rơi mất cái hộp quý báu.
      - Tiếp tục tìm, cảnh sát trưởng Reynolds ra lệnh.
      - Cháu có thể đề nghị cách hay hơn để tìm lại Sam, thưa chú, Hannibal trả lời khẽ.

    5. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 24: HANNIBAL GIẢI VỤ BÍ

      - Vậy cậu đề nghị cách nào? Cảnh sát trưởng Reynolds hỏi.
      - Mời chú theo cháu, chú thấy, Hannibal trả lời. được gây tiếng động và được dùng đèn pin.
      Thám tử trưởng bước vào dải đất kéo dài ở mút đảo viền cái vịnh. Mọi người im lặng theo. có sương mù, nhưng trăng chưa lên và phải nhìn kỹ đường .
      - Tụi cháu-cháu ... nhìn thấy con ma-ma chính chỗ-chỗ kia, Peter cà lăm.
      - phải là ma, mà là Sam giả làm thuyền trưởng Coulter! Bob chỉnh.
      - Cảm ơn cậu nhắc, Peter trả lời.
      Hannibal đưa ngón tay lên môi, ngồi chồm hỗm xuống, quan sát khối đá lớn phía vịnh.
      - Hannibal, cậu tìm gì vậy? Cảnh sát trưởng Reynolds hỏi khẽ.
      - Cháu nghĩ rằng ... Hannibal định .
      Đúng lúc đó, tại điểm bãi biển viền vịnh, có ánh sáng sáng lên, chĩa thẳng ra ngoài khơi.
      - Sam hả? Cảnh sát trưởng Reynolds hỏi.
      Trước khi Hannibal kịp trả lời, Peter kêu lên bằng giọng khàn khàn.
      - Nhìn kìa!
      Ngoài biển, đèn báo hiệu của chiếc tàu vừa mới xuất , di chuyển nhanh về hướng đảo. Tàu lướt vào eo vịnh rồi thả neo xuống. Đèn pha chói chang bật sáng đỉnh cột, chiếu sáng toàn vịnh.
      - Tàu ma kìa! Bob khẽ.
      vậy, Ba Thám Tử Trẻ nhận ra chiếc cột buồm nhìn thấy trong sương mù. Những gì ba bạn tưởng là buồm rách hóa ra là lưới đánh cá treo ở chóp thòng xuống. Tàu ma chỉ là tàu kéo lưới rê đậu gần nhà kho nơi Hannibal bị bắt giữ sáng nay. tàu có hai người.
      - Đúng là em Gruber, - cảnh sát trưởng Reynolds . Hannibal, cậu có chắc rằng đây là hai kẻ bắt cóc cậu ?
      - Trông rất giống, thám tử trưởng trả lời. tên cao, tên hơn, nhưng bọn bắt cóc cháu bịt mặt.
      biết có người nhìn mình, hai người đánh cá thả tàu bơm hơi xuống biển. cao hơn nhảy vào tàu và tiến hành chèo vào bờ. Sau khi kéo tàu lên bãi cát, đứng lại, như chờ cái gì đó.
      - chờ gì nhỉ? Thầy Karl hỏi.
      - e rằng chờ Sam, nha sĩ buồn rầu .
      Hannibal gì. Cậu chỉ đưa ngón tay trỏ lên môi.
      Gã đàn ông chờ liếc nhìn đồng hồ.
      Hannibal quay sang khối đá.
      - Bọn chúng kìa! Hannibal khẽ nhưng đượm nét đắc thắng.
      Mọi người nhìn theo ánh mắt thám tử trưởng.
      Hai người đàn ông vừa mới xuất ngay chân khối đá, như thể mới chui ra từ đó.
      người là Sam Ragnardson. Người kia là người đàn ông trung niên, thấp và mập tròn, mặc quần mỏng và áo khoác.
      - Áo khoác! thầy Karl kêu khẽ. Giống cái áo bị mất từ lều ta!
      Người đàn ông thấp như đẩy Sam trước mặt mình. Cả hai bước xuống dốc, băng qua bãi cát. Sam lê chân như thể rất sợ chiếc tàu bơm hơi. Vật trong tây người đàn ông mập sáng lên.
      - Dao! nha sĩ Ragnardson lo lắng kêu. Người này cư xử như bắt giữ Sam.
      Cảnh sát trưởng Reynolds ngồi dậy.
      - Đứng lại! Cảnh sát đây! ông Reynolds la lên. Tất cả bị bắt. Thả dao xuống và đứng yên tại chỗ.
      Cảnh sát chĩa đèn và súng vào gã đàn ông mập, Sam và gã tàu đến. cảnh sát khác ra đến cuối dải đất và cầm súng chế ngự gã đánh cá thấp hơn ở lại tàu kéo lưới rê.
      - Nhìn tay kìa, Peter la lên. Có xăm hình nàng tiên cá.
      - còn nghi ngờ gì nữa, Hannibal . Đúng là hai em Gruber bắt cóc mình.
      Trong chốc lát, gã đàn ông cầm dao và hai gã đánh cá như bị đèn của cảnh sát làm chói mắt. Ròi tên mập bỏ dao xuống và đưa hai tay lên.
      Mọi người bước xuống bãi biển, ngoại trừ người cảnh sát đứng ở mũi đất. Sam lau mồ hôi trán, vẻ mặt xấu hổ.
      - bao giờ tao lại nghĩ là có ngày tao vui khi gặp ba thằng nhóc này! Sam với Ba Thám Tử Trẻ. Làm cách nào mà tụi bây đoán ra được chuyện?
      - Đúng vậy, Hannibal à, cảnh sát trưởng Reynolds , đến lúc cậu phải giải thích rồi. Chuyện gì xảy ra ở đây? Người kia là ai?
      Cảnh sát trưởng Reynolds chỉ người đàn ông mặc áo khoác ăn cắp. trừng mắt nhìn Hannibal.
      - Thưa chú cảnh sát trưởng Reynolds, cháu xin giới thiệu với chú ông Manning, - Hannibal . Tất cả chúng ta hơi vội vàng khi tưởng ông ấy chết.
      - Manning hả? Cảnh sát trưởng Reynolds chưng hửng hỏi lại.
      - Dạ phải, thưa chú, Hannibal trả lời. Ông Manning quyết định làm cho mọi người tưởng ông chết đuối để được lãnh tiền bảo hiểm. Sau khi "chết" trong vụ tai nạn đánh cá, ông định trốn đảo. Bạn bè đánh cá ra đón ông và giúp ông rời khỏi nước này. Bà "vợ góa" của ông nhận tiền bảo hiểm - cháu nghĩ số tiền khá cao - rồi tìm ông.
      William Manning chửi rủa Hannibal, nhưng thám tử trưởng vẫn tiếp:
      - Rất tiếc, dòng họ Ragnardson đổ bộ chiếm toàn đảo sau khi ông Manning vừa mới đến. Do vậy rất khó rời khỏi đảo, trừ phi phần lớn người dòng họ Ragnardson bỏ và có sương mù, chuyện tối hôm qua mới có được. Lần này ông hy vọng là sương mù bao che cho ông, nhưng chúng tôi lại quấy rối.
      - Mày bao giờ chứng minh được tất cả những điều này! William Manning la lên. Tôi bị tai nạn và bị mất trí nhớ. Thế thôi. Tôi vừa mới tỉnh lại.
      Hannibal cười vào mặt :
      - Bất cứ thằng bạn học nào cùng lớp tôi cũng thừa khả năng nghĩ ra câu chuyện có tính chất thuyết phục hơn ông.
      Manning trừng mắt nhìn Hannibal.
      - Ông Manning à, ông phải giải thích khá nhiều với chúng tôi, - cảnh sát trưởng Reynolds .
      - Kế hoạch ông ấy chuẩn bị khá, - Hannibal bình luận. có dòng họ Ragnardson, ông ấy thành công rồi.
      - Và có Ba Thám Tử Trẻ nữa, - cảnh sát trưởng Reynolds mỉm cười .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :