Vụ Bí Ẩn Con Mắt Lửa - Alfred Hitchcock (18 chương)

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 13: Những cuộc phiêu lưu của Otave

      ob chờ Hannibal và Peter rất lâu. "Bạn ma" ở đầu dây cho Bob biết rằng phải làm nhanh lên, nếu muốn lấy lại bức tượng bán thân Octave. Mà thời gian cứ trôi qua, còn thám tử trưởng và thám tử phó vẫn về. Các bạn theo dấu vết nào?

      Cuối cùng, Bob quyết định là thể chờ đợi được nữa. Bob hành động mình.

      Bob xin phép thím Mathilda cho sử dụng chiếc xe tải . Thím cũng sẵn lòng cho Bob mượn Hans, là người cần thiết để lái xe. Và sau cùng, Bob mượn năm đôla của thím Mathilda, chiết khấu lại tiền thù lao công việc tại kho bãi. Đồng thời, khi giải thích rằng có khách hàng hài lòng về bức tượng bán thân mua và có thể muốn đổi, Bob được phép mang theo bức tượng bán thân Francis Bacon.

      Hans mang Francis Bacon lên xe, đặt nằm những bao tải chất đó. Bob nhất định đòi mang theo cái thùng carton chắc chắn, giấy báo cũ và giấy gói. Bob muốn bức tượng Auguste phải được gói cẩn thận khi trao lại cho Hannibal và Peter. Bob mừng trước với ý nghĩ hai bạn nóng lòng mở tháo bức tượng ra. Bob thưởng thức trước ngạc nhiên và vui mừng của hai bạn.

      Phải mất khoảng bốn mươi lăm phút, xe tải mới đến được địa chỉ mà bé điện thoại cung cấp. Khi , xe cộ lưu thông quá nhiều đến nỗi cả Bob lẫn Hans để ý đến chiếc xe màu xanh sẫm, đó có hai người đàn ông, cả hai mang cặp kính gọng dày và bộ ria đen to tướng.

      Cuối cùng, Hans chạy chậm lại. Bob quan sát tìm số nhà.

      - Ở đây! Đột nhiên Bob la lên. Tới rồi, Hans ơi!

      - Cũng may! Hans lầm bầm.

      Hans đậu xe tải dọc theo lề đường. Bob nhảy xuống đất. Cách vài mét phía sau hai em, chiếc xe xanh cũng dừng lại. Những người trong xe theo dõi từng động tác của Bob và Hans.

      Hans đặt chân xuống đất và khiêng bức tượng Francis Bacon xuống. Rồi ôm dưới tay, Hans theo Bob đến cửa nhà.

      Lưu Trữ và Nghiên Cứu bấm chuông. Gần như ngay tức , bé tử tế, mặt đầy tàn nhang, mở cửa.

      - Ồ! bé trịnh trọng . trong Ba Thám Tử Trẻ phải ? Em chờ các đây!

      Bob cảm thấy khoái chí khi nghe giọng thán phục của bé. Bob mỉm cười.

      - Chắc là, tiếp, muốn lấy lại bức tượng bán thân Octave, vì lý do bí mật và kỳ lạ nào đó, phải ? Mời vào… biết , em phải rất cực khổ mới ngăn được mẹ mang tặng dì hàng xóm. Em chỉ cản được bằng cách làm cho mẹ sợ. Em là tượng có chứa chất độc phóng xạ và các là nhân viên an ninh có trách nhiệm thu hồi tượng để tránh điều tệ hại xảy ra!

      chuyện nhanh đến nỗi Bob khó theo. Đứng phía sau lưng Bob, Hans chưng hửng mở tròn mắt. Trong khi đó, bé vừa vừa dẫn hai em vào tiền sảnh xinh xắn, ngay giữa có vòi nước phun. Tim Bob đập mạnh lên. Trước mắt Bob, là bức tượng bán thân của Octave, trông hết sức buồn rầu, giữa bụi hồng.

      phụ nữ tỉa cây hồng. Bà quay lại, nhưng bé lại tiếp:

      - Mẹ ơi, đây là ba thám tử… ý con mấy nhân viên an ninh mà con mẹ đó. Chú đây, đến cùng trợ lý để lấy lại bức tượng Octave và chấm dứt luôn những mối lo sợ khủng khiếp của mẹ.

      Người phụ nữ trẻ mỉm cười.

      - Các đừng chú ý đến những gì Liz - bà . Con bé sống trong thế giới của riêng mình, đầy rẫy những tên gián điệp bí và những tên tội phạm ghê rợn. Tất nhiên là tôi tin lời nào về câu chuyện bức tượng bán thân bị phóng xạ. là tượng nằm đúng chỗ trong tiền sảnh kiểu này và tôi dự định mang cho. Tôi chưa tống khứ nó , là vì Liz xin tôi chờ các đến. Liz giải thích rằng các rất muốn lấy lại.

      - Cháu rất cám ơn , thưa , Bob lễ phép trả lời. biết … bức tượng bán thân Octave bị bán do… có thể là do nhầm lẫn. Nếu muốn lấy tượng khác để thay thế, cháu có mang sẵn đây, đẹp hơn...

      Bob chỉ tượng Francis Bacon, trong tay Hans.

      - Thôi, cám ơn, mẹ của Liz đáp. Lúc đầu tôi nghĩ chưng bức tượng ngoài tiền sảnh rất đẹp, nhưng tôi đổi ý rồi.

      - Nếu vậy, Bob , cháu hoàn lại tiền cho .

      Bob lấy năm đôla ra khỏi túi trao cho mẹ của Liz.

      - Cám ơn cháu, bà vừa vừa nhận. Cháu có thể mang Octave . Có lẽ thay vào chỗ đó, chưng cái bình bông kiểu Ý.

      - Hans ơi, có thể mang hai bức tượng cùng lúc ? Lưu Trữ và Nghiên Cứu hỏi.

      - có hai cánh tay, nên mang hai bức tượng dễ dàng thôi! Hans trả lời.

      chàng khổng lồ tóc vàng cầm lấy Octave quý báu và nhét dưới cánh tay trái.

      - Bob ơi, còn bây giờ, phải làm gì nữa? Hans hỏi thêm.

      - gói giúp em bức tượng này lại cẩn thận nhé? Rồi sau đó…

      - Các có phải ngay ? Liz hỏi. Ý em … đây là lần đầu tiên em có dịp chuyện với thám tử và em có hàng tá câu hỏi muốn hỏi .

      - … Bob do dự định .

      Bob thấy nghe bé Liz chuyện huyên thuyên cũng vui tai. Ngoài ra, bé hết sức quan tâm đến những cuộc điều tra…

      - Thôi, được! Bob quay sang Hans . Trong khi gói Octave lại, em chuyện với bé này chút. lâu đâu.

      - Được thôi, Bob à. chăm lo cho vị hoàng đế của em!

      xong, Hans ra , mỗi tay ôm bức tượng bán thân, còn Bob đứng lại chuyện… hay đúng hơn là nghe, bởi vì Liz đặt ra loạt câu hỏi và thèm chờ câu trả lời.

      Ra đến xe tải , Hans đặt hai bức tượng ở phía sau. Sau đó. thực cầu của Bob. Bob muốn món đóng gói cẩn thận: Hans tập trung làm để cho Bob hài lòng. Trong khi Hans loay hoay với hộp carton, giấy báo và giấy gói, có hai cặp mắt theo dõi . vậy, những người trong xe xanh rời mắt khỏi .

      Kẻ tên Victor vừa theo dõi vừa thông tin cho bọn đồng lõa những kiện nhờ bộ đàm.

      - Chắc là thằng nhóc lấy lại được tượng Octave rồi, . Nó thể nào đến tận đây để lấy bức tượng khác. Tên giúp việc của nó gói cục thạch cao. Còn thằng nhóc vẫn còn trong nhà. À… rồi! Gói xong. Đẹp lắm… Bây giờ tên lái xe chờ thằng nhóc trở ra…

      Trong nhà của ông Horatio August quá cố, Hannibal vẫn bị trói ghế và nghe sót lời nào của Victor trong máy. Đồng thời Hannibal cũng nghe Joe trả lời và ra lệnh:

      - Các phải xoay xở lấy cho bằng được bức tượng! Nghe này, tôi có sáng kiến. Các hãy dựng vụ tai nạn giả. Victor, Frank chạy cùng lúc với xe tải. Rồi Frank vừa vượt lên và rẽ ngoặt ngay, rồi xe bị trầy. có cãi cọ, giằng co. Dĩ nhiên là tài xế xe tải và thằng nhóc xuống coi xe bị hư như thế nào… Khi đó lợi dụng để…

      - Khoan ! Khoan ! Giọng của Vicctor trong máy ngắt lời, khá kích động. cần dàn dựng gì hết. Tên lái xe vừa mới bước vào nhà, chắc là để hối thằng nhóc. có ai coi xe hết. Frank và tôi chăm lo cho Octavte ngay!

      Bộ đàm im lặng. Hannibal bất lực nén lại tiếng rên. Bob và Hans vừa mới lấy được bức tượng bán thân quý báu, lại sắp bị người ta ăn cắp mất!

      Đúng vậy, Hans quay trở vào nhà. Bob và Liz vẫn còn chuyện. Liz chuyện, còn Bob trả lời khi Liz ngừng để thở.

      - này, , đứa con có thể giúp đỡ được gì các trong mấy cuộc điều tra ? Đôi khi có nữ hợp tác là rất cần thiết. Các có thể nhận em vào nhóm. biết , ai giỏi bằng em để đóng kịch. Em cũng biết hóa trang, thay đổi giọng

      - Xin lỗi Bob, Hans cắt ngang. Nhưng xin nhắc em là bà Jones có dặn là phải về nhanh.

      - đúng, Hans ơi! Bob đứng lên kêu. Xin lỗi Liz, nhưng phải . nghĩ đến chuyện tuyển em, nếu cần.

      - Số điện thoại em đây, Liz nguyệch ngoạc hai hàng mẩu giấy. chỉ cần gọi điện thoại cho em. Họ em là Logan, nhớ nhé! Liz Logan. Em chờ điện thoại.

      Bob bỏ tờ giấy vào túi rồi chào. Hans và Bob ra xe, để ý đến chiếc xe xanh vượt qua, rồi chạy nhanh mất. Bob nghĩ đến bé Liz tử tế, có thể giúp đỡ ba thám tử khi cần. Thường Hannibal cần đến trợ lý nữ, nhưng làm sao mà biết trước được!... ngày nào đó, có thể cần đến bé Liz dễ thương.

      Liz tiễn Bob ra đến cổng. bé vẫy tay chào Bob. Bob cũng chào lại. Cả Hans lẫn Bob đều nghĩ đến việc nhìn sau xe. Hai em lên đường về, hề ngờ rằng Octave bị mất.

      Còn Hannibal biết. Bởi vì bộ đàm bắt đầu kêu khọt khẹt lại, bên cạnh Hannibal.

      - Xong rồi! Giọng của Victor thông báo. Hoàn tất nhiệm vụ! Trong khi tên to cao tóc vàng vào trong nhà, tôi và Frank lấy món hàng đóng gói cẩn thận. ai biết gì hết.

      - Giỏi quá! Làm việc vậy là tốt! Xin chúc mừng. Joe trả lời. Các hãy chở bức tượng về sào huyệt, nhưng đừng có đụng đến nó. Khi tôi về tới, ta mở ra xem. Hết.

      - Hết!

      Bộ đàm im luôn. Joe mỉm cười tươi tắn với Hannibal.

      Nhưng trước khi thả mày ra, chúng tao phải chừa khoảng thời gian cho chắc ăn. Chúng tao bỏ mày và bạn bè mày ở lại đây cho đến khi lấy được viên rubi và xóa mọi dấu vết phía sau. Nhưng mày đừng lo. Tao gọi điện thoại sau để cho người ta đến giải thoát mày… trễ hơn chút… thậm chí có thể là tối nay!

      xong, Joe, Charlie và Jackson ra cửa. Hannibal nghe tiếng rồ máy, rồi tiếng xe chạy. Bọn cướp .

      Khi đó thám tử trưởng hét lớn tiếng:

      - Peter ơi! Gus ơi! Nghe ?

      Giọng Peter vang đến, rất :

      - Cậu đó hả Babal? Cận đến giải thoát cho bọn mình nhanh lên ! Đèn sắp hết pin rồi.

      - Rất tiếc, Peter à. Mình cũng bị quấn dây chặt như cái xác ướp. Mình thể làm gì được hết. Chúng ta là tù nhân và chúng ta thua. Băng Ria Đen lấy được Octave rồi.
      Last edited: 26/5/15

    2. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 14: bất ngờ thú vị

      Hannibal vẫn bị trói ghế và suy nghĩ dữ dội. Trong mọi quyển truyện mà cậu đọc được, khi bị trói, người ta luôn có cách để thoát khỏi dây buộc. Lúc nào cũng có con dao cũ bỏ quên đâu gần đó, cho phép tù nhân cứa đứt dây. Nếu có dao, nhân vật chính cũng tìm thấy miếng thủy tinh bén. Hoặc nhân vật chính châm được cái bật quẹt lửa hay que diêm. Tóm lại nhân vật chính luôn thoát ra khỏi tình thế khó xử.

      Rất tiếc! Hannibal có cách nào để tự giải thoát cho mình. Tất nhiên là có con dao của chính Hannibal... nhưng nó nằm ngoài tầm tay, bờ cửa sổ. Nhưng cả nếu như lấy được dao, Hannibal cũng tài nào mở nó ra nổi. Mà cả nếu như mở dao ra được, Hannibal cũng dùng được, vì bị trói quá chặt. đáng tiếc!

      Nhưng Hannibal vẫn tiếp tục nặn óc. Hannibal sợ bị chết đói, vì người ta đến cứu sớm thôi, nhưng lúc đó quá trễ để hành động.

      Ở dưới hầm, cách đó xa. Hannibal nghe thấy tiếng động yếu. Chắc là Peter và Gus lao vào cửa, thử làm sập cửa. Đột nhiên, những tiếng động tương tự vang lên, nhưng gần hơn nhiều. Hannibal hiểu rằng bây giờ hai bạn tấn công cửa hầm lớn… và có lẽ đó là cánh cửa trước mắt Hannibal, dẫn từ nhà bếp, nơi Hannibal ở, vào hầm chứa nồi sưởi dầu mazut. Hannibal la lên:

      - Mình ở đây! Gần cánh cửa mà các cậu làm lung lay. Các cậu có nghe ?

      - Nghe lắm, giọng Peter trả lời. Nhưng cánh cửa này còn kiên cố hơn cánh cửa kia nữa. Gus và mình chỉ bị đau vai, chứ được gì hơn. Mà ở đây tối lắm.

      - Kiên nhẫn , Peter à. Mình suy nghĩ để tìm cách giải thoát cho tất cả chúng ta khỏi nơi này.

      - Được rồi, sếp ơi. Mình tin tưởng cậu. Nhưng cậu hãy tìm ra giải pháp nhanh lên . Dường như cái hầm này nhiều chuột lắm.

      Hannibal cắn môi. nóng lòng làm cho Hannibal ngọ ngoạy ghế. Cái ghế kêu rít lên cách khủng khiếp như để phản đối sức nặng đè lên nó.

      Hannibal cố gắng tìm nguồn cảm hứng bằng cách nhìn ra cửa sổ. Hannibal có thể nhìn thấy thời giờ trôi qua, y như xem đồng hồ. Đỉnh núi nhọn cao và mỏng dựng sững ở phía tây vực hẻm chiếu bóng xuống bãi cỏ. Cái bóng đó cứ kéo dài ra dần dần, khi mặt trời lặn về phía tây.

      Hannibal thở dài và lần nữa, gồng các cơ bắp lên để thử độ chắc của dây trói. Dây vẫn cột rất chặt. Nhưng cái ghế kêu rắc thêm tiếng nữa.

      Đột nhiên, giống như có tia sáng bắn lên trong đầu thám tử trưởng. Hannibal nhớ ra là, có ngày, cậu ngồi cái ghế mục nát và ghế bể vụn dưới trọng lượng của cậu. Phải chi cái ghế này cũng được như thế…

      Ngay lập tức, Hannibal bắt đầu đu đưa từ trước ra sau, mạnh. Phần tựa của ghế kêu mạnh hơn nữa. Dường như nẹp ghế lỏng ra chút. Nhưng vẫn còn chắc. Khi đó, Hannibal do dự nữa. sợ bị thương. Hannibal tự ngã xuống đất, hông. Cái té của Hannibal có hậu quả ngay tức : chân ghế gãy và chân phải của cậu được tự do. Hannibal dùng chân mới được thả ra để chống và đứng dậy, sau đó cậu lại thả mình ngã xuống đất lần nữa. Rồi Hannibal tự lăn chính mình và tỳ hết sức phần tựa của cái ghế. Lần này phần tựa ghế gãy ra chút. Hannibal kéo cánh tay trái ra được. Cuối cùng, cậu nỗ lực thêm để kéo luôn cánh tay phải ra.

      Tất nhiên là tác động tác này gây nên nhiều tiếng ồn. Giọng lo lắng của Peter vang lên từ phía sau cửa hầm.

      - Babal ơi! Chuyện gì xảy ra thế? Cậu đánh nhau với ai vậy?

      - Mình vật lộn với cái ghế điên, Hannibal hổn hển trả lời. Chờ chút! Dường như mình sắp thắng rồi…

      Hannibal giằng co thêm hai phút nữa, kéo, đẩy, đá. Bây giờ, cái ghế bị vỡ ra làm nhiều mảnh. Phần tựa ghế nằm bên, chân ghế nằm bên kia. Hannibal xoay xở để với tới cửa sổ. Hannibal cực nhọc lấy được con dao, mở ra, cắt sợi dây cột cánh tay phải. Thêm phút nữa, rồi Hannibal có thể đứng dậy và tự tháo gỡ mấy mảnh ghế ra.

      Cuối cùng, Hannibal được tự do và thích thú vươn vai.

      - Ổn cả, thám tử phó à! Khi đó Hannibal hét to lên. Mình đến giải cứu cho các cậu đây!

      Hannibal ra đến cửa hầm, kéo khóa ra. Peter và Gus chạy ào vào bếp. Ánh sáng khiến hai bạn phải nheo mắt.

      - Trời ơi! Hannibal ơi! Peter kêu. Được gặp lại cậu, mình vui quá. Cậu làm thế nào để tự giải thoát ra được vậy?

      - Mình hoạt động chất xám - Hannibal trả lời bằng giọng khiêm tốn giả vờ. Bây giờ, chúng ta nên chuồn nhanh. Mình nghĩ rằng Joe và đồng bọn quay lại, nhưng biết đâu. Chúng ta phải quay về Thiên Đường Đồ Cổ ngay. Bob tìm ra bức tượng bán thân của Octave rồi…

      - Sao! Tuyệt vậy! Peter la lên.

      - Ít nhất đây cũng là tin vui! Gus vui mừng thở dài.

      -... nhưng băng Ria Đen lấy mất của Bob - Hannibal hết- ! Mình kể chi tiết cho các cậu đường đạp về nhà…
      Last edited: 26/5/15

    3. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 14: bất ngờ thú vị (Tiếp)

      Ba bạn lao ra khỏi nhà, lấy xe đạp. Vài phút sau, ba bạn đạp nhanh đường . Như hứa, Hannibal kể lại cho hai bạn nghe chuyện xảy ra trong khi hai bạn bị nhốt dưới hầm. Thế là hai bạn được biết Bob lấy được Octave như thế nào, rồi sau đó bị lấy cắp mất như thế nào.

      Peter tỏ ra hết sức buồn rầu.

      - Nghĩ rằng bọn mình có được trong tay cái bức tượng mắc dịch kia, vậy mà nó lại thoát mất lần thứ nhì! thể tưởng tượng nổi! Chắc là tượng bị phù phép!

      - Hy vọng đó phải là do lời nguyền rủa dính liền với Con Mắt Lửa! Gus buồn bã .

      - Nếu quả là cái nhìn xúi quẩy, Hannibal trả lời, đến phiên băng Ria Đen bị xui!... Có chuyện làm mình suy nghĩ… Tên cướp tên Victor! Trông hoàn toàn mạnh khỏe! Nhưng nếu là Ba Chấm có đấu kiếm với , tình trạng phải khá tồi tệ. Lạ

      - Đúng, dĩ nhiên là lạ, Peter thừa nhận. Còn mình, điều làm mình băn khoăn là Octave. Bọn mình phải nhanh chóng thử tìm cách lấy lại Octave. Xui quá, Gus à! E rằng gia tài của cậu bị mất luôn rồi.

      đường , xe cộ lưu thông còn nhiều hơn thường lệ. Ba bạn mất rất nhiều thời gian mới về được đến kho bãi đồ linh tinh. Khi về đến, mặt trời lặn mất và cái đói cấu xé ba bạn vì từ sáng cả ba chưa ăn gì.

      Ba bạn vượt qua cổng và nhìn thấy Bob, Hans và Konrad ngoài sân. Hai chàng tóc vàng bận chất hàng ở cuối sân. Xe tải đậu gần văn phòng. Bob, ràng là đầu óc lơ đãng bận nghĩ đến chuyện khác, cho lớp sơn chống rỉ vào cấu kiện bằng sắt rèn cạo rỉ.

      - Trông Bob tuyệt vọng quá, Peter thầm. Cậu ấy bị sốc do mất Octave.

      - Tất cả chúng ta đều bị sốc, Hannibal đáp. Ôi! Để mình thử làm cho khí bớt căng thẳng. Chúng ta lừa Bob, các cậu thấy! Để mình làm…

      Ba bạn bước xuống xe. Khi thấy bạn, Bob cố gắng nở nụ cười yếu ớt.

      - Chào! Bob với giọng chán nản. Mình bắt đầu lo, hiểu các cậu biến đâu mất hết.

      - Bọn mình đến nhà ông Horatio August, Hannibal vừa giải thích vừa cất xe. Nhưng bọn mình thấy dấu vết Con Mắt Lửa đâu hết. Phần cậu có tin gì mới ?

      - … Bob bắt đầu , cảm thấy khó chịu với ý nghĩ làm cho các bạn thất vọng.

      - cần , Hannibal cắt ngang. Xem nào, để mình đoán… Bob ơi, cậu hãy nhìn thẳng vào mắt mình! Tốt! Đừng chớp mắt. Cậu hãy để cho mình tự đọc trong mắt cậu điều mà cậu ngại muốn cho bọn mình biết…

      Tuy muốn nhưng vẫn thấy buồn cười, Peter và Gus chăm chú theo dõi màn kịch của thám tử trưởng. Cặp mắt của Hannibal trịnh trọng nhìn sâu vào mắt của Bob. Rồi Babal dùng hai tay ôm đầu y như suy nghĩ dữ dội.

      - Rồi! Hannibal thông báo. Mình thấy... có cú điện thoại… đúng rồi… cú điện thoại của “bạn ma". Bức tượng bán thân của Octave được phát . Khi đó, cậu lấy nó, Bob à… cùng Hans… trong chiếc xe tải . Các cậu đến… xem nào… phải rồi… đến Hollywood! Bob ơi, cậu hãy mình có lầm !

      - Cậu lầm! Bob chưng hửng la lên. Mọi việc xảy ra đúng như vậy! Mắt Bob gần như muốn lồi ra. Bob chứng kiến Hannibal thực những suy luận đáng kinh ngạc, nhưng thành tích tức thời này đúng là vượt khỏi sức tưởng tượng.

      - Khoan , Hannibal tiếp. Để mình tập trung thêm nữa… A! Mình thấy phần tiếp theo rồi. Cậu bước vào ngôi nhà... biệt thự. Hans theo cậu vào trong nhà. Hans khiêng bức tượng trong tay… bức tượng mà cậu định đổi lấy Octave, nếu cần. Sau đó, Hans bước ra, cầm hai bức tượng. Vậy là cậu lấy được tượng Octave. Hans mang Octave ra xe. Đến đó, Hans cho tượng vào cái thùng carton lớn, nhét giấy báo xung quanh, rồi gói cẩn thận bằng giấy gói… Rồi Hans trở vào biệt thự tìm cậu. Khi đó, cả hai cùng bước ra. Hai em leo lên xe, rồi về đây. Cuối cùng, khi đến nơi, cậu và Hans phát ra rằng cái thùng chứa tượng Octave biến mất cách bí … như thể nó bốc hơi trong khí. Đúng ?

      - Đúng… đúng… hoàn toàn chính xác, Bob khẽ, dám tin vào tai mình. Tượng biến mất, mà mình hiểu gì hết. Nó thể nào rơi dọc đường, vì cửa sau đóng chặt… đúng là .

      Đúng lúc đó, Hans tiến lại, tay ôm bức tượng bán thân.

      - Bob ơi, còn bức tượng còn lại trong xe, để đâu đây? Hans hỏi.

      - Ôi! cứ bỏ xuống băng kia . Bob thờ ơ .

      Rồi quay sang Hannibal, Bob tiếp:

      - Đó là Francis Bacon. Mình mang theo hờ để đổi lại Octave, nếu người mua chịu. Nhưng ấy thích mình trả tiền lại hơn.

      Hans ngoan ngoãn ra băng đặt bức tượng xuống, rồi bỏ .

      Bức tượng bán thân đứng đó, mặt quay vào tường. Mà Peter biết rằng thím Mathilda thích mọi thứ phải được sắp xếp cách hoàn hảo. Theo bản năng, Peter thò tay ra xoay mặt tượng thạch cao lại.

      Trong khi đó, Bob hỏi Hannibal dồn dập.

      - Babal ơi! Làm sao cậu biết được… về chuyện Octave ấy?

      Bob bị tiếng hét của Peter ngắt lời.

      - Babal! Bob! Gus! Nhìn kìa!

      Peter chỉ ngón tay vào bức tượng bán thân… Dòng chữ cho biết tên nhân vật, mà chính nhân vật này cũng rất đặc biệt!

      - Octave! Đó là Octave! Gus thốt lên. Vậy là cuối cùng Octave rơi vào tay bọn Ria Đen!

      Bob hiểu ngay chuyện xảy ra.

      - Hans gói Francis Bacon! Bob hiểu ra. Hans gói nhầm tượng. Vậy là Francis Bacon biến mất. Khi thấy thùng carton bay mất, mình thèm nhìn bức tượng còn lại. Vậy mà đó lại chính là Octave, mình cứ rầu rĩ vì mất Octave, trong khi Octave nằm trong chiếc xe, cách mình có mấy bước!

      Tất cả cùng nhau nhìn ra phía sau lưng, như lo sợ Ba Chấm hay băng Ria Đen sắp ló mặt. Nhưng có, mọi thứ đều bình yên. có ai hết.

      Hannibal, hơi bị bất ngờ bởi chuyến biến đột ngột này, bình tĩnh lại trước.

      - được mất thời gian, Hannibal quyết định. Ta hãy vào xưởng, nhanh lên! Ta hãy xem tên này có gì trong sọ! Rồi sau đó… ta giấu Con Mắt Lửa ở nơi mà ai nghĩ đến. Chúng ta được mạo hiểm nữa!

      Peter, to khỏe nhất trong đám, khiêng vị hoàng đế đến xưởng sửa chữa vặt của Hannibal. Peter đặt tượng xuống đất. Hannibal cầm lấy cái búa và cái đục. Giây phút là long trọng.

      - Nhìn nhé, Hannibal trước khi hành động. Dường như trước đây, có ai đục cái lỗ đỉnh đầu. Chắc là có vật được giấu vào đó, rồi người ta bịt kín lại. Dấu vết rất khó thấy, đây các cậu thấy ?... Mình bảo đảm viên rubi nằm trong đó.

      - Đừng nữa, hành động ! Peter nóng lòng khuyên. cú vào đầu, rồi bọn mình biết!

      Hannibal kê lưỡi đục lên đầu Octave và đập mạnh. Bức tượng bán thân nứt ra làm đôi.

      cái hộp bằng gỗ, tròn, bắn ra khỏi chỗ giấu, lăn xuống dưới đất. Peter lao đến lượm cái hộp lên. Rồi, tim đập thình thịch. Peter đưa hộp cho sếp.

      - Babal ơi, cậu mổ ra nhanh lên ! Cuối cùng cũng tìm thấy. Bọn mình được ngắm nhìn viên rubi ngủ yên giấc trong đó năm mươi năm nay!... Sao, cậu chần chừ gì nữa? Bộ cậu sợ lời nguyền rủa nhảy vào mặt hả? - phải, thám tử trưởng nghiêm trang . Nhưng mình cảm thấy cái hộp này quá để có thể chứa viên đá… thôi…

      Hannibal mở hộp ra. Bốn cặp mắt nhìn vào bên trong. Nhưng có viên rubi nào hết. Chỉ có mẩu giấy cuộn lại.

      Hannibal mở ra từ từ. Halmibal đọc lớn tiếng những từ viết giấy:

      “Cháu hãy đào sâu. Thời gian là thiết yếu”.
      Last edited: 26/5/15

    4. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 15: Ý nghĩa của bức thông điệp

      Hannibal buồn rầu nhìn miếng giấy. Hannibal rất hy vọng tìm ra Con Mắt Lửa! Ngoài ra, Hannibal rất ghét nghĩ sai…

      Peter thắc mắc hỏi:

      - Ủa, bức thông điệp thứ hai này rất giống bức thông điệp đầu tiên! Vậy nghĩa là sao?

      Peter rất tức giận. Thám tử trưởng lập lại:

      - “Cháu hãy đào sâu. Thời gian là thiết yếu"! ra, chúng ta đào sâu vụ bí , thậm chí có thể chúng ta bới tung nó lên! Mình nghĩ ông August chỉ dùng mấy bức tượng bán thân đánh lạc hướng những kẻ nghe phong phanh về bức di chúc kỳ lạ của ông. Nhưng ông tin rằng chính cậu hiểu bức thông điệp, Gus à.

      - Rất tiếc! Gus trả lời. Mình hoàn toàn hiểu gì hết. Có thể ông Horatio tưởng ba mình theo mình trong chuyến săn lùng kho báu này. Nhưng ba được. Gia đình mình đủ tiền để cả hai. Mà ba còn bận công việc ở .

      - Nghe đây, Hannibal . Chúng ta đọc bản chính của bức thông điệp từ đầu đến đuôi. Gus ơi, đưa cho mình !

      Gus lấy tờ giấy trong túi, đưa cho thám tử trưởng. Hannibal mở ra đọc lớn tiếng:

      Gởi Auguste August, cháu của ông!

      AUGUSTUS NOMEN TUUM EST, ET AUGUSTUS FAMA TUA, ET IN AUGUSTO FORTUNA TUA. Cháu đừng để cho núi khó khăn cản đường cháu; bóng của ra đời của cháu vừa đánh dấu khởi đầu và kết thúc.

      Cháu hãy đào sâu! Ý nghĩa những lời của ông chỉ dành riêng cho cháu. Ông dám hơn, sợ kẻ khác tìm ra cái mà chỉ mình cháu phải tìm thấy. Cái đó là của ông, ông trả giá để có được nó; ông sở hữu nó và ông chưa phải chịu nguyền rủa của nó.

      Dù sao, năm mươi năm trôi qua, và sau nửa thế kỷ, lời nguyền rủa này phải chấm dứt. Tuy nhiên, vật đó thể bị cưỡng đoạt và cũng thể bị lấy cắp. Vật đó phải được mua, được cho hoặc được tìm thấy. Nếu , lời nguyền rủa lại có hiệu lực.

      Cháu hãy chú ý. Thời gian là thiết yếu.

      Cùng với gia tài này, ông gởi cháu lòng thương ông dành cho cháu.

      HORATIO AUGUST

      - Mình hiểu gì hơn so với trước khi đọc lại! Peter thở dài.

      - Mình thú nhận là mình cũng hiểu gì hơn! Gus thở dài. Ông mình bảo rằng gia tài nằm trong Auguste. Nhưng nếu Auguste này phải trong mấy bức tượng, đó có thể là gì? Mình hiểu là trong tiếng Mỹ hay tiếng , August đều có nghĩa là tháng tám. Mà bây giờ là tháng tám và sinh nhật mình rơi đúng vào ngày mai. Mình sinh ra ngày sáu tháng tám, lúc hai giờ rưỡi chiều. Nhưng làm thế nào gia tài mình lại có thể nằm trong tháng tám.

      Hannibal béo môi dưới, đó là dấu hiệu suy nghĩ rãt mãnh liệt. Nhưng rất tiếc! Đầu óc cậu chạy . Hannibal thở dài kêu.

      - Mong sao đêm nằm mình suy nghĩ ra, Hannibal tuyên bố. Trước khi chia tay, ta hãy xem xét các mảnh tượng Octave.

      Peter đưa cho Hannibal hai mảnh. Hannibal nghiên cứu kỹ.

      - Đúng. Hannibal sau khi xem lâu lỗ hỗng đỉnh đầu vị hoàng đế. Dường như ông August đào cái lỗ, rồi sau đó ông dùng thạch cao mới lấp kín lại. Các cậu có biết mình nghĩ sao ? Ông August đào lỗ để lấy Con Mắt Lửa ra, và chuyển sang chỗ giấu khác chắc ăn hơn. Có lẽ ông cho rằng dùng bức tượng bán thân bằng thạch cao làm két sắt là bảo đảm lắm.

      Bob, Peter và Gus im lặng. còn gì để thêm vào những gì Hannibal vừa mới .

      - Và bây giờ - thám tử trưởng quyết định, mình nghĩ rằng chúng ta còn gì để làm ngoài việc ăn rồi ngủ. Mình đói gần chết rồi. Hy vọng ngày mai, chúng ta có những sáng kiến mới.

      Khi về tới nhà, Bob ra bàn ngồi và tiến hành viết thành giấy trắng mực đen các kiện trong ngày. Bob tường thuật đến đoạn Hannibal, Peter và Gus đến nhà ông Horatio August quá cố, đột nhiên Bob nghĩ rằng cái tên "Vực hẻm Mặt Đồng Hồ" là khá kỳ lạ. Dĩ nhiên là có những tên còn kỳ cục hơn nữa. Nhưng dù sao…

      - Ba ơi ba! Bob hỏi lớn tiếng. Ba có biết chỗ có tên là Vực Hẻm Mặt Đồng Hồ, ở phía bắc Hollywood ba? Con thấy tên này kỳ lạ quá.

      Ông Andy ngẩng đầu lên khỏi quyển sách.

      - Vực Hẻm Mặt Đồng Hồ hả? Ông lập lại. Có… hình như ba biết chỗ nào rồi. Đó là khe lũng rất hẹp, khá hẻo lánh, rất khó đến. Xưa kia, người ta gọi là Vực hẻm Đồng Hồ Mặt Trời bởi vì, khi nhìn từ góc độ nào đó, có đỉnh núi trong vùng trông rất giống kim đồng hồ mặt trời. Con thấy đó, có gì bí cả. Nhưng cái tên “Vực hẻm Đồng Hồ Mặt Trời" hơi dài. Nên khi dùng, người ta rút ngắn lại. Ngày nay, người ta "Vực hẻm Mặt Đồng Hồ”.

      Bob cảm ơn ba giải thích. Sau khi ăn tối, trước khi lên ngủ, Bob ghi chép cho xong. Rồi Bob tự hỏi biết có nên tiết lộ ngay cho Hannibal điều mà ba vừa mới hay . Dường như đây cũng có gì quan trọng, nhưng có thể Hannibal nghĩ ngược lại… Nên Bob gọi điện thoại cho thám tử trưởng. Ở đầu dây bên kia, sau khi lắng nghe, Hannibal im lặng hồi. Rồi Bob nghe Hannibal nuốt nước bọt.

      - Bob à, cuối cùng Hannibal bằng giọng run lên vì xúc động, mình hiểu rồi. Đó chính là cái chỉ dẫn cần thiết để hướng chúng ta đúng đường. Hay quá!

      - Chỉ dẫn nào? Bob hỏi, hiểu bạn mình rút ra được điều gì từ thông tin mỏng manh như thế. Chỉ dẫn gì?

      - Chỉ dẫn mà mình cần, mình rồi. Này Bob ơi, ngày mai cậu phải đến thư viện làm việc, đúng ? Vậy cậu hãy có mặt ở đây lúc giờ trưa nhé! Mọi thứ sẵn sàng!
      Last edited: 26/5/15

    5. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 15: Ý nghĩa của bức thông điệp (Tiếp)

      - Sẵn sàng để làm gì? Bob hơi sửng sốt hỏi thêm.

      Nhưng Hannibal gác máy xuống. Bob lấy những tờ giấy ghi chép đọc lại. Bob càng khó hiểu hơn. Nếu trong những gì Bob vừa mới với thám tử trưởng có ý nào đó, Bob hề biết đó là gì!

      Cuối cùng, Bob ngủ. Nhưng cậu rất khó chợp mắt. Các kiện trong ngày diễn ra trong đầu Bob y như cuốn phim màn ảnh. Biết bao nhiêu là biến cố, và tất cả lại đưa đến bức thông điệp ngắn gọn giấu trong đầu của Octave! Còn Vực hẻm Mặt Đồng Hồ…

      Cuối cùng Bob cũng thiếp . Sáng ngày hôm sau ở thư viện, Bob gần như làm việc cách máy móc. Đầu óc Bob tài nào tập trung vào công việc. Suy nghĩ của Bob luôn quay về Hannibal. Sếp tìm ra gì nhỉ? Bob nghĩ ra nổi.

      Bob chỉ được biết khi đến cuộc hẹn giờ ở Thiên Đường Đồ Cổ, sau khi ăn trưa xong. Bob thấy Hannibal, Peter và Gus chờ. Chiếc xe tải sẵn sàng khởi hành. Hans và Konrad ngồi yên trước. Ở phía sau, có những đống bao túi dùng làm ghế ngồi cho bốn bạn. Bob để ý thấy ở đó còn có cuốc và xẻng. Hannibal có mang theo máy chụp hình.

      - Nhưng bọn mình đâu? Bob hỏi trong khi xe chạy qua cổng.

      - Đó là điều mà mình cũng rất muốn biết. Peter . Sao hôm nay cậu bí thế, hả Babal? Sao cậu giải thích kế hoạch cho bọn mình nghe? Dù sao, bọn mình cũng cộng tác với cậu mà!

      Hannibal mỉm cười. Trông cậu khá hài lòng về chính mình.

      - Chúng ta kiểm tra bức thông điệp từ thế giới bên kia của ông Horatio August. Hannibal tuyên bố. Hans và Konrad có mặt để cho an toàn. Mình nghĩ có hai chàng khổng lồ này bảo vệ, có ai dám tấn công bọn mình.

      - Thôi, thôi! Peter càu nhàu. dài dòng đủ rồi. Cậu hãy cậu nghĩ gì .

      - Bob cung cấp cho mình chỉ dẫn rất quý báu khi cho mình biết rằng xưa kia Vực hẻm Mặt Đồng Hồ có tên là Vực hẻm Đồng Hồ Mặt Trời. Đáng lẽ mình phải nghĩ ra. Chính hôm qua, khi bị cột cái ghế trong nhà bếp của ông Horatio August, mình có thể nhìn thấy cái bóng của đỉnh núi di chuyển bãi cỏ y như kim đồng hồ mặt trời.

      Ba bạn mở to mắt lắng nghe, Hannibal tiếp:

      - Gus à, ông cậu nghĩ rằng cậu đoán ra ý ông. Cậu biết ông rất quan tâm đến những cách thức để đo thời gian. Ông nghĩ ba cậu và cậu liên hệ tên của vực hẻm nơi ông ở với bức thông điệp. Ông tin chắc bác và cậu đoán ra ý nghĩa, trong khi người ngoài, biết gì về sở thích của ông, hiểu gì hết.

      - Nhưng… mình vẫn hiểu gì hết. Gus thú nhận,

      - Khoan ! Bob hồ hởi kêu lên. Mình đoán ra rồi! Vực hẻm Đồng Hồ Mặt Trời!... Cái bóng của đồng hồ mặt trời tự nhiên này chiếu bãi cỏ chỉ cho ta biết chỗ viên rubi được chôn giấu và chỗ Gus phải đào để tìm thấy. Đó là lời giải, đúng Babal?

      - Phải. Cậu nghĩ đúng.

      - Nhưng bãi cỏ mênh mông, Peter nhận xét. Làm sao tìm ra đúng chỗ?

      - Ở đây lần nữa, Hannibal trả lời, chỉ cần làm theo hướng dẫn của bức thông điệp. Ta hãy đọc lại… Gus ơi, cậu làm ơn đưa cho mình tờ giấy.

      Hannibal mở tờ giấy ra, đọc mấy đoạn, trong khi xe vẫn chạy nhanh đường. “AUGUSTUS NOMEN TUUM EST, ET AUGUSTUS FAMA TUA, ET IN AUGUSTO FORTUNA TUA". Đó là để làm cho Gus chú ý đến cái từ Augustus, mà người lạ chỉ thấy khó hiểu. Sau đó, bức thông điệp : "Cháu đừng để cho núi khó khăn cản đường cháu; bóng của ra đời của cháu vừa đánh dấu khởi đầu và kết thúc". - Phải. Rồi sao nữa? Peter hỏi.

      - Câu này rất có nghĩa. Ông của Gus tưởng rằng người thừa kế mình hiểu rằng núi chính là đỉnh núi lớn của Vực hẻm Mặt Đồng Hồ, và hiểu rằng "bóng của ra đời” chính là cái bóng của đỉnh núi thời kỳ ra đời, tức là ngày sáu tháng tám, hai giờ rưỡi chiều. Đồng ý Gus?

      - Phải… mình bắt đầu hiểu hơn. Hannibal ơi. Augustus, tháng tám… núi… thời kỳ mình ra đời… Tất cả những điều này rất có nghĩa khi ta biết vấn đề liên quan đến mặt đồng hồ mặt trời vĩ đại.

      - Phần còn lại của bức thông điệp cũng rất . Hannibal tuyên bố. Câu “Hãy đào sâu!" hết sức ràng. Phần lớn nội dung chỉ là độn thêm để đánh lạc hướng những kẻ ngoài cuộc tò mò. Tuy nhiên, câu "Thời gian là thiết yếu” có hai nghĩa. Thứ nhất là phải nhanh chóng tìm ra viên rubi. Thứ nhì, là - và ở đây ta cũng trở lại đồng hồ mặt trời - Ngày giờ chính xác rất quan trọng.

      Peter thốt lên tiếng.

      - Hai giờ rưỡi chiều, chính ngày hôm nay! Bọn mình chỉ còn có tiếng nữa!

      - tiếng là đủ rồi, thám tử trưởng khẳng định. Chỉ còn hai cây số là ta đến nơi!

      Peter nhìn con đường. Đường vắng vẻ. có xe nào theo cả. - Hy vọng bọn mình bị kẻ thù theo dõi, thám tử phó khẽ.

      - Nhất là hôm nay chúng ta đúng hướng… Hannibal , rất hài lòng. Có Hans và Konrad bảo vệ, chắc chắn chúng ta đến đích.
      Last edited: 26/5/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :