Vụ Án Bí Ẩn Con Nhện Bạc - Alfred Hitchcock (Trinh Thám)

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 8

      MẤT CON NHỆN





      Rudy nhìn Bob, vừa chưng hửng vừa hoảng sợ.

      – Sao! Rudy la lên. Cậu giữ con nhện bạc và làm mất nó?

      – Khủng khiếp quá! Đến lượt Elena thốt lên. Làm sao chuyện như thế lại xảy ra được?

      Khi đó, Hannibal giải thích việc:

      Thái tử Djaro có tiết lộ cho ba thám tử trẻ biết rằng con nhện bạc bị lấy cắp và xin ba bạn giúp tìm lại con nhện.

      Hannibal kể lại:

      Djaro dẫn ba bạn xuống cái hòm vòm để cho xem con nhện giả thay thế con nhện . Hannibal thêm về những nghi ngờ của Djaro; thái tử tin chắc rằng Công tước Stefan muốn ngăn cản cho Djaro lên ngôi nước mình.

      Rồi Bob thay Hannibal kể lại cậu tìm thấy con nhện bạc dấu dưới chồng khăn tay của mình.

      – Tôi bắt đầu hiểu mưu này, Rudy khẽ. Sau khi lấy cắp con nhện, Công tước Stefan đem giấu trong phòng của cậu. Rồi phái lính cận vệ của đến bắt giữ các cậu. Đáng lẽ bọn chúng bắt quả tang ba cậu giữ con nhện. Quan nhiếp chính thông báo rằng các cậu ăn trộm con nhện, còn thái tử Djaro, do tính bất cẩn đáng trách, cung cấp cơ hội cho các cậu. Như vậy cũng đủ cho thái tử mất uy tín. Các cậu bị trục xuất khỏi nước chúng tôi.

      Công tước Stefan tiếp tục cai trị đất nước. Sau đó, khi Djaro bị thất sủng và ít nhiều bị lãng quên, công tước tìm cách để được tôn vinh là chúa tể duy nhất ở Varanie.

      – Cả bây giờ, Elena , tuy con nhện bạc bị mất, quan nhiếp chính vẫn có thể đạt được mục đích. tung tin các cậu ăn cắp món nữ trang và giấu ...Cả nếu như chúng tôi đưa được các cậu bình an vô về sứ quán.

      Peter lắc đầu:

      – Em hiểu tại sao con nhện bạc lại quan trọng đối với dân Varanie đến như vậy. Dù sao, con nhện có thể bị mất trong vụ thiên tai ... chẳng hạn như vụ hỏa hoạn!

      – Trong trường hợp đó, Elena giải thích, cả nước để tang. Nhưng ai trách gì được thái tử. Đối với chúng tôi, nhện hoàng thân Paul chỉ đơn thuần là món nữ trang. Mà đó là biểu tượng. Phải! Con nhện bạc tượng trưng cho nền tự do, nền độc lập của chúng tôi ...tất cả những gì mà chúng tôi quý, các cậu hiểu ?

      – Có thể chúng tôi hơi mê tín, của Elena thêm, nhưng chúng tôi tin vào truyền thuyết Hoàng thân Paul. Bởi vì đó là truyền thuyết kèm với con nhện bạc ... vậy, người ta kể rằng khi đăng quang, Hoàng thân Paul tuyên bố rằng, do con nhện giúp đở hoàng thân và cho phép hoàng thân đem lại tự do cho nhân dân, nền tự do này là vận mệnh của đất nước lâu bền khi mà con nhện bạc Varanie vẫn tồn tại. Rất có thể là hoàng thân hề những lời như thế. Nhưng bất cứ người dân Varanie nào cũng tin là hoàng thân có ! Cho nên việc mất con nhện bạc được xem là thảm họa quốc gia. Và nếu mà người ta làm cho dân chúng tin rằng thái tử Djaro chịu trách nhiệm về mất mát này, chính những người dân ngày nay tôn sùng thái tử, ngày mai đứng dậy chống lại thái tử.

      – Vì vậy, Elena thở dài tiếp, mà công tước Stefan chiến thắng, trừ phi chúng ta trả lại con nhện bạc cho thái tử Djaro!

      – Trời! Bob hoàn toàn tuyệt vọng la lên. Kinh khủng quá! Xem nào ...Mọi người hãy giúp mình tìm thêm lần nữa. Có thể mình tự lục soát nhanh quá ...

      Lần này chính Hannibal và Peter chịu trách nhiệm lục túi Bob. Hai bạn lật ngược từng túi , sờ nắm phần lót quần áo, thậm chí làm lại việc này ba lần liên tiếp.

      Nhưng vẫn hoài công! Lần này, còn hy vọng nào nữa. Bob con gĩư con nhện!

      – Bob ơi, mình vang cậu, cậu hãy cố kích thích trí nhớ mình ! Hannibal . Cậu cầm con nhện trong tay. Xem nào ...cậu làm gì nó?

      Bob nhăn trán, cố làm sống lại những kĩ niệm.

      – Mình biết, cuối cùng Bob thở dài. Việc cuối cùng mà mình nhớ được là lúc Rudy vào phòng và những tiếng gõ cửa ...Sau đó là lỗ hổng đen to lớn ...cho đến khi mình tỉnh lại balcon, Rudy cúi xuống mặt mình.

      Hannibal vừa càu nhàu vừa cắn môi:

      Khi cú vào đầu, có khi người đó quên mất những gì xãy ra trước đó. Có khi người đó quên kiện xảy ra nhưng ngày trước ...hay thậm chí những tuần trước. Thường nhất là còn nhớ những giây phút cuối cùng trôi qua. chung, trí nhớ trở lại từ từ. Nhưng đây phải là nguyên tắc tuyệt đối.

      – Ô! La la! Bob kêu lên.

      – Trường hợp của cậu là thường nhất, Hannibal tiếp. Cậu bị va đập vào tường bancon, cậu bất tỉnh trong vòng hai giây và cậu quên những phút cuối cùng xảy ra tai nạn.

      – Chắc cậu đúng, Bob vừa đồng tình vừa sờ khối u đầu. Bây giờ mình nhớ mang máng là mình chạy vòng vòng trong phòng, tìm chỗ giấu con nhện ...Khoan mình nhớ lại chút! Tất nhiên là mình hơi hốt hoảng, nhưng mình vẫn có thời gian tự rằng giấu dưới tấm thảm cũng vô ích thôi, hay dưới nệm giường, hay trong tủ treo quần áo, bởi vì lính cận vệ nhanh chóng tìm thấy được ...

      Rudy giúp Bob bằng cách dùng logic:

      – Gỉai pháp đương nhiên nhất, Rudy gợi ý, là nhét món nữ trang vào trong túi và mang theo chạy trốn! ....Có thể cậu nghĩ như vậy khi nhìn thấy tôi! Nếu vậy, có thể con nhện rơi ra khỏi túi lúc cậu té xuống bancông.

      Bob khổ sở thở dài.

      – Cũng có thể em cầm trong tay khi mọi người bước ra gờ đá. Sau đó, vì phải buộc mờ mẫm để tiến tới cách nguy hiểm, có thể em xòe bàn tay ra để có thể bám cho chắc hơn vào tường. Khi đó, con nhện rớt xuống sần dưới ...

      Có hồi im lặng lâu dài tiếp theo. Rudy đầu tiên phá vở im lặng:

      – Nếu rớt xuống sân, , chắc chắn tìm ra. Trong trường hợp đó, ta biết. Nhưng nếu tìm thấy ...

      Rudy nhìn em , Elena gật đầu.

      – Phải, , người của Công tước Stefan nghĩ đến việc lục trong phòng các cậu. Bọn chúng tin chắc các cậu đem con nhện theo cùng. Cho nên, nếu tìm thấy con nhện dưới sân ...Tối mai, chúng tôi quay về phòng các cậu và chúng tôi từ lục soát ...



      Chương 9

      KẾ HOẠCH TẨU THOÁT





      Đêm hôm đó ba thám tử núp trong tháp canh gác, nóc cung điện.

      ai nhớ đến việc lục soát phần lâu đài này! Tât cả cảm thấy hiển nhiên rằng nhóm chạy trốn thoát được qua phần dưới, chứ qua phần !

      Nhờ sợi dây treo ở bancon và chiếc khăn tay của Hannibal, được tìm thấy ngay lối vào hầm giam, mọi người tưởng ba cậu thanh niên Mỹ tẩu thoát bằng ngã này ...

      Ngay sau khi Rudy và Elena , Hannibal, Bob và Peter nằm xuống băng gỗ để cố gắng nghĩ ngơi chút. Mặc dù chỗ nằm thiếu tiện nghi và bất chấp nhiều biến cố nhiều náo động của buổi tối, cả ba ngủ rất say.

      Sáng hôm sau, khi nhưng tia sáng bình minh vừa mới ló lên, là Peter thức tỉnh, ngáp và vươn vai. Hannibal dậy rồi và tập chút thể dục cho dẻo cơ bắp bị cứng đờ qua đêm hôm qua. Peter mang giày vào lại, rồi đứng dậy. Còn Bob, vẫn chưa mở mắt.

      – Dường như sắp có ngày tốt đẹp, Peter vừa vừa nhìn qua lỗ hở , làm cửa sổ. Phải ngày tốt đẹp, nếu để ý đến việc bọn mình được ăn sáng! Và cả ăn trưa nữa! Và cả ăn tối nữa! Có lẽ tâm trạng mình sảng khoái hơn nếu như mình biết được chắc chắn bao giờ bọn mình được ăn ...

      – Còn tâm trạng mình phấn khởi lên tột độ, Hannibal tiếp, nếu mình biết được chắc chắn bao giờ bọn mình chui ra khỏi cái lâu đài mắc dịch này.

      Mình tự hỏi biết Rudy có kế hoạch gì .

      – Còn mình, mình tự hỏi biết khi nào thức dậy, Bob có nhớ ra cậu làm gì với con nhện .

      Bob chọn đúng lúc đó để chớp mắt và ngồi dậy.

      – Bọn mình ở đâu vậy? Bob hỏi.

      Rồi Bob đưa tay lên sơ đầu.

      – Ui da! Đau quá! Mình nhớ lại rồi ...

      – Cậu nhớ ra cậu làm gì với con nhện bạc hả?

      Peter nhanh nhẹn hỏi Bob lắc đầu.

      – Mình nhớ ra bọn mình ở đâu, Bob . Và làm thế nào mình xém bị vở đầu ...hay ít nhất là những gì các cậu mình về vấn đề này. Rất tiếc!

      Mình thể nhớ được xa hơn.

      – Cậu đừng có hành hạ trí óc, Bob à, Hannibal khuyên. Chúng ta kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi nào trí nhớ của cậu hồi phục lại hoàn toàn ... bởi vì mình hi vọng chuyện này xảy ra!

      – Ê! Ô! Peter hoảng hốt thầm. Qua khe cửa, mình nhìn thấy có ai tới đây. người đàn ông! thẳng đến chổ bọn mình!

      Ba bạn đứng lại gần cửa quan sát kẻ mới đến. Trông con người đáng thương này rất vô hại! Ông lớn tuổi, lưng khòm, mặc quần thô xấu và xách chổi, đồ hốt rác và giẻ. Ông vừa tiến tới và thường xuyên nhìn lại phía sau, như sợ bị theo dõi. Khi đến gần cửa tháp canh gác, ông bằng tiếng rất dở:

      – Các cậu còn đó ?

      – Peter, cậu mở cửa , Hannibal . Để cho bác ấy vào. Chắc là bạn. Bác biết chúng cháu ở đây!

      Peter mở cửa ra. Người đàn ông nhanh nhẹn lẻn vào trong. Khi đó, ông thở vào nhõm.

      chút ! Ông khẽ. Ta hãy kiểm tra xem có ai theo tôi !

      Ba cậu và ông già đứng lặng thinh khoảng hai mươi phút; sau đó vì thấy ai xuất , tất cả thư giản ra.

      – Tốt lắm người đàn ông lạ . Tôi là người làm công trong lâu đài. Tôi tìm cách trốn đến đây, Rudy nhờ tôi nhắn các cậu. Rudy muốn biết xem cậu tên Bob nhớ lại chưa.

      – Bác hãy với Rudy là , Hannibal vừa trả lời vừa thở dài. Bob vẫn nhớ gì hết.

      – Tôi nhắn lại. Rudy khuyên các cậu hãy kiên nhẫn. Khi đêm xuống và trời tối. Rudy lên với các cậu. Trong khi chờ đợi, có ít thức ăn đây ...

      Người đàn ông lục lạo trong túi tạp dề vải rộng lớn và rút ra bánh mì kẹp thịt có bọc giấy, trái cây là bịt sữa, tất cả được giấu trong cái áo rộng Ba thám tử hết sức hài lòng nhận lấy mớ thức ăn mong chờ này. Ân nhân của ba bạn nán lại lâu.

      – Tôi phải đây, ông thông báo. Cả cung đình sôi sục. Các cậu hãy kiên nhẫn chờ đợi và mong sao hoàng thân Paul phù hộ các cậu và thái tử dễ thương của chúng tôi!

      Ông xong là ngay. Peter, đầy lòng biết ơn, háo hức cắn vào khúc bánh mì kẹp thịt.

      – Thực phẩm này phải kéo dài đến tối nay,Hannibal vừa nhận xét vừa đưa cho Bob khúc bánh mì kẹp thịt. Ta phải phân phối hạn định nhất là sữa.

      Cũng may là ông Rudy và chị Elena có người trong chính cung điện – Phải may ! Bob thêm. Tối hôm qua trước khi rời bọn mình, dường như Rudy có khá nhiều vào đảng Những Người Hát Rong, hoàn toàn trung thành với Djaro. Mình thú nhận là mình đau đầu đến nổi mình chỉ nhớ nữa những gì Rudy !

      – Thôi! Hannibal thở dài. Mình tóm tắt việc lại cho cậu ...Cha của chị Elena và Rudy là thủ tướng vào thời cha của Djaro cai trị Varanie. Rudy và chị Elena cũng là hậu duệ của gia đình Những Người Hát Rong xưa kia cứu mạng hoàng thân Paul ...Khi trở thành quan nhiếp chính, Công tước Stefan cách chức cho của Rudy; Bác nghi ngờ công tước ngay lập tức và tiến hành tập hợp tất cả những thần dân trung thành với thái tử Djaro để theo dõi Công tước Stefan. Đó là những người tạo thành đảng Những Người Hát Rong.

      Khi màng đêm xuống, tiếng động trong cung điện giảm. Chẳng bao lâu, những người duy nhất còn thức là lính cận vệ, canh gác chăm chú lắm. Varanie bình yên quá lâu đến nổi lính thấy vô cùng khó khăn khi phải thức tỉnh và cảm giác như nhận lệnh.

      Trong khi đó tuốt ở dưới tầm hầm lâu đài, có hai hình bóng thầm lặng luồn lách trong những đường hầm bí mật mà chỉ có Rudy và Elena biết đến.

      Đúng là hai em vội vàng trong đêm! Khi vào trong cung điện có báo động :

      Rudy và Elena gần như đụng đầu lính cận vệ khi quẹo ở khúc cầu thang. Nhưng lính cận vệ - Người Hát Rong - giả vờ như thấy hai em ...

      Chẳng bao lâu, Rudy và Elena lên đến mái nhà chìm trong bóng tối và dừng lại kiểm tra xem mình có bị theo dỏi hay . Rồi hai em về hướng tháp canh gác, di chuyển thầm lặng đến nổi làm cho Peter, đến phiên gác, bị bất ngờ, Peter mở cửa ra. Khi vào bên trong, Rudy mạo hiểm bật đèn pin lên, có khăn tay che bớt sáng.

      – Chúng tôi sẵn sàng mang các cậu , Rudy thông báo cho ba thám tử. Kế hoạch chúng tôi vẫn như cũ:

      cho các cậu trốn qua những lối bí mật và dẫn các cậu đến đại sứ quán Hoa Kỳ, nơi các cậu an toàn. Ngoài ra, tôi có tin xấu ...Gían điệp của chúng tôi biết được rằng Công tước Stefan dự định làm cho mọi việc xảy ra nhanh lên. Theo chúng tôi biết, ngay từ ngày mai, tìm cách loại thái tử Djaro để tự tôn xưng quan nhiếp chính đời đời. Phiền cái là chúng tôi thể làm gì để ngăn cản . Tất nhiên là nhân dân nổi dậy và đến chiếm cung điện để cứu thái tử, nhưng chúng tôi có gì báo cho công chúng biết rằng thái tử Djaro bị nguy hiểm. Chúng tôi có nghĩ đến chuyện chiếm đài phát thanh và truyền hình! Công tước Stefan khôn lắm. Tất cả những tòa nhà mà chúng tôi nhắm được củng cố canh giữ từ hôm qua ...

      chàng Varanie thở dài, rồi quay sang Bob.

      – Sao Bob! Cậu có nhớ ra cậu làm gì với con nhện chưa? Nghe tìm thấy nó ở sân chính cũng như bất cứ chỗ nào khác xung quanh cung điện ...

      Bob buồn rầu lắc đầu.

      – Rất tiếc! Bob than thở. Em vẫn nhớ gì hết. là khổ!

      – Nếu tìm lại được con nhện, Hannibal , có thực giúp ích được thái tử ?

      – Tất nhiên! Elena trả lời. Khi đó những người hát rong có thể nhân danh thái tử Djaro ra lời công bố cầu mọi người dân giúp đánh đuổi tên bạo chúa:

      Công tước Stefan! Con nhện bạc là vật bảo đảm rằng lời công bố xuất trực tiếp từ thái tử. Khi đó lời công bố rất có sức nặng ...thậm chí có thể đảo ngược hoàn toàn tình thế. Dĩ nhiên là với điều kiện chúng tôi bị bắt trước khi tung tin!

      – Vậy, Hannibal , nếu việc lấy lại được con nhện quan trọng đến như vậy, em đề nghị ta thử làm cái mà chính chị gợi ý hôm qua ...Ta hãy thử tìm món nữ trang gờ đá và trong phòng. Có thể ta phát chính tại nơi Bob là rớt?

      – Chúng ta mạo hiểm khủng khiếp, Rudy thở dài. Nhưng cũng có thể ta thành công. Và nếu các cậu đồng ý ...Và ta hãy tự rằng phòng là nơi cuối cùng mà người ta nhớ đến để tìm các cậu ...Vậy ta cứ !

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 10

      CHUYẾN ĐẦY NGUY HIỂM





      Trước khi từ bỏ điểm trú, ba bạn thám tử cẩn thận dẹp mọi dấu vết của mình. Ba bạn vứt qua khỏi thành giấy gói bánh mì kẹt thịt. Dòng sông Denzo chảy qua phía dưới nhanh chóng cuốn rác . Rồi tất cả chờ cho đêm khuya hơn chút. Cuối cùng Rudy ra lệnh xuất phát.

      – Ta chờ như thế là đủ rồi, tuyên bố. Ngoài đèn pin của tôi, tôi có đem theo hai đèn pin khác nữa, cũng xíu, đây. Hannibal cầm cái, Peter cầm cái kia, chỉ dùng khi cần. Tôi đầu. Elena cuối. Tiến lên năm bạn nối đuôi nhau băng qua mái nhà về hướng cầu thang . Nhiều đám mây to làm cho bầu trời rất tối. Mưa bắt đầu rơi.

      Khi vào trong cung điện, tất cả hết sức thận trọng bước xuống cầu thang.

      Nhóm bạn thường xuyên đứng lại để lắng nghe. Nhưng có gì. Khi đó cả nhóm tiếp tục tiến tới. Thỉnh thoảng Rudy bậc cái đèn lên, ánh sáng yếu ớt và đứt đoạn của đèn đủ để chỉ đường cho .

      Nhóm chạy trốn thầm lặng lẻn dọc theo vô số hành lang. Chắc chắn ba thám tử lạc đường trong vô số những lối này, nhưng dường như Rudy biết chính xác phải đâu. Chẳng bao lâu, tất cả bước theo Rudy vào căn phòng, nơi khóa lại.

      – Ta được phép dừng lại đây nghĩ chút, Rudy . Cho đến nay, mọi việc em xuôi cả. Nhưng đó là phần dễ nhất trong chương trình của ta. Bắt đầu từ giờ.

      Ta đối phó với những nguy hiểm . Nhưng tôi nghĩ đám lính cận vệ còn tìm các cậu trong cung điện. Đây là cơ may đối với ta. Chúng ta bắt đầu tìm con nhện. Nhưng cho dù có tìm thấy hay , ta cũng xuống tầng hầm. Ta băng qua hầm giam để đến cống. Cống là lối thoát cho các cậu. Elena và tôi nghiên cứu rất kỹ lộ trình phải vượt qua. Chúng ta lên mặt đất gần đại sứ Hoa Kỳ. Các cậu chạy nhanh đến đó. Khi nào các cậu được an toàn, Những Người Hát Rong dán áp phích trong toàn thành phố để báo cho dân chúng biết rằng Thái tử Djaro lâm nguy và Công tước Stefan muốn cướp ngôi của thái tử. Sau đó ...tôi cũng biết điều gì xãy ra. Ta đành phải trông vào Vận mệnh!

      Rudy băng qua căn phòng, nhìn qua cửa sổ rồi thêm:

      – Bây giờ ta qua lối này và xuống bancông ở dưới ...chỗ mà cậu bị xui xẻo đụng đầu, Bob à. Đây là sợi dây mà tôi quấn quanh người mang đến đây. Elena cũng có dây, nhưng ta để dành.

      chàng người Varanie vừa vừa cột chặt dây vào thanh cửa sổ. Rồi bước qua cửa sổ và biến mất vào bóng tối. Ít lâu sau, trong tiếng thầm, rằng đến được ban công ở dưới. Hannibal và Peter theo.

      Bob và Elena cúi qua cửa sổ cố nhìn vào bóng đêm. Hai chị em thấy ánh sáng ngắn của những ánh đèn pin :

      Rudy, Hannibal và Peter tìm con nhện! Biết đâu, Bob làm rơi chỗ đó khi ngã?

      Sau hồi, ánh đèn biến mất. Gịong của Rudy vang lên trong bóng tối:

      – Xuống !

      Bob và Elena làm theo, bỏ sợi dây lại tại chỗ để có thể dùng khi về.

      – Con nhện có ở đây, Rudy khẻ và thở dài khi cả năm tập hợp bancon. Tất nhiên là có thể nó rơi xuống sông Denzo, nhưng tôi nghĩ vậy. Theo tôi, Bob buông con nhện khi lao ra khỏi phòng để theo tôi.

      Nhóm chạy trốn qua gờ đá, và thực theo chiều ngược lại, lộ trình nguy hiểm của lối hôm qua. Chỉ cần sai bước, là bị rơi xuống dòng nước đen chảy dưới chân. Xa hơn chút nữa, là bị bẹt xuống đá sân chính, nếu lỡ tay hoặc chóng mặt ...Tuy nhiên, nếu tiến tới mà vẫn giữ người áp sát vào tường, có thể tiến tới khá nhanh. Mặt trăng vừa mới ló ra khỏi đám mây, làm cho việc bước tới đỡ nguy hiểm hơn.

      Cuối cùng, cả bọn đến bancông phòng mà ba thám tử trẻ từng ở. Rudy thận trọng nhìn vào bên trong để kiểm tra xem phòng có trống . Sau đó, trong khi ba cậu thanh niên Mỹ và Elena trèo lên lan can, chính Rudy xem xét từng tấc bangcông , tìm kiếm con nhện.

      Rất tiếc là hoài công! Rudy thấy món nữ trang đâu hết.

      – Ta làm gì đây? Peter lo lắng hỏi.

      – Lục soát chính căn phòng! Hannibal trả lời do dự? Nhất định phải thế!

      Nối đuôi nhau , năm bạn bước vào phòng, rồi đứng yên bên cạnh nhau, im lặng lắng nghe. Dường như lâu đài ngủ. Chỉ có tiếng dế kêu là phá vở bầu im lặng xung quanh.

      con dế trong nhà mang lại hạnh phúc. Peter khẽ. Dù sao, mình cũng muốn tin như vậy.

      – Bob nhớ là cầm con nhện trong tay chạy vòng vòng. Elena . Có thể Bob làm mất lúc đó! Ta phải tìm cẩn thận! Ta hãy quì xuống và dùng đèn pin. ai thấy từ bên ngoài đâu.

      Mỗi bạn bắt đầu xem xét kỹ phần sàn phòng nào đó. Bob có đèn pin và làm cùng với Peter. Đột nhiên, Bob nhìn thấy cái gì đó sáng sáng dưới đất, có thể là con nhện chăng?

      Rất tiếc đó chỉ là miếng giấy bạc gói cuộn phim chụp hình. Bob thở dài vứt .

      Sau lần mừng hụt đó, cuộc tìm kiếm tiếp tục thậm chí Bob chui xuống dưới giường mình, trong khi Peter dùng đèn chiếu sáng. con côn trùng chạy ngang qua mũi Bob. Đó là con dế! Bob nhìn thấy con dế chạy trốn khỏi ánh đèn và đâm thẳng vào tấm mạng nhện vẫn còn giăng ở góc phòng.

      Mấy cái chân của con côn trùng bị dính vào sợi tơ. Con dế tội nghiệp cố gắng thoát ra. Nhưng nó càng bị dính thêm vào. Đứng canh ngay miệng hang, hai con nhện đứng cạnh nhau rình. Đột nhiên trong hai con lao đến gần con mồi giãy dụa và giăng thêm vài sợi tơ nữa. Trong vòng vài giây, con dế bị biến thành cái kén bức lực.

      Bob rất muốn giải thoát con dế. Nhưng Bob kìm mình lại. Để giải thoát con dế, cậu buộc phải phá hủy mạng nhện và thậm chí phải giết chết con nhện. Mà dù sao, ở Varanie, nhện được coi là những con vật thiêng liêng!

      – Vậy là cậu con dế mang lại hạnh phúc! Bob thầm vào tai Peter. Con vật tội nghiệp này mang lại hạnh phúc cho chính nó! Hy vọng số phận của bọn mình tốt hơn!

      Peter trả lời. Bob và Peter trở ra cùng Hannibal và Rudy, xem nền nhà trước tủ treo quần áo.

      – Có thể Bob giấu con nhện trước khi chạy trốn, Hannibal . Nếu Bob làm rớt chúng ta tìm thấy rồi!

      – Chúng ta ...hoặc lính cận vệ tối hôm qua, Rudy thêm. Mà bọn chúng cũng tìm thấy thậm chí Công tước Stefan giận dữ muốn điên lên vì chuyện này ...Nếu tìm ra, mĩm cười tươi tắn. Hannibal, cậu nghĩ đúng khi Bob giấu con nhện. Tôi cũng nghĩ vậy ...Nào Bob, cậu hãy cố gắng nhớ ra chỗ giấu mà cậu chọn ...

      Bob lắc đầu, vẻ mặt khổ sở Bob nhớ gì hết.

      – Vậy là ta phải tìm nữa! Rudy khuyên. Ta hãy lục soát hành lý. Elena, em thử nhìn dưới nệm và gối. Có thể giây phút cuối cùng Bob nhét vào đó, vì tìm ra được chỗ giấu nào tốt hơn!

      Nhưng mỗi người nổ lực vô ích ...Cuối cùng năm ban thất bại tay đứng giữa phòng.

      thấy con nhện đâu hết, Rudy rất buồn bực . Ta đành phải chấp nhận . Điều duy nhất có thể xảy ra là Bob thả con nhện lúc chạy trốn gờ đá. Có lẽ bây giờ con nhện nằm dưới đáy sông Denzo.

      – Chúng ta làm gì hả Rudy? Hannibal hỏi.

      Thường, chính Bob hoặc Peter đặt câu hỏi này cho xếp mình. Nhưng trong trường hợp này, ba thám tử thừa nhận Rudy làm sếp cả nhóm. Rudy lớn tuổi hơn và đất chính mình.

      – Trước hết, chàng Varanie , tôi phải lo cho các cậu được an toàn.

      Nên chúng ta phải khỏi đây à ...

      Đúng lúc đó, cửa phòng đột ngột mở ra. Đèn sáng lên. Hai người đàn ông, mặc quân phục cận vệ màu đỏ của cung điện đột nhập vào phòng.

      – Đứng in tại chỗ! Bọn chúng la lên. được động đậy! Các người bị bắt ...

      Tiếp theo là hồi rối loạn tột độ. Rudy lao ra tấn công hai tên lính.

      – Elena! la lên. Em hãy chạy trốn với các bạn! Đừng lo cho !

      Elena phản ứng rất nhanh.

      – Nhanh lên! ra lệnh cho ba thám tử trẻ ...Theo tôi!

      xong, Elena lao ra cửa sổ, Peter theo sát gót. Bob định theo. Trong khi Rudy vật lộn với lính cận vệ, tên lính kia tóm cổ Hannibal. Hai nhóm đánh nhau ngã xuống đất. Bị cú đá làm mất thăng bằng, đến lượt Bob cũng ngã theo. lần nữa, đầu Bob và mạnh vào đất, Bob ngất xỉu.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 11

      ANTON BÍ





      Bob nhắm mắt nằm dưới đất, Bob nghe Hannibal với Rudy:

      – Xui quá! Chúng ta bị bất lực y hệt con dế bị dính kẹt vào mạng nhện. Em ngờ bọn chúng lịa để tên lính canh gác trước cửa phòng bọn em. Có lẽ bọn chúng nghe chứng ta làm ồn. Chúng tóm được ta chắc là mừng lắm!

      – Đúng! chàng Varanie thở dài trả lời. Tôi cứ đinh ninh rằng căn phòng còn ai theo dõi nữa. Như vậy cũng logic, đúng ? Đáng lẽ Stefan nghĩ chúng ta quay lại ...Điều duy nhất an ủi tôi chút là Elena và Peter thoát được.

      có nghĩ chị Elena và Peter có thể làm gì giúp chúng ta ?

      Hannibal hỏi.

      – Tôi cũng biết nữa. Ít nhất hai đứa báo tin cho cha tôi và những Người Hát Rong biết về chuyện xảy ra. Tôi nghĩ cha tôi có thể giúp được gì cho chúng ta, nhưng cha tôi có thể trốn để tránh trả đũa từ phía quan nhiếp chính.

      – Còn Djaro và chúng ta bị rắc rối! Hannibal thở dài thay cho câu bình luận. Bọn em đến đây để giúp thái tử và kết quả là thất bại thảm hại! Chẳng có gì để mừng rỡ hết.

      phải lỗi của cậu.

      – A! Hình như Bob tỉnh lại kìa. Tội nghiệp Bob quá! Bây giờ Bob có hai khối u thay vì ! Bob mở mắt ra. Cậu nằm dưới đất, như lúc đầu cậu tưởng, mà cái giường khá cứng. Có tấm chăn che lạnh cho Bob, Bob chớp mắt dưới ánh đèn nhảy nhót, Bob nhìn thấy bức tường đá bên cạnh trần vòm, cũng bằng đá, đầu. Đầu bên kia là hầm giam – vì đúng là Bob nằm hầm giam của cung điện – Bob nhìn thấy cánh cửa kiên cố đục lỗ nhìn . Hannibal và Rudy cúi xuống Bob. Bob cố gắng ngồi dậy. Có những cú đập mạnh vàng dội trong đầu Bob.

      – Lần sau tới Varanie, mình đeo mũ bảo hiểm, Bob càu nhàu.

      Rồi Bob dũng cảm cố gắng mỉm cười, nhưng khá yếu ớt.

      – Đội ơn trời! Rudy thốt lên.Cậu bị gì nghiêm trọng hết!

      – Bob! Cậu có nhớ được gì ? Hannibal hối thúc hỏi. Cậu hãy cố làm cho trí nhớ hoạt động !

      – Tất nhiên là mình nhớ ...Bob khẽ. Hai lính cận vệ đột nhập vào phòng. Rudy và cậu vật lộn với chúng, mình bị xô ngã và lần nữa cái đầu mình bị đập xuống đất. Mình nhớ rất ! Và bây giờ chúng ta ở trong tù chứ gì!

      – Mình về chuyện đó, Hannibal nóng nảy cắt ngang. Cậu có nhớ là cậu làm gì với con nhện bạc ? Đôi khi cú va vào đầu làm cho người bị mất trí nhớ, nhưng cú va khác làm cho người ta phục lại được trí nhớ. Mình cứ hy vọng rằng đó là trường hợp cậu.

      – Vậy cậu lầm, Bob buồn rầu lắc đầu. Mình vẫn nhớ ...

      – Có khi vậy lại hay hơn, Rudy . Như vậy, Công tước Stefan thể buộc cậu khai ra điều mà cậu biết ...

      Đúng lúc đó, chìa khóa quay trong ổ khóa. Cánh cửa nặng nề bằng sắt quay bản lề. Hai người đàn ông mặc quân phục của lính cận vệ cung điện bước vào. Tay trái, bọn chúng cầm cái đèn pin mạnh làm chói mắt tù nhân. Tay phải, chúng cầm cây gươm trần.

      theo chúng tôi! tên ra lệnh. Công tước Stefan muốn hỏi cung các ngươi trong phòng tra tấn. Đứng dậy! Bước giữa hai chúng tôi. Đừng có thử qua mặt chúng tôi! Các ngươi trả giá đắt đấy!

      huơ vũ khí đầy đe dọa.

      Ba bạn đứng dậy từ từ. Cả ba bước theo tên lính thứ nhất, tên thứ hai sau.

      Nối đuôi như thế, đoàn người vượt qua những đường hầm tối tăm và ẩm ướt, qua những cửa hầm giam, có cửa đóng, cửa mở. Chẳng bao lâu, đường hầm dóc về phía chút. Kết thúc bằng cầu thang. Phía cao có lính khác đứng gác.

      Hai tên lính hộ tống tù nhân bắt ba bạn bước qua ngưỡng cửa của gian phòng dài, có đèn lồng chiếu sáng. Bob thốt lên tiếng . Chính Hannibal cũng tái mặt ít. Cho đến nay, hai thám tử trẻ chưa bao giờ thấy phòng tra tấn, trừ trong phim kinh dị. Phòng trước mắt hai bạn có lẽ có từ mấy thế kỉ nay. Và đây là phòng tra tấn ...!

      Nhưng dù sao, Hannibal vẫn nhớ mình là công dân Hoa Kỳ ...và mình sống ở thế kỷ hai mươi. Phong cảnh rùng rợn mà Công tước Stefan chọn để hỏi cung tù nhân có lẽ chỉ có mục đích làm tù nhân hoảng sợ và dễ dàng khai báo hơn.

      – Tất cả những cái này, Hannibal vừa nhìn xung quanh vừa tự nhủ, là đồ dỏm, là để dàn cảnh mà thôi!

      Nhưng Hannibal vẫn thầm rùng mình. Nhìn thấy những cái giá tra tấn và các dụng cụ khác trong phòng có thể làm cho những người dũng cảm hơn phải sợ.

      Dường như đây cũng chính lần đầu tiên Rudy có mặt trong phòng như thế này.

      – Phòng tra tấn! Rudy khẽ bằng giọng hơi run. Tôi có nghe đến.

      Phòng được thành lập dưới thời cai trị của hoàng thân đen Gian, tên bạo chúa khát máu thời Trung Cổ. Từ đó, người ta dùng đến, tôi tin chắc như vậy. Tôi nghĩ Công tước Stefan chỉ dẫn chúng ta đến đây để làm chúng ta sợ thôi. bao giờ dám tra tấn chúng ta đâu.

      Ý kiến này trùng với ý kiến của Hannibal. Nhưng Bob và thám tử trưởng vẫn thấy lo sợ trong bụng.

      – Im lặng! tên lính rầy Rudy. Công tước Stefan tới!

      Tất cả mọi ánh mắt quay ra cửa. Công tước Stefan bước vào, cùng nam tước Borka. nụ cười nham hiểm lên môi quan nhiếp chính.

      – Ha, ha! khi thấy nhóm tù nhân. Thế là ba chú chuột của chúng ta rơi vào bẫy! Thôi nào các bạn ơi! Các bạn phải tiết lộ cho ta những gì các bạn biết. Nếu , coi chừng đấy!

      Đám lính cùng ra lấy chiếc ghế trong góc, phủi bụi. Quan nhiếp chính ngồi xuống ghế, trong khi ba tù nhân được chỉ định ngồi vào băng gỗ thô sơ.

      – Sao hả chàng Rudolph trẻ! Công tước Stefan với Rudy. Cuối cùng ta cũng tóm được ngươi. Cha ngươi và những người còn lại có thể chuẩn bị nếm mùi trả thù của ta. Đó là chưa ngươi ...

      Rudy mím chặt môi, lời nào.

      – Còn lại bạn kia, công tước với Bob và Hannibal, các bạn nằm trong tay ta. Ta hỏi các bạn đến đây làm gì. Những cái máy ảnh rất đặc biệt mà các bạn bỏ lại khi chạy trốn cung cấp thông tin cho chúng tôi về vấn đề này. Các bạn là nhân viên của chính phủ Hoa Kỳ ...Những tên gián điệp!

      Chưa hết! Chúng tôi tố cáo các bạn về những tội danh nghiêm trọng hơn nữa!

      Các bạn ăn cắp con nhện bạc!

      Nét mặt của trở nên nghiêm túc hơn. cuối về phía trước.

      cho ta biết con nhện ở đâu, gầm gừ, và ta tỏ ra khoan hồng. Ta nhấn mạnh rằng các bạn còn trẻ và vô ý thức. ngay!

      – Chúng tôi hề ăn cắp con nhện Varanie! Hannibal! Mạnh dạn . Có kẽ lấy và giấu trong phòng chúng tôi.

      – Tốt lắm! Công tước Stefan kêu. Vậy các ngươi thừa nhận các ngươi giữ con nhện! Chỉ điều đó thôi cũng có thể coi là trọng tội. Nhưng tôi có trái tim nhân hậu. Tôi có cảm tình với các người. Trả tôi con nhện, tôi tha tội cho!

      Bob nhường cho xếp trách nhiệm giải thích. Hannibal do dự. Dù sao tốt hơn,có phải là ?

      – Tôi biết con nhện ở đâu, Hannibal . Chúng tôi hề biết gì.

      – Muốn thách thức ta hả? Công tước nhiếu mày gầm lên. Bạn kia ! Nếu muốn ta tỏ ra độ lượng, đừng có dấu gì hết! Hãy cho ta biết con nhện ở đâu!

      – Tôi biết! Bob thở dài thú nhận.

      – Nhưng người cầm nó trong tay! Công tước giận dữ hét lên. Chính các ngươi thú nhận như vậy. Các ngươi thể biết con nhện ở đâu.

      Các ngươi có giấu nó ? Có đưa cho ai ? Trả lời hoặc ta báo thù!

      – Tôi xin chuyện với ông rằng chúng tôi biết con nhện ở đâu, Hannibal khẳng định. Ông có thể hỏi suốt cả đêm, chúng tôi cũng thể được gì thêm.

      – Vậy các ngươi ngoan cố! Nhưng chúng tôi có biện pháp để ép buộc các ngươi phải ! Công tước vừa vừa gõ gõ vào ngón tay tay cầm ghế.

      Tại đây, trong căn phòng này, chúng tôi có những công cụ từng lấy được lời khai của những người lớn khỏe mạnh và dũng cảm hơn các người nhiều. Chẳng lẽ các người buộc ta phải sử dụng?

      Hannibal nuốt nước miếng. Rudy xen vào.

      – Ông giám làm! Rudy mạnh dạn kêu lên. Ông định cướp ngôi của thái tử Djaro và ông mong muốn nhân dân Varanie xem ông như người lãnh đạo quốc gia công minh và nhân hậu. Nếu người ta biết được ông tra tấn trẻ em, ông chịu cùng số phận với hoàng thân đen Gian xưa kia. Thần dân nổi dậy chống lại và chính tay mình băm nát ra.

      – Trả lời hay đấy! Công tước Stefan cười khẩy . Nhưng chúng tôi cần tra tấn để bắt các ngươi phải . Ta có những phương pháp khác, các bạn à!

      Công tước ra lệnh ra lính:

      – Đưa Anton, vào!

      – Ông già Anton! Rudy thầm, vẻ mặt ngạc nhiên. Ông ta ...

      – Im lặng! Quan nhiếp chính ấy.

      Ba bạn nhìn thấy người đàn ông già cao nhưng khòm xuất trong phòng, tay chống gậy. Ông mặc bộ quần áo sờn đủ màu mè và đeo khoen vàng ở tai. Cặp mắt lanh lợi sáng lên trong khuôn mặt sạm nắng và đầy vết nhăn.

      – Gìa Anton đây! Ông thông báo và dừng lại trước Công tước Stefan. Qua ngữ điệu, cũng thấy ông tự cho mình thượng cấp hơn quan nhiếp chính nhiều.

      – Tôi cần đến quyền lực của ông, công tước giải thích. Nhưng thằng con trai này biết điều mà tôi muốn biết. Ông hãy làm cho chúng !

      ai có quyền ra lệnh cho tôi, ông già gitan kêu hãnh đáp. Xin chào tạm biệt công tước Stefan!

      Nét mặt quan nhiếp chính sậm lại trước tính xấc xược của Anton. Nhưng công tước giằn cơn giận lạ và rút ra khỏi túi nắm đồng tiền vàng.

      – Tôi ra lệnh gì cho cả , công tước . Tôi chỉ muốn thuê ông.

      Xem này! Tôi trả hậu!

      Hai bàn tay hình móng vuốt diều hâu của ông già gitan khép lại đống tiền và giấu tiền dưới đống quần áo rách rưới.

      – Gìa Anton luôn giúp đỡ những kẻ biết tỏ ra rộng lượng, ông già với nụ cười có vẻ khá mỉa mai. Xem nào! Chuyện gì vậy?

      – Mấy thằng này biết con nhện bạc Varanie ở đâu, công tước Stefan giải thích. Chúng nó giấu, và chịu chỗ cho tôi. Tôi có thể dễ dàng tra tấn chúng để biết , nhưng tôi là người nhân từ. Tôi thích nhờ đến quyền lực của ông để hỏi cung chúng nó hơn.

      Anton cười khẩy. Ông già quay sang ba tù nhân và rút ra từ dưới bộ quần áo rách rưới cái cốc và cái gói đầy bột. Ông cho ít bột vào cốc và đùm diêm đốt cháy. đám khói xanh dày đặc bốc lên ngay.

      – Các cháu hít thở nào! Ông già gitan vừa ra lệnh vừa đưa qua đưa lại cái cốc dưới mũi ba tù nhân. Hãy hít mạnh khói bốc lên!

      có gì phải giấu, Rudy, Bob và Hannibal hít thở, y như được ra lệnh.

      Mà ba bạn cũng nhận thấy rằng thể nào chống cự, dù có muốn. Mùi khói khó chịu. Chẳng bao lâu ba tù nhân thư giãn ra và thấy hơi uể oải.

      – Bây giờ hãy nhìn ta! Ông già Anton ra lệnh nữa. Các cháu hãy nhìn ta. Hãy nhìn thẳng vào mắt ta!

      Ba cậu tuân lệnh. Mắt ông già gitan giống như hai cái hố đen tối.

      – Bây giờ, ! Con nhện bạc đầu?

      – Cháu biết! Rudy trả lời.

      – Cháy biết! Hannibal trả lời theo.

      – Cháu biết! Phần mình Bob cũng khẳng định.

      – A! Anton ngạc nhiên khẽ. Hít nữa . Hít sâu vào.

      Ông già lại bắt ba tù nhân thở đám khói xanh. Bob có cảm giác như hồn mình tách ra khỏi thể xác và như bay lượn lớp khí dày đặc và êm ái.

      Ông già gitan dùng các ngón tay chạm vào trán Rudy. Rồi ông kê mặt lạ gần mặt chàng trai Varanie. Mắt ông nhìn sâu vào mắt Rudy.

      – Đừng ! Anton ra lệnh. Đừng , mà hãy nghĩ. Hãy tập trung và con nhện bạc. Hãy nghĩ đến chỗ con nhện bạc ...

      Sau hồi lâu, vẻ mặt thất vọng, ông rời Rudy để làm lại y như vậy với Hannibal. Mà cũng thành công hơn. Khi đó, ông quay Bob.

      Khi chạm vào trán Bob, các ngón tay ông già như phóng ra điện. Dường như ánh nhìn của ông già đọc được những suy nghĩ của Bob. Tuân theo lệnh ông già, Bob suy nghĩ mạnh về con nhện bạc. Bob tự thấy lại mình cầm con nhện bạc trong lòng bàn tay. Rồi hình ảnh tan biến mất. Bob biết con nhện ở chỗ nào. Bob tài nào nhớ ra được gì. đám sương mù dày đặc làm cho đầu óc Bob lu mờ ...ư Ông già gitan có vẻ thắc mắc. Ông ra sức hành hạ Bob, liên tục lại.

      – Suy nghĩ ! Nghĩ mạnh!

      Cuối cùng ông thở dài mạnh và bỏ Bob. Bob chớp mắt. Cậu có cảm giác như trở lại cuộc sống thực.

      Ông già Anton đối mặt với Công tước Stefan.

      – Cậu bé đầu tiên thấy con nhện, ông già tuyên bố, và biết nó ở đâu. Cậu bé thứ nhì có thấy con nhện, nhưng cần trong tay. Trái lại, cậu bé thứ ba có cầm con nhện trong tay, nhưng ...

      – Nhưng sao? Công tước Stefan nóng lòng ngắt lời.

      – Có tấm màn che phủ đầu óc cậu bé này. Con nhện bạc biến mất dưới tám màn này. Đây là lần đầu tiên tôi đụng phải chướng ngại vật như thế này. Có lúc nào đó, cậu bé có biết con nhện ở đâu, nhưng trí nhớ cậu bé bị trục trặc và nó quên hết. Tôi thể làm gì hết, cho đến khi nào nó nhớ ra.

      – Chết rồi! Quan nhiếp chính la lên ...Rồi bình tĩnh lại:

      Thôi, già Anton à, tôi đánh giá rất cao những nổ lực của ông. Nếu ba thằng này được con nhện bạc ở đâu, phải lỗi của ông. Nhưng có thể ông có ý kiến riêng? Chúng tôi biết quyền lực ông rất lớn mạnh. Ông nghĩ gì về con nhện bạc ...Về ý định lên ngôi của tôi, thay cho thái tử còn trẻ, yếu và có kinh nghiệm?

      nụ cười tinh ranh kéo hai mép môi của ông già gitan ra.

      – Về con nhện ...Chằng qua đó chỉ là con nhện thôi! Còn về tham vọng của công tước ...tôi nghe tiếng chuông gõ mừng chiến thắng. Thôi, bây giờ, tôi xin chào!

      Rồi, với tiếng cười ranh mãnh, ông quay lui. Công tước vỗ tay.

      – Đưa ông già về! Công tước ra lệnh cho lính gác.

      Rồi quay sang nam tước Borka:

      – Nam tước có nghe ? Con nhện bạc chỉ là con nhện. cách khác, ta cần đến nó cũng được. Nó quan trọng lắm. Và ông già Anton có ngụ ý tôi chiến thắng. Mà ta biết rằng những lời tiên đoán của ông già Anton luôn luôn thành . Cho nên, ta chờ đợi thêm để hành động. Sáng mai, tôi tuyên ngôn. Thái tử Djaro bị bắt, và tôi nắm quyền lãnh đạo.

      Công tước đắc thắng nhìn ba nạn nhân của rồi kết thúc:

      – Ngày mai ta là chủ Varanie. Khi đó ta quyết định phải làm gì tù nhâ n:

      Hoặc ra tòa án sử công khai, hoặc chỉ đơn giản trục xuất khỏi nước ta.

      Lính! Đưa chúng về hầm giam để chúng yên tĩnh suy gẫm!

      Công tước cúi sang Bob.

      – Con chuột con à, ta khuyên ngươi hãy nhớ con nhện bạc ở đâu! Mặc dù ông già Anton khẳng định món nữ trang đó thiết yếu, nhưng ta rất thích đeo vào cổ khi được tôn phong làm chủ nhân nước Varanie! Hãy trả con nhện lại cho ta, số phần ngươi khá hơn rất nhiều! Bây giờ ! Ta muốn nhìn thấy ngươi nữa!

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 12

      CHẠY TRỐN DƯỚI CỐNG





      Có hai lính canh hộ tống, Rudy, Bob và Hannibal trở về hầm giam dưới lòng đất. Rudy bước sau hai thám tử trẻ. Đột nhiên, ở khúc quẹo hành lang, lính cạan vệ sau cùng bước sát lên gần Rudy và thầm vào tai :

      phải con chuột nào ta gặp dưới cống cũng đều là kẻ thù.

      Rudy gật đầu, ra hiệu mình hiểu ... hồi sau, ba tù nhân bị đầy vào phòng giam ẩm ướt, chỉ có đèn cầy chiếu sáng. Lính cận vệ đóng cánh cửa sắt nặng nề lại, rồi tiến hành bước tới bước lui ngoài hành lang. , canh chừng này cần thiết. Làm thế nào ba tù nhân có thể phá được cái ổ khóa khổng lồ kia?

      Tiếng chân bước của hai lính cận vệ gây nên những tiếng vang dưới cái vòm.

      Nhưng khi chúng chút, im lặng ngự trị trong hầm giam. Nhờ im lặng đó, Bob và Hannibal nghe được tiếng nước chảy yếu ớt. Dường như con sông chảy cách đó xa.

      – Cống thoát ở sông Denzo qua dưới lâu đài, Rudy giải thích. Chắc bây giờ trời mưa to. Mấy đường cống này thu gom nước mưa lại. Chúng được làm từ mấy thế kỷ về trước, và trái với đường cống tại, phải làm bằng những ống ximăng hoặc gang. Chúng được làm bằng đá, có nền bằng phẳng và trần khum lên. Vào thời kì khô ráo. người có thể hàng kilomét trong tư thế đứng. Vào lúc mưa, phải dùng chiếc tàu để lại bên trong, y như con sông ngầm. Rất ít người mạo hiểm thử. Nhưng Elena, tôi và vài người bạn biết đường rất . Nếu ta xuống được đường cống và nếu nước cao quá, ta dùng để chạy trốn. Như tôi giải thích lúc trước, ta trở lại mặt đất gần đại sứ quán Hoa Kỳ, nơi các bạn chạy vào trú .

      Hannibal suy nghĩ hồi, rồi thở dài:

      – Hay lắm, Hannibal , nhưng chúng ta bị nhốt trong hầm giam này rồi.

      Dường như chúng ta thể nào trốn ra được.

      – Ta chỉ cần phút thôi, Rudy giải thích. Cách đây vài bước, cuối hành lang, có miệng cống cho ta tẩu thoát trong nháy mắt. Có người chờ ta trong đường cống để giúp ta. Chính trong hai lính cận vệ báo cho tôi ' phải con chuột nào mà ta gặp dưới cống cũng đều là kẻ thù', ta vậy. Nghĩa là có những Người Hát Rong sẵn sàng cứu giúp chúng ta. trong số đó chính là lính cận vệ!

      – May quá! Bob kêu lên; rồi sậm mặt lại. Cũng thế thôi! Em nghĩ giống như Hannibal. Khi chưa được phép của Công tước Stefan, chúng ta thể nào rời khỏi đây được. À, Rudy ơi, ông già gitan Anton là ai vậy? Ông ra đọc được ý nghĩ của chúng ta!

      – Phải! Ông già Anton là chúa tể của dân gitan ở Varanie. Nghe ông hơn trăm tuổi. Quyền lực của ông khá kì lạ. Ông đoán ra về con nhện bạc. Điều làm tôi buồn là ông Anton với quan nhiếp chính là ông nghe tiếng chuông gõ mừng chiến thắng. Như vậy có nghĩa là nghiệp của chúng tôi thất bại. Ba tôi bị bỏ tù. Các bạn tôi cũng vậy. Còn Elena và tôi ...

      Rudy hết câu. Bob đoán được những suy nghĩ buồn bã ám ảnh Rudy.

      – Chúng ta được chịu thua! Cậu bằng giọng cương quyết. Cả nếu khi tình thế có vẻ tuyệt vọng! ...Babal ơi, cậu có sáng kiến gì ?

      – Có1 Hannibal thừa nhận rồi đột nhiên linh hoạt lên. Mình nghĩ đến lính cận về mở cửa ra. Sau đó, ta phải chế ngự bọn chúng.

      – Chế ngự hai con chó dữ đó à? Rudy bắt bẻ. Là hai tên khổng lồ có vũ khí nữa. Tất nhiên là lính thuộc phe ta, nhưng ấy phải buộc phải chống cự chút ít, khiến mọt trong chúng ta phải lo giả bộ đánh nhau với ấy.

      – Ta phải dùng mưu mẹo, Hannibal giải thích. Chúng ta làm theo hành động mà em đọc được trong quyển sách của bác Hitchnock cho ... bạn trai và bạn bị nhốt trong tù y như chúng ta nay. Hai bạn xé mấy tấm drap ra thành nhiều dải, thắt làm hai sợi dây. Ở mỗi đầu dây, hai bạn thắt làm nút thòng lọng. Rồi hai bạn tìm cách thu hút lính cận vệ vào xà lim mình ...

      Hannibal kể lại chi tiết mưu mẹo của hai tù nhân trẻ. Rudy lắng nghe, rất quan tâm.

      – Trong trường hợp của ta cũng có thể được, Rudy hạ giọng , nhưng ta có drap!

      – Chúng ta có thể sử dụng mấy tấm chăn, Hannibal đáp. Chăn bị sờn và tua ở viền. Có lẽ chúng ta dễ dàng thay thế để làm thành dây.

      – Phải, phải! Cậu đúng! Rudy khẽ. Nhờ sáng kiến của cậu, ta có thể chế ngự được hai tên lính cận vệ ...nhất là khi chỉ giả vờ chống cự thôi!

      Ba bạn chuyện nữa và bắt tay vào việc. Công việc tiến nhanh, nhưng có tiến. Chăn còn chắc chắn hơn Hannibal tưởng, nhưng cuối cùng cũng xé ra được. Có lúc, ba tù nhân phải dùng răng để xé ...Sau đó, phải thắt những miến dải có được thành dây.

      Khi xong, Hannibal, Bob và Rudy mệt nhừ. Thám tử trưởng ra lệnh nghĩ giải lao. Cả ba, ướt đẫm mồ hôi, nằm xuống cái giường cứng à nghĩ cho đỡ mệt.

      Nhưng được mất thời gian. Chẳng bao lâu ba bạn ngồi dậy. Hannibal cột nhưng cọng vải mỏng vào với nhau. Khi thắt được hai sợi dây chắc chắn, Hannibal làm nút thòng lọng ở mỗi đầu dây, rồi thử tay chân Rudy. Tất cả làm việc hoàn hảo. Khi kéo dây, núi thòng lọng thắt chặt lại ngay. Rudy phấn khởi la lên:

      – Brojas! Chắc là được!

      – Em tin chắc. Hannibal khẳng định. Còn dư vài mét dây, chúng ta mang theo dưới cống. Biết đâu:

      có thể dùng tới! Thôi! Bây giờ phải tấn công! Bob ơi!

      Cậu hãy nằm xuống giường và kêu rên. Lúc đầu, kêu , sau đó kêu mạnh lên dần. Rudy, hãy để hai nút thòng lọng dưới đất, trước cửa, nơi khi bước vào, người ta bắt buộc phải đặt chân xuống ...

      Khi Rudy làm xong, Bob bắt đầu kêu rên, càng lúc càng mạnh lên, y như chỉ thị của Hannibal. Tiếng kêu của Bob bắt chước rất giống:

      có thể tưởng như Bob đau đớn. hồi sau, lính gác tới lại gần cửa và nhìn vào lỗ nhìn.

      – Im lặng! Lính ra lệnh. Hãy chấm dứt tiếng ồn đó ngay!

      Rudy ra đứng cạnh cánh cửa sắt, trong khi Hannibal cầm đèn cầy và lo lắng cúi xuống Bob.

      – Bạn của chúng tôi bị bệnh, Rudy nhanh nhẹn giải thích bằng tiếng Varanie cho lính gác. Bạn này bị cú vào đầu. Cậu bé đáng thương phải được chăm sóc.

      – Bộ tôi tin mấy chuyện tào lao này hả!

      – Nhưng đó là ! Rudy la lên. Bob bị bệnh! Nếu tin, vào đây sờ trán cậu bé. Cần phải kêu bác sĩ. Này, nếu giúp, bọn tôi cho biết con nhện bạc ở chỗ nào. Công tước Stefan biết ơn .

      Vì lính gác trả lời gì, để lộ do dự, Rudy hối thúc thêm.

      cũng biết là công tước muốn hai cậu bé Mỹ này bị rủi ro mà!

      Thằng bé này cần được chăm sóc! Đổi lại, chúng tôi giao con nhện bạc cho . Nhưng xin làm nhanh cho. Tình trạng của Bob càng lúc càng xấu .

      – Ta hãy kiểm tra xem nó có , lính gác thứ nhì nó khẽ (chính lính này chuyện với Rudy ngoài hành lang). Ta nên bị rắc rối với công tước. Cậu hãy xem thằng nhóc đó có bệnh . Trong thời gian đó, mình cánh giữ cánh cửa. Dù sao đó chỉ là bọn nhóc mà. Có gì phải sợ!

      – Được, lính gác thứ nhất trả lời. Mình vào xem nó có bị sốt .

      Nhưng nếu chúng giả bộ, chúng phải trả giá!

      Chìa khóa kêu cọt kẹt trong ổ. Cánh cửa sắt mở ra, để cho tên lính vừa mới chuyện bước vào.

      Ngay bước đầu tiên, tên lính đặt chân vào ngay giữa nút thòng lọng.

      Nhanh như chớp, Rudy kéo dây. Tên lính ngã nặng nề xuống đất, để rơi cái đèn pin. Hannibal lao tới để giúp Rudy trói nạn nhân lại. Nhưng nạn nhân chỉ kịp kêu lên:

      – Cứu với!

      Tên lính gác thứ hai vào buồng giam. Nhưng Rudy chờ sẵn ...Rudy giả bộ đánh gục lính gác, ta vui lòng để cho Rudy làm.

      Lợi dụng lúc lộn xộn này, tên lính kia giẫy dụa dữ dội. Nhưng Bob đến giúp tay. Trong chốc lát, tên lính bất hạnh bị trói chặt lại và nhét giẻ vào miệng. Bạn cũng chịu số phận y như vậy, cũng giả bộ chống cự, để trông giống như hơn.

      Cuối cúng ba bạn kết thúc chiến thắng bằng cách cột hai lính gác lại chung với nhau. Đột nhiên Rudy trở nên vui vẻ. Niềm hy vọng hồi sinh lại trong .

      Cùng lúc lòng dũng cảm cũng trở lại với .

      – Nhanh lên! Rudy khuyên. Chắc là ai nghe thấy ai, nhưng làm sao mà biết được? ...ta khỏi đây càng sớm càng tốt. Hannibal! Cậu cầm đèn phin kia . Theo tôi!

      Rudy bước ra hành lang rồi. Bob và Hannibal chạy theo . Hai cái đèn pin lấy cảu lính gác chiếu sáng đường trong bóng tối.

      Đột nhiên, Rudy dừng lại. quỳ xuống, nắm lấy cái vòng sắt gắn tấm đan. Rudy cố sức để nâng tấm đan lên – kéo được! Rudy hổn hển . Bị sét! Thẩm chí thể làm cho nó nhúc nhích!

      – Nhanh lên! Sợi dây! Hannibal la lên. Ta hãy nhét dây vào vòng và kéo.

      – Sáng kiến hay1 Rudy tán thành, rồi vội vàng tháo dây ra (làm bằng dải chăn giường), mà quấn quanh thắt lưng.

      Rudy cột đầu dây vào vòng sắt. Ba bạn hợp lực kéo. Lúc đầu, tấm đan động đậy. Rồi, trong khi đột nhiên tiếng la hét và tiếng chân bước vàng lên phía sau, ba bạn thực thêm nổ lực tuyệt đỉnh. Tấm đan nhất lên vào ồn ào rớt xuống trở lại bên cạnh cái lỗ có tiếng nước kêu ọc ạch thoát ra.

      – Tôi xuống trước! Rudy và vội vàng tháo sợi dây ra và trượt vào lỗ, đèn ngậm giữa hai hàm răng. Bob theo. Cậu cẩm thấy yên tâm lắm, nhưng hiểu rằng do dự lúc này đúng lúc chút nào.

      Trong vòng vài giây, Bob có cảm giác như mình roi xuống cái lỗ sâu. Rồi Bob vô đáp xuống gần cổng. Nhưng nếu Rudy giữ cậu lại, Bob té nằm dài xuống nước, nước ngang đầu gối cậu.

      – Nhanh lên! Rudy vừa thầm vừa đẩy Bob ra. Hannibal đây. Nhường đường cho cậu ấy xuống ...

      Hannibal may mắn bằng Bob. Trước khi Bob và Rudy kịp giữ Hannibal lại, Hannibal ngã xệp đít xuống nước! Rudy nắm lấy vai Hannibal, dựng dậy.

      – Ui ...nước lạnh quá! Hannibal rùng mình kêu lên.

      – Đó chỉ là nước mưa thôi, Rudy . Chúng ta bị ướt nhiều hơn nữa trước khi ra khỏi được chỗ này. Thôi, ! Các cậu hãy bám vào dây theo tôi. Dòng chảy ra sông Denzo. Nhưng tại chỗ ra sông, có chấn song sắt rất dày ngăn sống với bên ngoài. Cho nên, để ra ngoài, ta buộc phải về thượng lưu.

      Có nhiều tiếng giận dữ vang dội phía đầu. Đột nhiên, ánh đèn bắn xuống từ cao. Nhưng nhóm tẩu thoát chuồn. Cúi đầu về phía trước - bởi vì ở chỗ đó trần vòm cống quá thấp để có thể đứng, cả ba vội vàng tiến tới, chống lại nước xoáy.

      Tiếng và ánh sáng giảm dần khi ba bạn tiến lên như thế. Chẳng bao lâu, đường ống đến đường ống khác, rộng hơn cao hơn. Ba bạn thẳng người ra và tiếp bước tới trong tư thế đứng thẳng đứng. Ba bạn lội bập bõm như thế thời gian. Đèn pin rất khó đâm qua bóng tối. Bob và Hannibal nghe thấy những tiếng động đáng sợ xung quanh:

      tiếng vỗ bập bềnh và tiếng chạy lén lút của những con thú. Có lúc, con vật có lông sượt qua chân Bob. Bob nuốt nước miếng và gì hết. phải lúc hốt hoảng vì những chuyện lặt vặt!

      – Lính cận vệ đuổi theo ta, Rudy tuyên bố. Bọn chúng muốn hứng chịu cơn thịnh nộ của Công tước Stefan. Nhưng bọn chúng biết mạng đường cống này, mà tôi biết rất . Cách đây vài mét, có chỗ nghỉ, ta dừng chân thở chút ...

      chàng người Varanie khoẻ mạnh gần như kéo lê hai thám tử trẻ theo sau. Bây giờ nước sâu hơn. Nhóm chạy trốn qua lỗ cống, nơi nước mưa tuôn xuống y như thác. Dường như có rãnh nước ở con đường phía .

      Ba bạn bập bõm thêm vài bước nữa, bị cái thác khác bắn nước trúng, cuối cùng ra đến đình tròn, chỗ giao của bốn đường hầm.

      Rudy dừng lại, rọi đèn xung quanh. Có băng đá chạy vòng theo đình tròn. Hannibal nhìn thấy những bậc thang gắn trong thành.

      – Tất nhiên, Rudy và chỉ cho các bậc thang, ta có thể ra khỏi đây! Nhưng mạo hiểm lắm. Ta còn quá gần cung điện. Ta hãy nghĩ lát gờ này.

      Ta có vài phút nữa trước khi bị lính gác tìm ra. Tôi nghĩ chúng phân vân rất lâu, rồi mới dám xuống cống.

      Hannibal và Bob quá vui mừng được leo lên băng đá vòng ở ngã tư hầm này.

      Hai cậu nằm xuống nghỉ.

      – Dù sao, Bob khẽ sau khi nghỉ được chút, chúng ta thoát được khỏi cai tù! hiểu bây giờ, chúng tôi có ...

      Nhưng Rudy ngắt lời.

      – Suỵt! Rudy nhanh nhẹn . Tắt đèn !

      bấm nút đèn, Hannibal cũng làm theo. Kịp thời!

      Trong đường hầm đối diện, có ánh đèn rung rinh. ràng là đèn về hướng ba bạn ...

      Còn phía sau lưng, có lẽ lính cận vệ lùng bắt ba bạn.

      Ba bạn bị kẹt giữa hai làn đạn!

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 13

      ÁNH SÁNG TRONG BÓNG TỐI





      – Thôi! Rudy khẽ. Ta còn cách lựa chọn nào khác. Ta phải leo những bật thang này ra ngoài trời. Tôi trước ...

      chàng Varanie bắt đầu leo lên, Hannibal và bob theo sát. Mò mẫm để leo rất khó khăn. Cuối cùng Rudy đến được bậc thang cuối cùng. Hai tay bám chặt vào bậc thang cuối cùng. Hai tay bám chặt vào bậc thang cuối cùng. Rudy tì mạnh vào tấm sắc đóng kín đường ống. Đôi vai khoẻ mạnh của nâng nắp cống nặng nề lên được chút. tia sáng lọt vào. Rudy nhàng nâng tấm sắt lên thêm vài centimét nữa. Rồi, khi khoảng trống đủ rộng, nhìn ra ngoài. Khi đó, Rudy thốt lên tiếng tuyệt vọng, rồi vội vàng đậy nắp cống lại.

      – Có đoàn lính tuần tra ngay góc đường, khẽ. Chúng rình ta. Ta bao giờ đủ thời gian chua ra khỏi lỗ này và chạy đến đại sứ quán ...

      – Hay tốt hơn là trèo ở đây chờ, Hainnibal gợi ý, nhưng hy vọng nhiều.

      – Ta thể làm khác được, chàng trai Varanie thừa nhận và thở dài. Có thể rồi tốp lính tuần tra bỏ !

      Nhóm bắt đầu thoát xuống dưới. Chưa thấy bọn lính cận vệ lùng ba bạn.

      Trái lại ánh đèn làm cho ba bạn sợ lúc này lớn dần. Đột nhiên, chiếc xuồng xuất . người đàn ông ngồi phía sau xuống chèo bằng cái sào. ngồi phía trước dùng đèn pin khám xét xung quanh.

      – Elena! Nhận ra em kêu. Elena ơi! Bọn ở đây. Em cứ ở yên chỗ đó. Bọn xuống đây.

      Rudy! Em tìm !

      Chiếc xuồng đứng yên lại. Ánh sáng chiều vào các bậc thang chỉ đường cho ba bạn leo xuống.

      – Hoàng thân Paul phù hộ cho ta! Elena thốt lên. Em tìm ra . Vậy hai cậu và thoát được! Lên xuồng, nhanh lên!

      Ngay khi nhóm tẩu thoát leo lên xuồng, người đàn ông quay lại lui xuồng và chèo sào mạnh trở lại con đường đến.

      lính cận vệ có báo cho biết rằng có người của ta dưới cống, Rudy với em .

      – Bọn em tìm từ mấy tiếng rồi, giải thích. Em cứ lo, sợ khỏi hầm giam nổi. Ôi! Rudy ơi! Gặp được em vui quá!

      cũng cam đoan với em rằng rất vui được gặp lại em! Rudy mỉm cười khẳng định. Rồi Rudy chỉ người lái xuồng cho Hannibal và Bob:

      “Còn đây là Dimitri, họ tôi, các bạn à. Elena ơi, tin bên ngoài thế nào?”.

      – Bây giờ có thời gian chuyện! Elena nhanh nhẹn trả lời. nhìn phía trước kìa!

      Cách đó chút, có ánh sáng đâm thủng vào đường cống.

      – Có ai mở nắp cống ngoài đường! Dimitri thầm. Người ta rình chờ ta ngang. Ta phải tiến nhanh!

      Dimitri đẩy mạnh bằng cây sào. Chiếc xuồng phóng lên phía trước, ngay vào vùng sáng tròn. Hai thám tử ngước đầu lên. Lính cận vệ bước xuống đường cống. Khi thấy xuồng, tên la lên và toan nhảy vào xuồng.

      Dimitri khéo léo tránh né được tên lính. Hén té xuống nước. Nghe tiếng giãy dụa kịch liệt, khạc nước ra và chửa rủa.

      Chiếc xuồng trở vào vùng tối và lướt nhanh dọc theo đường ống.

      – Bọn chúng bộ theo ta, nhưng tiến chậm lắm, Rudy tuyên bố.

      nghĩ, Dimitri thở dài, có lẽ chúng mở tất cả các nắp cống thành phố và rùng đón ta ngang như mới lúc nãy! A! Có khúc rẽ. chuyển hướng ...

      Vừa mới tới ngã ba, nơi ba đường ống nước đổ ra. Dimitri lái xuồng sang đường hầm bên trái chật hẹp hơn hai đường hầm kia. Rudy cầm lấy cây gậy dài và khéo léo làm cho xuồng va vào thành đá của đường hầm.

      Đôi khi trần vòm thấp đến nổi nhóm chạy trốn chạy trốn phải cúi đầu xuống để đụng vào trần.

      – Các cậu nhìn thấy Dimitri rồi, Rudy với Bob và Hannibal.

      Chính điều khiển dàn nhạc trong khuôn viên giải trí. Cũng như chúng tôi, Dimitri quen thuộc với các đường cống từ khi còn .

      Đôi lúc, có quá ít khoảng trống giữa trần vòm và chiếc xuồng đến nổi Bob lo lắng tự hỏi biết xuồng có qua lọt . Những xuồng luôn qua được.

      Ngoài ra, phía sau con dấu hiệu rượt đuổi nữa.

      – Peter đâu rồi? Hannibal hỏi thăm.

      – Cậu ấy chờ, Elena trả lời. Tàu đủ lớn đế cho Peter cùng. Mà tôi thích Peter được an toàn hơn. Thậm chí tôi muốn Peter đến thằng đại sứ quán Hòa Kỳ, nhưng cậu ấy chịu:

      Peter chỉ nếu có hai cậu cùng!

      Đúng là Peter!

      – Bây giờ ta ở đâu đây, Dimitri? Rudy hỏi. Em cảm thấy hơi lạc hướng.

      – Ta vòng khá xa để đến chỗ cần đến, Dimitri đáp. Năm phút nữa đến.

      Lại đến chỗ giao đường hầm nữa. Lần này, Dimitri chọn đường hầm rộng nhất, ngay giữa. Nhóm chạy trốn cần cúi đầu nữa. Đột nhiên, ánh sáng trong bóng tối, ngay trước mặt.

      – Hy vọng là Peter! Elena . Ta đến chỗ gặp Peter.

      Đèn trở nên sáng hơn. Bob và Hannibal thấy rằng ánh sáng xuất xứ từ đèn lồng đặt trong mộ cái hốc đào bên hông đường ống. Ngồi chồm hổm gần cái đèn là Peter!

      – Các cậu đây rồi! Peter kêu lên khi thấy hai bạn mình. Mình chờ sốt ruột quá. Có vài chuột đến định làm bạn với mình, nhưng mình đuổi bọn tui nó rồi.

      Dimitri đậu xuồng sát dọc theo vách đường hầm. Tất cả bước xuống.

      Hannibal nhận thấy cái hốc là cái hốc tự nhiên, đào trong khối đá khổng lồ.

      – Nhưng người xây đường cống, Rudy giải thích, thèm là đổ chướng ngại vật này. Mà thời đó, người ta cũng chưa phá minh ra thuốc nổ. Nên họ vòng qua khối đá rỗng này, mà xưa kia tôi tìm thấy. Lúc con , chúng tôi sử dụng làm chỗ trốn. Ngày nay, chỗ trốn này trở nên rất quý báu với chúng tôi.

      – Ta hội ý ! Elena lo âu . Rất tiếc là ta phải từ bỏ những kế hoạch trước đây!

      – Trước hết, Rudy cầu, em hãy làm thế nào Dimitri, Peter và em lại có mặt ở đây được?

      – Đơn giản thôi, Dimitri giải thích. ở nhà ba em khi lính cận về đến bắt giữ chú ấy nhân danh quan nhiếp chính. Nhưng thoát được qua cửa mật. Đứng sau cánh cửa mật này, nghe lén nghe viên trung ý ba em. ' Tên phản bội, con trai ông, bị bắt. Tất cả gia đình ông sắp ra tòa xử '. Nhưng dường như viên trung úy biết gì về Elena. hy vọng Elena trốn được. Nên vội vàng xuống đường cống xem có Elena dưới đó , và xem em có giúp đở gì . Vì trời mưa xối xả, nên lấy chiếc xuồng cũ này.

      Dimitri tìm cho bọn em rất đúng lúc, Elena tiếp. Peter và em trốn khỏi cung điện, theo kế hoạch, để lẩn trú trong đường cống. Nhưng bọn em biết làm gì để giúp . Dimitri quyết định rằng bọn em ở lại tại chổ, phòng trường hợp bọn tự trốn được.

      – Trước khi lấy xuồng, Dimitri , xoay xở để nhắn tin cho Rudy qua người hát Rong làm lính cận vệ trong cung điện. Bây giờ, chúng ta có mặt đông đủ hết rồi, phải bàn luận. Trước hết ta hãy nghe xem đài phát thanh gì.

      Peter có được giao cái radio, cậu xoay nút. tràng tiếng phát ra khỏi máy, kèm theo tiếng nhạc quân . Elena dịch lại bài diễn văn cho ba cậu bé Hoa Kỳ.

      – Phát thanh viên cầu mọi công dân của nước chúng tôi đón nghe thông báo quan trọng phát ra lúc tám giờ sáng. Chúng ta biết trước nội dung lời thông báo này ...Quan nhiếp chính thông báo với nhân dân rằng bọn mưu của bọn nước ngoài - tức là ba cậu – được phát , rằng thái tử Djaro dính líu đến vụ mưu này và rằng Công tước Stefan làm quan nhiếp chính! ....Tôi nhận ra giọng của phát thanh viên! Đó là giọng của thủ tướng ...Tất nhiên là thâu băng! Bọn chúng ngờ các cậu trốn thoát được. Ý bọn chúng là sử các cậu công khai, có nhà báo, đài phát thanh danh dự, cho ồn ào. Sau đó, các cậu bị trục xuất khỏi nước, trong khi ba tôi và Rudy, bị bắt, bị trừng phạt nghiêm khắc.

      – Ô! Là là! Bob hoảng hốt thở dài. Khi đến cứu giúp Djaro, bọn em làm cho thái tử lún thêm nhiều vào rắc rối nữa. Đáng lẽ bọn em ở nhà hay hơn1 – Làm sao các cậu có thể biết được trước tình hình chuyển biến như thế nào, Elena nhận xét. khôn ngoan nhất là cậu đến đại sứ quán Hoa Kỳ.

      – Tôi cũng nghĩ thế, Dimitri và Rudy đồng thanh tuyên bố.

      – Nhưng còn các ? Hannibal lo lắng. Còn ba của ? Còn Djaro?

      – Chúng tôi nghĩ sau, Elena trả lời và thở dài. E rằng kế hoạch của Công tước Stefan được chuẩn bị quá tốt để chúng tôi có thể đối phó nổi. Tất nhiên là, phải chi chúng tôi giúp được Djaro, phải chi chúng tôi có thể thông báo được cho dân chúng biết rằng thái tử gặp nguy hiểm trầm trọng, khi đó chúng tôi có mọi cơ may lật đổ được mưu.

      – Phải, Dimitri gật đầu. khi các cậu được an toàn rồi, chúng tôi có thời gian nghĩ đến chúng mình. E rằng nghiệp của chúng tôi thất bại. Có thể sau này, chúng tôi may mắn hơn ...Thôi! Ta phải ! Bên ngoài trời gần sáng rồi. tiếng nữa, đài phát thanh và truyền hình thông báo tin cung điện. Hy vọng lúc đó các cậu được bình an vô trong đại sứ quán. Theo tôi ...Từ đây, chúng tôi có thể bộ.

      Nhóm chạy trốn lần lượt bước xuống nước. Để bị lạc, tất cả cầm sợi dây thắt chăn hầm giam ; sợi dây nối liền tất cả với nhau.

      Đầu cúi xuống và lòng nặng trĩu, Hannibal, Bob và Peter bước theo những người cứu mình dọc theo các đường cống thành Denzo ...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :