1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      HỒI 3: CHỒNG CHÉO VÀO NHAU


      CHƯƠNG 31: CHỨC TRÁCH CỦA TÌNH NHÂN [H]




      Edit: BB[o]

      -----


      Tiếng đóng cửa rầm tiếng cực to khiến Kỳ Hinh hồi tỉnh lại. Khi nhìn vào đôi mắt đầy dục vọng của Lăng Thiếu Đường, mới ý thức được người đàn ông này đáng sợ đến mức nào.


      Kỳ Hinh cảm thấy cổ họng như bị siết chặt lại, hết sức kinh hoàng, từ đầu tới cuối trong cuộc sống của chỉ có duy nhất người đàn ông là Lăng Thiếu Đường! biết khi bản thân đáp ứng điều kiện vô lý của tránh khỏi chuyện này, nhưng... vẫn hết sức căng thẳng và thống hận.


      Cả chiếc giường to như vậy có màu xám tro, rèm cửa bằng tơ lụa bên cửa sổ sát sàn khẽ bay bay khiến ánh trăng chiếu rọi vào phòng, càng tôn lên thân hình nhắn và làn da trắng như tuyết của .


      Khóe miệng Lăng Thiếu Đường nhếch lên nụ cười quỷ dị, lại gần , lạnh lẽo như những lớp băng sắc nhọn dường như muốn đâm vào người , ra lệnh:


      - Bây giờ nên thực chức trách của tình nhân rồi!


      Câu ái muội ấy nghe vào tai Kỳ Hinh chẳng khác nào câu sỉ nhục lạnh như băng.


      vô thức trốn tránh, lùi người lên đầu giường.

      Lăng Thiếu Đường lấn người lên ngay mà rất tao nhã nới lỏng caravat, tàn ác nhuốm khắp hàng lông mày kiếm.


      - Lại đây! Cởi áo cho tôi! – Lăng Thiếu Đường ném caravat sang bên rồi ngồi xuống giường nhìn Kỳ Hinh trốn tránh, ánh mắt ngập tràn dục vọng.


      - Lăng Thiếu Đường... cầu xin ... xin đừng ép tôi! – Khuôn mặt xinh đẹp của Kỳ Hinh lúc này tái nhợt, cảm giác như Lăng Thiếu Đường chẳng khác nào ma quỷ.


      Đôi mắt Lăng Thiếu Đường càng thêm đỏ ngầu, như con sư tử dũng mãnh vồ bắt con mồi, từng bước lại gần Kỳ Hinh.


      - Sao? là người của tôi từ lâu rồi, giờ còn giả bộ trong trắng thanh thuần gì nữa? – Lăng Thiếu Đường châm chọc. Câu ấy đâm sâu vào trái tim Kỳ Hinh.


      xong, dồn vào đầu giường rồi sau đó chặn cái miệng nhắn của lại...


      Kỳ Hinh há miệng định kêu to nhưng chỉ tạo ra cơ hội để đầu lưỡi nóng bỏng của luồn vào.


      Lăng Thiếu Đường càng thêm mãnh liệt, hút trọn hương thơm của . Máu trong người như càng sôi sục, bừng bừng phấn chấn, hai tay giữ chặt lấy mặt , hôn đến mức điên cuồng.


      - cho phép chạm vào tôi... – Kỳ Hinh gầm lên, dùng hết sức mới đẩy người ra được chút, kháng cự của lại càng châm lên ngọn lửa trong .

      - Vậy muốn để cho ai chạm vào ? Cái tên ăn hại Tuyên Tử Dương đó ư? Hai năm qua ta làm thỏa mãn lắm à, hả?


      Khi Lăng Thiếu Đường nghĩ đến việc Kỳ Hinh bị Tuyên Tử Dương động vào, cảm giác ghen tuông cực lớn dâng lên trong lòng , dường như muốn phát cuồng.


      - Lăng Thiếu Đường, chuyện với người khác cũng phải tôn trọng chút! – Kỳ Hinh lớn tiếng hô lên, trong lòng đầy đau đớn. Sao lại có thể coi như vậy chứ? Hai năm trước như thế, hai năm sau vẫn vậy!


      - Tôn trọng? Hừ, chỉ cần nhìn nét mặt của ta là tôi biết nghĩ gì rồi! Nhưng nếu muốn đồ chơi của Lăng Thiếu Đường này cũng dễ thôi, đợi tôi chơi chán rồi đưa cho cũng muốn!


      Lăng Thiếu Đường lạnh lùng lên tiếng. Khi thấy Kỳ Hinh muốn bảo vệ Tuyên Tử Dương, ghen tuông khiến mở miệng hề suy nghĩ.


      - ... vô liêm sỉ! – Những lời lẽ khó nghe của đả kích Kỳ Hinh, theo phản xạ cầm cốc nước đầu giường hất vào mặt .


      Lăng Thiếu Đường thay đổi hẳn sắc mặt, những giọt nước chậm rãi men theo những đường cong cương nghị khuôn mặt rồi trượt xuống, bộ quần áo sang trọng cũng dính đầy nước. Lửa giận trong mắt bùng lên dường như chỉ muốn thiêu đốt thành tro tàn!


      - Có gan đấy! – cười lạnh rồi siết chặt cằm .


      - Nhưng mà trước khi ra tay, từng nghĩ tới hậu quả chưa?


      chết tiệt này, chẳng lẽ biết làm như vậy chỉ càng chọc giận thêm à?


      Thấy vẻ mặt thay đổi hoàn toàn của , Kỳ Hinh sợ hãi kêu to: “! muốn làm gì?”


      đợi kịp phản ứng, hai mắt Lăng Thiếu Đường ngập tràn sắc bén, nhốt Kỳ Hinh dưới người mình rồi bế thốc lên.


      - … muốn làm gì? – Kỳ Hinh run lên, hoảng sợ giãy dụa.

      Rầm! Cửa phòng tắm bị mở tung, Kỳ Hinh bị Lăng Thiếu Đường ném vào trong bồn tắm.


      Ngay sau đó Lăng Thiếu Đường ấn xuống nút, dòng nước mát lập tức chảy tràn từ bốn phía khắp bồn tắm thủy tinh.


      Đây là bồn tắm cực lớn được thiết kế theo kiểu tự động xả nước như loại bể bơi , những tia nước được xả ra như mát xa. Thành bồn tắm được làm bằng vàng ròng, ngoài vòi phun được lắp ở bốn phía đầu còn lại đều được làm từ thủy tinh Italy, nổi bật giữa sàn đá cẩm thạch trơn bóng, lóe ra những tia sáng rọi.


      Lăng Thiếu Đường vuốt sạch nước còn đọng mặt rồi cởi bộ quần áo ra cách tao nhã, đầu tiên là áo sơ mi, sau đó đến quần…


      Khi thân hình cường tráng của ra trước mắt Kỳ Hinh, khuôn mặt hơi nóng lên. căng thẳng đến mức cảm thấy hít thở cũng khó khăn, cả người ướt đẫm, thất tha thất thểu chạy về phía cửa, nhằm muốn thoát ra khỏi phòng tắm.


      Lăng Thiếu Đường lắc đầu cười, sải vài bước đến chỗ Kỳ Hinh, dùng tay ôm chặt lấy Kỳ Hinh ướt sũng người, thanh của đàn ông nóng bỏng ghé sát bên tai : “Sao? quên là cánh cửa này cần mật mã bằng vân tay mới mở ra được à?”


      xong, nghiêm mặt lại, xoay Kỳ Hinh về phía mình.


      Chết tiệt! Ánh mắt toát ra vẻ nhượng bộ khiến cho dục vọng Lăng Thiếu Đường càng tăng cao. Chiếc váy trắng làm bằng tơ lụa ướt sũng càng tôn lên dáng người hoàn mỹ của Kỳ Hinh trong mắt Lăng Thiếu Đường. Mái tóc đen nhánh mềm mại xõa trước ngực, nổi bật khuôn mặt thanh tú là đôi mắt đen sáng trong, đôi môi đỏ mọng có phần bất lực hơi run lên càng tăng thêm vẻ mê người. lúc này như muốn hấp dẫn


      Lăng Thiếu Đường khó có thể kìm chế được nữa, chịu đựng thêm nữa, ôm Kỳ Hinh vào bồn tắm rồi cũng bước vào trong.


      Lúc này, dù Kỳ Hinh có muốn trốn cũng chẳng trốn được cánh tay rắn chắc của Lăng Thiếu Đường ôm mình. lùi người về sau nhưng ngờ lại nắm lấy vạt váy khiến dám nhúc nhích.


      Bàn tay nắm giữ nhìn có vẻ nhàng nhưng ra chẳng thể đảm bảo lúc nào váy của bị xé vụn ra. Đây là người đàn ông có sức mạnh ngang tàng, mãnh liệt và đầy nguy hiểm! Khi vẫn còn sững người, bị hai tay kìm chế!


      - Lăng Thiếu Đường… đừng… – Kỳ Hinh cảm thấy áp lực bỗng chốc tăng thêm. xinh đẹp của Kỳ Hinh trong làn nước càng khiến Lăng Thiếu Đường thể kìm chế bản thân.


      - Lăng Thiếu Đường… cầu xin hãy buông tha… cho tôi ! – Cả người Kỳ Hinh mềm nhũn, nếu phải sau lưng có bàn tay to dính chặt vào người bị sặc nước từ lâu.


      - Buông tha cho ? – Lăng Thiếu Đường như nghe được câu chuyện buồn cười nhất, đôi mắt đen của lóe lên tia quỷ dị.


      - , Hinh Nhi của tôi, tốt nhất là nên hiểu rằng chuyện giữa chúng ta bao giờ kết thúc dễ dàng như vậy! là tình nhân của Lăng Thiếu Đường tôi, nếu tôi muốn phải ở bên cạnh tôi cả đời này, phải cố gắng hầu hạ tôi. Tôi muốn lên giường cũng phải lên giường hầu tôi, bất cứ lúc nào cũng phải dâng cơ thể xinh đẹp này lên để tôi hưởng thụ…


      Bàn tay bắt đầu làm càn, vuốt ve nơi cao vút của .


      - Lăng Thiếu Đường, cưỡng ép tôi vui lắm sao? Buông tôi ra! – Kỳ Hinh thét lên tiếng chói tai rồi vặn vẹo người.


      - Có vui hay giờ tôi chứng minh! – xong, áp đôi môi mỏng kiêu ngạo xuống, hôn lên môi .


      Thân hình chặn lại vặn vẹo của Kỳ Hinh, hôn đến mức điên cuồng, còn tay kia luồn vào trong váy .


      - A… … buông tôi ra!


      thèm để ý đến kháng nghị của mà vẫn tiếp tục, bàn tay nhanh chóng luồn vào trong vạt váy rồi xé chiếc váy ra, cởi bỏ áo ngực ra, trong nháy mắt, bầu ngực tròn đầy căng mịn của nhanh chóng ra.


      - đẹp… – Giọng thô suyễn của người đàn ông vang lên, quyến luyến, nhàng mơn trớn nơi tròn đầy của .


      Hai năm rồi! Rốt cuộc cũng thừa nhận trong suốt hai năm nay, vẫn luôn nhớ đến hương vị của , nhớ đến thân thể của , tất cả mọi thứ của .


      Thậm chí còn nhớ lần đầu tiên khi muốn , nhớ cả những giọt nước mắt của điềm đạm đáng như vậy… Giờ dường như hoài nghi, liệu có phải trong lòng , chỉ muốn “trả thù” thôi ?

      Nếu đơn giản như vậy tại sao lại để ý đến mọi thứ về , thậm chí khi thấy ở cùng với người đàn ông khác nổi giận?


      - Đừng… – Kỳ Hinh vừa ngượng ngùng vừa sợ hãi, liều mình giãy giụa, hy vọng có thể đẩy ra. Chỉ tiếc hành động khoa chân múa tay của căn bản chẳng có chút tác dụng nào với .


      Càng tệ hơn chính là, kinh hãi khi phát ra cơ thể lại cuộn trào ngọn lửa nóng, dường như chờ mong… , thể như vậy!


      - Hai năm gặp, dáng người của đúng là càng ngày càng mê người!


      Tạm bỏ qua suy nghĩ quanh quẩn trong đầu, Lăng Thiếu Đường nở nụ cười quỷ dị. Bàn tay to của mơn trớn nơi đẫy đà của , hưởng thụ mùi hương thơm dịu người .


      Đôi môi khêu gợi của bắt đầu làm càn trước ngực Kỳ Hinh, kích thích cơ thể thơm tho tuyệt đẹp của khiến nó phải run rẩy…


      - Đừng như vậy… – Kỳ Hinh bất lực lắc đầu! được, thể phát sinh quan hệ gì với được nữa, nếu cứ tiếp tục sa đọa vĩnh viễn khinh thường bản thân mình…

      - cho tôi biết! – Đôi mắt rực lửa của nhìn thẳng vào mắt – Cái thằng Tuyên Tử Dương chết tiệt đó chạm vào người chưa? Các người lên giường với nhau chưa?


      Chỉ cần nghĩ đến khả năng bị thằng đàn ông khác nhúng chàm, lại tức giận đến mức chỉ muốn giết chết tên đàn ông đó.


      Kỳ Hinh cứng đờ người lại, đáy mắt dâng lên nỗi bi ai. xem là người thế nào chứ? cho rằng là người đê tiện như vậy ư?


      Nhưng…


      Kỳ Hinh lạnh lùng mở miệng: “Đúng, hai năm qua mỗi ngày chúng tôi đều trải qua những đêm tĩnh mịch cùng nhau, hơn nữa ấy tốt hơn gấp ngàn vạn lần!”


      thà để chán ghét còn hơn là bắt cứ ngày ngày xuất trước mặt thế này. là hung thủ giết người, thể phục tùng được.


      - Im miệng! – Câu trả lời của càng khiến Lăng Thiếu Đường nổi trận lôi đình! Chết tiệt, nhất định ngày mai sai người hủy đến tận xương cốt của cái tên họ Tuyên đó.

      - đúng là cái đồ lẳng lơ! Nhưng mà nếu đói khát như vậy tôi làm chuyện tốt vậy, cho ăn uống no say!


      ghen tị càng khiến động tác của thêm điên cuồng, cúi người hôn ngấu nghiến lên đôi môi tươi ngọt của .


      - ! Đừng… - hét lên, giọng đan xen giữa thống khổ và… khoái cảm!


      - Thích ? – nở nụ cười tà, dục vọng nhanh chóng và mạnh mẽ khơi lên cảm giác trong .


      - A…


      Kỳ Hinh thể tin nổi bản thân lại như vậy! lại trần như nhộng để mặc cho tên hung thủ giết con làm xằng làm bậy.


      Rốt cuộc Lăng Thiếu Đường cũng thể chịu đựng được kiều mị của người con kích thích thị giác , bàn tay to của như có loại ma lực lướt khắp cơ thể mềm mại của Kỳ Hinh.

      - … A… – Kỳ Hinh đau đớn muốn đè nén bản thân! sao vậy? rất hận bản thân mình!


      - Kêu lên! – thô bạo ra mệnh lệnh – Kêu to lên, tôi thích nghe kêu!


      thể thừa nhận trong suốt hai năm qua, mỗi đêm chỉ cần nhớ đến tiếng rên rỉ trầm bổng của , cả người lại như rơi vào vạc dầu.


      - Mau kêu lên!


      - A… – Rốt cuộc Kỳ Hinh cũng chịu nổi nữa, ngọn lửa tên bùng lên tại nơi sâu nhất trong cơ thể .


      Cảm giác thể khống chế bao trùm khắp toàn thân . ôm chặt lấy bả vai dày và rộng của Lăng Thiếu Đường, cả người bất giác cong lên như dây lên cung, làn da được phủ lớp phiếm hồng.


      - Đủ... – Rốt cuộc cũng buộc phải thừa nhận rằng cả người lúc này như bốc cháy. dính sát người vào thân hình rắn chắc của Lăng Thiếu Đường như muốn lấp đầy trống rỗng.


      - Gọi tên tôi, tôi là ai? – Ngón tay tàn nhẫn tra tấn Kỳ Hinh.


      - Lăng, Thiếu Đường… – Kỳ Hinh bất lực thầm, đôi môi đỏ mọng ngừng run run, cơ thể lại càng vặn vẹo. còn suy nghĩ được gì nữa…


      - Hinh Nhi của tôi, ngoan! Gọi tôi là Đường… – Lăng Thiếu Đường cắn răng cố nén dục vọng của bản thân, giọng nhuốm màu dục vọng càng trở nên thô cát.


      - Đường… – Kỳ Hinh hoàn toàn mất ý thức, giọng ngây thơ được thốt ra từ đôi môi đỏ mọng.

      - Hinh Nhi, Hinh Nhi của tôi… cứ hưởng thụ , tôi cho đêm tuyệt vời! – xong, khóe miệng Lăng Thiếu Đường cong lên nụ cười hài lòng, dùng tay nâng người Kỳ Hinh lên rồi hung hăng đâm thẳng vào.


      Bốn phía được bao phủ bởi tầng hơi nước mông lung khiến cảnh tượng lúc này càng trở nên dịu dàng. Giọt nước mát lồng ngực rắn chắc của Lăng Thiếu Đường chảy về phía Kỳ Hinh, lăn dài cơ thể hoàn mỹ thẹn thùng của .


      Lăng Thiếu Đường siết chặt eo , lại lần nữa đâm sâu vào.


      - Kêu lên , gọi tên tôi! Tôi muốn nhớ kỹ ai là người khiến vui vẻ như vậy!


      - Đường… Đường! – Cảm giác vui thích như dòng nước lũ bùng nổ trong , tình đối với Lăng Thiếu Đường bỗng chốc lan tràn khắp trái tim . Đúng, là tình phá vỡ mọi thứ.


      - Hinh Nhi ngoan, em bức điên tôi rồi! – Hơi thở của đục ngầu, hề nhận ra rằng trong cái dục vọng dâng trào ấy lại nồng đậm tình .

      tê dại khiến chẳng còn biết gì nữa, chỉ có thể bị động phối hợp với mỉm cười, vô cùng hài lòng với phản ứng của , cực kì thỏa mãn khi trong mắt chỉ có .


      Động tác của càng ngày càng nhanh, càng ngày càng mãnh liệt. Tiếng ngâm nga kiều mị của người con hòa quyện cùng tiếng gầm điên cuồng của người đàn ông, hai người đưa nhau lên tận mây xanh…

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      HỒI 3: CHỒNG CHÉO VÀO NHAU


      CHƯƠNG 32: CÓ QUYỀN LỰA CHỌN [H]




      Edit: BB[o]

      -------------------


      Hôm sau


      Trời nhá nhem tối. Đêm qua sau khi cậu cả đưa Kỳ về phòng, hai người ở trong đó thấy ra. Ba bữa ăn đều dựa theo mệnh lệnh của cậu cả, đặt ở ngoài cửa, người giúp việc ai dám lên quấy rầy.


      Những tia sáng lúc chạng vạng xuyên qua tấm rèm mềm bên cửa sổ sát sàn chiếu vào trong phòng khiến khung cảnh bên trong như được dát lớp ánh sáng màu vàng.


      Kỳ Hinh nằm giường, cả người vùi trong chăn, hàng lông mi dài hơi vểnh lên, trông chẳng khác nào công chúa ngủ say.


      Trong lúc mơ màng, nghe thấy hình như Lăng Thiếu Đường gọi điện. khẽ vỗ lên trán, muốn trở mình nhưng vừa động đậy lại thấy cả người tê mỏi, cơ thể cũng lưu lại đầy dấu vết của Lăng Thiếu Đường…


      Từ tối hôm qua cho đến tận bây giờ, Lăng Thiếu Đường chẳng rời giường bước, cũng cho rời , ăn cơm cũng ăn ở giường.


      điên cuồng đòi hỏi hết lần này đến lần khác như muốn vơ vét hết mọi thứ, lần rồi lại lần phóng thích trong cơ thể


      Kỳ Hinh lại nhắm mắt lại, có dũng khí để đối mặt với chuyện này. thể tưởng tượng nổi bản thân lại hùa theo ! , là hung thủ giết người, sao có thể dễ dàng thỏa hiệp như vậy được?

      Kỳ Hinh nghĩ ngợi từ sau lưng truyền đến tiếng bước chân. Sau đó bên giường lún xuống, lồng ngực rắn chắc và ấm áp dán sát vào tấm lưng trần của , Lăng Thiếu Đường quay trở lại giường.


      Kỳ Hinh cảm thấy căng thẳng, vội vàng nhắm chặt hai mắt lại. Nhưng ngay sau đó, cả người bị Lăng Thiếu Đường ôm vào trong lòng, hơi thở ấm áp của đàn ông phả vào tai :


      - Cố tình để ý đến tôi kết cục rất bi thảm!


      Sau đó, bàn tay Lăng Thiếu Đường lại càn rỡ vuốt ve trước ngực .


      Kỳ Hinh cả kinh, giãy dụa: “Đừng… giờ tôi rất mệt!”


      Trời ơi! Người đàn ông này lúc nào tinh lực cũng tràn đầy sao? Nhưng…


      Tiếng cười đầy hấp dẫn của vang lên: “Mệt đừng động đậy!”

      hôn lên da thịt , hít thở mùi hương tự nhiên từ cơ thể , chẳng loại nước hoa nào có thể thay thế được hương thơm này, khiến mê luyến thôi.


      Bàn tay ma thuật của lại bắt đầu lướt khắp người Kỳ Hinh.


      - Đừng… – Kỳ Hinh vùi mặt vào gối, bắt đầu khống chế được bản thân mình.


      - Hinh Nhi, là em dụ dỗ tôi! – Ánh mắt Lăng Thiếu Đường ngập tràn dục vọng.


      - Lăng Thiếu Đường… đủ rồi! – Kỳ Hinh cắn răng, bất giác thốt lên.


      - Hinh Nhi, em chẳng ngoan gì cả, về sau em có thể gọi tôi là Đường, nhớ kỹ lấy! – Giọng đầy dục vọng của ra lệnh cho .


      giây sau, Lăng Thiếu Đường lại hung hăng đâm thẳng vào người Kỳ Hinh.


      - Nhớ… nhớ rồi! – luồng nhiệt nóng bỏng đâm sâu vào từng tế bào trong cơ thể Kỳ Hinh, cầu xin.


      Lăng Thiếu Đường hôn lên khuôn mặt nhắn của , động tác càng ngày càng mãnh liệt…


      Kỳ Hinh như bị lạc trong tầng sương mù, lại lần nữa hòa tan trong lòng .

      Rốt cuộc cũng rời khỏi người , mãi sau mới khôi phục lại hô hấp đều đều.


      Kỳ Hinh vô lực nằm giường, cả người đầy mồ hôi, những dấu hôn cơ thể dịu dàng của lên ràng đầy ám muội.


      Lăng Thiếu Đường thương hôn lên trán Kỳ Hinh rồi :


      - Giờ tắm , sau đó tôi cho người giúp trang điểm. tiếng nữa tôi đưa đến cửa hàng để thiết kế váy dạ hội! – Giọng đều đều và lạnh lùng vang lên, đậm tính mệnh lệnh.


      - Thiết kế váy dạ hội? – Kỳ Hinh hiểu.


      - Tối mai tôi muốn tham dự tiệc du thuyền ở Marbella cùng tôi! – Lăng Thiếu Đường xuống giường, cất giọng hời hợt.


      - Sao hỏi ý kiến tôi, sao biết tôi muốn tham gia? – Kỳ Hinh ràng hơi tức giận.


      biết rốt cuộc Lăng Thiếu Đường muốn gì. Nếu chỉ muốn ở trong Kim Ốc Tàng Kiều tại sao còn bắt phải tham gia tiệc cùng ? lấy thân phận gì để cùng ? Chẳng lẽ muốn giới thiệu cho người khác biết là tình nhân của Lăng Thiếu Đường? Chẳng lẽ bây giờ chưa khiến đủ nhục nhã hay sao?


      - có quyền lựa chọn hay ! – Lăng Thiếu Đường cúi sát mặt lại gần , dịu dàng vừa rồi hoàn toàn biến mất, giờ chỉ còn ngông cuồng bá đạo.


      - Lập tức rửa mặt, tôi ở trong xe chờ ! – Lời lạnh lùng quanh quẩn bên tai Kỳ Hinh.
      bornthisway011091 thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      HỒI 3: CHỒNG CHÉO VÀO NHAU


      CHƯƠNG 33: NHÀ THIẾT KẾ JOHN GALLINO



      Edit: BB[o]
      --------------------


      Khi Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh xuất trong cửa hàng chuyên đón tiếp khách quý YSL, người đàn ông nước ngoài để tóc dài tươi cười ra chào bọn họ.


      ta có phong cách ăn mặc rất lạ lùng, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều toát ra phong thái của người nghệ sĩ.


      ta bước từng bước tao nhã, ánh mắt như hồ nước tản ra những tia sáng mê người, khóe miệng nở nụ cười đầy ưu nhã.d‿

      - Thiếu Đường, lâu lắm gặp! – ta đến trước mặt Lăng Thiếu Đường, tay khoác lên vai , giọng lười biếng đầy khêu gợi.


      Sau đó, ta thấy Kỳ Hinh đứng bên cạnh Lăng Thiếu Đường.


      - là Kỳ Hinh? Được thiết kế bộ lễ phục cho xinh đẹp thế này quả thực là vinh hạnh của tôi… – Hai mắt ta sáng rực lên.


      Kỳ Hinh kinh ngạc, nhìn người đàn ông trước mặt rồi lại quay sang nhìn Lăng Thiếu Đường.


      - Cậu nhiều quá nhỉ! – lăng Thiếu Đường hất cánh tay khoác lên vai mình của John Gallino ra, rồi mở miệng với Kỳ Hinh:


      - Chắc là cũng biết cậu ta, đây chính là nhà thiết kế chính của YSL – John Gallino! phải mấy nhà quyền quý các rất thích mặc những bộ trang phục do cậu ta thiết kế sao?


      Kỳ Hinh vui mừng, dường như phát ra cả đại lục mới: “ chính là Johb Gallino? Trời ơi, phải tôi nằm mơ đấy chứ?”


      Nhà thiết kế chính John Gallino của YSL, dù là về ý niệm thiết kế hay kiểu dáng đều tiến hành suy xét độc lập, đây cũng chính là nguyên nhân khiến Kỳ Hinh thích những bộ trang phục của ta.


      Nhưng vì John Gallino luôn khiêm tốn, ít khi lộ diện trước báo chí nên Kỳ Hinh chưa được gặp nhà thiết kế tài năng này. ngờ hôm nay ta lại đứng ngay trước mặt .


      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường vụt qua tia ghen tị. ta có gì đặc biệt hơn người chứ, chẳng qua chỉ thiết kế mấy thứ rách rưới thôi mà lại khiến Kỳ Hinh bội phục như vậy!


      John Gallino lại rất hứng thú với Kỳ Hinh, ta cười: “Bên cạnh còn có người bá đạo như vậy, tôi đâu thể so được chứ!”


      Nhắc tới chuyện này, John Gallino lại vã mồ hôi lạnh. Tối qua ngủ ngon, ta bị cú điện thoại của Lăng Thiếu Đường làm cho bừng tỉnh.diۜendanleqۜuydoۜn


      Lăng Thiếu Đường rất đơn giản, chỉ cho ta nửa tiếng để chuẩn bị. Sau đó máy bay tư nhân của Lăng Thiếu Đường hạ cánh xuống biệt thự tư nhân của ta, may mà biệt thự đủ rộng để máy bay tiếp đất. ta như bị quân giặc bắt nhét lên chiếc máy bay, đến giờ mà đầu óc ta vẫn còn choáng váng.


      ta rất sợ cái kiểu giao việc độc đoán này của Lăng Thiếu Đường, cái người này rốt cuộc là dạng người gì vậy biết!


      Kỳ Hinh khó hiểu nhìn Lăng Thiếu Đường, phải vì chuyện lễ phục mà đưa John Gallino đến tận đây chứ? Lại còn dùng cả máy bay tư nhân để đón ta?


      John Gallino nhìn ra nghi hoặc trong mắt , ta giải đáp:


      - ta đặc biệt mời tôi đến đây để thiết kế lễ phục cho mặc vào buổi tiệc ngày mai. Nhưng mà vì xinh đẹp thế này, tôi cũng vất vả gì!


      John Gallino nở nụ cười mê người, đôi mắt màu lam thâm thúy của ta trong veo như hồ nước, dịu dàng khiến tâm hồn người ta thư thái.d

      - Cậu cậu có thời gian, nhưng xem ra có nhiều thời gian quá đấy nhỉ! – Giọng lạnh lùng của Lăng Thiếu Đường vang lên, hàng lông mày rậm tuấn cau chặt lại, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo.


      Cái tên John Gallino chết tiệt này! Dám nịnh nọt xun xoe Kỳ Hinh!


      chắc chắn phải cắt ngay mấy hành động này của ta, cái tên John Gallino chết tiệt này giờ giống hệt con mèo động dục!


      - Ok, ok! Tôi lập tức làm đây, thưa… … Lăng! – John Gallino giang tay ra, cố ý kéo dài giọng .


      Khi thấy Lăng Thiếu Đường nắm chặt tay Kỳ Hinh, ta thức thời, vội vàng gọi trợ lý Juli đến hỗ trợ.


      - ở cùng ta chắc vất vả lắm, ta có hành hạ ? – ta vừa làm việc vừa cất giọng đầy xấu xa bên tai Kỳ Hinh.


      Kỳ Hinh đỏ mặt, vội vàng cúi đầu, chẳng lẽ ta nhận ra cái gì sao?


      Ngay sau đó, John Gallino bị Lăng Thiếu Đường hất ra xa!


      Trợ lý Juli của John Gallino đứng ở bên, nơm nớp lo sợ.diendan✩lequyd✩n


      Khi thấy John Gallino vốn là người cao lớn nhưng lại bị Lăng Thiếu Đường hất văng ra xa, lại càng hoảng sợ. Hai người bọn họ… là bạn tốt ư? Sao lại bạo lực như vậy? Chẳng lẽ chỉ đùa nhau? Nhưng mà trông chẳng giống lắm.


      Hôm qua cùng John Gallino tới đây, khi biết Lăng Thiếu Đường đưa John Gallino tới đây chỉ để thiết kế lễ phục cho , chỉ có thể thầm kinh ngạc.


      phương đông trước mặt đây sao? ấy đẹp quá, đôi mắt to trong veo, khuôn mặt trắng trẻo! xinh đẹp như vậy, nếu là đàn ông chắc chắn cũng say mê này.


      John Gallino ngồi dưới đất, miễn cưỡng nở nụ cười rồi nhìn Juli căng thẳng:


      - cần lo lắng, Thiếu Đường luôn dùng cách này để chào hỏi bạn cũ mà, tôi quen rồi!


      John Gallino và Lăng Thiếu Đường đều tốt nghiệp ở đại học Harvard cho nên có thể coi là bạn tốt kiêm bạn học.di

      Hôm nay Lăng Thiếu Đường tức giận chỉ vì , xem ra này khiến Lăng Thiếu Đường phải động tâm rồi.


      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường lóe lên ý cười, đến bên cạnh John Gallino, duỗi tay ra. John Gallino cũng vươn tay ra, mượn lực của Lăng Thiếu Đường để đứng lên.


      - linh tinh ít thôi, tập trung làm việc ! Nhưng mà… chỉ có trợ lý của cậu mới được đo người cho ấy! – Lăng Thiếu Đường ra lệnh, giọng đầy nghiêm túc.


      John Gallino khóc thét tiếng. Cái tên bá đạo này, biết ta là nhà thiết kế nổi tiếng thế giới mà vẫn bị cái tên này xoay như chong chóng! Đúng là kết nhầm bạn rồi!
      bornthisway011091 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      HỒI 3: CHỒNG CHÉO VÀO NHAU


      CHƯƠNG 34: TIỆC DU THUYỀN



      Edit: BB[o]@
      ---------------


      Marbella* nổi danh với khí hậu tuyệt vời, bốn mùa đều chìm trong ánh nắng ấm áp, phong cảnh kiều diễm, sắc xanh thẳm của bầu trời cùng với màu nước biển ấm áp là đặc trưng nổi bật của nơi đây.



      * Marbella là đô thị trong tỉnh Málaga, cộng đồng tự trị Andalusia Tây Ban Nha.



      Mặt biển xanh thẳm, chiếc du thuyền xa hoa nổi bật giữa mặt biển toát ra vẻ hấp dẫn của riêng nó. Cảnh sắc về đêm lúc này trông chẳng khác nào cảnh tượng trong mộng ảo. Những tia sáng từ đèn thủy tinh du thuyền chiếu rọi toàn bộ mặt biển.


      Bữa tiệc du thuyền lần này là do thương gia có tiếng trong giới là Từ Phong khởi xướng vậy nên khách mời cũng toàn là những thương nhân nổi tiếng khắp thế giới, người nào người nấy đều cực kỳ tài giỏi.die\nda\nleq\uyd\on


      Những xinh đẹp trong bữa tiệc xa xỉ thu hút chú ý của ít thương nhân, tất cả mọi người đều tụ tập lại tại đây.


      Khi Kỳ Hinh cùng Lăng Thiếu Đường bước vào bữa tiệc khiến mọi người xôn xao cả lên. Các trong những bộ trang phục lộng lẫy mê đắm nhìn khuôn mặt tuấn cùng tác phong nhanh nhẹn của Lăng Thiếu Đường, còn những người đàn ông lại hề che giấu nổi ánh mắt dán chặt lên người Kỳ Hinh, cực kỳ ghen tị với Lăng Thiếu Đường!


      John Gallino hổ danh là bậc thầy trong giới thiết kế, bộ váy dạ hội người Kỳ Hinh lại càng tôn lên sức hấp dẫn và tao nhã của .


      mặc chiếc váy đen được cắt may theo phong cách đối xứng khiến làn da trắng nõn mịn màng của thoắt thoắt càng lộ mê người. Bên được gắn thêm lớp voan mỏng, những hạt trân châu đen được khảm chiếc thắt lưng cùng những viên kim cương lộng lẫy được đính phần cổ áo và xung quanh phần ngực. thể nghi ngờ gì nữa, Kỳ Hinh chính là điểm sáng nhất trong lễ hội du thuyền đêm nay.


      hung ác và nham hiểm của Lăng Thiếu Đường càng ngưng tụ dày đặc trong mắt. Cái tên John Gallino chết tiệt này, dám thiết kế bộ váy như thế này cho Kỳ Hinh mặc.


      Khi Kỳ Hinh khoác bộ váy này lên người, thiếu chút nữa kìm chế nổi dục vọng của mình với . Nhất là lúc ở máy bay tư nhân, Kỳ Hinh uể oải dựa người vào ghế khiến chỉ muốn ra lệnh cho máy bay quay về. Cho nên khó để tưởng tượng ra ánh mắt như con sói thèm khát của mấy người đàn ông trong bữa tiệc.


      - Thiếu Đường, cậu đến rồi! – Từ Phong khoảng hơn sáu mươi tuổi, khi thấy Lăng Thiếu Đường bước vào đại sảnh, ông vội vàng tiến lên bắt tay với .


      - Ông Từ, lâu rồi gặp, đúng là gừng càng già càng cay! – di\en\danleq\uydon Lăng Thiếu Đường bắt tay lại.


      - Haha, quá khen rồi! Đúng rồi, Thiếu Đường, sức khỏe của bố cậu giờ thế nào rồi? – Từ Phong và Lăng Diêu Hồng là bạn tri kỷ, nghe sức khỏe của Lăng Diêu Hồng ổn, ông rất lo lắng.


      - Sức khỏe của bố tôi yếu hơn sức khỏe của ông Từ đây nhưng các bác sĩ tiến hành điều trị, ông ấy bình phục nhanh thôi! – Lăng Thiếu Đường mỉm cười, vuốt cằm lên tiếng.


      - Được, được, mong bố cậu sớm bình phục, thời gian nữa tôi bay sang thăm bố cậu. Đúng rồi, Thiếu Đường, lại đây , bác Từ giới thiệu cho cậu vài người!


      Kỳ Hinh đến góc, giống như con bướm đơn.


      - Này, các nhìn , hình như là thiên kim tiểu thư của Kỳ thị đấy! – Mấy trang điểm xinh đẹp nhìn Kỳ Hinh từ xuống dưới.


      - Sao có thể chứ? Nghe Kỳ thị gả thiên kim cho Lăng thị, sau đó ấy tự sát rồi mà! – người xì xào bàn tán.


      - Chắc là đồn thổi thôi, Lăng Thiếu Đường cũng gì, việc riêng của ấy người ngoài đâu có biết nhiều!


      - Cho nên mới làm sao ấy có thể là vợ của Lăng Thiếu Đường được chứ? Thôi… mau nhìn kìa, Lăng Thiếu Đường ở kia kìa! Đẹp trai quá!


      Mấy háo sắc như thấy mật ngọt, lập tức di chuyển tầm mắt.


      Kỳ Hinh cũng nhìn về phía cách đó xa, Lăng Thiếu Đường tao nhã cầm ly rượu, mỉm cười chuyện cùng vài thương nhân khác. diend\anleq\uydon Bóng dáng cao lớn của nổi bật lên khí chất vương giả, cũng thể phong thái của người làm ăn. còn nghi ngờ gì nữa, chính là tiêu điểm!


      Kỳ Hinh thở dài, cụp mắt xuống!


      luôn thích tham gia mấy buổi tiệc liên quan đến thương mại thế này, dù là tiệc do bố tổ chức, rất ít khi tham gia. Huyệt thái dương giật giật, đau nhói, rất muốn nghỉ ngơi chút.


      - Thiếu Đường, lâu lắm gặp! – giọng trầm ấm vang lên sau lưng Lăng Thiếu Đường.


      Lăng Thiếu Đường hơi quay người lại. Khi thấy người đứng phía sau, mỉm cười, quay sang xin lỗi với mấy người thương nhân vừa chuyện rồi sải bước về phía người đó.


      - Tước! Vẫn còn sống cơ à! – Lăng Thiếu Đường cất tiếng cười sang sảng, hai người nắm chặt tay nhau.


      Người đàn ông được gọi là “Tước” trông rất khôi ngô, khuôn mặt hoàn mỹ như ánh mặt trời, cả người toát ra ngang ngạnh, đường nét góc cạnh khuôn mặt ta cũng như được điêu khắc giống Lăng Thiếu Đường nhưng đôi mắt vừa thâm thúy vừa u tối, có vẻ cuồng dã câu nệ, đôi môi mỏng tà mị mà gợi cảm.


      Hai người đàn ông xuất sắc đứng cùng chỗ càng khiến mọi người chú ý.


      Hoàng Phủ Ngạn Tước hơi nhíu mày lại: “Này, Lăng Thiếu Đường, cậu tàn nhẫn vừa thôi nhé, lâu rồi gặp nhau mà vừa gặp mặt rủa nhau thế à!”


      - Đây là em tớ, Hoàng Phủ Ngưng! Con bé vừa tốt nghiệp về nước! – nhìn về trông như con búp bê bằng sứ đứng sau lưng Hoàng Phủ Ngạn Tước.


      - Chào , em thường nghe ấy nhắc đến ! – Sóng mắt của dao động, đôi mắt trong veo như mặt hồ tĩnh lặng nhìn Lăng Thiếu Đường.


      Lăng Thiếu Đường hơi vuốt cằm rồi mỉm cười đáp lễ.


      - Thiếu Đường, xinh đẹp kia cùng cậu à? – di/endanlequydon Hoàng Phủ Ngạn Tước nhìn Kỳ Hinh cách đó xa rồi nở nụ cười tà mị.


      Ngoại hình của hai người bắt mắt như vậy, ta muốn chú ý cũng khó.


      Lăng Thiếu Đường nhàn nhã uống hớp rượu sau đó dùng ánh mắt khẳng định nhìn Hoàng Phủ Ngạn Tước.


      - Là Kỳ Hinh? – Hoàng Phủ Ngạn Tước thử hỏi, ta cảm thấy này trông rất quen.


      - Sao? Có vẻ cậu có hứng thú quá nhỉ? – Lăng Thiếu Đường hơi nhíu mày.


      Hoàng Phủ Ngạn Tước thức thời, nhún vai, dù là bạn tốt nhưng ta cũng can thiệp quá sâu vào chuyện riêng tư của Lăng Thiếu Đường.


      Hoàng Phủ Ngưng chăm chú nhìn Lăng Thiếu Đường. Người đàn ông này toát ra khí chất của bậc quân vương nhưng rất khác trai . có khuôn mặt tuấn tú như được điêu khắc nhưng cũng hết sức lạnh lùng khiến phụ nữ nhìn vào phải khuất phục trước .


      Hoàng Phủ Ngưng càng nhìn, khuôn mặt lại hơi đỏ lên. Sau đó, nhìn về phía xinh đẹp đứng cách đó xa. Kỳ Hinh? ấy chính là Kỳ Hinh?


      Ánh mắt Hoàng Phủ Ngưng vụt qua tia ghen tỵ.


      Kỳ Hinh ở cách đó xa nhìn cảnh tượng này, hiểu rất ý nghĩa của khuôn mặt đỏ ửng của kia.


      Hai năm trước chẳng phải cũng như thế sao? Lần đầu tiên nhìn thấy Lăng Thiếu Đường, từng cử chỉ tao nhã và tôn quý của đầy vẻ vương giả, cách năng cơ trí mà mê người như bậc vương tử khiến trái tim rung động.


      Nhưng, Lăng Thiếu Đường phải là vương tử! di/end/an/lequ/ydo/n Có lẽ từ người tỏa ra khí chất của vương tộc nhưng hành động của lại tàn nhẫn như ác ma, ngừng xé nát con tim .


      đơn khuôn mặt càng nồng đậm. kia như đóa hoa quỳnh, đôi mắt trong veo của ấy ngắm Lăng Thiếu Đường rời mắt lại khiến cảm thấy đau lòng.
      bornthisway011091 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 35: CUỘC CHUYỆN DU THUYỀN


      chiếc bóng cao lớn xuất bên cạnh Kỳ Hinh.

      - ấy là Hoàng Phủ Ngạn Tước, tổng giám đốc danh tiếng lẫy lừng của tập đoàn Hoàng Phủ. Còn kia là em của ấy, Hoàng Phủ Ngưng! Đúng là con búp bê làm bằng pha lê khiến người ta thích! – Lăng Thiếu Nghị đưa ly rượu vang đỏ cho Kỳ Hinh rồi lên tiếng.

      Kỳ Hinh nghe thấy ân thanh quen thuộc, vui mừng quay người lại.

      - Thiếu Nghị? Đúng là rồi! Sao giờ mới thấy – Kỳ Hinh rất vui khi gặp lại Lăng Thiếu Nghị.

      Khi trở lại Thanh Vân Viên, hề thấy bóng dáng ấy, nghe ấy phải công tác ở nước ngoài, ngờ hôm nay lại gặp ấy ở đây.

      Lăng Thiếu Nghị cười khổ, khuôn mặt khôi ngô toát lên bất đắc dĩ.

      - Sau khi cả biết chuyện năm đó bắt đến công ty ở Thụy Sĩ làm quản lý, cho nên em thấy là chuyện bình thường!

      Kỳ Hinh kinh ngạc, lạnh lùng nhìn Lăng Thiếu Đường ở phía xa rồi :

      - ngờ ấy lại đê tiện như vậy, ngay cả em trai mình cũng buông tha! Thiếu Nghị, là em làm liên lụy đến !

      Lăng Thiếu Nghị lắc đầu cười, “Sao thế được, cả bao giờ cho phép mình bị người khác lừa gạt mà! Nhưng mà trước giờ cả thừa nhận năng lực của , lần này coi như là thời điểm chứng minh cho cả thấy!”

      thoải mái của ấy khiến Kỳ Hinh nở nụ cười, đồng thời cũng cảm thấy rất áy náy với Lăng Thiếu Nghị.

      - Kỳ Hinh, dạo này em vẫn sống tốt chứ? - Lăng Thiếu Nghị quan tâm.

      - Tốt hay tốt có gì khác nhau sao? – Ngữ khí của rất thờ ơ, ánh mắt dần tối xuống.

      - Em nợ ấy, ấy cũng thiếu nợ em, hẳn là phải kết thúc rồi! Nhưng tránh cũng tránh được, phải sao?

      hỏi lại, giọng đầy tuyệt vọng như đóa hoa lê sắp tàn.

      - Xin lỗi em, ngờ rốt cuộc lại chẳng giúp gì được em… - Ánh mắt Lăng Thiếu Nghị lóe lên tia đau lòng.

      Kỳ Hinh nở nụ cười mỉm, lắc đầu :

      - Thiếu Nghị, em rất cảm ơn từng giúp đỡ em, ít nhất em cũng có hai năm sống cuộc sống bình thản!

      - Kỳ Hinh…

      - Thiếu Nghị, sức khỏe của bác Lăng thế nào rồi? Em thể đến thăm bác ấy được! – Kỳ Hinh ngắt lời Lăng Thiếu Nghị, giờ rất lo lắng cho tình hình sức khỏe của Lăng Diêu Hồng.

      - Bố bị bệnh tiểu đường, tuổi càng cao bệnh càng nặng, biến chứng càng nhiều. giờ có các bác sĩ và hộ lý chăm sóc rồi. Nếu có thời gian em đến thăm bố , nghĩ khi bố thấy em rất vui đấy!

      Kỳ Hinh gật đầu, ánh mắt đầy lo lắng, kính trọng Lăng Diêu Hồng như kính trọng bố ruột của .

      - Kỳ Hinh, sau này em có dự tính gì ? - Lăng Thiếu Nghị hỏi.

      - Dự tính? Em nghĩ đến chuyện đó, em chỉ muốn xem hung thủ giết chết con em rốt cuộc có kết cục như thế nào thôi! – Giọng của Kỳ Hinh lộ lạnh lẽo đến thấu xương.

      Lăng Thiếu Nghị hơi mím môi lại: “Em đừng quên, có đứng về phía em, nếu em có việc gì cứ , giúp em!”


      Kỳ Hinh mỉm cười.
      Last edited: 9/10/14
      bornthisway011091 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :