1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 233: Đe dọa lấy trong sạch

      Beta: Meo Miu Ciu


      Ánh mắt Lăng Thiếu Nghị tối sầm lại, đến gần Kỳ Hinh, giọng kinh sợ :


      "Tôi đê tiện? Ha ha, nếu tôi đê tiện như em , đêm đó tôi nên chiếm lấy em, nhưng - tôi nỡ!"


      xong, ngón tay thon dài của khẽ lướt qua gò má nõn nà của Kỳ Hinh, đôi mắt lạnh lẽo có chút tình cảm dịu dàng.


      Kỳ Hinh cảm thấy cả người đều lạnh buốt: "Nếu dám làm vậy, Đường bỏ qua cho !”


      mới là kẻ đáng chết, phải tôi, hơn nữa, Lăng Thiếu Đường đúng là có mệnh tốt, Kỳ thị các người nợ bên ngoài 200 triệu đôla mà áp đảo được , phái mấy tên sát thủ cũng thể lấy mạng , hôm nay chính là ngày chết! Tôi tin vẫn gặp may mắn như thế!” Lăng Thiếu Nghị lạnh lùng quát.


      “Cái gì? Hoá ra mấy tên sát thủ kia là do phái ư?” Kỳ Hinh bừng tỉnh hiểu ra, lập tức nhớ tới cảnh gặp nạn lúc đó mà chấn động lòng người.


      “Đúng, là tôi phái , nếu vì tên đần Tô Tử Duyệt, Lăng Thiếu Đường chết trong tay tôi từ lâu rồi, mà em – sớm là người phụ nữ của tôi rồi!” Trong đôi mắt Lăng Thiếu Nghị toả ra hung ác.


      Kỳ Hinh liên tiếp lui về sau vài bước, sắc mặt trở nên nhợt nhạt: “Hoá ra – là giết Tử Dương?”


      Lăng Thiếu Nghị thu lại lạnh lẽo trong mắt, khoé môi hơi nhếch lên:


      “Phải, là tôi giết , có trách trách quá vướng víu! Xem ra em biết, nhưng sao cả, hôm nay tôi định tiêu huỷ bằng chứng để lại, nhưng khi tôi nhìn thấy em, tôi lại thay đổi mục đích, tôi muốn Lăng Thiếu Đường chết, tôi muốn em trở thành người phụ nữ của tôi.”


      vừa dứt lời, cơ thể cao lớn mạnh mẽ đẩy Kỳ Hinh lên giường…


      “Lăng Thiếu Nghị, muốn làm gì? điên rồi! thể mắc thêm lỗi lầm nào nữa!”


      Kỳ Hinh cảm thấy máu trong người chảy ngược, hoảng sợ nhìn khoảng cách giữa mình và người đàn ông kia ngày càng gần, năng lộn xộn.


      chưa bao giờ cảm thấy đe doạ tiến gần mình như thế, còn có cục cưng của !


      “Hinh nhi, tôi sai, em là của tôi, em chỉ có thể thuộc về tôi….” Lăng Thiếu Nghị mang theo lửa tình thầm .


      Ngay sau đó, hai tay Kỳ Hinh bị bàn tay to của bóp chặt cố định ở đỉnh đầu, cơ thể cường tráng lập tức đè ở dưới thân….


      – Thiếu Nghị, cầu xin , được - ” Kỳ Hinh cực kỳ sợ hãi. Hơi thở nam tính người Lăng Thiếu Nghị khiến cảm thấy ngày tận thế đến gần.


      Tuy Lăng Thiếu Đường cũng đối xử với như vậy, nhưng trong tiềm thức cảm thấy hành động đó an toàn và cũng tự nguyện, nhưng Lăng Thiếu Nghị lại khác biệt, điều mang đến cho , là tối tăm vô tận và tuyệt vọng to lớn.


      “Hinh nhi, tôi nên làm như vậy, đối với em, tôi kiềm chế từ lâu, em nên xin tôi, nhưng là xin tôi giữ lấy em, giống như An Vũ Ân – ha ha!”


      Trong đôi mắt tuấn của Lăng Thiếu Nghị hoàn toàn bị dục niệm chi phối, mắt vốn thâm bây giờ lại càng trở nên u ám.


      Kỳ Hinh nhân lúc cười điên cuồng, dùng lực đẩy sang bên, hoảng hốt chạy bừa về phía cánh cửa.


      Lăng Thiếu Nghị chút hoang mang đứng dậy, nụ cười càng tươi hơn, ra vẻ thương xót lắc đầu:


      “Hinh nhi, em nghĩ rằng tôi dễ dàng thả em sao?”


      xong, Lăng Thiếu Nghị thần tốc bắt lấy cơ thể xinh của .


      Cánh tay rắn chắc vòng qua bên hông mảnh khảnh, hơi thở nguy hiểm quanh quẩn bên tai trắng nõn của .


      Kỳ Hinh khỏi ưỡn thẳng sống lưng, cảm giác run rẩy xuất phát từ đỉnh đầu –


      “Hinh nhi….” Lăng Thiếu Nghị dần biểu lộ tình cảm chân thành, ngập tràn thương ngâm nga, cúi người ngậm chặt vành tai . là người phụ nữ duy nhất có thể tiến vào và chiếm giữ đáy lòng lạnh lẽo của , cũng là người phụ nữ duy nhất có thể lấy ấm áp của .


      “Lăng Thiếu Nghị, buông!” Kỳ Hinh dùng lực để đẩy.


      nhìn chăm chú, sâu thẳm trong con mắt lên tia giá rét–


      “Nếu tôi nhớ lầm, em mang thai đứa bé, ngàn vạn lần đừng để tôi làm hại tới nó….”


      “Lăng Thiếu Nghị - ”


      Cả thân thể Kỳ Hinh đột nhiên ngẩn ra, lập tức, đôi mắt lên dũng cảm, “Hôm nay là hôn lễ của tôi là cả , tôi là chị dâu của , chẳng lẽ tới luân thường đạo lý tối thiểu này mà cũng có ư?”


      “Tôi thừa nhận hôn lễ này!”


      nhìn thẳng vào bộ áo cưới chướng mắt người , bỗng ánh mắt giống như mê muội làm người ta sợ hãi: “Có lẽ em quên, tôi muốn em trở thành người phụ nữ của tôi!”


      “Tôi phải của !”


      Giọng Kỳ Hinh trở nên đặc biệt sắc bén, bàn tay bé trắng xanh lại càng nắm chặt nội y lộ ra, dường như nắm lấy bùa hộ mệnh linh nghiệm nhất.


      “Tôi muốn gả cho người đàn ông là Lăng Thiếu Đường, cả đời này người đàn ông tôi nhất cũng là Lăng Thiếu Đường!”


      Cái tên Lăng Thiếu Đường, giống như ngòi nổ, hoàn toàn làm phẫn nộ.


      gầm tiếng, nhào lên người , bá đạo ép thân thể xinh vách tường:


      “Ngoại trừ tôi, người nào em cũng thể gả! Em là của tôi! Em là của tôi!!”


      “Tôi phải - ”


      Đột nhiên Lăng Thiếu Nghị cúi đầu, cắn nuốt miệng của , đồng thời nuốt tất cả lời của .

    2. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 234: Phá giải nơi bao vây

      Beta: Meo Miu Ciu


      Kỳ Hinh bối rối vươn tay ra, muốn đẩy ra, tiếc rằng là người lực yếu.


      dùng hết sức lực để vùng vẫy, đối với , cơ bản đáng kể –


      Dần dần, Lăng Thiếu Nghị hề thỏa mãn với hôn môi đơn thuần.


      Vươn ra lưỡi dài dụ hoặc liếm mật ngọt từ đôi môi đỏ mọng của , ý đồ dụ dỗ mở miệng ra.


      cố cắn chặt răng, chịu chiều theo xâm nhập của


      Đôi mắt Lăng Thiếu Nghị đột nhiên trầm xuống, bàn tay to vẫn như gông cùm xiềng xích ôm chặt lấy thân thể xinh của , cánh tay kia nắm lấy cằm chịu khuất phục, bóp mạnh –


      " Ưm – "


      Nhân lúc kêu đau, lưỡi dài bá đạo của công thành đoạt đất, chiếm từng tấc ngọt ngào trong miệng


      Đôi mắt , cũng dần dần nặng nề–


      thuộc dạng tươi đẹp, ngừng hấp dẫn dục hỏa rục rịch ngóc đầu dậy.


      Tay nắm cằm của , dần dần dời xuống, xảo quyệt di chuyển tới phần ngực , chui vào bên trong phần áo ren phức tạp...


      "Hinh Nhi, em quá thơm quá ngọt... dd Rốt cuộc tôi biết vì sao cả luôn say mê em, tôi nghĩ nếu bây giờ thưởng thức thân thể em chắc tôi cũng say mê như vậy – "


      Lăng Thiếu Nghị say sưa , cánh tay vẫn giam giữ eo của , dùng tư thế hoàn toàn chiếm đoạt –


      "Đừng, đừng như vậy!" Toàn thân Kỳ Hinh run rẩy, đôi mắt đẹp chứa đựng cầu xin: "Thiếu Nghị, rút tay lại, chẳng lẽ trong lòng nghĩ tới Tiểu Phong ư? Thằng bé chờ – "


      "Ngậm miệng! Trong lòng tôi chỉ có em, chỉ có em!"


      Con ngươi vốn tuấn nay lộ ra tinh ranh: "Em phải thuộc về Lăng Thiếu Đường, em là của tôi!"


      "Tôi phải! Tôi phải! Tôi phải! ! !"


      ra sức lắc đầu, khàn cả giọng. Cuối cùng, mệt mỏi nghẹn ngào ra tiếng:


      "Cầu xin , thả tôi ! Tôi thích !"


      "Tôi em là đủ!"


      Tay Lăng Thiếu Nghị vẫn đặt trước ngực mềm mại của , môi mỏng gợi lên nụ cười lạnh lẽo: "Hơn nữa, em tôi! Giống như An Vũ Ân, cuôi cùng vẫn phải khuất phục dưới cơ thể tôi!"


      Kỳ Hinh hít hơi dài, toàn thân ngừng run rẩy.


      chưa kịp xong, bị cướp hơi thở!


      tàn sát bừa bãi hôn , giày vò hương thơm và mềm mại của .


      Bàn tay to dùng sức, xé rách áo cưới tuyết trắng tượng trưng cho thuần khiết –


      Kỳ Hinh chỉ thấy bóng tối phủ xuống...


      Mà bên này, bầu trời Rome xuất bốn phi cơ riêng, Lăng Thiếu Đường, Cung Quý Dương, Lãnh Thiên Dục và Hoàng Phủ Ngạn Tước dùng thiết bị liên lạc để liên lạc thường xuyên.


      Lăng Thiếu Nghị quăng tư liệu hình ảnh, chỉ là hình ảnh chụp từ căn phòng phía Nam, có bối cảnh, cũng có đồ vật ràng có thể tham khảo.


      Lăng Thiếu Đường vẫn nhúc nhích nhìn chằm chằm hình ảnh, muốn trong thời gian sớm nhất tìm được vị trí của căn phòng đó.


      "Thiếu Đường, bên cậu có phát gì mới ?" Giọng Hoàng Phủ vang lên.


      Mỗi người bọn họ bay phi cơ riêng, đều có phòng họp , nơi này tập hợp những thiết bị tiên tiến nhất thế giới, màn hình LED chính xác, khiến cho tất cả mọi người tham dự có thể nhìn thấy hình ảnh và lời nhanh nhất.


      Lăng Thiếu Đường gì, ánh mắt ngập tràn lo lắng chưa bao giờ có, Hinh Nhi! Vì , quả vứt bỏ hết bình tĩnh và kiềm chế rồi!


      "Chờ đợi –" Trong khi màn hình quét qua từng hình ảnh, khóe mắt Lăng Thiếu Đường lên màu trắng nào đó rồi lại có bóng đen bao phủ .


      Trợ thủ lập tức dừng lại hình ảnh ở giờ phút này.


      "Các cậu xem – " Lăng Thiếu Đường với màn hình lớn với hình ảnh của ba người kia.


      "Nhanh chóng tiến hành phân tích hình ảnh!" Giọng trầm ổn của Lãnh Thiên Dục vang lên khi nhìn màn hình rồi ra lệnh cho trợ thủ.


      Tài liệu phân tích rất nhanh được gửi tới, màu trắng kia là sơn, còn bóng đen mờ kia là mặt nạ bảo hộ đặt ở trong góc.


      "Thiếu Đường, chỗ này là nơi bảo quản sơn. Nếu khả năng tồn tại của mặt nạ bảo hộ là thể!" Giọng Cung Quý Dương nhanh chậm truyền đến.


      "Nhưng qua kết quả điều tra, nơi bảo quản sơn trong thành phố lên tới con số hàng vạn! Chúng ta phải nhanh chóng quyết định!" Khi Hoàng Phủ nhận lấy tư liệu mà trợ thủ mới đưa, vội vàng .


      Lăng Thiếu Đường gật đầu, nhanh chóng đóng nút áo tiếp theo, : " Canro, hình ảnh vừa mới được chụp à?"


      "Đúng, Lăng tiên sinh! Quá trình phân tích, hình ảnh này thông qua camera từ máy tính gửi tới!" Người được gọi là Canro, là cao thủ internet về truy tìm dấu vết .


      "Có biện pháp nào tra được địa chỉ IP ?" Lăng Thiếu Đường hỏi ngay sau đó.


      Canro ngồi tại chỗ khác lập tức : "Nếu muốn tra địa chỉ này, chúng ta phải liên lạc với nhà cung ứng internet, sau đó truy tìm địa chỉ IP, nhưng muốn địa chỉ của IP, đầu tiên phải tìm nơi router hoạt động, cứ như vậy, chúng ta tốn thời gian !"


      "Cần bao lâu ?"


      " Huy động toàn bộ tổ nhân viên, nhanh nhất cũng cần ba tiếng đồng hồ!" Canro chuyên nghiệp ra thời gian nhất định.


      " kịp rồi!" Lăng Thiếu Đường nhíu chắt mày, tay nắm chặt thành quả đấm.


      Ba người còn lại ngừng sử dụng các số liệu phân tích, tìm được địa chỉ này, nếu bốn người là thiên tài Lăng Thiếu Nghị cũng tuyệt đối đơn giản, trong khoảng thời gian ngắn, đừng vệ tinh định vị thể sử dụng, mà cho dù tiến hành theo dõi cũng có khả năng tìm ra nơi đó trong vòng hai giờ đồng hồ.

    3. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 235: Lời chọc giận

      Edit: Tiểu Huyền


      Beta: Meo Miu Ciu


      Lăng Thiếu Đường hướng tầm mắt vào căn phòng mờ tối, ánh mắt vừa động, đột nhiên ba người khác: " Các cậu có cảm thấy phòng này ánh sáng cực kỳ tối !"


      Mờ tối! sai, là mờ tối, mà phải đen tối, chỉ cần lờ mờ là có ánh quang, mà có ánh sáng, có thể tra ra vị trí cụ thể.


      Lãnh Thiên Dục hai lời, bình tĩnh nhìn ra biểu cảm mặt, lập tức ra lệnh cho trợ thủ: "Nhanh chóng điều tra các đài thiên văn, tôi muốn biết thời gian chính xác mặt trời mọc và lặn của ngày hôm nay!"


      Lăng Thiếu Đường ở bên cạnh nhìn đồng hồ, tại thời gian gần tới giữa trưa rồi.


      Đúng, chỉ cần tra ra hôm nay thời gian chính xác mặt trời mọc và lặn, như thế có thể suy đoán vị trí chuẩn xác của ánh sáng mặt trời, nếu biết vị trí ánh sáng ấy, như vậy thông qua hướng ánh sáng của căn phòng có thể tìm ra nơi cụ thể giam giữ Kỳ Hinh.


      Trợ thủ của Lãnh Thiên Dục rất nhanh đưa ra thời gian cụ thể!


      Khi số liệu phân tích được đưa lên màn hình LED, Lăng Thiếu Đường nhìn màn hình : "Làm phiền các vị rồi!"


      xong, ánh mắt trở nên đặc biệt lạnh lẽo, giọng trầm thấp nghiêm túc đưa ra mệnh lệnh: "Toàn bộ bay về hướng đông bờ biển!"


      Bốn chiếc phi cơ chống đạn cao cấp lập tức bay về phía căn phòng .


      "Ngạn Tước, Thiên Dục, Quý Dương, các cậu quay về!" Đương Lăng Thiếu Đường nhìn ba chiếc phi cơ theo sát ngay sau, nhanh chóng mở hội nghị .


      " nhiều làm gì!" Giọng lạnh như băng của Lãnh Thiên Dục nhanh chậm vang lên, ngắn gọn mà gói trọn tình cảm bạn bè hỗ trợ.


      Hoàng Phủ trước sau vẫn tao nhã, thanh dễ nghe khác thường: "Thiếu Đường, em trai thân của cậu rất , muốn cùng bốn người chúng ta chơi đùa, nếu chúng tớ rời khỏi, nổi bật bị cậu cướp cũng tốt!"


      Trong điện thoại trung cũng truyền đến tiếng cười xấu xa của Cung Quý Dương, giọng điệu liều lĩnh cũng giống như con người : " ra mình chỉ coi là rèn luyện thân thể! Cậu cũng biết, tớ thể mỗi ngày đều cùng với phụ nữ..."


      Lăng Thiếu Đường gì thêm, trong lòng sinh dòng nước ấm biết tên.


      Lăng Thiếu Đường biết Lăng Thiếu Nghị lòng muốn mình chết, nếu lấy Kỳ Hinh và cục cưng ra để uy hiếp .


      mang bất kì thứ gì, cũng đúng như cầu của Lăng Thiếu Nghị, ba người kia cũng vậy!


      Căn phòng yên tĩnh xuất bốn người đàn ông cao lớn giống nhau, biểu cảm mặt khác nhau, nhưng bọn họ mang theo cảnh giác trong đôi mắt, có thể thấy bốn người vẫn phòng ngự và công kích như trước.


      " cả thân , rốt cục đến đây!" Giọng mềm mại của Lăng Thiếu Nghị lập tức vang lên -


      Ngay sau đó, toàn bộ lại yên lặng.


      Bốn người đều trải qua khóa huấn luyện đặc biệt, cho nên tuy sốt ruột, nhưng cũng thể hấp tấp.


      Lăng Thiếu Đường kín đáo nhìn nhanh khung cảnh xung quanh mình, hơi nhếch môi, đôi mắt dần xuất thâm độc: "Thiên Dục, các cậu thấy sao?"


      Lãnh Thiên Dục tháo kính râm, giơ tay lên, ném kính bãi cỏ, lên biểu cảm gì trêm đỉnh núi băng quanh năm, chỉ là nhàn nhạt mở miệng :


      nghĩ tới Thiếu Nghị có quan hệ với tổ chứa đặc công BABY-M, nếu tính nhầm, có khoãng 30 sát thủ quanh đây! Trong tay là MP-7 của nước Đức, trước mắt có thể coi là vũ khí tiên tiến, nhưng – “


      Lãnh Thiên Dục dừng chút, đột nhiên cười lạnh: “So với vũ khí Quý Dương chế tạo lúc đại học, gặp sư phụ rồi!”


      Cung Quý Dương và Lăng Thiếu Nghị đều có đam mê nghiên cứu chế tạo vũ khí đỉnh cao, thời điểm bọn họ học đại học, có thể nghiên cứu chế tạo ra các loại vũ khí giết người, quả muốn trình bày, giải thưởng của khôn biết đếm thế nào cho hết.


      Hoàng Phủ nén cười: “Thú vị, xem ra hôm nay chúng ta phải dãn gân cốt rồi!”


      Cung Quý Dương cười tà ác sờ đầu, lập tức với Lăng Thiếu Đường. “Thiếu Đường, hôm nay tớ mới biết được, hóa ra em trai cậu hơn cậu nhiều! Tớ vốn cho rằng chỉ cần đánh nhau trận là được, nghĩ rằng ngay cả vũ khí quốc tế cũng chuyển đến đây!”


      “Thế nào? Sợ?” Lăng Thiếu Đường giương mi hỏi ngược lại.


      “Sợ? buồn cười!” Cung Quý Dương kêu lên quái dị, sau đó cười ha ha: “Nhưng tớ là người chế ra những loại vũ khí này, sợ rằng hôm nay phải vận động quá mạnh, dù sao đêm nay – vẫn có em gợi cảm chờ tớ!”


      Ba người kia từ lâu quen với Cung Quý Dương đàng hoàng và kiềm chế được phóng túng, lúc nào người này cũng trưng ra khuôn mặt tươi cười vô hại, lên tự tin và sức hấp dẫn trí mạng.


      Chính vào lúc này, cửa phòng từ từ mở ra –


      “Sao? Đường đường là tứ đại tài phiệt lại giống như mấy con chuột nhát gan, nếu đến, cũng dám tiến vào ư?” Giọng Lăng Thiếu Nghị lại vang lên


      Lăng Thiếu Đường hai lời, sải bước tới, vì Kỳ Hinh, tất cả cố gắng thực !


      Lúc bốn người bước vào phòng mới phát , nơi này so với hình ảnh còn lớn hơn, nó được tạo thành từ ba căn phòng.


      “Lăng Thiếu Nghị, mày lăn ra đây cho tao!” Lăng Thiếu Đường hét to tiếng, vang vọng tất cả phòng .


      “Ha ha – “


      Lăng Thiếu Nghị cười to bước ra từ phòng, cơ thể cường tráng bỏ áo vest, áo sơmi đen chỉ tùy tiện cài vài khuy, lộ ra da thịt cường tráng giống như Lăng Thiếu Đường.


      “Tao đến rồi, Hinh Nhi đâu?” Lăng Thiếu Đường nghiêm túc nhìn Lăng Thiếu Nghị hỏi.


      Lăng Thiếu Nghị nhìn đồng hồ cổ tay: “ sai…, quả nhiên đến đúng giờ tôi quy định!”


      “Giao Kỳ Hinh ra đây!” Lãnh Thiên Dục nhẫn nại, lập tức dí súng vào huyệt thái dương của Lăng Thiếu Nghị.


      Nếu bận tâm tới tình nghĩa em với Lăng Thiếu Đường, bắn chết tên đại nghịch bất đạo này từ lâu rồi!


      Đôi mắt Lăng Thiếu Đường bị lửa giận thiêu đốt, nếu ánh mắt có thể giết người, Lăng Thiếu Nghị sớm chết ở trong vô hình.


      “Chân thành khuyên , ngàn vạn lần được hành động thiếu suy nghĩ…! Nếu , tôi biết tình hình Kỳ Hinh ra sao? Bởi vì – tại ấy rất yếu ớt ! Ha ha!” Lăng Thiếu Nghị sợ gì cười lớn.


      “Hinh Nhi làm sao vậy? Chết tiệt, mày làm gì ấy?” Lăng Thiếu Đường hoảng sợ, tiến lên bước dài, tay lớn nhanh chóng nắm chặt áo , giọng tàn ác lạnh lẽo.


      Lăng Thiếu Nghị cười lạnh vài tiếng, thích nhìn thấy bộ dạng hồn bay phách lạc của Lăng Thiếu Đường, sau đó, cố ý bên tai Lăng Thiếu Đường nhưng lại có sức mạnh như trái bom:


      có biết thời gain 1 giờ 40 phút, tôi làm gì ? Ha ha – tôi từ từ thưởng thức Kỳ Hinh, cả, cuối cùng tôi cũng biết vì sao say mê ấy đến vậy, cơ thể Hinh Nhi ngọt – “


      “Bốp – “ Tiếp đó, thân thể Lăng Thiếu Nghị nhận lấy quyền vừa mạnh mẽ vừa tàn nhẫn của Lăng Thiếu Đường, va vào thùng gỗ.


      Lăng Thiếu Đường bước nhanh tới, đấm mạnh cái: “Đồ khốn nạn, mày lại lần nữa xem!” Giọng của ngập tràn mùi máu, sắc mặt ngưng đọng bỗng trở nên nghiêm túc.


      Lăng Thiếu Nghị kiên quyết lấy tay lau vết máu ở khóe miệng, quan tâm đau đớn cơ thể, bởi vì Lăng Thiếu Đường bối rối, khiến càng thêm sảng khoái!


      Lăng Thiếu Nghị nghiêng ngã đứng dậy, nhìn chằm chằm Lăng Thiếu Đường lạnh lùng cưới:


      tại thân thể tôi cực kì sung sướng, như thế nào? chưa nghe đủ à? Hinh Nhi là trời sinh ** tuy mang thai, nhưng vẫn gợi cảm đến vậy, cảm giác ấm áp chặt cứng khiến tôi nhịn được lần lại làn - - chiếm, có- -“


      “Bốp- “ Lăng Thiếu Đường vung quyền xuống, giờ khắc này, tàn nhẫn giấu trong cơ thể hoàn toàn bị lời của Lăng Thiếu Nghị bùng phát ra ngoài.


      Ngay sau đó, Lăng Thiếu Đường giật lấy súng trong tay Lãnh Thiên Dục, ánh mắt hung ác ngủ đông nay nổi lên ngọn lửa hồng quỷ quái nhìn Lăng Thiếu Nghị, quanh thân tỏa ra hơi thở làm người ta sợ hãi:


      bằng cầm thú, tao giết chết mày!!”

    4. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 236: phải chết tôi mất mạng

      Beta: Meo Miu Ciu


      Lăng Thiếu Nghị nhìn chằm chằm họng súng hướng về phía mình, chút sợ hãi, cất giọng : " nổ súng , nếu ngón tay bóp cò, vĩnh viễn nhìn thấy Kỳ Hinh và đứa con chưa ra đời!"


      Hoàng Phủ đến bên cạnh Lăng Thiếu Đường bên người, giọng : "Thiếu Đường, đừng bị khích tướng, việc hẳn giống như ! Cậu khống chế như thế hỏng việc!"


      Lăng Thiếu Đường cắn chặt răng, chưa từng nén giận như vậy, nhưng vì Hinh Nhi, nhịn!


      Lăng Thiếu Nghị nhìn vẻ nhẫn nhịn khuôn mặt Lăng Thiếu Đường, cười lớn, đứng dậy: "Hiểu thời thế mới là người tài giỏi, cả, người thuộc thời kì của cũng nên bỏ rồi !"


      xong, giơ tay, vỗ bốp bốp hai tiếng -


      Kỳ Hinh mặc áo cưới tuyết trắng bị hai tên sát thủ bắt ép ra, xung quanh còn có sáu gã sát thủ, bọn chúng chĩa súng thẳng vào phía bốn người Lăng Thiếu Đường bọn họ.


      Vẻ mặt Kỳ Hinh hốc hác, thời điểm thấy Lăng Thiếu Đường. mặt lộ ra vẻ khẩn cấp.


      “Hinh Nhi – “ Đôi mắt Lăng Thiếu Đường căng thẳng, vừa muốn tiến lên, bị họng súng dí sát đầu.


      “Đường – “ Kỳ Hinh run rẩy thất thanh kêu lên.


      Lăng Thiếu Nghị nhìn hai người họ, sau đó lớn tiếng : “Mấy người các , vứt súng ra ngoài cửa, nhanh!”


      Sắc mặt Hoàng Phủ và Lãnh Thiên Dục chuyễn sang lạnh lùng nghiêm nghị, bọn họ cắn răng, ném súng mang theo người ra ngoài, Cung Quý Dương cũng dần rút lại nụ cười mặt, ánh mắt lên tia ngoan độc kiên cường, lập tức, bàn tay to ném súng ra ngoài!


      Mấy tên sát thủ bao vây quanh bọn họ -


      Lăng Thiếu Nghị cười thỏa mãn, bước thong thả đến bên cạnh Lăng Thiếu Đường, cầm súng trở lại, bỗng nhiên mặt chuyễn sang thâm độc, dd giơ tay, dùng chuôi súng đánh mạnh vào đầu , rồi nhanh chóng tách ra, quét súng về phía Lăng Thiếu Đường –


      “Ừm- “ Lăng Thiếu Đường bị đánh cú đau, chống lại sức lực của , quỳ gối xuống…..


      “Đường –“ Kỳ Hinh nhìn trán Lăng Thiếu Đường xuất vết thương, như muốn nổi điên liều mạng giãy dụa khỏi dây trói.


      “Thiếu Đường –“ Ba người kia cũng dồn dập kêu lên.


      “Lăng Thiếu Nghị, mày có tính người !” thanh lạnh băng của Lãnh Thiên Dục vang lên khiến người ta rét mà run.


      “Hinh Nhi, sao, em thế nào?” Lăng Thiếu Đường nhìn về phía khuôn mặt trắng xanh của Kỳ Hinh thương xót .


      Kỳ Hinh ra sức lắc đầu, nước mắt nhanh chóng chảy xuống, từng giọt từng giọt dọc theo gương mặt rơi xuống mặt đất…


      Lăng Thiếu Đường buông lỏng tâm trạng, cười lạnh tiếng chậm rãi đứng lên gần họng súng của Lăng Thiếu Nghị…


      Nhưng Lăng Thiếu Nghị lại tỏ ra ngoan độc, đánh ngã Lăng Thiếu Đường xuống đất, sau đó dùng lực. chân giẫm lên đầu , ngắm súng chuẩn xác vào đầu


      Kỳ Hinh cảm thấy toàn bộ máu trong người như ngừng chảy, giọng gần như đóng băng, ba người kia nắm chặt tay thành quả đấm, lửa giận trong mắt tỏa ra, nhưng bọn họ biết đây là lúc thể hành động thiếu suy nghĩ.


      Lăng Thiếu Đường cười lạnh, giọng điệu thể chế giễu: “ nghĩ rằng em trai của tôi cũng luyện được vẻ thâm độc, làm khó cậu vì từ đến lớn luôn phải nhẫn trước mặt tôi rồi!”


      Lăng Thiếu Nghị trầm cười : “Cùng đấu trí dũng vói Lăng Thiếu Đường tiếng tăm lừng lẫy, học được những thứ này ư?”


      dừng chút, lập tức, chậm rãi ngồi xuống, đặt súng vào vị trí huyệt thái dương của Thiếu Đường, cất giọng :


      có biết tôi hận bao nhiêu ? Dựa vào đâu có thể trở thành người thừa kế Lăng thị? Dựa vào cái gì có được tín nhiệm của Lăng Diệu Hồng? Có thể được toàn bộ Lăng thị? Dd Từ đến lớn, người luôn bên cạnh ông ta phải , mà là tôi, ngờ rằng, ông ta hoàn toàn nhớ tới tình cha con, đưa tất cả mọi thứ cho !”


      Lăng Thiếu Nghị kích động hét to.


      “Người đầy mưu kế như cậu, cho dù giao Lăng thị vào tay cậu, cũng bị cậu chà đạp!” Lăng Thiếu Đường điên cuồng cười to, lạnh lùng mỉa mai .


      Ai ngờ Lăng Thiếu Nghị tức giận, mờ ám nhìn thoáng qua Kỳ Hinh, sau đó với Lăng Thiếu Đường:


      sai, chỉ cần tôi chiếm được, tôi phá hủy, phá hủy , phá hoại Lăng thị, thậm chí hủy cả người phụ nữ của ! Lăng Thiếu Đường, cực kỳ thất bại, biết hễ cứ là người phụ nữ của ai cũng có lấy làm chồng! Ha ha!”


      “Lăng Thiếu Nghị, mày câm miệng cho tao!” lửa giận trong Lăng Thiếu Đường nhanh chóng bị bùng cháy vì lời kia, đôi mắt tàn nhẫn biến thánh đỏ như máu.


      muốn nghe sao? Tôi cho , dù cho tôi còn sống, tôi đùa chết ! Phụ nữ của ai cũng cùng loại, cần An Vũ An hay Kỳ Hinh, cuối cùng phải vẫn rên rỉ dưới thân tôi sao?”


      Lăng Thiếu Nghị điên cuồng gào thét, giống như mất ý thức bình thường, hung hăng tóm chặt Lăng Thiếu Đường, ngập tràn hận ý :


      chỉ biết hương vị mất tình thương của mẹ, nhưng chưa từng nghĩ tới tôi chỉ mất tình thương của mẹ mà mất cả tình thương của bố, loại cảm giác này từng biết đến ư?”


      Cùng lúc đó Lăng thiếu Đường cũng hung ác hét lớn: “Lương tâm cảu mày bị cẩu ăn rồi à? Nếu phải bố cầu xin tha thứ thay mày, mày cho là mày có cơ hội sống tới ngày nay ư?”


      “Ha ha – đúng là chuyện cười!” Lăng Thiếu Nghị điên cuồng mà cười, trong tiếng cười chứa đau khổ, bỗng ngừng cười, đôi mắt trở lại lạnh lẽo, chậm rãi mở miệng :


      “Lăng Thiếu Đường, giờ tôi và đều có con, có mâu thuẫn đánh trận rồi thôi, chỉ tiếc câu chuyện giữa tôi và mãi biết mất, hôm nay phải chết tôi mất mạng – “

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 237: Lăng Thiếu Nghị muốn hai thứ kia

      Beta: Meo Miu Ciu


      Trong đôi mắt Lăng Thiếu Đường lên tàn nhẫn: "Được, hôm nay tao muốn nhìn xem mày có thể đùa giỡn tao tới chết được ! Lăng Thiếu Nghị, từ đầu tới đuôi người mày muốn đối phó chỉ có tao mà thôi, những người khác liên quan!"


      Ý vừa rồi của quá ràng.


      "Đường..." Kỳ Hinh đau lòng nhìn Lăng Thiếu Đường, trong lòng vô cùng bất an.


      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường nhìn Kỳ Hinh chăm chú, tuy gì, nhưng có thể nhận ra tình nồng nàn giấu trong đôi mắt .


      Lăng Thiếu Nghị cười ha ha: " cả, coi tôi là trẻ ư? Ai chẳng biết Kỳ Hinh chính là điểm yếu của , còn các - " đưa ánh mắt sang Lãnh Thiên Dục, Cung Quý Dương và Hoàng Phủ Ngạn Tước.


      " phải bốn người các rất khó bị đánh bại ư? Hôm nay tôi muốn xem xem nhóm người các rốt cuộc có thể làm nên việc gì to lớn!"


      Ba người kia đều gì, chỉ lạnh lùng nhìn Lăng Thiếu Nghị, nhất là Lãnh Thiên Dục, nếu đổi lại là người ở trong bang, hai lời, phát bắn chết tên cầm thú đại nghịch bất đạo này rồi !


      "Cuối cùng mày muốn thế nào?"


      Lăng Thiếu Đường lạnh lùng nghiêm nghị hỏi, phải nhanh chóng kết thúc kết quả mới tốt, tại điều lo lắng nhất chính là cơ thể Kỳ Hinh.


      "Tốt, rất thẳng thắn -" Lăng Thiếu Nghị hai lời, ném tài liệu ở bên cạnh cho Lăng Thiếu Đường.


      Lăng Thiếu Đường từ từ mở tài liệu, sắc mặt trở nên khó coi và nghiêm túc, lập tức tập trung nhìn Lăng Thiếu Nghị.


      " cả thân , điều tôi muốn rất đơn giản, chỉ có hai thứ!" Lăng Thiếu Nghị vạch ra nụ cười nham hiểm, nhìn sắc mặt Lăng Thiếu Đường nghiêm nghị, khẽ .


      Lăng Thiếu Đường hừ lạnh tiếng, giơ tập tài liệu lên, : "Ngoại trừ muốn chuyển nhượng quyền thừa kế Lăng thị người ra, mày còn muốn cái gì nữa?"


      "Đường.... cần!" Kỳ Hinh vừa nghe, lập tức thất thanh kêu lên, ngay sau đó hai tên sát thủ đằng sau ghì chặt , khiến đau đớn.


      "Ngậm miệng!" Lăng Thiếu Nghị tiến lên, nắm chặt cằm Kỳ Hinh, lạnh lùng quát.


      " Lăng Thiếu Nghị, cho phép mày xúc phạm Hinh Nhi!" thanh Lăng Thiếu Đường gầm thét vang vọng cả căn phòng.


      Sắc mặt Lăng Thiếu Nghị dần thay đổi, cười ảm đạm: "Yên tâm , tôi để cho ấy chết nhanh như vậy, Hinh Nhi ** như thế, dd tôi còn chưa hưởng thụ hết!"


      xong, cười lớn.


      "Lăng Thiếu Nghị, quá đáng rồi đấy!" Kỳ Hinh tức giận đến mức toàn thân phát run, đôi mắt đẹp khó tin nhìn Lăng Thiếu Nghị.


      "Bớt nhảm -" Đột nhiên Lăng Thiếu Nghị cười u ám, nhìn Lăng Thiếu Đường : "Tài liệu tôi đưa cho , tôi muốn ký tên ngay lập tức."


      "Thiếu Đường - " Ba người khác nhíu chặt mày nhìn Lăng Thiếu Đường.


      "Được, tao ký! Nhưng trước tiên tao muốn mày thả Hinh Nhi ra!" Lăng Thiếu Đường suy nghĩ ngợi nhanh chóng .


      Lăng Thiếu Nghị cười đến càng thêm đáng sợ: " cả, tại được mặc cả điều kiện, có điều yên tâm, chỉ cần tôi lấy được hai thứ này, tự nhiên tôi thả Kỳ Hinh!"


      "Mày còn muốn gì?" Lăng Thiếu Đường bình tĩnh, trong hơi thở ngập tràn dũng mãnh nguy hiểm.


      "Ký tài liệu, ngay lập tức!" Lăng Thiếu Nghị quát.


      "Đường - " Kỳ Hinh sống chết lắc đầu, trán bị hai khẩu súng dí sát.


      Lăng Thiếu Đường nắm chặt tay thành quả đấm, gân xanh cánh tay nổi , bỗng duỗi tay, trầm giọng : "Bút!"


      "Đường, được ký tên, được! cần lo cho em, có nghe thấy !" Kỳ Hinh gào thảm thiết.


      "Hinh Nhi, cần gì hết!" Lăng Thiếu Đường nhìn về phía Kỳ Hinh, đôi mắt ngập tràn vẻ đau lòng.


      Sau đó Lăng Thiếu Nghị ném chiếc bút qua chỗ Lăng Thiếu Đường, lật tài liệu đến tờ cuối cùng, vung bút, để lại mặt giấy chữ viết kiên cường.


      "Được, được, ha ha!" Lăng Thiếu Nghị vừa thấy ký tên, vui sướng cười to.


      Lăng Thiếu Đường ném mạnh tài liệu ở trong tay , tay khác nắm chặt lại, cái bút ký tên ở lòng bàn tay vỡ tan.


      Lúc này Lãnh Thiên Dục cười u lạnh lẽo: "Lăng Thiếu Nghị, mày cho rằng mày còn mạng để trở thành người thừa kế Lăng thị ư? Mày giết người đứng đầu MCN, cho dù mày trở thành người thừa kế Lăng thị, tao cũng hạ lệnh truy sát!"


      Lăng Thiếu Nghị nhíu mi hừ lạnh: " Nếu tôi có thể giết người đứng đầu, cũng có thể giết hai, tôi muốn xem lệnh truy sát của nhanh hơn hay Blown Away của tôi nhanh hơn! Ha ha!"


      "Tao nên bắn chết tên khốn nạn, máu lạnh như mày từ lâu rồi!" Lãnh Thiên Dục nhanh chóng nắm chặt thành quả đấm, ánh mắt ớn lạnh dường như có thể đóng băng con người!


      "Đúng vậy, tôi sợ quá...Đáng tiếc, nên chú ý tới em của !" Lăng Thiếu Nghị mỉa mai , sau đó nhìn kỹ chữ ký tài liệu, mãn nguyện gật đầu, đóng tài liệu, dứt khoát :


      "Vật thứ hai tôi muốn là - tay phải của !"


      "Lăng Thiếu Nghị, mày chán sống rồi !" Giọng của Hoàng Phủ Ngạn Tước đầy lạnh lẽo, mặt còn vẻ tao nhã.


      Mà hai người khác cũng ngập tràn vẻ đáng sợ.


      Kỳ Hinh cảm thấy máu trong cơ thể như chảy ngược, nhìn Lăng Thiếu Đường chăm chú, mặt cắt còn giọt máu.


      Lăng Thiếu Nghị hừ lạnh, rút dao găm người ra, ném tới dưới chân Lăng Thiếu Đường: "Tôi muốn tự mình cắt đứt tay phải của ! Nếu nhìn thấy tay phải của Kỳ Hinh!"


      "Lăng Thiếu Nghị, điên rồi!" ấy là cả của , sao có thể độc ác như thế!"


      Kỳ Hinh nhịn được, , để cho Lăng Thiếu Đường làm vậy, muốn vì mình mà Lăng Thiếu Đường mất tay phải, tình nguyện mất tay phải của chính mình!


      Lăng Thiếu Nghị hề để ý tới phẫn nộ và chất vấn của Kỳ Hinh, chỉ nở nụ cười tàn khốc nhất, nhàng ép hỏi Lăng Thiếu Đường: " tự cắt, hay cắt?"


      Ngay sau đó, rút ra cây dao khác, kéo tay phải của Kỳ Hinh ra, đặt mạnh lên bàn, hai mắt lạnh lẽo nhìn Lăng Thiếu Đường.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :