1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      HỒI 14: NƯỚC MẮT ĐAU ĐỚN

      Chương 228: Phòng nghỉ dâu náo nhiệt

      Có lẽ, ngày em tới phía cuối con đường, dừng lại ở nơi hoàng hôn đỏ như máu, em bình thản khẽ nhắm mắt chờ bóng đêm chôn vùi mình, nhưng xin tin tưởng, trái tim em vẫn chung thủy đập từng nhịp dưới ánh mặt trời, đời đời kiếp kiếp, chỉ có tiếng , chính là: Em mãi mãi . . .


      Sáng sớm màn sương bao phủ vầng sáng mỹ lệ của nhà thờ lớn St. Peter, trong phòng nghỉ của dâu, nhà trang điểm quốc tế SooHuang chậm rãi trang điểm cho Kỳ Hinh.


      Hôn lễ còn mấy tiếng nữa mới diễn ra, nhưng Kỳ Hinh vô cùng khẩn trương.


      "Tiểu thư Kỳ, có vẻ rất hồi hộp?" SooHuang mỉm cười hỏi, nhanh chóng ra lệnh cho trợ lý lấy đồ trang điểm khác.


      Kỳ Hinh xấu hổ cười.


      "Tiểu thư Kỳ, biết bây giờ có bao nhiêu phụ nữ đố kị với vì có thể gả cho Lăng tiên sinh, nghe , vì mà Lăng tiên sinh chuẩn bị hôn lễ lãng mạn và xa hoa nhất! Đáng tiếc, toàn bộ đều được giữ bí mật, đúng rồi, tiểu thư Kỳ, có thể bật mí cho tôi chút được ?" SooHuang hết sức tò mò.


      "Rất xin lỗi... chuyện có liên quan tới hôn lễ, điều ấy cũng cho tôi biết!" Kỳ Hinh nhìn mình trong gương, cười ngây ngô, tin tưởng Đường nhất định để tâm vào buổi hôn lễ này.


      SooHuang hé miệng cười: "Đó là Lăng tiên sinh thương , xem bên ngoài có nhiều vệ sĩ như vậy biết được ngài ấy lo lắng cho thế nào rồi!"


      Kỳ Hinh càng thêm xấu hổ.


      Nhìn người phụ nữ với má lúm đồng tiền trong gương, nhà trang điểm SooHuang thốt lên: "Woa! Tiểu thư Kỳ, xinh đẹp...!"


      SooHuang làm nghề trang điểm nhiều năm, từng trang điểm cho vô số dâu nhưng chắc chắn Kỳ Hinh là người đẹp nhất.


      người Kỳ Hinh là váy cưới do nhà thiết kế thế giới Vera thiết kế riêng theo dáng người , lụa mỏng uyển chuyển đung đưa, đường viền được khảm bằng hơn 2100 hạt ngọc trai, cài áo kim cương 8.8 Carat 504 mặt màu lục khiến lòng người đắm say trước vẻ đẹp của Kỳ Hinh.


      hoàn mỹ ban đầu được người trang điểm biến thành trong sáng rung động lòng người.


      Đôi mắt khẽ chớp như làn gió mùa thu, cánh môi đỏ mọng dường như nước có thể chảy ra.


      Hôm nay, gả cho Đường ư ?!


      Điều này là đúng ?!


      Gả cho Đường, đây là giấc mộng lớn nhất đời , thực được rồi à ?!


      Vì sao lòng lại cảm thấy lo lắng, con tim đập liên hồi ?!


      Chẳng lẽ lại nằm mơ?!


      muốn suy đoán, véo mạnh gò má mình.


      "Ưm! Đau!" Đau khiến kêu lên. Hàng lông mày xinh đẹp khẽ nhíu lại.


      Ừm, quả rất đau!


      Nhưng là -


      vui vẻ nở nụ cười với lúm đồng tiền - - tốt quá! phải mơ!


      Mọi thứ trước mắt đều !


      Trong lúc Kỳ Hinh cười ngây ngô, Kỳ Chấn Đông và Chúc Bích Doanh gõ cửa bước vào phòng nghỉ.


      "Bố, mẹ - - " Kỳ Hinh vui mừng lập tức đứng dậy.


      Lăng Thiếu Đường cố ý cử máy bay riêng tới đón hai người đến Rome.


      "Hinh Nhi, nhanh, để mẹ nhìn xem!" Chúc Bích Doanh vui vẻ tới gần Kỳ Hinh, trong mắt lên ý cười .


      "Ôi, Hinh Nhi, mẹ con luôn rối loạn vội vã muốn thấy con, bố bây giờ con vội trang điểm, bà ấy vẫn muốn đến phòng nghỉ! Đúng là!" Kỳ Chấn Đông cố ý lườm Chúc Bích Doanh .


      "Mẹ - - " Kỳ Hinh tỏ ra hờn dỗi.


      "Đứa bé này! Đúng rồi, tình hình bố chồng tương lai của con thế nào?" Kỳ Chấn Đông cưng chiều nhìn Kỳ Hinh. Cuối cùng đứa bé này vẫn gả cho Lăng Thiếu Đường, đây cũng chính là tâm nguyện của ông và Lăng Diệu Hồng.


      "Cơ thể ông ấy tốt hơn, hôm nay cũng tới hôn lễ, đúng rồi, bố, thân thể bố nay hồi phục đến đâu rồi?" Kỳ Hinh thân thiết hỏi thăm.


      Kỳ Chấn Đông cười lớn: "Chẳng phải con nhìn thần sắc bố biết ngay sao, lần này, may mà là thiếu Đường, cho nên Hinh Nhi, sau khi gả phải đối xử tốt với gia đình bên nhà Thiếu Đường, được giống con nít, làm người khác lo lắng!"


      "Đâu có - - " Kỳ Hinh bất mãn phản đối.


      Trong phòng nghỉ vang lên tiếng tiếng cười.


      "Hóa ra nơi này náo nhiệt như vậy !" Lúc này cửa phòng nghỉ mở ra, Lăng Thiếu Đường mặc lễ phục đen vào.




      Hôm nay Lăng Thiếu Đường càng thêm tuấn khác lạ, phong thái hiên ngang, lạnh lùng điên cuồng bất chấp mọi thứ là ngoài mặt, nhưng tình cảm thể trong ánh mắt lại làm tất cả mọi người sợ hãi, lễ phục đen vừa vặn, tôn lên dáng người thon dài thẳng tắp, vẻ bề ngoài càng thêm hoàn mĩ.


      "Đường - - " Kỳ Hinh xúc động thể tình sâu sắc.


      Mắt Lăng Thiếu Đường chứa ý cười, tiến lên phía trước, nhìn Kỳ Chấn Đông và Chúc Bích Doanh hơi cúi thấp người: "Bố, mẹ!"


      Kỳ Chấn Đông và Chúc Bích Doanh đều tươi cười vui mừng.


      "Đúng là biết xấu hổ, còn chưa kết hôn, sửa lại cách xưng hô rất nhanh!" Kỳ Hinh cố ý liếc Lăng Thiếu Đường.


      Lăng Thiếu Đường cười ha ha: " sửa cách xưng hô từ lâu, chỉ là em biết thôi!"

    2. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 229: Cha sứ mang bằng chứng đến.

      Beta: Meo Miu Ciu


      Bàn tay thon dài của Lăng Thiếu Đường khẽ vuốt mái tóc mềm mại, giọng dịu dàng chứa đầy cưng chiều: "Hinh Nhi, có mệt lắm ? cực kỳ lo lắng về sức khỏe của em!"


      Kỳ Hinh cười: "Đường, em rất khỏe, đấy!"


      Lúc này, nhà trang điểm SooHuang lên phía trước, vươn tay chân thành chúc mừng: "Lăng tiên sinh, chúc mừng ngài!"


      Lăng Thiếu Đường bắt tay cái, : "Cảm ơn lời chúc phúc của , đồng thời cũng cảm ơn trang điểm cho Hinh Nhi của tôi xinh đẹp như vậy!"


      SooHuang nhàng cười: "Trời xinh Tiểu thư Kỳ xinh đẹp như vậy rồi, tôi rất vinh hạnh có thể trở thành người trang điểm cho Lăng phu nhân...!"


      Kỳ Hinh lại càng xấu hổ hơn.


      "Hinh Nhi, trước tiên em nghỉ ngơi chút, ba tiếng sau hôn lễ của chúng ta bắt đầu!" Lăng Thiếu Đường thương với Kỳ Hinh.


      Kỳ Hinh gật đầu, hạnh phúc cười.


      “Bố, mẹ, con cũng chuẩn bị phòng nghỉ cho hai người rồi, lúc sau con đưa hai người qua đó!” Sau khi Lăng Thiếu Đường đưa Kỳ Hinh ngồi xuống ghế ở phòng nghỉ, quay đầu lại với bọn họ.


      “Được, được! Hinh Nhi, chúng ta ra ngoài trước, con nghỉ ngơi chút !” Kỳ Chấn Đông .


      Kỳ Hinh gật đầu.


      Đoàn người nhanh chóng rời khỏi phòng nghỉ, Lăng Thiếu Đường chậm rãi đóng cửa, với vệ sĩ bên cánh cửa: “Bảo vệ Lăng phu nhân, đảm bảo an toàn cho ấy!”


      “Vâng, Lăng tiên sinh!” Vệ sĩ lập tức trả lời.


      Ngồi trong phòng nghỉ Kỳ Hinh cũng hơi mệt mỏi, mới trang điểm xong, bàn còn có đồ trang sức và vòng cổ, đến lúc hôn lễ diễn ra có thể đeo luôn.


      nhìn những trang sức xa hoa được bày ra ngay trước mắt mình, có vương miện gắn 30 viên kim cương, có vòng cổ đính chừng năm viên kim cương, dây chuyền kim cương tổng cộng có 100 viên, nhẫn kim cương cũng 6 đến 7 viên.


      Kỳ Hinh hít sâu, quả hôn lễ là công việc cần dùng đến thể lực, khó có thể tưởng tượng lát nữa đeo những thứ này lên người, cơ thể có chịu nổi . Lúc suy nghĩ, phía cửa vang lên thanh ồn ào. Chỉ nghe thấy bên ngoài có giọng điềm đạm của ông lão: “Các vị, tôi có chuyện quan trọng muốn với tiểu thư Kỳ!”


      “Rất xin lỗi, cho phép của Lăng tiên sinh, bất luận người nào cũng thể gặp mặt tiểu thư Kỳ!” Giọng của vệ sĩ rất lạnh lùng.


      Kỳ Hinh hơi nhíu mày, sau đó đến bên cửa, mở cửa ra.


      “Tiểu thư Kỳ!” Khi vệ sĩ nhìn thấy Kỳ Hinh, cung kính đợi lệnh.


      “Kỳ Hinh - -“


      “Cha sứ Dehn? ! !” Khi Kỳ Hinh thấy ông lão, kinh ngạc mà lại vui sướng thốt lên.


      Vì thế với vệ sĩ: “Vị này chính là cha sứ của nhà thờ lớn Milan, cho ông ấy vào!”


      “Vâng, tiểu thư Kỳ!”


      “Kỳ Hinh, chúc mừng hôn lễ của con hôm nay!” Cha sứ Dehn ngồi vào ghế, hiền từ với Kỳ Hinh.


      “Cảm ơn người, cha sứ! Đúng rồi, cha đặc biệt tới tham gia hôn lễ của con ư?” Kỳ Hinh cảm thấy rất bất ngờ.


      Cha sứ Dehn là người rửa tội cho Tuyên Tử Dương, cũng là cha sứ chứng kiến hôn lễ của với Tuyên Tử Dương, cho nên hôm nay ông xuất ở đây, ít nhiều khiến cảm thấy kì lạ.


      Cha sứ Dehn suy nghĩ lúc rồi : “ ra, cha tới đây vì muốn đưa cho con thứ!”


      xong, ông lấy từ trong túi ra cái đĩa CD, giao cho Kỳ Hinh.


      “Cha sứ, đây là - ?” Kỳ Hinh nhìn chiếc đĩa, nghi ngờ hỏi.


      “Đây là Tử Dương nhờ cha đưa cho con! nhất định phải tự tay giao cho con!” Sắc mặt cha sứ nghiêm trọng.


      Kỳ Hinh ngẩn ra: “Tử Dương? tại ấy ở đâu?”


      lâu thấy , đối với , trong lòng Kỳ Hinh trước sau chỉ có áy náy.


      Cha sứ lắc đầu : “Thứ này nửa năm trước nó giao cho cha, nó với cha, khi nó gặp phải bất trắc, cha giao thứ này cho con!”


      “Gặp phải bất trắc?” Kỳ Hinh kinh hãi lập tức đứng dậy: “Cha sứ, như vậy, tại Tử Dương ấy - -“


      sai, hai ngày trước thi thể của nó được cảnh sát phát , cho nên cha nhanh chóng bắt đầu tìm tin tức của con, Thượng Đế phù hộ, cho cha biết con cử hành hôn lễ ở đây!”


      Kỳ Hinh nhìn chiếc đĩa tay, trong đầu trống rỗng, thi thẻ Tử Dương được cảnh sát phát ? ta - -


      “Cha sứ, Tử Dương ấy - - chuyện gì xảy ra?” nghẹn ngào hỏi.


      Cha sứ thở dài nhìn chằm chằm chiếc đĩa, mặt thể áy náy: “Cha xin lỗi, Kỳ Hinh, về toàn bộ việc sau khi Tử Dương , cha đều biết , khi biết tin nó thi thể, cũng vô cùng kinh hãi, nhưng cha nghĩ nếu Tử Dương muốn cha đưa vật này cho con, nhất định thứ bên trong có liên quan đến cái chết của Tử Dương!”


      “Kỳ Hinh, hy vọng chiếc đĩa này có thể giúp con phát ra điều gì, cha trước!” Cha sứ giọng .


      “Được, cha sứ, cám ơn người!” Kỳ Hinh khó khăn .


      măt cha sứ thể khổ sở: “Cha chân thành cầu nguyện cho Tử Dương, mong Thượng Đế phù hộ cho linh hồn của nó được yên nghỉ!”


      Cha sứ rời khỏi, phòng nghỉ trở lại vẻ yên tĩnh, chẳng qua, làn này bầu khí rất đau buồn.


      Kỳ Hinh ngẩn ngơ ngồi ghế, nhịn được nước mắt vẫn chảy xuống, Tử Dương - - ta chết? Chết như thế nào?


      Nghĩ tới đây, vội vã đứng lên, lau nước mắt mặt, đúng, muốn nhanh chóng ra ngoài, muốn tìm máy tính tốt.


      nghĩ, bỗng nghe thấy mấy tiếng hét ở ngoài cửa, cửa phòng nghỉ bị phá hỏng, người vệ sĩ bị ném vào trong, Kỳ Hinh sợ tới mức kêu lên sợ hãi. Ngay sau đó, nhìn về phía người đàn ông bước về phía mình.


      Tức khắc Kỳ Hinh trừng lớn hai mắt, nhìn người khách mời mà đến - - phải người nào khác, chính là người mà hai ngày nay Lăng Thiếu Đường phái người tìm – Lăng Thiếu Nghị!

    3. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 230 : Tung tích bằng chứng

      Thời gian tiến hành hôn lễ càng đến gần, dường như nhà thờ lớn St. Peter trở thành biển hoa lãng mạn, tứ phía đều ngập tràn xa hoa và vui mừng.


      Đây là hôn lễ long trọng, đồng thời cũng là “hôn lễ đề phòng nghiêm ngặt”, tổng cộng dùng 800 vệ sĩ tiến hành bảo vệ toàn bộ quá trình diễn ra hôn lễ, sử dụng vô số hệ thống bảo vệ, tất cả khách đều được Lăng thị đưa đón bằng 1000 chiếc xe chống đạn “cao cấp nhất”.


      Khách quý tiến vào nhà thờ phải qua hai lần kiểm tra kim loại, tất cả máy ảnh và điện thoại di động đều bị thu lại, mới được phép bước vào, ngay cả Tổng Thống cũng phải ngoại lệ.


      Đây là nhà thờ lớn St. Peter, ngoài ra, 1.8 vạn cảnh sát Rome, dân phòng và lực lượng quân đội bắt đầu thực nhiệm vụ an ninh đường phố, 200 sát thủ mai phục tại tuyến đường dẫn tới nhà thờ.


      Trong khu vực bầu trời bán kính 70km đội quân Rome kiểm soát chặt chẽ, máy bay chiến đấu quân F-8 sẵn sàng đợi lệnh.


      Thậm chí, chính phủ Rome còn cung cấp cho Lăng thị thiết bị báo động trước thời gian và máy bay trinh sát có hệ thống điều khiển.


      “Thiếu Đường - -“


      Ba chiếc xe chống đạn tối ưu nhất dừng lại, giọng của Lãnh Thiên Dục vang lên, Cung Quý Dương và Hoàng Phủ Ngạn Tước đồng thời bước từ xe xuống, theo sau là toàn bộ vệ sĩ bảo vệ buổi lễ hôm nay.


      bất ngờ, ba người tới hôn lễ từ lâu.


      Hoàng Phủ Ngạn Tước tao nhã đứng ở đó, thản nhiên : ” Mình và Quý Dương đều là người bị hại, sáng sớm mình bị trực thăng của Thiên Dục bắt cóc đến đây, Quý Dương, nếu mình nhớ lầm, hẳn là cậu đảo nghỉ phép ?”


      Cung Quý Dương từ chối cho ý kiến khoanh hai tay trước ngực.


      Lăng Thiếu Đường cười ha ha, bàn tay to của khoác lên vai Lãnh Thiên Dục: “ Cảm ơn quan tâm của cậu “.


      mặt Lãnh Thien Dục lên kỳ quái, đập cánh tay Lăng Thiếu Đường đặt vai mình, giọng chút tình cảm: “ Các cậu nhiều !”


      xong, tiến lên phía trước, di vài bước, xoay người: “ Này, Thiếu Đường, cậu đưa tôi nghỉ ngơi à? Còn cậu - - Cung Quý Dương, lần sau nghỉ phép tìm nơi gần thôi, đón cậu tốn ít thời gian!”


      Ba người sôi nổi cười to, bốn người đàn ông cao lớn tương đương nhau làm tăng thêm sức hấp dẫn cho nhà thờ lớn St. Peter.


      Chính vào lúc này, di động Lang Thiếu Đường bỗng vang lên, khi nhận cuộc gọi, gương mặt vốn cười đột nhiên chuyển thành lạnh giá.


      “ Xảy ra chuyện gì?” Hoàng Phủ Ngạn Tước vì đứng bên cạnh Lăng Thiếu Đường, là người đầu tiên nhận thấy vẻ mặt Lăng Thiếu Đường bình thường.


      người Lãnh Thiên Dục và Cung Quý Dương cũng nhanh chóng tràn ngập cảnh giác.


      Lăng Thiếu Đường thay vì giải thích nhiều, lập tức ngồi vào phía sau xe, sau đó điên cuồng chạy đến phòng nghỉ dâu.


      Ba người khác cũng gì, lần nữa ngồi lên xe chống đạn, theo sát ngay sau đó.


      *****


      Ngoài phòng nghỉ dâu vài người vệ sĩ ngừng thở, máu tươi nhuộm đỏ đất, bọn họ bị bắn do súng giảm thanh.


      Thấy vết máu kỳ Hinh vô cùng hoảng sợ.


      “Thiếu Nghị?!” Khi nhìn thấy người đàn ông đứng ở cửa là Lăng Thiếu Nghị, khỏi thất thanh kêu lên, ngay sau đó, theo bản năng cầm chiếc đĩa CD trong tay nhét vào dưới khe hở của bàn trang điểm.


      Khuôn mặt Lăng Thiếu Nghị vẫn tuấn như trước, nhưng ánh mắt lại đầy tơ máu vô cùng tiều tụy.


      “ Thiếu Nghị, diên rồi, giết bọn họ!” Kỳ Hinh kinh hãi vặn hỏi.


      Lăng Thiếu Nghị gì, chỉ là từng bước về phía Kỳ Hinh, bình tĩnh khiến Kỳ Hinh thể nhìn ra nghĩ gì.


      Theo bản năng Kỳ Hinh lùi về phía sau, đến khi lui đến góc tường, còn đường lùi!


      “ Lấy ra - -“ Lăng Thiếu Nghị rốt cục mở miệng, giọng trong trẻo giống như vừa giết người.


      “ Cái gì?” Kỳ Hinh kìm nén sợ hãi trong lòng, tỏ ra bình tĩnh .


      Lăng Thiếu Nghị đến phía trước Kỳ Hinh, ép dựa hoàn toàn vào góc tường, bàn tay to vòng qua thân thể giới hạn trong phạm vi của .


      Khoãng cách gần như vậy làm cho Kỳ Hinh sinh ra cảm giác hoảng sợ chưa bao giờ có, vì sao trước đây cảm thấy người đàn ông này rất đáng sợ? tại Thiếu Nghị rất gần với , gần đến mức có thể nhìn thấy nguy hiểm giấu ở đáy mắt, gần đến mức có thể ngửi thấy hơi thở lạnh lẽo tỏa ra từ người - -


      “ Thiếu Nghị, - -“


      Kỳ Hinh muốn gì, ngay lặp tức Lang Thiếu Nghị nắm chặt cằm , ép buộc nhìn thẳng .


      Nhìn Kỳ Hinh kinh hãi, Lăng Thiếu Nghị mỉm cười: “ Cha sứ nhà thờ Milan vừa mới tới, chẳng lẽ đưa cho em thứ gì ư?”


      Giọng rất dịu dàng, dường như dọa Kỳ Hinh,nhưng là khiếp sợ có thể nguy hiểm chết người.


      “ Cha sứ nào? Thiếu Nghị nhảm gì đó?” Kỳ Hinh bối rối phủ nhận, cơ thể xinh cũng liều mạng vùng vẫy, tựa hồ muốn thoát khỏi cái ôm của .


      “ Chậc chậc, Kỳ Hinh, em rất phối hợp với tôi, tôi hy sinh thân mình để em như vậy vất vả!” Đôi mắt Lăng Thiếu Nghị thanh tú đột nhiên lên tia nham hiểm, lực trong tay bỗng tăng thêm.


      Kỳ Hinh trừng lớn hai mắt: “ Thiếu Nghị, điên rồi”


      “ Đúng, tôi diên rồi!”


      Lăng Thiếu Nghị đưa môi tìm đến vị trí bên tai Kỳ Hinh, khẽ hôn phía sau, ngẩng đầu nhìn , tay lớn lập tức cầm giữ cổ mềm mại của , giọng từ dịu dàng bỗng chuyển sang tàn ác:


      - - Cha sứ đưa cho em thứ kia rồi đúng ?”

    4. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 231 : Bên bờ vực lựa chọn

      Kỳ Hinh hít thở khó khăn, tay ngừng vùng vẫy, ngay sau đó bị tay Thiếu Nghị bóp chặt kéo lên đầu.


      " Thiếu Nghị... ... Buông!" Kỳ Hinh cảm thấy hơi thở mình càng ngày càng yếu, ý thức cũng trở nên mơ hồ.


      Đáy mắt Lăng Thiếu Nghị tối sầm lại, cánh tay đôi giữ lấy dần buông lỏng, đợi hô hấp của dần khôi phục cất giọng dịu dàng như trước: " Hinh Nhi - - "


      Đây là cái tên mà vẫn muốn gọi, vô số lần trong mơ tưởng tượng mình nâng khuôn mặt này, nghìn lần say sưa hôn lên đôi môi ấy. Cảnh báo trong lòng Kỳ Hinh nổi lên mãnh liệt, đôi mắt đầy cảnh giác nhìn Lăng Thiếu Nghị.


      " Vì điều gì mà người đàn ông em chọn lại là Lăng Thiếu Đường mà phải tôi? Hinh Nhi, em có biết tôi em rất nhiều , em thuộc về tôi!" Lăng Thiếu Nghị với tình cảm sâu nặng, tay xoa gương mặt trắng nõn của Kỳ Hinh cách thân mật.


      " Lăng Thiếu Nghị, tỉnh táo lại chút có được , có biết gì và làm gì ? tại Tiểu Phong nằm trong bệnh viện chờ tới cứu nó!" Kỳ Hinh dốc sức né tránh cánh tay , tức giận .


      " Tôi muốn giành được em và phần bằng chứng kia, còn lại từ đầu tới cuối tôi cần!" Lăng Thiếu Nghị nheo con ngươi đen, gằn từng chữ như tuyên bố.


      Kỳ Hinh cảm thấy từ đầu đến chân đều là lạnh, người đàn ông - - là Lăng Thiếu Nghị mà vẫn quen ư?


      “ Thiếu Nghị buông Hinh Nhi ra!” giọng lạnh băng đột nhiên phát ra từ phía cửa phòng nghỉ.


      Kỳ Hinh và Lăng Thiếu Nghị đồng thời nhìn về phía cửa, chỉ thấy Lăng Thiếu Đường lạnh lùng đứng đó, bao lâu sau, Lãnh Thiên Dục, Hoàng Phủ Ngạn Tước và Cung Quý Dương đều xuất bên cạnh .


      “ Ha ha - - “ Lăng Thiếu Nghị chứng kiến khung cảnh phía sau, cười lớn:” cả, nghĩ rằng tốc độ của lại nhanh như thế!”


      xong, nhanh chóng chĩa súng lục vào huyệt thái dương của Kỳ Hinh.


      “ Cậu dám!” Dường như trong mắt Lăng Thiếu Đường mọi hung ác đều phát ra, nắm chặt tay thành quả đấm, giọng thay đổi làm cho người ta sợ hãi.


      Đứng ở bên cạnh Lăng Thiếu Đường, Lãnh Thiên Dục thấy tình hình như vậy, hai lời giơ trong tay súng lên, sau đó, Cung Quý Dương, Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng lập tức chĩa thẳng súng vào Lăng Thiếu Nghị.


      Trong hôn lễ chỉ có tứ đại tài phiệt phải qua kiểm tra, cho nên bọn họ hoàn toàn có khả năng mang theo súng ra ngoài hôn lễ.


      Nhưng quả Lăng Thiếu Đường ngờ bảo vệ như vậy mà Thiếu Nghị vẫn có thể đột nhập.


      “ Thiếu Nghị, thả Hinh Nhi ra, cậu biết hôm nay thể ra khỏi nơi này, riêng giáo đường, tất cả Rome đều là người của tôi!” Lăng Thiếu Đường chậm rãi giơ súng trong tay lên, từng bước về phía Lăng Thiếu Nghị.


      “ Đừng tới đây - - nếu tôi khách khí với ấy “ Lăng Thiếu Nghị nhìn ra ý đồ của Lăng Thiếu Đường. chĩa súng vào phần ngực, tay kia tàn nhẫn nắm đằng sau gáy Kỳ Hinh.


      “ A - - “ Kỳ Hinh vì quá đau mà nhíu chặt mày.


      Khi Lăng Thiếu Đường thấy cảnh như thế, sắc mặt bỗng biến đổi, dừng bước, ánh mắt tàn nhẫn lên tia đau lòng nhìn Kỳ Hinh.


      Lăng Thiếu Nghị hít lạnh tiếng: “ cả, lợi hại, bảo vệ nghiêm ngặt như vậy, nhưng tôi có ý định muốn tới, tất nhiên phải chuẩn bị kĩ càng - - “


      “ Xem ra toi đánh giá thấp cậu rồi !” Lăng Thiếu Đường như mãnh thú khốn khổ nhìn chằn chằm Lăng Thiếu Nghị, đôi mắt vì phẫn nộ mà đỏ như máu.


      chỉ những thứ này !”


      Lăng Thiếu Nghị vừa dứt lời, cửa phòng nghỉ lập tức xuất hiên 20 người mặc quần áo sát thủ màu đen, chúng cầm trong tay loại súng tiểu liên đặc biệt nhắm thẳng vào bốn người Lăng Thiếu Đường bọn họ.


      “ Ha ha - - đúng là ngày càng thú vị !” Đầu tiên Cung Quý Dương hạ súng xuống, sau đó đến bên cạnh Lăng Thiếu Đường, cố ý đến bên cạnh để bảo vệ khi cần thiết.


      Mà Lãnh Thiên Dục lại tháo kính râm, lên đôi mắt đẹp đẽ dửng dưng và phát ra ánh sáng - -


      Bọn chúng là đặc công!


      Lại nhìn về dấu hiệu người chúng và loại súng, trong lòng ( LTD ) nhanh chóng có thông tin.


      Bọn chúng là người của BA-BY- M, là tổ chức quốc tế thần bí nhất chuyên đào tạo sát thủ có kỹ năng đặc biệt - - cách khác chính là sát thủ đặc công! ( Về tổ chức sát thủ đặc công thần bí, chuyện xưa đề cập đến tình của Lãnh Thiên Dục, mời đọc truyện “ Giao dịch đánh mất trái tim của trùm xã hội đen” –)


      Sau khi Lăng Thiếu Đường nhìn biểu cảm của Lãnh Thiên Dục và Hoàng Phủ Ngạn Tước, trong lòng cũng hiểu bảy tám phần, lạnh lùng : “ Thiếu Nghị, cậu cho rằng dựa vào vài người này có thể đối chọi với mai phục xung quanh đây sao?”


      “ Đương nhiên có khả năng, đối với năng lực của Lăng đại ca tôi là người hiểu hơn ai khác, nhưng là đừng quên, dâu của còn ở trong tay tôi, còn có cháu trai tương lai của tôi, muốn muốn nhìn thấy họ gặp chuyện may, bốn người các tốt nhất nên thông minh chút!” Lăng Thiếu Nghị cao giọng tàn ác .


      “ Tới cùng cậu muốn thế nào?” Lăng Thiếu Đường kìm nén được cơn giận, hét to.


      Lăng Thiếu Nghị hơi hất mày, ra vẻ nghĩ ngợi :” Ban đầu tôi muốn tiêu hủy bằng chứng, nhưng tại tôi thay đổi ý định, tôi muốn chơi đùa cùng các người - - chơi đùa với cả bốn người các - - ha ha! phải biết rằng, đấu trí cùng bốn vị tổng giám đốc đúng là chuyện vui!”


      Giờ phút này Lăng Thiếu nghị quan tâm điều gì nữa, trong mắt chỉ còn hận thù với Lăng Thiếu Đường!


      “ Đường, được đáp ứng !” Trong lòng Kỳ Hinh bất an dâng lên cao, vội vàng ngăn cản.


      Lăng Thiếu Nghị thấy Kỳ Hinh bảo vệ cả của mình, ghen tuông càng tăng cao, hung hăng bóp chặt Kỳ Hinh: “ Ngậm miệng - -“


      “ Cậu dám làm hại ấy !” Lăng Thiếu Đường hận thể lập tức tiến lên làm thịt người em trai này.

      “ Vậy có dám chơi đùa cùng tôi ?” Gương mặt Lăng Thiếu nghị tuấn lên nụ cười đen tối chết người, giống như ma quỷ.


      “ Cậu muốn chơi đùa thế nào?” Lăng Thiếu Đường hề suy nghĩ, lớn tiếng hỏi.

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Chương 232: Trò chơi chết người

      Lăng Thiếu Nghị nhìn Lăng Thiếu Đường, mặt nở nụ cười tà ác, nhàn nhạt : " Đầu tiên phải lập tức hạ lệnh đóng tất cả đường và thiết bị theo dõi ! Còn nữa, ra lệnh cho người của được phép hành động thiếu suy nghĩ!"


      " thành vấn đề!" Lăng Thiếu Đường uy nghiêm . Ngay sau đó, gọi cuộc điện thoại, thông báo ràng, nhìn về phía Lăng Thiếu Nghị: " Tiếp theo cậu muốn thế nào?"


      Tay Lăng Thiếu Nghị khẽ vuốt khuôn mặt Kỳ Hinh, sau đó cố ý nhìn Lăng Thiếu Đường đột nhiên thay đổi sắc mặt, là thú vị, mong chờ ngày lâu lắm rồi.


      mỉm cười, liếc mắt ra hiệu cho tên đặc công bên cạnh, sau đó, đặc công lấy từ trong ngực ra thứ, ném về phía Lăng Thiếu Đường.


      Lăng Thiếu Đường vững vàng bắt được vật kia.


      " Đây là phần tài liệu hình ảnh, ra nó là hình ảnh chụp vị trí xác định, cũng là nơi giam giữ Kỳ Hinh, tôi cho phép cả bốn người các cùng tham gia trò chơi này, nhưng cho phép sử dụng vệ tinh định vị, được phái người theo dõi!" Lăng Thiếu Nghị cười lớn, sảng khoái quy tắc trò chơi.


      " Này, tôi này Lăng Thiếu Nghị, cậu như vậy là công bằng!" Cung Quý Dương nhướn mày, to, đáy mắt thâm sâu lo lắng cho an toàn của Kỳ Hinh.


      " Công bằng? Cái gì là công bằng? Hừ! Tôi nhớ nhóm bốn người các có khả năng lớn phát triển công ty để kiêu ngạo với thế giới, chỉ điểm đó thôi trò chơi này làm khó các ! A..., đúng rồi, cả, hình như chỉ còn gần hai tiếng nữa diễn ra hôn lễ của , chúc may mắn, nếu đến trước giờ diễn ra hôn lễ mà vẫn tìm thấy Kỳ Hinh, vậy đáng tiếc, Kỳ Hinh - - chỉ có thể về tôi !"


      Lăng Thiếu Nghị tỏ vẻ thương xót nhìn khuôn mặt nhắn xinh đẹp của Kỳ Hinh, trong mắt lộ ham muốn chiến giữ.


      " Nếu cậu dám làm hại Hinh Nhi, tôi nhất định tha cho cậu!" Lăng Thiếu Đường nắm chặt tay thành quả đấm, toàn thân tản ra sức mạnh hung ác giống như dã thú, nhưng Kỳ Hinh bất hạnh ở trong tay , chỉ có thể là hành động tùy theo hoàn cảnh.


      Lăng Thiếu Nghị dùng súng chặn Kỳ Hinh, chậm rãi đưa rời khỏi phòng nghỉ.


      " cả, làm sao tôi có thể cam lòng mà làm hại Kỳ Hinh, yên tâm, nếu đến đúng giờ như quy định, như thế tôi chậm rãi thưởng thức dâu của , nếm thử Hinh Nhi của rốt cuộc ngọt bao nhiêu, ngọt đến mức nào mà khiến nhanh chóng quên An Vũ Ân phong *** bầu bạn giường kia!"


      Kèm với tiếng cười to của Lăng Thiếu Nghị là ngôn ngữ mờ ám, ép Kỳ Hinh cùng lên tiến trực thăng đến cứu viện, thời điểm sắp rời khỏi, lạnh lùng : " cả, ngàn vạn lần đừng cố vi phạm quy tắc trò chơi... bởi vì, nơi này của tôi có thể giám sát chính xác tín hiệu của thiết bị. "


      Bởi vì Lăng Thiếu Đường hạ lệnh, cho nên hệ thống theo dõi đều tắt, tất cả bảo vệ, sát thủ cũng dám hành động thiếu suy nghĩ,chỉ có thể trừng mắt nhìn chiếc trực thăng bay thẳng lên trời.


      " Ầm - - " tiếng vang lớn, Lăng Thiếu Đường dùng tay đập mặt bàn trang điểm, vì phẫn nộ mà gân xanh nổi lên khác thường.


      Lần đầu tiên, từ lúc sinh ra đây là lần đầu tiên tay trắng có kế sách như vậy, trơ mắt nhìn Kỳ Hinh bị cướp , vậy mà có cách nào hành động!


      Lãnh Thiên Dục, Cung Quý Dương và Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng xuất loại cảm giác này, vì Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh, từ trước tới nay cũng là lần đầu bọn họ nén giận.


      " Lăng Thiếu Nghị, nếu cậu dám nghịch lửa, vậy đừng trách tôi nghĩ tới tình em!"


      Nháy mắt, gương bàn trang điểm theo tiếng mà vỡ vụn - -


      " Thiếu Đường, dưới chân cậu - - " Hoàng Phủ cao giọng .


      Lăng Thiếu Đường híp mắt, cúi đầu thấy chiếc đĩa CD dưới chân mình.


      Khi thấy chiếc đĩa, đột nhiên nhớ tới lời An Vũ Ân từng , đây chẳng phải là chứng cứ tố cáo Thiếu Nghị phạm tội của Tuyên Tử Dương hay sao? Cha sứ vội vàng đưa cho Kỳ Hinh, mà nhất định Kỳ Hinh vì Lăng Thiếu Nghị đột nhập vào đây, sau đó nhét vào phía dưới bàn trang điểm.


      " Hinh Nhi, chờ !" Lăng Thiếu Đường nắm chặt chiếc đĩa CD.


      ****


      Lúc Kỳ Hinh được cởi bịt mắt, phát mình bị đưa tới nơi ánh sáng mờ mịt.


      Kỳ Hinh đứng dậy, nhìn bốn phía xung quanh, nơi này giống như rương gỗ lớn khép kín, là là căn phòng, cố gắng làm cho đôi mắt thích ứng với hoàn cảnh.


      Cửa phòng mở ra, Lăng Thiếu Nghị điềm đạm tươi cười về phía Kỳ Hinh.


      " Thiếu Nghị, cuối cùng muốn làm gì?" Kỳ Hinh từng bước lùi về phía sau vặn hỏi .


      " Muốn làm cái gì? ra rất đơn giản, tôi muốn Lăng Thiếu Đường chết!" Đáy mắt Lăng Thiếu Nghị tỏa ra lạnh lẽo u ám, Kỳ Hinh lại càng run lên.


      " Thiếu Nghị, là thay đổi hay tôi vẫn nhìn thấu ? ngờ lại là người như vậy, - - " Trong giọng của Kỳ Hinh chứa đau lòng.


      Lăng Thiếu Nghị tới gần Kỳ Hinh, bất chấp phản ứng của lập tức ôm chặt vào trong ngực, " Hinh Nhi, em phải tin tưởng tôi, tôi đối với em là , xuất của em hoàn toàn phá hỏng kế hoạch báo thù của tôi, vì muốn em bị thương, tôi tiếc toàn bộ chi phí đưa em rời khỏi Lăng Thiếu Đường, nhưng vì cái gì? Vì điều gì mà hai năm sau em lại trở về?"


      Kỳ Hinh thể tin nhìn Lăng Thiếu Nghị: " - - lúc đó lại - - "


      " Đúng, tôi hận Lăng Thiếu Đường, cũng hận Lăng Diệu Hồng, cho nên tôi chỉ muốn Lăng thị suy đổ, mà càng muốn Lăng Thiếu Đường chết, cho nên tôi mới liều lĩnh thông qua tổ chức phi pháp dụ dỗ Kỳ thị mắc lừa. Mục đích chính là muốn Lăng thị chao đảo, nghĩ rằng Lăng Thiếu Đường có biện pháp, gánh vác mọi oan uổng, có thể chuyển bại thành thắng!" Vừa nghĩ đến đây, Lăng Thiếu Nghị kìm nén được giận dữ.


      " Lăng Thiếu Nghị, tôi ngờ rằng đê tiện như thế, uổng công tôi coi là tri kỷ tốt nhất!" Kỳ Hinh tức giận đến mức toàn thân run rẩy ngừng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :