1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 13: Nghẹn lời

      Chương 212: Đêm hân hoan

      Beta: Meo Miu Ciu

      Đêm, dường như dài hơn chút, khiến người ta ngủ ngon.

      Kỳ Hinh lặng lẽ ngồi giường, giữ lời, lqd khi thấy An Vũ Ân đóng cửa phòng lại, cảm thấy thể hít thở nổi, nhanh chóng chạy trốn về nhà.

      ngủ được, chẳng qua yên lặng chờ đợi, đợi Lăng Thiếu Đường trở về, đánh cược với vận mệnh, tuy trận chiến này biết tình hình thực tế ra sao nhưng vẫn đánh cược.

      Chuyện của An Vũ Ân và Lăng Phong mãi mãi thể giấu Lăng Thiếu Đường được, cuối cùng ngày ấy biết, cho nên thà rằng để biết sớm, để sớm đưa ra quyết định.

      nhíu mày: "Đừng -"

      Cảm giác buồn nôn lại trào lên cổ họng, Kỳ Hinh vội vàng chạy tới phòng vệ sinh, nôn hết ra -

      Lần thứ tư! Hôm nay là lần thứ tư nôn như vậy, muốn nôn hết lục phủ ngũ tạng ra ngoài, phản ứng có thai đáng sợ!

      Tay vỗ gò má tái nhợt, Kỳ Hinh mở to cặp mắt nhìn chằm chằm vào gương: "Cục cưng, con nghĩ về bố đúng ? Con biết ? Mẹ và con rất giống nhau, đều

      đều đánh cược!”

      Trở lại giường, mệt mỏi nằm tựa vào gối ôm, tắt đèn trong phòng ngủ chính, để đôi mắt thích ứng với bóng tối.

      Thời điểm lòng cũng sắp rơi vào bóng tối, cửa phòng lập tức mở ra, ánh sáng hành lang kéo dài thân hình cao lớn của Lăng Thiếu Đường, chiếu thẳng tới cái thảm trong phòng ngủ chính.

      “Hinh nhi ____”, khi Lăng Thiếu Đường nhìn thấy Kỳ Hinh, giọng trầm thấp mang theo sốt ruột.

      Tiến lên mấy bước, ôm vào trong ngực.

      biết chạy trốn, biết nhất định chịu được nên mới về nhà trước.

      trách , mà tự trách mình, khiến đau lòng như vậy.

      “Đường ____” Khi Kỳ Hinh cảm nhận được độ ấm quen thuộc của Lăng Thiếu Đường, nhanh chóng phản ứng lại, ôm chặt lấy Lăng Thiếu Đường!

      trở lại, cuối cùng trở lại.

      Cảm nhận thấy cơ thể Kỳ Hinh run rẩy, Lăng Thiếu Đường vô cùng đau lòng, hôn taicô, lưu luyến : “ bé ngốc, có phải nghĩ trở lại, đúng ?”

      Kỳ Hinh cố nén nước mắt, nâng khuôn mặt nhắn lên, : “ phải, em ____ em mệt mỏi quá nên về nhà!”

      Lăng Thiếu Đường dạt dào tình cảm nhìn vẻ mặt cố chấp của Kỳ Hinh, hứng thú : “Hinh nhi, em phải nhớ kỹ. Nơi này mãi mãi là nhà của em và cũng luôn là nhà của và em, hiểu chưa?”

      Giọng kiên định giống như gieo hạt mầm trong lòng Kỳ Hinh. Dần dần nở hoa: “Đường, ____ biết Tiểu Phong chứ?” Giọng thể hơn được nữa, dè dặt từng chút.

      “Biết!” Lăng Thiếu Đường cười, nhìn dáng vẻ tự nhiên khi của .

      “Vậy ____” Kỳ Hinh cụp mắt, biết nên gì.

      Lăng Thiếu Đường buồn cười nhìn Kỳ Hinh cố tỏ ra mạnh mẽ, sau đó nâng khuôn mặt nhắn của lên: “Cũng vì điều này, em cự tuyệt lời cầu hôn của ư?”

      Kỳ Hinh hoảng sợ nhìn Lăng Thiếu Đường!

      “Hinh nhi, em biết , em làm thế là cực kỳ thiếu trách nhiệm!Em hỏi ý kiến của chưa?Cái gì cũng hỏi, lại chuẩn bị tỏ ra kiên cường giao cho người phụ nữ khác sao? đáng giận!” Lăng Thiếu Đường cố tỏ ra nghiêm túc quát to, khi hiểu hoàn toàn suy nghĩ của Kỳ Hinh, quả nổi trận lôi đình.

      “Nhưng Tiểu Phong nó ____“ Kỳ Hinh thấy Lăng Thiếu Đường tức giận, nôn nóng tới mức khóc lớn.

      “Bé ngốc, là khờ, bây giờ có thể Kỳ Hinhẳng định cho em biết, muốn em, em, muốn em làm vợ , bất cứ chuyện gì cũng thể cản trở được!” Lăng Thiếu Đường nhìn thẳng vào đôi mắt khóc của , chắc như định đóng cột.

      “Đường ____ Đường!” Kỳ Hinh cảm động nước mắt tuôn rơi, vùi mình chặt vào trong ngực , lâu lâu, cuối cùng trái tim yên ổn lại, cũng dần thả lỏng.

      Lăng Thiếu Đường đau lòng ôm , đặt nụ hôn nóng bỏng lên những giọt nước mắt mặt , đôi mắt nóng rực nhìn : “Hinh nhi, gả cho , có được hay ?” cầu hôn lần nữa!

      Kỳ Hinh vất vả lắm mới ngừng khóc giờ khóe mắt lại ngập nước, gật đầu mạnh, vừa khóc vừa cười, gánh nặng trong lòng buông xuống hoàn toàn, mặc dù hỏi chuyện Lăng Thiếu Đường đối mặt thế nào với An Vũ Ân và Tiểu Phong, nhưng tin tưởng, nhất định xử lý tốt!

      Lăng Thiếu Đường thấy Kỳ Hinh gật đầu, xúc động ôm chặt , tiếng cười sảng khoái vang vọng khắp căn phòng.

      “Hinh nhi, em là của , mãi mãi là của !” lát sau, Lăng Thiếu Đường đẩy lên giường, cơ thể cao lớn giữ ở dưới, cúi người, dịu dàng nỉ non ở bên tai , hôn .

      Sau đó, dưới mắt dịu dàng của Kỳ Hinh, đeo chiếc nhẫn kim cương xinh đẹp vào ngón tay áp út của .

      “Em phải theo cả đời, đừng mơ nghĩ tới việc chạy trốn!” Lăng Thiếu Đường thân mật hôn lên ngón tay dài và thon của , .

      Kỳ Hinh hạnh phúc cười, giống như trong mơ, , đây phải mơ, đây là hạnh phúc thực ! chủ động hôn lên môi Lăng Thiếu Đường.

      bé, đổi khách làm chủ là tốt!” Đôi mắt Lăng Thiếu Đường trở nên sâu thẳm, thanh trở nên khàn đục, bàn tay mang theo lửa nóng đặt lên cơ thể mềm mại của Kỳ Hinh.

      Thấy lửa nóng quen thuộc bao phủ mình, Kỳ Hinh phản ứng kịp thời, vội vàng cách xa mê hoặc chết người này.

      “Hinh nhi, sao vậy?” Lăng Thiếu Đường dừng động tác, ôm thắt lưng , cúi người, dịu dàng hỏi.

      “Đường, em nghĩ ____ phải cấm dục!” Kỳ Hinh ngượng ngùng .

      “Cái gì?Cấm dục?” Giọng của Lăng Thiếu Đường thể ngạc nhiên và khó tin, ngẩn ngơ nhìn Kỳ Hinh ngày càng đỏ mặt.

      Dáng vẻ Lăng Thiếu Đường làm Kỳ Hinh cười lớn, khẽ kéo tay tới phần bụng của mình, dịu dàng : “Bởi vì ____ em sợ làm nó bị đau!”

      “Hinh nhi! Em gì, chẳng lẽ ____ “ Bàn tay Lăng Thiếu Đường đặt bụng Kỳ Hinh khẽ run, vì ý tưởng trong đầu mà ánh mắt sáng lên khác thường.

      Kỳ Hinh khẽ gật đầu, đôi mắt giống như đêm đen nhìn thẳng vào , khẽ : “Đường, em ____ em mang thai!”


      Hồi 13: Nghẹn lời

      Chương 213: Hôn lễ cuối tuần

      Beta: Meo Miu Ciu

      Tin tức ấy như thắp sáng cả ban đêm.

      "Hinh Nhi. . . . . . Em vừa gì?" Cơ thể cao lớn của Lăng Thiếu Đường khẽ run, trong lòng hồi hộp cần cũng biết.

      Kỳ Hinh đưa bàn tay bé khẽ phủ lên gương mặt cương nghị của người đàn ông, cảm động nhìn thẳng vào mắt : "Đường, nhanh chóng được làm bố!"




      nụ cười tươi sáng chiếu vào khuôn mặt xao động của người đàn ông.

      “Hinh nhi ____ Hinh nhi ____ “ Lăng Thiếu Đường xúc động ôm Kỳ Hinh vào ngực: “Cảm ơn em!” vui tới mức biết nên gì!

      Hinh nhi mang thai, mang thai con của ! Tin này là tin vui nhất trong cuộc đời .

      Nghĩ tới đây, Lăng Thiếu Đường lập tức ôm Kỳ Hinh chặt, xoay vòng tại chỗ.

      “Đường, thả em xuống ____” Kỳ Hinh cười ôm cổ .

      “À, đúng rồi!” Lăng Thiếu Đường nhớ tới điều gì, sau khi đặt Kỳ Hinh xuống giường, lập tức mở cửa phòng: “Mẹ Phùng ____ mẹ Phùng!”

      Kỳ Hinh ngạc nhiên: “Đường, trễ thế này, còn gọi mẹ Phùng làm gì?”

      “mẹ Phùng, Hinh nhi mang thai, cho nên sau này đồ ăn phải chú ý bồi bổ dinh dưỡng!” Lăng Thiếu Đường hưng phấn và kiêu hãnh .

      “Cái gì? Tiểu thư mang thai! Trời ơi, tốt quá, yên tâm , đại thiếu gia, chế độ dinh dưỡng của tiểu thư Kỳ, mẹ Phùng phụ trách nghiêm túc!” mẹ Phùng nghe tin ấy cũng vui mừng khác lạ, gương mặt hiền hậu nở nụ cười vui mừng.

      “mẹ Phùng, cần phiền phức như vậy!” Kỳ Hinh có chút ngượng ngùng .

      “Tiểu thư Kỳ, đây là điều quan trọng, phụ nữ có thai ở giai đoạn này nhất định phải bổ sung dinh dưỡng, như vậy mới giúp cho cục cưng khỏe mạnh!” mẹ Phùng vội vàng .

      “mẹ Phùng, sau này được gọi tiểu thư Kỳ nữa, mà phải gọi là thiếu phu nhân!” Lăng Thiếu Đường cười khanh khách nhắc nhở mẹ Phùng.

      như thế, đại thiếu gia muốn cùng tiểu thư Kỳ ____ hai người muốn ____”

      “Đúng, cuối tuần này là hôn lễ của cháu và Hinh nhi, cho nên, mấy ngày tới mẹ Phùng phải vất vả chuẩn bị ____ số việc!”

      Mẹ Phùng vui sướng, mặt càng thêm hớn hở, bà xúc động : “Rất tốt, tôi biết rồi đại thiếu gia, chúc mừng hai người! Tôi lập tức chuẩn bị!”

      Luôn thuộc về phái biết là hành động ngay, mẹ Phùng cảm thấy buồn ngủ nữa, vội vàng xuống lầu.

      “Đường...” Kỳ Hinh khó tin, tới bên cạnh Lăng Thiếu Đường, ánh mắt dịu dàng như nước: “Cuối tuần này, chúng ta ...”

      Lăng Thiếu Đường nở nụ cười ấm áp, vòng tay qua thân thể Kỳ Hinh, thổi vào cánh mũi của : “Đúng, cuối tuần này chúng ta cử hành hôn lễ!”

      “Nhưng thời gian quá gấp, em chưa chuẩn bị gì hết!”Dù trong lòng Kỳ Hinh ấm áp, nhưng lại thấy Lăng Thiếu Đường vội vàng đến khó hiểu.

      “Em chỉ cần chuẩn bị gả cho là được, những chuyện khác cứ để lo!” Lăng Thiếu Đường nhìn vẻ khẩn trương của Kỳ Hinh, cười lớn.

      “Hả? Tốt lắm, ra trước đó sắp xếp hết rồi! Như vậy khẳng định em gả cho chứ gì!” Kỳ Hinh đỏ mặt, hờn dỗi .

      “Em là người phụ nữ của , nhất định là vợ của , cho dù em đồng ý, trói em tới giáo đường, hơn nữa, bây giờ em còn mang thai cục cưng của , em trốn thế nào được!” Lăng Thiếu Đường cười ha ha.

      “Vậy em mang theo cục cưng rời nhà trốn !” Kỳ Hinh thấy mình bị ăn sạch , cố ý hù dọa .

      bé, cuộc sống có lắm điều nguy hiểm, nếu em thực muốn làm vậy, đưa ra lệnh truy nã toàn thế giới, lệnh truy nã gắn chặt em với nhà họ Lăng!” Lăng Thiếu Đường nhéo mũi Kỳ Hinh, cố tỏ ra hung ác .

      ____ quá bá đạo! Chỉ mong sau này cục cưng giống !” Kỳ Hinh nở nụ cười hạnh phúc tựa vào người .

      Lăng Thiếu Đường nhìn có vẻ mệt mỏi, khẽ ôm đến giường, vòng tay qua thân thể , dịu dàng : “Hinh nhi, mấy ngày tới phải nghỉ ngơi tốt, nơi chúng ta cử hành hôn lễ là nhà thờ lớn St.Peter, đến lúc đó khiến em trở thành dâu hạnh phúc nhất thế giới!”

      “Nhà thờ St.Peter?” Kỳ Hinh kinh ngạc, cũng như vui mừng trong lòng.

      “Đường, biết , lần đầu tiên em đứng trước nhà thờ St.Peter, em hứa phải thực tâm nguyện, hy vọng của mình. Vào ngày, em có thể đứng ở đó, cùng với người mình nhất cử hành hôn lễ, rốt cục em thực được, cảm ơn , Đường!” Kỳ Hinh rungđộng vùi đầu vào trong ngực , giọng .

      Trong lòng Lăng Thiếu Đường cũng thấy ấm áp, tự nhiên nhớ tới tình cảnh lần đầu tiên Kỳ Hinh gả cho mình, khi ấy, căm ghét hôn lễ này, cho nên ngay cả giáo đường cũng quan tâm.

      Lần này, khẳng định bồi thường lại cho !

      “Hinh nhi, chiều nay tới đón em thử áo cưới, bở vì, mời nhà thiết kế áo cưới nổi tiếng nhất thế giới – Vera tới đó chờ em!”

      Bàn tay Lăng Thiếu Đường vuốt mái tóc mềm mại của Kỳ Hinh, giọng .

      “Vera? Nghe ông ấy là người nổi tiếng, rất khó mời được!”Kỳ Hinh hoảng sợ thở gấp.

      bé, em dám coi thường năng lực của chồng em! Trừng phạt cái!” Lăng Thiếu Đường cố ý hung hãn vòng tay qua người Kỳ Hinh, sau đó dịu dàng chân thành hôn lên môi .
      Last edited by a moderator: 23/5/15
      dunggg thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 13: Nghẹn lời

      Chương 214: Hạnh phúc và bất hạnh

      Beta: Meo Miu Ciu

      Có thể coi Kỳ Hinh là dâu rảnh rỗi nhất, tất cả mọi việc liên quan tới hôn lễ Lăng Thiếu Đường đều cho tham gia, vì vậy, việc có thể làm bây giờ là nghỉ ngơi và thử áo cưới.

      Khi Kỳ Hinh mặc váy cưới trắng muốt bước từ phòng thử đồ ra, dường như Lăng Thiếu Đường nhìn thấy thiên sứ nơi trần gian, ngay cả nhà thiết kế Vera cũng bị vẻ đẹp của làm cho tim đập loạn nhịp.

      Kỳ Hinh sở hữu phong cách gọn gàng, đôi mắt đen trong veo, tính tình trẻ con, chiếc váy cưới trắng tinh được thiết kế riêng, hoàn toàn phù hợp với đường cong của .

      Nhà thiết kế áo cưới Vera phát người Kỳ Hinh tỏa ra mê người mơ mộng nhất. Đường ren khá phức tạp và đường thêu kéo dài càng tô thêm vẻ lộng lẫy, tấm voan che mặt được thiết kế để tạo nên giấc mộng khác biệt. Tất cả những thứ này đều làm nền cho trong trắng rung động lòng người của .

      Đôi mắt lay động như làn nước mùa thu, môi đỏ như hoa giống như làn nước cmềm mại.

      Hàng lông mày nhạt như núi xa, giống như do mực tự nhiên vẽ nên.

      "Đường —" Kỳ Hinh nhìn Lăng Thiếu Đường kinh ngạc, khẽ gọi.

      người Lăng Thiếu Đường là bộ lễ phục màu đen cũng
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 13: Nghẹn lời

      Chương 215: Mưu hại thành

      Beta: Meo Miu Ciu

      nhà hàng cao cấp, khung cảnh yên tĩnh, nhạc du dương. . . . .

      "Tiểu thư Kỳ, mời ngồi!"

      Khi An Vũ Ân thấy Kỳ Hinh được người phục vụ đưa tới chỗ ngồi, đứng dậy vội vàng .

      Kỳ Hinh ngồi vào chỗ của mình, ngần ngại nhìn thẳng vào đôi mắt xinh đẹp của An Vũ Ân: "Tiểu thư An, chắc hẳn hôm nay tìm tôi vì chuyện hôn lễ!"

      Sáng nay sau khi Lăng Thiếu Đường đến công ty, nhận được điện thoại từ An Vũ Ân, đại khái là cần suy nghĩ nhiều cũng biết An Vũ Ân nhất định cam lòng, ban đầu muốn cự tuyệt , nhưng cùng là phụ nữ nên Kỳ Hinh biết, khi Lăng Thiếu Đường khó quên cảm giác ấy, phải An Vũ Ân cũng như thế sao?

      Kỳ Hinh thẳng, muốn sau khi kết hôn còn bị người phụ nữ này dòm ngó.

      An Vũ Ân khẽ cười : “Quả nhiên tiểu thư Kỳ rất thông minh, mục đích của tôi hôm nay chính là hôn lễ của hai người!”

      Kỳ Hinh tao nhã cầm cốc, uống ngụm cà phê, hời hợt : “ muốn tôi rời khỏi Lăng Thiếu Đường?”

      câu bâng quơ thẳng vào ý muốn của An Vũ Ân.

      “Đúng, tôi muốn rời khỏi ấy!” An Vũ Ân mục đích hôm nay.

      biết điều đó là thể thực !” Kỳ Hinh để cái cốc xuống, .

      “Vì Tiểu Phong, tôi thể làm như vậy!” An Vũ Ân mang Lăng Phong ra làm cái cớ gây .

      Kỳ Hinh khẽ thởi dài, trong đầu lập tức nghĩ tới Tiểu Phong ngây thơ hồn nhiên, ngay sau đó : “Tiểu thư An, nếu như suy nghĩ cho Tiểu Phong, càng nên làm như thế, biết hôn nhân có tình , tại sao còn cố chấp?”

      “Nếu xuất , Thiếu Đường nhất định hồi tâm chuyển ý, tiểu thư Kỳ, sau khi tôi gặp lại Thiếu Đường, tôi biết mình thể rời khỏi ấy. Tiểu Phong lại càng thể rời bỏ ấy, chẳng lẽ, muốn Tiểu Phong còn vậy mà có bố?” Giọng An Vũ Ân vô cùng đau khổ, và trở nên kích động.

      cần phải thế, có nghĩ đến trường hợp cho dù tôi rời , hai người cũng thể đến với nhau ?” Kỳ Hinh bất đắc dĩ .

      An Vũ Ân nghe Kỳ Hinh như thế, trong lòng càng hận hơn, khi ta thấy người phục vụ bưng đồ tới gần, cố ý kích động đứng lên, cánh tay lập tức đụng phải cái khay tay người phục vụ -

      “Á-”

      Người phục vụ nhanh tay bắt được cái cốc, nhưng ít nước hoa quả còn trong chiếc cốc đó đổ vào người Kỳ Hinh.

      “Rất xin lỗi, rất xin lỗi.” Người phục vụ bị dọa sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.

      Kỳ Hinh khẽ cười: “ sao!” Ngay sau đó, chuyển sang với An Vũ Ân: “Rất xin lỗi, tôi rửa tay!”

      Khi An Vũ Ân nhìn thấy bóng lưng Kỳ Hinh biến mất, thù hận nhanh chóng lên mặt, ta cười lạnh tiếng, dùng tốc độ nhanh nhất thả viên thuốc trắng vào cốc cà phê của Kỳ Hinh, viên thuốc gặp nước liền tan ngay, ta cười khoái chí.

      Viên thuốc này là thuốc hư thai, chỉ cần Kỳ Hinh uống cốc cà phê này trong vòng ba ngày mới xuất tượng sinh non, cứ như thế, ai nghi ngờ ta cả.

      ta cười lạnh, nhưng nào ngờ, cặp mắt có nhiệt dộ trong chỗ tối phát hành vi của ta từ lâu.

      Lúc Kỳ Hinh ngồi vào chỗ, An Vũ Ân khôi phục dáng vẻ trước đó, giọng : “Vừa nãy rất xin lỗi, tôi quá xúc động, rất đúng, cho dù rời khỏi Thiếu Đường, trái tim của ấy cũng đặt ở chỗ tôi.” ta cúi mặt, toát ra vẻ đáng .

      Kỳ Hinh thấy ta nghĩ thông suốt, trong lòng thầm thở phào nhõm, sợ An Vũ Ân tiếp tục u mê tỉnh ngộ.

      “Tiểu thư An, Đường là người đàn ông rất có trách nhiệm, về Tiểu Phong, ấy phụ trách, có tính toán gì cho cuộc sống sau này ?” Kỳ Hinh khẽ hỏi, ngay sau đó cầm cốc cà phê lên, từ từ đưa đến bên mép.

      An Vũ Ân cố ý tỏ ra thoải mái nhìn động tác của Kỳ Hinh, trong lòng ngày càng sung sướng, chỉ cần uống vào – chỉ cần uống ngụm!

      Đúng vào lúc này, cánh tay lớn cứng rắn giữ chặt tay cầm cốc của Kỳ Hinh, sau đó giựt chiếc cốc.

      “A-” Người kinh ngạc chỉ có Kỳ Hinh, còn có An Vũ Ân!

      Hai người đồng thời nhìn về chủ nhân của cánh tay kia –

      Lãnh Thiên Dục mặc quần áo đen, sắc mặc thay đổi đứng ở đó, dáng người cao lớn, lời, chỉ hừ lạnh tiếng, ngay sau đó, tiến lên từng bước, vươn bàn tay như gọng kìm, mang theo tàn nhẫn bóp gương mặt của An Vũ Ân, đổ hết cà phê vào miệng ta.

      Tiếp theo, giơ tay lên, ném cốc cà phê trống tạo thành đường vòng đẹp mắt, rồi rơi xuống vỡ tan.

      “Khụ khụ - !” An Vũ Ân đột nhiên bị đổ cà phê vào miệng nên sặc, tay ta vỗ ngực, sắc mặt trở nên đỏ ửng.

      Kỳ Hinh ngồ đối diện chứng kiến cảnh này vô cùng hoảng sợ, đứng dậy, kinh ngạc nhìn Lãnh Thiên Dục.

      “Lãnh Thiên Dục, làm gì thế?” vất vả mới khôi phục hơi thở, An Vũ Ân thẹn quá thành giận gào to tên , đáng chết! Người đàn ông này, phá hỏng chuyện tốt của mình!

      Toàn thân Lãnh Thiên Dục tỏa ra lạnh lẽo như băng: “Lần sau làm việc gì phải hành động nhanh chút!”

      , gì, tôi nghe hiểu!” An Vũ Ân cố nén sợ hãi trong lòng vội vàng .

      “Ngàn vạn lần đừng với tôi, viên thuốc lúc nãy bỏ vào là thuốc bổ!” Lãnh Thiên Dục chút lưu tình .
      Last edited by a moderator: 25/5/15
      dunggg thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 13: Nghẹn lời

      Chương 216: Tình bạn ấm áp

      Beta: Meo Miu Ciu

      Cơ thể Kỳ Hinh đột nhiên chấn động, đưa mắt nhìn sang cái cốc vỡ, sau đó lại chuyển sang An Vũ Ân, vẻ mặt thể ngờ, trong phút chốc, hiểu ý đồ của An Vũ Ân!

      Tại sao người phụ nữ này lại đáng sợ như vậy?

      Người phục vụ cẩn thận lên trước, muốn dọn mảnh vỡ sàn, nhưng bị Lãnh Thiên Dục lạnh lùng quát: " phải chuyện của cậu, lui ra!"

      Người phục vụ bị dọa sợ nên chạy mất hút.

      Kỳ Hinh đưa tay ấn ngực mình, ánh mắt mang theo chất vấn: " — tại sao có thể làm chuyện như vậy?"

      An Vũ Ân biết chuyện trước sau cũng che giấu được, ta lạnh lùng cười tiếng: "Tại sao có thể? Chẳng lẽ biết tôi rất hận ư? Thiếu Đường là của tôi, bị cướp , tôi muốn chết để thể gả cho Thiếu Đường, càng thể để cho mang thai đứa con của Thiếu Đường!”

      Kỳ Hinh vẫn biết An Vũ Ân luôn có khúc mắc với , nhưng nghĩ rằng ta có thể độc ác như vậy, bước lên, lạnh lùng .

      “An Vũ Ân, cũng tránh khỏi quá ích kỷ, có biết làm thế hoàn toàn phá hỏng kí ức tốt đẹp trước kia của và Đường ? Tôi và Đường đường rồi vòng mới nhau như ngày hôm nay, dựa vào cái gì chúng tôi có được ngày hôm nay mãi mãi biết!”

      “Bây giờ gì đều được, bởi vì, là người thắng, nếu có ngày Lăng Thiếu Đường thay lòng, cũng giống tôi thôi!” An Vũ Ân cố chấp nghe, ánh mắt ta như sắp phát hỏa.

      “An Vũ Ân, phải , nếu như vậy, kiểu gì cũng buông tay, sớm biết buông tay nên học cách quên , tôi khác , nếu có ngày Đường rời khỏi, tôi tuyệt đối hận, bởi tôi chỉ nhớ về những điều tốt ấy làm cho tôi, nhớ ấy từng , như vậy đủ để tôi nhớ cả đời!”

      Kỳ Hinh hờ hững bác bỏ .

      An Vũ Ân gì nữa, chỉ nắm tay thành quả đấm chặt, tức giận nhìn Kỳ Hinh.

      Lãnh Thiên Dục đứng ở bên tất nhiên mất nhẫn nại, ta lạnh lùng mở miệng : “An Vũ Ân, tôi khuyên tốt nhất nên an phận chút, nếu người bị tổn thương chỉ có thể là hoặc là… con của !”

      xong, đôi mắt lạnh lẽo che tầng nguy hiểm, chỉ nhìn thoáng qua, sau đó xoay người ra ngoài.

      An Vũ Ân nghe lời này của Lãnh Thiên Dục, thân thể chấn động ngồi phịch xuống ghế, Kỳ Hinh thấy vậy bất đắc dĩ lắc đầu cái, ngay sau đó cầm túi lên cũng ra ngoài.

      “Lãnh tiên sinh… Lãnh tiên sinh!” Kỳ Hinh thấy Lãnh Thiên Dục sắp vào xe vội gọi tới.

      Ba vệ sĩ chặn Kỳ Hinh bước tới lại.

      “Lui ra!” Giọng của Lãnh Thiên Dục trầm thấp, lạnh lẽo nhiệt độ vang lên.

      ra Kỳ Hinh rất sợ người đàn ông này, có thể vì có bối cảnh sống là xã hội đen, hơn nữa chính mắt nhìn thấy cảnh - giết người! Cho nên đến gần cũng phải cẩn thận.

      “Lãnh tiên sinh, hôm nay cảm ơn !” Kỳ Hinh lấy hết dũng khí . Đây chính là lời cảm ơn xuất phát từ nội tâm, nếu , xảy ra chuyện thể tưởng tượng được.

      “Hử? Còn gì nữa ?” Lãnh Thiên Dục hỏi bất ngờ.

      “Á?” Kỳ Hinh giật mình, sau đó : “ có, có gì!” xong vội vàng cúi đầu dám nhìn .

      sợ tôi?” Lãnh Thiên Dục cất giọng .

      Kỳ Hinh kêu than trong lòng, ngu ngốc cũng có thể nhìn ra mình rất sợ ta! Nhưng, dù sao ta giúp mình, có sợ cũng phải nhắm mắt tiếng cảm ơn.

      thanh lạnh lẽo của Lãnh Thiên Dục vang lên đỉnh đầu của Kỳ Hinh: “ là người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường, nên sợ tôi, nguyên nhân…” nhếch mép, cúi người bên tai : “Có lúc Lăng Thiếu Đường còn đáng sợ hơn tôi!”

      xong, thẳng người, xoay người về phía xe: “Lời cám ơn của tôi nhận!” vừa xong, xe chạy .

      Khuôn mặt nhắn của Kỳ Hinh dần vui vẻ, mây đen trong lòng đều tan biến, mặc dù người đàn ông này lạnh như băng, trong lời lại chứa tình bạn sâu sắc với Lăng Thiếu Đường, rất cảm ơn trời xanh để cho quen biết Lăng Thiếu Đường, hơn nữa cảm ơn trời xanh có thể giúp Lăng Thiếu Đường gặp Lãnh Thiên Dục, Cung Quý Dương và Hoàng Phủ Ngạn Tước để họ trở thành bạn thân như vậy, ấy quá đơn.


      ***********


      mặt biển xanh biếc, hai chiếc du thuyền cùng nhau lướt sóng.

      “Thiếu Đường, tinh lực của cậu dồi dào, phải chuyện chuẩn bị cho hôn lễ rất đau khổ ư?”

      Hai chiếc du thuyền dừng lại, Lãnh Thiên Dục lật người nhảy sang bên du thuyền của Lăng Thiếu Đường, vừa nhàn nhã rót rượu đỏ, vừa .

      Lăng Thiếu Đường lấy ly rượu từ tay Lãnh Thiên Dục, cất giọng : “Xem ra cậu cần phải tìm phụ nữ!”

      Ngay sau đó, ánh mắt lướt qua băng gạc bên tay trái của Lãnh Thiên Dục, tùy hứng quan tâm: “Tại sao vậy? Lại chỉnh người nào?”

      Đáy mắt Lãnh Thiên Dục thoáng qua thất bại ngoài ý muốn: “ người phụ nữ biết trời cao đất dày!”

      vậy tức là cậu bị chỉnh?” Lăng Thiếu Đường cười lớn, lập tức nhìn kỹ vết thương tay : “Ha ha, vết dao? Mình muốn nhìn thấy người phụ nữ đối xử tàn nhẫn với cậu!”

      Lãnh Thiên Dục cắn răng cáu kỉnh : “Tốt nhất ta nên cầu phúc , đừng để mình bắt được, nếu mình cho ta biết kết quả của việc đắc tội với Lãnh Thiên Dục.”

      Lăng Thiếu Đường nhịn cười, sau đó lâu có chuyện cần khuyên nhủ!

      “Đúng rồi, Thiếu Đường, vụ án của Tuyên Tử Dương có tiến triển mới, kết quả suy đoán… có thể làm khó cậu!”
      Last edited: 29/5/15
      dunggg thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 13: Nghẹn lời

      Chương 217: Nguyên nhân chính của cái chết

      Edit: Tiểu Huyền

      Lăng Thiếu Đường khẽ nhíu mày, ngửa đầu uống hết ly rượu đỏ: " thử xem!"

      Lãnh Thiên Dục tùy ý dựa vào lan can boong thuyền, ánh mắt mang theo suy nghĩ: "Nguyên nhân cái chết của Tuyên Tử Dương rất đáng nghi, vì thế thi thể của vẫn tiếp tục được đóng băng, về phần cảnh sát trả lời là mất tích, Thiếu Đường, cậu còn có nhớ hình dáng thi thể của Tuyên Tử Dương ?"

      Lăng Thiếu Đường trầm ngâm, lập tức : " người Tuyên Tử Dương vết thương nào, cho nên giống như chết vì nguyên nhân bên ngoài, nhưng bỏ mạng vì thứ rất , thi thể vô cùng tái nhợt, cũng phải dáng vẻ bình thường của thi thể sau khi chết!"

      "Đúng, lãnh đạo MCN

      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :