1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 12: Thầm than

      Chương 191: Sóng gió bất ngờ ập đến

      Yên lặng để tôi cho em đôi tay

      Tuỳ em khoá lại xiềng xích tình cảm

      Cho dù chìm đắm trong hạnh phúc của nô lệ

      Trong gông cùm xiềng xích mà em tạo ra

      Nhảy rất nhiều rất nhiều điệu múa xinh đẹp

      Nhịp trống cuối cùng cũng ngừng lại

      Tôi mệt mỏi rồi nhàng như thường

      Buồn bã cách biệt em

      ☆☆☆☆☆☆☆☆

      Người chủ trì vừa dứt lời, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn lên - -

      Nơi đó là chỗ ngồi của nóm doanh nhân ở dưới sân khấu, chỗ ngồi của khách quý có Lãnh Thiên Dục, Hoàng Phủ Ngạn Tước, Cung Quý Dương, Chad, Lăng Thiếu Nghị, Kỳ Hinh.

      Đương nhiên, còn có cả - - Lăng Thiếu Đường!

      Chỉ thấy có dáng người cao tuỳ tiện bước lên sân khấu, cách ăn mặc của ta khiến người khác nhầm tưởng ta là người mẫu, áo màu tím nhạt siêu ngắn phối với áo choàng tay, cùng với

      Chiếc váy ngang gối có màu sắc nhàng, bộ tóc xoăn dài màu vàng óng ánh khiến người ta cảm thấy chói mắt, kính mát màu đen tạm thời che khuôn mặt của ta, nhưng có thể khẳng định ya là rất xinh đẹp, xinh đẹp kinh người! Bởi vì hình dáng của ta là đường cong hoàn mỹ.

      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường tùy tiện quét qua sân khấu, đột nhiên trong lòng dâng lên cảm giác khác thường, lập tức, mi tâm bắt đầu nhíu lại, người này, có chút quen thuộc!

      “Đường…” Kỳ Hinh kéo tayLăng Thiếu Đường, bởi vì người chủ trì mời Lăng Thiếu Đường lên sân khấu hai lần.

      Lăng Thiếu Đường hơi giật mình rồi nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, cười nhìn Kỳ Hinh, lập tức tiến lên sân khấu.

      Nỗi bất an giống như cái lưới, chậm rãi bao vây Kỳ Hinh, ánh mắt của đặt người kia, cẩn thận đánh giá ta, trực giác của phụ nữ cho Kỳ Hinh biết, người này hề đơn giản.

      Bóng dáng rất quen thuộc, xác định từng nhìn thấy này ở đâu đó!

      Kỳ Hinh cẩn thận nhớ lại, nỗ lực suy xét, rồi đột nhiên, hai tròng mắt của bỗng chốc trừng lớn, nghĩ ra này - -

      Chính là lúc rời khỏi đảo tây lý, khi máy bay từng gặp qua này! Tình cảnh lúc đó đột nhinê ra rành rành trước mắt: “ Tôi chỉ muốn đến nhìn xem người phụ nữ có khả năng chói buộc trái tim bướng bỉnh lỳ lợm của Lăng Thiếu Đường là ai thôi! Tiểu thư Kỳ, quả nhiên rất xinh đẹp, nhìn thấy mà giật mình!”

      “Hình như hiểm lầm rồi, nếu giống như lời , tại tôi chỉ là tình nhân của Lăng Thiếu Đường, tình nhân, gọi là được sao?”

      “Dù như thế nào, rất hân hạnh được biết tiểu thư Kỳ! Quên câu, thay tôi gửi lời hỏi thăm đến Thiếu Đường!”

      Lời đối thoại của mình với này khi ấy, đột nhiên xuất trong đầu !

      sai, chính là ấy! ấy quen biết Lăng Thiếu Đường, quen biết nhau ngay từ lúc đầu rồi!

      ấy - - ra là ai?

      Kiềm chế nỗi kinh hoàng trong lòng, Kỳ Hinh xoay đầu sang chỗ Lăng Thiếu Nghị ngồi: “Thiếu Nghị, này là ai? Có phải ấy và Thiếu Đường quen biết nhau từ trước rồi đúng ?”

      Tuy giọng của mềm , nhưng cũng thể làng tránh được sợ hãi trong lòng.

      Khuôn mặt tuấn dật của lăng thiếu nghị trở nên hơi tái nhợt, vô lực ngã ngồi ghế, mà hành động ấy của cũng gây nên chú ý với mấy người khác.

      “Kỳ Hinh - -”

      ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt sốt ruột của Kỳ Hinh, chậm rãi : “Tiểu thư Rayne đứng ở sân khấu, tên tiếng Trung của ấy là - - An Vũ Ân!”

      “Cái gì?”Kỳ Hinh giật mình , ba chữ kia giống như sấm sét giữa trời quang, trái tim muốn nổ tung, trong nháy mắt trái tim vỡ nát, mãi đến khi từng mảnh từng mảnh rơi xuống đất!

      Rayne – dựa theo phát ra (phát ) chính là “Vũ Ân!”

      sai, này chính là An Vũ Ân, ấy khinế Lăng Thiếu Đường mang theo nghi hoặc bước lên sân khấu, lúc này Rayne nhàng tháo kính ra- -

      Con ngươi trong suốt, lông mày cong cong, lông mi dài hơi rung động, làn da trắng nõn, đôi môi mỏng manh như cánh hoa hồng mềm mại ướt át.

      An Vũ Ân!

      Thân thể cao lớn của Lăng Thiếu Đường đột nhiên chấn động, kinh ngạc trong mắt được biểu lộ bỏ sót chút nào, ấy - - biến mất lâu như vậy, tại sao hôm nay lại đứng ở trước mặt mình?

      Chỉ thấy cặp đùi thon dài của An Vũ Ân tiến lên phía trước vài bước, tất cả đèn flash rọi lên người ta, ta mỉm cười vươn cánh tay dài trắng nõn ra: “Lăng tiên sinh, xin chào! lâu gặp!”

      Lăng Thiếu Đường hơi run sợ chút, lập tức giấu kinh ngạc trong đôi mắt, sau đó bàn tay to chậm rãi vươn ra, lịch nắm lấy bàn tay bé của ta.

      “Hóa ra tiểu thư Rayne và Lăng tiên sinh có quen biết nhau?” hề phát ra khác thường, người chủ trì còn đứng sân khấu tạo ra khí châm ngòi thổi gió (thêm dầu vào lửa) .

      Ánh mắt vui của Lăng Thiếu Đường đột nhiên chuyển hướng sang người chủ trì lắm miệng, lạnh lùng trong mắt vô tình có thể giết chết người.

      Người chủ trì run lên, khi nhìn thấy con mắt sắc lạnh như băng kia, toàn thân rét mà run! Sao vậy?Chẳng lẽ mình sai sao?

      An Vũ Ân cười, đến bên cạnh Lăng Thiếu Đường, nhìn sắc mặt cứng ngắc của người chủ trì : “Đúng vậy, tôi và Lăng tiên sinh chỉ quen biết mà còn là bạn bè lâu năm! Đúng Lăng tiên sinh?”

      ta nở nụ cười tươi, nhìn vẻ mặt lạnh như băng của Lăng Thiếu Đường, nhàng .

      Ánh mắt của Lăng Thiếu Đường đảo quanh, giờ phút này, người muốn nhìn thấy là Kỳ Hinh, nhưng mà, thứ thấy lại là đôi con ngươi như khóc như oán giận.

      ấy biết rồi sao?

      Trái tim như muốn vỡ ra, đau đớn như bị dao rạch.
      Last edited by a moderator: 3/5/15
      Fuu, dungggthienbinh2388 thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Hồi 12: Thầm than

      Chương 192: Dự tính sai lầm

      Beta: Meo Miu Ciu

      Thế giới này có rất nhiều hạn chế như những điều cấm kỵ và những bí mật,

      Có quá nhiều người thể đoán trước được những biến cố xảy ra với mình và họ tự nguyện buông bỏ.

      Xoay người cái, có lẽ bạn bỏ lỡ đời,

      Cần tới rất nhiều năm về sau, mới có thể hiểu thấu tất cả, chỉ cần ra sức thực và nỗ lực hoàn thành,

      Có lẽ mọi thứ tốt hơn, nhưng số phận lại như trò đùa mà chúng ta thể chống lại được

      Thượng Đế chỉ cần chớp mắt cái, cái chớp mắt duy nhất sau những đám mây.

      Tất cả mọi kết cục,

      Đều đổi thay hoàn toàn...

      ☆☆☆☆☆☆☆☆

      An Vũ Ân xuất giống như loại vũ khí hạt nhân, nháy mắt biến tất cả mong muốn tốt đẹp của Kỳ Hinh thành tro tàn, đau, chuyện kia đạt được, còn lại chỉ có chết lặng.

      kinh ngạc đứng ở nơi đó, tâm hồn cũng dần dần phiêu du, vô số lần, đều nghĩ tới rốt cuộc hình dáng của An Vũ Ân như thế nào, mà hôm nay, nhìn thấy ấy cao ngạo đứng chung chỗ với Lăng Thiếu Đường, hoàn mỹ giống như đứng cùng với người , trái tim, phải đố kị, phải ghen, mà là đau đớn như bị rạch nát ra, chỉ đau và rất đau!

      chỉ có Kỳ Hinh, mà ngay cả Lãnh Thiên Dục, Hoàng Phủ Ngạn Tước và Cung Quý Dương cũng kinh ngạc đứng dậy!

      Mà giờ khắc này, Lăng Thiếu Đường đứng ở sân khấu, trong lòng quay cuồng, cơ thể cường tráng của trở nên cứng đờ.

      "Mời Lăng tiên sinh giao quyền cho cho tiểu thư Rayne !" Người chủ trì cũng phát khí có gì đúng, vội vàng giảng hòa .

      Mắt Lăng Thiếu Đường vô tình nhìn ký hiệu từ thiện trong tay, cũng tiến lên, chỉ cứng ngắc đứng ở đó, đáy mắt sâu nghe theo ý nghĩ trong lòng .

      "Lăng tiên sinh?" Người chủ trì tiến lên nhàng nhắc nhở Lăng Thiếu Đường.

      An Vũ Ân nhìn Lăng Thiếu Đường cười khanh khách, tình cảm trong mắt cần cũng biết, chủ động lên , giọng vào microphone trước mặt: “ Tôi rất vui mừng vì có thể trở thành người phát ngôn từ thiện của công trình chấn động thế giới càng khiến tôi vui hơn, cuối cùng tôi cũng gặp được người bạn cũ, có phải , Thiếu Đường?”

      Giọng mềm giống như nước ấm, xong, ta tới bên cạnh Lăng Thiếu Đường, bàn tay bé nắm lấy cánh tay , động tác vô cùng thân mật khiến mọi người ở đây nghi ngờ mối quan hệ giữa hai người.

      Hành động kia của hoàn toàn tạo ra sóng to gió lớn ở trước mặt truyền thông, ngay sau đó, ánh đèn flash bắt đầu điên cuồng, ngừng chớp nháy.

      Kỳ Hinh cách đó xa cũng sợ ngây người, môi run run nhìn mọi thứ diễn ra sân khấu, bàn tay tự giác nắm chặt lại, trái tim, đau quá đau quá.

      “ Kỳ Hinh, em ----- sao chứ?”

      Vẫn đứng ở phía sau Kỳ Hinh, Lăng Thiếu Nghị tiến lên từng bước, giọng hỏi, khuôn mặt tuấn lộ ra vẻ quan tâm sâu sắc.

      Lúc này Cung Quý Dương cũng tới, hơi nhíu mi lại, đáy mắt cũng lướt qua chút đau lòng nhìn , giọng : “ Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, Kỳ Hinh, em phải tin Thiếu Đường! Nhưng nghĩ bây giờ em nên trở về khách sạn nghỉ ngơi trước, sắc mặt của em cực kì khó coi!”

      Trong tất cả những người ở nơi này, chỉ có mình Cung Quý Dương biết Kỳ Hinh mang thai, bởi vậy, có chút lo lắng chuyện xảy ra bất ngờ này ảnh hưởng tới thân thể khoẻ mạnh của Kỳ Hinh.

      yên tâm , tôi sao!” Kỳ Hinh cố gắng thể vẻ mặt tươi cười rực rỡ, lại thể che giấu được đôi môi đnag khẽ run, cố gắng hết sức để mình thả lỏng chút, thoải mái chút, kiên định trong đôi mắt đẹp nhìn về phía Lăng Thiếu Đường đứng.

      sai, lời vừa rồi của Cung Quý Dương nhắc nhở , Thiếu Đường cũng kinh ngạc khi thấy An Vũ Ân xuất , phải sao? đnag lo lắng cái gì thế? phải tin tưởng Thiếu Đường chứ, đúng ?

      Nhưng khi nhìn thấy hai người đứng sân khấu tỏ ra vô cùng thân mật như vậy vẫn có cảm giác tức giận.

      “ Kỳ Hinh, lập tức đưa em quay về khách sạn!” Lăng Thiếu Nghị nhịn được, hai lời, lập tức kéo bàn tay bé của Kỳ Hinh, cương quyết .

      “ Thiếu Nghị!” Kỳ Hinh muốn gì nhưng lại thôi, liếc mắt nhìn Lăng Thiếu Đường đứng sân khấu, thực ra còn có rất nhiều lời muốn với .

      muốn cho Lăng Thiếu Đường biết, rất thương , muốn cho Lăng Thiếu Đường biết, tin tưởng , muốn cho Lăng Thiếu Đường biết, sau đó lâu được làm bố -----

      Nhưng đối mặt với tình huống như vậy, đứng trước xuất hiên của An Vũ Ân, làm sao có đủ dũng khí để ra?

      Nếu Lăng Thiếu Đường , như vậy cho dù An Vũ Ân có xuất , cũng ảnh hưởn nhiều đến cuộc sống của , nhưng nếu trong lòng Lăng Thiếu Đường vẫn thể quên được An Vũ Ân, như vậy, chuyện mang thai chỉ khiến Thiếu Đường càng thêm khó xử mà thôi.

      thương , cho nên, muốn nhìn thấy khó xử!

      Nghĩ đến đây, Kỳ Hinh than tiếng, cố nén tất cả đau đớn trong lòng, :

      “ Thiếu Nghị, đưa em trở về khách sạn !”

      Hành động kia của An Vũ Ân cũng khiến cho Lăng Thiếu Đường có phản ứng gì, ngược lại khi bóng lưng Kỳ Hinh rời , trái tim Lăng Thiếu Đường như bị khoét rỗng, hận thể lập tức tiến lên giữ chặt Kỳ Hinh, ôm chặt vào lòng.

      Nhìn bóng dáng Kỳ Hinh biến mất ở tỏng tầm mắt của mình, đáy mắt đột nhiên tối sầm lại.

      Chỉ thấy Lăng Thiếu Đường nhanh chóng khôi phục vẻ mặt trước sau như , hất bàn tay bé của An Vũ Ân đặt ở cánh tay mình ra.

      “ Tôi nghĩ nhi thức giao quyền này tạm thời phải huỷ bỏ, sau ngày hôm nay, tổ truyền thông của Lăng thị cho mọi người câu trả lời thoả đáng!”

      Giọng trầm thấp mà lạnh lẽo vang lên ở microphone, vẻ mặt cương nghị, hoàn toàn tìm thấy bộ dạng kinh ngạc vừa rồi, bình tĩnh giống như chưa hề có chuyên gì xảy ra.

      Tất cả khách quý đứng phía dưới và truyền thông nhanh chóng hít hơi lạnh, hôm nay, cuối cùng bọn họ cũng nhìn thấy Lăng Thiếu Đường điên cuồng và thay đổi thất thường trong truyền thuyết, lúc nãy vừa nhóm lên ngọn lửa tình vừa ôn hoà nhã nhặn, tại lại nhanh chóng thay đổi thành người khác, điểm quan trọng ở đây là, mạnh mẽ ép buộc thay đổi quy trình của bữa tiệc.

      “ Thiếu Đường, -------“ Nụ cười xinh đẹp khuôn mặt An Vũ Ân hoàn toàn biến mất thay vào đó là kinh ngạc, tuyệt đối ngờ Lăng Thiếu hành động như vậy.

      “ Rất xin lỗi!” Sau khi ba chữ ngắn gọn này với , Lăng Thiếu Đường lững thững xuống phía dưới.
      Last edited by a moderator: 5/5/15
      dunggg, thienbinh2388Fuu thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 12: Thầm than

      Chương 193: Hạnh phúc ngọt ngào

      Edit: Tiểu Huyền

      Beta: Miu

      Kỳ Hinh đứng ở trước cửa sổ, lẳng lặng, giống như bức tượng thủy tinh xinh đẹp, tóc quăn dài mềm mại bao trùm cả cơ thể nhắn của , giống như người bảo vệ tâm hồn yếu ớt của .

      Đường, em, phải ?

      Cắn chặt cánh môi đỏ mọng, chịu đựng cảm giác trống rỗng trong lòng.

      cánh tay lớn khẽ phủ lên đầu vai Kỳ Hinh, mang theo an ủi.

      "A?" Kỳ Hinh kinh ngạc thiếu chút nữa kêu thành tiếng, vẫn đắm chìm trong thế giới của mình nên nghe thấy tiếng mở cửa phòng.

      Ngón tay thon dài của người đàn ông nhàng lướt qua vết cắn cánh môi mềm mại của Kỳ Hinh, trong mắt chứa đựng luyến tiếc và thương sâu: " nghe lời, phải em làm như vậy đau lòng sao?"

      "Đường? !"

      Kỳ Hinh thể tin, nhìn người đàn ông bên cạnh mình, lập tức, ánh mắt sáng ngời, nỗi u buồn trong lòng liền biến mất, nhanh chóng nhào vào trong ngực của : "Đường!"

      Trong giọng dịu dàng mang theo vui mừng, làm cho trái tim của Lăng Thiếu Đường co rút.

      " bé ngốc, sao lại chạy về khách sạn trước?" đắm chìm trong cưng chiều vỗ về tóc , trong giọng hề có ý trách cứ.

      Mặt Kỳ Hinh hơi đỏ lên: " Rất xin lỗi, Đường, em ——"

      biết nên như thế nào.

      "Hinh Nhi ——" Lăng Thiếu Đường nhìn thấy bi thương ở trong đôi mắt Kỳ Hinh, nhàng mở miệng .

      Kỳ Hinh ngẩng đầu

      nhìn Lăng Thiếu Đường, trong đôi mắt dạt dào tình cảm dường như có thể làm tan chảy tất cả những thứ lạnh lẽo cứng nhắc.

      “Hinh Nhi, em có tin ?” Lăng Thiếu Đường nhìn Kỳ Hinh trìu mến, chậm rãi .

      Kỳ Hinh nhìn khuôn mặt cương nghị của người đàn ông trước mắt, có thể nhìn thấy tình nồng đậm gương mặt .

      nặng nề gật đầu: “Đường, cần giải thích với em cái gì, bởi vì bất kể làm gì, em đều tin tưởng !” câu ngắn ngủn thể tình hề hối hận.

      Trái tim Lăng Thiếu Đường nhanh chóng bị hạnh phúc bao vây. Kỳ Hinh dịu dàng và luôn tin tưởng , như vậy, làm sao có thể được chứ!

      Ôm vào trong lòng, nâng niu quý trọng giống như sợ rằng buông lỏng tay biến mất.

      “A….” Mất lúc lâu sau, Kỳ Hinh dường như nhớ ra điều gì, thấp giọng kêu chút.

      “Làm sao thế?” Lăng Thiếu Đường khẩn trương hỏi.

      Kỳ Hinh bày ra khuôn mặt nhắn đáng , vội vàng hỏi: “Đường, sau khi trở về, bữa tiệc vẫn chưa kết thúc phải ?”

      lông mày của xuất sầu lo nhàn nhạt, nếu là như vậy, Lăng thị trở thành chủ đề của giới truyền thông.

      Lăng Thiếu Đường giả vờ giận dỗi nhíu mày chút, vươn tay chỉ chỉ vào chóp mũi của : “ , tại điều em nên quan tâm phải chuyện này!”

      “Vậy là cái gì?” Kỳ Hinh khó hiểu hỏi, chẳng lẽ còn có chuyện quan trọng hơn việc này sao?

      Lăng Thiếu Đường cười, lập tức chỉ vào chính mình.

      “Làm sao vậy?” Kỳ Hinh lại nghi ngờ.

      bé, em chưa câu nào rời hội trường trở về khách sạn, chẳng lẽ biết lo lắng ư? Em chịu trách nhiệm vì hành vi làm tổn thương à!” Lăng Thiếu Đường tỏ vẻ đau đớn .

      Thực ra, lời của giả chút nào, thời điểm nhìn thấy Kỳ Hinh xoay người bỏ , cũng tự chủ được, theo , cho dù ở lại bữa tiệc, trong lòng cũng hề cảm thấy vui mừng.

      Kỳ Hinh nhìn bộ dạng của Lăng Thiếu Đường, buồn cười đánh cái: “ là, rất giống cậu bé! Rốt cuộc là ai làm cho ai tổn thương đây? Là ai thấy tình nhân cũ ngay lập tức mất hồn mất vía?”

      đứng dậy, giả bộ như ghen tuông xoa thắt lưng .

      Lăng Thiếu Đường cũng đứng lên, thân hình cao lớn hoàn toàn che lấp , thích nhìn bộ dáng ghen tuông của , bởi vì ít nhất lúc như vậy có thể thả lỏng tâm trạng chút, nếu Kỳ Hinh có phản ứng gì, ngược lại sợ hãi.

      bé, lại biến bị động thành chủ động, xem ra chưa dạy dỗ em tốt!” Lăng Thiếu Đường nhanh chóng khiêng Kỳ Hinh vai, sang sảng cười to.

      “Đường, thả em xuống! Rất cao, rất chóng mặt!” Giọng phản kháng của Kỳ Hinh biến mất ngay sau đó vì đôi môi nóng rực của Lăng Thiếu Đường phủ lên môi .

      khí lập tức thoải mái hẳn lên.

      lát sau, vẻ mặt Kỳ Hinh ửng hồng, nằm trong ngực Lăng Thiếu Đường, ôm lấy cổ của , hỏi: “ nghĩ hóa ra An Vũ Ân chính là người mẫu thế giới –Rayne! Đúng rồi, về chuyện ấy trở thành người phát ngôn từ thiện là như thế nào?”

      Bàn tay to của Lăng Thiếu Đường nhàng vỗ lưng , chỉ thản nhiên câu: “Tổ truyền thông quốc tế thay người khác!”

      “Vì sao?” Kỳ Hinh nhàng đứng dậy, khó hiểu hỏi.

      Tuy rằng sau khi nghe tin tức ấy, trong lòng trào lên cảm giác vui sướng nho , nhưng dù sao An Vũ Ân cũng là người mẫu quốc tế nổi tiếng, tiếng của vẫn có trọng lượng tương đối thích hợp.

      “Như vậy có thể khiến em quan tâm!” Lăng Thiếu Đường cố ý trêu Kỳ Hinh , suy nghĩ tinh tế hoàn toàn thấu hiểu tâm trong lòng .

      rất đáng ghét, em chính với mà!” Kỳ Hinh đỏ mặt trừng mắt liếc cái, :

      Đáy mắt Lăng Thiếu Đường mỉm cười: “Được rồi, được rồi!” vòng tay ôm Kỳ Hinh trở lại trong lòng, giống như cưng chiều , .

      “An Vũ Ân làm người đại diện cũng là mối lo ngại với Lăng thị, bởi vì, hình tượng của ta thích hợp.”

      Kỳ Hinh khẽ gật đầu, thực ra lúc ban đầu định chọn người phát ngôn từ thiện là Glona, bởi vì hình tượng của ấy rất trong sáng, quan trọng hơn là, ấy có kết hợp trời sinh, mà An Vũ Ân quá nóng bỏng, thích hợp với hình tượng này.

      Lăng Thiếu Đường nhìn bộ dáng như nghĩ ngợi của Kỳ Hinh, lập tức cười xấu xa: “Như vậy em yên tâm rồi chứ! Cả đời này có người nào có thể theo bên cạnh em cướp rồi nhé!”

      Kỳ Hinh nghe xong, trong nháy mắt cảm thấy xúc động và hạnh phúc vô cùng, tươi cười : “Có người nào thích à!”

      dối!” Lăng Thiếu Đường cưng chiều hôn lên môi của .

      Thực ra, cho Kỳ Hinh việc, đó chính là, An Vũ Ân mất tích lâu như vậusau đó đột nhiên lại xuất , điều này khiến có cảm giác nghi ngờ.
      Last edited by a moderator: 5/5/15
      dunggg, Fuuthienbinh2388 thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Hồi 12: Thầm than

      Chương 194: Ước hẹn bên bờ biển

      Beta: Meo Miu Ciu

      Nếu như có cuộc gặp gỡ trong thơ

      Nên giống như kết thúc ảo mộng

      cần em

      Làm sao để nén nước mắt khi vẫy tay

      Hãy để tất cả ——

      Em giả bộ mỉm cười mạnh mẽ trong giấc mơ của . . . . . .

      ☆☆☆☆☆☆☆☆

      Đêm, rất khuya, yên tĩnh, chỉ còn ánh trăng tỏa ra ánh sáng, những ngôi sao phát ra ánh sáng nhàn nhạt êm dịu chiếu vào người nằm trong phòng khách sạn.

      Kỳ Hinh nỡ ngủ, lông mi dài run rẩy theo hô hấp nhợt nhạt, tựa như cánh bướm xinh đẹp xào xạc giữa gió mùa thu, giống như chìm trong mơ.

      Lăng Thiếu Đường xử lý xong công việc, trở lại phòng ngủ, khi phát Kỳ Hinh cuộn tròn giường giống như chú mèo cố ý bước chân.

      Gần đây Kỳ Hinh ngày càng ham ngủ, cứ đến buổi tối buồn ngủ chịu được, nhìn dáng ngủ của đáng như vậy, muốn quấy rầy cũng đành lòng.

      Sau khi tắm xong, ngay khi Lăng Thiếu Đường muốn lên giường ngủ, lúc này, tiếng
      Di động lập tức vang lên.

      nhìu mày lại, xong nhìn Kỳ Hinh ngủ say giường sợ làm phiền , tới phòng khách nghe điện thoại.

      “Ai vậy?” Giọng nói trầm thấp một chút tình cảm.

      “Thiều Đường!” Giọng nói mểm mại từ đầu dây bên kia vang lên.

      Giọng nói quen thuộc làm cho thân hình cao lớn của Lăng Thiếu Đuờng cứng nhắc, một lát sau, mở miệng nói: “Vũ Ân______”

      Ban đêm có chút hanh khô, Kỳ Hinh chảy nhiều mồ hôi nên tỉnh lại từ giấc mơ, hít tứng ngụm khí, hoảng sợ vì vừa gặp cơn ác mộng, sau đó mới buông lòng một chút.

      Đêm nay ngủ ngon, liên tiếp gặp ác mộng.

      Theo bản năng tầm mắt lướt xung quanh, còn chưa trở về à, Kỳ Hinh nhìn đồng hồ, đã qua mười hai giờ, chắc còn xử lý công việc.

      Nhẹ nhàng xuống giường, khi vào phòng khách liếc mắt một cái nhìn thấy mác áo có treo áo khoác và caravat của , trong lóng ngạc nhiên, đây là trang phục mà Thiếu Đường mặc hôm nay, chẳng lẽ đã về nhà rồi lại ra ngoài sao?

      Cơn buồn ngủ hoàn toàn chấm dứt, Kỳ Hinh mặc quần áo tử tế, vào quán cà phê tao nhã dưới khách sạn, vừa ngồi xuống lâu, người phục vụ nhiệt tình, nhanh chóng tới.

      “Tiểu thu Kỳ, dùng gì?”

      Kỳ Hinh ẩn chứa nụ cười nhàn nhạt gọi một chút điểm tâm và đồ uống, thực ra, chủ yếu có tâm trạng ăn uống, nhìn thấy Lăng Thiếu Đường, trong lòng luôn hoang mang và rối bời.

      “Sao hôm nay chỉ có một mình tới? Vừa nãy tôi nhìn thấy Lăng tiên sinh cùng một người mà!” Người phục vụ bưng đồ lên nói, dù sao ở trong này, ít ai có khả năng biết Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh là ai.

      Trong mắt Kỳ Hinh hiện lên một tia nghi ngờ, nhẹ giọng hỏi:”--- vừa mới nhìn thấy Lăng tiên sinh?”

      Người phục vụ gật đầu:” Đúng vậy, tôi vừa nhìn thấy Lăng tiên sinh về phía bờ biển!”

      Kỳ Hinh nghe xong, tay run run, cầm chắc chén trà thủy tinh khiến chén trà rơi xuống đất, vỡ tan…

      Đêm, bờ biển càng thêm tĩnh lặng, trong khí còn xen lẫn cả mùi vị của nước biển, mang theo chút cảm giác bất an.

      Ánh trăng kéo dài thêm thân hình cao lớn của Lăng Thiếu Đường bờ cát, khi thấy người phụ nữ ngồi bãi cát đột nhiên trái tim đập mạnh.

      “Vũ Ân?” Giọng vang lên, rồi nhanh chóng bị tiếng sóng biển hút .

      Bỗng nhiên người phụ nữ xoay người, ánh trăng trong sang chiếu thẳng lên người ta, vừa xinh đẹp lại tràn ngập quyến rũ.

      “Thiếu Đường ----“ Giọng của ta hơi run rẩy, lập tức đứng dậy, chậm rãi về phía Lăng Thiếu Đường đứng cách đó xa.

      Lăng Thiếu Đường nhìn thấy An Vũ Ân càng ngày càng lại gần mình, tình cảm trong lòng vốn phức tạp, nay gặp lại , tự nhiên trong lòng thấy xúc động , đồng thời, trái tim lại thấy áy náy, bởi vì,với việc mất tích, hầu như chằng quan tâm tới, người này, phải là người lúc trước từng cuồng nhiệt.

      ngờ rằng đêm nay An Vũ Ân lại chủ động gọi điện thoại cho , ngồi ở bờ biện đợi lâu như vậy, suy nghĩ lại dù sao mình cũng nên đồng ý hẹn gặp, tuy rằng biết cuối củng mình nên lấy thân phận gì và tình cảm nào để đối mặt với người phụ nữ này.

      “ Nhiều năm gặp, em ---- có khỏe ?” Lăng Thiếu Đường khó khăn tìm cách ra câu như thế, dù sao hai người từng thích nhau, sao có thể quên là quên ngay được.

      Chỉ là, gặp lại , lại phát trái tìm mình có thể đập chậm rãi yên ổn trở lại.

      An Vũ Ân đến bên cạnh Lăng Thiếu Đường, đôi mắt dạt dào tình cảm nhìn hề chớp mắt, dần dần trong mắt bắt đầu chứa đầy nước mắt.

      còn bên cạnh, sao em có thể khỏe mạnh được?” ta nhàng mở miệng , giọng chứa đầy thê lương và đau buồn.

      Lăng Thiếu Đường nhìn bộ dạng hai mắt đẫm lệ của An Vũ Ân, trong lòng thấy hơi chua xót, cúi đầu : “ Nhiều năm như vậy, em đâu?”

      An Vũ Ân buồn bã cười, nước mắt rơi đến bên môi. “Em đến nhiều nơi, giống như người lang thang, nhưng mỗi khi qua nơi, trong lòng lại nhớ đến nhiều hơn chút, em -------- từ trước đến nay em quên được !”

      Lăng Thiếu Đường nghiêm mặt, lát sau, nhàng : “ Vũ Ân, mọi chuyện đều qua rồi, quan trọng là về sau em có tính toán gì ?”

      An Vũ Ân trả lời câu hỏi của , mà chỉ giọng hỏi: “Thiếu Đường, ghét bỏ em à? vẫn chịu tin lời lúc trước của em, ở trong lòng , em thực vẫn là người như thế ư?”

      Giọng vang lên mang theo chút kích động.

      “ Em hiểu nhầm rồi, ghét bỏ em, chỉ là việc lúc trước xảy ra quá đột ngột, ---“ Lăng Thiếu Đường than tiếng, muốn giải thích, nhưng lại biết làm thế nào để an ủi .

      Dù sao nhà họ Lăng cũng có lỗi với .
      Last edited by a moderator: 8/5/15
      dungggFuu thích bài này.

    5. Minh Anh

      Minh Anh Active Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      112
      chuẩn bị lại ngược seo :'(

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :