1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 11: Sóng tình

      Chương 186: Lăng Thiếu Đường mất tự nhiên

      Beta: Meo Miu Ciu

      Trong lòng có chút mất mát!

      Hóa ra, món quà muốn tặng cho phải là nhẫn.

      Chiếc nhẫn kia, muốn tặng cho ai?

      Chút cảm giác đau xót lướt qua trái tim!

      chiếc hộp được gói tinh xảo đặt ở trước mặt Kỳ Hinh.

      "Hinh Nhi, mở ra xem , đây là thiết kế đặc biệt của nhà thiết kế hàng đầu Paris!"

      Lăng Thiếu Đường khẽ nhìn khuôn mặt nhắn của , dịu dàng .

      Như vào cõi tiên, tất nhiên Kỳ Hinh nghe thấy những lời Lăng Thiếu

      Đường vừa !

      "Hinh Nhi?"

      lại khẽ gọi, sau đó bàn tay to nhàng dùng sức, nâng khuôn mặt nhắn nghĩ lung tung của nhìn thẳng vào mắt , muốn nắm bắt tâm tư biến hóa, khi tỏ khi mờ của , cho phân tâm phút nào hết.

      "Hử?" Kỳ Hinh nhanh chóng có phản ứng, vội vàng che dấu mất mát trong lòng mình, nhìn chăm chú vào chiếc hộp ở bàn.

      "Đường, đây là gì?" tò mò hỏi.

      Căng thẳng trong lòng Lăng Thiếu Đường dần buông xuống, nở nụ cười: "Phải mở ra mới biết được chứ, đúng ?"

      Kỳ Hinh mang theo nghi hoặc mở chiếc hộp ra, chiếc váy thủy tinh trắng như tuyết, sáng lóa giống như ánh mặt trời.

      Bất kể là kiểu dáng thiết kế hay chất liệu thiết kế, đây vẫn là chiếc váy đẹp, nổi bật, khó có thể tìm được chiếc thứ hai thế giới này.

      "Đường, đây là...?"

      Trong giọng của Kỳ Hinh chứa đựng khó hiểu, đôi mắt như nước cũng thể nghi ngờ nhìn Lăng Thiếu Đường vẫn mỉm cười.

      Lăng Thiếu Đường ôm Kỳ Hinh, sau đó : "Đây là lễ phục em phải mặc vào tiệc tối ngày mai!

      "Tiệc tối ngày mai? Tiệc nào kia?" Kỳ Hinh lại lúng túng.

      "Bữa tiệc ăn mừng công trình chấn động thế giới, ngoài chúc mừng hạng mục cạnh tranh này thành công tốt đẹp, còn phải công bố với truyền thông suy nghĩ về kế hoạch hoạt động của hạng mục, là người phát ngôn được tuyển chọn, em góp rất nhiều công sức trong lần cạnh tranh này, sao có thể thiếu em được chứ!" Lăng Thiếu Đường dịu dàng nhìn Kỳ Hinh .

      ra, bắt Kỳ Hinh tham gia bữa tiệc này, còn cố ý muốn thể mục đích khác nữa.

      "Ồ, thực ra em chỉ đưa ra giá thầu thôi, những việc phức tạp sau đó em hoàn toàn giúp được gì, em như vậy, em ngại lắm!"Kỳ Hinh cười đáp.

      "Về sau em chỉ cần chuyên tâm làm người phụ nữ của là tốt rồi, dù chỉ là phần trong công việc cũng được tham gia !"Lăng Thiếu Đường nghiêm mặt cố ý dọa nạt .

      "Được rồi, được rồi! người đàn ông bá đạo !" Trong lòng Kỳ Hinh cảm thấy ngọt ngào.

      Lăng Thiếu Đường cười, nâng bàn tay bé của lên đặt ở môi.

      "Ngày mai dành cho em ngày đáng nhớ nhất!"

      thầm chỉ mới có thể nghe được.

      ☆☆☆☆☆☆☆☆

      Kỳ Hinh đứng ở cửa bệnh viện, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào các phương tiện tiến vào cửa bệnh viện, nóng lòng muốn Lăng Thiếu Đường nhanh chóng xuất trước mắt mình.

      thực tế, cũng biết lúc này trùng với giờ cao điểm, người tham gia giao thông rất nhiều, Lăng Thiếu Đường có khả năng đến bệnh viện nhanh như vậy, nhưng vẫn thể kiềm chế được căng thẳng trong lòng mình, đứng đây chờ từ rất sớm rồi.

      Ai ngờ, nhìn chung quanh cũng thấy bóng dáng Lăng Thiếu Đường đâu, trong lòng càng thêm căng thẳng và lo lắng.

      Đúng lúc đảo mắt nhìn qua góc hình bóng to lớn xuất ở trong tầm mắt của .

      "Đường?" tới phía trước, nhàng gọi tên của .

      "Hinh Nhi!"

      Vẻ cương nghị khuôn mặt Lăng Thiếu Đường chuyển thành mất tự nhiên. Đây là Kỳ Hinh lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt này của .

      Kỳ Hinh hé miệng cười: " đến đây từ lúc nào vậy?"

      Rất ràng, giống như ở chỗ này được thời gian dài.

      "Lúc năm giờ!" Trong giọng của thiếu bá đạo điên cuồng.

      Kỳ Hinh bất đắc dĩ lấy tay đỡ cái trán, sắp ngất rồi, thời tiết nóng bức như vậy, nhưng lại đứng đây, tay cầm hoa tươi tay cầm cái giỏ giống như người bị "phạt đứng" ở chỗ này gần hai tiếng đồng hồ.

      "Hinh Nhi —— nghĩ mấy thứ này nên để em mang vào, ——"

      Kỳ Hinh đợi Lăng Thiếu Đường xong, liền kiễng chân, hôn lên gò má của , sau đó thay cầm hoa tươi, hiểu lúc này trong lòng hơi bất an.

      "Đường, em nghĩ bác Lăng thấy tới thăm bác ấy, nhất định vui mừng lắm, theo em!"

      vui vẻ . Còn kéo cánh tay của Lăng Thiếu Đường.

      đường đến phòng bệnh, Lăng Thiếu Đường còn có chút do dự, nhưng sau khi thấy khuôn mặt tươi cười của Kỳ Hinh bất an trong lòng vơi nửa.

      ☆☆☆☆☆☆☆☆

      "Bác Lăng, bác đoán , hôm nay ai tới thăm bác?" Sau khi Kỳ Hinh vào phòng bệnh tư nhân, gấp rút .

      "Ngoài bé đáng như cháu ra còn có thể là ai!" Lúc Lăng Diệu Hồng vừa nhìn thấy Kỳ Hinh, vẻ mặt tươi hẳn lên .

      Nhờ bác sĩ hết lòng chăm sóc, ông qua thời kì nguy hiểm, tinh thần cũng hồi phục rất nhanh.

      " phải, bác nhìn này!" Kỳ Hinh dùng sức kéo Lăng Thiếu Đường đứng ngoài cửa vào, rồi nhanh chóng đóng cửa phòng lại.

      Lăng Diệu Hồng nhìn thấy tay cầm giỏ hoa quả, đứng sừng sững ở trước mặt ông nhưng kinh ngạc nên lời.

      Ông mở to mắt nhìn, còn tưởng là mình bị hoa mắt, trước mắt mình là Thiếu Đường sao? Hay là do ngày đêm thương nhớ nên sinh ra ảo giác?
      thienbinh2388, dungggFuu thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 11: Sóng tình

      Chương 187: Vui vẻ báo đáp

      Beta: Meo Miu Ciu

      Ngồi ở bên cạnh giường bệnh, Lăng Thiếu Nghị nhìn thấy Lăng Thiếu Đường đến có chút kinh ngạc, cũng giật mình cái, khuôn mặt tuấn lập tức xuất nụ cười tươi, cởi mở :

      " cả, đến rồi!"

      Lăng Thiếu Đường đứng ở bên, nhìn Lăng Thiếu Nghị chuyện, như đầu gỗ gật đầu.

      Lăng Diệu Hồng lại chuyển tầm mắt sang Kỳ Hinh.

      Kỳ Hinh hiểu ý cười: "Bác Lăng, Đường cố ý đến từ trước giờ tan ca để thăm bác!"

      "Đúng vậy ?"

      Lăng Diệu Hồng cho rằng mình nghe nhầm, giọng già nua cũng đầy vui mừng, trong mắt lại ngân ngấn nước.

      Kỳ Hinh đẩy Thiếu Đường lại gần, Thiếu Đường hít hơi sâu, mới nhàng : "Mong ông sớm bình phục!"

      "Đứng gần đây chút, Thiếu Đường, để bố nhìn con hơn!" Giọng của Lăng Diệu Hồng đầy phấn chấn, nhưng ông bị ngạt vì nước mắt từ lâu.

      Lăng Thiếu Đường bị động bước từng bước đến bên giường bệnh của Lăng Diệu Hồng, vẻ lạnh lẽo cứng nhắc mặt dần dần tan chảy, chậm rãi, quỳ gối xuống ——

      "Bố!" Trong giọng của Lăng Thiếu Đường mang theo nghẹn ngào.

      Lần đầu tiên, chủ động gọi người đàn ông trước mặt này là "bố", cho tới nay, luôn lạnh nhạt với "người bố" này của mình.

      "Con trai ngoan, bố rất xin lỗi con, khiến con phải chịu khổ nhiều năm như vậy!" Lăng Diệu Hồng run run vươn bàn tay già nua vuốt đầu của , hai mắt đẫm lệ .

      Lăng Thiếu Đường gì, chỉ ghé đầu vào hai vai run run ở bên giường.

      Đối Lăng Thiếu Đường mà , kể từ khi mẹ qua đời, đây là lần đầu tiên cảm nhận được tình cảm cha con thiêng liêng, từ bé bị đưa vào tổ chức Mafia, bao nhiêu năm hy vọng có thể cảm nhận được chút tình thân, được người thân thương.

      Hôm nay, cuối cùng cũng cảm nhận được thứ tình cảm đó. Trải qua bao nhiêu hận thù và đau khổ, vào giờ phút này dường như nó dần biến mất, bức tường dựng trong tim gần ba mươi năm nhanh chóng sụp đổ, hận thù trong lòng cũng như khối băng, tan chảy dần . . . .

      Đáy mắt Kỳ Hinh đẫm lệ rồi nở nụ cười, lặng lẽ ra ngoài, lưu giữ lại khoảnh khắc ấm áp bên trong phòng bệnh.

      Cuối cùng, Lăng Thiếu Đường buông bỏ được hận thù, khi nhìn thấy mọi việc xảy ra vào giây phút đó, trong lòng cảm thấy vui sướng gì sánh bằng, chỉ cần người đàn ông được hạnh phúc cả đời, mỗi ngày đều có thể sống vui vẻ.

      "Kỳ Hinh ——" Giọng trầm thấp vang lên ở đằng sau Kỳ Hinh.

      Kỳ Hinh nhanh chóng lau giọt nước mắt xúc động, xoay người, nhìn Lăng Thiếu Nghị, nở cười yếu ớt.

      Sau khi ra lâu, cũng nhanh chóng ra theo.

      Lăng Thiếu Nghị đến bên cạnh Kỳ Hinh, giọng dễ nghe:

      "Kỳ Hinh, lần này cảm ơn em, nếu có em, biết lúc nào mới cải thiện được mối quan hệ giữa cả và bố!"

      Kỳ Hinh mỉm cười: " Đây là việc em nên làm!"

      Lăng Thiếu Nghị nhìn gương mặt hạnh phúc của Kỳ Hinh, lát sau, giọng :

      " thường xuyên suy nghĩ, người lạnh lùng cứng đầu như cả, có thể tìm được em ấy rất may mắn. Em cười giống như ánh mặt trời, có lúc lại rất kiên cường khiến mọi người phải động lòng!"

      cảm giác khác thường vụt qua trong lòng Kỳ Hinh, nhưng lại rất mơ hồ, ngay sau đó, cười nhạt:

      "Thiếu Nghị, nhầm rồi, thực ra trong lòng em, Thiếu Đường giống như chiến thần, tuy rằng toàn thân ấy ngập tràn hơi thở lạnh lùng, kiên cường và có chút điên cuồng, nhưng lại mang đến cho em dũng khí rất lớn !"

      nhàng thở dài, sau đó xoay người, tầm mắt nhìn ra thế giới bên ngoài cửa sổ, ánh mắt nhìn xa xăm:

      "Sau khi quen biết Thiếu Đường, em mới biết hóa ra thế giới này còn có nhiều thứ rất tuyệt vời, em rất cảm ơn ấy vì có thể thường xuyên ở bên cạnh em, luôn can đảm, luôn chú ý bảo vệ em, vui vẻ dẫn em xem hoa nở, cho em biết tình đích thực là gì. người đàn ông quý trọng em như thế em phải dùng cách gì đó để báo đáp ấy chứ, có đúng ?"

      Kỳ Hinh cười dịu dàng, quay lưng về phía Lăng Thiếu Nghị, thể nhìn ra ánh mắt đau đớn của người ở phía sau được gạt . . . . . .

      ☆☆☆☆☆☆☆☆

      Đêm khuya, lúc Lăng Thiếu Đường trở lại biệt thự thấy Kỳ Hinh ngủ ghế sô pha ở phòng khách, giống như chú mèo cuộn tròn chiếc giường mềm mại, ngủ ngon vô cùng.

      Lăng Thiếu Đường nhàng tới bên cạnh , đến gần để ngắm nhìn . Hàng mi cong đen ở khuôn mặt trắng mịn tạo điểm nhấn, chóp mũi xinh đẹp, đôi môi đỏ mọng, duyên dáng như nàng tiên bước ra từ câu chuyện cổ tích.

      Lông mày giãn ra, sau khi thăm Lăng Diệu Hồng, quay lại công ty xử lý nốt công việc đến tận đêm khuya mới về, nghĩ bé này ở đây đợi tới khuya.
      Bàn tay to ôm lên tốn sức, bế lên phòng ngủ tầng.

      "Ưm ——"Kỳ Hinh thầm tiếng, thân thể lắc .

      "Là ! Ngủ !" Lăng Thiếu Đường nhàng đặt nằm xuống chiếc giường mềm mại, khẽ .

      Giọng trầm xuống, dịu dàng, chứa đầy cảm giác an toàn, Kỳ Hinh lại ngủ say.
      Lăng Thiếu Đường ngồi ở bên giường, bàn tay to thương xoa hai má mịn màng của . Đôi mắt nhuộm đầy dịu dàng.

      tuyệt đối nghĩ đến việc ngày hôm nay có thể giải quyết hết tất cả khúc mắc ở trong lòng chỉ nhờ vào công sức của này, dùng chính nụ cười ấm áp để bao dung , chưa bao giờ biết vui vẻ của chính là thứ dùng để thu hút người khác, như vậy, sao có thể động lòng với được chứ?

      nhàng lấy chiếc hộp từ trong túi áo ra, bên trong là chiếc nhẫn kim cương màu hồng lấp lánh, dưới ánh trăng nó tỏa ra ánh sáng khiến con người ta phải sợ hãi!

      Đây chính là chiếc nhẫn đặt làm để cầu hôn , từ đó trở về sau, trở thành vợ , hoàn toàn thuộc về .

      quyết định, trong tiệc tối ngày mai, dưới chứng kiến của tất cả mọi người, cầu hôn Kỳ Hinh, muốn tạo cho ngạc nhiên lớn nhất, đó cũng là lời hứa cả cuộc đời này mang lại hạnh phúc cho .

      Cho nên, ngày mai, là ngày đáng nhớ của cũng như của !
      Fuu, dungggthienbinh2388 thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 11: Sóng tình

      Chương 188: Buổi đêm bình thường

      Bóng đêm rực rỡ, ánh trăng mát lạnh như nước, gío thổi dịu dàng, mặt trăng hình lưỡi liềm, rời xa thành phố sôi động, biệt thự màu xanh với kiến trúc cổ xưa pha lẫn chút đại nằm ở vùng ngoại ô, kiến trúc của biệt thự là hòa hợp giữa cái lãng mạn và phong cách trang nghiêm, chọn trần nhà cao, cửa chính lớn, cửa sổ hình tròn với các viên đính ở đường viền, tất cả đều thể ung dung lộng lẫy.

      Đằng sau biệt thự là khu rừng trúc hiếm thấy, cây trúc um tùm xanh tốt xen vào nhau, dọc theo con đường tạo thành hai hàng, lá trúc xanh biếc bao quanh hình thành cái chóp, tạo nên "nóc nhà" hình vòm, dọc theo rừng trúc, còn có ngọn núi cao, cây mọc xanh tốt núi, bên cạnh là suối nước nóng thiên nhiên, bốn mùa ở đây đều như mùa xuân.

      Biệt thự rất lớn, phòng cũng nhiều, cửa sổ tinh xảo, rèm cửa nhàng tung bay.

      chiếc thảm xa hoa màu trắng mềm mại, đôi nam nữ quấn lấy nhau như dây leo, tiếng thở dốc đứt quãng của người đàn ông, đan xen với tiếng rên rỉ quyến rũ của người phụ nữ, đèn tường dịu êm chiếu rọi khiến căn phòng mập mờ và kiều diễm.

      Hồi lâu, chỉ nghe thấy tiếng gầm đầy giận dữ và u của người đàn ông. Rồi sau đó, người đàn ông tách khỏi cơ thể người phụ nữ, đẩy ta ra.

      Tất cả, khôi phục trạng thái yên tĩnh . . . . . .

      Ánh trăng mát rượi xuyên qua tấm kính thủy tinh dừng ở bộ tóc đen của người đàn ông, ánh mắt ung dung lười nhác, vô cùng tuấn tú, khuôn mặt sắc nét giống như được điêu khắc mà ra.

      " suy nghĩ cái gì?"

      Giọng người phụ nữ mang theo kiều mỵ mềm yếu, trong đó là tình cảm mãnh liệt và hơi thở có chút gấp gáp, ngón tay dài, vô cùng xinh đẹp, cẩn thận phủ lên khuôn mặt tuấn của người đàn ông.

      Nhưng ngay sau đó, người đàn ông lại hơi nhíu mày, người phụ nữ nhanh chóng rút tay về.

      nhìn người phụ nữ với ánh mắt nhàn nhạt mờ ám, người đàn ông cười, nụ cười gợi cảm xúât khuôn mặt tuấn.

      "Tôi suy nghĩ, bíêt ngày mai Lăng Thiếu Đường như thế nào!" Bàn tay to của phác họa đường nét kiều mỵ của người phụ nữ ở trong lòng.

      "Ưm. . . . . ."

      Thân thể người phụ nữ nhanh chóng xụi lơ, hóa thành dòng nước mùa xuân, khuôn mặt nhắn chôn sâu ở trong lòng người đàn ông, người phụ nữ khẽ ngẩng đầu, khuôn mặt nhắn xinh đẹp, tóc quăn dài như nước nhàng chảy xuống, trải dài tới tận cánh tay người đàn ông.

      " —— muốn tôi làm như vậy?" Con ngươi đen của người phụ nữ như nước xuân mềm mại, nhưng giọng lại có phần đau thương.

      "Như thế nào? muốn?"

      "Ưm..."Đôi môi hé mở, tình cảm mãnh liệt đựơc đốt nóng, người phụ nữ đắm chìm trong trong thứ tình cảm ấy, hô hấp trở nên hỗn loạn, trái tim cũng đập loạn lên...

      "Kỳ thực..." Người phụ nữ thở gấp , muốn cái gì đó lại thôi.

      "Hả?" Người đàn ông khẽ nhíu mày, bàn tay to hề nể nang nắm lấy khối thịt mềm mại kia.

      Người phụ nữ cắn cắn môi, chủ động đem thân mình cọ lên lồng ngực của người đàn ông, ngón tay thon dài di chuyển thắt lưng của : "Kỳ thực, chúng ta cứ sống như bây giờ phải tốt hơn sao? nhất định phải đối phó với Lăng Thiếu Đường - - "

      Còn chưa đợi người phụ nữ hết, người đàn ông hung hăng nắm lấy bộ tóc dài của ta, khiến ta thể ngửa đầu nhìn .
      Khuôn mặt tuấn dật lập tức trở nên u ám: " vừa cái gì?"

      Người phụ nữ khỏi giật mình.

      Bàn tay to dọc theo gáy đến cái cổ non mềm, ngón tay vuốt ve như có như

      " nên nhớ thân phận của mình, nếu còn có ý nghĩ như vậy, cũng đừng trách tôi nể mặt!"

      Giọng của nhàng nhưng lại khiến người ta phải rét run.

      Ngực người phụ nữ phập phồng, lạnh lùng :

      " nể mặt? Đúng vậy, người như làm gì biết nể mặt ai? Kể cả Tuyên Tử Dương, đến cuối cùng cũng phải chết thay đấy thôi- - "

      "Bốp - - "

      Người đàn ông giơ tay lên tát ta cái, dùng lực vừa đủ, lưu lại bất kỳ dấu vết gì mặt ta.

      "Nếu muốn tham gia bữa tiệc tối mai, đêm nay tôi tuỵêt đối cho nếm thử cái gì gọi là nể mặt! Cho nên tôi cảnh cáo , ngoan ngoãn ngậm miệng lại!" hung hăng .

      Người phụ nữ ngẩng đầu lên nhìn, nhìn vào đôi mắt hiểm của : "Nhiều năm như vậy, ở trong lòng , tôi vẫn chỉ là công cụ báo thù thôi sao?"

      "Đối với tôi, quan hệ với phụ nữ cũng chỉ là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, thế nào? phải tôi rồi chứ? Ở trong lòng phải chỉ có Lăng Thiếu Đường thôi sao? Tôi muốn cho Lăng Thiếu Đường biết, người phụ nữ của , tôi chạm lầm người!" Người đàn ông cuồng dã cười to.

      "- - bíêt xấu hổ!" Ngừơi phụ nữ nghiến răng nghiến lợi to.

      "Tôi bíêt xấu hổ? Đúng, tôi bíêt xấu hổ xấu hổ, nhưng tôi cho bíêt, so với tôi, Lăng Thiếu Đường còn bíêt xấu hổ gấp nghìn vạn lần, tôi từng thề với trời, thứ tôi muốn có đựơc chỉ là Lăng thị, mà còn có cả mạng sống của Lăng Thiếu Đường, ngày, phải nằm dưới chân tôi!"

      Người đàn ông cười lớn, bàn tay to đặt cổ người phụ nữ đột nhiên nắm chặt.

      "- - ưm - - buông ra - - " Người phụ nữ cảm thấy hô hấp ngày càng khó khăn, hai tay của ta ngừng giãy dụa.

      "42Tôi cảnh cáo , nếu ngày mai dám phá hỏng chuyện tốt của tôi, tôi lấy mạng con trai !" Người đàn ông dùng tay nắm chặt hai tay giãy dụa của người phụ nữ, rống lớn .

      Sau đó h19ung hăng nâng ta lên, đặt thân thể mềm mại của ta lên cửa sổ sát đất lạnh như băng, khóe miệng tà mị nhếch lên, bàn tay to dùng sức xoa nắn nơi đầy đặn của ta, hề có tia thương73 tiếc.

      Ở trong mắt , phụ nữ chính là công cụ dùng để ấm giường mà thôi, cũng muốn giao tình cảm của mình vào tay người phụ nữ nào hết, để ý đến cái gọi là nữ quyền (quyền của người phụ nữ), hung hăng đập nát nó, thế giới này, phụ nữ là thứ có thể dùng tiền để mua!
      Last edited by a moderator: 30/4/15
      dunggg thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 12: Thầm than

      Chương 189: Người phụ nữ tôi nhất

      Bàn tay của người đàn ông vừa buông ra, người phụ nữ vội vàng hô hấp khí, giọng cũng trở nên cuồng loạn : " đúng là kẻ điên! Sao có thể lấy đứa ra uy hiếp tôi?"

      Người đàn ông hừ lạnh tiếng: "Thế nào? Biết sợ rồi hả? Có phải sợ sau này khi nó lớn lên, nó biết được mẹ nó là dâm phụ, gặp ai cũng có thể coi là chồng đúng ?"

      xong, hung hăng xuyên qua thân thể của ta.

      "- - " Ngừơi phụ nữ thở gấp, theo bản năng, hai tay quàng qua ôm cổ .

      "Người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường tôi đều phải chinh phục đựơc! Bất kể là hay Kỳ Hinh, đều thể trốn thóat!"

      Người đàn ông cười khẽ, giọng càng trở nên trầm thấp, ánh mắt u ám thâm thúy, môi mỏng di chuyển đến vành tai của người phụ nữ.

      " hèn hạ!" Người phụ nữ rên rỉ, thân thể bị người đàn ông ác ý đoạt lấy.

      ta trần truồng, thân mình tuyết trắng nhàng bị đè ép ở cửa sổ sát đất, thủy tinh lạnh lẽo là loại kích thích cảm giác sâu bên trong cơ thể ta, ta hét lớn, cảm thụ vật to lớn của người đàn ông tiến vào.

      Đặt người phụ nữ cửa thủy tinh nhiễm hạt bụi, hai tròng mắt của người đàn ông híp lại, dục vọng lấp đầy hai mắt, dùng lực tiến sâu vào, nghe tiếng hò hét của người phụ nữ ở dưới thân, khuôn mặt xuất vẻ thỏa mãn.

      ... ....

      Đây là bữa tiệc lớn nhất từ trứơc đến nay, đồng thời cũng là bữa tiệc cao cấp, thời thượng, tiếng nhạc du dương, mềm mại như dòng nứơc vang vọng ở góc.

      Cảnh bố trí sân khấu phải là cảnh , cũng phải phun vẽ, mà toàn bộ được tạo nên từ các loại đèn LED tiên tiến nhất, tạo nên các hình ảnh sống động, đẹp mắt khiến con người ta cảm thấy phấn khích.

      Tới tham dự bữa tiệc lần này ngoại trừ các doanh nhân thế giới, các nhân vật quý tộc nổi tiếng, các ông trùm giàu có ở nứơc ngoài, còn có ba tài phiệt đến chúc mừng Lăng thị.

      Buổi tịêc bắt đầu là lúc toàn bộ những ngừơi có mặt ở đây cầm trong tay ly rượu đỏ, rời khỏi ghế đệm thoải mái bứơc lên phía . Đứng ở bên là giới truyền thông. Bọn họ luôn cầm sẵn máy ảnh trong tay, mỗi người đều khẩn trương, vui vẻ làm công vịêc của mình.

      Ở chỗ ngồi dành cho khách quý, có Lãnh Thiên Dục, Cung Quý Dương, Hoàng Phủ Ngạn Tước, Lăng Thiếu Nghị, điều tra viên, còn Lăng Thiếu Đường luôn ngồi cạnh Kỳ Hinh.

      Bàn tay to của Lăng Thiếu Đường gắt gao nắm chặt bàn tay bé của Kỳ Hinh, thầm bên tai : "Hôm nay em là chủ nhân của bữa tịêc!".

      Kỳ Hinh còn chưa kịp suy nghĩ gì, bữa tiệc bắt đầu.

      Chỉ thấy khối băng khắc hình chậm rãi đựơc nâng lên, ánh thủy tinh phản xạ bốn phiá khiến người ta cảm thấy chói mắt.

      "Đẹp quá, là khối băng khắc hình trái tim!" Kỳ Hinh trừng lớn hai mắt, từ đáy lòng tán thưởng .

      Ngắm nhìn những bông hoa nở rộ là chủ đề của buổi tiệc ngày hôm nay, làm nổi bật chủ đề là khối băng khắc hình trái tim chứa đựng loại tình sâu đậm chậm rãi xoay tròn ở sân khấu.

      "Xin mời tổng giám đốc tập đoàn quốc tế Lăng thị - Lăng Thiếu Đường tiên sinh tự mình đốt lửa tình !" Người chủ trì chân thành tuyên bố.

      Mọi người vỗ tay hoan hô, Lăng Thiếu Đường mặc bộ âu phục màu đen kiên nghị bước lên sân khấu, trong nháy mắt phần đông đèn flash đều tập trung về phía .

      Sau khi nâng cánh tay, ngọn lửa thiêng liêng của tình từ trời giáng xuống, bao vây khối băng khắc hình trái tim, khối băng dần dần tan ra, toàn bộ sân khấu biến hoá huyền ảo thành thủy hỏa tương dung (khả năng tương thích giữa nước với lửa) vô cùng mỹ lệ.

      " Cám ơn mọi người!" Lăng Thiếu Đường đứng ở chỗ người chủ trì hội nghị, nhàng bâng quơ .

      Tất cả mọi người ào ào giơ rượu đỏ trong tay lên chúc mừng, nhóm các xinh đẹp nhìn chằm chằm Lăng Thiếu Đường, phần đông truyền thông cũng trở nên sôi nổi đứng lên.

      "Lăng tiên sinh, ngài khoẻ chứ! Tôi là phóng viên AFP, xin hỏi sau khi đoạt được công trình chấn động thế giới, bước tiếp theo Lăng thị đặt ra kế hoạch gì? Khu vực may mắn nào là mục tiêu chú ý đầu tiêu của Lăng thị?" kí giả nữ ân cần thăm hỏi, trong mắt ta tản ra si mê điên cuồng đối với Lăng Thiếu Đường.

      Lăng Thiếu Đường rất bình tĩnh : "Về vấn đề kế hoạch tiếp theo của Lăng thị, lát nữa có tổ người phụ trách đấu thầu của Lăng thị trả lời cụ thể!"

      "Lăng tiên sinh, ngài khoẻ, tôi là phóng viên báo The NewYork Times, nghe ở vòng thứ nhất cuộc cạnh tranh đấu thầu, vì muốn khảo sát trường khu vực xảy ra tai hoạ, ngài bị vây lại ở khu vực đó mấy ngày cùng với người phụ nữ, sau này hai người còn cứu sống đứa bé hấp hối, xin hỏi chuyện này là có phải là ?" phóng viên khác lập tức vượt lên hỏi trước.

      Các truyền thông khác cũng dùng ánh mắt khẩn trương nhìn Lăng Thiếu Đường đứng sân khấu, khiến cho phóng viên báo The NewYork Times toát mồ hôi, khi đề cập đến vấn đề tình cảm riêng tư của Lăng Thiếu Đường, tất cả bọn họ đều rất muốn biết nhưng lại sợ tức giận, các truyền thông nổi tiếng thế giới đều biết, nhóm tổng giám đốc tứ Đại Tài Phiệt đều là những người quái dị và lạnh lùng.

      Ai biết - -

      Lăng Thiếu Đường giận quá hóa cười, khẽ mở miệng : " sai, đây là !"

      Dưới sân khấu mọi người hô lên thán phục, đèn flash nhấp nháy điên cuồng.

      "Xin hỏi - - người phụ nữ đó là ai?" phóng viên báo AP phát Lăng Thiếu Đường thay đổi như vậy hét lên hỏi.

      Toàn trường lập tức an tĩnh lại, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung ở người Lăng Thiếu Đường, giống như muốn biết đáp án ngay bây giờ.

      Lăng Thiếu Đường để lộ vẻ mặt cân nhắc của mình, theo lý thuyết có thể trả lời vấn đề này, bởi vì, vấn đề này phải là chủ đề của bữa tiệc.

      Con ngươi thâm thúy của lướt qua đám người, nhìn thẳng tắp về phía Kỳ Hinh ngồi ngay ngắn ở chỗ khách quý, ánh mắt trở nên dịu dàng, sau đó lại chuyển hướng đối mặt với giới truyền thông, cười , kiên định : " ấy là người phụ nữ quan trọng trong cuộc đời tôi!"

      phối hợp ngoài ý muốn của Lăng Thiếu Đường mà giới truyền thông vừa mừng vừa lo: "Xin hỏi quan trọng đến mức nào?"

      Lăng Thiếu Đường hề do dự đáp: " ấy là người phụ nữ tôi nhất, cho nên ấy quan trọng đến mức tôi có thể dùng cả cuộc đời này để che chở và bảo vệ cho ấy!"

      Dưới sân khấu mọi người đều ồ lên, mà Kỳ Hinh thiếu chút nữa đứng bật dậy, bàn tay gắt gao đè lên ngực, vừa cái gì?

      là người phụ nữ nhất! !

      Rốt cuộc cũng ra điều này! ! !

      Nước mắt dần dần che kín hai mắt , nhưng vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Lăng Thiếu Đường.

      Mà Lãnh Thiên Dục ngồi kế bên nhướng mày, kính mát che lấp ánh mắt của , tuy rằng thể nhìn thấy vẻ mặt của , nhưng có thể cảm nhận được hơi thở lạnh như băng tản ra bên ngoài.

      Chỉ thấy nghiêng thân hình cao lớn của mình thầm vào tai Hoàng Phủ Ngạn Tước ngồi ở bên cạnh: "Lăng Thiếu Đường bị điên rồi sao?"

      Tuy giọng lạnh lùng, nhưng cũng có phần vui mừng chúc phúc người cho bạn tốt.

      Hoàng Phủ Ngạn Tước nhàng cười: "Sớm muộn gì cũng có ngày cậu thay đổi vì người phụ nữ!"

      "Tớ thà tự sát còn hơn!" Lãnh Thiên Dục lạnh lùng .

      Cung Quý Dương cười tà mị, cũng lên tiếng: "Trước khi tự sát nhớ với tớ tiếng! Tớ tiện thể thu mua Lãnh thị, như vậy cũng phải chịu tổn thất gì!"

      Lãnh Thiên Dục hận thể đánh quyền lên khuôn mặt tươi cười vô hại của .
      dunggg thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 12: Thầm than

      Chương 190: Phân đoạn bất thường

      Các phân đoạn trong bữa tiệc đựơc tiến hành từng bứơc, Lăng Thiếu Đường về chỗ ngồi bên cạnh Kỳ Hinh, còn trong lòng vẫn chưa hết bàng hoàng.

      "Đường - - " khẽ tựa đầu bờ vai , biết cái gì cho phải.

      "Hinh Nhi, ở phân đoạn cuối cùng của bữa tiệc, em và cùng lên sân khấu!" Lăng Thiếu Đường giọng , tay đặt ở eo của Kỳ Hinh.

      Kỳ Hinh nao nao, ngẩng đầu, tràn đầy nghi hoặc nhìn .

      " bé ngốc, ở thời khắc quan trọng như vậy, muốn cả hai chúng ta cùng vựơt qua! Bởi vì, muốn tặng cho em niềm vui lớn!" Lăng Thiếu Đường trìu mến dùng ngón tay xoa chóp mũi .

      Nội tâm Kỳ Hinh chấn động, cái miệng nhắn hơi hé ra, bỗng chốc trong đầu lơ đãng nhớ đến chiếc nhẫn kim cương xa hoa, trái tim như muốn nhảy ra ngoài.

      Thậm chí còn có dự cảm, dự cảm là - - Lăng Thiếu Đường cầu hôn !.

      phải là vọng tưởng chứ?? Mình đoán lầm chứ?

      Thế nhưng vì suy nghĩ này mà trong lòng Kỳ Hinh sinh ra cảm giác bất an.

      Tay nhàng mơn trớn bụng, kỳ thực ngày hôm qua muốn cho Lăng Thiếu Đường biết mình mang thai, nhưng phải chờ đợi quá lâu, chịu đựơc, kiên trì nổi mới ngủ thiếp .

      nghĩ Lăng Thiếu Đường cũng có tin vui muốn tặng cho mình!

      "Đường, kỳ thực tặng cho em niềm vui lớn rồi!" Kỳ Hinh tràn đầy hạnh phúc .

      Lúc nãy đứng sân khấu trả lời câu hỏi của các phóng viên cảm thấy mình hạnh phúc rồi.

      "Hử? Phải ?" Lăng Thiếu Đường mỉm cười nhìn vào đôi mắt trong veo của Kỳ Hinh.

      Kỳ Hinh cười, tình dành cho Lăng Thiếu Đường lấp đầy hai mắt: "Tình dành cho em chính là niềm vui lớn nhất của em rồi!"

      còn có cố kị, rất thương , rất ! !

      Lăng Thiếu Đường sang sảng cười, cúi người hôn má Kỳ Hinh, thầm bên tai : "Bé ngốc, còn muốn cho em nhiều niềm vui hơn nữa, chỉ cần em muốn, cho em, cho em hứa hẹn cả đời!"

      Trong giọng trầm thấp tràn ngập cảm tình kiên định, bá đạo nhưng lại rất dịu dàng.

      Tim Kỳ Hinh đập nhanh hơn nhịp, cả đời hứa hẹn! Tình cảm ngọt ngào giống như bông hoa nở rộ trong lòng, mật ngọt ngấm vào từng tế bào.

      "Đường, cám ơn !" Con ngươi linh họat của Kỳ Hinh dần dần xúât tầng hơi nứơc, ru rú ở trong lòng Lăng Thiếu Đường, những lời từ đáy lòng mình.

      Người đàn ông này đáng giá để thương hết cả cụôc đời này.

      "Đường, kỳ thực em cũng có việc muốn cho bíêt, cũng là tin vui đấy!" Giọng của đầy nghẹn ngào.

      Đáy mắt Lăng Thiếu Đường mỉm cười: "Đúng rồi, ngày hôm qua công tác về muộn, nghe đựơc tin vui em múôn cho bíêt, bây gìơ em !"

      Kỳ Hinh hít sâu hơi, nhìn Lăng Thiếu Đường đắm đuối, mặt xuất nụ cười nhợt nhạt, chậm rãi : "Đường, sau đó lâu, - - "

      Kỳ Hinh còn chưa xong, điện thoại của Chad vang lên ngắt lời .

      "Lăng tiên sinh, khâu đoạn của bữa tịêc có chút thay đổi! Là về người phát ngôn của hội từ thiện!" vội vàng .

      Lăng Thiếu Đường hơi chau mày, trong ánh mắt cũng có tia kiên nhẫn: "Hội từ thiện Đại Ngôn Nhân? Xảy ra vấn đề gì rồi?"

      Về người phát ngôn của hội từ thiện, đặc biệt chú ý, là tổng giám đốc tập đoàn quốc tế, có khả năng tự thân tự lực làm hết tất cả mọi vịêc, huống hồ đây chỉ là vấn đề , người phát ngôn của hội từ thiện luôn luôn truyền bá tư tưởng trong các bữa tịêc quốc tế, lần này cũng ngoại lệ.

      " À, là như vậy, lần này Lăng thị đặc biệt mời tiểu thư Rayne vì nay ấy là người phát ngôn rất hoan nghênh thế giới, vốn người phụ trách tổ truyền bá của Lăng thị giao quyền lại cho tiểu thứ Rayne, nhưng mà bên đó cho rằng nếu tự tay Lăng tiên sinh giao quyền và ký ước có ý nghĩa hơn!" Chad giải thích .

      Sau khi Kỳ Hinh nghe xong có chút kinh ngạc: "Tiểu thư Rayne? Lúc trước chẳng phải tôi chọn tiểu thư Glona, tại sao lại thay đổi người?"

      "À, là như vậy, người phụ trách tổ truyền bá , khi bọn họ liên lạc với Glona vừa hay ấy bệnh nặng, bởi vậy, sau khi suy nghĩ tường tận, bọn họ lại phải tìm người phát ngôn mới, cuối cùng họ chọn tiểu thư Rayne!"

      Kỳ Hinh gật đầu, hoá ra là như vậy.

      Tuy Lăng Thiếu Đường có kiên nhẫn, nhưng cũng thể ra bên ngoài, dù sao tổ phụ trách cũng vì lợi ích của Lăng thị, sau đó gật đầu đồng ý.

      Chad vội vàng từng việc làm cụ thể cho Lăng Thiếu Đường nghe.

      Kỳ Hinh ngồi ở chỗ kia, gì nữa, chỉ lẳng lặng nhìn Lăng Thiếu Đường, Chad xuất ngắt lời định , nhưng cũng có cách nào, dù sao cũng là công việc, vẫn phải xử lý thỏa đáng xong rồi sau.

      Ngay sau đó nghi thức ký ước giữa tổng giám đốc Lăng thị và người phát ngôn chính thức bắt đầu, biết vì sao, khi nghe những tiếng vỗ tay ủng hộ, trong lòng Kỳ Hinh dâng lên cảm giác bất an.

      " cả - - " Vừa mới tiếp điện thoại xong, Lăng Thiếu Nghị vài bước đến chỗ Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh ngồi, khuôn mặt tuấn dật lộ ra vẻ khẩn trương và sốt ruột.

      "Em trai - - xảy gì chuyện gì?" Lăng Thiếu Đường thấy vẻ mặt của Lăng Thiếu Nghị như vậy, con ngươi đen hơi giật mình.

      "Lát nữa giao quyền đừng lên!" Lăng Thiếu Nghị vội vàng tung ra câu như vậy.

      Lăng Thiếu Đường nhíu mày, nhìn thẳng tắp về phía Lăng Thiếu Nghị: " vì sao?"

      Lăng Thiếu Nghị tiến lên bước, rất gian nan : "Bởi vì, người này là - - "

      Chính vào lúc này, người chủ trì đứng ở sân khấu tươi cười :

      "Phía dưới, xin mời người phát ngôn của hội từ thiện đại diện cho tập đoàn quốc tế Lăng thị - tiểu thư Rayne, đồng thời, cũng xin kính mời tổng giám đốc tập đoàn quốc tế Lăng thị - Lăng Thiếu Đường lên tiến hành nghi lễ giao quyền!"
      dungggFuu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :