1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 11: Sóng tình

      Chương 181: Cục cưng khỏe mạnh

      Beta: Meo Miu Ciu

      Thời gian qua nhanh, thoáng cái, tháng trôi qua.

      Trong khoảng thời gian này, bóng dáng Kỳ Hinh luôn xuất ở vườn Thanh Vận và bệnh viện, kể từ sau ngày đó Lăng Thiếu Đường cũng nhắc tới hoặc là hỏi qua về bệnh tình của Lăng Diệu Hồng, nhưng cũng vì nguyên nhân này mà Kỳ Hinh sốt ruột, kiên nhẫn và chờ đợi, tin tưởng lâu sau đó, nhất định chủ động đến bệnh viện để thăm Lăng Diệu Hồng.

      Kỳ Hinh từng ở trước mặt Lăng Diệu Hồng nhắc đến chuyện Lăng Thiếu Đường chủ động hỏi thăm về bệnh tình của ông, Lăng Diệu Hồng tỏ ra vô cùng vui vẻ và cảm động, bởi vì ở trong lòng ông, đứa con lớn nhất này luôn coi mình là kẻ thù, mà ông cũng biết mình gây ra chuyện có lỗi với Thiếu Đường, bởi vậy, có biểu như vậy, thực ông cũng cảm thấy thỏa mãn rồi, dám hy vọng xa vời nhiều hơn nữa.

      Kỳ Hinh nhìn qua Lăng Diệu Hồng, rồi sang phòng khác.

      "Bác sĩ, tình hình thế nào rồi?" Kỳ Hinh nằm giường để siêu , kiểm tra. hồi hộp hỏi bác sĩ.

      "Tiểu thư Kỳ, cứ thả lỏng, việc gì phải lo lắng" Bác sĩ mỉm cười nhìn Kỳ Hinh run nhè .

      Kỳ Hinh khe khẽ thở phào nhõm, ép bản thân mình phải thoải mái chút.

      Dụng cụ nhàng lướt qua phần bụng bằng phẳng của Kỳ Hinh, bác sĩ giọng :

      "Tiểu thư Kỳ, tại em bé phát triển rất tốt, cho nên phải thường xuyên duy trì trạng thái thư giãn thoải mái mới được!"

      Trái tim Kỳ Hinh vừa buông căng thẳng xuống nó lại trào lên, đợi kiểm tra xong, bắt đầu sửa sang lại quần áo.

      "Tiểu thư Kỳ, nhìn , đây chính là cục cưng của !" Bác sĩ chỉ vào hình ảnh nho hiển thị màn hình .

      Con ngươi đen nhánh, lập tức sáng lên giống như sao ban đêm. . . . . .

      khuôn mặt tĩnh lặng xinh đẹp nhắn cũng ánh lên vẻ vui sướng và nụ cười tươi, sợ hãi vươn bàn tay bé chạm vào màn hình, hành động này giống như ngón tay mình nhàng vỗ về cái bóng hình nho kia.

      Thực ra, tại vì thời gian mang thai còn chưa dài, cục cưng còn chưa thành hình, nhưng ở trong mắt Kỳ Hinh nó chính là đứa bé đẹp nhất.

      Đây là đứa bé của và Đường sao? đáng !

      Cục cưng, con có thấy mẹ nhìn con ?

      Ý cười ngập tràn trong mắt Kỳ Hinh hạnh phúc .

      "Tiểu thư Kỳ, bây giờ có phản ứng gì của việc mang thai ?" Bác sĩ điềm đạm hỏi.

      Kỳ Hinh lắc đầu, đôi mắt đẹp, trong veo như giọt nước nhìn bác sĩ chăm chú, theo bản năng, bàn tay bé đặt lên bụng.

      "Ha ha, xem ra tiểu thư Kỳ là người có phúc, có rất nhiều phụ nữ mang thai bị ốm nghén, cái gì cũng muốn ăn, đối với em bé điều đó hề có lợi!"

      Bác sĩ nhìn Kỳ Hinh căng thẳng như vậy, giảng giải cho hiểu.

      "Bác sĩ, tôi có ăn, chỉ cần cái gì có lợi cho cục cưng, tôi ăn!" Kỳ Hinh lập tức lo lắng .

      Bác sĩ cười tới mức hai mắt giống như sợi chỉ, người mẹ đáng !

      "Đúng rồi, bác sĩ, tôi từng đến bệnh viện kiểm tra qua lần, khi đó bác sĩ tôi có dấu hiệu của việc sinh non, hơn nữa lúc ấy tôi còn thường xuyên xuất tượng chóng mặt, tôi sợ ——"

      Trong lòng Kỳ Hinh lo lắng nhìn về phía thầy thuốc dò hỏi.

      Bác sĩ nhàng cười:

      "Tiểu thư Kỳ, cần lo lắng, lúc nãy cũng thấy em bé khỏe mạnh như vậy, phụ nữ mang thai ở thời kì đầu nếu có dấu hiệu sinh non, chứng tỏ ngày thường ăn uống đủ dinh dưỡng hoặc do mệt mỏi quá mức, chóng mặt cũng là điều bình thường, tại, xem ra tiểu thư Kỳ còn xuất những dấu hiệu này, chỉ cần chú ý đến bệnh viện khám thai định kỳ, là được rồi!"

      " vậy sao? Cục cưng của tôi rất khỏe mạnh?" Kỳ Hinh vui sướng hỏi.

      Bác sĩ lại cười gật đầu.

      Cuối cùng bất an trong lòng Kỳ Hinh cũng được buông xuống, thực ra, nguyên nhân cơ thể của có thể hồi phục nhanh như vậy, tất cả đều nhờ công của Lăng Thiếu Đường, khi còn tưởng thiếu máu tiếp tục bổ sung cho các loại dinh dưỡng, sau khi đấu thầu công trình chấn động thế giới thành công và đoạt giải, thực lệnh cấm nghiêm ngặt, cho làm vịêc,cứ như vậy, ngoài nghỉ ngơi và ngủ chẳng làm gì cả, cơ thể cũng phục hồi nhanh hơn.

      "Đúng rồi,bác sĩ, tôi muốn in ảnh của cục cưng!"

      "Được, chờ!"

      Lúc Kỳ Hinh ra cửa chính bệnh viện lái xe riêng của nhà họ Lăng yên lặng đứng đó chờ đợi từ lâu.

      Ngồi vào chỗ của mình xong, mặt còn vương lại nụ cười nhàn nhạt.

      "Tiểu thư Kỳ, về nhà sao?" Lái xe giọng hỏi

      Kỳ Hinh vừa định đúng vậy, lập tức nghĩ ra ý, mặt lên nụ cười tươi:

      "Đưa tôi tới Lăng thị !"

      "Vâng, tiểu thư Kỳ !"

      Xe chạy nhanh như bay ở đường cái.

      khuôn mặt nhắn của Kỳ Hinh luôn có nụ cười rạng rỡ, giống như những chùm pháo hoa sáng rực bầu trời đêm! Con ngươi đen lại càng khiến người ta cảm thấy chói mắt !

      tại cực kỳ muốn gặp Lăng Thiếu Đường, nhớ cái ôm chặt của , hơi thở người ấm áp, quen thuộc.

      Cục cưng, mẹ đưa con gặp bố !

      Nụ cười hạnh phúc vẫn mãi ở môi .

      Đêm nay, muốn tin này cho Thiếu Đường !

      cho biết được làm bố!

      Khi biết tin tức này bộ dáng của như thế nào nhỉ?

      Vui mừng?

      Kinh ngạc?

      Hay là phấn khởi?

      là khó nghĩ !

      Kỳ Hinh cười cười, dường như vừa nhớ tới điều gì, nụ cười ngưng lại chút——

      có mất hứng. . . . . . . hay .

      ! !

      Lúc trước là do hiểu lầm mình, nếu khi đấy biết mình sắp đựơc làm bố, vui
      mừng còn kịp ấy chứ !

      Kỳ Hinh tự trách mình có phần hay suy nghĩ lung tung.
      dunggg, thienbinh2388Fuu thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 11: Sóng tình

      Chương 182: Chiếc hộp thần bí

      Beta: Meo Miu Ciu

      Lúc này ở trong mắt Kỳ Hinh, tòa nhà cao trăm tầng của Lăng thị trở nên đáng vô cùng, thoải mái vào đại sảnh, thẳng tới thang máy riêng.

      Vẻ đẹp của có thể làm con sóng dâng cao.

      Có những nhân viên lướt qua Kỳ Hình, ánh mắt ngập tràn vẻ hâm mộ, ghen tị, kinh hãi nhìn Kỳ Hinh.

      "Haiz, xem, ấy chính là Kỳ Hinh !" nhân viên nữ giọng với người đồng nghiệp.

      "Oa —— ấy đẹp quá ! Sao thế giới này lại có người phụ nữ đẹp đến như vậy ?"

      Trong mắt người đồng nghiệp kia lộ ra vẻ hâm mộ trong đó còn mang theo cả chua xót, ghen tị.

      "Nếu tại sao ấy có thể trở thành người phụ nữ của Lăng tiên sinh chứ ?
      Đúng rồi, nghe ấy rất giỏi, ấy lãnh đạo tổ cạnh tranh đấu thầu quốc tế giành được công trình chấn động thế giới từ trong tay ba tài phiệt khác!"

      "Haiz! Cho nên người ta mới có thể đạt được địa vị cao như vậy, và tôi, vĩnh viễn chỉ có thể làm chức nhân viên ! thôi !"

      Đợi khi tiếng xì xào bàn tán biến mất, Kỳ Hinh bất đắc dĩ cười, để ý đến những điều mấy kia vừa .

      tại trong cảm nhận của điều quan trọng nhất còn là công trình chấn động thế giới, bởi vì tin tưởng nhân tài của Lăng thị, nhất định tiến hành rất tốt hạng mục này! Đó cũng là tầm nhìn độc đáo của Lăng Thiếu Đường đối với các hoạt động thương mại!

      "Kelly? !"

      Khi Kỳ Hinh ra khỏi thang máy thấy phía Kelly - thư kí tổng giám đốc bận rộn, ngạc nhiên giọng tên ấy.

      Kelly vừa nghe thấy giọng quen thuộc ở đằng sau, lập tức quay người lại, vui vẻ nở nụ cười tươi:

      "Kỳ Hinh? Đúng là !"

      ấy thả văn kiện trong tay xuống, chạy đến bên cạnh Kỳ Hinh, nhiệt tình kéo tay .
      "Kỳ Hinh, là xấu, lâu như vậy rồi mà vẫn đến công ty, người ta rất nhớ ." Kelly cố ý oán giận .

      Kỳ Hinh ngượng ngùng lè lưỡi: "Kelly, , tôi cũng rất nhớ đấy!"

      "Hừ! đằng làm nẻo! Tôi thấy giống như trọng sắc quên bạn có, có Lăng tiên sinh là quên luôn tôi!" Cái miệng nhắn của Kelly co quắp, tức giận .
      "Ơ kìa Kelly! Là tôi muốn tốt cho người bạn như thôi, làm sao tôi có thể có Lăng tiên sinh mà quên được?" Kỳ Hinh làm nũng ôm Kelly .

      "Được rồi, được rồi. Tha thứ cho . Lần này thiếu nhiều lắm, nếu , tôi thực nghĩ Lăng tiên sinh ——"

      Kelly tới đây, lập tức kinh hoảng mở to miệng : "Lăng tiên sinh?"

      "Làm sao thế Kelly ?" Kỳ Hinh cũng kinh ngạc nhìn xung quanh chút, đâu có bóng dáng của Lăng Thiếu Đường?

      Kelly vỗ vào đầu cái:

      "Trời ơi, Kỳ Hinh, thấy là tôi quên luôn, Lăng tiên sinh muốn tôi mang phần tài liệu sang phòng họp quốc tế."

      "Hử ? Lăng tiên sinh họp à ?" Kỳ Hinh hơi mất mát hỏi.

      "Đúng vậy, Lăng tiên sinh muốn họp tới trưa! nữa, tôi phải mang tài liệu đến phòng họp, nhân tiện, có muốn tôi báo với Lăng tiên sinh là đến ?" Kelly vội vàng .

      "À, cần, tôi ở đây chờ ấy là được, cần làm phiền ấy, ấy phải họp mà!" Kỳ Hinh vội vàng .

      Kelly gật đầu, bận rộn cầm tài liệu vội vàng chạy ra ngoài.

      Kỳ Hinh vào phòng làm việc của Lăng Thiếu Đường, từ nơi này, vẫn có thể nhìn thấy căn phòng ngập tràn ánh mặt trời kia.

      Rồi đột nhiên cười, bởi vì nhớ tới thời gian trứơc kia của mình. Thông qua từng tấm rèm, luôn luôn nhìn lén bộ dạng khi làm việc của Lăng Thiếu Đường !

      Cảm giác kỳ lạ !

      Nhưng, tại nhớ tới nó lại thấy rất hạnh phúc!

      móc áo vẫn còn treo áo khoác của Lăng Thiếu Đường, đây chính là bộ âu phục sáng nay lựa chọn kĩ lưỡng cho , ngón tay nhàng mơn trớn chất liệu xa xỉ đắt tiền, tham lam kề sát khuôn mặt nhắn của mình ở bề mặt của chiếc áo,
      Hơi thở ấm áp!

      Cuối cùng, thân thể nhắn của Kỳ Hinh ngồi chiếc ghế da màu đen của Lăng Thiếu Đường, bắt đầu cảm thấy như được ôm trong lòng, đôi mắt trong như nước cười thầm, ở bàn làm việc của , nhìn thấy là bức ảnh chụp hình .

      Trái tim, được tình sâu đậm bao vây chặt.

      Theo bản năng, bàn tay bé của Kỳ Hinh mở ngăn kéo dưới bàn làm việc ra——
      Ngay lập tức tầm mắt bị hấp dẫn bởi chiếc hộp tinh xảo, cái hộp đẹp như vậy, bên trong chứa cái gì nhỉ?

      tò mò nhìn chăm chú, tự chủ được cầm chiếc hộp kia lên ——

      được!

      Xem lén đồ của —— như vậy là tốt.

      Dù sao đây cũng là phòng làm việc của !

      Nhưng, rất muốn biết bên trong là cái gì!

      Chiếc hộp tinh xảo như vậy, nhất định là quà tặng!

      Là món quà muốn tặng cho người khác? Hay là quà người khác tặng ?

      Chiếc hộp tinh xảo giống như thiên sứ xinh đẹp nhất cuốn hút ham muốn của Kỳ Hinh, trong lòng phân vân, biết có nên mở ra xem , chiếc hộp giống như liều thuốc độc mê hoặc .

      Kỳ Hinh nghi ngờ nhíu mày, sau đó nặng nề quyết tâm!

      Mặc kệ. Dù sao chỉ liếc mắt cái, biết!

      tự an ủi mình như vậy, bàn, tay bé cầm chiếc hộp lên, lập tức mở ra ——
      dungggFuu thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 11: Sóng tình

      Chương 183: Chiếc nhẫn kim cương xa hoa

      Beta: Meo Miu Ciu

      "A ——" Kỳ Hinh kinh ngạc, theo bản năng lấy tay che miệng, đôi mắt đẹp trừng lớn!

      Trong chiếc hộp phải là con quái thú hung dữ, mà là chiếc nhẫn cực kì xa hoa——

      Nhẫn!

      Hiếm khi thấy viên kim cương màu hồng nào lớn như vậy, nó như toát ra màu sắc mơ mộng. Xung quanh nó, chính là viên kim cương màu trắng trong suốt, sáng long lanh và đá quý màu lam nhạt, tựa như những vì sao bao quanh vầng trăng sáng, đẹp lạ thường, khiến người ta muốn đui mù con mắt.

      Chiếc nhẫn này —— là dành tặng ai?

      Theo bản năng Kỳ Hinh vội vàng đóng chiếc hộp lại, thở gấp, lập tức, nhìn thấy bảng số liệu.

      Hóa ra chiếc nhẫn này được đặt làm riêng bởi bậc thầy trong ngành thiết kế trang sức quốc tế, đúng lúc nhìn lên, ra nó mới được chuyển đến vào buổi sáng ngày hôm
      nay.

      Chiếc nhẫn này. . . . . . Là Lăng Thiếu Đường đặc bịêt đặt riêng cho sao?

      Kỳ Hinh dũng cảm suy đoán như vậy, trái tim đập từng hồi, sai, lập tức nghĩ tới lúc trước khi bố nằm viện, lúc đó Lăng Thiếu Đường gọi bọn họ là "Bố mẹ" ?

      , chuẩn bị cầu hôn ư?

      Bàn tay bé ôm chặt ngực đè nén cảm giác hoảng sợ, đây là sao? Nhưng chưa bao giờ với ba chữ " em" mà!

      Tâm trạng của Kỳ Hinh rất phức tạp. khẳng định Lăng Thiếu Đường cũng mình. Về phương diện khác, lại sợ rằng mình tưởng tượng, nhỡ chiếc nhẫn này phải tặng cho sao?

      Mang theo hồi hộp, Kỳ Hinh cẩn thận đặt chiếc hộp về chỗ cũ, đặt giống như lúc ban đầu, sau khi đóng ngăn kéo lại, ngồi lúc lâu nhưng vẫn chưa thể bình tĩnh.
      Đường, ! tin chắc điều này là , bởi vì ánh mắt của thể lừa người! Tình cảm của dành cho , lo lắng dành cho , dịu dàng của với .....

      Tất cả những điều này đều khiến thể nào nghi ngờ trái tim chân thành của !

      Đường, rất mình ! Rất mình!

      Trong lòng Kỳ Hinh lên những lời ngọt ngào này, nhớ bóng hình của quá....

      Khẽ đến cửa phòng họp quốc tế, sau khi xác định thể nhìn thấy chỗ mình đứng, xuyên qua cửa thủy tinh xa xỉ sáng bóng, dịu dàng nhìn Lăng Thiếu Đường ngồi ở vị trí chủ tịch.

      cười, dáng người cao 185cm và thẳng tắp của Lăng Thiếu Đường lại ngồi ở chỗ kia, ngay lập tức khiến người ta cảm thấy vô cùng áp lực.

      Đường nét ngũ quan sâu sắc giống như dùng con dao tỉ mỉ điêu khắc từng chút , mỗi đường cong đều thể vẻ tao nhã và cao quý.

      Đôi mắt tĩnh mịch, vẻ mặt quan tâm, lạnh nhạt, sắc xảo, sâu xa giống với phong cách của con chim ưng, dường như đời này gì có thể lọt vào tầm mắt của , tạo cho người ta cảm giác cao cao tại thượng, kìm chế được phải lạnh run người.

      Hơi thở vua chúa trời sinh, đây là người đàn ông !

      nén nổi tình cảm của mình, bỗng nhiên dõi theo khuôn mặt cương nghị kia, rồi trừng mắt nhìn, lại cảm thấy hai má mình nóng rực.

      nên! Tốt hơn là nên tránh !

      Kỳ Hinh cắn môi, lập tức rời khỏi cửa phòng họp.

      Ai mà biết được, Lăng Thiếu Đường ngồi trong phòng họp nhưng lại có linh cảm ai đó nhìn mình, tầm mắt của lập tức lướt qua bốn phía lượt, nhanh chóng dừng lại ở cánh cửa, hề nhìn lầm, tầm mắt khóa chặt bóng hình xinh đẹp chuẩn bị rời của ——

      Hinh Nhi?
      Vốn dĩ nghiêm mặt khép chặt môi, lại chậm rãi gợi lên ý cười bất thường.

      Chỉ mới gặp buổi sáng. Nhưng lại phát mình rất nhớ ! Chắc cũng vậy, nếu sao có thể đến Lăng thị vào giờ này?

      biết tại các đồng nghiệp ở tổ cạnh tranh thế nào rồi ? Đúng, thăm bọn họ!

      Kỳ Hinh thang máy xuống tầng trệt, mới bước ra khỏi cửa, lập tức mọi người đều phát ra .

      "Kỳ Hinh ——"

      đồng nghiệp nữ vui sướng hô to, rồi tiến tới ôm Kỳ Hinh chặt !

      " đến rồi, Kỳ Hinh, tất cả mọi người đều rất nhớ !" Toàn bộ đồng nghiệp ở tổ cạnh tranh đều tiến lên, đồng thanh .

      Trong lòng Kỳ Hinh cảm thấy ấm áp : "Tôi cũng rất nhớ mọi người. Xem này, tôi mang cái này đến cho mọi người đây!"

      lấy món điểm tâm chuẩn bị từ trước ra, thực ra cũng rất muốn đến thăm họ, cho nên lúc nãy mua cho mỗi người loại điểm tâm mà họ thích.

      "Hu hu ― Kỳ Hinh, tốt quá, đây là món bánh trứng ‘CC’ mà tôi thích nhất !" đồng nghiệp nữ .

      "Đây là bánh ngọt tôi thích ăn, trời ạ, Kỳ Hinh, tôi chết mất!" đồng nghiệp khác vui mừng .

      "Uh, cà phê thơm quá, Kỳ Hinh, đúng là người vợ tốt mà đàn ông chúng tôi ước ao !" đồng nghiệp nam .

      "Này. Cẩn thận sau khi nghe được câu này, Lăng tiên sinh đối xử tàn nhẫn với cậu đó K!" Có người chân thành nhắc nhở .

      "Đúng vậy, cậu muốn kết hôn với Kỳ Hinh sao? Kiếp sau nhé !" đồng nghiệp nam khác cười trêu chọc .

      Các đồng nghiệp được đà cười to hơn.

      "Này, các đáng ghét, các cái gì thế ?" Kỳ Hinh bị bọn họ trêu, mặt ửng đỏ.

      "Kỳ Hinh, chúng tôi vậy cũng sai, Lăng tiên sinh thực rất quan tâm đấy! Khi nào cho chúng tôi ăn kẹo cưới đây?"

      Mỗi người câu, có đồng nghiệp nữ còn dùng phương thức thọc lét bức Kỳ Hinh "thú nhận".

      Đối với Lăng tiên sinh, bọn họ luôn vừa kính vừa sợ , nhưng với Kỳ Hinh, bọn họ lại luôn thân thiết .

      Trong thời gian dẫn dắt mọi người, ở trước mặt bọn họ cũng có thái độ kiêu căng ngạo mạn, hơn nữa năng lực làm việc của rất xuất sắc khiến tất cả bọn họ đều phải nhìn với con mắt khác xưa, nhất là khi thành công giành được chiến thắng ở vòng đấu đầu tiên, vừa đánh thắng, lời phát biểu sâu sắc của Kỳ Hinh cũng tuyệt vời! Làm toàn bộ tổ cạnh tranh muốn kiêu ngạo chút cũng được!

      Toàn bộ văn phòng ngập tràn tiếng cười đùa.

      Đúng lúc này ——

      "Hinh Nhi ——" tiếng trầm thấp vang lên từ phía cửa.

      Ngay lập tức căn phòng trở nên tĩnh lặng, tất cả mọi người nhìn về phía tiếng vừa được phát ra.
      dungggFuu thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 11: Sóng tình

      Chương 184: Thần tài

      Beta: Meo Miu Ciu

      Lập tức, trong văn phòng vang lên giọng khàn khàn của ——

      Chỉ thấy Lăng Thiếu Đường mặc âu phục màu đen đứng khoanh tay nhìn vào bên trong, phong thái kiêu ngạo, vô cùng nghiêm nghị.

      Lăng tiên sinh!

      Ngài ấy —— lại xuống tầng trệt - chỗ bọn họ làm việc!

      Trời ạ!

      Tất cả nhanh chóng trở về vị trí của mình, giả vờ bận rộn .

      Chỉ riêng Kỳ Hinh ngồi ở chỗ kia với bộ dạng ra vẻ vô tội .

      "Đường ——"

      Khi Kỳ Hinh thấy Lăng Thiếu Đường xuất ở nơi này kinh ngạc, nhanh chóng nhào vào trong lòng .

      Hai mắt vốn lạnh lùng, tĩnh mịch của Lăng Thiếu Đường dần lên tia dịu dàng, bàn tay to của duỗi ra, ôm vào trong ngực.

      " bé, nhìn em ăn này !"

      Lăng Thiếu Đường vươn bàn tay to ra. Ngón tay dịu dàng chạm vào gò má trắng như tuyết và đôi môi đào của , lau phần điểm tâm còn sót lại bên miệng .
      động tác rất đơn giản, nhưng tuyên bố quyền sở hữu của .

      Toàn bộ người ở trong văn phòng mở to hai mắt, đây là tổng giám đốc lạnh lùng của bọn họ ư ?

      Kỳ Hinh hơi thè cái lưỡi ra, ngượng ngùng cười.

      "Nhanh chóng chào tạm biệt các đồng nghiệp, rồi đến phòng làm việc của , biết chưa?"

      Lăng Thiếu Đường cúi đầu mỉm cười với bé ở trong ngực mình, giọng thể cưng chiều, giống như người chồng chiều vợ của mình.

      Lại là thanh hít thở vang lên trong văn phòng.

      "Em biết rồi ! Em lập tức lên tìm !" Kỳ Hinh nở nụ cười quyến rũ .

      Lăng Thiếu Đường cười , ngay sau đó đôi mắt sắc bén lướt qua cấp dưới của mình giả vờ bận rộn nhưng thực chất lại xem "kịch hay" .

      Những người kia, mỗi người đều là những người giỏi giang hàng đầu thế giới, giờ đây lại giống như mấy đứa trẻ vô cùng hiếu kỳ!

      Thời điểm nhanh chóng rời , giọng lạnh lùng lại vang lên ở văn phòng:

      "Mọi người vất vả vì công trình chấn động thế giới, cuối tháng mỗi người được nhận tiền thưởng gấp ba!"

      Tất cả mọi người đều kinh ngạc sửng sốt, lúc bóng dáng Lăng Thiếu Đường dần biến mất ở văn phòng mọi người nhanh chóng có phản ứng , toàn bộ văn phòng vang vọng tiếng hò reo.

      Bọn họ đều vây quanh Kỳ Hinh: "Kỳ Hinh, quả là thần tài của chúng tôi!"

      Tiền thưởng gấp ba !

      Tiền thưởng ở Lăng thị luôn hậu hĩnh , bây giờ là gấp ba!

      Bọn họ nhớ tới điều này sung sướng như sắp bay lên .

      "Kỳ Hinh, tôi rất hâm mộ , Lăng tiên sinh dịu dàng với !"

      "Đúng rồi, Kỳ Hinh, chuyện tốt của hai người sắp tới rồi, ha ha!"

      Lại lần nữa tiếng hò reo trở lại trong văn phòng này!

      ☆☆☆☆☆☆☆☆

      Khi khoảng cách bên trong càng ngày càng xa

      Thường cảm thấy hơi mất mát

      Tăng thêm chút

      Mặc kệ xoắn càng xoắn, thẩm thấu vào từng tế bào

      góc kí ức, mỗi khi nhớ tới lại đẫm lệ

      Cũng từ nơi nào truyền đến tiếng kêu tí tách.

      ☆☆☆☆☆☆☆☆

      Ánh mặt trời dừng lại người Lăng Thiếu Đường, khiến cơ thể càng ấm áp hơn rất nhiều.

      Khi tiếng mở cửa vang lên cũng là lúc lạnh lẽo trong mắt dần dần tan biến.

      "Hinh Nhi, lại đây!"

      Sau khi Lăng Thiếu Đường nhìn thấy Kỳ Hinh vào phòng làm việc của mình, giọng khàn khàn, gợi cảm vang lên.

      khuôn mặt dịu dàng của Kỳ Hinh là nụ cười tươi, đến bên cạnh Lăng Thiếu Đường, sau đó bị bàn tay to của nhàng kéo qua, ngồi đùi rắn chắc của .

      "Đường, thả em ra, bị người khác nhìn thấy tốt đâu!"

      Động tác hết sức mờ ám của hai người làm khuôn mặt nhắn của Kỳ Hinh hơi phiếm hồng.

      Đáy mắt Lăng Thiếu Đường chứa ý cười, cưng chiều khẽ chạm vào gáy trắng nõn mềm mại của . Sau đó cái mũi thẳng tắp đặt mũi của :

      " cho phép của , ai dám bước vào!"

      Sau đó, môi mỏng quyến rũ phủ lên cánh môi mềm mại của .

      Hương thơm dịu mát của quanh quẩn, bao vây hai người, dần dần kích thích dục vọng mãnh liệt của Lăng Thiếu Đường, ban đầu dịu dàng, chỉ hôn lướt qua,nhưng tràn ngập cảm xúc mãnh liệt, dần dần trở nên cuồng dã, ẩm ướt.

      "Hinh Nhi. . . . . ."

      Lúc ý thức được bụng dưới của mình bắt đầu rục rịch dựng thẳng, căng cứng và nóng rực buông ra. Ôm thân hình nhắn vào trong ngực, cái cằm ngay thẳng khẽ đặt đỉnh đầu , cố gắng đè nén dục vọng của mình.

      Kỳ Hinh thẹn thùng áp khuôn mặt nhắn vào ngực Lăng Thiếu Đường, tim đập từng nhịp mạnh mẽ, giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, làm rung màng nhĩ của .

      Bởi vì ngồi đùi của , có thể cảm nhận ràng thứ nào đó cơ thể của ngẩng đầu đầy kiêu hãnh, trái tim đập liên hồi, mặt đỏ ửng vẫn thể tiêu tan hết.

      hơi vùng vẫy, muốn thoát khỏi người . . . . . .

      "Hinh Nhi, nên cử động. Cứ để lẳng lặng ôm em như vậy !"

      Lăng Thiếu Đường cất tiếng khô khốc, nhưng lời như mệnh lệnh dịu dàng.

      Kỳ Hinh ngoan ngoãn ở trong ngực của , yên lặng cảm thụ vui sướng từ tình mang đến.
      dungggFuu thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 11: Sóng tình

      Chương 185: Quà tặng

      Beta: Meo Miu Ciu

      "Sao hôm nay lại rảnh rỗi đến ‘kiểm tra giờ làm’ của thế ?"

      Người đàn ông cúi đầu cười, trong đôi mắt chan chứa tình dịu dàng.

      " phải đâu, người ta tới thăm đồng nghiệp! phải tới găpn đâu!" Kỳ Hinh nghiêng đầu, nũng nịu .

      Ngón tay thon dài nắm chặt phần dưới mềm mại của Kỳ Hinh, đôi mắt sáng như sao lấp lánh, trong con ngươi sâu thẳm lên tia trêu chọc.

      "Ồ? Đúng vậy ?"

      buộc phải nhìn thẳng vào mắt mình, bên mày rậm đen tối khiêu khích.

      Khuôn mặt tuấn tú, tới gần chút ——

      Hơi thở nóng rực giống như lửa cháy dữ dội, nhuộm đỏ cả khuôn mặt nhắn xinh đẹp của .

      " dối!"

      khẽ nắm cái mũi thon của , thậm chí giọng cũng tràn ngập nuông chiều:

      "Để nhìn xem cái mũi này có dài ra ?"

      Động tác vừa rồi vô cùng ấm áp và thân thiết.

      Kỳ Hinh tươi cười khẽ dựa vào khuỷu tay , sau đó làm nũng đưa hai tay lên giống như cái móc quàng qua cổ :

      "Được rồi ! Hôm nay chỉ là người ta đột nhiên rất nhớ , nhớ...quá nên muốn nhìn thấy thôi!"

      Khuôn mặt mềm mại nhắn tràn ngập tình sâu đậm, ánh mắt như thủy tinh tỏa sáng lấp lánh, như khối băng trong suốt nhưng tràn ngập ấm áp và hạnh phúc.

      Lăng Thiếu Đường hài lòng, nhàng hôn môi .

      Câu trả lời này vẫn làm vừa lòng nhất!

      ra, lúc ở phòng họp khi nhìn thấy bóng lưng của Kỳ Hinh, ổn định lại trái tim rối loạn, cho nên mới phá lệ kết thúc hội nghị sớm hơn mọi khi, tưởng rằng có thể ngoan ngoãn ở phòng làm việc chờ mình, ai ngờ trở lại phòng làm việc lại thấy bóng dáng đâu, sau đó thăm dò mới biết chạy tới tổ cạnh tranh đấu thầu.

      Trong lòng còn chút tức giận, nhưng khi nhìn thấy nụ cười dịu dàng của Kỳ Hinh trái tim của lại mềm nhũn——

      "Đúng rồi, Đường, phải đồng ý với em việc!"

      Kỳ Hinh nghiêng đầu, mắt đẹp tràn đầy ý cười .

      " , chuyện gì?"

      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường càng trở nên dịu dàng, tràn ngập cưng chiều nhìn chăm chú. Giống như khoan dung với đứa trẻ bướng bỉnh.

      " Đừng ——" Đôi mắt to của Kỳ Hinh nhanh chóng đảo quanh, ranh mãnh nhưng rất xinh đẹp.

      "Hôm nay sau khi tan việc, đến bệnh viện, em ở cửa bệnh viện đợi !"
      Bất kể như thế nào, cũng quyết định bắt Lăng Thiếu Đường phải đối mặt với Lăng Diệu Hồng.

      "Để làm gì?"

      "Chúng ta cùng thăm bác Lăng, đến lúc đó chỉ sợ chạy trốn mất!"

      " bé, em dám chỉ huy sao ?"

      Bất ngờ, giọng của Lăng Thiếu Đường lắng xuống nhưng nghe vẫn êm tai khiến Kỳ Hinh quá lo lắng và cũng hề nổi giận.

      "Đúng, nếu nghe lời của em, về sau em cũng để ý tới nữa !" Kỳ Hinh ngây thơ .

      " bé. Xem trừng phạt em thế nào !"

      xong, môi mỏng gian tà của bắt đầu làm loạn ở cổ thơm ngát và vành tai trắng nõn của , dao động từ nơi này đến nơi khác, tạo nên từng đợt tê dại lạ lẫm —

      Đột nhiên, ngậm vành tai trắng noãn của , hơi thở nóng rực. Khiêu khích nơi sâu nhất trong tâm hồn . Mang đến cảm giác như thoải mái lại như đau khổ tê dại.

      "Đường, cần, người ta rất ngứa!"

      Kỳ Hinh cười duyên, run run lo nghĩ muốn chạy trốn, lại bị trói chặt.

      Thời điểm hôn thêm lần nữa, dùng bàn tay bé chặn miệng lại.

      Lăng Thiếu Đường lên nụ cười tràn ngập tiếc nuối, nâng cổ tay phiếm hồng của đến bên môi mình, in nụ hôn lên đó.

      "Đường, em luôn ở cửa bệnh viện chờ , còn nữa, chờ thăm bác Lăng xong, em cho biết tin tốt !"

      Trong lòng Kỳ Hinh run rẩy, tỏ ra vô tội, ngón tay bé khác của bàn tay vẫn nhàng đặt lên ngực Lăng Thiếu Đường.

      "Vẫn còn tức sao?"

      Lăng Thiếu Đường muốn thay đổi bộ dạng đáng kia của Kỳ Hinh, trái tim, giống như được mở lối.

      Kỳ Hinh hé miệng vui mừng: "Chờ thăm bác Lăng xong cho biết, cần phải chơi xấu nữa !"

      " bé, học được cách uy hiếp từ bao giờ thế hả?"

      Lăng Thiếu Đường cố ý thấp giọng, thương tiếc nhéo cái mũi xinh đẹp của .

      "Là người phụ nữ của đương nhiên phải học chút thủ đoạn !" Tuy rằng ngoài miệng vậy, nhưng trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

      biết Lăng Thiếu Đường gỡ bỏ được thành kiến với bác Lăng, đây là điều mong đợi nhất, đợi cái kết cuối cùng, muốn Lăng Thiếu Đường hoàn toàn mới, muốn Lăng Thiếu Đường có hận thù trong lòng!

      Dưới tình huống như thế, cho biết tin làm cha, song hỷ lâm môn!
      Lăng Thiếu Đường cười rất vui vẻ, bất tri bất giác ôm Kỳ Hinh vào trong lòng, ôm chặt chút.

      "Đúng rồi, Hinh Nhi, tặng em món quà này, em thích ?"

      Lập tức, bàn tay to của Lăng Thiếu Đường tìm đến vị trí ngăn kéo ở dưới bàn làm việc ——

      Tâm tư Kỳ Hinh nhanh chóng nhảy dựng lên, muốn tặng mình ——

      Cái nhẫn kia sao?

      Trái tim bắt đầu đập loạn nhịp, Kỳ Hinh cắn chặt môi, hô hấp cũng dần dần trở nên hỗn loạn.

      Đôi mắt hề chớp nhìn chằm chằm vào từng cử chỉ hành động của bàn tay to kia, mở to mắt nhìn lấy vật từ trong ngăn kéo ra, nhìn về phía thấp nhất——
      dunggg, thienbinh2388Fuu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :