1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 10: Công khai tranh giành

      Chương 167: Cái giá phải trả cho việc làm nhục.


      Trong lòng Kỳ Hinh run lên, vội vàng kéo nhanh ống tay áo Lăng Thiếu Đường:

      "Đường, như vậy em an lòng !”

      " chỉ quan tâm thân thể của em, so với bất cứ chuyện gì , chuyện này đều quan trọng hơn!" Lăng Thiếu Đường thoáng tăng thêm lượng trong giọng .

      Trong lòng Kỳ Hinh ấm áp, biết đây là phương thức khẩn trương của Lăng Thiếu Đường, cánh tay nhàng vòng qua cổ của , bĩu môi, làm nũng :

      "Đường, em đáp ứng , chỉ cần cuộc đấu thầu này kết thúc, nhất định em tĩnh dưỡng tốt, cái gì cũng làm, được ?"

      Trong lòng Lăng Thiếu Đường bị động tác của Kỳ Hinh làm cho ngưa ngứa, hơn nữa vừa mới xé rách áo của nên thể che vẻ thanh tú của .

      Con ngươi đen của tập trung vào bầu ngực trắng muốt, đẫy đà mê người kia tạo nên hình ảnh xinh đẹp kia, thân thể lại co rút.

      "Hinh Nhi, có thể đáp ứng em, nhưng đây là lần cuối cùng em tham gia chuyện của công ty, nghe thấy ?"

      Thanh trầm thấp của Lăng Thiếu Đường cũng vì dục vọng của bản thân mà trở nên khàn khàn.

      Hiển nhiên Kỳ Hinh thể biết lúc này mình mê người đến cỡ nào, dần dần xao động như hoa cúc tươi cười, giọng trở nên mềm mại:

      "Được, chỉ cần là , em đều nghe !"

      sai, đây là lần cuối cùng, bởi vì muốn an tâm chăm sóc Bảo Bảo của và Lăng Thiếu Đường - người đàn ông mình nhất !

      Trong bụng của , hình thành Bảo Bảo ngũ quan cũng giống hệt như Lăng Thiếu Đường!

      Nghĩ đến đây, trong lòng Kỳ Hinh tràn ngập hạnh phúc! Chỉ cần cuộc đấu thầu kết thúc, cho Lăng Thiếu Đường biết tin tốt này.

      Lăng Thiếu Đường cũng biết suy nghĩ trong lòng Kỳ Hinh, gắt gao ôm , trong lòng cũng kích động vạn phần.

      Ở trong lòng của , còn có việc phải làm, chỉ cần cuộc đấu thầu kết thúc, cầu hôn Kỳ Hinh.

      thừa nhận mình là người có ham muốn sở hữu mạnh mẽ, cho nên cho Kỳ Hinh công tác hay xuất đầu lộ diện ra bên ngoài, vẻ đẹp của chỉ mới có thể hưởng thụ.

      tại, mong muốn mỗi lần vừa về tới nhà, Kỳ Hinh tựa như chú chim xinh đẹp nhào vào trong ngực của mình!

      "Hinh Nhi .... Hinh Nhi . . ."

      Lăng Thiếu Đường khó có thể kiềm chế, nhàng mơn trớn cơ thể Kỳ Hinh, môi như lửa nóng đặt bên tai lưu lại hơi thở nóng rực, ở trong đáy mắt, dục vọng càng ngày càng đậm.

      Cơ thể Kỳ Hinh run rẩy, cười duyên né tránh nụ hôn tra tấn mà nồng nhiệt của Lăng Thiếu Đường, có chút ngượng ngùng :

      "Đường . . . . Đừng . . . Em nghĩ nên tắm trước!"

      Đôi mắt Lăng Thiếu Đường tràn ngập cuồng nhiệt chống lại con ngươi ngượng ngùng của Kỳ Hinh, dần dần mắt di chuyển mọi nơi, cuối cùng chăm chú vào nơi đẫy đà cùng dấu hôn kia, đáy mắt phát ra ngọn lửa.

      nâng khuôn mặt nhắn của Kỳ Hinh lên, khẽ hôn cái, áp vào trán của :

      " thôi, nhưng đừng để chờ lâu, nếu -" Môi gợi cảm bướng bỉnh ra câu tà mị, bàn tay to dọc theo da thịt mềm mại của đường xuống dưới.

      " đáng ghét !"

      Mặt Kỳ Hinh đỏ bừng, đẩy bàn tay to có thể đốt lửa của Lăng Thiếu Đường ra, ngay sau đó chạy vào phòng tắm.

      Hai tròng mắt nhìn chằm chằm bóng lưng , đợi vào phòng tắm xong, vẻ mặt mỉm cười của liền biến mất, con ngươi thâm thúy lên -

      đứng dậy, thân hinh cao to đứng sát cửa sổ, từ cao nhìn xuống thế giới ở dưới chân.

      Qua lớp thủy tinh, vẻ điên cuồng và tàn nhẫn của dẫn lên, môi nở nụ cười vừa thờ ơ vừa quỷ quyệt, cầm di động bấn dãy số -

      "Dục, giúp tớ tìm ra ba người trong thành phố này!" lạnh lùng .

      khiến cho ba tên biết trời cao đất rộng này phải trả giá đắt!

      Đây chính là bản tính của !

      chuyện xong, môi nhếch lên lạnh lẽo, bàn tay to duỗi ra, đặt điện thoại ở ghế sôfa.

      Cởi bỏ thắt lưng, sau đó là áo sơ mi, quần dài, dáng người rắn chắc, khỏe đẹp, so với người mẫu nam còn đẹp hơn, duỗi chân dài, về hướng phòng tắm.

      Hương lan thoang thoảng, hơi nước dày trắng ngà chung quanh bồn tắm khảm vàng.

      Toàn bộ thân hình của Kỳ Hinh chìm vào trong nước, dịu dàng xoa dầu tắm lên cơ thể, mùi hương thơm ngát tràn ngập trong phòng tắm.

      Bàn tay to của Lăng Thiếu Đường xoay nắm cửa, mở cửa ra. Lúc vào, xoay đầu nhìn thấy , đôi mắt lên tia kinh ngạc.

      Ánh mắt ung dung, lông mày tuấn, mũi cao thẳng, cùng thân thể và khí phách tuấn tú, người đàn ông trước mắt khêu gợi chết người, pha lẫn tà mị làm người ta thể hô hấp!

      Kỳ Hinh xấu hổ phát mình nhìn chằm chằm vào cơ thể của , thân thể rắn chắc, vòm ngực rộng lớn, rồi tới vòng eo, rồi xuống. . . . . .

      có dũng khí nhìn.

      "Đường, ra ngoài mà!" Tim Kỳ Hinh đập thình thịch, làm nũng .

      Khuôn mặt khêu gợi lên nụ cười khẽ, con ngươi thâm tình càng tô thêm vẻ đẹp tả xiết, ai có thể đẹp hơn .

      Hai tay của nhàng hắt nước lên mặt , da thịt nhuốn màu hồng đậm.

      Ánh mắt sáng trong như ngôi sao, nơi đẫy đà non mềm khiến người ta thèm khát. . . . .

      Bỗng nhiên tới gần.

      " ngoan, em bắt chờ lâu !"

      Hai tròng mắt Lăng Thiếu Đường híp lại, giữa mặt trẩm bổng sâu.

      " có mà, em -"

      Kỳ Hinh chưa xong, thân hình nhắn của bị Lăng Thiếu Đường ôm lấy, sau đó thân thể cường tráng ép vào sát tường.
      Last edited by a moderator: 27/3/15
      Fuuthienbinh2388 thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 10: Công khai tranh giành

      Chương 168: sâu

      bé, em mê người! Chẳng lẽ em biết, tại ...rất đói bụng sao?" Giọng của người đàn ông gợi cảm, trầm thấp, vang bên bên tai người phụ nữ lại càng tăng thêm mùi vị dục vọng.

      Đôi môi đỏ mọng của muốn gì đó nhưng lại thôi, cúi đầu, xinh đẹp mê người, vẻ đẹp thanh thuần ai sáng bằng.

      Thân hình cao lớn và thân hình nhắn mỏng manh tạo nên hình ảnh vô cùng hài hòa, thân thể nóng như lửa của khóa chặt thân hình xinh đẹp của , càng tô đậm thêm dáng người nhắn của .

      Hô hấp của Kỳ Hinh càng thêm hỗn loạn, tóc quăn dài, giống như nước chảy nhàng xoã xuống, chạm vào cánh tay của Lăng Thiếu Đường, như là hạt ngọc trai lăn da thịt trơn bóng của .

      Lăng Thiếu Đường trầm tĩnh giống như hố sâu thăm thẳm, trong nháy mắt, cúi đầu, Kỳ Hinh ngượng ngùng khẽ nhắm mắt, nhàng nâng cằm, đón nhận môi , hé mở môi hồng.

      cười khẽ, giọng càng thêm trầm thấp, ánh mắt tối tăm sâu thẳm, môi mỏng hôn lên môi hồng của Kỳ Hinh, sau đó đường thẳng tới nụ hoa mê người của .

      Kỳ Hinh kinh ngạc thở gấp, trong lòng giống như có đợt sóng xâm nhập, theo bản năng muốn đẩy Lăng Thiếu Đường ra, lại phát thân thể mình sớm hòa tan bên trong lồng ngực rộng lớn của .

      "Đường . . . . ."

      Thân thể run , Lăng Thiếu Đường hôn mãnh liệt, lại rất bá đạo, lưu lại dấu hôn người .

      "Đừng. . . . ." thào , khoái cảm mãnh liệt ngừng dâng lên trong chính cơ thể .

      Theo bản năng, cánh tay trắng muốt quàng qua ôm chặt lấy cổ .

      " cho biết, em cần !" Lăng Thiếu Đường , con ngươi đen láy giống như muốn ăn thịt người!

      biết rất ,biết giờ phút này rất khó chịu! Bởi vì thân thể tiếp nhận cơ thể , hoặc có thể , cơ thể này là do tay khai phá. . . . .

      khỏi giật mình, tiếp theo nhịn được "ưm" tiếng: " . . . . xấu xa! Ưm ưm. . . . ."

      Hàm răng trắng như tuyết cắn chặt đôi môi phấn hồng, kìm lòng nổi thấp giọng lẩm nhẩm: " biết mà . . . ."

      biết mà, vì ngượng ngùng, nên đây là nhượng bộ lớn nhất rồi!

      , làm khó nữa -

      "Hinh Nhi, Hinh Nhi của . . . . ." gầm tiếng, thể chịu đựng được nữa, mạnh mẽ kiêu ngạo tiến vào thân thể ấm áp của .

      "Đừng - Đường -" Lực quá mạnh khiến Kỳ Hinh phải nhăn mày, bàn tay bé lại có lực của đặt ngực Lăng Thiếu Đường.

      "Làm sao vậy, Hinh Nhi?" Lăng Thiếu Đường khó khăn dừng lại chút, mặt thứ tình cảm mãnh liệt.

      Kỳ Hinh vòng tay qua cổ , nhìn gương mặt vô cùng đẹp trai của , đôi mắt của trở nên mờ mịt.

      "Đường. . .Xin chút, hơn chút có được ?"

      sợ Lăng Thiếu Đường kích động ảnh hưởng tới Bảo Bảo.

      Lăng Thiếu Đường tưởng lực của mình quá mạnh làm đau , vì thế liền dịu dàng : "Thực xin lỗi, Hinh Nhi, hơn!" xong, trìu mến hôn lên môi -

      Bên ngoài là cảnh hoàng hôn đẹp đẽ, bên trong, qua lớp kính thủy tinh phản chiếu hình ảnh đôi nam nữ dây dưa.

      Cánh tay cường tráng của Lăng Thiếu Đường nắm chặt vòng eo thon của Kỳ Hinh, dùng sức nắm giữ lý trí của , khơi lên dục vọng trong !

      Tóc ngắn đẫm mồ hôi (ý là tóc chứ phải tóc chị đâu :)) ), đôi mắt đỏ lên, xâm chiếm mãnh liệt, khí chất nguy hiểm của người đàn ông lại mang theo vẻ gợi cảm, da màu lúa mạch, nổi lên khỏe mạnh mà ngang ngược trời sinh.

      Cặp đùi trắng như tuyết của Kỳ Hinh quấn bên hông Lăng Thiếu Đường.

      Nơi đẫy , trắng nõn lại ngẩng cao, theo tấn công của mà lay động tạo ra độ cong mê người -

      Ở nơi cao nhất, trong tiếng thở gấp giống như mãnh thú, đóa hoa dần dần nở rộ.

      Bóng đêm rực rỡ, ánh trăng mát rượi như nước, làn gió dịu mát, trăng hình lưỡi liềm, đẹp đẽ nơi cửa sổ, lụa mỏng nhàng, ánh trăng sáng xuyên thấu qua màn che thủy tinh dừng lại ở nơi có bóng hình của đôi nam nữ gắn bó chặt chẽ với nhau.

      Lăng Thiếu Đường nằm chiếc giường size lớn, nhắm chặt đôi mắt, còn Kỳ Hinh ngủ say giống như mèo con ngoan ngoãn, thấy trong lòng ấm áp.

      Muốn biết bao nhiêu lần, thẳng đến đêm mới dừng lại, ánh trăng chiếu qua cửa sổ, mới rời khỏi thân thể , vẻ mặt ủ rũ, đôi mắt sáng nhắm lại.

      Đột nhiên tiếng di động vang lên, Lăng Thiếu Đường mở mắt, giữa con ngươi tản ra cảnh giác cùng tinh .

      nhàng xuống giường, sợ quấy rầy giấc ngủ của Kỳ Hinh, cầm di động ra phòng khách.

      "Này, Dục, thế nào?" thanh trầm thấp dần dần tăng lên cao khiến ngừoi khác phải sợ hãi.

      "Ba tên ngu ngốc cậu muốn, tìm được rồi!"

      Giọng cảm xúc của Lãnh Thiên Dục vang lên trong điện thoại, giống như thanh từ địa ngục.

      "Cảm ơn!" Lăng Thiếu Đường cười lạnh tiếng rồi cúp điện thoại, lập tức ấn lại dãy số.

      "Quý Dương, mình rất muốn gặp cậu, mình ở trong xe đợi cậu!"

      Mọi việc đều hoàn tất, Lăng Thiếu Đường thay quần áo, vẻ mặt mệt mỏi sớm còn -

      Áo sơmi màu đen khiến càng lạnh lùng hơn, mạnh mẽ hơn, nếu người khác nhìn hỏng con mắt!

      Lăng Thiếu Đường nhàng vào phòng ngủ, nhìn Kỳ Hinh ngủ say, mặt lên ý cười dịu dàng, giúp điều chỉnh lại tư thế ngủ chút, bàn tay to lướt qua phần ngẩng cao trước ngực.

      Ngón tay thon dài lướt qua dấu vết kia rồi đột nhiên dừng lại -

      Ánh mắt trở nên tàn nhẫn vô cùng !

      Dám làm nhục Hinh Nhi!

      cúi người xuống, tham lam, dịu dàng hôn môi , ngón tay nhàng bao phủ cánh môi giống như hoa của .

      "Hinh Nhi, bỏ qua cho những người muốn làm tổn thương em!"

      xong, đứng lên, ra ngoài.
      Last edited by a moderator: 28/3/15
      Fuuthienbinh2388 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 10: Công khai tranh gianh

      Chương 169: Trong bóng đêm lạnh lùng

      Thời gian

      Nếu như là tảng đá nặng nề

      Lấp đầy đêm

      phải di chuyển

      tạo ra lỗ trong màn đêm

      Tò mò nhìn bình minh

      Sau khi Lăng Thiếu Đường nhàng đóng cửa phòng, Kỳ Hinh chậm rãi mở mắt, khuôn mặt nhắn tuyệt đẹp bắt đầu xuất lo lắng và khẩn trương.

      Xác định Lăng Thiếu Đường ra ngoài, cố chịu đựng mệt mỏi ở trong người, lập tức mặc quần áo tử tế, theo Lăng Thiếu Đường.

      mơ hồ nghe được nội dung cuộc trò chuyện qua điện thoại của Lăng Thiếu Đường, nhất là trước khi còn vào tai mình câu kia, làm trong lòng rung lên hồi chuông cảnh báo.

      Rất ràng, ba gã trêu chọc bị tìm thấy rồi, cũng quan tâm đến ba người kia, chỉcho rằng vì người như vậy mà Lăng Thiếu Đường gây chuyện là đáng.

      Khi tới đại sảnh, qua cửa sổ lập tức nhận ra Lăng Thiếu Đường lạnh lùng chạy xe như bay, trong nháy mắt, có thể nhìn thấy vẻ u lạnh lẽo cùng con mắt tàn nhẫn gương mặt !

      Lòng run lên, dùng tốc độ nhanh nhất để đuổi theo ——

      "Bác lái xe, mau — mau giúp tôi đuổi kịp chiếc xe con phía trước!"

      Vẫy chiếc taxi chạy nhanh về phía , vội vàng kêu ngừng xe, vội vàng ngồi vào, lo lắng với người lái xe .

      Hai chiếc xe chạy cực nhanh đường rồi dần dần bị đêm tối nuốt chửng!

      Tất cả ánh sang cũng dần biến mất.

      Bóng đêm, đen đến đáng sợ, ở nơi tối tăm nào đó, tất cả mọi thứ đều mờ ảo , vô hình tạo nên cảm giác đáng sợ, xung quanh chìm vào nơi mênh mông biết thời gian.

      Tới gần núi hẹp, yên tĩnh tiếng động, trong căn nhà cũ nát, mặt đất bẩn thỉu trói ba tên mặt mũi hèn mọn, bọn chúng chính là những kẻ đùa giỡn Kỳ Hinh vào hôm đó.

      Cánh cửa cũ nát, đột nhiên bị bàn tay to đầy sức mạnh đẩy ra, ánh trăng chiếu vào, hai người đàn ông cao lớn giống nhau cùng xuất ở sau cánh cửa, ánh trăng mơ hồ phác họa nên khuôn mặt tuấn của bọn họ, hai người là Lăng Thiếu Đường và Cung Quý Dương.

      Lăng Thiếu Đường mặc trang phục màu đen, từ đầu tới chân tỏa ra điên cuồng và sức hấp dẫn thâm sâu, toàn thân tản ra khí chất giống như vương giả, nhưng sắc mặt lạnh như băng khiến con người ta vô cùng sợ hãi.

      Mà Cung Quý Dương lại mặc quần áo màu trắng, tao nhã như vương tử, bên môi vĩnh viễn là nụ cười tà mị, mắt cũng như vẻ mặt đều cùng màu đen sâu thẳm đàng hoàng.

      "Chính là ba người này ư?" Lăng Thiếu Đường híp con ngươi đen lại, từng bước về phía trước, giọng tuy ,nhưng dường như lại giống thuốc nổ... muốn bầu khí nơi này nổ tung.

      Ba người đổ mồ hôi lạnh, ánh mắt cũng trở nên hết sức rối loạn, khuôn mặt lên sợ hãi càng khiến người ta cảm thấy chán ghét!

      Bởi vì cả ba gã đều bị bịt mồm thể phát ra tiếng, nên chỉ có thể bất chấp tất cả trốn tránh ở phía chân tường.

      Cung Quý Dương cười, cố ý thương tiếc : "Chậc chậc, ba đứa chúng mày đúng là có học có ngoan, hôm đó muốn cảnh báo cho bọn mày là phải thành , ai ngờ bọn mày —— đáng tiếc, đáng tiếc!"

      chỗ khác trong phòng cũng có ba người đứng đó, người là Lãnh Thiên Dục, hai người còn lại là vệ sĩ của .

      Lãnh Thiên Dục gì, giống như pho tượng lạnh lùng nhìn người bên cạnh duỗi tay ra, người vệ sĩ đưa tới tay khẩu súng lục.

      "Thiếu Đường ——"

      Giọng lạnh lùng của Lãnh Thiên Dục vang lên, bàn tay to vung lên, sung bay lên giữa trời theo đường cong tuyệt đẹp được Lăng Thiếu Đường vững vàng bắt được.

      Đáy mắt tàn nhẫn nhìn về phía kia, họng súng đen lập tức nhắm thẳng vào trong những kẻ đùa giỡn Kỳ Hinh ——

      "Đừng —— đừng ——"

      Những kẻ kia vừa thấy khẩu súng lạnh lùng nhắm thẳng mình, sợ tới mức lập tức kêu lớn, còn to hơn cả tiếng đại bác. Mồ hôi lạnh lập tức chảy xuống, những thế, còn mất mặt tiểu ra quần.

      " đúng là đồ bỏ !"

      Lăng Thiếu Đường cười lạnh tiếng, châm chọc , khi nghĩ tới ba tên vô dụng này mơ tưởng chiếm tiện nghi của Kỳ Hinh hận thể khiến bọn chúng tan xác!

      Cung Quý Dương cũng khẽ cười tiếng: "Thiếu Đường, hình như tên kia có chuyện muốn !"

      Lãnh Thiên Dục chỉ vào người vệ sĩ : "Cậu!"

      "Vâng, Lãnh tiên sinh!"

      Người vệ sĩ này hiểu ý rồi trả lời, cất bước tiến lên, hung hăng giật miếng vải bịt mồm tênkia ra.

      Gã này thở phì phò, mặt là bởi vì miệng tạm thời có được tự do, về phương diện khác, cũng bị việc trước mắt doạ sợ.

      "Bọn mày là người nào? cho chúng mày biết, ba người chúng tao là người của ‘Thủ lĩnh’, là đại ca của nơi này!" kiềm chế sợ hãi trong lòng cố ý rêu rao .

      Những người ở trước mắt , nhận ra trong sốđó là Cung Quý Dương, nhưng hai người kia là ai, cũng biết.

      Nghe thấy tự giới thiệu xong, Lãnh Thiên Dục cười lạnh tiếng, bên môi lộ vẻ châm biếm, ‘Thủ lĩnh’? Nhìn ba tên kia cũng biết đại ca của bọn chúng là người như thế nào! Dùng những kẻ kia để dọa nạt bọn họ, đúng là biết tự lượng sức mình!

      Con ngươi củaLăng Thiếu Đđường giống như chim ưng chăm chú nhìn ba kẻ kia, đáy mắt lướt qua chút làm người ta khó có thể nắm bắt suy nghĩ của ——

      "Ồ, đại ca của mày là ‘Thủ lĩnh’ , vậy mày nhất định phải cho tao biết chỗ của !"

      Lăng Thiếu Đường từng bước đến bên người bọn chúng, nhàng .

      có cách nào khác, tên kia nghe ra giọng của Lăng Thiếu Đường đãtrở nên nguy hiểm và hơi thở cũng trở nên thâm độc, cườiđê tiện: "Sợ rồi sao, nếu mày sợ lập tức thả bọn tao ra, sau đó tự mình tìm ‘Thủ lĩnh’ mà hối cải, việc này coi như xong, nếu bọn mày chết rất thảm!"

      sợ chết cười to, hai kẻ còn lại cũng tươi cười nắm chắc phần thắng, trong lòng dần bình tĩnh lại.
      thienbinh2388Fuu thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 10: Công khai tranh giành

      Chương 170: Giết người là phạm pháp

      Tất cả quá khứ, tại cùng tương lai

      Hãy khiến nó dừng lại, lập tức nhìn thấy ánh hoàng hôn khuôn mặt em

      hề kiếm tìm mối quan hệ với

      Được sống, có tình , mọi thứ đều khiến tầm mắt hạ xuống.

      Khiến ánh sáng rực rỡ vỡ vụn bất kể sông xanh chảy vào địa ngục tối tăm.

      Lăng Thiếu Đường lại cười thâm sâu u ám: " sai, tao phái thuộc hạ đến nơi mà bọn mày gọi là ‘ thủ lĩnh ’ , bởi vì —— tao muốn đưa thi thể của bọn mày qua đó!"

      Ba người đều quá sợ hãi, mồ hôi lạnh chảy dọc theo sống lưng!

      "Mày dám —— đừng ——"

      Kẻ này vẫn chưa xong, hàm dưới của bị bàn tay tàn nhẫn của Lăng Thiếu Đường nắm chặt lấy——

      "Mày thử xem tao có dám ! Có trách trách bọn mày đụng phải người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường tao!"

      xong, Lăng Thiếu Đường còn cười mỉa mai, chợt nụ cười biến mất , con ngươi sâu thẳm khép hờ, mang theo ba phần cực tàn nhẫn và bảy phần tàn bạo.

      Bàn tay to vung lên, dùng tốc độ nhanh chóng mặt đặt súng ở trước ngực bọn chúng, họng súng tối đen như ánh mắt của ác quỷ , lập tức dừng lại ở ót của !

      Ba gã đó đồng thời nhận ra...Lăng Thiếu Đường????

      Chẳng lẽ trước mắt bọn chúng là tứ đại tài phiệt ư?

      Kia là Cung Quý Dương, đây là Lăng Thiếu Đường, đằng kia là Hoàng Phủ Ngạn Tước còn người kia là —— Lãnh Thiên Dục?

      Bọn chúng kịp nghĩ, bởi vì vận mệnh của chúng nằm trong tay bốn người ấy! Chọc giận bọn họ có nghiã là còn hi vọng tồn tại, mà tại người chọc giận họ chính là ba gã đó.

      Ngay lúc Lăng Thiếu Đường sắp nổ súng, cửa lập tức mở ra ——

      "Đường, làm gì thế?"

      Giọng mềm mại nhưng lộ ra vẻ khó tin.

      Toàn bộ chú ý của mọi người trong căn phòng đều phướng về phiá người vừa mở cửa, đầu tiên là Lăng Thiếu Đường, nghe được giọng dịu dàng phía sau mình, đột nhiên cơ thể cao lớn ngẩn ra.

      Chỉ thấy Kỳ Hinh mang mình ánh trăng thanh khiết nhàng, giống như nữ thần mặt trăng tĩnh lặng duyên dáng.

      Con mắt xinh đẹp nhìn cách kinh ngạc, đẹp như nước mùa thu, mày hơi hơi nhíu lại, mà môi đào đỏ cũng hé mở vì cảm thấy kinh ngạc thể tin.

      "Hinh Nhi, sao em lại tới đây?"

      Lăng Thiếu Đường nhanh chóng bỏ súng xuống, muốn phải nhìn thấy cảnh đẫm máu này.
      Kỳ Hinh gì, thực kinh ngạc nhìn Lăng Thiếu Đường, sau đó, đôi mắt đẹp của lại lướt qua Cung Quý Dương và cả Lãnh Thiên Dục.

      "Đường, lúc nãy muốn làm gì?" Kỳ Hinh cắn môi, trong lòng hoảng sợ, tim đập loạn lên.

      Đúng vậy, nhìn thấy, nhìn thấy Lăng Thiếu Đường chĩa súng vào đầu của kẻ kia, nhìn thấy khuôn mặt nham hiểm cùng khát máu của Lăng Thiếu Đường, chỉ cần di chuyển ngón tay, ngay lập tức có thể kết thúc mạng người!

      Lăng Thiếu Đường ngờ Kỳ Hinh theo mình tới nơi này, trong lòng hơi hối hận, đến trước mặt Kỳ Hinh, nhàng : "Hinh Nhi, em nên đến nơi này!" Giọng trầm thấp hề chứa đựng tức giận, chỉ có đau lòng và thương tiếc!

      Kỳ Hinh nhàng đến bên người Lăng Thiếu Đường, bàn tay bé nắm chặt bàn tay to của Lăng Thiếu Đường, nhìn khẩu súng trong tay , đôi mắt đẹp ngay lập tức nổi lên gợn sóng: "Đường, —— muốn giết bọn họ?"

      Giọng chứa đựng kinh hoảng và sợ hãi!

      Giết người? Đường của muốn giết người?

      "Hinh Nhi, tuyệt đối tha thứ cho những kẻ dám làm hại em!"

      Hàm ý trong lời của rất ràng và cũng đầy sức mạnh làm cho người ta thêm phần sợ hãi.

      Thân thể Kỳ Hinh run lên, cao giọng : "Đường, ba người này bị Cung Quý Dương dạy dỗ , đâu cần phải lấy mạng của họ chứ? có biết như vậy là phạm pháp ?"

      đau lòng, nên vì ba gã lưu manh kia mà chôn vùi vận mệnh của bản thân.

      Mọi người ở đây nghe xong câu cuối của Kỳ Hinh đều thể những phản ứng khác nhau.

      Lãnh Thiên Dục giật mình, lập tức trong đáy mắt lên ý cười bất đắc dĩ khó phát ra.

      Cung Quý Dương né tránh chỉ cười , cuối cùng lấy tay đặt đầu, đề phòng mình phát ra tiếng cười to.
      Ba gã háo sắc kia vừa nhen nhóm hi vọng mình được cứu, bọn chúng đều mong chờ nhìn Kỳ Hinh xin Lăng Thiếu Đường tha cho chúng, nhưng lúc bọn chúng nghe được câu cuối, hi vọng trong mắt cũng dần dần tan biến, bọn chúng biết ai có thể cứu được mạng sống của chúng.

      Lăng Thiếu Đường có quy tắc của mình, cúi đầu cười tiếng, bàn tay to của kéo lại, trìu mến ôm Kỳ Hinh, gì.

      Người phụ nữ này đơn giản, theo mình tới đây, chính vì muốn ngăn cho mình phạm tội ư? Thương trường như chiến trường, cho nên, mạng sống đối với những người như bọn họ mà , so với con kiến còn bằng, với thế lực của tứ đại tài phiệt, muốn người biến mất quả thực là chuyện quá dễ dàng!

      Tất nhiên Kỳ Hinh thể biết được điều này, bởi vì kiến thức của chỉ tồn tại ở sách vở và thực tiễn, chỉ tồn tại chính nghĩa, bởi vậy, hành động hôm nay của Lăng Thiếu Đường thực rất khó hiểu.

      nhàng ngẩng đầu lên, với Lăng Thiếu Đường: "Đường, em biết quan tâm em, rất tốt với em, ba người này nhận được bài học thích đáng, đừng lấy mạng của họ, được ?"

      Tay bé nắm chặt ống tay áo của Lăng Thiếu Đường, đôi mắt long lanh đầy quan tâm và an ủi nhìn .

      Mắt Lăng Thiếu Đường đen láy nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh của Kỳ Hinh, chìm sâu vào đôi mắt trong veo ấy, dần dần, buồn cười nhìn Kỳ Hinh, con ngươi sâu thẳm cong lên tạo thành hình trăng non đẹp mắt.

      bé này tinh khiết trắng trong như thế, rất đơn giản, sao có thể nhẫn tâm lộ ra lòng người hiểm ác và đẫm máu như vậy ở trước mặt được?
      Last edited by a moderator: 7/4/15
      Fuuthienbinh2388 thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 10: Công khai tranh giành
      Chương 171: Người đàn ông như thế nào

      là vua của em, bước ra từ cung đình của năm tháng

      Bầu trời trước mắt của , là để em nhìn lên

      Hoặc là nghe, sau đó tiến lên,

      Rồi đến tương tư, thậm chí bỏ mạng

      Cũng trong đêm tối cùng nhau, dây dưa . . . . . .

      Lăng Thiếu Đường nghĩ đến đây, hơi quay đầu, thân thể cao to che khuất tầm mắt Kỳ Hinh, bàn tay to của nâng lên, nhanh chóng ném súng cầm trong tay cho Lãnh Thiên Dục lần nữa.

      mặt Lãnh Thiên Dục lên tia kinh ngạc dễ dàng phát , lập tức thu lại, giọng lạnh như băng: “Trước tiên đưa Kỳ Hinh !"
      Lăng Thiếu Đường nhìn Lãnh Thiên Dục, lại nhìn Cung Quý Dương đứng ở bên .

      Cung Quý Dương cười đen tối, chuẩn bị bắt tay vào công việc : " , cậu phải Lăng Thiếu Đường bọn mình biết!"

      Đúng vậy, bọn họ biết Lăng Thiếu Đường là người tàn nhẫn, toàn thân tỏa ra điên cuồng làm cho người ta sợ hãi, tại chỉ là người đàn ông hoàn toàn chìm đắm trong tình thôi!

      Lăng Thiếu Đường gì, chỉ lạnh nhạt cười, đáy mắt xuất cảm ơn cần cũng biết, câu cũng , lập tức kéo Kỳ Hinh ra khỏi căn phòng đó.

      "Đường, quyết định bỏ qua cho ba người kia sao?"

      mặt Kỳ Hinh bị lôi , mặc khác lại tò mò hỏi.

      cảm thấy vẻ mặt Lăng Thiếu Đường khác lạ , chỉ có , còn có Lãnh Thiên Dục và Cung Quý Dương, lời vừa rồi của bọn họ là có ý gì?
      Lăng Thiếu Đường gì, tay to lớn giống như gọng kìm kéo , tới xe của mình.

      "Đường!" Trong lòng Kỳ Hinh bất ổn, dù sao vẫn cảm thấy có gì đó đúng.
      Đột nhiên, Lăng Thiếu Đường dừng bước, thân hình cao lớn dừng lại báo trước, khiến thân thể mềm mại của Kỳ Hinh nhanh chóng đụng phải ngực .

      Bàn tay lập tức đỡ lấy thân thể , khẽ thả lỏng tay, nắm chặt hàm dưới mềm mại của Kỳ Hinh, con ngươi đen tối so với ban đêm còn đen hơn, "Hinh Nhi, em phát ra là người khát máu và tàn nhẫn khác xa với tưởng tượng của em, em còn có thể ?"

      Đúng thế, sợ sau khi phát ra chuyện kia rời bỏ mình! Ngay như Quý Dương, cậu ta cũng cho rằng, đấy mới là con người của !

      Cho tới bây giờ, vẫn thể bộ mặt vô tình khát máu của mình ở trước mặt , tình nguyện để lại ấn tượng tốt đẹp về mình trong mắt !

      Kỳ Hinh hơi giật mình, ánh mắt có chút nghi hoặc, hiểu ý tứ trong lời của Lăng Thiếu Đường, bất an trong lòng lại giống như cơn sóng dâng lên ngày càng cao. . . . . .

      Lúc giật mình, từ đằng xa, phía trong căn phòng đột nhiên có tiếng súng vang lên ——

      Ngay lập tức máu ngừng chảy. . . . . .

      Theo bản năng Kỳ Hinh nhìn về phía căn phòng đổ nát, sắc mặt trở nên tái nhợt vô cùng.

      ". . . . . ."

      Môi run run quay sang với Lăng Thiếu Đường, chưa hết, cơn buồn nôn thể nhịn trào ra!

      "Ọe ——" vội vàng chạy đến gốc cây, tay bé ôm thân cây, ngừng nôn khan.

      Kỳ Hinh biết lần nôn khan này là vì phản ứng mang thai hay là vì ba người kia trở thành xác chết!

      "Hinh Nhi!" Lăng Thiếu Đường nhanh chóng tiến đến, đợi Kỳ Hinh dần bình phục, đau lòng kéo vào trong lòng, bàn tay to ngừng vuốt khuôn mặt nhắn tái nhợt của .

      Kì Hinh kinh hãi nhìn Lăng Thiếu Đường, giọng run run: "Các —— các rốt cuộc là người như thế nào ? Vì sao trong mắt các mạng sống của con người lại rẻ mạt như vậy?"

      Giọng mềm mại nhưng đau thương vô cùng, mặc dù rất hận ba người kia, nhưng có nhiều cách giải quyết khác nhau, nhất thiết phải lấy mạng sống của họ!
      Trăm ngàn lần nghĩ Lăng Thiếu Đường làm như vậy!

      Nhìn vẻ mặt Kỳ Hinh thay đổi liên tục, từ kinh ngạc đến sợ hãi, sau đó thành trốn tránh, nhìn ngừng lùi bước ra phía sau, nụ cười của Lăng Thiếu Đường còn nữa, giờ chỉ còn lại lửa giận ngút trời.

      "Hinh Nhi, em phải nhớ kỹ, em là người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường, cho nên, bất kì thằng đàn ông nào dám làm nhục em, cũng buông tha, khuynh gia bại sản, nặng —— cửa nát nhà tan!"

      Tư thế Lăng Thiếu Đường đầy thách thức, khuôn mặt tuấn dưới ánh trăng mờ ảo lại càng thêm nét, toàn thân đế vương trong đêm đen tối lại sáng thể nghi ngờ, điên cuồng cùng với giọng ngang ngược làm cho Kỳ Hinh tin tất cả trở thành !

      Đột nhiên nhớ lại từng lời từng chữ Lăng Thiếu Đường với lúc ở nhà thờ lớn Milan: "Nhớ kỹ, em nhà người phụ nữ của tôi, đối với những kẻ có ý định quấy rối em nếu bị tôi nhìn thấy, kết quả chỉ có —— giết tha!"

      thanh lạnh lùng trầm thấp của giống như cái roi, giọng càng khẽ, lại càng làm người ta sợ hãi, rất giống với tại, điên cuồng và lạnh lẽo!
      "Sao vậy? Sợ ?"

      Lăng Thiếu Đường dùng hết sức lực khẽ hỏi . biết đêm nay mọi việc xảy ra dọa sợ, con người đơn thuần này, sao có thể tiếp xúc với những điều đen tối như thế này được?

      Bỗng nhiên, Kì Hinh tỉnh táo lại, nhìn gương mặt tuấn của Lăng Thiếu Đường, giờ phút này nó lại tràn đầy phẫn nộ, đáy lòng dâng lên nhiều cảm xúc khác nhau.
      "Cuối cùng là người đàn ông như thế nào?" Thở dài tiếng, trong lòng giống như những bông hoa đào trôi nổi mặt nước, bồng bềnh chảy trôi . . . . . .

      nghe vậy cười nhạt, con ngươi thâm sâu, ánh lên vẻ gợi tình mập mờ. Ánh trăng nhàn nhạt che lấp khuôn mặt tuấn tú của , tạo nên dịu dàng sinh động.

      " là người đàn ông thế nào cũng quan trọng, quan trọng là ——"

      Môi mỏng cười , toát lên vẻ gợi cảm kìm được: "Em phải nhớ kỹ, là người đàn ông của em!"

      Nụ hôn của ngang ngược nhưng dịu dàng, khiến trong lòng Kỳ Hinh cảm thấy ấm áp .

      Có đôi khi, ghen với vì luôn được làm những điều mình thích theo ý của mình.

      "Đường, em rất sợ!" Kỳ Hinh nhàng tựa vào lồng ngực của , cảm nhận nhịp đập vững vàng từ con tim .

      Lăng Thiếu Đường đau lòng vỗ về phía sau lưng , quen với tàn nhẫn này là chuyện bình thường, về sau càng phải chú ý hơn, để việc này làm vấy bẩn tâm hồn trong sáng của .
      Last edited by a moderator: 12/4/15
      Fuuthienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :